Chương kết
Sau đó, tôi lên 20.
Đã 7 năm trôi qua kể từ khi chia tay Kenzaki.
Vào cái đêm nhân loại trở về Địa Cầu đó, Kenzaki với Hajime lặng lẽ rời đi trước mắt chúng tôi. Tại sao, tại sao lại như vậy. Kinh ngạc, kinh ngạc, mặc dù mọi người cũng rất buồn, nhưng tôi có thể hiểu được tâm tình của hai người bọn họ. Bây giờ, bọn họ đang ở nơi nào, làm gì chứ? Không rõ. Thế nhưng ký ức từng chiến đấu với nhau, ở trong tim tôi, ở trong tim mọi người sẽ vĩnh viễn không biến mất.
"Nhận được tín hiệu SOS! Nhận được tín hiệu SOS!"
Âm thanh của Chikaraya kéo tôi trở về thực tại.
"Hiểu rồi! Hết tốc lực tiến về phía trước! Đi cứu viện nào!"
Không nhanh một chút thì đảo sẽ chìm lúc đến nơi, trước lúc đó phải cứu toàn bộ dân cư trên đảo ra mới được.
Mặc dù trở lại Địa Cầu, nơi này cũng đúng là một hành tinh hoang hóa đang sắp chết.
Đám Togo ý thức rõ điều đó. Đối với những Kamen Rider đã chiến đấu để bảo vệ Địa Cầu vào 300 năm trước, mọi người đã làm chuyện quá mức như vậy. Khi trở lại, bản thân cần phải làm gì đó.
Đám Togo hiện giờ, xây dựng Ark mới. Bây giờ họ tham gia vào cuộc tìm kiếm mọi người phân bố rải rác khắp nơi trên thế giới , cho phép bọn họ lên thuyền, chỡ bọn họ đến thành phố Tengai mới ở Nam Cực.
Togo được bổ nhiệm làm đội trưởng.
Chikaraya là phụ tá đắc lực của Togo trong khi Murahiroshi lui khỏi tiền tuyến và đảm nhiệm quan sát viên của Quốc Hội.
Hasu vừa nuôi dạy Tachii với Umei vừa phát huy sự thông minh lanh lợi giỏi các thủ đoạn chính trị với tư cách là phụ tá đắc lực của nhà lãnh đạo Nam Cực, Azumi. Cô ấy trở thành người giống như các bà nội bà ngoại trước đây và cũng có lòng can đảm giống như Okaa-san vậy.
Satsuki đảm nhiệm tiếp công việc với tư cách là quan sát viên của Quốc Hội.
Tachihara tái xuất với tư cách là hải tặc chính nghĩa một lần nữa và chiến đấu với hải tặc độc ác toàn thế giới. Thỉnh thoảng, vào thời điểm gặp lại Ark thì anh ấy còn giơ nắm đấm lên với một nụ cười.
Jirou-chan dường như quyết định không viết truyện với truyền thuyết nữa mà quyết định tiếp tục ghi chép lại cuộc chiến của đám Togo và dường như gần đây đã xuất bản vài cuốn sách mới.
Không phải nơi này, cũng không phải nơi nào đó, ngay tại hành tinh này, Địa Cầu vẫn đang sống, chiến đấu với số mệnh chính nó, tiếp tục chiến đấu không ngừng.
Togo đã thề như vậy.
☆
Ban đêm đang mỉm cười, gió biển lặng lẽ thổi.
Hajime nhìn chằm chằm vào bóng lưng người đàn ông đứng lặng lẽ ở bờ biển một mình.
Một năm một lần, để xác nhận sự bình yên của nhau, sự an toàn của Địa Cầu mà họ hẹn gặp nhau ở chỗ này.
Chỉ là gặp mặt, trải qua một đêm không nói gì với nhau mà thôi, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Sau đó, họ sẽ bước đi một bước tiến mới, tin tưởng đây không phải là tuyệt vọng, mà là sự tiếp diễn của hi vọng.
Người đàn ông quay đầu lại giống như đứa trẻ dễ gần vậy. Kenzaki nở nụ cười không đổi kia về phía Hajime.
Bình minh sẽ nhanh chóng đến thôi.


0 Bình luận