Phần 1: Cơn bão từ học sinh chuyển trường [Đang tiến hành]
Chap 21: Ánh mắt ngây thơ đó là đỉnh nhất!!!
8 Bình luận - Độ dài: 1,360 từ - Cập nhật:
Trans & edit: Echo
====================================
“Setsuna.”
“Hể. Kazu-kun… á!!”
Ngay khi Setsuna quay lại, tôi ôm cô ấy vào lòng…
“Tớ xin lỗi, Setsuna”
…Và ngay lập tức kèm theo lời xin lỗi. Mấu chốt nằm ở đây, phải ngay lập tức nắm lấy tình huống mà không cho cô nàng cơ hội nghĩ ngợi nhiều.
“Dạo này tớ không quan tâm nhiều tới cậu nữa nhỉ. Nói là vì cậu bận rộn với công việc thần tượng và mấy thứ khác nhưng… đó cũng chỉ là cái cớ.”
“Kazu…kun…?”
“Có lẽ tớ đã không thật sự để ý tới cậu một cách tử tế. Cậu là một cô gái tốt, Setsuna à. Tớ đã để bản thân mình buông thả quá nên cho phép tớ nói lại lần nữa. Tớ thật lòng xin lỗi, Setsuna.”
Đúng như mong đợi, biểu cảm u tối với bầu không khí nặng nề vừa nãy của Setsuna ngay lập tức tan biến. Cô đáp lại với sự ấm áp thường ngày.
“Không phải thế! Cậu luôn dõi theo tớ mà! Cảm xúc của cậu… lúc nào cũng chạm đến tớ đấy, Kazu-kun!”
Phản ứng hoàn hảo. Trong đầu cổ chắc thành mớ bòng bong rồi. Chỉ cần thả tí mồi – lời xin lỗi – là cô nàng cắn câu ngay lập tức, đúng như tôi dự định. Bằng cách xin lỗi trước, tôi khiến cảm giác tội lỗi dần nảy nở trong lòng cô và khiến bản thân dành được thế chủ động. Kết quả là giờ đây việc chuyển hướng suy nghĩ của cô với tôi cũng chỉ là trò trẻ. Trong khi mừng thầm, tôi lắc đầu đáp. [note73858]
“Không phải thế đâu. Cậu nói là muốn giam tớ lại… vì cậu cảm thấy lo lắng khi không có tớ kề bên phải không?”
Thật lòng thì tôi chắc chắn chín mươi phần trăm là chẳng có lo lắng gì ở đây hết – cô nàng chỉ đơn thuần là muốn giam tôi lại mà thôi – nhưng đấy không phải vấn đề chính. Cái thứ cần tập trung là cách để khiến cô ấy thấy có lỗi – bằng cách lấy cảm xúc của cô nàng ra làm bình phong.
“Sự thật rằng tớ đã không chú ý sớm hơn… hoàn toàn là lỗi của tớ. Tớ quả là một người bạn thuở nhỏ thất bại.”
“Kazu-kun…”
Với vài lời xin lỗi, tôi gieo sự lưỡng lự vào trái tim Setsuna.
Từ đã… hình như lúc này mình nói cái gì nghe sai sai ấy nhỉ?
Cô sẽ nghĩ thế. Đây chính là mục tiêu từ đầu đến giờ của tôi.
“Tớ thật sự xin lỗi. Tớ biết một lời xin lỗi đơn giản là không đủ. Nhưng tớ thề từ giờ trở đi sẽ trân trọng cậu hơn, Setsuna.”
Tôi ôm cái cơ thể mảnh mai đó chặt hơn, tận hưởng cảm giác mềm mại không thể cưỡng lại đang ép lên ngực mình – nhưng phải kiềm chế không được cười. Tôi phải nhẫn nhịn, sai một ly đi một dặm, sơ sẩy cái là mọi công sức sẽ đổ sông đổ bể hết. Cố lên nào, Kuzuhara Kazuma. Đấy là thời khắc quyết định!
Trong khi cố kiểm soát cuộc chiến nội tâm, tôi hỏi:
“Giờ có… muộn quá không?”
“Ư-ưm… không đâu… Tớ tin cậu mà, Kazu-kun…”
“Cảm ơn nhé, Setsuna. Nhưng mỗi ngôn từ thôi thì không đủ nhỉ?”
Ngập ngừng tách mình ra khỏi xúc cảm thiên đường còn vương lại trên ngực, tôi lùi lại một chút và nhìn thẳng vào mắt cô.
“Nhìn vào mắt tớ đi. Trông có giống của một kẻ đang lừa dối cậu không?”
Nói thật, hai con mắt này chắc cmn chắn là của một gã lừa đảo đang phủ lên mình lớp vỏ giả tạo. Thế nhưng phong thái tự tin hiện giờ mới là thứ quan trọng. Thắng hay thua phụ thuộc vào việc liệu sự chân thành tôi khoác lên có thuyết phục được cô nàng không. Giờ hãy cầu cho đôi mắt Setsuna đã trở nên mù lòa trước những lời nói dối.
