“Ừm, nó hợp với cậu lắm đấy, Jarytukaha.”
“Xã giao hay thật lòng cũng không khiến tôi vui nổi đâu.”
Giới làm tình báo cũng có kẻ giả mạo thân phận và lộ diện tại những nơi xã giao dành cho giai cấp thượng lưu.
Tuy nhiên, những kẻ như thế thường tận dụng các sở trường như vẻ ngoài đẹp đẽ hoặc khả năng ngoại giao tốt.
Hiện tại, tôi đang mặc trang phục mà đám côn đồ nhận tiền và thu thập thông tin cả đời cũng không mặc nổi.
Râu tóc cũng được cắt tỉa gọn gàng và có cả nước hoa trên người. Nhìn tôi không khác gì một cậu ấm của gia đình giàu có nào đấy.
“Ông chủ, không phải tôi được thuê làm hộ vệ cho Mitona à.”
“Nghề nghiệp chính của cậu dĩ nhiên là thế. Tuy nhiên, hôm nay Mitona sẽ dành cả ngày chăm sóc toàn thân với thợ mát xa chuyên dụng. Không lẽ cậu cũng muốn cùng cô ấy chăm sóc làn da ư?”
“Tại sao tiền đề lại là cùng nhau chăm sóc da chứ… Cơ mà làm dáng ngay giữa ban ngày như thế này tức là chúng ta chuẩn bị đón khách ư?”
“Ờ, hôm nay có một cuộc họp mặt kín hơi đặc thù. Vốn dĩ đây là những gương mặt cần phải cẩn thận đối đãi, nhưng bên tôi lại khá thiếu người.”
“Thiếu người? Không phải có một đám người tươi tắn biết phép tắc hơn tôi à.”
“Kèm thêm một điều kiện nữa thì người đúng chuẩn chỉ có cậu mà thôi.”
Tức đây không phải phép tắc gì nữa mà là náo loạn nhỉ? Lý do tôi được gọi tới là thế à?
Nơi chúng tôi hướng tới là một đại sảnh trong lâu đài Volteria dùng để tổ chức hội nghị giao lưu với khách từ nơi khác.
Ngồi quanh chiếc bàn ở trung tâm là năm người trông giống như khách mời.
Mỗi người đều mặc một chiếc áo trùm đầu lớn che cả khuôn mặt nên không thể xác định danh tính.
Mấy chiếc áo trùm đầu đó không phải giống với loại ám bộ các nước thường dùng để cản trở nhận thức à?
Tức là họ che giấu thân phận suốt quãng đường đến đây nhỉ? Rốt cuộc đám người này là ai chứ?
“Xin chào, để mọi người chờ lâu rồi.”
“Mỗi anh đến đây mà không che giấu thân phận hả, Maedeus.”
Một người vừa lên tiếng. Nghe trông giống như đàn ông, và chỉ mỗi giọng nói ấy cũng bỏ qua cản trở nhận thức mà toát ra uy áp của một cường giả.
“Vì tôi là người tổ chức mà. Tuy rằng dùng Huy Hiệu Dịch Chuyển, nhưng nếu không che giấu thân phận quý vị thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất. Ở trong phòng này thì mọi người đều có thể thoải mái cởi ra.”
“Vậy à. Tại không ai cởi nên tôi tưởng quy định là thế cơ.”
Người đàn ông cởi chiếc áo và lộ ra bộ dạng của mình.
… Ra là thế. Quả nhiên đối phương cần phải che giấu thân phận.
Chỉ xét danh tiếng thì người này còn được quần chúng biết đến nhiều hơn cả ông chủ Kecconau.
Những người đàn ông truy cầu sức mạnh đều phải nghe tới sự dũng mãnh của đối phương ít nhất một lần trong đầu.
Chí bảo của Grancerd, Phoriom Souqline.
“Mấy người khác cũng cởi đi chứ. Cái áo này nóng vãi ra ấy.”
“Mỗi người đều có lập trường của mình nên không thể cưỡng cầu được. Hãy để tôi cởi thay bọn họ.”
Tại sao chứ!? Cái lý lẽ quái gì đây!? Và trong lúc tôi đang tự tsukkomi trong lòng thì ông chủ bên cạnh đã thoát y luôn rồi.
