[LN] Quyển 9 - Thượng - Cán cân sinh tử [ON GOING]
Chương 265: Lý do giúp đỡ
13 Bình luận - Độ dài: 5,694 từ - Cập nhật:
Duck: Lên top 1 luôn mà :D Cảm ơn mọi người đã ủng hộ :D
Đâu phải tự nhiên anh là thằng duy nhất đòi được tiền của Akira? Nừn ná na anh Shijima :D
Nhớ tim, cmt và vote 5 sao ủng hộ trans nhé :D
Enjoy!!
--------------------------------------------------------
Akira hoàn thành yêu cầu được giao từ Sakashita Heavy Industries, Shiro ngoan ngoãn quay trở về và Haruka được cứu. Để đáp ứng chừng đó điều kiện tưởng như bất khả ấy, Shijima đã đưa ra một đề xuất rằng: Haruka sẽ phản bội tổ chức của mình và hợp tác với Akira để tiêu diệt tổ chức đó.
Nghe vậy, Haruka không khỏi sững sờ và vô thức thốt lên:
“Gì cơ!? Ông đang nói cái quái gì vậy!? Làm sao tôi có thể làm chuyện đó được chứ!?”
“Im đi! Nghe tao nói xong đã! Con đường duy nhất để mày sống sót giờ chỉ còn cách đấy thôi!”
Shijima hét lên và cố gắng ép Haruka im lặng với giọng cộc cằn. Nhân lúc cô đang lúng túng, hắn tiếp tục nói cùng khí thế dâng trào:
“Mày nghe đây! Akira là kiểu người đã nói là làm! Người như thế mà bị tổ chức của mày dùng một kẻ giả mạo để bắt cóc người yêu thì kết cục về sau sẽ thế nào hả? Mày nghĩ cậu ta sẽ để yên sao? Chắc chắn Akira sẽ phá tan cái tổ chức đấy của mày! Mày nghĩ cậu ta không làm được à? Hắn là kẻ có thể một mình hạ gục Kaiju chỉ với trang bị rẻ tiền đấy! Giờ cậu ta đã có trang bị dành cho tiền tuyến và còn được Sakashita Heavy Industries hậu thuận nữa rồi kia kìa! Tổ chức của mày sẽ bị nghiền nát dễ như trở bàn tay! Và cả mày cũng thế luôn đấy con nhãi!”
Nghe vậy Haruka bất giác lùi lại. Cô cũng biết rõ sức mạnh của Akira. Việc một mình đánh bại Relagros vốn đã là một điều thần kỳ, thậm chí khi ấy cậu chỉ dùng trang bị rẻ tiền thua xa tiền tuyến.
Một kẻ có thực lực như vậy giờ đã trở nên mạnh mẽ hơn gấp bội và đang đưa cô vào tầm ngắm. Lời giải thích của Shijima đủ để khiến Haruka sợ hãi.
Shijima nói liên tục không ngừng:
“Hiểu chưa hả? Tổ chức của mày đằng nào cũng sẽ bị diệt vong thôi! Vì vậy con đường duy nhất để một mình mày được cứu là phản bội chúng và đứng về phía Akira!”
“...N-Nhưng mà....”
“Đừng có cằn nhằn! Mày có trung thành với tổ chức đấy đến mức sẵn sàng vứt bỏ mạng sống không? Không hề, mày làm đéo gì có thứ đó! Mày chỉ là một con nhân viên quèn thôi! Dù mày có tài giỏi đến đâu, dù tổ chức của mày có mạnh cỡ nào thì rốt cuộc mày chỉ vẫn là kẻ sống dưới đáy của chuỗi thức ăn! Vị trí của mày trong cái tổ chức đấy chẳng khác gì đám tay sai dưới trướng tao cả!”
Shijima không quan tâm điều này liệu có đúng sự thật hay không. Hắn chỉ cần khiến Haruka tin rằng bản thân đang ở vị trí đó để thúc đẩy cô phản bội tổ chức và thuyết phục Akira rằng Haruka chỉ là một kẻ tầm thường bên trong đó.
“Akira! Tôi biết cậu muốn giết con nhãi này nhưng hãy kiềm chế đi! Cậu bình tĩnh nghĩ mà xem, giờ giữ ả sống và lợi dụng ả có giá trị hơn nhiều! Giờ có giết ả đi chăng nữa thì tổ chức đấy rồi cũng sẽ cử một kẻ khác tới thay thế thôi! Chỉ khi nào bọn chúng bị tiêu diệt hoàn toàn thì mối đe doạ mới chấm dứt! Nếu không khi đó Sheryl sẽ lại bị bắt cóc! Liệu lần tới cậu có cứu được cô ấy không? Giết Haruka để hả giận có quan trọng hơn việc cứu Sheryl không?”
Dù tỏ vẻ hơi khó chịu, nhưng Akira vẫn đồng tình với ý kiến của Shijima. Giết Haruka sẽ không giải quyết được vấn đề nếu như tổ chức đứng sau cô vẫn tồn tại. Đó là lý do vì sao Akira đã nhờ Elena và Sara bảo vệ Shizuka, thậm chí cậu không ngần ngại chi 20 tỷ Aurum cho họ.
