Arc 1 - Đang tiến hành
Phụ chương - Mình muốn ở bên Zephyrus
2 Bình luận - Độ dài: 1,218 từ - Cập nhật:
Tôi tên là Hanna, sống tại làng khởi đầu. Dù chỉ là ngôi làng vô danh nhưng cuộc sống nơi đây lại rất vui nhộn.
Trong làng có các cửa tiệm, như vũ khí, áo giáp, thuốc thang, dụng cụ, quần áo, nhạc cụ và giả kim. Dân cư khá thưa thớt nhưng ai nấy đều là người tốt, sống chất phác và giản dị.
Nhà tôi là một cửa tiệm giả kim, tôi lớn lên trong khi chứng kiến cha tạo ra sản phẩm và mẹ mang chúng đem đi bày bán trước cửa tiệm. Tôi luôn nghĩ rằng việc mình sẽ trở thàng một Giả kim thuật sư là điều hiển nhiên.
Tôi đã rất vui khi được cha tặng cho chiếc vòng tay [Giả kim - cấp 1] hồi tôi lên mười. Tôi bắt đầu luyện tập giả kim kể từ lúc đó.
Tuy vậy, việc trở thành một [Giả kim thuật sư] đòi hỏi chủ yếu vào thiên phú của từng người. Dường như cha rất hối hận vì đã không luyện tập chăm chỉ ngay từ nhỏ, và kết quả là ông ấy chỉ có thể chọn [Giả kim thuật sư tập sự].
Tôi sẽ đi luyện tập ngay để có thể trở thành một [Giả kim thuật sư] thực thụ.
.
.
.
Tôi dành 16 năm để sinh sống và lớn lên tại làng trước khi quyết định theo học tại học viện theo luật pháp của quốc gia này. Dường như đây là lúc để tôi xem liệu mình có thể trở thành một [Giả kim thuật sư] hay không.
Nhưng trước ngày tôi đến học viện, một chuyện đáng sợ đã xảy ra với tôi. Dù quái vật thường không xuất hiện trong rừng nhưng một con slime đã xuất hiện đúng lúc tôi vào đó để kiếm nguyên liệu cho thuốc hồi phục mang đến học viện.
Với những người dưới 16 tuổi, hay nói thẳng ra là chưa có chức nghiệp, khi đụng độ thì toi mạng là cái chắc. Tôi sợ đến nỗi không nhúc nhích nổi, ngỡ rằng mình toang rồi.
Nhưng trước khi con slime kịp lao tới, có ai đó đã đứng ra cứu tôi.Là cậu bạn thuở nhỏ Zephyrus. Dù đủ thân thiết để chào hỏi nhau nhưng tôi không thấy cậu ấy hay ra ngoài chơi cho lắm. Cậu ấy mất cha mẹ từ nhỏ và được trưởng làng nhận nuôi. Dẫu chưa có chức nghiệp, cậu ấy vẫn phóng thẳng tới rồi đánh chết con slime.
"Cậu có sao không? Tớ đã đánh bại con slime nên giờ an toàn rồi."
Khi nghe được những lời ấy, nỗi sợ hãi trong tôi nhanh chóng tan biến, còn mặt tôi thì nóng hầm hập. Tim tôi đập thình thịch hồi lâu, làm tôi mãi mới mở miệng được.
Zephyrus đột nhiên hành xử rất kỳ lạ vì cậu ấy tự dưng đưa cho tôi thạch slime cùng nước bùn, rồi bảo tôi hãy giả kim hai thứ đó.
Tôi nói rằng làm vậy sẽ thất bại nhưng dường như đó là ý của cậu ấy. Dù ban đầu tôi còn tỏ ra rất bối rối nhưng rồi tôi cũng hiểu được mục đích thật sự của cậu ấy, chính là trò speedrun slime.
Tôi có cảm giác như là mình đang sống ở một thế giới khác vậy, chưa có chức nghiệp mà vẫn đánh quái một cách dễ dàng. Tôi không quan tâm tại sao Zephyrus lại biết làm trò này. Tôi chưa bao giờ học giả kim nhiều như này bởi nguyên liệu có hạn nên một khi bắt đầu là tôi không thể dừng lại được. Tôi đã hoàn toàn nghiện trò này. A, có [ma thạch(tí hon)] rớt ra kìa.
