The Darkness Was Comforta...
Kon Hoshizaki Niθ
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 82: Trước cửa hầm ngục

3 Bình luận - Độ dài: 1,748 từ - Cập nhật:

Sáng sớm hôm sau, tôi lại tới Hội. Theo bản năng, tôi đưa mắt tìm kiếm Rifreya và không thấy cô ấy đâu. Dù có thì tôi cũng không có ý định bắt chuyện.

Tôi đã thông báo rằng tổ đội đã bị giải tán, nên giờ đây chỉ còn mình tôi thôi. Tất cả đều là do ý muốn của riêng tôi cả. “Đua View đại chiến” đáng lí ra phải do tôi tự thân vận động, ấy vậy tôi lại đi nhờ vả Rifreya dù không thể đem lại cho cô bất kì điều gì, thậm chí còn bị hàng vạn cặp mắt soi mói mà chính chủ không hề hay biết.

…Có lẽ, nếu tôi nói hết ra, cô ấy sẽ sẵn lòng đồng hành cùng tôi.

Nhưng đó chỉ là do cô không thực sự hiểu cái cảm giác “bị theo dõi bởi hàng triệu người” là như thế nào. Ở thế giới này không có ti vi hay sóng truyền hình các thứ nên con người nơi đây sẽ không tài nào biết được điều đó.

Vì lẽ ấy, dù có đồng ý, tôi không thể thản nhiên chấp nhận lòng thành đấy được.

Tôi đã quyết định sẽ làm mọi thứ để hồi sinh Nanami, và cảm xúc này vẫn luôn cháy rực trong tôi. Nhưng tôi không mạnh mẽ tới mức dám hi sinh người khác để đạt được mong muốn của mình.

Tôi không ngại bị tổn thương, thậm chí là chết nếu có thể hoàn thành mục đích.

…Nhưng tôi không thể lợi dụng Rifreya thêm được nữa, nhất là khi cô không hiểu được hoàn toàn hoàn cảnh của tôi.

Cô ấy càng tốt bụng bao nhiêu…trong mắt tôi, cô ấy lại càng xinh đẹp bấy nhiêu…

Mỗi lần cô ấy mỉm cười, tôi bị cái sự trong sáng ấy thu hút, và mỗi lần như thế, nó lại trở thành xiềng xích siết chặt lấy tim tôi.

Thế giới đầy màu sắc khi ở cùng cô, giờ đã trở lại với vẻ xám xịt vốn có. 

…Bởi vậy…mọi thứ đều ổn cả. Tất cả đều đã về với nguyên trạng của mình.

(Ở đây nhiều người hơn bình thường nhỉ.) (Hikaru)

Hầm ngục đã đóng cửa nên các mạo hiểm giả không biết làm gì hơn ngoài ngồi lì một đống. Ai nấy đều bàn tán rôm rả.

Họ không được tiến vào hầm ngục, trừ khi…

“Được rồi! Bây giờ chúng tôi sẽ nhận đơn đăng kí tham gia thảo phạt Quỷ Vương!”

Hộ bắt đầu tuyển dụng người. Chi tiết được dán trên bảng thông báo như sau:

-Chỉ nhận các mạo hiểm giả Hạng Bạc hoặc hơn.

-Những người tham gia sẽ được cấp 5 xu bạc mỗi ngày.

-30 xu bạc sẽ được thưởng cho tất cả các thành viên tham dự sau khi thảo phạt thành công.

-10 xu bạc cho người nào phát hiện Quỷ Vương.

-Phụ thuộc vào công lao của bạn, phần thưởng thêm sẽ được cân nhắc.

Ra vậy. Dù mang danh là Quỷ Vương, suy cho cùng cũng chỉ là một con quái vật. Chắc chắn sẽ có không ít mạo hiểm giả đăng kí xong để đó, chờ ngày hoàn thành là tới nhận tiền.

Bên cạnh đó, Hội sẽ là người thu hồi Linh Thạch của Quỷ Vương.

Tiếc thật, vì tôi muốn thử tạo ra một Tử linh từ nó xem sao.

(Nói chứ, có nhiều mạo hiểm giả thuộc Hạng Bạc trở lên phết.) (Hikaru)

Dù không to như Rifreya, vũ khí họ mang đều thuộc hàng khủng, cả người toát ra bầu không khí của những người kì cựu đã săn hàng vạn quái vật. Hẳn là tất cả đều ít nhiều có thể sử dụng Tinh linh Kĩ.

