Hôm nay kẻ phản diện thìa...
철수입니다 | Cheol-su
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel(98-160)

Chương 101: Tôi là con quái vật vứ bệu cuồng truyện khiêu dâm, chuyên trộm đồ lót và khoái thả rong(4)

12 Bình luận - Độ dài: 2,318 từ - Cập nhật:

101— Tôi là con quái vật vứ bệu cuồng truyện khiêu dâm, chuyên trộm đồ lót và khoái thả rong(4)

─── Nhiệm vụ ───

≠ Sự nhục nhã của người anh hùng

* Xin hãy ban cho Arna Kristin Dotir sự sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời cô ấy.

• Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ <2 Điểm SP>, <Chỉ số tổng thể của Arna tăng 3>

───

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về cách hoàn thành nhiệm vụ này. Rốt cuộc, trêu chọc Arna không phải là việc chỉ cần làm mà không suy nghĩ kỹ lưỡng.

“Ư…”

Song, hóa ra tôi lại chẳng cần phí chất xám vô ích. Vì ngay lúc này, con mồi của tôi đã tự chui vào lưới.

Đây không phải loại rẻ tiền mà có dâng tận miệng cũng chẳng buồn đớp như cá thu. Nó là bào ngư Jeju thượng hạng, thứ được xếp vào hàng đệ nhất trong giới sashimi.

“Từ khi nào mà cậu lại có sở thích trộm quần lót của người khác thế, đồ quái vật vứ bệu?”

“…”

Thủ phạm ăn cắp quần lót của tôi không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta, người hùng của thế giới, thần tượng của Học viện quân sự Han-yul, Arna Kristin Dotir.

“Sao nín thinh thế? Cậu không định kiếm cớ sao?”

“À-ừm thì…”

Arnah khom vai và co rúm người lại. Dĩ nhiên là cổ không dám nhìn vào mắt tôi.

Giống như hồi bé tôi bị bắt quả tang lấy trộm tiền trong ví mẹ. Tôi chẳng nghĩ ra được lý do gì và chỉ biết cúi đầu xấu hổ.

Arna cũng ở trong tình huống tương tự. Sao mà chối được trong khi cô ấy đã bị bắt quả tang lúc đang di chuyển đồ lót của tôi ngay trước mặt tôi.

“Tại sao cậu lại lấy quần lót của tôi?”

Tôi vẫn chưa thể tin được. Arna thực sự có thể làm một hành động khiếm nhã như vậy sao?

Thành thật mà nói, nếu tôi lấy trộm quần lót của Arna thì còn có thế, chứ tôi chưa bao giờ nghĩ Arna sẽ lấy trộm quần lót của mình. Arna không phải là kiểu người như vậy.

Vì thế, tôi phải hỏi.

“…”

Mặc dù vậy, Arna vẫn không thể dễ dàng trả lời câu hỏi của tôi. Cô ấy chỉ lặng lẽ mấp máy môi, làm ra vẻ mặt rất sợ hãi khiến tôi cảm thấy thương hại.

Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ dễ dàng để cô ấy thoát tội. Tôi rút điện thoại ra.

“Định giữ im lặng à? Được thôi. Nếu cậu định chơi kiểu này, thì tôi sẽ đáp trả theo phong cách của mình vậy…”

“Aaaah! Aaaah! Đợi đã! Tôi sẽ nói! Tôi sẽ nói hết cho cậu mà!”

Ngay khi tôi chuẩn bị mở khóa điện thoại, Arna hoảng sợ và bắt đầu nhảy cẫng lên như thể có một quả bom dưới chân cô ấy.

Ngay sau đó, Arna đã giải thích lý do của cổ.

“Thật ra… Tôi cũng không chắc… Tôi thậm chí còn chẳng hiểu tại sao mình lại làm thế nữa…”

“Không chắc?”

"Ừm…"

“Hừm. Chỉ có thế thôi à?”

Tạch.

Tôi lại cầm điện thoại lên. Lần này, tôi mở khóa, bấm vào ứng dụng cộng đồng và vào mục Bảng tin tự do.

“Aaaah! Aaaah! Tôi nói thật đấy! Thật hơn cả thật! Tôi thề có trời chứng dám!”

Vậy là cô ấy lấy quần lót của tôi và không biết lý do tại sao à. Cái cớ tệ hại gì thế này?

