• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 02 : Vừa gặp đã giết?

3 Bình luận - Độ dài: 1,287 từ - Cập nhật:

Lịch bắc năm 537, Cuối mùa đông.

Một năm đã trôi qua kể từ "Sự cố Saint Noyes."

Như dự đoán của Chỉ huy cấp cao đế quốc, sau cuộc rút lui lớn, quân đoàn quỷ từ Lãnh địa Abyssal Demon đã thành công đoạt được Saint Noyes.

Đó là pháo đài biên giới bảy mươi hai, cũng là pháo đài cuối cùng mà đế chế con người đã đánh mất trong trận chiến thế kỉ với Abyss.

Lãnh địa của con người nhỏ lại lần nữa, giờ đã nhỏ bằng một phần mười kích thước cũ.

Tuy nhiên, khi quân đoàn quỷ sắp tràn vào Saint Noyes, một năng lượng tâm linh bất thường đã bùng nổ ở giữa trận chiến, mạnh đến mức có thể làm hỏng tất cả các thiết bị tâm linh ở gần. 

Đồng thời, tại cùng một điểm, một bông hoa hồng "mặt trời" tỏa sáng đang từ từ tàn phá chiến trường Saint Noyes.

Ngay lập tức, quân đoàn "Ác Mộng", một trong những đội quân quỷ đáng sợ và bất bại tàn phá lục địa Solor trong nhiều năm, đã bị thủ tiêu, mạng sống của họp bị tiêu tan bởi một thế lực nào đó.

Chiến trường đã bị tàn phá một cách kỳ lạ, không để lại bất kì dấu vết hay manh mối nào.

Lãnh địa Abyssal Demon đã điều tra sự việc bất ngờ này không ngừng nghỉ, nhưng không tìm thấy thông tin nào cả. Vụ việc trở thành chủ đề cấm kỵ, không bao giờ được nhắc lại nữa.

Nhưng, Lãnh địa Abyssal Demon hiểu rằng cuộc chiến kéo dài lâu đời của họ với loài người không thế tiếp tục được nữa.

Không ai có thể chắc chắn rằng "mặt trời" của Saint Noyes sẽ không nổi dậy lần nữa.

Vì vậy, cuộc chiến kéo dài hơn 400 năm đã chính thức kết thúc. Đế quốc North đã kí hiệp ước hòa bình, được đề nghị bởi Lãnh địa Abyssal Demon.

Loài người không còn sống trong sự lo sợ, cuối cùng có thể dùng tài nguyên hiếm vào việc xây dựng.

Đế quốc North, sau khi ổn định trở lại, cuối cùng đã có cơ hội tập trung vào việc phát triển các thành phố.

—Và Cảng Vikarn, trong "Vịnh Shrieking," là một trong những tối tượng phát triển chính.

"Mình không trở lại trong nhiều năm. Sao Cảng Vikarn nhộn nhịp vậy nhỉ?

Xu Bai hơi bất ngờ trước khung cảnh nhộn nhịp của Cảng Vikarn, kéo mũ trùm đầu của mình xuống, hình dáng nhỏ bé của cô di chuyển qua đám đông.

Cảng Vikarn là nơi Xu Bai lớn lên, nhưng cô không trở lại vì mình đã tham gia lực lượng tiên phong và hướng đến chiến trường.

Giờ thấy Cảng Vikarn như vậy, vừa thân thuộc vừa xa lạ, Vẫn còn dấu vết của quá khứ dù đã thay đổi, dân trào kí ức ấm áp trong lòng Xu Bai.

Kí ức của cô, và của Chị Neily...

Một năm đã trôi qua.

Một năm kể từ khi Xu Bai quyết tâm bảo vệ Saint Noyes đến chết.

Kí ức về máu và mùi hôi thối rữa vấn còn.

"Rayne, Victoria, Lockner, Qin Su, và... Chị Neily."

Một đội đã từng rất khí thế, giờ chỉ còn Xu Bai. Kể cả Chị Neily, người bầu bạn hơn một thập kỉ của cô, đã biến mất trong thứ ánh sáng màu trắng đáng sợ đó.

Hơn nữa, Xu Bai đã từ một "anh" trở thành một "cô".

Đám đông trở nên dày đặt, bắt Xu Bai phải cúi đầu xuống khi cô đang đi. Cô nhìn xuống một vũng bùn do cơn mưa tối qua, hình ảnh lờ mờ của cô phản chiếu trong đó.

