Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 6

Chương 208: Trời Nắng, Đôi Khi Có Mây

5 Bình luận - Độ dài: 1,529 từ - Cập nhật:

Sau khi nói chuyện xong với Trưởng chi nhánh, tôi quay lại bàn làm việc và uống ly cà phê Erika đã pha cho.

"Sao rồi ạ?"

Tôi vừa uống một ngụm, đặt ly xuống bàn, Erika liền hỏi.

"Anh đã nói chuyện với Trưởng chi nhánh và được phép rồi. Anh cũng lo cho tình hình của Martina, nên sẽ đi cùng."

"Ồ, may quá ạ. Đúng là cũng lo cho em Martina thật. Hay là chúng ta mang cá đông lạnh đến cho em ấy nhé."

Lúc trước cũng có nói chuyện đó nhỉ.

"Làm vậy đi. Tuần này chúng ta hãy cố gắng làm việc."

"Vâng ạ!"

Chúng tôi bắt tay vào việc, mỗi người âm thầm làm công việc của mình.

Tôi thì kiểm tra bản báo cáo về hạng mục chỉnh sửa thiết kế thuyền ma thuật nhận được từ quân đội. Sau lần đó, đúng như đề xuất, một hạng mục công việc như vậy đã được đưa ra, và tôi là người phụ trách nó. Mà, bản vẽ thì đã xong rồi, chỉ cần viết báo cáo thôi nên rất nhàn.

"Cỡ này là được rồi... Tôi đến đồn quân sự một lát."

Kiểm tra báo cáo xong, tôi đứng dậy.

"A, em đi cùng nhé?"

Mấy cô này đúng là không bao giờ đi đâu một mình...

Nhưng thôi, tôi cũng đã hiểu quá rõ cách ăn nói của mình không được tốt, nên để Erika đối ứng chắc sẽ tốt hơn.

"Ừ. Dù gì cũng là quân đội, em đi cùng đi."

"Vâng ạ. Vậy, bọn em đi đây."

Erika nói với Leonora và Adele đang ngồi đối diện.

"Hai người đi nhé. Gửi lời hỏi thăm bạn trai của Yuliana và bạn gái của Lutz giúp tôi."

"Gọi thẳng tên luôn là được rồi mà..."

Công nhận.

Tôi và Erika rời khỏi chi nhánh, hướng về phía đồn quân sự.

"Em mong đến Kinh Đô quá."

Erika hôm nay cũng nở một nụ cười rạng rỡ. Trông cứ lấp lánh thế nào ấy.

"Là đi thi đó, biết không?"

"Em biết ạ. Em không nghĩ mình sẽ đậu, nhưng sẽ cố gắng hết sức mình."

A, đúng là một đứa trẻ thông minh… Cùng một kết quả, nhưng giữa việc đã nỗ lực và không nỗ lực, kết quả lần sau sẽ khác.

Công lao lớn nhất của cô con gái tiệm thuốc chỉ mang lại căng thẳng cho tôi, đó chính là làm cho tôi nhận ra ba cô gái này ưu tú đến mức nào.

"Giám định cũng có những người làm được ngay từ đầu như Leonora, nhưng cũng là thứ có thể bù đắp bằng kinh nghiệm. Nên dù có rớt thì sau này chắc chắn cũng sẽ đậu, cứ yên tâm đi."

"Vâng. Em sẽ cố gắng. Mà, em biết chắc là sẽ rớt rồi ạ. Ngược lại, có đậu cũng phiền lắm. Em không muốn trở thành một Giám định viên mà lại chẳng biết giám định gì cả."

Tại sao ba cô gái nhà mình lại không gây căng thẳng chút nào nhỉ? Martina thì còn là trẻ con nên có phần đành chịu, nhưng ngoài xã hội về cơ bản toàn là những kẻ chỉ mang lại căng thẳng thôi.

"Ừ. Học giám định cũng là học giả kim thuật, mà học giả kim thuật cũng là học giám định. Cố lên nhé."

"Vâng. Nếu được anh Zieg chỉ dạy, em có cảm giác mình sẽ làm được."

Không phải là tôi thì các em cũng sẽ tiến bộ thôi.

"Giám định viên thì không nói, còn kỳ thi Nhà giả kim Quốc gia cấp 8 thì sao?"

Bây giờ chuyện đó mới là quan trọng.

"Đúng là độ khó tăng lên ạ. Đặc biệt là phần thi viết rất khoai. Chị Adele còn có thể gần như tự mình thi đậu được, đúng là giỏi thật."

Kỳ thi lần trước của Adele chủ yếu tập trung vào thực hành, nên gần như, à không, về phần thi viết tôi hoàn toàn không dạy gì cả.

"Adele thông minh, học cũng giỏi nên rất mạnh trong các kỳ thi viết. Mà, em cũng vậy. Lúc còn đi học, thành tích của em tốt lắm đúng không?"

"Vì em đã cố gắng ạ. Chị Adele học ở ngôi trường số một đất nước tại Kinh Đô nên chắc thông minh lắm nhỉ."

Chắc vậy.

"Không biết con bé đó được hạng mấy nhỉ?"

Chắc chắn không phải là thủ khoa.

"Hay anh thử hỏi chính chủ xem sao?"

Erika vừa cười vừa đề nghị. Chắc là đang trêu tôi.

"Không hỏi đâu."

Có khi đạp phải mìn, rồi Adele lại liếc xéo cho xem.

"Em nghĩ không sao đâu ạ."

