Quản Lí Hàng Đầu
Long Umbrella, 장우산, U-san N/A
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 1: Bắt đầu

Chương 60: Bắt Đầu Quay Phim (3)

1 Bình luận - Độ dài: 3,095 từ - Cập nhật:

[Video: Bạn đã thấy fancam của Neptune về buổi biểu diễn trong mưa chưa?]

[Người quay bảo rằng Neptune vốn dĩ sẽ tham gia một buổi phát sóng trực tiếp, nhưng vào lúc luyện tập trước khi phát sóng, Lee Songha đã té ngã vào phút 2:24 do mưa. Dẫu vậy, cô ấy chỉ tốn 2s để đứng lên và tiếp tục nhảy. Thế mà vẫn có những người không tin cô gái mạnh mẽ này, họ bảo rằng cô ấy chỉ tham gia nửa vời vì là một tân binh, nhưng nhìn đi, một kẻ nửa vời có làm được vậy không?]

– Chúa ơi, nhìn đau quá.

– Dựa theo video thì họ đang nhảy trong mưa lớn đó.

– Tôi đã đọc bình luận của người quay và họ bảo Neptune còn chẳng được phát sóng do thời tiết xấu nữa. Tiếc quá T^T.

– Tui còn nghe người ta bảo đây là vào ngày mà Idol Kpop TT quay luôn. Cả tá người chê Songha không tươi vào tập đầu tiên nhưng họ đâu biết cô ấy bị té đâu, đéo ai cười nổi với cái chân đau đâu.

– Ê, em coi lại đoạn té nãy giờ. Hình như chị ấy bị bong gân sau khi té, thì phải?

– Hả, đâu? Ờ ha.

– Tôi khá sốc với mấy lời chỉ trích về tính cách và thái độ của Lee Songha. Bạn tôi đã gặp cô ấy ở W&U và cô ấy bảo Lee Songha rất thân thiện và sẽ chụp ảnh với mọi người.

– Bình luận trên có ảnh không?

– Có chứ, nhưng bạn tôi không dám đăng vì quản lí của Lee Songha chụp ảnh xấu bome.

Thế là Video Lee Songha ngã xuống đang âm thầm lan truyền trên mạng xã hội và các trang cộng đồng.

Nó đã thay đổi mọi thứ. Tuy nó không lên bảng xếp hạng hay trên các bài báo, và nó cũng không thu hút mấy người không thích Lee Songha vào bình luận. Tuy nhiên, nó đã kéo thêm phản ứng tích cực.

Giờ đây, mọi người đã có thể công minh đánh giá Lee Songha mà không nhờ tới các bài báo giật gân hay mấy tiêu đề chấn động.

Và thứ này cũng kéo một làn sóng mới đến Neptune.

– Lúc đầu, tôi không thích Neptune do mấy cái lời đàm tiếu về Lee Sonha nhưng cái fancam này đã thay đổi tôi. Xem xong, tôi muốn hỗ trợ họ thật nhiều.

– Ủng hộ lầu trên, tôi cũng vậy. Tôi không thể hâm mộ ai khi quanh họ chỉ toàn drama =-=

– Tui đã kiếm về Neptune nhưng không có gì nhiều. W&U, làm việc đê! Mấy làm gì mà không cho họ thêm mấy buổi phát sóng trực tiếp vậy?

– Vậy tụi mình dựa theo chiều hướng này để đề cử Neptune đi! Fandom này là một khi vào là không muốn ra đâu.

Đã có nhiều người nói về Neptune hơn, thậm chí còn có nhiều người không thỏa mãn với những gì trên mạng và tạo thêm nội dung về Neptune. Số người ghé thăm trang chính thức của Neptune mà đội PR đã tạo, cùng với fancafe của Neptune đều tăng vọt.

Cuối cùng thì tôi cũng thấy thật đáng khi chú tâm đến trang web vắng tanh của Neptune khi nó trở nên tấp nập với vô số bình luận. Các cô gái Neptune không ngừng mở trang web hoặc fancafe khi có cơ hội, đặc biệt là Im Seoyoung, tôi nghi là em ấy đã nghiện nó.

