Web novel
Chương 13.5 - Nữ phản diện cần phải được dạy một bài học
8 Bình luận - Độ dài: 1,173 từ - Cập nhật:
Làm sao để bản thân nhanh chóng tiến bộ trong kỹ năng sử dụng ma pháp ư?
“Rất đơn giản, rất đơn giản mà thôi.” Tôi nói trong khi tiếng ngọn lửa rừng rực cháy vẫn toả ra từ lòng bàn tay.
“Cô chỉ việc làm như thế này thôi.” Tôi nói và dí ngọn lửa lại gần chỗ cô ta.
“Á.”
“Nếu cô đã là một dòng dõi của gia tộc Azbel thì hẳn cô phải biết điều này.”
Có rất nhiều cách để làm chủ ma pháp nhanh chóng. Trong số đó thì để học hỏa ma pháp nhanh chóng sẽ khá là dễ, chỉ có điều bạn sẽ phải chịu đau khá nhiều thôi.
Shael nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trong tay tôi. Cô ta đang chảy mồ hôi ròng ròng.
“Ta không nghĩ là cái này an toàn cho lắm đâu.”
“Sao cô nghĩ vậy? Kể cả cô có bị thương đi chăng nữa thì tôi cũng dùng ma pháp hồi phục cho cô được mà?”
“...”
Nữ phản diện rơi vào trong im lặng.
Đương nhiên là tôi chỉ đùa thôi. Tôi ước gì cô ấy có thể học ma pháp nhanh chóng hơn chút nhưng nếu tôi đem cô ấy đi đốt thật thì Công tước Jespen sẽ biến tôi thành một đống tro mất.
“Đó chỉ là một trò đùa thôi.”
“Ta không nghĩ đấy là đùa đâu.”
“Tôi bảo đấy là đùa thôi. Vì sao thì cô nhìn thứ này rồi tự hiểu.”
Shael không dám kháng cự lại thêm nữa bởi tôi đang chỉ vào viên tinh thể mình đang kẹp trong tay.
Tôi có thể sử dụng viên ngọc này từ giờ đến hết đời, đúng chứ?
Tôi tới gần Shael. Tay cô ta đỏ ửng hết cả lên do kể cả đã dùng ma pháp bảo vệ thì ngọn lửa vẫn quá mạnh để có thể bị chặn hoàn toàn.
“Đưa tay cô đây tôi xem nào.”
“Không thích đấy.”
“Cô đang cảm thấy xấu hổ trước vị hôn phu mà cô yêu bằng cả tính mạng à?”
“...”
Nữ phản diện lườm tôi như thể đang muốn giết tôi vậy. Tôi không biết mình phải làm nạn nhân của cái ánh mắt đấy trong tương lai cho đến bao giờ nữa. Sau đó, tôi dùng ma pháp hồi phục lên tay cô ta và nói.
“Lần này thử cái này đi.”
“Phiền chết đi được.”
Đương nhiên là Shael không đời nào có thể phản kháng được. Mặt đất trước mặt cô dâng lên nhưng chỉ ở một mức độ rất nhỏ, đến mức mà có thể bạn sẽ không nhận ra nếu không nhìn kỹ.
“Cô chỉ được thế thôi à?”
“Thế ngươi làm thử ta xem nào?”
Mặt đất dâng lên cùng với một tiếng động trầm đục. Phần dâng lên cao khoảng 1 inch và có thể dễ dàng nhận ra.
"Thế này được chưa?"
"Ta chỉ mới học thôi, còn ngươi thì khác."
"Không hề. Đây là lần đầu tôi dùng ma pháp này đấy."
"...!"
Nữ phản diện trông có vẻ khá sửng sốt.
[ Chẳng lẽ mình lại có thiên phú ma pháp kém hơn tên này? ] Cô ta hẳn là đang nghĩ như vậy. Đương nhiên Shael là một tài năng khi có thể làm được như vậy ngay ở lần đầu tiên cô ta thử. Quả thực là đúng như mong đợi từ dòng dõi của gia tộc Azbel. Thành thật mà nói thì. cô ấy đang học hỏi ở một tốc độ nhanh chóng hơn bất kỳ ai khác.
