Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học M...
Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 1: Pháo hoa ở thị trấn hải cảng

Chương 28: Cái hộp bẫy rỗng

0 Bình luận - Độ dài: 1,483 từ - Cập nhật:

Ngày hôm sau, sau khi đã thức trắng cả đêm, Lynn dậy rất sớm. Anh tiện tay tìm một chiếc hộp rỗng có vẻ ngoài hào nhoáng nhét vào trong ngực rồi bước ra khỏi phòng.

Ngoài cửa, trên sân huấn luyện rộng rãi, từng tiếng đánh giòn giã vang lên không ngớt. Lynn quay đầu nhìn thoáng qua liền phát hiện "em gái mình" Ivina đã ở đây từ lâu.

Thiếu nữ tay nắm chặt kiếm gỗ, những nhát chém mạnh mẽ và nhanh chóng nhắm vào vị trí hiểm yếu trên bia tập, không hề có chút do dự nào. Từng giọt mồ hôi đang men theo thái dương chảy xuống cổ cô...

Chăm chỉ thật... Lynn thầm cảm thán một tiếng. Do trải nghiệm không vui tối qua, anh cũng không chào hỏi cô mà đi thẳng qua. Anh không hề để ý rằng Ivina đang khổ luyện phía sau đã dừng lại, cô đang dùng ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn anh.

Tại sao...

Tại sao sau khi trải qua chuyện như vậy, gặp mình rồi mà anh trai vẫn có thể bình tĩnh đến thế?

Vẻ mặt Ivina lộ ra nét hoang mang. Nhưng khi nhớ lại lời nói của Pedrol tối qua, ánh mắt cô lại trở nên kiên định. Tay phải nắm kiếm chém ngang lần nữa, đánh nát bia gỗ vững chắc trước mặt.

...

Lynn đã sớm rời khỏi dinh thự nên không biết chuyện xảy ra trong nhà. Sau khi mua một số vật tư cần thiết ở chợ, anh quay lại cửa hàng ở bến cảng mà hôm qua đã đến.

"Chào mừng đến với cửa hàng của Bill... A, là đại nhân Lotte!" Lão Halfling già nua chào hỏi theo lệ thường, nhưng sau khi nhận ra Lynn, ông ta lập tức kích động vây quanh, sốt sắng nói. "Lô hàng tàu mà ngài nhắc đến hôm qua, chúng ta có thể bàn bạc thêm... Toàn bộ trấn cảng biển này tuyệt đối không tìm được đối tác hợp tác nào thích hợp hơn【Mạn thuyền】đâu!"

Lynn không vội trả lời. Anh thong thả đảo mắt nhìn một vòng quanh cửa hàng, nói với vẻ khá tiếc nuối. "Sao thế? Ngài Lauder vẫn không muốn gặp ta à?"

Bill vội vàng mở miệng giải thích. "Không không không, tôi tin ngài Lauder chắc chắn rất muốn gặp ngài! Nhưng tiếc là ông ấy hiện không có ở thị trấn hải cảng, cho dù dùng quạ đưa thư nhanh nhất cũng phải mất mấy ngày mới truyền tin được!"

"Nếu đại nhân Lotte lo lắng về vấn đề an toàn,【Mạn thuyền】có thể đưa ra hàng hóa có giá trị tương ứng để thế chấp!" Lão Bill già nua vỗ ngực bình bịch như đánh trống, ra vẻ ổn thỏa mặc dù trong lão cực kỳ lo lắng.

Lynn ra vẻ do dự một chút, cuối cùng xua tay nói. "Được rồi, nếu đã như vậy thì cũng không phải là không thể chấp nhận..."

"Bây giờ【Mạn thuyền】ai là người quyết định?"

"Đương nhiên là Labourd! Xin ngài đợi một chút, tôi lập tức cho người đi gọi ông ấy..." Halfling Bill vừa nói vừa vội vã chạy ra cửa, gọi một người khuân vác trên tàu đến, thì thầm dặn dò vài câu rồi quay lại, ân cần đứng trên chiếc ghế đẩu nhỏ rót rượu trái cây cho Lynn.

Lynn nhận lấy ly rượu, tiện tay đặt sang một bên. Anh không có ý định uống, mà chỉ vào mấy thùng sắt chất đống trong góc cửa hàng, lên tiếng hỏi. "Những thứ này là gì vậy?"

"Toàn là quặng vàng không đáng tiền, một đám người đãi vàng đào được từ một ngọn núi hoang ở thị trấn hải cảng. Bọn họ chở về cả một tàu lớn đấy." Halfling Bill nói với vẻ rất buồn bực.

Cái thứ này thường chỉ có thảo dược sư mới chịu mua. Nhưng năm nay thị trường quặng vàng ở Veknier đã bão hòa rồi. Nói cách khác, bọn họ phải trữ đống hàng này đến sang năm mới bán được.

"Đại nhân Lotte, nếu ngài hứng thú với đám quặng vàng này, tôi có thể bán cho ngài giá gốc. Cả một thùng lớn thế này chỉ mười chín đồng xu thôi, nghe nói dùng để đuổi côn trùng rất hiệu quả đấy!" Halfling Bill xoa xoa tay, nhiệt tình chào hàng.

