Con Ngốc Tóc Hồng Của Thà...
국문파랑 - Korean Paran 국문파랑 - Korean Paran
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

129 • [Con gái nói chuyện bằng nắm đấm]☆②

2 Bình luận - Độ dài: 4,610 từ - Cập nhật:

Vann: được múa phím bởi trans Vannesith, edit Hiryuka, được phục vụ tốt nhất vào nhất lúc ăn trưa, ăn tối, trước khi đi ngủ hoặc khi bạn cần một cái gì đấy để ‘make your day’. Còn bây giờ thì lên nhạc đánh boss [note74668]

☆☆☆

Tại vùng đất lấp lánh ánh sao.

Một chiều không gian những tưởng đang lang thang đâu đó trong vũ trụ bao la.

Thời khắc tôi phải đối mặt với kẻ thù ác tồi tệ nhất tại trung tâm vũ trụ này rốt cuộc cũng tới.

“…”

Kẻ thù ác đó không khác ngoài chính bản thân 'tôi'.

Nhà tiên tri nâng cơ thể đen kịt của mình lên và lê bước về phía trước. Một cái đuôi thằn lằn dài kéo lê phía sau, và hai cánh trông giống như cánh dơi đung đưa qua lại.

Chúng tôi đối mặt với nhau.

“…”

“…”

Rồi hai người thốt ra những ấn tượng của bản thân về ngoại hình của đối phương.

Cuộc trò chuyện thô khủng khiếp bởi vì hai kẻ đứng đối diện nhau trông giống như hai mặt của đồng xu vậy.

“…quý ngài nom y xì đúc con trùm đen xì từ bản mod tự chèn vào cái mà nhảy xồ ra vào cuối trò chơi ý—☆ Ba hoa về bóng tối và cái chết trong khi lý giải lý do xuất hiện muộn là ‘ta cần tiết kiệm năng lượng’, cái đồ otaku ảo tưởng sức mạnh☆ Hôm nay đúng ngày cuối thật đấy nhưng đáng ra quý ngài phải tốt nghiệp hội chứng chuunibyou lâu lắm rồi chứ♪”

“…cách nói chuyện của Clara vốn đã như vậy sao? Hay nó phản ánh mong muốn u ám muốn được mọi người yêu thương sau khi trở thành một cô gái xinh đẹp? Dẫu là vế nào, thì cậu cũng cần phải cắt bỏ của quý của mình đi đấy, futanari là không thể dung thứ. Dù nó có lẽ đã rụng mất sẵn rồi.”

Nói xong, chúng tôi ngậm miệng lại, cả hai đều thấy khó chịu ra mặt với ấn tượng của đối phương.

Chúng tôi hiểu nhau quá rõ nên có thể ngay lập tức đạt tới điểm quan trọng của cuộc trò chuyện.

“…”

“…”

Và rồi cả hai thở dài, mỗi người trong chúng tôi đều đoán được mục đích của nhau.

Chúng tôi hiểu nhau quá rõ nên có thể ngay lập tức hiểu ngay ý định của nhau.

“…ngươi muốn ngăn cản ta phải không?”

“…cậu muốn ngăn cản ta phải không?”

Và đồng thời…

“…”

“…”

Chúng tôi rất khác nhau.

Giới tính của chúng tôi đã thay đổi, ngoại hình của chúng tôi đã thay đổi. Những năm tháng chúng tôi trải qua là khác nhau, thời đại chúng tôi trải qua cũng khác nhau.

Tôi đã thay đổi, còn nhà tiên tri thì cứng rắn hơn.

Dẫu vậy, vẫn có lấy một điểm chung…

Chúng tôi vẫn còn bận tâm về những điều ví như hình ảnh của bản thân phản chiếu trong tấm gương.

'Đó... có lẽ là vì.'

Mắc phải những sai lầm ngớ ngẩn, chúng tôi đều vô cùng hối hận.

Thế là chúng tôi đã tiến đến nơi mà chúng tôi đều không thể lùi bước được nữa.

“Thật tức cười, chúng ta đã thay đổi quá nhiều… thế mà cho đến cuối cùng, điều chúng ta thốt lên sau khi nhận ra nhau lại là—☆”

…ngươi thật sự nghĩ rằng bổn cô nương sẽ ngồi lê đôi mách với tên đực rựa như ngươi ư?

