Mở đầu: Tôi đã phấn khích vì cái gì cơ chứ?
Chương 01: Này, cậu có biết về『Hội những nạn nhân của Yarisaka-kun』không?
19 Bình luận - Độ dài: 1,606 từ - Cập nhật:
Yêu một ai đó…
…Khi hai trái tim yêu thương thấu hiểu nhau, bày tỏ lòng mình rồi bắt đầu hẹn hò — Sau khi đã chứng kiến vô số khung cảnh lãng mạn như vậy trong manga, light novel hay anime, chắc hẳn ai ai cũng sẽ khao khát một thứ tình yêu như vậy.
Và tôi cũng thế, cũng từng là một thiếu niên mộng mơ, tin vào những ảo mộng đó, ước mong một ngày nào đó mình cũng sẽ có những trải nghiệm tương tự.
Cho đến cái ngày hôm đó…
***
Tôi, Shimasato Makoto, đã chuyển đến ngôi trường này được một tháng rồi. Đây là một ngôi trường công lập hết sức bình thường, nằm ở một thành phố nhỏ thuộc tỉnh X.
Tôi có một đứa em trai nhỏ, và do bố tôi chuyển công tác, tôi buộc phải chuyển đến đây từ một ngôi trường cấp ba ở Tokyo theo gia đình. Dĩ nhiên, tôi không muốn phải rời xa bạn bè một chút nào, và ban đầu tôi đã ra sức phản đối, năn nỉ bố mẹ cho phép sống một mình và tiếp tục học ở Tokyo. …Phải thừa nhận, không phải là tôi không có chút động cơ thầm kín nào về chuyện ra ở riêng có vẻ như sẽ dễ dẫn đến những tình huống romcom hơn.
Cuộc sống mới ở một vùng đất xa lạ đầy ắp nỗi bất an.
Nhưng giờ đây, tôi lại nghĩ rằng việc chuyển trường không hẳn là tệ. Không, phải nói là cực kỳ may mắn. Khi rời xa thành phố, tôi nhận ra rằng vùng đất mới này hóa ra cũng có nhiều điểm tuyệt vời.
Bầu không khí trong lành hơn hẳn so với những con phố gò bó và ngột ngạt ở Tokyo. Chỉ cần rời xa trung tâm thành phố một chút thôi, bạn sẽ lập tức được bao quanh bởi thiên nhiên trù phú và khung cảnh yên bình. Tôi thậm chí không còn muốn quay lại cuộc sống chen chúc trên những chuyến tàu điện ngầm đông đúc mỗi sáng nữa.
―Nhưng lý do khiến tôi cảm tạ trời đất khi được chuyển trường không chỉ có vậy. Phải nói rằng đây mới là nguyên nhân chính, động lực lớn nhất khiến tôi muốn đi học mỗi ngày kể từ khi chuyển đến đây.
Đó chính là…
Những cô gái cùng lớp, họ thực sự rất xinh đẹp.
Chỉ riêng điều đó thôi cũng khiến tôi háo hức đến trường mỗi ngày rồi.…Dù nó xấu hổ đến mức tôi chẳng thể kể cho bất kỳ ai trong gia đình mình.
Trước khi đến đây, tôi luôn nghĩ rằng ở thành phố tất nhiên sẽ có nhiều cô gái sành điệu và xinh đẹp hơn. Nhưng đến giờ tôi mới hiểu ra, vẻ đẹp tự nhiên mà không cần tới lớp trang điểm dày cui mới thực sự tuyệt vời làm sao.
Trong số họ, những người khiến tôi ấn tượng nhất chính là Kijou Renka-san, Muse Seira-san và Sakurazaki Miku-san.
Kijou-san mang ấn tượng về một tiểu thư đài các được giáo dục nghiêm khắc. Thoạt nhìn, cô có vẻ kiêu kỳ và hơi xa cách, nhưng lại luôn nghiêm túc nỗ lực vì tập thể trong vai trò là một lớp trưởng. Trong lúc tôi mới chuyển đến và còn bỡ ngỡ, Kijou-san đã tận tình dẫn riêng tôi đi một vòng tham quan ngôi trường.
Muse-san là một cô gái lạnh lùng với mái tóc đen dài óng ả. Trong giờ nghỉ, cô ấy luôn đọc sách, toát lên một vẻ bí ẩn, như thể không cho phép bất kỳ ai đến gần. Sự mạnh mẽ và cá tính của cô ấy thật sự rất cuốn hút.
Còn Sakurazaki-san thì có tính cách sôi nổi, cô ấy luôn là người khuấy động bầu không khí của lớp. Cô giỏi thể thao, thẳng thắn và có một khuôn mặt cân đối. Hơn thế nữa, dù bản thân dường như không nhận ra, nhưng cô còn sở hữu một bầu ngực vô cùng đầy đặn.
Với dàn mỹ nhân như vậy, việc có đến ba cô gái hợp gu tôi cũng là điều dễ hiểu mà, phải không?
Thêm vào đó … lớp chúng tôi còn có Shirohana Mashiro-san - một cô gái với vẻ đẹp thuần khiết, thanh lịch cùng tính cách ngây thơ trong sáng.
Có thể nói rằng tôi phải cố gắng hết sức mới giữ vững được tinh thần trong một lớp học toàn những mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Tuy nhiên, dù cho sở hữu các cô gái dễ thương đến như thế, thì đám con trai vẫn cứ như không vậy, suốt ngày làm mấy trò ngốc nghếch và cười đùa, tạo nên một bầu không khí vui vẻ mỗi ngày.