Ông cởi đồ bằng cách nào hả!? Quần áo được cởi ra cũng đang được xếp gọn gàng trên mặt sàn luôn kìa!?
Tại ông đột nhiên cởi đồ làm chí bảo của Grancerd cũng phải há hốc mồm đấy.
“…”
“Giờ thì cậu đã thoả mãn chưa?”
“… Thú vị lắm, thế thì tôi cũng cởi!”
Tại sao lại thế chứ!? Phiền nhất là vì đám người này toả áp lực quá lớn nên tôi không thể mở miệng nói được.
“Dừng lại. Khó coi quá đi.”
Người ngăn cản Phoriom đã cởi hết thân trên và đang định cởi nốt chiếc quần lót cuối cùng là nhân vật ngồi bên cạnh. Giọng nói ấy là giọng của phụ nữ.
“Gì chứ, tôi tự tin vóc dáng mình không thua kém Maedeus đâu?”
“Tôi không cần tên nào cả. Bộ mấy người muốn quy định quần áo ở đây là khoả thân chắc?”
“Tôi thấy không tệ lắm.”
“Tồi tệ nhất thì có? Ngồi xuống nhanh lên.”
Sự nghiêm túc pha lẫn tức giận khiến ông chủ Kecconau và Phoriom phải tặc lưỡi mà ngồi xuống.
Ngoài ra, bên phải người phụ nữ vừa thét lên đó là Phoriom chỉ độc một chiếc quần lót, còn bên trái là ông chủ đang khoả thân.
“… Mặc đồ vào!”
Đương nhiên là người phụ nữ sẽ tức giận đập bàn. Một màn kịch hoàn hảo khi cả người phụ nữ cũng khựng lại một khoảng ngắn cứ như sẽ chấp nhận tình huống ấy vậy.
“Lỡ cởi ra thì sao có thể mặc lại chứ.”
“Sao lại không được!? Mấy người cũng mặc vào cởi ra mỗi ngày thôi!?”
“Fufu, cô cứ kêu cởi rồi kêu ngồi rồi kêu mặc đồ thì mệt lắm đó.”
“Tôi bảo mấy người cởi hồi nào!?”
Lý lẽ của người phụ nữ này rất đúng, nhưng không ngờ cô ta lại có thể nổi cáu với hai tên này đấy… Cô ta chắc cũng không phải hạng vừa đâu.
Tạm gác chuyện đó sang một bên, trên bàn đang có những quả cầu thuỷ tinh được đặt trước mặt mỗi người.
Hình như đây là công cụ ma pháp dùng để trò chuyện với người khác ở khoảng cách xa.
Dường như chúng đang khởi động nên hành động của Kecconau cũng được người từ nơi xa biết được.
Cái này không phải cũng gửi cả hình ảnh đấy chứ…?
“Có vẻ mọi người đã tề tựu rồi nhỉ.”
Kẻ vừa xuất hiện sau bọn tôi là một người đàn ông rất nhã nhặn.
Đối phương không thèm mặc áo choàng cũng đáng để ý, nhưng quan trọng hơn là động tác của người đàn ông này không lộ ra chút gì về bản thân.
Tuy rằng Phoriom hay ông chủ đều toát ra áp lực của dạng nhân vật kiệt xuất, họ vẫn mang dáng vẻ của một kẻ sống trong xã hội con người.
Song, người đàn ông này lại không lộ ra chút gì. Cảm giác như đối phương không hề chịu chút tác động nào từ xã hội con người vậy. Có lẽ miêu tả đối phương là dòng nước trong suốt không màu là chuẩn nhất.
“Chào bạn của tôi, cậu ta là người tôi mới thuê về gần đây. Có thể nhờ anh tự giới thiệu bản thân mình được không?”
“Phải rồi nhỉ. Chỉ có mỗi một người không biết gì về tôi thì cũng đáng thương thật.”
“___! A, không… Tôi chỉ là chân sai vặt nên không cần ngài để tâm đâu ạ…”
Họ đột nhiên nhắc đến tôi khiến mọi người đều đổ dồn sự chú ý về phía bên này.
Ghê thật đấy. Không có chút sát ý nào mà trong lòng cứ thấy khó ở quá đi.