“Shiro! Mày... cứ làm thế này đi! Hãy xem Haruka... là cộng sự ngầm! Việc mày đào tẩu khỏi Sakashita Heavy Industries... là để tiêu diệt tổ chức đấy... và Haruka là người hợp tác với mày! Lý do mày không thể tiết lộ chuyện này... là để tránh rò rỉ thông tin... và để chắc chắn tiêu diệt được tổ chức nguy hiểm đó thì mày không còn cách nào khác! Hãy tìm mọi cách để nói rằng tổ chức của Haruka là một đám cực kỳ nguy hiểm!”
Shijima biết kế hoạch này có nhiều lỗ hỗng, và giọng điệu hùng hồn của hắn dần lộ rõ vẻ gượng ép. Nhưng Shijima vẫn cố gắng dùng khí thế để lấp liếm.
“Tổ chức đó thực sự đã kiểm soát Khu vực sâu thứ ba và điều khiển được Kaiju đấy! Hãy nói rằng đó là một tổ chức nguy hiểm đến mức Cơ quan Chống tái thiết Anti-Rebuild cũng phải can thiệp! Với cách này thì mày có thể thương lượng với Sakashita để được tha thứ vì đã đào tẩu!”
Dù biết kế hoạch này khó thực hiện, nhưng Shiro vẫn thấy khả năng thành công. Nếu làm tốt thì cậu có thể đường hoàng quay trở lại Sakashita Heavy Industries. Quan trọng hơn, Shiro đặt việc cứu Haruka lên trên lợi ích của bản thân. Với kế hoạch này, kể cả khi cậu có phải chết sau khi trở về Sakashita đi nữa thì Haruka vẫn sẽ có cơ hội sống sót. Vì vậy Shiro đồng ý với kế hoạch của Shijima.
“Với cách này thì Akira có thể hoàn thành yêu cầu của Sakashita, Haruka và Shiro đều được cứu! Thế nào hả!?”
Shijima tự tin tuyến bố với tất cả, nhưng trong lòng hắn đang cực kỳ căng thẳng. Nếu cuộc đàm phán này thất bại thì Haruka sẽ giết hắn. Tuy vậy, nếu để lộ sự sợ hãi, hoặc nếu bị xem là thiếu tự tin vào kế hoạch ấy thì mọi thứ sẽ đổ sông đổ biển. Shijima cố gắng giữ vẻ bề ngoài mạnh mẽ nhất có thể.
Shijima và Shiro quan sát phản ứng của Akira và Haruka. Một kẻ ngoài cuộc như Shijima không có quyền quyết định. Còn đối với Shiro, vì muốn cứu Haruka bằng mọi giá nên cậu buộc phải đồng ý kế hoạch đó vô điều kiện.
Chỉ còn lại Akira và Haruka. Nếu cả hai chấp nhận kế hoạch này thì đàm phán thành công. Bầu không khí im lặng bao trùm khi cả hai chìm vào suy nghĩ. Cuối cùng Akira lên tiếng:
“Được. Tôi đồng ý.”
Shiro thở phào nhẹ nhõm. Nhưng Akira nói tiếp:
“Nhưng tôi có một điều kiện. Shiro, nói cho tao biết chỗ của bọn mày đi. Tao sẽ tới đó.”
“...Không thể hành động riêng được sao?”
“Không. Tao không tin bọn mày đến mức đấy. Nếu bọn mày phản bội, tao sẽ giết cả hai ngay tại chỗ. Chỉ như thế thì tao mới chấp nhận kế hoạch này.”
Shijima – người không muốn chết và Shiro – người không muốn Haruka chết đều hoảng hốt. Trong khi Shiro còn đang do dự không biết có nên đồng ý không và làm thế nào để thuyết phục Haruka thì Shijima đã vội vàng xen ngang:
“Yên tâm! Akira là kẻ giữ lời. Miễn là giữ đúng cam kết thì cậu ta sẽ không động đến mày đâu. Cậu ta là loại người sẵn sàng đối đầu với cả Sakashita Heavy Industries vì lời hứa hay món nợ ân huệ với Shiro cơ mà. Hãy tin Akira. Yên tâm đi. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.”
Shiro im lặng. Mọi điều cần để thuyết phục Haruka đã được Shijima nói ra hết. Nếu Shiro lên tiếng thì cũng đồng nghĩa rằng cậu sẵn sàng để Akira gặp Haruka và chấp nhận nguy cơ cô có thể sẽ bị giết. Sự đấu tranh nội tâm ấy khiến Shiro im lặng.
Bây giờ quyết định nằm ở Haruka. Mọi chuyện sẽ được giải quyết tại đây. Suy nghĩ đó càng khiến Shiro lẫn Shijima thêm căng thẳng.
Rồi Haruka nói với Akira:
“Tôi đồng ý. Nhưng tôi cũng có điều kiện.”
“Là gì?”
“Tôi sẽ nói trực tiếp sau khi chúng ta gặp nhau. Địa điểm là ở đây. Gặp lại sau.”
