Holy Undead: An Undatable...
ばーど 刃天
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 0 Tái sinh

Chương 4: Em trai và Năng Lực

1 Bình luận - Độ dài: 1,907 từ - Cập nhật:

「Khi con cúi chào là phải như vầy nè, con có nhớ chưa Yuricia?」

「Vâng, thưa Mẹ.」

「Và nhớ là phải chú ý cách ăn nói nữa nhé? Thỉnh thoảng con nói chuyện lạ lắm, có phải do bắt chước bố không đấy?」

「…Con sẽ chú ý ạ.」

Khi tôi càng lớn thì các lớp học để trở thành tiểu thư của mẹ Flora ngày càng trở nên nghiêm khắc hơn, Dường như bà ấy đang muốn rèn tôi trở thành một quý cô chuẩn mực. 

「Dù con chỉ là một Nam Tước Kỵ Sĩ đi chăng nữa, thì con vẫn là quý tộc, nên mẹ mong rằng một ngày nào đó con sẽ tìm được ý trung nhân của đời mình và sống thật hạnh phúc.」

「…」

Mẹ à, con khá chắc cái này không thể đâu.

Dù gì thì con cũng từng là đàn ông mà.

Chỉ nghĩ đến việc nắm tay của một tên đàn ông khác thôi cũng đủ khiến con sởn gai ốc rồi, chứ đừng nói gì tới kết hôn… Nghĩ đến thôi cũng đã thấy buồn nôn rồi.

Dù nghĩ thế, chứ tôi không không dám nói ra, nên tôi chỉ im lặng mà mỉm cười. Nhưng Flora lại hiểu lầm theo một cách có lợi cho bà, và bắt đầu đắm chìm trong các ảo tưởng của mình.

「Đúng rồi, biết đâu con sẽ có một một cuộc gặp gỡ định mệnh tại một vũ hội nào đó thì hay, hoặc có lẽ con sẽ là bạn cùng lớp của một vị hoàng tử nào đó? Con gái của mẹ đáng yêu thế này cơ mà, nên nếu mà ngài ấy để ý tới con thì… Kyaaaa!!」

Có lẽ hậu quả sau quá trình nuôi dạy nghiêm khắc của bà ngoại đã làm cho mẹ tôi có những suy nghĩ mơ mộng về giới quý tộc, vũ hội và những cuộc gặp gỡ định mệnh. Giờ tôi chợt nhận ra có khi vào lúc mà bà có một đêm nồng cháy với Cain trước khi chiến đấu với tôi ở kiếp trước, chắc cũng là do những ảo tưởng này.

Tuy nhiên những "bài học để trở thành một tiểu thư" mà mẹ Flora dạy cho tôi hoàn toàn không khó chịu chút nào.

Tôi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương. Đôi mắt to tròn, long lanh như hai viên ngọc quý. má hồng, bờ môi đỏ mọng. Một gương mặt đầy khả ái. 

Một thiên thần đang ở đây. Hơn nữa gương mặt ấy còn đang mỉm cười rạng rỡ. 

Ở kiếp trước, tôi chẳng có chút duyên nào với con gái cả. Tôi thường bị họ khinh miệt, chưa một lần nào được ai đó mỉm cười với tôi cả. Nhưng giờ thì thiên thần trong gương lại đang mỉm cười với tôi. Vẻ dễ thương ấy quá đúng là quá đỗi choáng ngợp, làm cho tôi cảm thấy như muốn tan chảy vậy.

…Bạn có hiểu không?

Tôi đây một kẻ bị các cô gái phớt lờ và khinh miệt trong kiếp trước, giờ đây lại được một thiên thần mỉm cười với mình. một phép màu như vậy có thể diễn ra không?

A, tôi đúng thật là hạnh phúc quá đi.

Con người tôi phản chiếu trong gương thật quý giá biết bao.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì có lẽ tôi sẽ tự đổ chính mình mất. Tôi từng nghĩ những kẻ tự luyến chỉ là những kẻ lập dị, nhưng bây giờ tôi đã có một cái nhìn khác hẳn về họ rồi.

Vì vậy, tôi muốn làm cho thiên thần trong gương trở nên nữ tính hơn nữa. Bằng cách đó, cô ấy có thể mãi mãi mỉm cười với tôi rồi.

Còn gì tuyệt hơn điều này chứ?

