Tập 01 Web Novel
Chương 36 - Trời đêm đầy sao/Quyết tâm của Yuuto/Hinata và Tsukino
3 Bình luận - Độ dài: 3,038 từ - Cập nhật:
Arc 7 - Vừa là một cặp nhưng cũng vừa đơn phương, chỉ hôm nay thôi
====================
Dưới bầu trời đêm đầy sao, tôi và Hinata cùng kề bên nhau trở về nhà.
「Hôm nay vui thật đó. Cũng lâu lắm rồi mà mình mới lại được vui vẻ ở công viên giải trí như vậy à. Nè, hay là lần sau chúng ta lại cùng đi chơi đâu đó nhé. Thủy cung hay sở thú chẳng hạn」
「Ý hay đó. Chỉ là, khi ấy sẽ không còn giống như ngày hôm nay nữa. Bởi vì, chúng ta sẽ cùng đi chơi với tư cách gia đình mà」
「......Ưm, cậu nói phải」
Bên dưới ánh đèn đường sáng rọi xuống, vẻ mặt Hinata trông có phần cô đơn,
「Nè~. Mối tình đầu của Yuuto-kun, đến đây là kết thúc sao?」
「...... Ừ thì ít nhất, đại khái có thể kết luận là như vậy. Vậy nên là Hinata không cần thiết phải lo lắng chuyện đó đâu. Kể từ ngày mai, cả mình và Hinata đều sẽ bên nhau như một gia đình mà」
Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã về đến khu chung cư và rồi dừng lại ngay trước cửa nhà.
Chỉ cần bước qua cánh cửa này, buổi hẹn hò hôm nay sẽ hoàn toàn kết thúc. Còn người bạn cùng lớp mà tôi thích thầm là Hinata trong tâm trí tôi từ nay sẽ trở thành người chị đảm đang khéo chăm lo cho gia đình.
Mang đầy vẻ do dự và miễn cưỡng, Hinata từ từ lấy chìa khóa cửa ra.
Và khi cậu ấy bắt đầu mở cửa, tôi chợt cất lời.
「Xin lỗi cậu, mình vẫn chưa thể về nhà ngay được…… Đang có người mà mình cần gặp ngay lúc này. Liệu Hinata có thể về nhà trước được không」
Hinata bất giác cứng đờ người lại, nhưng chỉ thoáng chốc thôi.
「Vậy à…… Ưm, mình hiểu rồi. Mình sẽ đợi Yuuto-kun về」
「Ừ…… Buổi hẹn hò hôm nay vui lắm. Cảm ơn cậu nhé」
「......Điều đó, chính mình mới, là người phải nói vậy chứ?」
Cho tới khi cánh cửa đóng lại, tôi mới từ từ thở ra. Bên trong tâm trí tôi vẫn cứ vang vọng câu hỏi của Hinata trước đó.
――Mối tình đầu của Yuuto-kun, đến đây là kết thúc sao?
Tôi cần phải sớm cho cậu ấy câu trả lời.
Tiến sang căn bên cạnh, tôi với tay bấm chuông cửa. Và gần như ngay sau đó, cánh cửa mở ra.
Chào đón tôi ngoài cửa chính là Tsukino.
「Yo~. Như đã hứa, mình qua đây gặp cậu trước」
「Buổi hẹn hò với Hinata-san, sao rồi?」
「………………」
「Cậu không cần phải tỏ vẻ khó xử như vậy đâu? Chỉ là mình muốn trêu cậu chút thôi mà. Ngay cả khi hai cậu có vui vẻ đi chăng nữa, thì cậu cũng không nên kể với mình mà」
Được Tsukino mời, tôi tiến vào bên trong phòng khách.
「Yuuto, sẽ nói cho mình câu trả lời của ngày hôm đó nhỉ?...... Vậy thì mình, xin được phép nói thật lòng mình thêm một lần nữa」
Tsukino hướng ánh mắt bí ẩn nhìn tôi không rời.
Biểu cảm ấy, vẫn cứ giống hệt như ngày hôm đó. Vẫn cứ nghiêm túc hết như cái lúc cậu ấy tỏ tình với tôi.