Cô bước chậm lại, lơ đãng nhìn chầm chầm vào hình ảnh của mình.

Đầu tiên, cô thấy một đôi mắt vàng đáng sợ cùng với đồng tử dọc, rồi sau đó là nét mặt thanh tú mà cô cảm thấy nghẹt thở, được bao quanh bởi mái tóc bạc. Thân hình nhỏ nhắn được che bởi chiêc mũ chùm và áo choàng.

Không ai có thể đoán được cô bé đáng yêu, tóc bạc này một năm trước lại là một người chàng trai ít nói.

Kí ức của Xu Bai về lúc bị bao vây, thời gian và kết thúc không xác định, đã rời rạc. Chỉ còn lại những hình ảnh các đồng chí đang ngã xuống, và cái ôm cuối cùng của Chị Neily.

Và rồi, một không gian trống. Khi kí ức cô trở lại, thì cô đã như này rồi.

Nếu không phải vì bộ giáp bị hỏng và quần áo hơi rộng quen thuộc của cô thì cô đã nghĩ rằng mình đã nhập vào cơ thể của người khác.

Trong năm qua, Xu Bai đã tìm kiếm cách để trở về hình dạng cũ của mình.

Nhưng cho đến nay, cô vẫn chưa tìm được một manh mối nào cả, không có chủng tộc nào có mái tóc bạc và đồng tử dọc giống cô.

Bởi vì hình dạng của cô, Xu Bai luôn mặc một chiếc áo choàng đen, mũ trùm đầu và đồ che mặt, che giấu cô hoàn toàn, sợ mình bị phát hiện.

Tất nhiên, biến thành một loli xấu hổ chết, nhưng quan trọng hơn, Xu Bai biết rằng hình dạng hiện tại của cô không phải con người.

Vẻ đẹp kỳ lạ của mình, cho dù có là Công chúa Lilia, người được mệnh danh là phụ nữ đẹp nhất đế quốc, cũng không sánh được. 

Khi vẻ đẹp đạt mức kỳ lạ nào đó, vẻ đẹp ấy sẽ gây ra sự sợ hãi thay vì sự ngưỡng mộ.

May mắn thay, Xu Bai có tích chút tiền lúc mình còn là một chiến binh, đủ để sống một vài năm.

Manh mối duy nhất có vẻ là vai trò "chìa khóa" mà Chị Neily nhắc đến trước khi mất.

Do đó, sau khi tìm kiếm ở nước ngoài thất bại, Xu Bai quyết định trở về đế quốc North, đến Cảng Vikarn, nơi mà cô và Neily đã lớn lên, để tìm câu trả lời.

Cô không còn lựa chọn nào khác ngoài miễn cưỡng trở về vùng đất đau buồn này.

Nhưng mà...

"Từ lúc nào mà Cảng Vikarn trở nên thịnh vượng đến vậy?"

Xu Bai nhìn lên, ngạc nhiên chứng kiến một đám đông nhộn nhịp.

Cảng Vikarn từng là một cảng vắng vẻ, không mấy ai quan tâm. Dù có lễ, nơi này cũng không bao giờ sôi nỗi giống vầy.

Nơi này giờ còn thịnh vượng hơn đế quốc North trong kí ức của Xu Bai. Lần cuối cô ở trong lãnh địa con người, chiến tranh vẫn còn.

"ừm, không liên quan gì tới tôi."

Xu Bai lắc đầu. Cô còn nhiều việc quan trọng cần phải làm.

Ngoài cô ra, còn ai trong Cảng Vikarn từng thân với Chị Neily?

Cau mày, Xu Bai đi lang than, đấm chìm trong suy nghĩ.

"Tránh... Tránh ra!"

Đột nhiên, đám đông khuấy động, một tiếng hô bắt ngờ vang lên.

Một hình dáng lướt qua những lỗ hở trong đám đông, chạy thẳng về phía Xu Bai đang mãi mê suy nghĩ. Không kiệp phản ứng, đầu cô va chạm với người kia.

"Á!"

Cú va chạm khiến Xu Bai loạng choạng, nhưng cô kiệp lấy lại thăng bằng và tránh bị ngã.

Tuy nhiên, chiếc mũ trùm đầu cô đã bị trực ra, để lộ mái tóc màu bạc nổi bật của cô xõa xuống, hoàn toàn phơi với mọi người.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Ngắn thế
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Chưa hoàn thành xd
Xem thêm
@gblover: khó nói 😑
Xem thêm