Cuộc tấn công bất ngờ của con ngốc tóc hồng ập tới đằng sau ngôn từ hoa mỹ—☆

Đã quá muộn để giả vờ thân thiết rùi Jinsu-kun à♪

Tôi lao vào tấn công bất ngờ và tung một cú đấm. Ether phun ra từ toàn bộ cơ thể tôi như hơi nước, tăng cường gia tốc cho tôi[note74669].

Mặt đất nổ tung và vỡ tan dưới chân tôi. Có lẽ hắn chỉ thấy tôi đột ngột xuất hiện trước mắt hắn với một tiếng nổ.

Ánh mắt tôi chớp một cái rồi ngay lập tức chạm mắt với nhà tiên tri.

Tôi vung nắm đấm về phía hắn.

Vút—!!

À há, xuất kỳ bất ý, cấp cấp như lệnh—☆

Thế nhưng nhà tiên tri chỉ đứng chôn chân tại chỗ, để lộ phần da tối màu của mình. Lớp vảy rồng đen xì bóng lộn lấp lánh như da thằn lằn.

Bụp—!!

Nắm đấm của tôi dễ dàng bị chặn lại.

Nó khiến tôi muốn than vãn vì vảy rồng quá cứng, cứ như đấm vào đá[note74670] vậy.

Có vẻ như hắn cũng đã nhận được bản buff sức mạnh từ [Rồng Ẩn Mình Trong Vực Thẳm].

Cùng thời gian đó, nhà tiên tri siết chặt nắm đấm bấy giờ đã biến thành chân rồng, sau đó vung về phía tôi, động lượng ẩn chứa trong nắm đấm không thể đùa được, dẫn tới tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài né tránh.

Vút—!!

Tôi làm chệch hướng đường đi của nắm đấm đó và để nó trôi đi theo hướng thích hợp. Âm thanh của không khí nổ vang vọng từ nơi đòn tấn công bị chệch hướng vang đến tai tôi ngay sau đó.

“…”

“…”

Cuối cùng, chúng tôi mỗi người một ngả và tạo khoảng cách.

Qua khoảng hở đó, nhà tiên tri đặt một con dấu lên cây non chống đỡ quả cầu thủy tinh trên đó. Sau đó hắn lẩm bẩm tự chê bai.

“…thật là một thế giới nực cười. Cậu biết không? Cái cây chết tiệt này cố gắng thành lập thành phố học viện thông qua hiến tế [Tam Dũng Giả] và Thánh Nữ… Ymir, dẫu cho con người ta có chọn đi theo bất kỳ con đường nào cũng chẳng thể thay đổi được. Đó là thứ được gọi là số phận.”

Và rồi hắn duỗi cánh tay đen như thể đang cào cấu. Theo quỹ đạo của móng vuốt đen, năng lượng đen phun ra.

Một nguồn năng lượng chết chóc dày đặc khiến con người ta cảm thấy như mình sẽ chết bất đắc kỳ tử nếu để dính phải dù chỉ một cú chạm nhẹ…

Vù vù—!

Tôi chống chọi lại sóng năng lượng hình móng vuốt đang lao tới bằng cách bắn [Hoa Đỏ Chói Lọi] để vô hiệu hóa nó. Những cánh hoa màu hồng lơ lửng trong không khí phân tán, để lại mùi hương thơm ngát.

Những cánh hoa rơi rụng, cắt ngang bầu trời đêm đầy sao.

Nhà tiên tri giơ cánh tay của mình qua những cánh hoa đang rơi và nói tiếp:

“…và cậu biết điều gì còn nực cười hơn về thế giới này không? Nó có ngày hết hạn đấy. Sau một thời gian nhất định trôi qua, nó sẽ hoàn toàn thiết lập lại. Nó chết một cách đau đớn mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.”

Thế rồi miệng của một con sói khổng lồ xuất hiện từ cánh tay dang rộng của hắn.

“Giả như có bất cứ thứ gì can thiệp dù chỉ một chút, nó sẽ ngay lập tức xóa bỏ sự tồn tại và ký ức của mọi sinh vật về sự tồn tại đó…!”