Thậm chí đó còn chả phải là một lý do chính đáng.

“Một tội ác vô tình, nhỉ?”

“…”

“Cậu thậm chí còn chẳng nhận ra bản thân đã bước vào phòng thay đồ nam và…”

“…”

“Ăn trộm đồ lót rồi tới đây trả lại à?”

“…”

“Cậu có tỉnh táo không vậy? Cậu để đạo đức làm người của mình ở đâu rồi hả? Cậu đã từ bỏ hết nhân tính luôn rồi sao, Arna Kristin Dotir?”

“T-Tôi xin cậu... hãy dừng lại đi…! Đừng nói nữa mà…!”

Arna quỳ xuống và bịt tai. Cô ấy biết mình đã làm một điều đáng xấu hổ đến nhường nào.

“Tôi hối hận! Hối hận vô vùng! Tại sao tôi lại lấy trộm quần lót chứ!”

"Ít nhất thì cậu cũng nhận thức được hành vi của mình. May mà cậu không vô liêm sỉ."

"Làm ơn!"

Arna quỳ xuống, hai tay chắp lại, cầu xin và nhìn tôi với ánh mắt tuyệt vọng.

“Chỉ một lần thôi, tha cho tôi đi! Cậu có thể nhắm mắt làm ngơ lần này được không? Làm ơn đi mà?”

“Hừm, tính sao đây nhỉ.”

Trong số tất cả mọi người, cô ấy lại bị tôi bắt quả tang. Arna hiểu rõ hơn bất kỳ ai về việc tôi có thể đẩy chuyện này đi xa đến mức nào.

Đương nhiên, nó sẽ bắt đầu từ ứng dụng cộng đồng, sau đó tin đồn sẽ lan ra ngoài học viện. Sẽ không mất quá nhiều thời gian để tin tức đến được với các tay phóng viên.

Sau đó, hình tượng của Arna sẽ tụt xuống đáy vực sâu.

Một anh hùng từng được cả thế giới ca tụng lại sụp đổ chỉ trong khoảnh khắc… hay đúng hơn, từ giờ trở đi, người đời sẽ gọi cổ là ”thợ săn biến thái Arna”.

“Tôi sẽ làm bất cứ điều gì!”

Vậy nên trong tình huống này, cô ấy không còn cách nào khác ngoài quỳ xuống và cúi đầu. Cầu xin tôi thì rẻ hơn nhiều so với việc để mọi người biết chuyện.

"Gì cậu cũng làm hết à?"

“Đúng vậy! Bất cứ điều gì!”

“Hừm.”

Tôi nên làm gì đây…? Mặc dù tôi là kẻ phản diện đang hành hạ Arna, nhưng tôi chả muốn cô ấy rơi thẳng xuống vực sâu chút nào.

Đừng quên. Mục tiêu ban đầu của tôi là giúp Arna trưởng thành, bằng mọi giá.

Bằng cách hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ khiến cô ấy mạnh mẽ hơn để cứu lấy thế giới này.

Tôi không thể cắt đứt tiềm năng phát triển của Arna như thế này được.

─── Nhiệm vụ ───

≠ Sự nhục nhã của người anh hùng

* Xin hãy ban cho Arna Kristin Dotir sự sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời cô ấy.

• Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ <2 Điểm SP>, <Chỉ số tổng thể của Arna tăng 3>

───

Có vẻ như chỉ cần làm nhục Arna là đủ để hoàn thành nhiệm vụ.

Vậy là đủ rồi.

“Quần lót.”

"Hả…?"

“Giao ra đây.”

Tôi đã đưa ra yêu cầu tương tự với Arna như cô ấy đã làm với tôi.

Arna chớp mắt như thể cô ấy chưa hiểu hết những lời tôi vừa nói.

“Q-Quần lót… l-l-là của tôi á…?”

“Ừ.”

“!”

Khi tôi gật đầu, Arna bật dậy khỏi sàn và hét lên. Khuôn mặt cô ấy đỏ bừng.

“Cậu là đồ biến thái à?! Cậu muốn đồ lót của tôi! Cái mà tôi đang mặc ấy hả!?”

"Biến thái? Hình như cái từ đó không nên phát ra từ miệng câu đâu."

