Tập 05: Hải Sản Chiên Thập Cẩm Và Quái Vật Biển!
Chương 3-4
2 Bình luận - Độ dài: 2,664 từ - Cập nhật:
"Này! Tất cả làm việc đi!" Marcus hét lên ngay khi bước vào nhà kho. Khi ông ta làm vậy, gần mười người thợ mổ thuê trong nhà kho lục đục bước ra.
"Có chuyện gì vậy, hội trưởng?"
"Heheh, đừng có mà hoảng – là một con kraken."
Tiếng xì xào lan khắp các thợ mổ khi họ đồng loạt thốt lên kinh ngạc.
"Và chưa hết. Còn có cả một con hải xà và aspidochelone nữa."
"Th-Thật sao?"
"W-Wow!"
Lại một lần nữa, tiếng xì xào náo nhiệt tràn ngập trong nhóm thợ mổ.
"Mọi người hiểu rồi chứ? Tươi mới là yếu tố quan trọng nhất đối với quái vật biển. Quy tắc sắt là phải làm nhanh."
"'''''RÕ RỒI THƯA NGÀI!'''''"
W-Wow, hội này có vẻ hơi... quân đội nhỉ.
[Ở đây có nhiều thợ mổ hơn các hội khác, phải không?]
"Đúng vậy. Thị trấn này nằm gần biển mà. Có rất nhiều người mang quái vật biển đến đây. Như tôi vừa nói, sự tươi mới là yếu tố quan trọng đối với quái vật biển. Và không chỉ với phần thịt có thể ăn được, nhiều nguyên liệu khác cũng sẽ bị hỏng nếu để lâu. Vì vậy, tôi đã thuê nhiều thợ mổ hơn bình thường."
Ra là vậy. Không chỉ phần thịt ăn được mà nhiều phần khác dùng làm nguyên liệu cũng cần phải tươi mới, nhỉ? Nếu là vậy thì tôi hiểu tại sao lại có nhiều thợ mổ ở đây.
"Được rồi, cậu có thể cho chúng tôi xem con kraken không?"
[Được.] Tôi thả con kraken ra khu vực làm việc trống mà họ chỉ định.
"Ta muốn lấy ra những con khác nữa, nhưng hiện không có chỗ. Vì thời gian là yếu tố quan trọng, chúng tôi sẽ đảm bảo xử lý xong cả ba con trước buổi tối, vậy cậu có thể ở lại cho đến khi hoàn thành được không?"
Đúng như mong đợi từ một thị trấn ven biển như thế này. Thật tốt khi họ hiểu được sự quan trọng của độ tươi mới.
[Được, không vấn đề gì... À, ông có thể trả lại phần thịt cho tôi không? Tôi sẽ bán hết những phần còn lại.]
"Rõ rồi. Thịt của hải xà và aspidochelone đều thuộc loại thượng hạng, nên thật tiếc khi chúng tôi không thể mua lại, nhưng vẫn rất tuyệt khi cậu bán những phần khác cho chúng tôi."
Hóa ra đã "tám năm kể từ khi một con kraken bị bắt, và mười ba năm kể từ con hải xà cuối cùng. Aspidochelone là quái vật cấp S, nhưng ở mức thấp trong cấp bậc đó, nên nó bị săn bắt thường xuyên hơn và vì vậy không hiếm lắm, nhưng ngay cả vậy thì đã hai năm kể từ khi hội gặp một con.
"Vậy thì, bắt tay vào việc thôi!!'
Tất cả gần mười thợ mổ bắt đầu công việc mổ con kraken. Marcus đưa ra chỉ đạo trong khi quan sát công việc. Vì đã lâu rồi mới có một con quái vật khổng lồ như thế này xuất hiện, có vẻ như Marcus sẽ ở lại giúp đỡ.
[Này.] Trong khi tôi cũng đang quan sát công việc mổ kraken, Fel giao tiếp qua thần giao cách cảm.
[Cái gì?]
[Ta đói.]
[Ta cũng đói.]
[Sui cũng đói.]
À đúng rồi, lúc chúng tôi đến hội đã là quá trưa rồi. Có lẽ họ sẽ đói.
[Chờ một chút.]
[Xin lỗi, Fel và các linh thú đói rồi, tôi đi cho họ ăn đây,] tôi nói với Marcus, rồi di chuyển đến một góc trong nhà kho nơi không ai nhìn thấy. Làm như vậy, tôi nghĩ là sẽ không ai thấy tôi khi cho Fel và các linh thú ăn. Tôi không thể nấu ăn ở đây, nên đành phải mua một ít bánh snack.
