Ký ức kiếp trước của Kamiya Yurai bỗng chốc ùa về ngay khi cô phát hiện ra thi thể bê bết máu của một nữ mạo hiểm giả.
(Kiểu nhớ lại thế này thì đúng là tệ thật... Toàn mấy thứ mình không muốn nhớ lại chút nào...)
Yurai đã đến với thế gian này, sống trọn một tuổi trẻ ngắn ngủi ở Nhật Bản… rồi lặng lẽ rời đi trước khi kịp trưởng thành.
Chỉ mới mười lăm xuân xanh, cô vẫn là một nữ sinh cấp ba, hồn nhiên tận hưởng những ngày hè rực rỡ. Trong một lần liều lĩnh rủ bạn bè khám phá khu vực bị ma quỷ ám, cô vô tình chạm trán một bóng dáng đàn ông bí ẩn, đôi mắt lạnh lẽo như lưỡi dao. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, số phận đã vung nhát cắt tàn nhẫn, cướp đi mạng sống của cô.
Yurai chẳng biết kẻ là ai, khuôn mặt hắn mờ ảo như bóng ma trong ánh sáng nhập nhoạng. Chỉ một khoảnh khắc, cô thoáng thấy một cô gái nằm đó, bất động, đôi mắt khép chặt như chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn, ngay cạnh hắn.
Gương mặt cô gái ấy... giờ đây hiện lên, trùng khớp đến rợn người với thiếu nữ mạo hiểm đã ngã xuống ngay trước mắt Yurai. Một sự tương đồng ma mị, như thể số phận đang thì thầm.
Chính khoảnh khắc ấy, ký ức từ kiếp trước bỗng ùa về, sắc nét và lạnh lùng, như cánh cửa quá khứ bật mở.
“...Tensei[note72841] à? Không ngờ mình lại trải nghiệm cái này thật. Mà khoan... giờ mình thành ma vật rồi à.”
Giá như có thể chuyển sinh, làm người một lần nữa. Có lẽ cô sẽ còn cơ hội nối lại những mảnh vỡ dang dở của kiếp trước, những giấc mơ chưa kịp thành hình.
“Hiện tại mình là… Lich à? Ít ra thì cơ thể vẫn còn chút da thịt, không phải xương không. Nhìn vẫn giống con người, dù da hơi tím nhạt...”
Yurai lặng lẽ cảm nhận cơ thể, tâm trí chìm vào cõi sâu thẳm bên trong. Bất chợt, một bảng trạng thái lóe lên trước mắt.
Tên: Kamiya Yurai
Chủng tộc: Little Lich
Giới tính: Nữ
Tuổi: 2 tháng
Cấp độ: 1
Sức mạnh: 8,500
Ma lực: 13,800
Kỹ năng: Phép thuật bóng tối Lv.1, Kháng phép thuật bóng tối, Trí lực(Minh mẫn)
Danh hiệu: Phù thủy bóng tối
Tuy chỉ mới chào đời được hai tháng, nhưng cơ thể Yurai đã mang dáng dấp của một đứa trẻ chừng mười tuổi. Cô khẽ thở phào vì không phải lết lại từ những ngày bò lẫm chẫm. Một khởi đầu thế này, có lẽ cũng không tệ.
“Khoan... mình là con gái? Hửm...? Mà, công nhận tóc dài thật. Màu thì vẫn đen như cũ.”
Ký ức trước khi mọi thứ trở nên rõ ràng vẫn mịt mù. Lúc ấy, Yurai chẳng biết mình là ai, chỉ như một bóng hồn trôi dạt, lững lờ giữa hư không. Không đói, không mệt, không cần nghỉ ngơi hay giải quyết những nhu cầu trần tục. Thậm chí, cô còn chẳng buồn nghĩ xem mình là nam hay nữ.
Yurai khẽ vén mép áo choàng đen, ánh mắt dò xét. Thứ lẽ ra phải ở đó... đã biến mất[note72846]. Một khoảng trống kỳ lạ ùa đến.
“Biến mất thật rồi... Tức là... kiếp này mình không có cơ hội thoát kiếp giai tân nữa rồi? Haa... hơi bị tiếc đấy.”
Yurai thở dài.
“...Thôi kệ. Giờ nghĩ cũng chẳng ích gì. Tiêu chuẩn chiến lực thế này thì chẳng biết cao hay thấp. Tóm lại... đây là hầm ngục hay gì nhỉ?”
Xung quanh Yurai là bóng tối ngột ngạt của lòng đất, toát lên cảnh vật thường thấy của một hang động. Nhưng khi những bóng ma vật lởn vởn trong ánh sáng lờ mờ, cô chợt nhận ra: đây không chỉ là một cái hang. Khả năng cao, cô đang đứng giữa một hầm ngục thực thụ, nơi nguy hiểm rình rập từng bước chân.
“Vậy là mình chết ở Nhật, rồi chuyển sinh thành Phù thủy Bóng Tối trong một hầm ngục ở dị giới. Nắm được cốt lõi rồi. Vấn đề là, giờ mình phải làm gì đây?”
Chẳng có vị thần nào hiện ra, chẳng có sứ mệnh cao cả hay chỉ dẫn mơ hồ.
“Nếu chỉ đơn thuần là một đứa được sinh ra ở dị giới thì... cứ sống theo ý mình thôi. Làm gì thì để sau. Miễn vui là được... Mà, cái Phép thuật bóng tối này là gì vậy?”
Cô tập trung vào kỹ năng tên "Phép thuật bóng tối", ngay lập tức, một loạt thông tin tràn vào đầu.
