Tôi nhẹ nhàng đặt Yuuka nằm xuống ghế sofa. Rồi lấy một chiếc khăn bịt mắt cô ấy lại, để con mồi nhỏ không còn đường trốn thoát.
“K-không lẽ cậu định làm 'chuyện đó' sao? Làm ơn, trừ ‘chuyện đó’ ra thì cậu muốn làm gì cũng được...”
Thấy Yuuka sợ đến xanh mặt, tôi liền thì thầm vào tai cô.
“Vậy thì đâu có được. Không phải trẻ hư nối dối thì phải bị phạt sao? Nếu cậu chịu thành thật ngay từ đầu thì đâu đến nông nỗi này.
Nói rồi, tôi bắt đầu chầm chậm chạm vào chỗ đó.
“Á, đ-đừng màaa... Chỗ đó nhột lắm!”
Tôi đang cù vào nách, điểm yếu chí mạng của Yuuka.
Từ bé, Yuuka đã cực kỳ nhột ở nách. Đến độ mỗi lần tôi bế xốc nách cổ lên là y như rằng lại được nghe những âm thanh cực kì khiêu gợi. Vì thế nên mỗi khi làm vậy, tôi đều phải vòng tay ôm chặt lấy eo của cô. Và Yuuka còn một điểm yếu nữa.
“Á, đừng cù chân tớ, nhột lắm... Ưưư”
Lòng bàn chân của cô ấy cũng vậy, thế là tôi tận dụng tối đa hai điểm yếu đó.
“T-tớ chịu thua, tha cho tớ đi mà!”
Tôi cuối cùng cũng thấy thỏa mãn sau khi hành hạ Yuuka suốt năm phút.
“Yuuto là đồ ác quỷ, đồ cầm thú! Không chơi với cậu nữa!”
Yuuka phồng má giận dỗi.
“Ai mượn cậu nói dối chi. Chỉ là ngủ chung thôi mà, nếu cậu nói thẳng thì tớ có từ chối đâu.”
Nghe tôi nói vậy, mắt Yuuka liền sáng rực lên.
“Được thật luôn hả?”
Giọng cô đầy háo hức.
“Thật mà, cũng có mất mát gì đâu mà lại không được.”
Ngay khi tôi vừa dứt lời, Yuuka đã nhảy cẫng lên vì vui sướng.
“Vậy thì từ tối nay mình ngủ chung nha? Tớ sẽ ôm cậu thật chặt, rồi còn được cậu xoa đầu nữa!”
Nói rồi, Yuuka ôm chầm lấy tôi, dụi má nũng nịu.
Một lát sau, mẹ tôi thức dậy.
“Chào buổi sáng. Chà, mới sáng ra mà hai đứa đã tràn đầy năng lượng rồi nhỉ.”
Mẹ cười hiền hòa rồi ngồi vào bàn ăn. Yuuka nhanh chóng chuẩn bị bữa sáng.
“Bữa sáng của mẹ đây ạ.”
Một đĩa bánh mì nướng và một tách cà phê được đặt lên bàn.
“Cảm ơn Yuuka nhé, nhưng mẹ tự làm được mà.”
Mẹ nói vậy trong khi cắn một miếng bánh mì.
“Mấy việc này cứ để con làm cho. Nếu ngày đó mẹ không ngỏ lời cho con về ở cùng, có lẽ con đã không được như bây giờ đâu ạ.”
Yuuka chân thành nói.
Kể từ khi chuyển đến đây sống, Yuuka đã đảm đương hết mọi việc nhà. Cô bảo đây là cách để tập làm dâu. Nghe thế, mẹ tôi cũng hào hứng lắm, dốc lòng chỉ dạy cho cô đủ thứ, từ nấu ăn, giặt giũ đến dọn dẹp nhà cửa.
Ăn xong bữa sáng, mẹ vừa dọn dẹp vừa quay sang nói với chúng tôi.
“Hai đứa có thể đi mua cho mẹ chút đồ được không?”
Mẹ đưa cho tôi một danh sách những thứ cần mua.
“Vậy mình chuẩn bị rồi đi nhé?”
Tôi quay sang hỏi Yuuka, cô liền gật đầu. Thế là chúng tôi chuẩn bị đi mua sắm.


11 Bình luận