Đương nhiên, những người nói xấu Lee Songha cũng không biến mất. Nhưng nhờ có video, số người phản bác họ đã tăng lên và có đoàn kết hơn.

Sự thay đổi tuy chậm nhưng không bé.

“Đây là gì vậy?”

“Quà. Từ fan của các em đó.”

“... từ fan của tụi em?”

Trong số những khuôn mặt ngơ ngác, Im Seoyoung đặc biệt bất ngờ, khiến đôi mắt to của em ấy càng mở to hơn. Tạo cảm giác như mắt em ấy sắp rơi như bị ai đó đánh từ sau đầu vậy.

Tôi đặt xuống bốn cái túi trong tay vào phòng khách của các em ấy.

Chúng là túi đựng quà cho fan Neptune. Những nhân viên công ty giúp tôi gom quà đã bật cười, họ bảo nhiêu đây chẳng nhầm nhò gì so với Blackout. Tuy nhiên, điều quan trọng ở đây là các em ấy được nhận quà.

Nó có nghĩa là em ấy đã có fandom của riêng mình.

“Thật ư, anh không đùa, đúng không?”

“Có thể?”, tôi nói với tông giọng đùa cợt. 

Im Seoyoung lo lắng liếc nhìn giữa tôi và mấy túi quà, “Uhh, anh không được đùa về việc này. Anh có vô tâm đến đâu thì đừng có đùa về–”

“Vậy anh lấy lại quà đó.”

“Không được!”

Khi tôi cầm một cái túi lên, Im Seoyoung lết trên sàn nhà và bám lấy chân tôi. Tôi mỉm cười và bảo các cô gái còn lại đến gần. Mặc dù họ không phản ứng thái quá như Im Seoyoung, các em ấy điều nhìn tôi với đôi mắt mong chờ.

Tôi xem nội dung của từng món quà và đưa cho từng người. Im Seoyoung nhận hai túi trong khi Lee Taehee và Lj nhận một túi mỗi người. Tôi nghe người ta từng tặng mấy thứ kỳ lạ như rác cho idol nên đã kiểm tra trước, may mắn là quà của Im Seoyoung là những con búp bê và móc khóa đáng yêu.

Im Seoyoung khoái quà của mình đến nỗi mắt ươn ướt như có thể khóc bất cứ lúc nào.

“Ai gửi thế? Euaahhh… họ tặng em tặng bốn con búp bê! Sao họ biết em thích búp bê vậy?”

“Tụi mình có đăng ảnh trên mạng đó đồ ngốc. Bà là đứa đã ăn vạ như dân mất nước trong khi ôm búp bê mà”, Lj khinh bỉ nói.

Im Seoyoung đang ngắm nhìn búp bê nghe vậy liền liếc nhìn qua cô bạn.

“Chân búp bê tui bị rách là do bà đánh nó á, đồ du côn.”

“Đó là vì tui tức Son Chaeyoung quá! Và tui đã sửa lại nó rồi mà.”

Đúng vậy. Lj đã may lại chỗ bị rách và nó nhìn khá đẹp. Tôi cũng khá bất ngờ với tài năng này nên tôi đã đăng ảnh lên mạng. Có lẽ vì thế mà Lj nhận một hộp dụng cụ may vá làm quà.

Quà của Lee Taehee thì là kẹo ho và hồng sâm cô đặc, mang tác dụng chống mệt mỏi. Có lẽ có nhiều ảnh chụp em ấy đang đấm lưng như một bà cụ, mặc dù em ấy chỉ mới 22 tuổi.

Sau khi uống một gói hồng sâm, Lee Taehee hài lòng gật đầu. Xem ra em ấy khá ưng ý với món quà này. Cái này làm tôi nhớ đến những lúc em ấy uống rượu gừng rừng, khẩu vị của Lee Taehee khá đặc biệt.

Thế là tôi chụp vài tấm ảnh của các cô gái với quà của họ.

Sau đó tôi quay đầu lại.

“...”

Sau khi nhìn tôi chằm chằm một lúc, Lee Songha nghiêng đầu và nhìn phía sau lưng tôi. Sau khi chắc chắn rằng không có gì ở đó, cô ấy nhìn vào túi áo khoác xẹp cùng với bàn tay trống của tôi trước khi ngồi xuống thảm và mở cuốn kịch bản đối thoại. Mặc dù em ấy tỏ ra không sau nhưng hai vai em ấy lại sụp xuống.