Haruka nói vậy rồi gửi vị trí cho Akira và ngắt liên lạc với cậu. Hình ảnh của cô biến mất khỏi tầm nhìn mở rộng của Akira.
Bên trong tầm nhìn vẫn còn Shiro, Akira nghiêm túc nói:
“Tao mong đây không phải cái bẫy. Gặp lại sau.”
Nói xong, Akira ngắt liên lạc với Shiro. Hình ảnh Shiro và Shijima biến mất khỏi tầm nhìn mở rộng của cậu.
“Alpha. Đi thôi.”
[Tôi hiểu rồi. Akira. Để tôi xác nhận chút nhé. Nếu đó là cái bẫy thì sao?]
“Thì lúc đó tôi sẽ giết cả Shiro lẫn Haruka luôn.”
Akira leo lên xe máy và đi tới chỗ hẹn. Trong lúc di chuyển, cậu gắn băng chứa đầu đạn huỷ diệt vào mỗi khẩu HBTN phức hợp.
Trong một vài tình huống thì rất có thể sau đó cậu sẽ phải giao chiến với Olivia. Nghĩ vậy, Akira đến điểm chỉ định với toàn bộ lượng hoả lực mạnh nhất mà mình có.
Hình ảnh của Akira và những người khác biến mất khỏi tầm nhìn của Shijima. Hắn khẽ thở dài với vẻ nửa mong chờ, nửa lo lắng.
“...Chắc là ổn rồi nhỉ? May quá.”
Cuộc đàm phán giữa Akira và hai người kia dường như đã thành công. Mọi thứ đã diễn ra theo đúng thoả thuận. Shijima không bị giết. Hắn đã đáp ứng yêu cầu của Haruka. Tự nhủ với bản thân như vậy, Shijima cẩn thận cởi bộ đồ gia cường.
Không ai cản trở, Shijima đã cởi xong bộ đồ. Hắn thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm.
“...Hà! Đồ khốn!”
Dù miệng chửi bới, nhưng Shijima không giấu được niềm vui trên khuôn mặt. Hắn nhìn bộ đồ gia cường vứt lại trên sàn kia với vẻ vừa ghê tởm, vừa sợ hãi rồi lùi lại như để tránh xa nó trước khi rời khỏi chỗ trú ẩn.
Một lúc sau, bộ đồ gia cường tự động đứng dậy. Nó đứng thẳng lên như thế có một người vô hình đang mặc bên trong rồi kích hoạt chức năng nguỵ trang và biến mất hoàn toàn.
_*_*_*_
Địa điểm gặp mặt mà Haruka gửi cho Akira nằm ở vùng ngoại ô thuộc tàn tích Kuzusuhara, trên sân thượng của một trong vô số những toà nhà bỏ hoang. Haruka đang chờ Akira tại đó.
Tới nơi, Akira bước xuống xe và nghi hoặc nhìn Haruka.
“Shiro đâu?”
Shiro không có mặt ở đây. Olivia cũng không. Còn Haruka đang đứng đợi cậu một mình.
“Anh ấy ở một nơi cách đây không xa. Cuộc đàm phán vẫn chưa hoàn tất nên tôi muốn cẩn thận một chút.”
Shiro xuất hiện bên trong tầm nhìn mở rộng của Akira. Cậu đang chỉ tay về một hướng và khi nhìn theo, Akira thấy Shiro đang ở trong một toà nhà bỏ hoang khác cách đó khá xa. Qua liên lạc, Shiro nói:
“Anh đã bảo là em không cần phải làm đến mức này rồi mà....”
“Xin lỗi anh, nhưng em chưa tin Akira đến mức đó đâu.”
Shiro tỏ vẻ lúng túng, nhưng Akira lại chẳng mấy bận tâm. Nếu cả Shiro và Haruka đều đang ở đây thì cậu hoàn toàn không có ý định giết họ, nhưng nếu muốn, Akira có thể bắn đạn huỷ diệt ngay lập tức và xử lý cả hai. Vì đôi bên đều không tin tưởng đối phương nên đây là một biện pháp phòng bị cần thiết.
“Vậy điều kiện của mày là gì?”
Điều kiện mà Haruka cần gặp mặt trực tiếp để nói là gì? Akira không thể đoán được, và cô tuyên bố:
“Cậu sẽ phải đấu với tôi. Nếu cậu không thể dễ dàng đánh bại tôi thì việc tiêu diệt tổ chức là bất khả thi.”
Shiro kinh ngạc thốt lên:
“Cái gì!? Haruka!? Em đang nói cái gì thế....”
“Tôi sẽ đấu với ý định giết cậu.”
Haruka phớt lờ Shiro và nói thẳng với Akira. Nghe vậy, Akira cũng hiểu ra nhiều thứ.
“Được thôi. Tao cũng sẽ đấu với ý định giết mày.”
“Akira!? Mày nói cái quái gì vậy hả!? Mau dừng lại đi!”
Thái độ hoàn toàn không định nương tay và thực sự muốn giết Haruka đúng như lời tuyên bố ấy của Akira khiến Shiro hoảng loạn hét lên với vẻ cực kỳ căng thẳng.