「Này, Yuricia. Con đừng lơ đễnh nữa, chúng ta hãy mau luyện tập chào hỏi lại nào!」

「Vâng, thưa Mẹ.」

Vì thế, tôi đã nghiêm túc tham gia vào khóa huấn luyện tiểu thư của Flora. Để tôi có thể có được một thiên thần vĩnh cửu, người sẽ không bao giờ phản bội tôi.

Ma lực khổng lồ, Năng Lực được nâng cấp thành「Giám Định Nhãn」, và một dung mạo hoàn hảo. Một cô bé (chính là tôi) chỉ mỉm cười với mỗi tôi.

Cuộc sống tái sinh của tôi dường như đang rất hoàn hảo… Nhưng, cuộc sống mà, nó đâu dễ như thế.

Hai Năng Lực còn lại mà tôi sở hữu gần như không thể dụng được. À, nói đúng hơn là tôi chưa tìm ra cách sử dụng chúng.

Một là 「Bàn Tay Phải Trị Liệu」.

Cái còn lại là 「Đôi Môi Chúc Phúc」.

Chỉ nghe tên thôi cũng dễ dàng tưởng tượng chúng là những Năng Lực thuộc dạng Chữa Trị, nhưng với một Chiêu Hồn Sư như tôi thì chúng chẳng có tác dụng gì. Xét cho cùng thì việc thi triển ma pháp Chữa Trị lên đám xác sống sẽ khiến chúng tan rã mà.

Tử linh thuật sử dụng ma thuật hắc ám, trong khi ma thuật Chữa Trị sử dụng ma thuật ánh sáng. Các dạng ma thuật đối nghịch sẽ tự triệt tiêu lẫn nhau. Tuy nhiên, đây là những Năng Lực tôi có, nên tôi nghĩ có lẽ thí nghiệm một chút cũng không sao.

Và thật tuyệt vời vì đang có một đối tượng thí nghiệm hoàn hảo ngay đây.

「Oe oe.」

Đang vươn tay về phía tôi từ bên dưới là em trai tôi, Alexei.

Đúng vậy là em trai tôi đó. Để tránh mọi hiểu lầm không đáng có, hãy để tôi xác nhận rằng cha của em ấy đương nhiên là Cain. Tôi đã xác nhận điều này bằng Năng Lực của mình rồi.

Nhìn lại thì đứa em trai trước mắt tôi chỉ là một đứa trẻ yếu đuối, ngây ngô. Nên dù tôi có làm gì thì em ấy cũng sẽ chẳng phản khoáng quá nhiều.

…Trong trường hợp đó, tôi chắc chắn là muốn thí nghiệm Năng Lực của mình rồi. Chính vì vậy, tôi đã quyết định dùng em trai mình để thí nghiệm các Năng Lực và ma thuật khi không có ai xung quanh.

Đầu tiên, 「Đôi Môi Chúc Phúc」.

Thực ra, tôi đã thí nghiệm 「Bàn Tay Phải Trị Liệu」 ở một mức độ nào đó trên mẹ  và đã xác nhận được tác dụng của nó. Dường như Năng Lực này, giống như 「Chữa Trị Thượng Cấp」 của mẹ Flora, kích hoạt sức mạnh chữa trị chỉ bằng cách chạm vào. Về cơ bản đó là một loại ma thuật hồi phục tự nhiên.

Dù đối với thế giới nó có thể là một Năng Lực quý giá, nhưng với tôi một Chiêu Hồn Sư thì Năng Lực này là hoàn toàn vô dụng. Nên cá nhân tôi chỉ xem nó như một món đồ bỏ đi.

Vậy, còn 「Đôi Môi Chúc Phúc」 thì sao…?

Tôi đã có linh cảm rằng điều kiện kích hoạt của Năng Lực này là phải chạm trực tiếp bằng môi. Hiện tại, tôi quyết định thử hôn lên trán em trai mình và quan sát phản ứng. Nếu làm hành động này với thằng em trai của tôi, thì ngay cả khi có ai đó nhìn thấy, họ cũng sẽ không có vẻ gì bất thường cả.

– Chụt.

「Oe oe!」

Tôi có thể thấy toàn bộ cơ thể em trai mình thoáng chốc được bao bọc trong ánh sáng. Tôi nhớ hiện tượng tương tự cũng từng xảy ra khi mẹ cho tôi bú. Nhưng nó không có hiệu quả nào rõ rệt cả.