Ngay cả nhóm những đứa hướng ngoại cũng chủ động bắt chuyện để giúp tôi hòa nhập với lớp hơn, và dù ngại nói ra, trong lòng tôi thực sự rất biết ơn họ.
Trong số đó, tôi đặc biệt thân với một hội bốn thằng con trai thường xuyên đi cùng nhau. Chúng tôi hay bàn luận về băng mát hay mấy em waifu 2D xinh đẹp. Tôi không khỏi có suy nghĩ rằng, với cả đống con gái xinh đẹp ngoài đời thực sờ sờ trước mắt, bọn họ nên để ý đến hiện thực một chút chứ, nhưng những cuộc trò chuyện kiểu bọn con trai mới lớn đó, không hiểu sao lại khiến tôi thấy thoải mái hơn.
Những tháng ngày như vậy thật sự rất vui.
Chỉ cần như vậy là tôi đã mãn nguyện rồi.
Nhưng rồi một ngày, tôi vô tình thốt ra một câu hỏi ngây ngô…
―――Mà không hề biết rằng đó là một chủ đề tuyệt đối không nên động đến.
“Các cậu không hứng thú với mấy cô gái trong lớp mình tí nào sao?”
Chuyện tình yêu.
Tôi cũng có một chút tò mò muốn biết mọi người thích cô gái nào, nhưng trên hết, tôi chỉ muốn làm bầu không khí trở nên thoải mái hơn mà thôi.
Thực sự, chẳng có ý định sâu xa gì cả.
Nhưng khi vừa nghe tôi nói xong, cả bốn người lập tức im bặt.
(Mình có lỡ lời gì đó không…?) Tôi bỗng bối rối vì nghĩ mình đã nói chuyện đó gì đó không nên.
Akeyama, gã nhí nhố nhất hội, có lẽ đã nhận ra sự hoang mang của tôi, thì thầm bằng chất giọng trầm thấp như muốn xin lỗi vì đã làm bầu không khí trở nên khó xử.
“Này, cậu có biết gì về『Hội những nạn nhân của Yarisaka-kun』không?”
Tôi không biết gì về cái “hội” đó cả.
Nhưng tôi biết Yarisaka-kun là ai.
Cậu ta ngồi ở vị trí thứ hai từ dưới lên trong danh sách, chỗ ngồi đúng chất “nhân vật chính” ở góc trái phía sau lớp. Yarisaka-kun có ngoại hình ưa nhìn, giỏi thể thao, toát lên vẻ năng động, nhưng không thuộc bất kỳ nhóm con trai nào, luôn chỉ lặng lẽ một mình.
Tôi đã từng nghĩ rằng đúng là phí phạm vẻ ngoài đẹp trai kia!
Chỉ là một gã bình thường — Tôi đã nghĩ như vậy.
Ấy vậy mà …
“Hầu hết mấy đứa con gái dễ thương trong lớp đều bị Yarisaka-kun ‘xơi’ hết rồi.”
Cái quái gì vậy, chuyện đùa đấy à…
Cảm giác trống rỗng này là sao thế…?
Tất cả mọi người… Vậy có nghĩa là cả Kijou-san kiêu kỳ, Muse-san lạnh lùng, và Sakurazaki-san năng động kia…
Nhìn vẻ sững sờ không che giấu nổi của tôi, cả bốn đứa bạn lặng lẽ gật đầu.
“Makoto, bọn tôi … bọn tôi từ lâu đã định sẽ nói cho cậu biết — về bí mật của cái lớp này”, nói rồi, Akeyama-kun liền giơ màn hình điện thoại ra cho tôi xem. Trên đó là trang web của trường chúng tôi, tôi đã từng mở trang web này vài lần để tìm hiểu trước khi chuyển trường.
Nhưng Akeyama đã gõ thêm “/YRSK” vào sau URL.
…Và rồi, một trang web kỳ lạ với nền đen hiện ra, thứ mà tôi chưa từng thấy trước đây.
Tiêu đề của trang web ấy là:
『Hội những nạn nhân của Yarisaka-kun!』
Nếu đây là trang web do chính cậu ta tạo ra, thì việc thêm "kun" vào tên mình quả là một gu thẩm mỹ quái đản ... nhưng giờ thì chuyện đó cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Tôi cố gắng kiềm chế tiếng tim đang đập thình thịch của mình và cuộn màn hình một cách tuyệt vọng.
Và ở trên đó―――
Là một loạt những video.
『Cowgirl Kijou』
『Muse rên rỉ』
『Sakurazaki lên đỉnh điên cuồng』
Chỉ đọc tiêu đề thôi đã khiến tôi cảm thấy buồn nôn rồi.
Như ma xui quỷ khiến, sau khi về nhà, tôi đã dành cả buổi chiều trong phòng riêng để xem những video trên trang web đó. Đúng như có thể đoán từ tiêu đề, nội dung của chúng đều không phải những thứ có thể dễ dàng diễn tả bằng lời....
Việc tất cả những cô gái mà tôi từng nghĩ là dễ thương bọn họ đều đã bị Yarisaka quyến rũ và trải qua đủ những chuyện như vậy, đã hoàn toàn phá hủy tâm trí tôi.
Chết tiệt, chết tiệt …
Ngày hôm đó, câu chuyện tình lãng mạn thời thanh xuân của tôi đã chính thức khép lại.


19 Bình luận
Và main cũng còn trẻ nên suy nghĩ nó bị cường điệu, phóng đại cái tiêu cực lên,
Mấy chap sau sẽ thấy nó thực chất vẫn là 1 ng tốt bụng thôi
bao h thg yarisaka bị xiên que?