“Songha, đến đây ăn kẹo nè em.”

Lee Taehee đưa em ấy một viên kẹo ho. Im Seoyoung và Lj đều để ý em ấy không có quà nên dừng cười. Im Seoyoung thì nhìn qua tôi và thì thẩm, ‘Hết quà rồi hả?’

“Chờ tí, tại cậu ta chậm quá–”

Ngay khi tôi vừa nhìn qua cửa trước, tên phản bội liền vội vã bước vào phòng.

“Xin lỗi, anh đánh rơi quà trong thang máy và phải đi nhặt chúng.”

Tất cả ánh nhìn của các cô gái đều tập trung lên thứ tên đâm sau lưng kéo theo. Đó là một chiếc hộp và hai túi giấy ở trên. Chiếc hộp đó to đến nỗi tôi còn chẳng thể vòng tay quanh nó được.

Mắt Lee Songha sáng lên trong khi em ấy đi đến gần.

“Mấy thứ này…”

“Là quả của em đó.”

Nghe tôi nói vậy, Lee Songha liền mở hộp quà rồi há hốc miệng với biểu cảm bất ngờ.

Bên trong hộp đầy đồ ăn. Từ túi khoai tây lớn đến mấy thanh socola nhỏ, chất đầy hộp. Bên trên hộp còn có lời nhắn chân thành của người tặng quà, họ muốn em ấy ăn chúng để đỡ buồn.

“Em có nhớ fan của Seo Jijoon không? Người mà em đóng phim cùng đó.”

“Dạ có.”

“Họ đã gửi thứ này để an ủi em đó.”

Có vẻ vì họ thấy sức ăn khủng bố của em ấy ở phim trường nên họ đã chuẩn bị một món quà dành riêng cho em ấy. Và vì họ nghe Lee Songha thích ăn sau khi quay phim, nên quà của em ấy hầu hết là đồ ăn. 

Em ấy còn có vài lá thư viết tay nữa.

Kha khá chúng là lời động viên, bảo em ấy đừng buồn mặc dù tình huống hiện tại không tốt, họ kêu em ấy kệ mấy lời đàm tiếu và đang ngóng chờ cho bộ phim mới.

Lee Songha ngồi xuống với hộp quà và liên tục nhìn giữa đồ ăn với thư.

“Chắc bé Songha vui lắm.”

“Này, em có thể xây một cửa hàng tiện lợi trong phòng rồi đó.”

“Có có đồ ăn tự làm nữa nè! Ai mà nỡ ăn đây?”

Nhìn bốn cô gái trò chuyện, tôi vô thức mỉm cười.

“Chỉ khi nhận quà, tôi mới cảm nhận được các em ấy đã nổi tiếng.”

“Ừ, tớ biết mà.”

Gật đầu, tên phản bội nói tiếp, “Fandom của các em ấy đang dần trở nên bền vững rồi. Qua Idol Kpop TT, bộ phim của Lee Songha và album ca nhạc… các em ấy sẽ vững chân trong năm tới.”

“Các em ấy phải vậy.”

“Ừ, họ nên vậy.”

Tôi nghiêng đầu và nhìn tên đâm sau lưng từ một bên.

Mặt anh ta tạo một cảm giác khá thân thiện. Ánh mắt hắn ta hiền từ nhìn Neptune rồi nó chuyển qua nhìn tôi. Tầm mắt chúng tôi giao nhau. Mặc dù ánh mắt hắn ta không thay đổi nhưng ngón tay tôi vô thức nắm chặt lại.

Hắn ta cười tươi khi nói, “Nếu vậy chúng ta cần phải giúp nó thành sự thật.”

Tôi và Songha cần vượt qua cái lịch trình bận rộn trong khi quay phim.

Họ không quan tâm đó là đêm hay ngày mà đương nhiên, kể cả tối hay sáng cũng vậy. Dựa vào tình hình, chúng tôi sẽ có lúc phải đến từ tối nhưng phải chờ đến sáng. Thời gian ăn của chúng tôi không có quy luật và khi ngủ cũng vậy.