Miệng Sói đen khổng lồ há to đầy tham lam, truy đuổi kẻ địch, tựa như một cỗ xe khổng lồ đang truy đuổi tướng địch bại trận.

“TA CHẲNG THỂ NHỚ NỔI TÊN NHỮNG NGƯỜI TA YÊU THƯƠNG—!!”

Cùng với giọng nói đầy giận dữ.

Vô số răng nanh đen mọc ra, phun ra lời nguyền phong ấn.

“Cách duy nhất để cứu thế giới khốn nạn này… là kẻ nào đó mà sức mạnh số phận không thể chạm tới phải ngăn cái cây điên rồ này lại!”

Ngay cả đối với năng lực giả [Ether Độc Nhất], miệng Sói kia vẫn chứa đựng một sức mạnh có thể ngay lập tức cô lập họ khỏi số phận.

Kieeeeek—!!

Tôi dùng hết sức lực đá vào miệng Sói đang lao tới.

Bùm—!

Âm thanh va chạm mạnh.

Không khí xung quanh dâng lên và gió rít.

Miệng Sói dừng lại với tiếng kêu the thé.

Trong khoảng trống đó, tôi dùng cạnh bàn tay tạo ra một làn sóng [Lam Ngọt Hạnh Nhân]. Làn sóng màu hồng sắc nhọn khuấy động bên trong miệng Sói và chia tách nó thành hai nửa.

Sau đó tôi vội vã chạy qua khoảng trống đó.

Nắm đấm tôi vung về phía nhà tiên tri chứa đựng sức mạnh của xoắn ốc.

“Có thôi ba hoa đi không hở, giờ thì quý ngài trông càng giống phản diện hơn rồi đấy, đồ đàn bà—☆”

Vòng xoắn ốc rốt cuộc sẽ nhân lên, mang theo sức mạnh của sự hủy diệt.

Vù vù…!

Một cơn bão xoắn ốc khổng lồ thành hình, và rồi vô số trái tim trào dâng bên trong nó. Nó cố gắng tiến lên như một sức mạnh hủy diệt thuần túy.

Tôi nắm chặt nó trong lòng bàn tay và hét lớn.

“GIỜ NGƯƠI NÓI THẾ THÌ THAY ĐỔI ĐƯỢC GÌ!! NGƯƠI NGHĨ TA SẼ GẬT ĐẦU CAM CHỊU MÀ TỪ BỎ MỌI THỨ MÀ CẢM THÁN RẰNG 'TRÙI UI, KHÔNG NGỜ KẺ PHẢN DIỆN LẠI CÓ MỘT MỤC ĐÍCH CAO CẢ NHƯ VẬY!' Ư? KHÔNG BAO GIỜ CÓ CHUYỆN ĐÓ ĐÂU—!!”

Tôi vung cột lốc xoáy màu hồng sáng chói về phía nhà tiên tri đang lững thững bước đi.

Bán kính hàng chục mét phía trước lấp lánh rồi bốc hơi.

“BẢN THÂN TA CŨNG CÓ NHỮNG THỨ KHÔNG THỂ TỪ BỎ—!!”

BÙM—!!!

Không gian tràn ngập ánh sao chia tách.

Sau đó vỡ tan cùng với tác động của mặt đất bị xới tung lên.

Tiếng nói của nhà tiên tri vọng đến ngay sau sự hủy diệt đó.

"Không."

"…cái gì?"

“Ta không có ý thuyết phục cậu.”

Hắn dang rộng đôi cánh và bay lên rất nhanh. Những đám mây bụi do sự hủy diệt tạo ra lập tức tiêu biến bởi cơn cuồng phong được tạo ra từ đôi cánh tà ác đó.

Bùm—!

“Chỉ là để ổn định lại bản thân lần cuối thôi.”

Bên phía nhà tiên tri trong bóng tối, vô số màu sắc của ether bị hút vào. Vô vàn năng lượng tồn tại bên trong Cây Thế Giới hòa trộn lại làm một, tạo nên một màu sắc không thể diễn tả thành lời.

Ầm ầm—!!

"Ta."

Và bên dưới đôi cánh của hắn tập hợp sức mạnh của tất cả các vị thần thú hùng mạnh nhất đã từng tồn tại cho đến hiện tại. Tất cả các quy luật và quyền năng đã từng thống trị thế giới cưỡng bức hòa làm một và rung chuyển chính thực tại ta đang ở.

“Thế giới này.”

Mỗi thần thú giả có kích thước hàng trăm mét dần được hình thành và trông giống hệt như bức phù điêu tầm cỡ vĩ mô bằng đá hắc diện thạch về thời kỳ hoàng kim của chính chúng.

Một cái đầu rắn đen trồi lên từ mặt đất.

Một con sói đen há miệng và hú lên.

Một con diều hâu đen vỗ đôi cánh tạo ra bão táp.

Một con rồng đen gầm lên, phát tán năng lượng của cái chết.

“Ta sẽ cứu nó.”

“…?!”

Tôi vội vàng cố gắng chống trả hoặc phòng thủ nhưng—

Tôi ngay lập tức bị cuốn phăng đi bởi làn sóng bóng tối đang ập đến thậm chí còn nhanh hơn thế.

Tựa như biển cả mênh mông rộng lớn.

Tựa như vũ trụ bao la khổng lồ.

Một sức mạnh không thể cản phá.

Một sức mạnh… áp đảo chúng sinh.

Bóng tối.

BÙM—!!!

Tầm nhìn của tôi tối sầm lại.

Khi mà tôi cuối cùng có thể nhìn thấy lại.

Tôi đã rơi vào tình trạng không thể cử động lấy một ngón tay.

Không biết là hàng chục mét…

Hay hàng trăm mét…

Chỉ biết chắc rằng tôi đã bay đi rất xa, trở thành một con ngốc tóc hồng từ đầu tới chân và cả trong suy nghĩ luôn.

Tóc tôi đã bạc màu, và những vết thương mới mở miệng trên ngực và cổ tôi…

'Ơ, nó có từ bao giờ thế?'

Vậy thì từ đầu tôi có phải là một con ngốc tóc hồng không ta?

Tôi không tài nào đứng dậy nổi.

“…chít tịt thật mà☆”

Bước…

Bước…

Thế rồi tôi nghe thấy tiếng bước chân của gã đó từ xa chậm rãi đi tới. Không phải dấu hiệu cấp bách muốn kết liễu tôi, mà là… tiếng bước chân nặng nề đầy khó nhọc như thể đang làm điều gì đó bắt buộc cần phải làm.

“…”

Tôi cần phải mau chóng đứng dậy.

Quá áp đảo khi phải đối mặt với một kẻ nhận được cả sức mạnh từ Rồng lẫn chất lượng skill tăng theo cấp số nhân nhờ bùa lợi Cây Thế Giới. Không biết thực hư như nào, nhưng mà trong cái mớ buff đấy kiểu gì cũng có vô hạn MP.

Nói thế nào thì nói, tất cả đều là lỗi của tên khốn đó.

Hứ, cái đồ đáng ghét☆

“…”

Bây giờ tôi đang phải đối mặt với nguyên nhân của tất cả sự việc này…

Bây giờ tôi là người duy nhất còn trụ vững, tôi bắt buộc phải đối mặt với tên khốn đó…

'…mình tiêu đời rồi.'

Mắt tôi dần dần nhắm lại.

Một cảm giác mơ hồ…

Từ từ và dần dần…

Bước-

“…!”

Tôi cảm thấy sự hiện diện của tên khốn đó ngay trước mặt mình. Thế nhưng hắn không hề tấn công mà lại nhẹ nhàng xoa đầu tôi.

“…?”

Cái gì thế, tôi đang bị đối xử như con gái ư?

Tôi mở mắt ra lần nữa vì quá ngạc nhiên—

Có một Kang Jinsu mơ hồ đứng đó[note74671].

-Ê con gà, dậy đi, biết anh mày nhọc công cỡ nào không hả. Đừng bảo mày quên cái quan trọng nhất khi đánh trùm cuối là gì rồi nhá.

Tận tụy thật đấy, giá như thời còn đi học cậu cũng làm y thế.

Lúc nào cũng huyên thuyên những câu chuyện cười kỳ lạ về Tam Quốc…

Tôi tự hỏi câu đùa vừa rồi là dựa trên câu nói sáo rỗng lỗi thời đời nào.

-Thây kệ… thế biết đây là đâu không?

Ký ức bị lãng quên, Kang Jinsu trước mắt tôi không hề tối tăm.

Anh chàng mỉm cười với vẻ mặt mệt mỏi trong bộ đồ công sở chỉnh tề.

Kang Jinsu gật đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tinh nghịch rồi chỉ tay ra sau lưng. Tại nơi đó, vô số ngôi sao đang nhấp nháy và lấp lánh hướng về phía tôi.

-Hầy… Spoiler Alert, thấy mấy vì tinh tú sau lưng anh mày không. Chúng đều là những linh hồn thất bại[note74672]. Bản thân anh mày đây cũng không khác gì.

“…?!”

-Giờ đã thông chưa?

Như thể muốn ám chỉ rằng nhìn tôi đánh đấm ngứa cả mắt, anh chàng biến mất khỏi tầm nhìn như sương mù tan lúc ban mai lên.

-Đọc lại Tam Quốc Diễn Nghĩa đi. Vui lắm đấy.

Cái đồ thần kinh…☆

Thôi thì chí ít cậu vẫn kiên trì với chính bản thân mình…♪

“…”

Tôi loạng choạng đứng dậy.

Xa xa, nhà tiên tri hắc ám mang theo tất cả thần thú đang hướng tới, nắm chắc thắng lợi trong tay. Phía đằng sau hắn, vô số vì tinh tú lấp lánh hơn so với ban nãy giờ thậm chí còn nhiều hơn thế nữa.

'Không chỉ là ánh sao…'

Giờ ngẫm lại.

Urd cũng từng tự giới thiệu mình là một 'ngôi sao vô dụng'.

'Vậy ra đó không chỉ là phép ẩn dụ…'

Khi mà bất kỳ linh hồn trên thế gian này tha thiết ước nguyện, họ sẽ trở thành ánh sao sáng và dõi theo những người thân yêu của mình.

Âm vang tựa như những cái bóng tỏa sáng dưới ánh sao.

Ánh sao lấp lánh tuyệt vọng nhất ở phía đằng xa xa kia có màu… vàng và bạc.

“A…”

Không, có lẽ màu hồng ngọc. xanh navy và cam cũng lấp lánh không kém. Đông đảo màu sắc rung động và chảy trôi.

Ken két—

Để đền đáp lại tình cảm đó.

Tôi duỗi thẳng đầu gối cong, nghiến răng và đứng dậy.

“Hộc…!”

Thế nhưng nhà tiên tri bay lên trời không mảy may bận tâm và chuẩn bị cho đợt tấn công thứ hai. Một biển đen bắt đầu nổi lên giữa khuôn mặt của các vị thần thú khổng lồ.

"…an nghỉ nhé."

“…”

Không có tên kỹ thuật.

Càng không phải kỹ năng Ether.

Thao túng toàn bộ quyền năng của Cây Thế Giới…

Một thứ sức mạnh mà chỉ có thể được gọi là sức mạnh của thần thánh.

Ấy thế nhưng.

Đó lại là sức mạnh nhận được từ ai đó.

Thứ không được xây dựng cùng những người bạn thực sự đáng trân trọng.

Sức lực được tích góp từ khắp mọi nơi để tự nuôi sống bản thân.

“Ha Ha.”

Bây giờ khi mà đã biết được mong muốn thực sự của nhà tiên tri.

Nó tiếp thêm sức lực cho tôi có thể tự tin mỉm cười ngay cả trong tình huống khốn cùng này.

“Ngươi thực ra chẳng hề muốn cứu lấy thế giới này.”

"…gì cơ?"

“Thứ mà ngươi muốn cứu… chẳng phải chỉ là chính ngươi thôi sao?”

“…”

Nhà tiên tri do dự một lúc trước khi trả lời.

"Không đúng."

“Vậy tại sao ngươi không chịu thừa nhận rằng chính bản thân ngươi đã thay đổi?”

“Ta không thay đổi. Ta đã dùng bí thuật của tộc rồng để lưu giữ ký ức. Không ngừng nung nấu hận thù trong 1500 năm…!”

-Ta chẳng thể nhớ nổi tên những người ta yêu thương—!

Tôi cười khúc khích khi nhớ lại những lời hắn từng nói.

“Frida, Selma, Nina… những người ta yêu thương nhưng đã biến mất khỏi thế giới này.”

“…cậu nói gì cơ?”

“Ta vẫn nhớ. Ngay cả hiện tại khi mà hai linh hồn bên trong ta đã hòa làm một… ta vẫn còn nhớ rất rõ.”

“…”

“Chí ít thì sự lãng quên của Cây Thế Giới không có tác dụng gì với chúng ta.”

Tôi vừa nói vừa ngước nhìn nhà tiên tri đang bay trên không trung.

“Phải chăng vì chúng ta là những sinh vật đến từ bên ngoài vũ trụ này…? Mặc cho việc chúng ta có thể vứt bỏ linh hồn của chính mình.”

Chúng ta không thể bị Cây Thế Giới đẩy ra khỏi dòng chảy của số phận.

Nghe đến đây, khuôn mặt của nhà tiên tri trở nên méo mó.

“…không. Ta… không thể…”

“Ngươi. Thực ra chẳng qua chỉ muốn một lần nữa ở bên người mình thương. Chẳng phải ngươi đã vứt bỏ cả ký ức quan trọng và ký ức kiếp trước đấy sao? Cũng phải thôi, bởi đổ lỗi cho Cây Thế Giới và thế giới này là việc dễ làm... chẳng phải chính ngươi đã thô bạo vứt bỏ chúng sao?”

“…không, điều đó không đúng!!”

Hắn ngoài mặt nổi cơn thịnh nộ nhưng bên trong lại toát mồ hôi lạnh mồn một.

Thấy vậy, tôi ném cho hắn một câu hỏi như vầy.

“Cứ cho là quý ngài đây nhớ đi, vậy để bổn cô nương hỏi một câu nhé—☆”

Tam Quốc Diễn Nghĩa.

Mày có còn nhớ nơi ba anh em Lưu Quan Trương kết nghĩa huynh đệ không?

Khuôn mặt của nhà tiên tri biến dạng trong sự bối rối. Có vẻ như một phần trong những suy nghĩ mà hắn tin tưởng nhất mà không mảy may nghi ngờ cho đến bây giờ đã tan vỡ.

“…?!”

“…thế là đủ hiểu rồi, ngươi cũng đã vứt chúng đi luôn rồi.”

Quá khứ.

Mày cũng chẳng khác gì tao.

Trong khi giữ vững niềm tin rằng bản thân sẽ không thay đổi.

Rốt cuộc, mày cũng đã liên tục thay đổi để tự nuôi sống chính mình.

“Hệt như con ngốc tóc hồng Clara này vậy—☆”

Chúng tôi…

Quả thực giống như hình ảnh phản chiếu trong gương.

Mặc cho hoàn toàn khác biệt… thế nhưng rốt cuộc chúng tôi lại hoàn toàn giống nhau.

Nhưng có một sự khác biệt quyết định.

'Tao… không sợ thay đổi…'

Tách!

Tôi nắm chặt cả hai nắm tay và đưa về phía trước.

Tôi ưỡn thẳng lưng và duỗi thẳng đôi đầu gối đang kêu răng rắc của mình.

'Tao… không hề lấy người khác làm cái cớ…'

Vì thế, các ngôi sao nhìn vào tôi.

Lịch sử được lưu giữ trong Cây Thế Giới nhìn vào tôi.

Điều này khẳng định rằng 3 năm tôi sống với tư cách Clara là không sai.

“Hưm…!”

Tôi kêu gọi những ngôi sao đó bằng sức mạnh của [Bifrost].

Thỉnh cầu vay mượn sức mạnh.

Cả gan yêu cầu quyền lực quyết định số phận của chính mình.

Lóe—!

Vô số ngôi sao lấp lánh đáp lại tiếng gọi.

“…”

Tôi nhắm mắt lại khi đón nhận những ánh sáng lấp lánh ấy.

Mày.

Tao.

Chúng ta…

Dải Ngân Hà chảy trôi.

Mọi ánh sao đều quy về bên dưới màu hồng nhạt.

Mọi số phận đan xen và chất chứa trong nắm đấm của tôi.

Tóc tôi dần dần chuyển sang màu bạc trắng.

Lóe—!!

-Rất vui được gặp em!

Đến thành phố học viện.

Leo lên ngọn đồi đầy mưa.

Bắt đầu chiến đấu trong khi đợi chờ mùa xuân tươi mới tới.

Lang thang khắp nơi với những kỷ niệm suốt mùa hè nóng nực.

Nhận ra mất mát khi mùa thu lạnh lẽo trôi qua.

Vượt qua nỗi cô đơn trong mùa đông buốt giá.

Tôi đã biết đến tình yêu.

Được yêu.

Yêu.

Sống trong tình yêu.

Cuối cùng tôi đã đem lòng yêu chính thế giới này.

Và thế giới này cũng yêu tôi.

Vàng.

Bạc.

Hồng ngọc.

Xanh navy.

Cam.

Vô số vì sao tỏa sáng lấp lánh như Dải Ngân Hà[note74673].

Khi mà những vì sao lấp lánh phủ kín bầu trời, thậm chí chẳng cần phải đứng lên với vũ khí nữa… vũ trụ này vốn đã hoàn thiện rồi.

Tôi giơ nắm đấm lên.

Vô Cực.

Kỹ thuật tối thượng giúp tôi hoàn thiện bản thân.

Tôi đưa nắm đấm vào ngực.

Thái Cực.

Kỹ thuật tối thượng để đọc hiểu và tìm ra dang xưng thật sự.

Và cuối cùng đạt tới kỹ thuật tối thượng thật sự.

Hoàng Cực.

Trung tâm của vũ trụ.

Tôi đứng tại trung tâm của thế giới mà tôi đã tạo ra.

Tôi chỉ đơn giản là đánh vào vũ trụ.

Tất cả ánh sao ngưng tụ trong nắm đấm của tôi đều hưởng ứng và tỏa sáng rực rỡ.

Mọi thứ chứa đựng ước mơ và tình yêu của mọi người đan cài vào nhau.

Theo hình xoắn ốc.

Cuộc sống của tôi trôi theo hình xoắn ốc.

Vũ trụ của tôi được hoàn thiện bằng những vòng xoắn ốc.

'Đường xoắn ốc xoay tròn nhưng lại chắc chắn hơn bất kỳ đường thẳng nào.'

Vũ trụ mà tôi muốn vươn tới là…

“Tương lai.”

Tôi mở mắt ra.

Urd và Verdandi giơ tay ban phước lành. Alvit đâm thanh kiếm thánh của mình vào trái tim của Rồng đã suy yếu. Kara và Rota giúp sức cùng với sự hỗ trợ của mọi người.

Nơi mà tất cả các Valkyrie muốn đến không phải là một giấc mơ.

"Ngày mai."

Tên ta là Skuld, nhân danh nữ thần của ngày mai.

Ta ra lệnh bằng sức mạnh của Norn cuối cùng…

Đơn thuần là để chúng ta có thể tiến tới ngày mai.

“[ĐƯỜNG ĐẾN BẦU TRỜI XANH]—!!”

Con đường duy nhất dẫn tới bầu trời xanh.

Tôi tung cú đấm của mình.

Một dải Ngân Hà bao gồm các xoắn ốc va chạm liên tục được phóng thích.

BÙMMMM!!!

Hệt như mái tóc bạc phơ óng ả của tôi.

Một vòng xoắn màu trắng được bắn ra.

Nó yếu hơn nhiều so với tia sáng đen chia tách bầu trời mà nhà tiên tri từng bắn ra ngày trước.

Nhưng…

Rắc!

Rắc!

Đường xoắn ốc cắt xuyên qua bóng tối. Đường xoắn ốc hấp thụ ánh sáng.

Nó va chạm và phát triển vô tận, nuốt chửng bống tối.

———————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————!!![note74674]

Một đòn tấn công làm rung chuyển bầu trời và làm vỡ tan mặt đất. Và nó nhấn chìm mọi thứ từ trung tâm của Cây Thế Giới.

———————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————————!!!

Chỉ duy nhất.

Một tầm nhìn ngập trong ánh sáng.

Toàn bộ thế giới đều bị nhuộm một màu trắng.

Hai màu sắc đen và trắng va chạm và đụng độ không ngừng.

Cả hai chúng tôi hét lên cho đến khi cổ họng khản đặc.

“…!!!”

“…!!!”

Không tiếng động.

Không màu sắc.

Không suy nghĩ.

Chúng tôi chỉ đơn giản là lao vào nhau, trút hết mọi tâm tư từ tận tâm can.

Và sau đó…

Tại nơi cơn bão đi qua.

Tôi đứng đó.

Nhà tiên tri gục ngã.

Ngay khi tôi sắp sửa đấm vào mặt hắn.

Thì vào chính lúc đó.

Cây Thế Giới lên tiếng.

『Hỡi Đấng Thánh Thần đã phi thăng tới thiên giới theo sau bóng tối, Ngài muốn tạo ra thế giới như thế nào?』

* * *

Tất cả những ai tham gia trận đại chiến với Rồng ngày hôm ấy đều tận mắt chứng kiến giây phút toàn bộ Cây Thế Giới chọc trời tỏa sáng rực rỡ, chiếu rọi ánh sáng cứu rỗi tới mọi ngóc ngách của cửu giới.

Và ngày mai tưởng chừng như không bao giờ đến đã đến.

Ấy thế mà ngay cả khi nửa năm đã trôi qua kể từ ngày hôm ấy.

Clara vẫn chưa hề quay trở về thành phố học viện.

☆☆☆

Chú thích của dịch giả:

Vô cực(Wuji): Thuật ngữ này theo nghĩa đen có nghĩa là "không có đỉnh" hoặc "hư vô tận cùng". Nó đại diện cho trạng thái nguyên thủy của vũ trụ trước khi tạo ra mọi thứ. Vô cực thường được mô tả là trạng thái vô định hình, trống rỗng hoặc tiềm năng vô hạn.

Thái Cực(Taiji): Thường được dịch là “Tối thượng” hoặc “Cực đại”, Thái Cực xuất phát từ Vô Cực. Nó đại diện cho trạng thái mà âm và dương bắt đầu phân biệt nhưng vẫn thống nhất. Biểu tượng Thái Cực hai màu trắng đen nổi tiếng đại diện cho khái niệm này một cách trực quan.

Hoàng Cực(Huangji): Thuật ngữ này ít được thảo luận hơn Vô Cực và Thái Cực. Nó có thể được dịch là “Hoàng đế tối thượng” hoặc “Cực tối thượng”. Trong một số bối cảnh triết học, nó đại diện cho trạng thái cân bằng và hài hòa giữa trời, đất và nhân loại.

Mối quan hệ giữa các khái niệm này thường được mô tả như một sự tiến triển: từ Vô Cực (khoảng không vô phân biệt) => xuất hiện Thái Cực (có khả năng phân biệt) => sau đó tạo ra vô vàn thứ trong vũ trụ biểu hiện.

Ghi chú

[Lên trên]
Vann: ”gearsencond”
Vann: ”gearsencond”
[Lên trên]
Vann: một con hâm tay không đấm vỡ cả đá giờ lại than là ‘cứng’ như đá? ”rockwhat”
Vann: một con hâm tay không đấm vỡ cả đá giờ lại than là ‘cứng’ như đá? ”rockwhat”
[Lên trên]
Vann: Jinsu bảo là: ‘mày hồi tưởng đi còn thắng con’
Vann: Jinsu bảo là: ‘mày hồi tưởng đi còn thắng con’
[Lên trên]
Vann: những vì sao thất bại hay nói cách khác là các Valkyrie thuộc dòng thời gian gốc của Urd nơi Kang Jinsu không tồn tại và cả những dòng thời gian khác nơi thành phố học viện thất thủ trước Rồng, Rắn và Sói.
Vann: những vì sao thất bại hay nói cách khác là các Valkyrie thuộc dòng thời gian gốc của Urd nơi Kang Jinsu không tồn tại và cả những dòng thời gian khác nơi thành phố học viện thất thủ trước Rồng, Rắn và Sói.
[Lên trên]
Vann: hako không nhận dấu gạch ngang dài nối tiếp nhau ___
Vann: hako không nhận dấu gạch ngang dài nối tiếp nhau ___
Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
__momoi_blue_archive_drawn_by_gevuxx__sample-a6f0c73678423193eedffc028ec67be3.jpg
Xem thêm