Tôi dùng kỹ năng của mình để mua một đống bánh snack, cider và coca. Sau đó, tôi bày bánh lên đĩa và phục vụ cho cả ba.
[Xin lỗi, nhưng các cậu phải ăn vậy một chút. Chúng ta sẽ có kraken vào buổi tối, khi đó tôi sẽ nấu món ngon hơn cho bữa tối.]
[Ừ, vậy thì được.]
[Nhớ là bữa tối phải ngon đấy.]
[Biết rồi.]
Họ nói rồi bắt đầu ăn bánh.
[Còn đồ uống thì sao? Tôi mua cider và coca.]
[Ta sẽ uống loại đen.]
[Tạ cũng vậy.]
[Sui muốn loại trong suốt, có ga ấy-.]
Vậy là coca cho Fel và Dora-chan, còn cider cho Sui. Tôi rót đồ uống vào những đĩa cho họ. [Thôi, các cậu cứ yên lặng ở đây cho đến khi họ mổ xong những con quái vật nhé,] tôi nói với cả ba trước khi quay lại với Marcus.
Việc mổ tiếp tục tiến triển, và các xúc tu cùng nội tạng của con kraken đã được lấy ra. Hóa ra, tất cả sẽ được dùng làm nguyên liệu.
Dường như mỗi chiếc giác hút của chân kraken là nguyên liệu tuyệt vời để làm khiên, và gương mặt của Marcus tràn đầy niềm vui. Vì giác hút của kraken vừa nhẹ lại vừa bền, khiên làm từ chúng bán rất chạy và có giá trị khá cao. Còn mắt và miệng của kraken là nguyên liệu dùng trong thuật giả kim, nên chúng sẽ được bán với giá cao trong các lĩnh vực đó. Còn những bộ phận như ruột kraken, mực, thì sẽ được dùng làm phân bón cho loại trái cây cao cấp, chủ yếu bán cho các quý tộc, nên phân bón này bán rất chạy dù giá cao gấp nhiều lần so với phân bình thường. Mặc dù nói rằng toàn bộ con kraken sẽ trở thành nguyên liệu, nhưng những chiếc chân sẽ bị loại bỏ sau khi lấy hết các giác hút. Theo những gì Fel kể, chân của kraken cứng và không thể ăn được. Họ cũng lấy ra các xương của nó. Những xương này vừa dẻo lại vừa bền, nên sẽ được dùng để làm cần câu cho những con cá lớn.
………
Ngoài ra, vì kraken là quái vật cấp S, nó còn có một viên đá ma thuật. Viên đá ma thuật này khá lớn, màu xanh indigo, và có hình dạng giống quả bóng bầu dục. Nhìn từ nụ cười rộng trên mặt Marcus, có vẻ như nó có chất lượng khá tốt.
Còn lại chỉ là thịt của nó, và có vẻ như thịt này thường bị vứt đi.
"Thịt này... Thường thì chúng tôi sẽ vứt nó đi. Cậu thực sự định ăn nó sao?" Marcus hỏi tôi khi họ đang xử lý chân và nội tạng của kraken.
[Ừ, vì Fel nói nó rất ngon.]
Và cũng vì dù sao thì đây cũng là một con mực khổng lồ. Tôi thích mực mà. Nhìn qua, thịt kraken dày nhưng mềm hơn tôi nghĩ. Tuy nhiên, da của nó có thể sẽ gây cản trở dù tôi chuẩn bị thế nào đi nữa. Da của mực bình thường không hề phiền phức dù nấu theo cách nào, nhưng da của kraken có vẻ hơi dày, nên có lẽ tôi sẽ phải lột bỏ. Và đối với con kraken này - hay bất kỳ con quái vật nào thực tế, bao gồm cả cá được bán ở chợ sáng - tôi thật sự nên tránh làm sashimi.
Dù sao đi nữa, những con cá và quái vật này đều đến từ một thế giới khác. Tôi không biết chúng có gì bên trong, nên tôi sẽ nấu chín chúng như một biện pháp an toàn cơ bản.
À đúng rồi, nó to thật... Không biết tôi có thể nhờ ai giúp đỡ với con kraken này không nhỉ.
[Xin lỗi, tôi có thể nhờ giúp lột da con kraken này được không?]