Cổ họng trở nên khô khốc. Trừ người đàn ông nhã nhặn ra thì mấy người này đều là nhân vật kiệt xuất giống như ông chủ hay Phoriom…
“Cậu không cần căng thẳng như vậy đâu, Jarytukaha.”
“… Ông chủ nói tên tôi trước rồi à?”
“Đâu có?”
“Là do tôi có cơ hội mày mò thông tin nhiều ấy mà. Tôi đều biết mấy người tình báo hữu dụng cả. Tên của tôi là Seif. Chắc cậu đã từng nghe cái tên Seif Lowya rồi nhỉ?”
“Sei__”
Seif Lowya!? Không phải là tên đại lừa đảo bị truy nã trên tất cả Đại Quốc ư!
Tại sao một tên như thế lại không che giấu thân phận mà xuất hiện tại lâu đài Volteria!?
Cơ mà ông chủ vừa nãy còn gọi người này là bạn nữa!?
“Giờ thì nhanh chóng vào chủ đề chính nào.”
“Khoan đã. Ông bắt hai tên biến thái này mặc đồ vào đi.”
“… Nếu họ lại cởi đồ trong lúc nói chuyện thì sẽ gây phân tâm nên cứ để yên vậy đi.”
“Giờ cũng đủ phân tâm rồi đó!?”
“Nhưng vẫn đỡ hơn việc họ lại cởi ra một lần nữa phải không? Dù sao chúng ta cũng không thể ngăn họ cởi đồ được.”
“… Thôi được rồi. Hai người đừng có ngọ nguậy đấy.”
Cả đại tội phạm thế giới cũng nhìn nhận ông chủ là tên cuồng loã thể. Hình như tiếng xấu đồn xa quá rồi?
Seif ngồi vào chiếc ghế trống cuối cùng như không có gì xảy ra.
“Được rồi, ở đây cũng có người chẳng biết gì nên tôi sẽ kể về ý nghĩa cuộc họp này, tiện thể tái xác nhận với mọi người luôn. Những quả cầu thuỷ tinh được bày tại đây thuộc về các đại biểu có thể điều động những Đại Quốc thống trị Nhân Giới như Ixtasia, Grancerd, Teniglahn, Lirast, Altenor… Trong số họ có vua, cũng có đại thần mang thực quyền giống như tại Volteria. Về chi tiết thì mong các vị không can thiệp quá sâu về nhau.”
Nếu lời vừa rồi là thật thì đây là cuộc mật đàm giữa những người đứng đầu các Đại Quốc tại Nhân Giới ư!?
Đây là đùa thôi phải không…? Nhưng ông chủ đúng là người nắm vị trí có thể trực tiếp nói chuyện với vua Volteria, cả chí bảo Grancerd như Phoriom cũng làm người thay thế tại đây…
“Hiện tại, chúng tôi đang bắt tay vì cùng một mục đích. Đó là ‘khiến Nhân Giới suy thoái một cách bình đẳng’ vì tương lai sau này.”
Seif tiếp tục giải thích về cơ cấu của thế giới.
Thế giới này được tạo ra bởi Nữ Thần Vilas, nhân loại vì ưu tiên lợi ích bản thân nên đi đến kết cục suýt bị diệt vong.
Nhằm ngăn chặn tranh đấu giữa loài người, Vilas đã sinh ra lập trường khác là Tà Thần Watequa và tạo nên Ma Giới.
Ma Giới sinh ra Ma Tộc, các Ma Tộc đó lại bắt đầu xâm lược Nhân Giới.
Tin chắc rằng bản thân sẽ bị huỷ diệt nếu không hợp tác nên nhân loại đã đoàn kết, duy trì trị an Nhân Giới nhờ việc chiến đấu với kẻ địch chung.
“Lựa chọn của Nữ Thần rất hợp lý. Tuy nhiên, đi kèm quá trình đó là nỗ lực của Nhân Giới không tạo nên giá trị nào cả. Bởi vì tất cả đều bị giải quyết bởi chính sự tồn tại của Dũng Sĩ.”
Các Đại Quốc cùng nhau phối hợp và cật lực áp chế công tác chuẩn bị cho sự xâm lược từ Ma Giới.
Tất cả Đại Quốc đều trì trệ trong việc chuẩn bị thì cách biệt chiến lực so với Ma Giới sẽ lập tức trở nên tuyệt vọng.
