「Tớ vẫn chưa nói xong mà. Tớ muốn cảm ơn cậu, vì đã cứu tớ ngày hôm đó.」
「Lần tới, tớ nhất định sẽ đánh được cú home run! Nhớ dõi theo tớ đấy nhé!」
「Tớ đánh trúng rồi đó! Cậu có nhìn thấy không?」
「Khó chọn thật đấy nhỉ.」
「Vì lúc nào Kirishima-san cũng ăn bánh mì trông ngon lành quá, nên tớ bắt đầu thấy hứng thú.」
(…Tuyệt thật… Cảm giác được cậu ấy ôm chặt từ phía sau như thế này… Có lẽ mình… Sẽ chẳng thể nào dứt ra được mất…)


0 Bình luận