"Thôi."

"Vậy à. Thôi thì, kỳ thi tháng sau em cũng sẽ cố gắng."

Tháng sau, sẽ có kỳ thi Nhà giả kim Quốc gia, được tổ chức 4 lần một năm. Một năm 4 lần, bên quản lý chắc sẽ vất vả lắm, nhưng vì thiếu nhân lực, lại được nhà nước chú trọng đào tạo nhà giả kim nên cũng đành chịu.

Mà, mấy người được chỉ định làm giám khảo từ cấp 3 trở lên cũng phải cố gắng đấy.

"Thực tế thì em cảm giác thế nào?"

"Thi viết chắc không sao... còn thực hành thì không biết thế nào ạ. Chuyện này vì chưa thi bao giờ nên em không biết."

Yên tâm đi. Đó là kỳ thi cấp 8 mà đến cả Adele cũng đậu được, thì Erika cũng sẽ đậu.

"Anh nghĩ không sao đâu. Em cả về luyện kim lẫn học lực đều ổn định nên rất mạnh trong các kỳ thi. Giờ chỉ cần chuẩn bị kỹ càng cho đến ngày thi là được."

"Vâng ạ! À, hôm nay, anh xem giúp em môn Vật lý một chút được không ạ?"

"Được chứ."

Vật lý của các cô thì bao nhiêu tôi cũng xem cho. Dễ hơn nhiều so với dạy một đứa ngốc nào đó. Giờ này không biết môn phái của Heidemarie có đang trợn tròn mắt khi xem bài Vật lý của Martina không nhỉ?

Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã đến đồn quân sự.

Vào đồn, tôi phát hiện ra Yuliana ở phía trong.

"Chị Yuliana~"

Erika vui vẻ cất tiếng gọi.

Yuliana quay lại, cũng với một nụ cười rạng rỡ đi về phía này.

"Chào buổi sáng. Hôm nay hai anh em đến à."

Con bé này cũng lấp lánh.

Lutz cũng vậy, không biết đây có phải là mặc định của người dân thị trấn này không nhỉ?

"Vâng. Tụi em đã hoàn thành hạng mục chỉnh sửa thiết kế thuyền ma thuật rồi ạ."

Erika gật đầu.

"Lại nhanh nữa rồi..."

Yuliana nhìn tôi với vẻ mặt chán nản.

"Vì tôi đã vẽ bản thiết kế trước khi đóng tàu mà. Với lại, phần chi tiết là do Sophie vẽ. Còn lại chỉ cần tổng hợp báo cáo thôi."

Tôi nói rồi đặt báo cáo và bản vẽ lên quầy.

"Dù vậy cũng nhanh lắm ạ... Xin lỗi, tôi sẽ kiểm tra."

Yuliana nói rồi bắt đầu kiểm tra bản vẽ và báo cáo.

"Cô xem có hiểu không?"

Không phải là tôi đang coi thường đâu nhé.

"Làm sao mà hiểu được ạ. Chỉ là kiểm tra xem có đủ những thứ đã được chỉ định không thôi. Việc thẩm tra thì vài hôm nữa người phụ trách sẽ kiểm tra ạ."

Cũng phải.

"Vậy, có gì thì cứ nói nhé. Không có lỗi đâu, nhưng nếu có gì không hiểu tôi sẽ giải thích cho. A, nhưng mà, từ cuối tuần này đến đầu tuần sau tôi không có ở đây đâu."

"Anh đi công tác ạ?"

"Không, là đi thi. Có kỳ thi Giám định viên nên tôi đến Kinh Đô. Không phải là khoảng cách có thể đi về trong ngày được nên sẽ đi vài ngày."

Còn đi chơi một chút rồi mới về.

"A, các nhà giả kim và nhà ma thuật có các kỳ thi nhỉ. Dù đã đi làm rồi vẫn phải học, trông vất vả quá."

"Cuộc đời là học đến chết đó."

"Anh thật đáng nể."

Con bé này cũng ghét học à... Đúng là xứng đôi với Lutz.

Mà, quân nhân thì sức mạnh và thể lực quan trọng hơn đầu óc.

"Các người cũng có kỳ thi thăng cấp... Mà Lutz đâu?"

"Hôm nay anh ấy đi tuần tra ạ. Nếu đi dạo trong thị trấn chắc sẽ gặp đó."

Vậy thì không được rồi. Sắp về rồi, mà về thì không ra ngoài nữa.

"Dạo này trời nóng mà vất vả nhỉ."

"Đó là công việc mà ạ."

May mà mình không làm quân nhân.

"Tôi sẽ đến Kinh Đô, cứ chờ quà nhé. Dàn phụ nữ nhà tôi sẽ chọn những món tốt cho."

"Cảm ơn anh. Tôi cũng đã bàn với anh Lutz là khi nào chúng tôi đi công tác sẽ mua quà đáp lễ."

A, sự lấp lánh đã có mây che rồi.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Nghi chắc bệ hạ kêu Zeig làm giáo khảo quá
Xem thêm
Bên người quen thì thỉnh thoảng kéo cả nhà 4 người 1 pet vừa du lịch vừa công tác còn mình thì mãi không có dịp nghỉ hay công tác cùng bạn trai nên chị buồn trong lòng là phải, sao lấp lánh được nữa
Xem thêm
"bạn gái của lutz "ghen tị kì nghỉ của đám giả kim ra mặt .
Xem thêm
TRANS
dàn phụ nữ nhà tôi
ughhh
Xem thêm