May mắn thay, Lee Songha và tôi có xe để nghỉ ngơi, nhưng dàn nhân viên sẽ chọn bất cứ nơi nào mà họ có thể ngả lưng để nghỉ ngơi. Và điều đó tệ đến nỗi sẽ có vài người ngủ trên cầu thang của lối thoát hiểm khi quay phim.

Nghiêm túc đấy, tôi rất tò mò không biết có ai chết vì kiệt sức khi đóng phim không.

Một điều may mắn khác là chúng tôi sẽ không quay phim hôm nay vì sẽ có một buổi ghi hình cho Idol Kpop TT, vậy là tôi không cần ngủ trên xe rồi. Mặc dù vậy, tôi vẫn phải ngủ trong phòng trực ca đêm của công ty.

Ngậm chiếc bàn chải trong miệng, tôi thờ thẫn nhìn tấm bảng trắng.

Đầu tiên, cái tên từng hiếm như trăng xanh, Neptune, giờ đây lại được nhắc đến trên các bài post hai, ba tuần một lần. Hiện tại, tuy tôi nhìn như một thằng vô gia cư nhưng tâm hồn tôi lại là một vườn hoa rộn tiếng chim. Mặc dù lịch trình của Lee Songha hầu hết chỉ là đóng phim, tôi hy vọng em ấy sẽ có thêm sự kiện quay với nhóm hoặc sự kiện cá nhân khác.

“Chào buổi sáng.”

Người cùng ngủ ở phòng trực, Kim Hyunjo ngáp khi chào tôi. Tôi khá bất ngờ khi nhìn mặt anh ấy. Sếp tôi hay có mấy quần thâm đen trên mắt nhưng hôm nay thì mặt của anh ấy đầy quần thâm.

“Sếp, em chỉ hỏi điều này vì tò mò.”

“Sao?”

“Anh đã chia công việc giữa em với Gunyoung rồi.”

“Ừ, chia nhiều lắm.”

“Nhưng tại sao mặt của anh lại không giống như được giảm bớt công việc vậy?”

Thường thì người mới sẽ nghĩ, ‘A, mình cần phải làm việc chăm chỉ như cấp trên’, khi thấy mặt họ. Nhưng tại sao tôi chỉ muốn ngất khi nghĩ mình sẽ như Kim Hyunjo trong mấy năm sau vậy?

“Này, cậu biết đấy, khi mình có nhiều tiền hơn, thì mình sẽ có nhiều thứ để tiêu sài hơn, đúng không?”

“Vâng.”

“Thì khi cậu có thêm thời gian thì cậu sẽ có nhiều thứ để làm hơn thôi.”

Kim Hyunjo cười một cái rồi thay đổi chủ đề, “Khi nào quay phim tiếp vậy?”

“Ghi hình xong thì tụi em đi. Tụi em phải chờ tới 2 giờ sáng.”

“Quao, họ đang vắt kiệt sức hai đứa đấy. Tại sao họ lại quay phim mỗi ngày vậy? Tuy họ đã hoàn thành một phần kịch bản và bắt đầu sớm hơn với lịch chiếu. Thế mà tại sao họ lại còn bận hơn cả Nàng Tiên Cá RKN vậy?”

“Đó là vì Đạo diễn Shin là một tên theo chủ nghĩa hoàn hảo.”

Đầu tiên, ông ta rất kém chọn về những cảnh tiếp theo. Đó không những là vì góc quay hay thời lượng, mà kể cả cảm xúc và chỉ tiết nền được thêm thắt cũng phải phù hợp.

Ông ta đã phức tạp hóa mọi thứ chỉ vì cảnh quay.

Tuy nhiên, không ai dám than phiền vì họ tin rằng chất lượng của tất cả cảnh phim đều phải bằng nhau. Và nếu họ quay nhiều cảnh thì họ sẽ không bị áp lực thời gian khi phát sóng.

Thay vì vừa quay vừa phát sóng phim, họ chọn bận bịu trước, phát sóng sau.

“Vẫn còn hai tuần trước khi Miu Miu TSBM phát sóng, đúng không?”

“Vâng.”

Chúng tôi chỉ còn hai tuần trước khi bộ phim được công chiếu.