Hmm, chỉ dựa vào điều này thì không thể nào đưa ra phán đoán được. Dù tôi có một vài giả thuyết nhưng tôi quyết định tiếp tục thí nghiệm một thời gian nữa.

Không biết từ khi nào, tôi đã lên bốn tuổi. Em trai Alexei của tôi thì đã được hai tuổi. Nó đã lớn khá nhanh và giờ đã có thể tự đi và nói chuyện.

A, thời gian trôi nhanh thật. Người ta nói thời gian trôi qua khác nhau đối với trẻ con và người lớn, và đó không chỉ là cảm giác. Có lẽ chính môi trường đặc biệt của tuổi thơ đã khiến thời gian dường như trôi nhanh hơn.

「Chịu ơi! Nàm ơn iy!」

「Được rồi, Alex. em muốn bùa may mắn phải không?」

「Dạaaa!」

Theo yêu cầu của Alex, tôi nhẹ nhàng hôn lên đầu nó rồi dùng tay phải xoa nhẹ. Khi được bao bọc trong một luồng sáng dịu, Alex hài lòng rồi nheo mắt lại.

「Trị ơi, cảm ơn chỵ nhiều.」

「Không có chi.」

Nụ hôn— Năng Lực 「Đôi Môi Chúc Phúc」, đã được xác nhận qua nhiều lần thí nghiệm trên em trai tôi là có tác dụng tăng cường đáng kể hiệu quả của ma thuật. Và ma thuật Chữa Trị được kích hoạt bằng cách xoa tay phải là hiệu quả của Năng Lực 「Bàn Tay Phải Trữa Trị」. Năng Lực ở tay phải của tôi tự động kích hoạt ma thuật hồi phục mà không cần niệm chú.

Sự kết hợp của hai Năng Lực tạo ra một loại ma thuật chữa lành mạnh mẽ được thi triển lên em trai tôi, nhưng vì Alex không bị thương nên nó không có tác dụng gì mấy. Nên nó giống như một lá bùa may mắn vậy.

Tôi đã giữ bí mật về những Năng Lực này. Đương nhiên là với cả cha Cain và mẹ Flora của chúng tôi nữa. Tôi không có ý định trở thành một Nữ tu hay một Trị Liệu Sư, vì dù gì bản chất thật của tôi cũng là một Chiêu Hồn Sư mà.

May mắn thay cho đến nay dường như không ai để ý cả. Việc che giấu của tôi đúng là hoàn hảo mà.

…Tuy nhiên, tôi đã có một tính toán sai lầm. Kết quả của những thí nghiệm lặp đi lặp lại để kiểm tra các Năng Lực dường như đã khiến cho em trai tôi trở nên yêu thích những hành động này.

Với tôi thì, chuyện hôn hít cũng chả phải chuyện gì quá to tát, dù sao nó cũng giúp tôi tăng một ít ma thuật nên chả có lý do nào để tôi từ chối cả. Nên là tôi đáp ứng điều này mỗi khi em ấy yêu cầu.

Tôi được biết từ kiếp trước rằng nỗ lực bền bỉ là bản chất của ma thuật nên tôi đã tiếp tục chăm chỉ trong kiếp này.

Flora từng thấy tôi làm điều này, nhưng bà ấy dường như không nhận ra các Năng lực của tôi, mà chỉ mỉm cười ấm áp. Việc che giấu của tôi vẫn thật hoàn hảo mà.

Được khích lệ, nên tôi quyết định thực hiện "bùa may mắn" này bất cứ khi nào em trai tôi yêu cầu.

Flora: 「Này, anh nhìn này ! Yuricia vừa mới hôn Alexei đấy!」

Cain: 「Ồ! Tình chị em thật thắm thiết làm sao! Có vẻ Yuricia rất yêu quý Alex đấy.」

Flora: 「Vâng, có vẻ con bé đang dần trở thành một người chị tốt bụng rồi, em vui lắm…」

Cain: 「Này, Flora, chúng ta cũng nên hòa thuận hơn nữa chứ nhỉ?」

Flora: 「Hả? Ý anh là… Kyaa!」

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Sắp thêm đứa em nữa :)))
2 năm 1 đứa vừa đẹp🐧
Xem thêm