Tuy vậy nhưng, tôi vẫn có thể duy trì được một đẳng cấp cách biệt so với cô ấy.
Thật ra thì, đây không phải là lần đầu tiên tôi dùng loại ma pháp này. Thậm chí, thổ ma pháp kiểu này còn là loại ưa thích của tôi. Vậy chẳng phải việc tôi làm tốt là lẽ đương nhiên sao?
Tôi đã hoàn toàn lừa được nữ phản diện rồi, bởi giờ cô ta đang làm đi làm lại ma pháp này với hai hàm răng nghiến chặt.
Khiêu khích cái tôi của cô ta đúng là vẫn hiệu quả như thường lệ.
Tôi nhìn mặt đất phía trước Shael. Vừa nãy thì còn phải nhìn thật kỹ để nhận ra dấu hiệu của ma pháp, nhưng giờ thì không. Mặt đất đã dâng lên tới cái mức mà có thể dễ dàng nhìn thấy bằng mắt thường. Có vẻ như cô ta đang so sánh giữa ma pháp tôi dùng hồi nãy với cái của bản thân. Đương nhiên là ma pháp của cô ta sao mà hơn tôi được. Tôi lại thi triển thổ ma pháp tiếp và mặt đất dâng cao hơn nữa.
"Đây thật sự là lần đầu tiên ngươi dùng nó đấy à?"
"Ừm."
"..."
Nữ phản diện lại rơi vào im lặng. Nhưng để tăng động lực của cô ta thêm nữa, tôi phải hoàn toàn áp đảo Shael. Mặt đất lại dâng lên cao theo ý muốn của tôi, và giờ nó đã cao ngang vai Shael.
"Khá dễ mà."
"..."
Nữ phản diện vẫn im lặng. Giờ có vẻ như là lúc thích hợp để an ủi cô ta.
"Nhưng mà, chà, của cô cũng không đến nỗi tệ cho lắm, Shael à. Cô cũng có tài năng đấy."
"..."
Để mà được an ủi bởi một người đã làm tốt hơn mình chắc sẽ còn hiệu quả hơn cả việc quất Shael bằng roi da. Có lẽ, từ giờ trở đi cô ta sẽ cống hiến hết mình cho thổ ma pháp mỗi ngày chỉ bởi cô ta muốn đánh bại tôi. Nhưng tôi đã đoán sai. Cô ta có một cái lối tư duy khá là... lập dị.
"Kiếm. Nếu vậy thì ta muốn học kiếm thuật."
"Hử?"
"Ta sẽ học kiếm thuật."
Điều đó có nghĩa quái gì kia chứ? Ai mà nghĩ ra được rằng cô ta lại muốn học kiếm thuật và quẳng ma pháp, thứ cô ta có một tài năng phi thường sang một bên cơ chứ?
"Sao cô đột nhiên lại đòi học kiếm thuật thế? Cô có một năng khiếu ma pháp xuất chúng đấy chứ?"
"Không, ta cần phải học kiếm thuật."
"Tại sao?"
Cô ta tự tin trả lời câu hỏi của tôi.
"Ta sẽ có thể bắt nạt ngươi tốt hơn nếu ta học kiếm thuật."
Liệu có ổn lắm không khi nói ra những lời hung hăng như vậy ngay trước mặt đối tượng bắt nạt của cô? Cô ta thậm chí còn đang mỉm cười như thể đã mường tượng được trong đầu viễn cảnh mình đang bắt nạt tôi.
"Thế à?"
Tôi thầm nghĩ trong khi xoa xoa cán của thanh kiếm treo cạnh sườn. Có vẻ như là lại phải nhờ tới thanh bảo kiếm này rồi. Gái hư thì phải bị phạt chứ.
Thậm chí có lẽ việc đó còn sẽ khá giải trí đấy.


8 Bình luận