Độ ăn khách của bộ phim vẫn chưa giảm nên chúng tôi phải nhân cơ hội đó mà kéo thêm danh tiếng.

Chúng tôi đã đăng các đoạn quay hậu trường, cảnh xem trước và ảnh trong quá trình quay phim. Mỗi khi cái drama của Lee Songha tưởng chừng sẽ chết đi thì nó lại vùng dậy. Đây là vì Nhà sản xuất Go Joontae cứ dùng Lee Songha là mồi câu để tăng lượt xem.

Thằng khốn chết dẫm đó.

Tập mới nhất của Idol Kpop TT đã đạt lượt xem 7%. Nếu nó còn tăng thêm nữa, tham vọng của Joontae sẽ trở nên quá mức chịu đựng của Lee Songha.

Danh tiếng của Neptune tăng lên thì tuyệt thật nhưng vấn đề là tinh thần của Lee Songha. Chỉ có em ấy mới có thể chịu đựng được đến mức này thôi, gặp người thường là đã điên lên rồi.

Hắn ta sẽ biên tập các tập phim theo cách đó, nhưng miệng hắn lại nói những điều vô nghĩa như, hắn đã cho cô ấy nhiều thời gian xuất hiện trên màn hình với một nụ cười gian dối. Nụ cười ấy giả tạo đến mức tôi muốn xé toạc miệng hắn ta ra.

Tôi chỉ có thể cảm thấy sảng khoái hơn nếu ném phân vào mặt hắn.

Tuy nhiên, vì người hâm mộ Neptune đã chỉ trích Nhà sản xuất Go Joontae trên mạng, tôi đã xoa dịu trái tim mình. Nếu tôi thậm chí không có điều đó để an ủi, tôi thực sự có thể không thể kiểm soát được tính khí của mình.

Ngay khi tôi cắn bàn chải đánh răng, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy bực bội, tên phản bội đã tiến đến từ phía sau tôi. Dường như hắn vừa mới rửa mặt, nước nhỏ giọt từ mái tóc. Khi tôi quay lại, tôi đột nhiên sửng sốt.

Chúng tôi cùng nhau làm việc nhưng tại sao hắn ta trông còn tệ hơn tôi chứ?

Gương mặt của Tên phản bội cho thấy hắn ta đã kiệt sức đến mức gần chết.

Mặc dù tôi biết hắn ta đang giúp Kim Hyunjo chuẩn bị cho album tiếp theo của Neptune trong khi tôi bận rộn với bộ phim, tôi nghĩ rằng ít nhất hắn ta sẽ tốt hơn mình , nhưng thế này là sao? Khuôn mặt hắn ta dường như phải chịu đựng nhiều đau khổ hơn tôi.

"Tôi sẽ ra ngoài hút thuốc."

Giọng nói của hắn ta khàn đi.

"Khi nào xong thì gọi cho tôi."

"À, được."

Sau khi nghe tôi trả lời, hắn ta rời đi để tìm nơi hút thuốc.

Trong khi nhìn theo bóng dáng xa dần của người đồng nghiệp, tôi hỏi Kim Hyunjo,

"Có vẻ như việc chuẩn bị cho album khó khăn lắm nhỉ?"

"À, dạo này cậu ta bận việc khác..."

Kim Hyunjo, người đang ngáp, ngậm miệng lại như thể anh ấy đã nói điều gì đó không nên nói.

"Cậu ấy đang bận việc gì đó à?"

Mặc dù tôi muốn có câu trả lời ngay bây giờ nhưng Kim Hyunjo vẫn lắc đầu.

"Kiểu vậy. Nhưng trong mắt tôi thì cậu ta chỉ đang lãng phí thời gian, nhưng cứ coi là kinh nghiệm cho cậu ta đi."

Khi tôi hỏi thêm vài lần nữa, anh ấy kiên quyết nói rằng đó không phải là điều anh ấy nên nói vào lúc này và lắc đầu.

Tên phản bội đang bận rộn với việc gì đó...

Vậy thì nó là gì?

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Nghe sợ ma quá! Có lẽ Kim Hyunjo cảm thấy bị tụt lại phía sau với tư cách là Quản lý nên muốn làm một dự án nào đó với Neptune
Xem thêm