Nhưng Akira cũng phớt lờ lời can ngăn của Shiro.
[Alpha. Hỗ trợ tôi.]
Alpha mỉm cười đáp lại:
[Được thôi. Tôi sẽ khiến cô ta nhận ra sức mạnh của cậu trong chớp mắt nhé?]
Haruka nhảy lùi lại để tạo khoảng cách với Akira và cậu cũng lặng lẽ để cô làm như vậy. Vì đối phương nói đây là trận đấu để kiểm tra sức mạnh của cậu nên Akira hiểu rằng thế trận này có lợi cho Haruka, và cậu để cô làm theo ý mình.
Akira chuẩn bị rút súng và kiếm, nhưng Alpha ngăn lại:
[Akira. Chúng ta sẽ đấu tay không. Với trang bị hiện tại và sự hỗ trợ của tôi thì cậu không cần dùng súng hay kiếm để đánh bại cô ta đâu.]
[Được.]
Haruka vào thế thủ. Cô đưa hai tay ra trước ngực, với hai lòng tay hướng vào nhau và tạo thành một khoảng trống.
Akira cũng vào thế. Cậu hơi hạ thấp trọng tâm, dồn lực vào chân để có thể lập tức rút ngắn khoảng cách với Haruka ngay khi trận đấu bắt đầu.
Cả hai đều toát lên sát khí như thể đã sẵn sàng giết chết đối phương. Nhận ra điều đó, Shiro hét lên khi lao về phía Haruka.
“Dừng lại!”
Thế nhưng tiếng hét ấy lại trở thành tín hiệu khai chiến.
Haruka kéo giãn khoảng cách với Akira, nhưng ngược lại Akira – kẻ có thể di chuyển nhanh hơn cả đạn bay thì việc cậu thu hẹp cự ly ấy trong tích tắc là chuyện dễ như trở bàn tay. Akira dồn sức vào phần chân nhờ bộ đồ gia cường dành cho tiền tuyến rồi bật người lao đi với tốc độ nhanh hơn cả một cái chớp mắt và áp sát Haruka.
Akira cảm nhận khoảnh khắc chưa tới một thoáng ấy như thể mọi thứ đã trôi qua rất lâu, và cậu không khỏi ngạc nhiên khi thấy Haruka vẫn có thể theo kịp chuyển động đó.
Một quả cầu ánh sáng được tạo ra giữa hai tay Haruka – nó trông giống hệt thứ mà Akira từng đối mặt khi chiến đấu với quái vật hợp thể ở Khu vực sâu thứ ba. Giáp trường lực duy trì khối năng lượng siêu dày đặc ấy bắt đầu biến dạng, mở ra một lỗ hổng và phóng chúng về phía Akira.
So với Khu vực sâu thứ ba thì màn sương mù không màu ở đây mỏng hơn rất nhiều. Năng lượng từ quả cầu chuyển hoá thành một tia sáng ngọt lịm, nó gần như không bị suy giảm uy lực khi xé toạc không khí. Tính định hướng cao càng làm tăng thêm sức mạnh chết chóc kia khi lao thẳng về phía Akira.
Nhưng trong lúc thu hẹp khoảng cách với Haruka, Akira không những né được mà cậu còn đưa bản thân vào thế mặt đối mặt với cô. Akira tung cú đấm được cường hoá bởi giáp trường lực và nhắm thẳng vào tia sáng đang bay tới.
Năng lượng bị nén chặt lập tức vỡ tan dưới sức mạnh cú đấm đã khiến tia sáng ấy hoá thành một luồng sáng chói loà tản ra xung quanh và thiêu đốt mọi thứ. Nhưng với bộ đồ gia cường của tiền tuyến thì nó chẳng khác gì ánh sáng bình thường. Tuy nhiên với những toà nhà bỏ hoang ở đây thì đó lại là một câu chuyện khác. Dưới luồng sáng ấy, chúng không chỉ bị thiêu cháy mà còn tan biến thành tro bụi.
Khi thứ ánh sáng đó còn chưa biến mất thì Haruka tiếp tục thu hẹp khoảng cách với Akira. Phía đối diện, cậu cũng nhận ra cô đang tiếp cận và cả hai đồng thời tung đòn chém tay. Nói đúng hơn thì Akira đã cố ý bắt chước đòn tấn công của Haruka.
Hai đòn chém tay va chạm vào nhau, và Akira là bên áp đảo hoàn toàn. Như thể được làm từ cát, tay Haruka lập tức bị thổi bay cùng cả cánh tay.
Thắng bại lúc này đã rõ. Nhưng Akira không dừng lại. Đứng trước Haruka giờ đã nứt vỡ toàn thân và gần như sắp ngã, cậu tung thêm một cú đá về phía cô. Với đòn tấn công bồi thêm ấy, Haruka lập tức tan biến.
