Độ Ẩm Của Amamori Junna R...
Mizushiro Mizuki Shiozaki Shino
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1

6-7: 『Ưu』&『Ái』

27 Bình luận - Độ dài: 959 từ - Cập nhật:

    "Gần đây, tôi cảm thấy bế tắc khi sáng tác nhạc."

    Trong khung cảnh mà tiếng mưa cùng âm nhạc hòa quyện, Junna khẽ thì thầm. Ngoài cửa sổ, nước mưa bị gió thổi mạnh đập vào kính, hòa cùng ánh đèn thành phố, phác họa nên những đường vân cẩm thạch tựa cầu vồng.

    "Mỗi ngày đều quá đỗi rực rỡ... nên tôi không thể sáng tác tốt những lời ca hay giai điệu u ám được nữa."

    Lúc này tôi và Junna đang ngồi trong xe của cô Akagi, cô ấy đang lái xe đưa chúng tôi về nhà.

    Mặc dù tàu điện vẫn còn chạy, nhưng Junna vẫn khăng khăng nói là "mặc đồ thể dục mà đi tàu điện thì ngại lắm", "không muốn đàn guitar bị ướt nữa", "muốn biết nhà của Shigure ở đâu", vân vân và mây mây đủ các thứ. Về cái này thì cô Akagi chỉ đáp lại:

    "...Cũng được thôi. Chứ nhỡ có chuyện gì xảy ra với Amemori khéo tôi sẽ bị You giết mất. Coi như sẵn đây dạo vài vòng vậy, để tôi đưa hai đứa về nhé. Thứ tự là Amemori → Kurimoto, được không?"

    "Không được, xin hãy đưa theo thứ tự Shigure → em đi ạ. Em sẽ không để hai người ở riêng với nhau đâu!"

    "Rồi rồi, sao cũng được."

    Cô ấy đã sảng khoái đồng ý như vậy. Giữa cơn mưa như trút nước này mà cô ấy vẫn đặc biệt sẵn sàng lái xe đưa chúng tôi về, thật sự là quá chu đáo rồi. Cơ mà cô Akagi cũng có nói rằng ngay từ đầu cô ấy đã định làm vậy rồi. Đúng là một người luôn biết quan tâm người khác mà.

    Nghe thấy cuộc đối thoại ở ghế sau, cô Akagi thao tác hệ thống âm thanh trên xe, khẽ tăng âm lượng lên một chút.

    Bài hát đang phát là《Rain》của Pay money to my pain, một bài hát về sự mất mát. [note79082]

    "...Nhưng rồi, tôi chợt nhận ra. Dù giờ đây tôi đang rất hạnh phúc, rất mãn nguyện rồi... nhưng nếu một ngày nào đó những điều này mất đi, tôi sẽ trở thành thế nào nhỉ? Thế là tôi bắt đầu hồi tưởng lại những chuyện trong quá khứ."

    『Quá khứ』mà cô ấy nói, hẳn là đang chỉ giai đoạn mà tất cả thành viên của nhóm YOHILA, trừ Junna, đều đã rời đi năm đó.

    Khoảng trống đó đã định hình nên Junna và âm nhạc của YOHILA ngày nay.

    "Một người càng quan trọng trong lòng mình, thì khi mất đi vết thương để lại càng sâu, càng đau. Nghĩ đến đây, tôi lại cảm thấy sợ hãi hạnh phúc. Không còn chỉ là rực rỡ, mà là nhận ra ánh sáng càng mạnh, bóng tối càng sâu... Thế là, tôi lại có thể sáng tác được rồi."

    "Ra thế..."

    Về việc Junna gặp phải bế tắc trong lúc sáng tác thì tôi đã nghe từ cô Akagi rồi.

    Tôi vẫn luôn lo lắng rằng liệu có phải vì tôi mà Junna mới không thể sáng tác được, mang đến ảnh hưởng xấu gì đó không, nhưng xem chừng chỉ là do tôi đang lo bò trắng răng.

    "Ừm. Kết quả là tôi nhận ra... có những thứ dù cho có thay đổi, vẫn có những phần không thay đổi. Giống như màu hoa cẩm tú cầu có thay đổi, nhưng nó vẫn là hoa cẩm tú cầu vậy. Cái phần u ám nặng nề của tôi có thể cả đời này cũng không thay đổi được. Nhưng như vậy cũng tốt mà, phải không?"

    Junna tựa sát vào tôi. Mặc dù vẫn còn cài dây an toàn, nhưng cô ấy vẫn cố gắng hết sức để lại gần tôi. Cô ấy dán chặt vào tôi, má và cơ thể đều khẽ cọ xát.

