“Cẩm nang lựa chọn hồn khí tốt nhất??”
“Còn có, thức tỉnh huyết mạch gia tộc? Có thật không vậy??”
"Cây Đức Hạnh là cái quái gì??" Winnie tỏ vẻ vô cùng hoang mang, liên tục xác nhận rằng mình không bị ảo giác.
Tấm bảng có khung vàng trước mắt cậu rõ ràng không phải là sản phẩm của trí tưởng tượng.
Phần nền của tấm bảng có hình cây thánh giá sáu cánh rực cháy ngọn lửa thiêng, mà Winnie nhận ra là biểu tượng của gia tộc Varelis.
Đức hạnh? Mua?
Winnie liếc nhìn lượng đức hạnh mà cậu sở hữu, và rồi đột nhiên một đường viền vàng hiện lên.
'Cách để có được đức hạnh: Thực hiện nhiệm vụ của gia tộc Varelis, hoặc gây ra những biến động trong cảm xúc ở các nhân vật chính.'
Nhiệm vụ? Sự thay đổi cảm xúc của các nhân vật chính??
Nhân vật chính là ai? Chắc không phải ám chỉ đến những tồn tại xui rủi đó chứ, phải không?
Nghĩ đến đây, mặt Winnie tái mét.
Phương pháp thứ hai thì không cần nhắc tới nữa, có cho tiền cũng không dám trêu chọc những cô gái được định mệnh ưu ái đó đâu.
Tin tốt là sau khi đánh thức ký ức tiền kiếp, xấu đẹp gì cậu vẫn có một hệ thống.
Tin xấu là hệ thống mà cậu có xem ra hoàn toàn vô dụng.
Những cái vật tổ hút xui xẻo đó là thứ mà cậu không dám đụng tới nhất.
Bản năng sinh tồn khiến cậu mặc nhiên bỏ qua phương pháp thứ hai; con người thường tìm kiếm lợi ích và tránh xa nguy hiểm, và cậu chắc chắn sẽ không tham gia vào một canh bạc rủi ro cao như vậy.
Đùa thôi, giả sử cậu bị vướng vào nghiệp chướng của cốt truyện chính thì sao?
Đối với Aesphyra và hậu cung của cô, đó có thể chỉ là chất xúc tác cảm xúc thú vị, nhưng đối với cậu, một người ngoài cuộc vẫn chưa thoát khỏi vai diễn phản diện của mình, đấy là một ngọn núi không thể vượt qua!
Và cẩm nang lựa chọn hồn khí tốt nhất là cái quái gì cơ?
Như vậy chẳng phải là đang cố tình gây khó dễ cho cậu sao?
Hậu duệ duy nhất còn lại của gia tộc [Thiên Thần May Mắn] Varelis, Winnie, chỉ sở hữu năng khiếu phép thuật một sao, đây là một sự thật được cư dân khắp thủ đô hoàng gia biết đơn.
Một sao là cấp độ như nào ấy hả?
Nó có nghĩa là năng khiếu phép thuật của nhiều người bình thường có thể dễ dàng vượt mặt Winnie.
Trong số những người bình thường đó, phần đa đều không có chút năng khiếu phép thuật nào, và cái gọi năng khiếu một sao thì có cũng như không.
Số còn lại sở hữu năng khiếu cao hơn một ngôi sao, bao gồm nhiều thiên tài xuất thân từ gia đình thường đân.
Vì vậy mà, ngay cả theo tiêu chuẩn thông thường, Winnie vẫn bị coi là quá tầm thường và bất tài.
Cẩm nang lựa chọn tốt nhất để làm vẹo gì?
Mặc cho cậu có chọn khôn ngoan tới đâu thì cũng không thể thay đổi được sự thật rằng năng khiếu phép thuật của cậu chỉ có một sao, không phải sao?
Các loại hồn khí dành cho người có năng khiếu ma thuật một sao là hồn khí yếu nhất trong các thể loại hồn khí yếu, hầu như không có bất kỳ đòn tấn công ma thuật nào, gọi là hồn khí cho sang mồm thế thôi chứ thực chất đều là võ công gây sát thương vật lý.
Vậy còn việc thức tỉnh huyết mạch gia tộc thì sao?
Dòng máu của gia tộc [Thiên Thần] Varelis đã hoàn toàn trở thành 'tông tộc vong diệt' từ thế hệ ông nội cậu.
'Tông tộc vong diệt' ám chỉ tới một gia tộc Thánh Nhân đã mất đi 'Thánh Ân'.
Vào thời viễn cổ xa xưa, khi mà những gia tộc hùng mạnh nhất được các Thánh sáng lập nên nền văn minh nhân thời bấy giờ ban phước, sau này được tôn kính gọi là 'Thánh Nhân'.