Từ bộ giáp chi chít vết móng quái vật, tới cây thương chuyên dùng tấn công tầm trung,...tất cả đều bốc lên mùi của tiền và rất nhiều tiền. Nhìn lại bản thân, vẫn là bộ đồ đen xì rẻ tiền ấy, nổi bật nhất chỉ có cái găng tay và thanh kiếm ngắn thôi.

Ừm, lệch tông hoàn toàn luôn.

Hiện tại Hội đang hoàn toàn ưu tiên các mạo hiểm giả Hạng Bạc trở lên nên ai nấy đều quăng mấy cái ánh mắt xua đuổi về phía tôi, thế là tôi chiều họ, chuồn tới cửa hầm ngục.

Hầm ngục vẫn vậy, vẫn là cột pha lê xoắn ốc ấy, có điều lại khang khác đôi chút.

(...Hình như…có hơi ghê ghê?) (Hikaru)

Cột pha lê ấy không còn trong suốt nữa, nó phát ra các đốm sáng tựa nhưng những vì tinh tú trên bầu trời đêm. 

Hệt như Hỗn Linh Thạch.

(Vì Quỷ Vương đã xuất hiện chăng?...Chẵng lẽ nó xuất hiện sẽ ảnh hưởng cả bên ngoài?) (Hikaru)

Trước lối vào hầm ngục vẫn là bốn người lính canh như thường lệ. Họ là Kị Sĩ Đền, mang trong mình sức mạnh không phải dạng vừa, nếu không đã không mang cái danh kia và được thuê đứng gác ở đây. Hơn thế, cửa vào đã chăng dây, bên cạnh còn là thông báo. Tất cả đã chỉ ra rằng, trừ đội thảo phạt ngày mai, hầm ngục lúc này không có ma nào cả.

(...Được rồi, đi thôi.) (Hikaru)

Tôi kích hoạt [Tà Vân] chờ đợi kẽ hở trong việc canh gác để lẻn vào.

Tôi chỉ có năm ngày để hồi sinh Nanami thôi, không có chuyện chỉ ngồi yên một chỗ không làm gì cả.

Bậc của [Hắc Ám Trói Buộc] và [Dạ Trùng Hiệu Triệu] sắp chạm mốc 3, tôi sẽ cày tiếp để chúng tiến hóa thành kĩ năng mạnh hơn, và nếu được thì đi chào hỏi Quỷ Vương một tiếng.

Chỉ có liều lĩnh mới có thể thúc đẩy tôi tới Top 1.

[Tà Vân].” (Hikaru)

Tôi bọc mình trong lớp bóng tối.

Tiết trời hôm nay khá đẹp nên có khả năng tôi sẽ bị phát hiện, tệ nhất là sẽ bị tống vào tù. Như thế thì mọi nỗ lực bỏ ra đó giờ sẽ trở nên công cốc.

Tôi định đi một nước mạo hiểm: mở rộng phạm vi bóng tối đến cửa hầm ngục và lẻn vào khi mọi người đang hoang mang. Chắc chắn sau đó an ninh sẽ được siết chặt hơn nữa, nhưng chuyện đó không đáng bận tâm.

Tôi chạy một mạch đuổi theo bóng tối đang bành trướng.

Mọi chuyện sẽ ổn thôi…hoặc do tôi nghĩ thế.

[Quang Tỏa]!”

Khoảnh khắc giọng nói tựa tiếng chuông ngân vang đằng sau tôi, một luồng sáng chói lóa xóa tan toàn bộ màn đen đang bao phủ quanh người.

Binh lính dĩ nhiên sẽ chú ý tới thứ ánh sáng ấy rồi.

(Tại sao…? Nhưng giọng vừa rồi là…?) (Hikaru)

“Biết ngay cậu sẽ tới đây mà, Hikaru.” 

“Rifreya…?” (Hikaru)

Quay đầu lại, tất nhiên người đó là Rifreya rồi.