"Không, ta chỉ là chưa từng thấy nên hơi tò mò thôi." Lynn lắc đầu, bình tĩnh đáp lại.

Hai người đang tán gẫu thì một người đàn ông cao lớn vạm vỡ dẫn theo mấy người làm công bước vào từ ngoài cửa.

"Thật vinh hạnh, ngài Lotte. Tôi nghe Bill nói ngài có chuyện rất quan trọng muốn đích thân bàn bạc với tôi?" Labourd đẩy cửa bước vào, khuôn mặt đầy thịt bạnh ra lập tức nở một nụ cười chân thật.

"Đúng vậy, ta đang định thuê một con tàu lớn để vận chuyển một lô vật tư rất quan trọng!" Lynn vừa nói, vừa trịnh trọng lấy ra một chiếc hộp tinh xảo từ trong tay áo, đặt lên bàn. "Đây là hàng mẫu, ta cần một nơi riêng tư để nói chuyện riêng với ông!"

Mấy người có mặt ở đó bất giác đều đổ dồn ánh mắt vào chiếc hộp tinh xảo cỡ lòng bàn tay này.

Halfling Bill thầm đoán bên trong có phải là một loại đá quý cực kỳ hiếm có nào đó không. Nhưng nghĩ đến việc Lynn cần cả một con tàu lớn để chở, ông ta lại nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ này.

Còn Labourd đứng bên cạnh có vẻ mặt rất nghiêm trọng. Khác với Bill, ông ta đã gia nhập【Mạn thuyền】hơn mười năm, thỉnh thoảng cũng giúp các lão gia quý tộc xử lý một số thứ không thể để người khác biết.

Ví dụ như Công tước Nordlan vẫn luôn ngấm ngầm bán ra bên ngoài một loại Thôi Hồn Thảo gây nghiện. Nếu chuyện này bị Giáo đình phát hiện, đám tép riu như bọn họ phần lớn đều sẽ bị lôi ra chịu tội thay.

Đương nhiên, rủi ro và lợi ích vẫn luôn song hành. Nếu hàng hóa được vận chuyển thuận lợi, lợi nhuận từ chuyến tàu này đủ cho cả【Mạn thuyền】hoạt động hơn nửa năm.

"Không vấn đề gì! Chúng ta có thể vào phòng riêng nói chuyện từ từ!" Tâm tư Labourd xoay chuyển trăm vòng, nhưng nụ cười trên mặt lại càng tươi hơn.

Lynn cất hộp đi, đi theo Labourd ra khỏi cửa hàng. Hai người băng qua hơn nửa con phố, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà dân trông hết sức bình thường.

Labourd, người rất rõ tầm quan trọng của việc giữ bí mật, bảo mấy người làm công canh giữ ở cửa, rồi một mình dẫn Lynn đến một căn hầm bí mật được che giấu rất kỹ.

Nơi này rất trống trải, chỉ có vài bộ bàn ghế đơn sơ, nhưng lại được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ.

Labourd thấy Lynn từ lúc vào cửa đã không ngừng đánh giá môi trường xung quanh, càng thêm khẳng định suy đoán của mình, liền cười đảm bảo.

"Mời ngồi, ngài Lotte. Nơi này rất an toàn và yên tĩnh, tuyệt đối sẽ không có người ngoài nào đến làm phiền đâu!"

"Nếu đã vậy thì ta yên tâm rồi!" Lynn cũng bật cười, đẩy chiếc hộp trong tay về phía Labourd, ra hiệu nói. "Ông có thể xem trước rồi chúng ta hãy bàn!"

Labul ôm tâm trạng thấp thỏm và kích động đặt tay lên chiếc hộp, trong lòng vô cùng tò mò không biết bên trong là loại hàng cấm nào.

Thôi Hồn Thảo? Đá Heim? Chắc không đến nỗi là tượng của một Tà Thần nào đó chứ?

Nghe nói đám quý tộc ở phía tây Đế quốc Sekas rất thích mấy thứ tà môn đó.

Tuy nhiên, khi thực sự mở ra, vẻ mặt Labourd lập tức cứng đờ.

Bởi vì bên trong hộp trống rỗng, không có gì cả!

Bị lừa rồi?

Labourd lập tức nhận ra có điều không ổn, tay trái theo phản xạ định túm lấy con dao găm treo bên hông, nhưng đã quá muộn!

Ngay khoảnh khắc ông ta mở hộp, Lynn liền tiến vào trạng thái "quá tải" ngắn ngủi. Tay phải anh nhanh chóng và chuẩn xác chụp lấy khuỷu tay Labul, dùng góc độ chính xác nhất bẻ ngược toàn bộ cánh tay lại.

Kèm theo tiếng "rắc" trầm đục của khớp xương bị trật, nỗi đau xé rách tim gan lập tức tràn ngập tâm trí Labourd. Nhưng ông ta còn chưa kịp hét lên, cả người đã bị bóp cổ, nện mạnh xuống đất...

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận