Arc 10 (127-142) Xâm nhập vào Học Viện
Chương 138: Chạm trán
1 Bình luận - Độ dài: 1,961 từ - Cập nhật:
Nhiệm vụ của các học sinh bắt đầu vào buổi trưa ngày hôm sau.
Chúng tôi phải dành khoảng một tiếng rưỡi mỗi ngày để tiêu diệt quái vật.
Có vẻ như sự kiện này cũng được coi như một nhiệm vụ trong phần thực hành Ma Thuật của bọn tôi.
"Frieda! Phía đằng kia!"
"Cứ để mình!"
Một con quái vật trông giống gấu tấn công Frieda.
Móng vuốt sắc nhọn của nó sắp sửa giáng xuống mái tóc màu hạt dẻ của cậu ấy.
"Non non, còn ngây thơ lắm"
Frieda khéo léo sử dụng thanh kiếm của mình để đỡ đòn tấn công của con quái vật, khiến nó liền mất thăng bằng.
"Claire!"
"Được rồi, đòn kết thúc này!"
Với đầy sơ hở quanh mình, con quái vật bị Claire-sama tấn công dồn dập bằng Hỏa Thương.
Con quái vật trút hơi thở cuối cùng.
Khi cơ thể khổng lồ đó ngã xuống, nó dần biến mất, chỉ để lại một viên đá Ma Thuật.
"Phù. Có vẻ như chúng ta xong khu vực này rồi đó"
Claire-sama nói trong khi lau mồ hôi trên trán.
Thời tiết hôm nay không quá nóng, nhưng di chuyển nhiều thì vẫn rất dễ đổ mồ hôi.
"Làm tốt lắm, Claire-sama, Frieda. Hai người có bị thương chỗ nào không?"
"Cảm ơn em, Rei. Ta ổn"
"Mình cũng ổn"
"Hai người mạnh thật đó"
Philine nói với một giọng ngưỡng mộ.
Claire-sama thì vốn đã có nhiều kinh nghiệm chiến đấu rồi, nhưng mà Frieda cũng khá là đáng kinh ngạc.
Cho đến thời điểm này, thương tích mà hai người phải chịu cũng chỉ là những vết trầy xước nhỏ.
Tới bây giờ thì số lượng quái vật chúng tôi chạm trán không nhiều, nhưng đổi lại, càng tiến sâu thì những con quái vật càng to lớn và hung tợn hơn.
Chúng tôi đã hạ gục mấy con như slime nước, ong bắp cày khổng lồ, gấu xám và một số chủng loại khác.
Ý nghĩ bị tấn công bởi một nhóm quái vật khiến tôi khá lo lắng, nhưng chỉ cần bọn tôi có thời gian để làm quen với tình huống thì cũng không phải vấn đề gì to tát.
"Có vẻ như những nhóm khác cũng đang rất chăm chỉ"
Nếu nhìn xung quanh, bạn có thể thấy các nhóm học sinh khác đang chiến đấu với quái vật ở gần đó.
Các học sinh của Đế Quốc dường như đã quen với việc chiến đấu, vì vậy họ có thể đánh bại quái vật một cách dễ dàng.
"Không biết Lana và những người khác có ổn không"
"Chắc họ sẽ ổn thôi. Cậu ấy có Eve và Joel đi cùng mà"
Theo những gì tôi quan sát được từ hồi còn ở Học Viện Hoàng Gia, Lana có vẻ như vẫn chưa có kinh nghiệm sử dụng ma thuật, nhưng Eve và Joel thì đã biết cách thi triển các phép cơ bản rồi.
Hơn nữa, Joel từng đề cập rằng cậu ấy là con trai của một người lính, nên tôi đoán cậu ấy cũng đã có kinh nghiệm chiến đấu.
Xem xét tất cả những yếu tố đó thì tôi đoán họ sẽ ổn thôi, nhưng mà,
"Mình lo lắng về người còn lại trong nhóm của họ hơn"
"Ahh, người còn lại là Otto nhỉ"
Không ai muốn chào đón một kẻ du côn vào nhóm của mình, vì vậy nên sau cùng thì Otto là người duy nhất không được ai rủ vào đội, ấy là cho đến khi Lana quyết định tiếp cận cậu ta.
Otto ban đầu khá miễn cưỡng, nhưng Lana cuối cùng đã đánh gục cậu ta bằng khả năng thuyết phục thần sầu của mình.
Một kẻ du côn và một gyaru. Đúng thật là một sự kết hợp thú vị.
"Ta nghĩ họ sẽ ổn thôi chứ? Từ những gì ta nghe được, Otto cũng khá có kinh nghiệm đánh đấm mà"
Đúng vậy.
Ừ thì Otto là một đứa trẻ có chút vấn đề, nhưng cậu ấy không chỉ xuất sắc trong học tập mà còn giỏi cả thực chiến nữa.
Dựa trên những gì tôi nghe được, cha của cậu ấy là một người lính trong quân đội.
Joel có vẻ khá tò mò về điều đó.
"Mà, ít ra thì bốn người đó sẽ không dám liều mạng chiến đấu đâu. Hơn nữa, còn có những nhóm khác xung quanh mà"
Ừm, điều đó cũng đúng.
Họ có thể dễ dàng chạy trốn và kêu cứu nếu cần. Nhưng vì một lý do nào đó, tôi vẫn cảm thấy hơi lo lắng.
"Này, Rei. Lo cho bạn mình là tốt, nhưng ở đây có thứ muốn được cậu chú ý lắm này"
Khi Frieda gọi với, tôi mới hoàn hồn lại.
Lần này, một con quái vật giống sói đang đứng sừng sững trước mặt chúng tôi. Nó có một thân và ba cái đầu―là một con Cerberus.
"Thứ này trông có vẻ khó nhằn hơn mấy con trước. Mọi người cẩn thận nhé!"
"Mình biết rồi"
"Okaaay"
"Được rồi, mình sẽ chuẩn bị tinh thần"
Nghe theo lời cảnh báo của Philine, tất cả chúng tôi đều tập trung vào trận chiến.
Con cerberus có vẻ ngoài giống sói, nhưng thân hình lại giống bò hơn.
Bỏ qua móng vuốt sắc nhọn và răng nanh của nó, chỉ cần bị nó húc phải thôi cũng đủ gây ra sát thương đáng kể.
Tôi không thể lơ là cảnh giác, phải quan sát nó thật kỹ.
"Nó đang lao về phía chúng ta!"
Con cerberus bắt đầu lao tới ngay cả trước khi Claire-sama kịp nói hết câu.
Mục tiêu của nó là―Philine.
"Ta sẽ không để ngươi làm vậy đâu!"
Frieda xoay người kịp thời và chặn đường nó.
Tuy nhiên, con cerberus có vẻ không có ý định dừng lại.
Với tốc độ hiện tại, có lẽ nó định hất Frieda bay đi.
Không dễ thế đâu.
"Marsh!"
Tôi thi triển một phép thuật hệ đất dưới chân con cerberus.
Mặt đất cứng rắn ngay lập tức biến thành đầm lầy hỗn tạp.
Con quái vật liền gặp khó khăn trong việc cố gắng đứng vững.
"Xong đời nhé!"
Khi Frieda thấy sơ hở, cậu ấy liền chớp lấy cơ hội tấn công bằng thanh kiếm của mình.
Ngay khi cuộc chiến có vẻ như đã kết thúc,
"Cái gì!?"
Con cerberus chặn lưỡi kiếm của Frieda bằng răng nanh của mình.
"Lùi lại, Frieda!"
Khi Frieda buông tay khỏi thanh kiếm và nhảy lùi lại, con quái vật phun ra một luồng lửa.
Cậu ấy vừa mới kịp thoát khỏi trong gang tấc.
"Trời ạ…hay rồi đây"
Frieda cuối cùng đã tuột tay khỏi thanh kiếm của mình.
Thanh kiếm giờ đang bị giữ bởi một trong những cái đầu của cerberus.
Tôi không nghĩ nó có thể chặn đòn đánh đó bằng hàm răng của mình, hơi đáng lo ngại đây.
"Trả lại đây! Thanh kiếm đó sắc lắm đấy nhá!"
"Frieda, cậu lùi lại đi. Mình sẽ lo việc này"
"Ầy, được thôi, Claire. Giao lại cho cậu đấy"
Claire-sama đối mặt với cerberus với cây đũa phép trên tay.
Con quái vật dường như đang chờ đợi động thái tiếp theo của ngài ấy.
"Nếm thử cái này đi!"
Claire-sama ngay lập tức triệu hồi năm ngọn hỏa thương và bắn chúng vào cerberus.
Mỗi ngọn thương đều đi theo các quỹ đạo khác nhau, và chúng lao vào cerberus cùng một lúc.
"Grừ......"
Cerberus gầm gừ, và với một cú nhảy lớn, nó đã né được tất cả.
Nó di chuyển nhanh đến mức đáng king ngạc khi so sánh với kích thước cơ thể to lớn đó.
Trông như đòn phản công của Claire-sama đã thất bại―nhưng cả hai chúng tôi mới chỉ bắt đầu thôi.
"Ta sẽ chặn đứng nó. Em hãy hỗ trợ ta nhé!"
"Vâng!"
Trước khi cerberus có thể rút lui, tôi tạo ra một cái hố bên dưới chân nó.
Cơ thể khổng lồ của cerberus cuối cùng đã bị mắc kẹt trong hố.
Cho dù nó nhanh nhẹn đến đâu cũng không thể trốn thoát ngay lập tức được.
Khi cerberus đang bận vùng vẫy để thoát ra, ấn ký của nhà François đã xuất hiện trên đầu Claire-sama. Tuyệt chiêu đặc biệt của ngài ấy.
"Kết thúc ở đây thôi!"
Những tia sáng phát ra đánh trúng cerberus nhiều lần.
Nó bị cháy đen bởi loạt tấn công dồn dập, dần dần con quái vật dừng động đậy hoàn toàn.
Ngay sau đó, nó biến mất và để lại một viên đá ma thuật.
"Phù, tốn khá nhiều thời gian đấy"
"Làm tốt lắm, Claire-sama"
Cùng với viên đá ma thuật của cerberus, Claire-sama cũng nhặt thanh kiếm của Frieda và trả lại cho cậu ấy.
"Của cậu đây, Frieda. Lần sau đừng mất cảnh giác nữa đấy"
"Cảm ơn cậu, Claire. Sau mình không thế nữa đâu mà"
Frieda nhận lại thanh kiếm của mình và tra vào vỏ.
"Tuyệt thật đó, Claire, Rei. Hai người hiểu ý nhau thật đó"
Philine tiến lại và nói.
Có một ánh hồng thoáng hiện lên trên khuôn mặt cậu ấy. Có phải là…cậu ấy ghen tị sao?
"Đúng vậy, đó là bởi vì Rei và mình đã đồng hành cùng nhau từ lâu rồi mà"
"Suy cho cùng thì bọn mình là một cặp vợ chồng yêu nhau say đắm mà"
"Chính xác thì ai là chồng vậy?"
"Thực ra thì cả hai chúng ta đều là vợ."
"Lần sau em làm ơn hãy giữ những suy nghĩ ngớ ngẩn đấy cho riêng mình thôi nhé"
Ara! Bạn đã cảm nhận được tình yêu nồng cháy mà Claire-sama dành cho tôi chưa!
“Haa…Tuyệt thật đó…”
Giọng của Philine khẽ thoát ra khỏi miệng, lời nói của cậu ấy nhuốm một chút ghen tị.
Đừng nói với tôi rằng Philine thực sự đang nhắm đến route Claire-sama đấy?
"Philine-sama"
"Eh? Ah, có chuyện gì vậy?"
"Mình sẽ không giao ngài ấy cho cậu đâu"
"Uh...mình biết mà..."
Cậu ấy trông chán nản rõ rệt.
Xin lỗi nhé, nhưng tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Claire-sama đâu.
"Mình nghĩ chúng ta nên bắt đầu quay lại. Lần này chúng ta không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng ta vẫn đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, cả thể chất và ma lực"
"Cậu nói đúng"
"Đồng ý~"
"Vậy chúng ta quay lại thôi"
Tuy nhiên, ngay khi chúng tôi quyết định như vậy,
"Hmm....Các ngươi đánh được cả cerberus, huh. Cũng không đến nỗi nào"
Một giọng nói mang ý ngưỡng mộ vang lên.
Bị giật mình, cả bốn người chúng tôi quay lại đối mặt với giọng nói.
Tôi hoàn toàn không cảm nhận được sự hiện diện của người này.
"Vẫn chỉ là đám nhãi thôi, nhưng các ngươi sở hữu sức mạnh lớn đến vậy...Thật ấn tượng."
Giọng nói thuộc về một người trông giống con người.
Hắn ta mặc một thứ gì đó giống như áo choàng dài và có vẻ đã quan sát chúng tôi nãy giờ.
Tuy nhiên, sự khác biệt giữa tên đó và con người là đôi cánh trên lưng hắn.
Với đôi cánh tựa như dơi đó, rõ ràng đó không phải là con người.
Con mắt của hắn ta cũng vô cùng khác người - con ngươi của tên đó chứa hai đồng tử tách biệt.
"Một con quỷ...!"
Philine kêu lên.
Quỷ là những sinh vật cấp cao có quyền kiểm soát quái vật.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chủng loài này.


1 Bình luận