Song, cách biệt đó lại có thể giải quyết chỉ bằng hệ thống mà Nữ Thần đã chuẩn bị.
Nhân Giới không chuẩn bị gì thì Dũng Sĩ cũng sẽ ứng phó tất cả.
Thế nên cố gắng cũng chỉ là công cốc. Tuy nhiên___
“Jarytukaha, cậu có câu hỏi gì thì cứ nói ra đi.”
“Tôi vẫn chỉ là một tên sai vặt của ông chủ này thôi.”
“Cậu rất thông minh. Nghi vấn của cậu có lẽ cũng trở thành lời nhắc nhở đối với những người ở bên kia quả cầu thuỷ tinh.”
“… Dũng Sĩ sẽ khoả lấp toàn bộ. Nếu điều đó là thật thì Đại Quốc cũng không cần phải ngu ngốc chuẩn bị cho Ma Giới làm gì. Nhưng mà quý ngài Dũng Sĩ đó không có giới hạn gì ư?”
Nếu sức mạnh Dũng Sĩ có giới hạn thì chuyện này sẽ không có ý nghĩa gì.
Hơn nữa, Ma Tộc sẽ tập kết đại quân mà xâm lược. Kể cả khi quý Dũng Sĩ vô địch thiên hạ xuất hiện đi nữa, nếu chúng xâm lược đồng thời trên toàn thế giới thì sẽ có những nơi không thể đối phó.
Như vậy thì Nhân Giới cũng chỉ đang khinh thường Ma Giới và bị huỷ diệt không còn một mống.
“Đúng là thế. Dũng Sĩ mạnh tới cỡ nào cũng chỉ là một cá thể, vẫn tồn tại những nơi mà người đó không thể vươn tay tới. Bất kỳ Đại Quốc nào cũng có khả năng rút phải lá thăm xui xẻo ấy.”
“Hẳn rồi. Điều đó có nghĩa Dũng Sĩ không thể giải quyết mọi thứ phải không? Vậy chẳng phải chúng ta nên đảm bảo việc phòng hộ tối thiểu___”
“Điều đó đã được Pylist chuẩn bị sẵn rồi.”
“… Pylist?”
“Là tên hành tinh chúng ta đang đứng.”
“Xin lỗi, tôi biết điều đó, nhưng không hiểu ông đang nói cái gì.”
“Hành tinh cũng có ý chí của mình. Đó là ý chí bảo hộ người sống trên hành tinh này sau khi đã thấm nhuần nguyện vọng của Nữ Thần. Điều mà ý chí ấy chuẩn bị đang ở trước mặt cậu đấy.”
“Trước mặt…”
Nơi này không tồn tại vật gì trông khác thường.
Nếu nói đến điều gì khác thường trước mặt thì chỉ có____
“Đúng vậy, đó là những anh kiệt sinh ra ở các Đại Quốc. Những người ở đây đều là kẻ đặc biệt sinh ra bởi ý chí của Pylist.”
“… Căn cứ ở đâu? Ông có chứng cứ gì không?”
“Họ được ban tặng những tài năng dị thường, được sinh ra trong thế giới này. Tài năng ấy là vì bảo vệ những người sống tại vùng đất đó. Vì vậy___”
“Chúng tôi đang chịu lời nguyền của hành tinh.”
Ông chủ Kecconau giơ mu bàn tay cho tôi xem.
Đó là một cánh tay đẹp đẽ được rèn giũa rất thường thấy.
Tuy nhiên, khi ma lực tập hợp tại đó thì một hoa văn quái lạ nổi lên.
Hơn nữa, Phoriom cũng giơ mu bàn tay cho tôi xem và hiện ra hoa văn giống hệt như thế.
“Gọi nó là lời nguyền thì tội nghiệp cho một Pylist yêu thương con người lắm. Tôi gọi đó là ‘Minh Chứng Người Bảo Hộ.’ Mặc dù tác dụng của nó cũng chính là một lời nguyền.”
“… Tôi có thể hỏi nội dung không?”
“Nó rất đơn giản, những người ở tại đây không thể chém giết lẫn nhau. Họ không được phép có vận mệnh.”
“… Chỉ thế thôi?”
“Ờ, chỉ thế thôi. Tôi muốn đánh nhau với đám người này cỡ nào cũng không thể có hứng. Chuyện chỉ có thế, nhưng nó cũng là một sự khó chịu không nhỏ.”
