Tập 02

Chương 54: Chúng tôi đi mua sắm

Chương 54: Chúng tôi đi mua sắm

“Cậu có cần phải ngạc nhiên đến thế không vậy?”

“Yu-kun hôm nay hình như cứ lạ lạ sao á?”

Tôi chỉ đang ngạc nhiên thôi.

Có lẽ là vì dùng quá nhiều năng lượng để sắp xếp những suy nghĩ, nên tôi cảm thấy hơi mệt.

“…Xin lỗi, chỉ là tớ quên thôi.”

“Nếu vậy thì được, nhưng cậu đừng tự ép bản thân quá nhé.”

Tôi khéo léo để kết thúc câu chuyện… nhưng thôi, cứ quan sát thêm một thời gian nữa đã.

----

Cả nhóm chúng tôi giờ đang ở ngay trung tâm thương mại.

Chính xác là đang đi mua sắm.

Trước giờ thì tôi vẫn sỗng dựa vào đồ ăn sẵn nên cứ từng nghĩ cứ ăn như thế này là ổn thôi.

Nhưng khi nhìn vào giỏ hàng, tôi đã thở phào nhẹ nhõm.

Nó đầy ắp rau củ và thịt.

Tuy nhiên, nhìn kỹ thì có rất nhiều nguyên liệu giúp tăng cường sức khỏe như tỏi, hẹ, gan.

“Nè, mấy thứ này dùng để làm thịt nướng à?”

“Tớ muốn nói là đúng đấy, nhưng tất cả là vì Yu-kun thôi.”

“Tớ?”

Lại nữa, câu "vì Yu-kun"…

“Yu-kun cần phải ăn nhiều món bổ dưỡng, không thì cơ thể cậu sẽ không thể chịu nổi được đâu. Đặc biệt là phần… dưới---”

“Dừng lại! Đừng nói thêm nữa!!!!”

Trời trời!

Mục đích của họ là mua những thứ này để chuẩn bị cho… một đêm mặn nồng với cả sáu người chúng tôi.

Mà này, ở đây đông người lắm đó, nói to thế thì người ta nghe hết rồi còn gì.

Tôi chỉ muốn bảo họ rằng hãy kiềm chế một chút.

Nhưng cứ mở miệng ra là lại có cảm giác sẽ bị họ táp ngược lại. Nên thôi, phải chịu vậy.

----

Về đến nhà, cả sáu người chúng tôi bắt đầu nấu ăn.

Còn tôi thì chỉ ngồi chờ để được đớp.

Tôi cũng định giúp gì đó cho đỡ ăn hại, nhưng…

“Yu-san cứ ngồi đó đi nhé.”

“Đúng rồi, cậu vào bếp thì chỉ tổ vướng víu thôi.”

“Vướng víu ư? Tớ đã làm gì sai sao?”

Khi tôi hỏi, cả sáu người họ đều quay mặt đi.

Đau lòng quá.

“Vậy là tớ đã làm gì đó thật à!? Tớ đã làm gì!?”

“Làm vỡ bát đĩa, gọt rau củ mà để vỏ dày quá mức, đủ thứ để liệt kê luôn…”

“Thật vậy sao…”

Đúng là mình ăn hại thật.

Hóa ra trong route này, tôi lại khá là vụng về.

Nhưng như thế thì đã sao nào?

Dù có phần vụng về, nhưng chỉ cần dành thời gian để sửa đổi là được.

Như vậy thì sẽ không làm phiền mọi người nữa.

Đang nghĩ như vậy thì món ăn đã xong từ đời nào.

“Ô, mùi vị trông thơm ngon thật… nhưng đây là…”

Trên bàn hiện đang có là gan xào tỏi, lươn nướng, cơm chiên với một núi tỏi, toàn món bổ dưỡng. (Thế này mà bổ dưỡng á???)

Mùi cũng khá nồng nặc nữa.

“Ăn đi nào!”

Giọng của Tamaki tràn đầy áp lực, có vẻ như tôi không thể không ăn rồi.

Nhưng vị có vẻ ngon hơn tôi nghĩ.

Khi tôi tấm tắc khen ngon, cả sáu người họ mừng rỡ như lên mây vậy.

Họ vui đến vậy sao…

----

Mạnh dạn dự đoán main sắp bị thịt.....

Thì phải gì phải gì ạ....... PHẢI CHỊUUUU đừng có kêu :))

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!