“Ư…”

Đã là một tên trộm quần lót, Arna không nên nói nhiều nếu tôi hỏi xin quần lót của cổ lại.

Nói cách khác, cô ấy đã bị chính quả bom của mình ném trúng.

“Thế cậu có định đưa không?”

“À-ừm…”

Tôi đưa tay ra nhưng Arna lại lùi lại.

Có vẻ như Arna không có ý định đưa quần lót cho tôi.

“À, rồi. Nếu đây là câu trả lời của cậu thì tôi cũng chả còn lựa chọn nào khác nhể.”

Tôi lại cầm điện thoại lên. Thấy vậy, Arna vội vàng quơ tay.

“Được rồi! Tôi sẽ đưa cho cậu! Đừng làm thế nữa!”

Arna không còn lựa chọn nào khác ở đây. Cô ấy chỉ có thể làm theo yêu cầu của tôi.

“Nhưng mà… Cậu quay lưng lại chút đi, làm ơn…”

“Quay lưng chi?”

“T-Tại tôi phải cởi nó ra đã chứ? Quần lót ấy…”

Đúng nhờ. Cô ấy sẽ không thể cởi quần lót của mình ra khi tôi mở to mắt nhìn. Dù sao thì Arna cũng là phụ nữ.

Đó là một yêu cầu hợp lý.

“Được. Chỉ cần tôi quay lưng lại thôi đúng không?”

Tôi quay người. Chẳng thấy Arna đâu cả. Trước mặt tôi chỉ có tủ đựng đồ màu trắng.

“Ugh… Sao mình lại có thể… cởi đồ lót… ngay giữa phòng thay đồ nam vậy chứ…”

Arna có lẽ chưa từng ngờ rằng cổ sẽ rơi vào tình huống như thế này.

Sột xoạt…

Tôi không thể nhìn thấy, nhưng tôi chắc chắn có thể nghe thấy. Đây là tiếng kéo quần xuống.

Bụp!

Tiếp theo là tiếng vải khẽ căng bật. Là âm thanh của một bàn chân vừa trượt ra khỏi chiếc quần lót.

Sột xoạt…

Cuối cùng, tiếng mặc quần lại vang lên. Rõ ràng là cô ấy đã cởi quần lót rồi.

“X-Xong rồi…”

Arna thì thầm thận trọng. Nghe vậy, tôi quay lại.

“Ừm-ư-ưm!”

Trước mặt tôi là Arna, đứng lúng túng, mồ hôi lạnh rịn đầy trên trán.

Điều này cũng dễ hiểu thôi. Quần của cô ấy không thể bám vào chân, hoàn toàn lỏng lẻo.

Vì hiện giờ, cô ấy không mặc đồ lót.

"Đây…"

Arna lộ ra vẻ mặt xấu hổ, hơi giơ nắm đấm ra. Trong tay cô ấy giấu một mảnh vải mỏng. Chính là chiếc quần lót tôi yêu cầu.

Tôi nhận lấy chiếc quần lót của cô ấy.

“Hừm.”

Một chiếc quần lót trơn màu đào. Nó khá cổ điển. Ngoài ra, vì đó là thứ Arna vừa mặc nên vẫn còn hơi ấm.

Vậy ra đây là quần lót của Arna à.

“Éccc…”

Khi tôi chăm chú quan sát đồ lót, khuôn mặt Arna càng lúc càng đỏ. Cô ấy trông như thể sẽ chui vào hang chuột nếu nó ở gần đây.

Tất nhiên, hai cục mỡ bự kia sẽ ngăn cô ấy chui vào trong.

“Tí nữa… cậu sẽ không làm điều gì kỳ lạ với thứ này đấy chứ?”

“Kỳ lạ gì? Cậu đang nói gì thế?”

“À, ừm… cậu biết mà…! Làm này làm kia ấy…!”

Hai mắt Arna bắt đầu đảo quanh.

“Ngửi nó hoặc… ừm… làm-làm-làm-c-cái-cái đó với quần lót của tôi á…”

“Vậy thì, để tôi hỏi cậu nhé. Cậu có làm gì kỳ lạ với quần lót của tôi không?”

"Ể…?"

“Tôi hỏi là cậu có làm gì kỳ lạ với quần lót của tôi không?”

Arna lắc đầu dữ dội khi nghe tôi hỏi.