Vào ngày tôi lên đường đến học viện, tôi có ghé qua nhà Zephyrus để rủ cậu ấy cùng đến nhà trưởng làng. Nhưng tôi không thể tin nổi khi nhận ra Zephyrus không biết tuổi của tôi, thậm chí cậu ấy còn gọi tôi là đồ bé tí nữa. Đúng là chiều cao của tôi đã tăng chậm lại trong vài năm qua nhưng tôi khá tự tin về ngực và mông của mình. Nhưng vì quá xấu hổ nên tôi không dám nói ra chuyện đó.
Khi đến học viện, họ đã phát đồng phục, vở ghi và vũ khí cho bọn tôi. Tôi lấy một chiếc chuỳ hai tay, rất hữu dụng trong việc đập slime. Tôi rất biết ơn Zephyrus.
Dường như cả ký túc xá lẫn dãy nhà học của tôi đều khác chỗ với Zephyrus. Vì một lý do nào đó mà ngực tôi lại nhói đau khi biết chuyện này.
Tôi thực sự có thể trở thành một [Giả kim thuật sư], chức nghiệp mà tôi đã mơ ước từ lâu. Có phải là nhờ Zephyrus chăng?
Và Zephyrus đã có cho mình chức nghiệp huyền thoại [Dũng sĩ], tuyệt quá đi! Chuyện này đã trở thành đề tài bàn tán khắp học viện. Nhưng tôi lại không thể tiếp cận cậu ấy bởi lúc nào cũng có người chen nhau mời cậu ấy gia nhập tổ đội của họ.
Zephyrus đã phải chuyển đến ký túc xá quý tộc vì quá nổi tiếng.
Dù đây là cơ hội tốt nhưng ký túc xá quý tộc lại được chia theo từng tầng khác nhau chứ không phải từng toà khác nhau như bên khu ký túc xá bình thường.
Tôi xin cô Philis để được phụ một tay mang hành lý đến chỗ cậu ấy, rồi nhân tiện trao đổi với người quản lý ký túc xá quý tộc. Bà ấy đã cho phép tôi tự do đến và đi để thăm Zephyrus.
Điều này sẽ tăng cơ hội tiếp xúc với cậu ấy bởi cậu ấy sẽ không bị ai quấy phiền khi đang ở trong ký túc xá quý tộc.
.
.
.
Hôm nay Zephyrus mời tôi vào hầm ngục. Tôi biết cô Philis khá xinh đẹp nhưng chẳng phải cậu ấy liếc mắt đưa tình hơi nhiều rồi sao? Đêm nay tôi sẽ lẻn vào phòng cậu ấy.
Sau khi bán đi một số tài nguyên hầm ngục, tôi về ký túc xá để tắm rồi quay trở lại phòng Zephyrus để chuẩn bị bữa tối. Nguyên liệu toàn là mấy thứ kiếm được bên trong hầm ngục.
Mẹ tôi nấu ăn rất ngon nên tôi rất tự tin về tài nấu nướng mà bà ấy đã dạy cho tôi. Zephyrus tỏ ra rất phấn khởi sau khi ăn những món tôi nấu. Hehe, không bõ công tôi làm chúng rồi.
Sau đó, Zephyrus giải thích về [Giả kim thuật sư] - cấp 10 và [Pha trộn] - cấp 5. Sao cậu ấy lại biết nhiều đến thế nhỉ?
Tôi đã rất bất ngờ khi biết được rằng với [Giả kim thuật sư] - cấp 10, tôi có thể kết hợp hai [Ma thạch(tí hon)] lại với nhau để tạo thành [Ma thạch(nhỏ)], thứ dùng để tạo ra các loại thuốc.
[Ma thạch(nhỏ)] vốn hiếm khi rớt ra nên tôi rất ấn tượng với cách để tạo ra nó.
Tôi tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng cày trò speedrun slime nhiều hơn để giúp Zephyrus.


2 Bình luận