'Hậu duệ của các vị Thánh Nhân’ thừa hưởng sức mạnh to lớn từ gia tộc, sở hữu khả năng giải phóng sức mạnh thần thánh đáng gờm, bất chấp các quy luật, được gọi là 'Thánh Ân'.
Danh hiệu 'Thánh Nhân' thường được đặt theo dòng máu thừa kế của gia tộc, chẳng hạn như hoàng tộc của vương quốc Camella, gia tộc Pavone, một trong những gia đình Thánh Nhân của loài người.
Sở hữu dòng máu của Rồng Vàng Phẫn Nộ, con cháu gia tộc Pavone có thể sử dụng [Thánh Ân] để tái tạo lại sức mạnh của Rồng Vàng Phẫn Nộ, kể từ đó thừa hưởng cái tên [Rồng Vàng Phẫn Nộ][note74005].
Ở mặt khác, [Thánh Ân] của gia tộc Varelis, ban đầu là [Thiên Thần Được Ban Phước], đã hoàn toàn biến mất vào hai thế hệ trước, dẫn tới việc không có người kế nhiệm cho vị trí Thánh Nữ và gia tộc Varelis mất đi tiếng nói và quyền lãnh đạo thực sự trong nhà thờ.
Đây không phải là lý do trực tiếp khiến gia đình Varelis bị trục xuất khỏi nhà thờ.
Mặc dù mất đi sự sủng ái của nữ thần và không còn giữ chức Thánh Nữ, gia tộc Varelis vẫn mang tên nữ thần, là dòng dõi huyết thống của Thanh Tú Quang Minh Nữ Thần, được hầu hết con người tôn thờ.
Lý do trục xuất có vẻ như là do một sai lầm lớn nào đó của ông nội cậu, dẫn đến việc gia đình Varelis vốn mang tính biểu tượng bị đuổi khỏi Giáo Hội Quang Minh và bị tước danh hiệu Thánh Nữ.
Đến thế hệ của cha cậu, gia tộc Varelis đã chuyển đến định cư ở vương quốc Camella.
Nhà vua lúc bấy giờ, vì tôn kính nữ thần Varelis, đã ban cho cha của Winnie danh hiệu Tử Tước, đảm bảo rằng gia đình Varelis có thể tồn tại trong vương quốc.
Cha của Winnie là một người đàn ông đáng gờm.
Ngay cả sau khi mất đi sự ưu ái của nữ thần, ông vẫn đạt được nhiều thành công quân sự nhờ sức mạnh và năng lực tuyệt vời của mình.
Chính nhờ thế mà Winnie mới có cơ hội tiếp xúc với Mirexia trong suốt thời thơ ấu.
Suy theo hướng này, gia tộc Varelis, nếu không được hồi sinh, thì chí ít cũng có thể tiếp tục tồn tại.
Tuy nhiên, họa vô đơn chí.
Cha của Winnie qua đời đột ngột trong một trận chiến, và mẹ cậu cũng qua đời ngay sau đó vì chứng trầm cảm.
Sau đó, giáo hội đã không bỏ lỡ cơ hội mà thừa nước đục thả câu, và rồi gia tộc Varelis, chỉ vừa mới bắt đầu hồi phục, một lần nữa bị đẩy đến bờ vực sụp tàn.
Sau đó, tin đồn lan truyền rằng "Winnie không phải là hậu duệ thực sự của nữ thần mà là kẻ lừa đảo, và dòng dõi Varelis thực sự đã tuyệt diệt", càng làm hoen ố danh tiếng của Winnie.
Những tin đồn như vậy không thể bác bỏ được, bởi vì chính Winnie, cùng với huyết mạch đã đoạn, thực sự không có cách nào chứng minh dòng dõi của mình là hậu duệ của nữ thần.
Hắn chỉ có thể bất lực nhìn những tin đồn thất thiệt này lan truyền.
Đối với những quý tộc khác, nếu tông gia suy yếu, họ có thể trông cậy vào phía gia đình nhà ngoại.
Tuy nhiên, cha của Winnie là một chiến binh tin vào tình yêu thuần khiết, người đã từ chối liên minh với các nhà quý tộc khác và kết hôn với một thôn nữ không có xuất thân quyền quý.
Hơn nữa, ông chỉ giỏi về chiến tranh chứ không giỏi quản lý tài chính hay tạo dựng quan hệ giữa các cá nhân.
Đây là một trong những lý do chính khiến giáo hội dám công khai đột kích vào điền trang nhà Varelis.