Không ai phủ nhận lời của Phoriom.
Bầu không khí hệt như nếu không tồn tại lời nguyền đó thì họ sẽ lập tức chém giết nhau tại đây vậy.
Khoan, ra là vậy sao. Những người này đều____
“Họ là những người được mong chờ, được ban tặng, và cũng bị cướp đi. Chính vì sức mạnh ấy nên họ không được thoả mãn mà luôn luôn thèm khát.”
Những người được chọn bởi Pylist và sinh ra trong thân phận chiến binh bảo vệ hành tinh.
Cái giá cho sức mạnh khổng lồ ấy là họ không thể dùng nó lên những người có cùng cảnh ngộ.
Họ là đám người cô độc vì quá mạnh mẽ, ấy vậy mà việc chém giết với những đồng bào ấy lại bị chính hành tinh phong ấn.
“Điều đó có nghĩa bản thân phải nhẫn nhịn trước đối thủ tuyệt nhất mà mình có thể thử sức à. Quý hành tinh cũng làm chuyện khó chịu quá thể.”
“Quả là người được Maedeus lựa chọn. Cậu nắm bắt bản chất vấn đề rất chính xác.”
“Seif đã tìm ra, lôi kéo chúng tôi về chung với những người nắm giữ vận mệnh của các Đại Quốc, sau đó cũng kiêm cả chuyện tìm hiểu ý chí Pylist và chuẩn bị giải trừ lời nguyền của chúng tôi.”
“Nó có thể giải trừ được ư?”
“Minh Chứng này sẽ mất đi sau khi hoàn thành vai trò của mình. Điều đó đã được bà tôi, Yurilacia Lilynoor chứng minh.”
Yurilacia Lilynoor, người phụ nữ đồng hành cùng Dũng Sĩ đời trước và được xem là kiếm sĩ mạnh nhất.
Vị Kiếm Thánh đó cũng là người bảo hộ được Pylist ban tặng sức mạnh sao?
Minh Chứng ấy đã mất đi ở tuổi xế chiều. Ông chủ là cháu trai và đã trực tiếp xác nhận nên có độ tin cậy rất cao.
“Sau khi hoàn thành vai trò do Pylist giao phó thì bản thân có thể tự do dùng tài năng còn sót lại. Vấn đề nằm ở chỗ vai trò ấy không được thể hiện rõ ràng.”
“Đúng là hành tinh cũng không thể đưa ra mệnh lệnh cụ thể nào…”
“Dù thế, vì tỉ lệ là một người một Đại Quốc nên không thể phủ nhận việc để họ trực thuộc Đại Quốc mà chuẩn bị là phương án tốt nhất.”
Nếu chỉ sở hữu Minh Chứng thì họ chỉ là những tồn tại mạnh nhất bị cô lập.
Và khi tiếp xúc những đồng chí mang Minh Chứng khác, họ sẽ vừa cảm nhận được khả năng khoả lấp sự cô độc ấy, nhưng cũng vừa cảm thụ sự khó nhằn từ lời nguyền.
Vì vậy, ông ta vừa tìm hiểu ý chí hành tinh, bố trí họ tại các Đại Quốc như người gác cổng, vừa để họ xác nhận sự tồn tại lẫn nhau và nổi lên động lực giải trừ nguyền rủa.
A, không chỉ thế. Trong mắt các Đại Quốc, có thể nắm giữ anh hùng thuộc cấp bậc Yurilacia cũng là điều kiện quá tốt trong việc bảo hộ đất nước.
Song, đối với Người Bảo Hộ thì việc giải trừ Minh Chứng cần được ưu tiên nhất, tuỳ trường hợp mà ông ta cũng có thể cướp đoạt Người Bảo Hộ từ tay Đại Quốc.
Vậy nên họ cũng mang vai trò mấu chốt để các Đại Quốc không tự ý làm việc riêng. Ra là thế, nó chính là giải pháp thích hợp nhất.
“Giờ thì tôi hiểu lý do các Đại Quốc đều đồng lòng rồi.”
“Mặc dù ở đâu cũng có chút loạn.”
“Tôi không thể bỏ qua lời đó đâu, Seif. Đất nước của tôi vẫn tuân thủ đúng minh ước.”