“Ah, tôi không có…! Tôi thực sự không có…! Tại sao tôi lại làm thế với quần lót của cậu chứ…!”

“Hừm. Chẳng đáng tin tẹo nào.”

“Đó… Đó là sự thật! T-Tôi thề!”

“Cậu không thề với trời như hồi nãy à?”

“Cái-cái đó…”

Hừmmm. Phản ứng này là sao? Rõ ràng cô ấy đã làm điều gì đó mờ ám với chiếc quần lót của tôi. Quá ư là đáng ngờ.

Tôi tiến đến tủ đựng đồ. Tôi lấy chiếc quần lót màu đỏ tía ở đó và ném về phía Arna.

“Tôi sẽ không lấy lại cái này đâu.”

“Hả?”

"Ý tôi là, cậu cứ giữ nó đi. Tôi không thể mặc những thứ mà bản thân cảm thấy không thoải mái được."

“Đã nói là tôi không có làm gì kỳ lạ mà!”

Tuy nhiên, Arna không từ chối. Cô ấy bắt đầu nhét chiếc quần lót tôi ném trên sàn vào túi đựng đồ thể thao của cô ấy.

Đây chắc chắn là biến thái rồi.

"Hừm. Vậy là coi như xong à? Tôi thấy hơi thất vọng khi phải kết thúc như thế này đấy."

“G-Gì cơ…? Cậu còn muốn gì nữa…?”

Chúng tôi chỉ trao đổi đồ lót, kết quả hòa. Nói cách khác, tôi chẳng được lợi gì từ tình huống này cả.

Tôi không thể để vụ này chìm dễ dàng như vậy được.

“Được rồi, từ giờ trở đi, cậu phải nói lại theo tôi.”

Cho nên là, hãy bắt Arna làm điều gì đó xấu hổ lần nữa nhé.

“C-Cậu muốn tôi nói gì...?”

“Cũng dễ thôi. Chỉ cần hét lên ’Tôi là con quái vật vứ bệu cuồng truyện khiêu dâm, chuyên trộm đồ lót và khoái thả rong’ là được.”

“Cậu điên rồi hả...!? Tại sao tôi lại phải nói như thế chứ!”

“À thế à.”

“Tôi sẽ làm…! Tôi làm ngay đây…!”

Trước khi tôi kịp cầm điện thoại lên, Arna đã đổi ý. Khả năng phán đoán tình hình của cổ thật đáng khen.

“Ugh… Tôi sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay… Tôi chắc chắn… Chắc chắn sẽ trả lại cho cậu gấp bội…!”

“Im lặng và nói theo đi.”

Arna dường như sắp khóc. Không chỉ đôi mắt cô ấy ngấn lệ, mà vùng da dưới mắt cũng chuyển sang màu đỏ tươi.

Arna nhắm chặt mắt lại và thốt ra câu nói đó.

“Tôi là… Tôi là con quái vật vứ bệu... cuồng truyện khiêu dâm... chuyên trộm đồ lót... và khoái thả rong...”

“Nhỏ quá, tôi không nghe rõ. Nói lại lần nữa đi.”

“Tôi là con quái vật vứ bệu cuồng truyện khiêu dâm, chuyên trộm đồ lót và khoái thả rong...”

“To lên.”

“Tôi là con quái vật vứ bệu cuồng truyện khiêu dâm, chuyên trộm đồ lót và khoái thả ronggggggggggggg...!”

[Hoàn thành nhiệm vụ: Sự nhục nhã của người anh hùng]

[Hoàn thành nhiệm vụ: Nhận được 2 Điểm SP!]

[Hoàn thành nhiệm vụ: Chỉ số tổng thể của Arna Kristin Dotir tăng 3!

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

T đoán sẽ có một khung cảnh nào đấy mà cái đứa bác sĩ j ý quên tên r đi vào phòng thìa đần và thấy cái quần đấy
Xem thêm
Liêm hơn hầu hết các main hentai rồi
Xem thêm
má, không để vụ này chìm
Xem thêm
Đoán vội Arna cb unlock nội tại mới
Xem thêm
Bình rượu gia truyền đã có thêm chút gia vị :))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Làm ngay ba bãi image_202508088a53e5afd2dd0a6518306910da8249e6.jpg
Xem thêm
Bãi j vậy 🤔
Xem thêm