Gia tộc Varelis giống như một ngọn cỏ héo úa, bị cô lập, không có quý tộc đồng minh hay gia đình nhà ngoại quyền lực nào hậu thuẫn.
Mà kể cả có đi chăng nữa thì bọn họ giúp được gì cơ chứ.
Đến cả các đại quý tộc hay chính nhà vua cũng chẳng dám khiêu khích giáo hội, huống hồ là các quý tộc nhỏ.
Những gì còn lại cho Winnie là một mớ hổ lốn, một gia tộc Thánh Nhân từng oai hùng cai quản đức tin của hàng ngàn người trong giáo hội Quang Minh, giờ đây chỉ còn là một thành viên sống sót duy nhất của một gia đình Thánh Nhân đã lụi tàn.
Là hậu duệ trực hệ của nữ thần Varelis, gia tộc Varelis đã bị xóa sổ khỏi giáo hội Quang Minh.
Giáo hội Quang Minh hiện tại không có Thánh Nữ, chỉ có Giáo hoàng.
Khởi đầu bằng mối quan hệ tiêu cực với hai nhân vật nữ chính, một trong số đó còn có "mối hận sinh tử" với cậu và mong cậu chết quách đi cho rồi, đính kèm thêm danh tiếng thua cả con chuột chạy ngang đường.
Người hiểu sẽ không khỏi mà thốt lên: 'Thật là một khởi đầu tuyệt vời làm sao!'
Liệu còn có khả năng thay đổi tình hình không?……..
Nhìn chằm chằm vào dòng chữ “đánh thức huyết mạch gia tộc”, ánh mắt của Winnie trở nên nghiêm túc.
Thử cũng chẳng mất gì[note74006], cơ mà phương pháp thứ hai để tăng đức hạnh thì sao? Haaa.
Winnie cảm thấy rằng cậu thực sự có thể khơi dậy những cảm xúc mạnh mẽ từ những nữ chính kia, ví như cơn giận dữ khiến họ muốn chặt đầu cậu chẳng hạn[note74007].
So đo thiệt hơn, giá trị cảm xúc vẫn là một ẩn số.
Hạnh phúc là một cảm xúc, phấn khích là một cảm xúc, tức giận cũng là một cảm xúc, và sự gia tăng ý định giết người thậm chí còn mang tính cảm xúc hơn thế nhiều.
Có lẽ Winnie có thể lấy được cảm xúc bằng cách chọc giận các nhân vật nữ chính, nhưng sau đấy thì sao? Cái giá phải trả là gì?
Cậu vẫn chưa muốn bị thiến đâu.
Vậy thì, sự thức tỉnh của dòng máu gia tộc Varelis ám chỉ điều gì?
Có phải đó chỉ là sự phục hồi Thánh Ân?
Winnie cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Có khi nào việc thức tỉnh huyết thống sẽ khiến cậu trở nên đẹp trai hơn sao?
Chuyện đó không thể chấp nhận được.
Trở lại khoảng sân đổ nát và hoang vắng, vì gia chủ và phu nhân đều đã qua đời và không thể chi trả tiền lương nên hầu hết người hầu đều đã bỏ đi, chỉ còn lại một người hầu già tên là Dak.
“Cậu chủ, cậu về rồi.” Ông lão đang quét sàn gật đầu với Winnie khi nhìn thấy bóng dáng cậu.
“Ừ.” Winnie, vẫn còn đang bận tâm suy nghĩ, hầu như không thèm để ý đến người hầu già và đi thẳng vào nhà.
Nhận thấy phản ứng của Winnie với mình và thái độ im lặng, kín đáo của ông, một tia ngạc nhiên thoáng qua trong mắt người hầu già, nhưng ngay lập tức biến mất.
Điền trang của gia tộc Varelis tuy chỉ có hai tầng nhưng lại không hề nhỏ.
Tuy nhiên, do bị bỏ quên quá lâu và thiếu tiền thuê người hầu dọn dẹp dẫn tới nhiều khu vực bị phủ đầy bụi, tòa nhà khang trang ngày nào giờ trông cũ kỹ và hoang vắng như thể đã bị bỏ hoang trong nhiều năm liền.
Ngay khi cậu bước vào, Winnie ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, thứ rượu kém chất lượng bốc ra từ hầm rượu, khiến cậu cau mày.
Winnie gốc, do chán nản và thiếu tham vọng, đã tìm đến rượu để giải khuây.
Không đủ tiền mua rượu ngon, hắn chọn uống rượu rẻ tiền, không nhãn hiệu từ những gánh hàng rong nhỏ chỉ tốn vài xu đồng cho một chum lớn.