Tất cả chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc. Từ góc nhìn của Shiro bên ngoài, cậu chỉ thấy bóng dáng cả hai bị ánh sáng nuốt chửng. Và khi ánh sáng ấy tan đi, Shiro chạy tới chỗ Akira và dáo dác nhìn quanh, nhưng cậu không thấy Haruka đâu. Shiro nghĩ rằng cô đã bị Akira giết chết.
Cậu gào lên trong cơn thịnh nộ:
“Akira! Thằng khốn!”
Cậu trừng mắt nhìn Akira với vẻ đầy căm hận. Akira hơi bất ngờ khi thấy Shiro như vậy. Thái độ đó khiến Shiro càng thêm tức giận khi cậu lao tới định tóm cổ Akira.
Nhưng đúng lúc đó, một giọng nói bất ngờ vang lên khiến Shiro khựng lại.
[Mạnh thật.... Không ngờ cậu lại mạnh đến vậy....]
Trong tầm nhìn mở rộng của Shiro, Haruka lên tiếng với giọng nửa như kinh ngạc.
“...Hả?”
Shiro sững sờ vì cậu tưởng Haruka đã chết. Do quá bất ngờ nên Shiro chỉ còn biết đứng chết lặng chứ chẳng kịp vui mừng gì. Nhưng thay vì quan tâm đến Shiro, Haruka ưu tiên nói chuyện với Akira trước:
[Tôi hiểu rồi. Nếu cậu mạnh như vậy thì tôi sẽ đặt cược vào cậu và phản bội tổ chức. Thoả thuận thành công.]
Thông qua Shiro, Akira cũng nhìn thấy hình ảnh của Haruka. Cậu nhíu mày ra vẻ không hài lòng.
“Điều kiện của tao là phải đặt mày vào tình thế mà tao có thể giết ngay nếu như mày phản bội. Đấy mới là thoả thuận.”
[Yên tâm đi. Tôi sẽ không phản bội đâu. Hơn nữa nếu muốn giết tôi thì cậu sẽ phải đến tận căn cứ của tổ chức. Dù sao thì cậu cũng định tiêu diệt bọn chúng luôn phải không? Vậy hợp tác với tôi sẽ có lợi hơn còn gì, đúng chứ?]
Akira thở dài. So với việc ám ảnh việc giết Haruka thì chuyện loại bỏ mối đe doạ từ Akira giả đối với Shizuka và những người khác quan trọng hơn. Cậu tự thuyết phục bản thân mình như vậy.”
“...Được rồi. Thoả thuận thành công.”
Nghe cuộc đối thoại của cả hai, Shiro càng thêm rối bời.
(Chuyện quái gì thế này...? Haruka vừa nãy chỉ là một thiết bị sinh học điều khiển từ xa thôi ư?.... Không, không đúng! Haruka rõ ràng là đang ở đây mà! Không đời nào mình lại nhìn nhầm được! Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?....)
Người đứng đó là Haruka thật hay chỉ là một thiết bị được cô điều khiển từ xa? Việc phân biệt điều này là cực kỳ quan trọng. Đối với Shiro – người từng thực hiện các công việc thao túng thông tin ở Tập đoàn Sakashita thì chuyện nhận diện này đòi hỏi kỹ năng cao, bởi thế nên cậu đang ngày càng bối rối trước tình huống này.
Vì vậy Shiro mất kiểm soát thao tác trường lực. Toà nhà bỏ hoang nơi Akira và cậu đứng đã bị luồng sáng ban nãy thổi bay. Akira đang đứng trên không nhờ giáp trường lực và Shiro cũng vậy. Nhưng vì thao tác nhầm nên cậu bất ngờ mất điểm tựa trên không và bắt đầu rơi xuống.
“Ối!?....”
Akira bắt lấy tay Shiro để ngăn cậu rơi xuống và đưa lên sân thượng của toà nhà bỏ hoang gần đó. Chiếc xe máy của Akira vốn được Alpha di tản trước đó cũng bám theo sau.
Việc Haruka còn sống đã giúp Shiro phần nào lấy lại bình tĩnh, nhưng những khúc mắc trong lòng cậu vẫn chưa được giải đáp. Shiro nhìn cô với vẻ phức tạp.
“Haruka.... Chuyện này là sao?”
Haruka nghiêm túc đáp lại:
[Đây chính là lý do vì sao em đã không thể nắm tay anh ở toà nhà Seranthal. Lúc ấy Shiro cũng nghĩ em đã thoát khỏi cơ sở rồi nhỉ, nhưng không phải vậy đâu.]
“Không không không! Em rõ ràng đã ở đó mà! Đấy chắc chắn không phải điều khiển từ xa!”
[Đúng vậy. Em thực sự đã ở đó. Và cho đến vừa nãy thôi thì em cũng thực sự đã ở đây.]
Câu trả lời của Haruka khiến Shiro càng thêm rối trí. Và khi nhận thấy Akira không hề bất ngờ trước tình huống này, Shiro hiểu ra ý nghĩa đằng sau thái độ trước đó của cậu.
“...Akira, ngay từ đầu mày đã biết chuyện rồi ư? Vì thế nên mày mới dễ dàng định giết Haruka như thế....”