“Kazu, kun…”
“Sao vậy? Liệu cậu có thể tiếp tục tin tưởng tớ chứ?”
“...Ừm”
Sau một lúc im lặng khóa ánh mắt với tôi, Setsuna cuối cùng cũng lắc đầu nhẹ, những giọt lệ đong dần nơi khóe mắt và trên gương mặt là một biểu cảm đầy biết ơn.
“Kazu-kun… Những cảm xúc của cậu đã chạm đến tớ rồi. Cảm ơn nhé, Kazu-kun. Tớ đã không nhận ra sự quan tâm của cậu lớn đến nhường nào…”
“Setsuna…!”
Thấy thế, trong lòng tôi ra dấu chiến thắng
Tuyệt vời!!! Ánh mắt ngây thơ đó là đỉnh nhất!!!
Trời ơi, sao cuộc đời nó dễ thế. Đỉnh nóc kịch trần chính là mày đấy, tao ơi! Nhưng trận chiến vẫn chưa ngã ngũ. Đến lúc tung đòn dứt điểm và dành lấy chiến thắng tuyệt đối. Tôi nghiêng người sát lại tai Setsuna và thủ thỉ với tông giọng trầm đầy ngọt ngào…
“Vậy thì, cậu nghĩ sao nếu lúc nào đó hai ta có một buổi hẹn hò nhỉ? Xem như là thay cho vụ giam giữ nhé. Cậu thấy ổn chứ?”
Âm thanh đó mang đầy mị lực như lúc tôi nói với Himeno. Setsuna run rẩy trong chốc lát rồi gật đầu, biểu cảm mơ màng như thể đang trong cơn vui sướng tột cùng.
“À… Ừm. Thế cũng được…”
“Tất nhiên là cậu lo chuyện chi phí nhỉ? Nhân tiện, tớ đang nghĩ tới việc hẹn hò với cả hai người. Không có vấn đề gì chứ, Setsuna?”
“Ừm… Miễn là tớ vẫn còn là người quan trọng nhất với Kazu-kun thì sao cũng được…”
Nhận thấy cơ hội, tôi quyết định đánh liều thêm vào vài yêu cầu nhưng Setsuna cứ thế gật đầu đồng ý mà chẳng nghĩ nhiều. Cô nàng thực sự dễ đối phó – một người bạn thuở nhỏ quá tiện lợi luôn mà. Mừng vì câu trả lời, tôi quyết định nổ luôn câu nói quyến rũ nhất ngày. [note73859]
“Kể cả có như này thì… liệu cậu vẫn sẽ tiếp tục hỗ trợ tớ chứ, Setsuna?”
Trúng phải đòn kết thúc, gò má Setsuna ửng đỏ trong khi cô nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh.
“À… Vâng♡”
Cô nàng gật đầu, đôi mắt lấp lánh trái tim.
*
“Pyon pyon♪ pyon pyon♪."
Sau đó, tiếng máy ảnh vang lên liên tục trong căn phòng khách.
“Tốt lắm, Setsuna! Tiếp đi nào, thêm một chút điệu bộ tán tỉnh vào đi!”
“Ừm, hiểu rồi! ♪ pyon pyon pyo~n♪”
Setsuna trong bộ đồ thỏ tươi cười đáp lời.
“Cậu đang chụp cái gì vậy? Tự gọi mình là chủ nhân, không thấy xấu hổ à? …Ưm, thế được chứ?”
“Hừm… Nặng lời tí nữa thì tốt hơn. Hình như Ijuuin cũng yêu cầu thế thì phải.”
“Có phải tiểu thư đây là một đứa khổ dâm không vậy…?”
Dù bối rối, Arisa vẫn cố hết sức đóng vai một hầu gái đang ném những lời miệt thị vào tôi.
“Chủ nhân, ngài có định gửi những bức ảnh này mà không chỉnh sửa không ạ?”
“Không, tôi sẽ hạ độ chất lượng xuống. Khả năng cao sẽ có những người quyết kiếm sự chú ý bằng cách đăng lên mạng xã hội. Nếu những bức ảnh bị mờ và có độ phân giải thấp thì sẽ kém thu hút hơn. Chưa kể làm thế thì khó phân biệt thật giả.
“Ra thế. Đúng như mong đợi, ngài quả thực tuyệt vời…”
“Tuy nhiên, tôi định sau này sẽ bí mật tuồn phiên bản chất lượng cao với giá hời. Nếu mở một cuộc đấu giá thì kiểu gì cũng có người sẵn sàng xì tiền ra để có được chúng mà nhỉ?
“Fufu, ngài thật là một người biết lên kế hoạch cẩn thận…♪”
Và thế là thời gian ngày nghỉ trôi qua như một cơn gió trong khi tôi bận chỉnh sửa đống ảnh cùng với Himeno trong bộ đồ bơi đầy kích thích.
====================================
[note73857]


8 Bình luận
một ngày đẹp trời Trans thả nhẹ chap hồi sinh chăng?
truyện như lol cx đọc
(trừ bọn dịch NTR)