Cuộc đời tôi đã thay đổi:...
D Hige Neko (ひげ猫)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Light Novel - Tập 1

Chương 5.5: Một người lớn làm chỗ dựa (5)

26 Bình luận - Độ dài: 1,537 từ - Cập nhật:

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

Góc nhìn của Takayanagi

Tôi đã thu thập được thông tin đáng tin cậy từ Aono, vì vậy tôi đã yêu cầu Aono ở lại phòng y tế để tránh dồn ép em quá mức. Sau tất cả những gì Aono đã phải trải qua, sẽ rất khó để em ấy có thể hòa nhập lại với lớp học và tham gia ngay vào các buổi học.

Em ấy đã đồng ý với đề xuất của tôi. Vậy nên, theo như sự sắp xếp trước đó, tôi đã nhờ cô Mitsui cho phép Aono đến trường nhưng ở lại phòng y tế một thời gian. Tuy nhiên, để tránh ảnh hưởng đến kết quả học tập của em ấy, chúng tôi đang phối hợp với các thầy cô bộ môn trong những giờ họ không có tiết để họ có thể hỗ trợ em ấy tại một phòng học trống mà không gây quá nhiều áp lực. Hôm nay có lẽ vẫn còn quá sớm để bắt đầu, nhưng hiệu trưởng và hiệu phó đã thu xếp để em ấy có thể bắt đầu học từ ngày mai. Thầy hiệu trưởng, đồng thời cũng là giáo viên môn tiếng Anh sẽ trực tiếp phụ trách môn học này. Chủ nhiệm khối, thầy Iwai cũng rất sẵn lòng hợp tác.

Khi tôi xin lỗi và nói với thầy ấy rằng bản thân cảm thấy tệ khi để Aono phải lén lút như thế này, thầy Iwai đã đáp lại rằng.

“Không đâu, tôi đánh giá rất cao sự chu đáo của thầy đấy. Chúng tôi thực sự rất biết ơn."

Nghe những lời nói ấy khiến tôi vô cùng nhẹ nhõm.

Một trong những vấn đề đối với Aono là khi tôi muốn chia sẻ thông tin về sự việc này với gia đình em ấy, em ấy đã kiên quyết từ chối và nói rằng “Chuyện đó tuyệt đối không được ạ.”

Dường như Aono không muốn làm người đã một mình tần tảo nuôi nấng em ấy như mẹ, và anh trai - người dù còn trẻ nhưng vẫn luôn cố gắng bảo vệ công việc kinh doanh của gia đình phải lo lắng.

Trong buổi trò chuyện ngày hôm nay, Aono đã thể hiện sự phản đối mạnh mẽ nhất đối với ý tưởng này.

Hiện tại, tôi đã quyết định tạm gác lại chuyện đó sang một bên và không cố gắng thuyết phục thêm nữa. Nhưng tôi không thể để chuyện này cứ tiếp tục diễn ra như thế được. Với tư cách là giáo viên phụ trách của cậu, tôi luôn muốn chia sẻ thông tin về học sinh của mình tới gia đình càng nhanh càng tốt. Bởi lẽ, sẽ quá muộn nếu có chuyện gì xảy ra. Không, thực tế là chuyện đã xảy ra rồi.

Dẫu vậy, tôi cũng nhận thức rõ nguy cơ việc này sẽ gây thêm nhiều tổn thương nữa cho Aono. Nghĩ đến sự tin tưởng mà em ấy đã trao gửi, tôi hoàn toàn đồng cảm với mong muốn giữ kín mọi chuyện với gia đình của cậu.

“Rốt cuộc thì lựa chọn nào cũng có lý lẽ riêng và không thể coi là sai được.”

Lần đầu tiên kể từ khi đối mặt với vấn đề này, tôi không kìm được mà thở dài một tiếng và để lộ sự yếu đuối của mình.

Vừa nãy, khi tôi tham khảo ý kiến của thầy hiệu trưởng, thầy ấy đã trả lời rằng.

“Đây là một vấn đề khá phức tạp. Về phía nhà trường, chúng tôi muốn liên lạc với gia đình em ấy ngay lập tức, nhưng tôi hoàn toàn hiểu cảm xúc của Aono-kun. Những vấn đề tình cảm như thế này nằm ngoài chuyên môn của chúng tôi. Thế hệ của chúng tôi chỉ được tiếp cận với những phương pháp giải quyết vấn đề về tâm lý quá đơn giản, vậy nên tôi có thể vô tình làm tổn thương em ấy. Trong trường hợp này, tôi sẽ nhờ đến cô Mitsui, một người có chuyên môn sâu về lĩnh vực này. Tôi cũng đang xúc tiến việc mời một chuyên viên tư vấn tâm lý học đường về trường trong thời gian sớm nhất.”

Tôi luôn cố gắng hết sức để thận trọng, nhưng quả thực rất khó để bước vào thế giới riêng tư của một học sinh đang ở độ tuổi dậy thì. Vì vậy, tôi sẽ chấp nhận lời khuyên của thầy hiệu trưởng. Tôi sẽ chia sẻ những lo lắng của mình với cô Mitsui với hy vọng rằng điều đó có thể sẽ mang lại chút động lực tích cực cho Aono.

Và giờ đây, tôi sẽ làm tất cả những gì có thể.