Phép thuật bóng tối: Thấu thị, Trích xuất linh hồn, Hấp thụ linh hồn, Điều khiển rối, Cường hóa, Ban phát, Tha hóa
“...Đáng sợ thật sự. Đây chắc chắn là hệ hắc ám rồi. Danh hiệu Phù thủy bóng tối mà lị…”
Yurai chậm rãi xem xét từng kỹ năng, hiểu đôi chút về chức năng của chúng qua bảng trạng thái.
Đúng như linh cảm: tất cả đều là những phép thuật u ám, toát lên hơi thở của bóng tối, chẳng có lấy một chút lành tính.
Ngoài ra còn có Kháng phép thuật bóng tối, chống chịu tốt khi đối đầu với phép thuật bóng tối, và Thấu thị, một kỹ năng khá ổn giúp tăng cường khả năng tư duy, phân tích.
“...Nhìn kiểu gì thì mình cũng giống phản diện phe quái vật rồi. Tất nhiên, cũng chưa rõ ở thế giới này ma vật có địa vị kiểu gì. Phải điều tra sau…”
Yurai bước đến bên thi thể thiếu nữ. Dù nửa khuôn mặt cô ta đã bị đập tan tành, phần còn lại vẫn lộ ra nét xinh xắn của một cô gái chừng mười lăm, như bông hoa bị vùi dập giữa lằn ranh sự sống. Ở hông cô ta, một thanh kiếm dài nằm gọn trong bao kiếm chạm khắc tinh xảo, lấp lánh, có vẻ là hàng cao cấp.
Nếu còn sống, mái tóc vàng óng ánh và đôi mắt xanh biếc của cô gái ấy hẳn rất rực rỡ. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là một vỏ bọc lạnh giá, mang vẻ kỳ dị khó tả.
“...Dùng Thấu thị thử xem? Thấu thị, kích hoạt.”
Thấu thị là kỹ năng cho phép nhìn thấy linh hồn và thông tin của người chết.
Tên: Erenoa Ribaruto
Chủng tộc: Nhân loại
Giới tính: Nữ
Tuổi: 15
Thời gian tử vong: 5 giờ trước
Linh hồn: Tiêu tán
Linh hồn cô ta đã tan biến. Năm tiếng sau khi chết, mọi thứ đã quá muộn. Kỹ năng trích xuất linh hồn, dù hắc ám đến đâu, cũng chẳng thể chạm tới tàn dư nào còn sót lại.
“...Nếu linh hồn còn, mình có làm được gì không nhỉ? Có thể sau này học được triệu hồi undead hay gì đó. Giờ thì chưa…”
Yurai lặng lẽ quan sát thi thể Erenoa, lòng trĩu nặng suy tư. Nếu bỏ mặc, cơ thể cô ta sẽ bị hầm ngục nuốt chửng, tan biến vào bóng tối như chưa từng tồn tại.
“...Mang cô ấy đến nơi có loài người đi. Còn chuyện sau đó thì tùy họ. Kỹ năng nào dùng được đây… Điều khiển rối chắc là ổn.”
Cô kích hoạt Điều khiển rối.
Kỹ năng này cho phép điều khiển vật thể tùy ý. Với xác chết, quá dễ để biến họ thành con rối.
Dưới điều khiển của Yurai, cơ thể cô tả động đậy, từ từ đứng dậy.
Máu nhỏ xuống từ nửa đầu đã nát, thân thể cô ta chuyển động co giật như trong phim kinh dị.
“...Khoan. Sai trình tự rồi. Phải dùng Cường hóa trước.”
Yurai kích hoạt Cường hóa, kỹ năng cho phép thay đổi hình dạng vật thể.
Vốn dĩ việc can thiệp vào sinh vật sống là việc khó, nhưng với xác chết thì dễ như ăn bánh.
Cô sửa lại phần đầu bị nát, tái tạo lại gương mặt xinh đẹp lúc sinh thời của Erenoa.
“…Ừm, đỡ hơn rồi. Như vậy thì nếu gia đình cô ấy có thấy, cũng bớt đau lòng một chút.”
Gật đầu một cái, Yurai lại dùng Kairai. Dù chuyển động vẫn hơi rùng rợn, ít nhất không còn kinh dị như ban nãy.
“...Dùng phép thuật không dễ tí nào. Cơ bản mình mới được sinh ra có hai tháng, ký ức để dùng phép thuật cũng chẳng có gì... Vậy mà dùng theo bản năng thế này cũng khá rồi.”
Yurai luyện tập bằng cách điều khiển Erenoa nhưng chỉ riêng việc cho cô ta đi thẳng đã khiến thân thể cô lảo đảo như người máy bị hỏng.
“…Xin lỗi nhé, Erenoa. Nhưng so với việc bị hầm ngục hấp thụ thì thế này vẫn đỡ hơn. Chịu khó tí nhé.”
Sau hai mươi phút kiên trì luyện tập, cô bắt đầu quen với cách điều khiển rối.
“…Tiêu tốn cỡ hai trăm ma lực. Chắc đủ để rời khỏi nơi này rồi.”
Tự nhẩm một mình, Yurai bắt đầu cất bước đưa Erenoa cùng đi về phía lối ra mờ ảo mở ra trước mặt.
(Phép thuật hắc ám sao... Nếu thứ này có thể dùng được, chắc chắn sau này sẽ có rất nhiều chuyện chẳng hay ho gì xảy ra đây. Thôi thì, đến đâu hay đến đó vậy.)


9 Bình luận