Nhân vật vừa chen vào là người phụ nữ lúc nãy. Nếu vị trí ghế ngồi cũng xếp theo các Đại Quốc thì có lẽ đây là Người Bảo Hộ của Ixtasia…
“Đó là những gì cô biết thôi. Liệu cô có biết rằng người phụ nữ ở bên kia quả cầu có một tâm phúc đang bí mật tiến hành phát triển ngũ cốc có thể trồng trọt dưới lòng đất không?”
“…!?”
“Tôi hiểu sự cực khổ khi phải vừa che giấu sự thật vừa tiếp tục công việc bí mật. Vậy nên Đại Quốc nào cũng có đôi chút bất ổn. Tôi sẽ không truy cứu nên cô cứ yên tâm.”
Cái tên này tạo áp lực một cách tự nhiên ghê. Ông ta nắm cả thông tin nội bộ của Đại Quốc mà cả Người Bảo Hộ cũng không biết luôn.
Và ông ta cũng biết tên của tôi nữa. Rốt cuộc thì mạng lưới thông tin của ông ta là thế quái nào vậy?
“Mọi người đều hợp tác mà không có sự bất công lớn nào. Tôi luôn nắm rõ và đảm bảo cho điều đó.”
“Oáp… Rốt cuộc cũng tới chủ đề chính rồi.”
Phoriom đang mở miệng ngáp dài.
Rốt cuộc thì những chuyện vừa rồi đều là nội dung những người ở đây đã biết rõ.
Ông ta chỉ tái xác nhận và báo cáo rằng hiện tại không có vấn đề gì cả.
Nó không phải là mục đích chính để cất công tập hợp những Người Bảo Hộ này lại đây.
“Đúng vậy. Trước hết, về tình trạng Ma Giới thì chúng ta vẫn còn không ít thời gian cho đến khi cuộc xâm lược xảy ra. Có thể nói bên kia đang chứng kiến hồi kết của việc đản sinh Ma Vương.”
“Thế cũng khác gì mọi khi đâu. Tụ tập một đám sừng sỏ lại mà thiếu quyết đoán quá đi.”
“Tiếp theo là tin tốt và tin xấu cho mọi người. Tin tốt là tôi đã giải mã ý chí của Pylist và tìm được phương pháp cụ thể để giải trừ Minh Chứng Người Bảo Hộ.”
Trong đầu tôi vừa nãy còn có rất nhiều suy nghĩ và tạp niệm.
Thế nhưng, tất cả mọi người ngoài tôi đều lập tức đổ dồn ý thức vào lời nói của Seif.
Áp lực nặng nề khiến suy nghĩ của tôi lập tức bị nghiền nát.
Có nghĩa mọi người đang thể hiện sự quan tâm mạnh mẽ và phản ứng mạnh đến như vậy.
Đặc biệt là Phoriom không mặc áo choàng càng toả ra sự áp bức mãnh liệt.
Ông chủ thì… lại ít phản ứng hơn tôi tưởng.
“Rốt cuộc cũng tìm được rồi sao!”
“Nó nằm trong suy đoán của tôi, nhưng lại tốn khá nhiều thời gian để kiểm chứng.”
“Thế thì bọn tôi phải làm gì đây!?”
“Điều Pylist mong muốn ở các cậu là bảo vệ con người, và loại trừ tượng trưng cho mối uy hiếp từ Ma Giới. Đánh bại mười ba Lãnh Chúa trụ cột tại Ma Giới chính là điều kiện giải phóng khỏi Minh Chứng.”
Ma Tộc được chia chủ yếu thành mười ba chủng tộc.
Mỗi chủng tộc đều tồn tại một Ma Tộc mạnh mẽ nhất, những kẻ mang cấp bậc Lãnh Chúa Ma Giới và sẽ trở thành thuộc hạ tâm phúc của Ma Vương.
Đúng là nó rất phù hợp cho điều kiện mà hành tinh yêu cầu…
“Hoá ra là vậy sao! Thế thì__”
“Cậu hãy nghe kỹ đã. Vì hiện tại sẽ có khả năng xảy ra tình huống tệ nhất.”
“Tại sao chứ?”
“Đó là vấn đề liên quan tới tỷ lệ. Muốn được giải phóng thì các vị phải cướp đoạt tính mạng của hai Lãnh Chúa. Đó là điều kiện dành cho mỗi người.”