Bất cứ khi nào cảm thấy chán nản, Winnie lại về nhà để nốc rượu cho quên sự đời, không dừng lại cho đến khi say khướt.
Cùng với việc hoàn toàn thiếu vận động thân thể, sức khỏe của hắn đã bị hủy hoại ngay từ khi còn trẻ, khiến cho cơ thể yếu ớt như thể luôn trong tình trạng kiệt sức.
Winnie lắc đầu.
Một người không trân trọng chính mình thì làm sao có thể trân trọng người khác?
Cậu nghĩ mình nên dành ra chút thời gian vứt bỏ hết số rượu rẻ tiền, tệ hại đó để tiết kiệm không gian sinh hoạt.
Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng chiếu xuống những bức tường vàng bong tróc, Winnie trở về phòng và đóng cửa lại, bình tĩnh ngắm nhìn ánh hoàng hôn dần buông phủ lên sàn gỗ cũ kỹ.
Trên thực tế, thứ cậu nhìn không phải là ánh hoàng hôn rực rỡ hay sàn nhà, mà là tấm bảng có khung vàng mà chỉ mắt cậu mới nhìn thấy được.
“Đức hạnh…” Winnie trầm ngâm một lúc, liên tục lẩm bẩm từ ngữ quyết định cậu có thể sống sót trong tương lai hay không.
Cho dù muốn thử thì trước tiên cũng phải tích lũy đủ đức hạnh đã.
Nhưng làm sao để có được thứ gọi là đức hạnh này? Tấm bảng có khung vàng kia không hề nêu rõ!
Ngoài việc bố thí cho người ăn xin ra, cậu còn có thể kiếm thêm từ đâu nữa?
Có thực sự là chỉ cần làm việc thiện không?
Nếu đúng là như vậy thì!
Winnie đứng dậy, một kế hoạch dần thành hình trong đầu.
Cậu lôi chiếc vali da từ dưới gầm giường ra, bên trong chứa toàn bộ gia tài còn lại của gia tộc.
Một cắc đồng chỉ có thể đổi được một chút đức hạnh, có lẽ là hơi quá xa xỉ so với hoàn cảnh hiện tại, nhưng đó là sự hy sinh cần thiết!
Giả như cậu thật sự có thể thức tỉnh huyết mạch của mình, sau này còn sợ thiếu tiền ư?
Nghĩ đến đây, Winnie miễn cưỡng lấy ra số tiền còn lại ra.
Winnie thực sự đã bị dồn vào chân tường; bây giờ cậu không còn lựa chọn nào khác.
Nếu chỉ dựa vào số tiền ít ỏi này, chắc chắn cậu sẽ thủng ví mà chết đói trước cả khi Aesphyra kịp động thủ, và thế là Game Over.
Chiếu theo hoàn cảnh hiện tại, giờ lúc phải hành động!
Lòng đã quyết, Winnie sải bước về phía cửa, chỉ để nghe thấy tiếng bước chân có phần vội vã ở hành lang.
Winnie do dự một lúc rồi mở cửa và thấy Dak đang đứng nghiêm trang bên ngoài.
“Ờ? Có chuyện gì?”
“Cậu chủ Winnie, đến giờ ăn tối,” Dak cúi đầu nói.
“Không, ta không đói. Ngươi cứ ăn đi.”
“Nhưng… cậu chủ, dù có chuyện gì xảy ra, ngài cũng phải ăn, nếu không sức khỏe sẽ không tốt.”
"Chuyện ấy không liên quan đến ngươi. Rồi, rồi, tâm trạng ta không tốt và ta cần ra ngoài hít thở khí trời", Winnie giả vờ mất kiên nhẫn.
“…đã hiểu, thưa cậu chủ.”
“Hừ.” Winnie đi ngang qua Dak và đi xuống cầu thang.
Chỉ sau khi rời khỏi điền trang, Winnie mới ngoảnh lại, liếc nhìn ngôi biệt thự một cách đầy ẩn ý.
Thú vị, quả thật rất thú vị.
Winnie từng nghĩ rằng Dak, người hầu già kia, ở lại chỉ vì không còn nơi nào khác để đi, sẵn lòng chấp nhận mức lương ít ỏi có như không.
Cậu thực sự không ngờ rằng có kẻ dư hơi cài gián điệp ngay bên cạnh mình.
Là ai mà lại cảnh giác với một kẻ bất tài năng khiếu phép thuật một sao như cậu vậy??
Nhớ lại nỗi nhục khó hiểu mà mình phải chịu trong câu chuyện gốc, Winnie nheo mắt.
Đến nước này rồi mà vẫn còn có người âm thầm chống lại cậu sao?


2 Bình luận