"Hả? Được thôi. Vì cậu đã mang về mấy con quái vật khổng lồ này mà." Marcus đồng ý và gọi một số thợ mổ đến.
[Vậy thì, tôi nhờ các anh giúp đỡ. Đầu tiên, ở đây.]
Tôi nhấn tay vào giữa thân và vây giống tai của nó, rồi tách ra. Sau đó, trong khi các thợ mổ giữ chặt đầu thân của nó, tôi và một thợ mổ khác kéo vây của kraken. Và từ vết rách do kéo vây, chúng tôi bắt đầu lột lớp da còn lại.
Lột da xong rồi... Phù, ổn rồi. Tiếp theo là... Bình thường thì dùng dao để gỡ phần gốc nơi có xương, nhưng chỗ này khá cứng... Tôi không còn cách nào khác ngoài việc cắt phần dưới đi.
Tôi lấy một con dao mithril từ ItemBox của mình và cắt phần đó đi.
"Dao mithril, hả? Wow, có lẽ đó là lí do cậu là hạng A đấy." Marcus nói.
[Ừ, dù là mithril nhưng chỉ là một con dao thôi,] tôi nói, cười mơ hồ.
Thật ra, nó được làm từ quặng mithril tôi nhặt được ở một nơi nào đó và nhờ Sui làm ra, nên cơ bản là miễn phí. Tôi sẽ chẳng bao giờ nói điều đó ra, dù có bị chặt ra thành từng mảnh cũng không.
Trong khi tôi đang chia thịt kraken đã lột da thành các miếng vừa ăn, tôi đưa những miếng đã hoàn thành vào ItemBox của mình.
[Vậy thì, tiếp theo tôi sẽ lấy ra con hải xà.]
[Ừ. Này, tất cả mọi người! Tiếp theo là hải xà!]
Tôi lấy con hải xà ra khỏi ItemBox. Nhìn vào nó, tất cả những người thợ mổ bắt đầu thì thầm với nhau.
"Này, tôi không có ItemBox, nhưng chưa bao giờ thấy ai có ItemBox lớn như vậy..."
"Ừ, đúng vậy. Hơn nữa, người thám hiểm đó còn chứa một con kraken nữa. Cả kraken lẫn rắn biển, vậy ItemBox của cậu ta to đến mức nào?"
"Nghe nói từ lời của hội trưởng, cậu ta còn có một con aspidochelone nữa. Thật sự là ItemBox của nhà thám hiểm này lớn đến mức nào?"
Uhhh... Tôi nghe rõ hết mà. Tôi nghĩ ItemBox của tôi gần như vô hạn về kích thước, chỉ có riêng ở những người đến từ thế giới khác mà thôi. Nhưng tôi mong họ đừng tò mò về chuyện đó. Tôi không muốn ai biết mình là người đến từ nơi khác.
"Này, dừng lại đi. Ta sẽ nói ngay bây giờ: nhà thám hiểm này, Mukohda, chính là người có chỉ thị từ hội thám hiểm của thủ đô. Đừng tò mò quá. Tùy vào tình huống, các cậu thậm chí có thể không được phép ở lại đất nước này, chứ đừng nói đến hội này."
Khi Marcus nói vậy, tất cả tiếng thì thầm của những người thợ mổ bỗng chốc im bặt.
Chờ đã... Hả? Gì thế này? Theo những gì tôi nghe được, nhà vua đã yêu cầu các quý tộc không làm phiền tôi, nhưng có vẻ Hội Thám Hiểm cũng nhận chỉ thị kiểu tương tự. Tôi biết ơn vì chẳng ai làm phiền, nhưng thành thật mà nói, kiểu đe dọa như "không được phép ở lại đất nước này" nghe hơi đáng sợ... Dù sao, nhờ có Marcus lên tiếng mà họ im rồi, vậy là ổn nhỉ? Ý tôi là, chuyện liên quan đến tôi, nhưng cũng có Fel và mấy người khác nữa... nên để người ta tò mò rồi đụng vào không đúng chỗ thì phiền lắm.
Dù cuộc trò chuyện đó vẫn còn lảng vảng trong đầu tôi, việc mổ con hải xà vẫn tiếp tục. Nó đã được lột da, tách đầu và xương ra.