“À… Tức là nếu mỗi tôi giết sạch chúng thì chỉ mình tôi được tự do thôi hả?”
“Đúng vậy.”
“Vậy không được. Nếu không thể đánh với bọn này thì vô nghĩa. Mà thế thì… cứ giết ba tên là được à.”
Có sáu người bảo hộ, Lãnh Chúa Ma Giới là mười ba kẻ. Tham lam thì sẽ có người không thể thoả mãn điều kiện.
Cơ mà tên này còn đòi giết luôn ba tên nữa chứ. Phoriom cũng khá là cuồng chiến đấy.
“Ngoài ra còn có một chút tin xấu. Lãnh Chúa tộc Cương Trùng đã bị triệt hạ bởi bàn tay của con người.”
“Hả!? Đó là con mồi của bọn tôi đấy!?”
Đã có quyết định gì đâu. Cơ mà không phải vừa có thông tin khủng khiếp quá hả!?
Một Lãnh Chúa Ma Giới đã bị con người hạ sát!?
Đừng nói là xâm lược, hiện tại còn chưa xuất hiện Ma Vương đó!?
“Trong lúc Ma Vương chưa đản sinh thì có lẽ sẽ có Lãnh Chúa thay thế vị trí ấy. Tuy nhiên, chúng ta không thể biết được Pylist có xem Lãnh Chúa thay thế đó là mối đe doạ hay không.”
“Có nghĩa mỗi người cũng chỉ diệt được hai tên thôi sao… Phiền phức quá đi.”
“Tin xấu không chỉ có một. Hiện tại, Lãnh Chúa tộc Thiên Long đang ở trong tình trạng không rõ hành tung. Vậy nên Ma Giới chỉ đang tồn tại mười một Lãnh Chúa thuần tuý mà thôi.”
“… Hả?”
“Tất cả đều là sự kiện diễn ra vì tình hình chuẩn bị cho sự xuất hiện của Ma Vương đời kế tại Ma Giới. Ngay cả gần đây cũng xảy ra chuyện Lãnh Chúa tộc Ác Ma bị nhắm tới tính mạng. Tuy rằng có vẻ chuyện không thành, nhưng vẫn tồn tại khả năng sẽ xảy ra những tình huống không thể dự đoán như vậy.”
Không chỉ Phoriom mà bầu không khí của các Người Bảo Hộ khác cũng thay đổi.
Nếu cùng nắm tay nhau để mỗi người đánh bại hai Lãnh Chúa thì cả bọn đều có thể vui vẻ thoát khỏi trách nhiệm của Người Bảo Hộ. Thế mà giờ đã mất đi vị trí của một người.
Điều cần phải suy nghĩ tới là Ma Giới đang liên tục mất đi hai người Lãnh Chúa.
Nếu người Lãnh Chúa khác cũng bị ám sát thì số lượng Lãnh Chúa Ma Giới sẽ càng giảm sút hơn nữa.
“Khoan khoan, không phải Ma Giới đang mạnh nhất lịch sử và vững như đá tảng ư!?”
“Đáng lẽ là thế. Nếu xảy ra xâm lược thì Nhân Giới sẽ bị giày xéo không chút phản kháng, không tồn tại con đường sống nào ngoài trông chờ vào Dũng Sĩ.”
“Thế thì đã có chuyện gì xảy ra!?”
“___ Dĩ nhiên là vì sự can thiệp của Nữ Thần. Tương tự việc Pylist không trông chờ vào hệ thống Dũng Sĩ của Nữ Thần mà sinh ra chúng ta, Nữ Thần Vilas cũng muốn tìm lại cân bằng giữa Nhân Giới và Ma Giới bằng phương pháp khác ngoài Dũng Sĩ. Kẻ thừa kế ý chí Nữ Thần đang ngáng chân Ma Giới.”
Ông chủ đứng dậy rồi leo lên trên bàn.
Trong số những người lộ ra dao động từ chuyện vừa rồi, ông chủ là người có ít phản ứng hơn hết.
Ông chủ cùng Seif đoàn kết hơn những người bảo hộ khác và đã chia sẻ thông tin trước. Đó chính là cảm nhận của tôi.
“Ê, ngồi xuống.”