“Ừ, đại loại vậy. Trông cô ta không giống như đang liều mạng, và tao nghĩ dù có đánh bại ả ở đây thì ả cũng chẳng chết được. Chuyện “ở đây” hay “không ở đây” chắc là liên quan đến việc chuyển giao nhân cách hay ý thức gì đó phải không? Tao không rõ nguyên lý thế nào nhưng đại loại là vậy.”
Akira liếc nhìn Haruka khi trả lời. Kẻ giả mạo mà cậu giết ở toà nhà Seranthal đã xuất hiện lại khi Akira đang giao chiến với Kaiju ở Khu vực sâu thứ ba, và hắn được chính tổ chức của Haruka chuẩn bị. Vì lẽ đó nên cậu cho rằng cô cũng đã làm điều gì đó tương tự.
Akira còn nghĩ Shiro cũng được Haruka giải thích nên cậu hẳn đã biết nguyên do đằng sau. Nhưng khi thấy tình hình xem ra không phải như vậy, Akira liền quay sang nhìn Shiro với vẻ bất ngờ.
Haruka trả lời:
[Cái đó là một công nghệ khác nữa, nhưng về cơ bản thì cậu cũng đoán gần đúng rồi.]
“Ra vậy.”
Akira cho rằng việc giết Haruka hoàn toàn sẽ rất phiền toái. Nhưng vì đã chấp nhận đàm phán thành công nên cậu đã không nói ra.
Nhờ được nghe một phần lời giải thích nên Shiro đã phần nào bình tĩnh trở lại. Đồng thời cậu cũng hiểu ra lý do vì sao Haruka lại từ chối sự giúp đỡ của mình khi cả hai còn ở toà nhà Seranthal. Nghĩ vậy, Shiro định tâm lại.
“Haruka. Anh cũng hiểu được đại khái rồi. Vậy anh cần làm gì để cứu em? Có phải em định lợi dụng lúc Akira tiêu diệt tổ chức để trốn thoát khỏi cơ sở không?”
[Chuyện đó thì em sẽ tuỳ cơ ứng biến. Nếu Akira phá huỷ hoàn toàn tổng hành dinh thì chắc em cũng chẳng cần phải trốn thoát nữa cũng nên.]
“Ra là vậy.... Nhưng mà này... Haruka, dù đã thua Akira thật đi nữa thì em cũng mạnh thật đấy.”
Shiro vẫn nghĩ Haruka cũng chỉ là một đặc vụ ngầm giống cậu, tức là cô hầu như không có năng lực chiến đấu trực diện. Việc cô có thể chiến đấu với Akira đến mức đó hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cậu.
Nhưng Haruka lắc đầu.
[Không hẳn là mạnh đâu anh. Đấy chỉ là năng lượng dữ trự cho hoạt động dài hạn, và nó cũng được dùng hết trong trạng thái tự huỷ rồi. Giới hạn hoạt động ở trạng thái ấy chỉ vỏn vẹn có một giây thôi và nó chẳng khác gì tự phát nổ cả. Ấy thế mà em vẫn bị Akira hạ gục một cách dễ dàng.]
“Vậy tức là dù có gặp Akira ở cơ sở thì em cũng không thể chiến đấu trực tiếp được ư?”
[Vâng. Đúng là tiếc thật, nhưng quả thực là vậy.]
Lúc này Akira chợt xen ngang.
“Nói đến chiến đấu trực tiếp mới nhớ, Shiro. Olivia đâu rồi?”
Khi tới đây, Akira nghĩ rằng Olivia chắc chắn sẽ có mặt. Nếu xét đến việc bắt giữ hay giết chết Shiro thì việc cô không có ở đây sẽ tiện hơn cho Akira. Nhưng hiện tại, khi đã đồng ý hợp tác với Shiro và Haruka thì có Olivia sẽ tốt hơn.
Ban đầu Akira nghĩ Olivia đang ẩn mình bên cạnh Shiro. Nhưng khi tới đây mà vẫn không thấy dấu hiệu của cô, kể cả khi Alpha đã dùng thiết bị thu thập thông tin tiền tuyến trên bộ đồ gia cường để tìm kiếm, nhưng Olivia vẫn không xuất hiện thì điều đó chứng tỏ rằng cô thực sự không có ở đây.
Shiro khó xử đáp lại:
“...À, thật ra thì hợp đồng của tao với Olivia-san đã kết thúc rồi. Lúc giao chiến với Harmers tao đã bắt cô ấy chiến đấu đến mức khiến thân máy bị hư hại nên phần tiền thêm vào để bù đắp đã rút ngắn kha khá thời hạn hợp đồng. Sau đó tao còn kéo cô ấy cùng đi tới Khu vực sâu thứ ba để tạo món nợ với mày nữa, cơ mà ở đó tao lại gặp mấy vụ chiến đấu ngoài dự tính nữa.... Rốt cuộc thì giờ tao cũng chẳng còn tiền để gia hạn nên hợp đồng chấm dứt luôn....”
“Vậy sao....”
Akira cau mày một chút rồi hỏi Alpha.
[Alpha.]
[Cậu ta không nói dối đâu.]