“Cô đứng đây chờ vì nghĩ rằng tôi sẽ tới à?” (Hikaru)

“Không. Tôi thấy cậu ở trong Hội nên đã đuổi theo. Quan trọng hơn, Hikaru à, tôi đã thử tìm kiếm lịch sử ra vào và phát hiện…những ngày cậu bảo nghỉ ngơi, thực chất cậu đều vào hầm ngục.” (Rifreya)

“Bị phát hiện rồi à?” (Hikaru)

“Chưa kể, cậu quá bình tĩnh so với một người lần đầu đặt chân tới tầng 3, do đó tôi mới tìm hiểu đôi chút.” (Rifreya)

Có lẽ trên thế giới này không có cụm từ “bảo mật thông tin cá nhân” rồi. Và càng đúng nếu người cô muốn hỏi là thành viên trong tổ đội.

“Cậu…đi tới tận chỗ sâu như vậy…một mình ư?” (Rifreya)

“Chẳng có gì sâu cả…Tôi chỉ tới tầng 3…và nghía tầng 4 một chút thôi.”

“...Sao cậu lại làm điều liều lĩnh như vậy hả? Cậu không tin tưởng đồng đội của mình à?...Cậu không tin tưởng tôi ư? Đúng là Tinh linh Kĩ của tôi còn phải cải thiện nhiều, và sức mạnh với tư cách một đấu sĩ chỉ ở tầm trung…” (Rifreya)

Cô bước lại gần, mang theo khuôn mặt buồn rầu. Tôi muốn nói hết sự thật nhưng từng câu chữ cứ kẹt tại cổ họng. 

Rifreya chính là đồng đội tuyệt vời nhất. Lượng lượt xem tôi có được quá nửa là công lao của cô. Vì lẽ đó, tôi không thể phụ thuộc vào cô được.

Vì cô thu hút quá nhiều ánh mắt về phía mình mà không hề hay biết.

“Không phải đâu, Rifreya à. Tôi nói với cô ngày hôm qua rồi phải không? Tôi có hoàn cảnh của mình…Tôi đi một mình là để thử nghiệm sức mạnh của bản thân.” (Hikaru)

“...Tuy nhiên, một mình vẫn là…nó có nghĩa sẽ không ai cứu cậu được nếu cậu gặp nguy hiểm đó?” (Rifreya)

“Tôi biết. Nhưng đó là lí do tôi làm thế.” (Hikaru)

Tôi là người hiểu rõ nhất nó nguy hiểm tới nhường nào. Vì lẽ đó, tôi mới làm, tất cả là để kiếm càng nhiều view càng tốt.

“Và cậu lại tính xuống nữa à? Dù có Quỷ Vương ở đó? Cậu sẽ làm gì khi chạm trán nó chứ?...Đừng nói tôi, cậu sẽ đối đầu với nó một mình đấy nhé.” (Rifreya)

“Không đời nào. Tôi tính dạo quanh tầng 2 thôi.” (Hikaru)

“...Cậu nói dối tệ lắm đấy Hikaru.” (Rifreya)

Có vẻ không thoát khỏi cô nàng rồi. Quả thực, tôi tính xuống tầng 4 để đi cày, nếu may mắn thì gặp Quỷ Vương luôn.

“Đây không phải nơi để nói chuyện. Đi thôi.” (Rifreya)

Dứt lời, Rifreya nắm tay kéo tôi đi. Chợt, mấy người lính tới chỗ cả hai.

“Rifreya, có chuyện gì thế? Đây là người cô tìm à…?”

Hẳn họ nói về hồi cô đứng đây đợi tôi suốt mấy ngày đây mà.

“Đúng. Xin lỗi vì đã làm phiền nhé.” (Rifreya)

Cô chỉ trả lời qua loa rồi nhanh chóng kéo tôi bằng thứ lực khủng khiếp làm tôi không có cách nào phản kháng được cả.

Bị cô bắt quả tang như này, có lẽ hôm nay không vào hầm ngục được rồi.

Nhưng biết đâu đây lại là tình huống kích thích người xem thì sao?

Tôi mãi nghĩ như thế cho tới đích đến là khu chợ, nơi tôi hiếm khi nào đặt chân tới vào buổi sáng.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

mình skip đoạn nào à, mà sao main dùng ẩn nấp vẫn bị phát hiện thế
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Chương 3 mấy - 4 mấy j đấy có ns nhg hệ tương khắc nhau skill nào cast sau luôn ăn bất chấp lv
Xem thêm
NDK
Bị bắt quả tang rồi
Xem thêm