    "Shigure đã nói『rất tốt』rồi mà. Vậy thì từ giờ tôi sẽ không phải quá câu nệ nữa, sẽ thẳng thắn hơn trong việc bày tỏ cảm xúc của mình."

    Cô ấy cười nói, vẻ mặt dịu dàng và ấm áp hơn bình thường, như thể được nhuộm bằng những cảm xúc nồng nhiệt. Ngay cả giọng nói cũng mang theo một chút ngọt ngào.

    Những cảm xúc mà Junna『nghĩ rằng mình đã giấu rất kỹ』, thật ra đã bộc lộ rõ ràng từ lâu, thậm chí đã gần như tràn ra ngoài.

    Cô ấy nghiêng người lại gần, hơi ấm toát ra khiến tôi hoảng loạn.

    "Jun, Junna... sao đột nhiên cậu lại dựa sát thế?"

    "Vì lạnh mà."

    Hơi thở ấm áp của cô ấy phả vào tai tôi. Giọng nói ẩm ướt và đầy vẻ quyến rũ rung động màng nhĩ tôi.

    "Làm ấm em đi...?"

    "Hả? Chẳng phải đang bật điều hòa sao. Nếu cậu lạnh thì cứ bảo cô Akagi tăng nhiệt độ lên là được mà..."

    "Không cần đâu, tự em sẽ ấm lên thôi. Cả cơ thể lẫn trái tim."

    Junna vươn tay, ôm lấy tôi. Giống như một bông cẩm tú cầu dù đã héo úa vẫn bám chặt lấy cành cây không buông.

    Tôi đứng hình. Qua gương chiếu hậu, tôi bắt gặp ánh mắt của cô Akagi, cô ấy nheo mắt rồi nhanh chóng dời đi, còn tiện tay chỉnh nhiệt độ điều hòa trong xe xuống một chút. Dường như đang nói với tôi: "Chiều con bé chút đi."

    "Shigure."

    Junna siết chặt vòng tay, khẽ động đậy cơ thể.

    "Hãy đón chờ bài hát mới của em nhé?"

    Cô ấy khẽ thì thầm như đang hát. Thấy tôi gật đầu đáp lại "...Ừm", cô ấy liền mỉm cười dịu dàng, rồi nhắm mắt lại. [note79083]

Ghi chú

[Lên trên]
Giải thích chút, đoạn này kiểu đang thả thính nhẹ, vì vậy mình đổi ngôi xưng. Mình không set anh-em ngay, vì 2 đứa còn đi học nên có thể kiểu bình thường xưng anh-em khi chỉ có 2 đứa hoặc ngoài đường, khi trong trường lớp thì lại khác. Linh hoạt xưng hô chút, bạn nào không quen thì ờm, kệ bạn. Nhưng nói đi nói lại, nếu mấy bạn ý kiến đủ nhiều mình vẫn sẽ điều chỉnh lại thôi.
Giải thích chút, đoạn này kiểu đang thả thính nhẹ, vì vậy mình đổi ngôi xưng. Mình không set anh-em ngay, vì 2 đứa còn đi học nên có thể kiểu bình thường xưng anh-em khi chỉ có 2 đứa hoặc ngoài đường, khi trong trường lớp thì lại khác. Linh hoạt xưng hô chút, bạn nào không quen thì ờm, kệ bạn. Nhưng nói đi nói lại, nếu mấy bạn ý kiến đủ nhiều mình vẫn sẽ điều chỉnh lại thôi.
Bình luận (27)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

27 Bình luận

PHÓ THỚT
MOD
TRANS
AI MASTER
Xem thêm
PHÓ THỚT
Hsy ôm
Xem thêm
gượng quá, tình huống truyện ấy, đã thế chương tỏ tình trans còn tách nên chả có cảm xúc j, ae thấy khác thì kệ chứ đây tôi thấy thế, drop thôi
Xem thêm
😭vl tôi đồng ý với bác. gượng gạo quá thể.
Xem thêm
Nghe hơi gượng ha :) thật ra thì tui hiểu ý đồ của trans nhưng mà khi đọc lại vẫn nghĩ xưng cậu-tớ lúc này nghe tốt hơn(cũng có thể lời thoại có 2 câu nên có phần gượng gạo)
Xem thêm
🥲Thật
Xem thêm
cưới nhau mẹ đê
Xem thêm
Bình tĩnh nào bro
Xem thêm
So goddamn sweet, dammit. Thanks trans for the diabetes
Xem thêm
HEY TRANS WE NEED TO COOK🔥🔥🔥
Xem thêm