[Vậy à. Nếu không phải nói dối thì dù có giấu gì đi nữa thì việc chấm dứt hợp đồng với Olivia chắc là thật rồi. Thôi, tôi cũng không đào sâu thêm làm gì, lỡ gây ra rắc rối thì phiền lắm.]
Akira tự nhủ như thế để thuyết phục bản thân, nhưng cậu vẫn hơi lườm nguýt Shiro. Thấy vậy, Shiro vội vàng lên tiếng với vẻ hoảng hốt.
“Này này, không sao đâu! Giờ chúng ta đã đồng ý sẽ cùng nhau tiêu diệt tổ chức của Haruka rồi mà. Vậy giờ mày đâu còn lý do gì để nhắm vào tao nữa chứ, đúng không Akira?”
Không có Olivia thì khi tìm ra được Shiro, việc bắt hay giết cậu đối với Akira lúc này là quá dễ dàng. Vấn đề ở đây chỉ là liệu cậu có tìm thấy Shiro hay không mà thôi. Nhưng từ thái độ tự tin khi nói “tao chắc chắn sẽ tìm ra” thì Shiro tin rằng Akira thật sự có thể làm được.
Nói cách khác, dù ở vị trí thuận lợi như vậy, Akira vẫn bị ràng buộc bởi thoả thuận với Haruka và không thể ra tay với Shiro. Thẳng thắn hơn thì Akira đã bị “lừa”. Hiểu được điều này, Shiro nở một nụ cười gượng gạo và cố gắng xoa dịu cậu.
Akira hơi do dự trả lời:
“Nếu Olivia không có ở đây thì ai sẽ bảo Shiro? Là tao hả? Tao sao....”
Shiro cũng đoán được phần nào lý do Akira do dự. Akira muốn giữ Shiro ở gần để có thể dễ dàng theo dõi hoặc xử lý cậu bất cứ lúc nào. Nhưng nếu đưa Shiro theo tới căn cứ của tổ chức thì Akira sẽ phải bảo vệ cậu. Ngược lại, nếu để Shiro hành động một mình thì Akira có thể sẽ không tìm được cậu nữa. Bởi vậy nên Akira đang phân vân giữa việc đưa Shiro theo hay để cậu ở lại.
Về phần mình thì Shiro muốn đi cùng. Tuy không thể trực tiếp chiến đấu, nhưng cậu tin bản thân vẫn có thể làm gì đó để giúp Haruka. Nhưng Shiro cũng biết mình sẽ là gánh nặng trong chiến đấu nên cậu khó mà có thể lên tiếng đề nghị như vậy.
Lúc này Haruka xen vào:
[Akira. Cậu hãy đưa Shiro theo đi. Việc bảo vệ anh ấy chắc chắn sẽ rất vất vả, nhưng kỹ năng can thiệp vào hệ thống tàn tích của Shiro sẽ rất hữu ích khi xâm nhập vào căn cứ. Tôi cũng sẽ hỗ trợ, nhưng nếu để Shiro đứng ra hứng mũi chịu sào thì việc tôi phản bội tổ chức sẽ khó bị phát hiện hơn.]
“Tao hiểu rồi. Shiro, mày thấy thế nào? Không làm cẩn thận là mày chết chắc đấy.”
Shiro gật đầu chắc nịch.
“Ừ, không sao đâu. Cứ để tao lo.”
“Được. Vậy đi thôi. Haruka, dẫn đường đi.”
Sau một thoáng im lặng, Haruka lên tiếng:
[...Hả? Ngay bây giờ sao?]
“Ừ. Ngay bây giờ.”
[Đợi đã đợi đã. Cậu cũng cần phải chuẩn bị chứ Akira?]
“Tao xong hết rồi. Khi liên lạc với Shiro thì tao đoán thể nào cũng phải giao chiến với Olivia nên đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước rồi.”
[V-Vậy sao. Nhưng mà chờ chút đã, tôi cũng cần chuẩn bị....]
“Bao lâu? Một tiếng nữa?”
[Sao cậu lại gấp thế....]
“Yêu cầu từ Sakashita Heavy Industries không có thời hạn hoàn thành, nhưng họ muốn có kết quả sớm. Tao còn được nhận trước thù lao là trang bị tiền tuyến nữa. Để tương xứng với nó thì tao muốn giải quyết nhanh.”
Akira nói rằng bản thân gấp gáp như vậy là vì sự nghiêm túc với yêu cầu, nhưng thực tế cậu cũng không hoàn toàn tin tưởng Haruka. Cậu lo lắng rằng nếu cho quá nhiều thời gian rất có thể cô sẽ thay đổi ý định.
Akira cũng nghĩ tương tự như vậy với Shiro, người đứng về phía Haruka. Cậu quay sang nói với Shiro:
“Nếu cần thì tao có thể báo với Sakashita Heavy Industries là đã bắt được Shiro kèm theo tình hình hiện tại rồi giao nộp Shiro với điều kiện họ không được đụng đến cậu ta. Hoặc tao có thể yêu cầu họ cử người đến bảo vệ Shiro luôn. Nếu Harmers hợp tác thì chẳng phải việc cứu mày sẽ dễ dàng hơn sao?”