Trước hết, tôi sẽ gặp Aida và Shimokawa, những thành viên trong đội bóng đá của lớp. Tiếp đến là Amada. Với tính cách của Amada, khó có khả năng em ấy sẽ trực tiếp tham gia quấy rối Aono. Trong trường hợp đó, những kẻ đáng nghi nhất có lẽ là những người thân cận với Kondo, át chủ bài của đội bóng đá. Hiện tại, tôi sẽ lắng nghe lời khai của bọn họ, và nếu không phát sinh vấn đề gì, tôi sẽ lấy ý kiến xác nhận thêm từ những học sinh khác từng học cấp hai với Kondo.

Tuy nhiên, hôm qua, khi tôi hỏi chuyện lớp trưởng, em ấy đã khai rằng:

“Khi em đến lớp lúc tám giờ, những hình vẽ bậy trên bàn của Aono đã có ở đó rồi.”

Nếu có ai đó tới trường trước cả lớp trưởng, rất có thể đó là thành viên câu lạc bộ có buổi tập sáng. Trong trường hợp đó, vùng nghi phạm chắc chắn sẽ bị thu hẹp lại.

***

Sau cuộc gặp với Aida, tôi chuyển sang Shimokawa. Cả hai đều xin phép ra khỏi lớp để gặp tôi.

“Xin lỗi vì đã gọi em gấp như vậy nhé, Shimokawa.”

Tôi bắt đầu trò chuyện với Shimokawa, cậu học sinh có mái tóc nhuộm nâu.

“Dạ thầy gọi em có việc gì ạ?”

“À, hôm nay thầy muốn gặp vài bạn, và tên em đứng đầu danh sách theo bảng chữ cái thôi. Hôm qua thầy cũng đã hỏi chuyện với những thành viên trong câu lạc bộ Về thẳng nhà rồi. Cho chắc chắn ấy mà. Nên em thông cảm nhé. Thầy cũng còn nhiều việc phải làm nữa.”

Tôi cố tình diễn một chút để giảm bớt bầu không khí căng thẳng. Và dường như em ấy cũng bớt lo lắng hơn.

“Chuyện về Aono đúng không thầy? Chẳng lẽ thầy nghi ngờ em sao?”

Thẳng thắn thật. Nhanh gọn thế này cũng tốt.

“Tất nhiên là không rồi. Hôm qua thầy đã hỏi một vài bạn bạn đến sớm, và mấy bạn ấy bảo rằng khi họ đến thì trên bàn đã có vết vẽ bậy rồi. Thế nên giờ thầy phải hỏi chuyện mấy đứa bên đội thể thao.”

Tôi cố tình nói chiếu lệ và cố cho ra dáng một giáo viên mệt mỏi.

“À~, chắc thầy vất vả lắm, Sensei. Nhưng không phải em đâu ạ. Bọn em trong đội bóng đá đi thẳng đến câu lạc bộ luôn, không có qua lớp ạ.”

“Thật sao?”

“Vâng ạ, nên vào buổi sáng khi bọn em vào lớp, thấy chuyện đó bọn em cũng bất ngờ lắm.”

“Ra vậy, thế trước buổi tập sáng, em có thấy bạn nào trong lớp không?”

“Dạ, không. Chỉ có Aida thôi ạ. Cậu ấy cũng ở đội bóng đá.”

“À phải rồi.”

“Nếu thầy định nghi ngờ em, ít nhất cũng phải cho em bằng chứng chứ, Takayanagi-sensei!!”

“Đủ rồi. Aida cũng nói y hệt em. Thầy hiểu rồi. Giờ em có thể đi về lớp.”

“Vâng ạ!”

Shimokawa rời phòng tư vấn với một nụ cười vô tư lự.

Nhìn theo bóng lưng cậu ta, tôi thở dài.

“Thật tình, sao cả lời hai đứa lại khai giống nhau đến từng chữ một vậy? Ít ra cũng phải cố giấu giếm gì đó chứ.”

Chắc chắn là hai cậu này có vấn đề. Đầu tiên, hai đứa đó đều thăm dò xem bản thân có bị nghi ngờ không, rồi quả quyết rằng vì đi tập câu lạc bộ buổi sáng nên không hề vào lớp học, cũng chẳng gặp gỡ bạn bè nào khác và thậm chí còn đòi hỏi bằng chứng nếu có nghi vấn.

Cứ như thể tụi nhỏ đang diễn một vở kịch đã được dựng sẵn vậy. Quá đáng ngờ. Thêm nữa, Aida và Shimokawa còn chào hỏi Makabe bên đội bóng rổ. Hôm qua tôi đã nói chuyện với Makabe nên tôi biết rõ chuyện này.

Haizz, giờ tôi nên làm gì đây? Trước mắt, cứ theo dõi hai đứa này một thời gian đã. Cần phải tìm ra kẻ đứng sau giật dây hai đứa đấy từ trong bóng tối mới được.

***

Và giờ là lúc cho cuộc thẩm vấn tiếp theo.

Học sinh mà tôi đang đợi bước vào phòng tư vấn.

Miyuki Amada.

Bình luận (26)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

26 Bình luận

Gửi ad ly nước á:)) k bt ad nhận dc ch😗
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cảm ơn ông nha
Xem thêm
2 ngày mà có 2 chap là donate 100k chủ thớt liền...
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Thiệt à bà thơ 😀
Xem thêm
@Mino Inoue: Gửi ad ly nc nha, hy vọng 5.7 dài xíu
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
chờ mãi, Tks trans
Xem thêm
chờ mãi , xg đc 1 chap :)) zui ghee
Xem thêm