Trong đầu hải xà, mọi thứ ngoại trừ mắt, nanh và hộp sọ sẽ bị loại bỏ, và nội tạng của nó cũng thế. Da sẽ trở thành nguyên liệu làm giáp, còn xương, nanh và hộp sọ có thể chế thành vũ khí như kiếm, dao hoặc mũi tên. Nghe nói mắt của hải xà còn có thể làm thành phần cho các loại dược phẩm. Và vì hải xà cũng là quái vật cấp S, nên tất nhiên nó có một viên đá ma thuật. Viên đá đó lớn, hình cầu hoàn hảo, có màu xanh nổi bật. Nhìn từ khuôn mặt đáng sợ giờ nở nụ cười của Marcus, có vẻ như chất lượng của nó khá cao.
Tôi cũng lấy lại phần thịt. Trông thì khá giống thịt của rắn đen hoặc rắn đỏ. Chưa nếm thử nên tôi không dám chắc, nhưng chắc cũng na ná như vậy thôi.
Và cuối cùng...
[Vậy thì, tôi sẽ lấy ra aspidochelone.]
"Ừ."
Tôi lấy con cá khổng lồ aspidochelone ra khỏi ItemBox. Dù nhỏ hơn kraken và hải xà một chút, mấy con kia đều dài hơn 10 mét, nhưng nó cũng gần 10 mét rồi — vậy nên gọi là "cá khổng lồ" chắc không sai.
Việc mổ aspidochelone bắt đầu giữa không khí nhốn nháo đầy phấn khích. Da được lột, đầu bị tách khỏi thân, nội tạng cũng được lấy ra, rồi họ bắt đầu lọc thịt. Nghe Marcus bảo, da của nó sẽ được dùng để làm trang sức như vòng cổ, nhẫn hay ghim cài áo. Sau khi đánh bóng, lớp da đó sẽ phát ra ánh cầu vồng, và trang sức làm từ nó rất được các quý cô quý tộc ưa chuộng. Bán chạy đến mức không còn hàng để trưng.
Tôi đã định lấy đầu và xương của nó để nấu nước dùng, nhưng Marcus nhìn tôi với đôi mắt rưng rưng như sắp khóc mà nói: "Cậu nghĩ gì vậy? Dùng mấy thứ này để nấu súp thay vì làm vũ khí hảo hạng à..."
Tôi có thể hiểu được. Nhưng mà, sau khi thẩm định ra dòng chữ "thịt trắng hảo hạng", tôi mới nghĩ là nếu ninh xương làm nước dùng thì chắc chắn sẽ rất ngon...
Tuy nhiên, nghe nói xương của aspidochelone có thể chế thành dao, kiếm hoặc mũi tên rất tốt. Những loại vũ khí này lại còn rất được yêu thích nữa. Nghe vậy thì thôi, tôi đành phải bỏ ý định nấu súp xương.
Ngoài ra, những phần cứng như đuôi hay vây lưng cũng có thể làm ra vũ khí mạnh.
Và đương nhiên, aspidochelone cũng là quái vật cấp S, nên nó cũng có viên đá ma thuật. Viên đá đó tròn, hơi dẹt, có sắc nước long lanh như ngọc bích. Chất lượng cũng cao, khiến Marcus hài lòng ra mặt.
Những phần nội tạng dư thừa thì bị loại bỏ. Tôi chỉ lấy phần thịt và cất vào ItemBox. Như kỹ năng Thẩm Định đã bảo, "thịt trắng hảo hạng", nhìn rất mịn và ngon. Kiểu này thì nướng, luộc hay chiên đều có thể phát huy hết vị ngon.
"Việc mổ xẻ đã xong, giờ chỉ còn lại việc định giá các vật liệu, và điều đó sẽ mất một chút thời gian. Cậu thấy có ổn không?"
Marcus báo rằng toàn bộ khâu mổ ba con quái vật đã hoàn tất. Như tôi đoán, định giá sẽ mất thời gian. Với kích thước ba con đó, chắc chắn không thể nhanh được.
[Được rồi, không sao. Khi nào tôi nên quay lại?]
"Để xem nào. Ta sẽ hoàn thành trước chiều ngày mai."
Chiều mai à? Quá tốt. Tôi cũng định đi chợ sáng mà mấy người trong Shadow Warrior từng nhắc, vậy là tiện cả đôi đường.
Tôi còn định mua chút hải sản và ăn sáng luôn tại mấy quầy hàng nữa.
[Vậy thì, tôi sẽ quay lại vào chiều mai.]
"Được rồi. Ta sẽ đợi."
Tôi đánh thức ba linh thú của mình, đang ngủ say ở góc kho, rồi cả bốn chúng tôi rời khỏi Hội Thám Hiểm.


2 Bình luận