Nghe đề xuất của Akira, Shiro lộ vẻ khó xử.
“Không, chuyện đó thì... ừm, không....”
Shiro rõ ràng đang lưỡng lự. Thấy vậy, Alpha nói:
[Akira. Tôi e điều đó là bất khả thi. Ngay từ lúc Shiro đào tẩu khỏi đoàn xe vận chuyển liên Thành phố để cứu Haruka thì có nghĩa là đã có một lý do nào đó khiến cậu ta tuyệt đối không thể nói với Sakashita Heavy Industries về việc muốn cứu cô ấy rồi.]
[Ừ, đúng là không thể nói thẳng chuyện một người của Ngũ đại Tập đoàn lại muốn cứu một kẻ theo chủ nghĩa Kiến Quốc được. Nhưng trông cậu ta do dự như thế thì chẳng phải cũng có khả năng đó sao?]
[Shiro đã chuẩn bị sẵn tinh thần tới mức chỉ cần cứu được Haruka thì bản thân cậu ta có thế nào cũng được rồi. Với một người có quyết tâm đến vậy mà vẫn do dự thì khả năng đó gần như là bằng không.]
[À, ra là thế.]
Akira nghĩ rằng với cách đó thì ít nhất yêu cầu chắc chắn sẽ hoàn thành, khi ấy thậm chí cậu còn có thể dễ dàng tiêu diệt luôn tổ chức của Haruka. Nhưng khi nghe Alpha giải thích như vậy thì cậu đành chấp nhận từ bỏ.
Trước khi Shiro, người đang bối rối ra mặt kịp quyết định thì Haruka đã nói trước:
[Akira. Cách đó không được đâu. Tôi không thể tin Sakashita tới mức ấy, và tôi cũng không thể đi ngay bây giờ. Hãy cho tôi thêm ít nhất một ngày đi, 24 tiếng nữa.]
“...Hiểu rồi. Vậy 24 tiếng nữa.”
[Ừ. Khi chuẩn bị xong tôi sẽ liên lạc lại.]
Haruka nghiêm túc nói với Akira rồi quay sang mỉm cười với Shiro.
[Shiro. Gặp lại anh sau nhé.]
Shiro cũng mỉm cười đáp:
[Ừ. Gặp lại em sau.]
Thế rồi cuộc gọi kết thúc. Bóng dáng Haruka đã biến mất khỏi tầm nhìn mở rộng của Akira và Shiro.
Khác với lúc còn ở toà nhà Seranthal, lần này Shiro và Haruka đã hẹn nhau ngày gặp lại.
Nhìn Shiro, người có vẻ đang hơi vui mừng, Akira tò mò hỏi:
“Này Shiro. Sao mày lại cố gắng cứu Haruka vậy?”
Shiro nghiêm túc trả lời:
“Cứu bạn bè thì cần lý do à?”
“...Vậy sao.”
Akira chấp nhận câu trả lời ấy. Đối với Shiro, bạn bè là thứ quan trọng đến vậy. Cậu thầm nghĩ.
“Thế ngày mai mày cũng phải cố gắng đấy Shiro. Tao không mở được mấy vách ngăn của tàn tích đâu.”
“Ừ. Cứ giao cho tao.”
Nếu mọi chuyện suôn sẻ thì Shiro sẽ cứu được Haruka. Với suy nghĩ đó, cậu tràn trề quyết tâm.


13 Bình luận
của tụi nó đàm phán thật sự nhìn rất là mắc cười và nhảm nhí, nếu so với '' người lớn '' như akira và sheryl hay katsuragi , và càng thảm hại hơn khi so với các trưởng lão như viola và sugadome , coi bọn họ đàm phán giờ coi tụi nó đàm phán như con nít ấy , thương lượng cái kiểu gì mà toàn nhắc đến lợi ích của bản thân mà chẳng để ý gì đến lợi ích của bên kia thì làm sao mà thành công
Shiro cũng biết đàm phán vì không ít lần dồn Akira vào thế nợ phải trả (cũng có thể xem Shiro trình còi nhưng hơn Akira). Trong tình huống đàm phán sinh tử này thì bênh một chút cho Shiro là Akira làm quả bất ngờ quá (Sugadome cao tay nữa) nên mới bị dồn vào thế bí + đang bị ảnh hưởng về mặt cảm xúc khi Akira nói tới Haruka với ý định muốn giết nữa :D
Haruka thì cũng tự nhận là không biết đàm phán nên mới phải mang Shijima ra làm thay thì không nói làm gì.
Đàm phán tất nhiên là phải nghĩ đến lợi ích bản thân rồi, nhưng cái chính là Haruka không thân Akira tới mức nghĩ tới lợi ích của thằng cu + quả sát khí suýt làm cho ngất xỉu nữa thì chẳng ai đàm phán nổi với Akira mà không đặt lợi ích bản thân lên trên hết đâu bác (nhất là trong trường hợp Haruka đang bị cả hai thế lực chắc lớn nhất truyện truy đuổi) :D