“Mọi người có hiểu hoàn cảnh của chúng ta không! Ý chí của Pylist và ý chí của Nữ Thần không hề đoái hoài gì đến lập trường của chúng ta cả!”
“Nhìn lại tình huống hiện tại đi!”
Dựa trên quá trình điều tra ông chủ lúc tôi được người chủ trước thuê, có lẽ ông ấy đang nắm giữ thông tin khá sâu trong chuyện này.
Hiện tại, ông chủ đang kích động các người bảo hộ nhằm khiến họ hành động. Vì vậy nên ông ta mới dùng cử chỉ và lời nói giống như diễn thuyết như thế này.
“Chúng ta chỉ đứng đây chờ đợi cho đến lúc đó ư!? Không! Làm vậy thì chúng ta sẽ vĩnh viễn không thể được thoả mãn chính mình! Chúng ta cần phải đứng lên mà hành động ngay lập tức!”
“Ngồi xuống đi!”
“Có lẽ chúng ta sẽ phải cạnh tranh. Có lẽ sẽ mang hận thù với nhau. Thế nhưng chúng ta buộc phải chiến đấu vì hạnh phúc của mình! Hiện tại là lúc chúng ta chĩa lưỡi kiếm được hành tinh ban tặng mà chứng minh sự tồn tại của mình!”
“Đừng có quay qua đây! Đừng có chỉ cái đó!”
Mục tiêu của ông ấy là gì? Ông chủ muốn kích động để từng người bọn họ nhắm vào các Lãnh Chúa… Không, đây chỉ là thủ đoạn mà thôi.
Tôi không thể đoán được ông ấy còn mưu tính điều gì phía sau nữa.
Song, ít nhất thì ánh mắt những người ở đây đều đang bắt đầu loé sáng.
… Cơ mà ông chủ hiện đang khoả thân.
Chắc chắn là ông ta cố tình gây sự với người phụ nữ kia. Nếu không phải có Minh Chứng Người Bảo Hộ thì đã đánh nhau to rồi.
“… Chà, nghe được đấy, Kecconau.”
“Xin cảm ơn vì đã lắng nghe.”
“Lắng nghe cái khỉ gì!? Khua tay múa chân phiền chết đi ấy!? Ông muốn gây ra vấn đề ngoại giao chắc!?”
“Bình tĩnh đi nào.”
Giọng của một người phụ nữ thành thục êm ái đột nhiên vang lên. Nó được phát ra từ quả cầu thuỷ tinh ở trước người bảo hộ Ixtasia.
Người có thể quyết định tiến thoái của Ixtasia, và nếu là nữ giới thì danh sách sẽ chỉ còn có một ít người.
“Ch… chị!?”
“Em là báu vật của quốc gia ta. Tuy nhiên, chị không thể để em động cả quốc gia chỉ vì mình được.”
“… Chu… chuyện đó thì cũng đúng… nhưng mà…!”
“Maedeus, đừng trêu chọc em gái tôi quá nhé? Nó hay xúc động nên cũng đáng yêu, nhưng mỗi khi to tiếng thì bên này lại phải điều chỉnh âm lượng nên phiền lắm.”
“Vấn đề nằm ở đó á!?”
“Đúng là tôi quên mất khả năng có người đang kê gối nằm ngửa mà lắng nghe. Thật thất lễ.”
“Làm gì có ai như vậy chứ!?”
“Tôi thích nằm nghiêng hơn.”
“Chị!?”
“Ái chà, tôi xin phép được xin lỗi một lần nữa. Bản thân lại áp đặt quan điểm của mình rồi.”
“Tôi cũng được nhãn phúc nên không sao cả đâu. Lần tới hãy cho tôi xem hàng thật nhé.”
“Chị!?”
“Chị gái cô ghê gớm thật đấy.”
“Phoriom lần tới cũng đừng ngại ngần mà cởi hết đi nhé?”
“Ờ… ờ…”
Không thua kém ông chủ mà còn khiến Phoriom sợ sệt… Người nắm thực quyền của Ixtasia khủng bố quá đi.
Cơ mà cái này cũng gửi hình ảnh à… Tức là những người bên kia đều nhìn thấy ông chủ đứng trên bàn từ góc độ bên dưới ư… Tôi không muốn xem tí nào đâu…


1 Bình luận