「Mình thích, Yuuto――Mình đã thích cậu, kể từ rất lâu rồi」
Cũng chính là những lời mà Hinata đã nói với tôi, không phải như người bạn cùng lớp mà là dưới tư cách một cô gái.
Dẫu cho tôi đã luôn chờ đợi những lời nói đó từ rất lâu, chỉ là giờ đã kết thúc cả rồi.
Giờ là lúc tôi phải nói ra. Nói ra ra câu trả lời cho lý do tại sao tôi lại phải dành thời gian bên Hinata, để có thể thực sự trở thành một gia đình.
「……Tsukino. Mình――」
Chẳng còn chút do dự nào nữa, tôi cất lời dõng dạc.
「Mình cũng, thích Tsukino lắm――Xin hãy, hẹn hò với mình nhé」
◇
Bên trong căn phòng tràn ngập vẻ tĩnh mịch đến khó chịu của màn đêm.
Một mình ôm lấy con thú bông shiba bồng bềnh trên giường, tôi dán mắt nhìn lên trần nhà bên trong phòng mình. Thậm chí tôi đã chuẩn bị cả bồn tắm lẫn cả đem cất những bát đĩa đã sạch từ trong máy rửa bát. Để rồi khi không còn việc gì để làm, cảm giác cô đơn lại chợt ập đến trong lòng tôi.
Bản thân tôi cũng quá hiểu rằng, người mà Yuuto-kun đang muốn gặp chính là Tsukino-chan.
Chắc hẳn, là một cuộc trò chuyện mà không có chỗ cho tôi tham gia――Một cuộc trò chuyện giữa hai người, chính là về lời thổ lộ của Tsukino-chan.
(Phải vậy rồi ha. Nếu như buổi hẹn hò ngày hôm nay, là dấu chấm hết cho mối tình đầu của Yuuto-kun…… Thì giờ là lúc, để cậu ấy đáp lại lời tỏ tình của Tsukino-chan)
Lồng ngực tôi thắt lại cứ như thể bị đá tảng đè lên.
Người đã quyết định sẽ ở bên Yuuto-kun như một gia đình, là tôi. Thậm chí tôi còn vui sướng vì được sống chung với Yuuto-kun bên trong căn nhà này.
Điều đó tới giờ vẫn chẳng hề thay đổi. Rằng tôi cảm thấy hạnh phúc vì là một phần trong gia đình của Yuuto-kun.
Thế nhưng, nếu. Nếu Yuuto-kun thực sự hẹn hò với Tsukino-chan.
Điều đó, đừng――TUYỆT ĐỐI ĐỪNG.
Dẫu cho ngay cả khi có trở thành một gia đình, tôi cũng làm gì có quyền mà được nghĩ theo cách đó cơ chứ.
「……Yuuto-kun」
Cứ như thể nước mắt đang chực chào ra sau mí mắt, bất giác tôi ôm Shiba bồng bềnh thật chặt vào lòng.
Và rồi khi nghe thấy tiếng cửa chính mở ra, toàn thân tôi chợt giật mình thon thót.
Cố gắng kiềm chế vẻ mất kiên nhẫn trong lòng lại để tiến ra phòng khách, tôi trông thấy Yuutok-kun hiện đang ngồi trên ghế sofa.
「......Cậu đã nói chuyện xong với Tsukino-chan rồi sao?」
「Ừm, có lẽ vậy. Mình cũng đã nói hết những gì cần nói…… Còn Tsukino, cậu ấy gửi lời cảm ơn tới Hinata đó. Rằng, cảm ơn vì đã ở bên Yuuto trong buổi hẹn hò hôm nay」
「Chuyện đó, ổn mà. Chẳng phải chính Tsukino-chan mới là người thực sự cảm thấy đau khổ sao」
「Cậu nói phải, mình đã quá trì hoãn đáp lại lời thổ lộ của Tsukino…… Mặc dù vậy, mối tình đầu giữa mình và Hinata, cũng đã kết thúc rồi」
Tôi chợt cứng đờ lại như thể bị hóa đá.
「Này, Hinata. Về chuyện Tsukino thổ lộ với mình――」
Dừng lại đi, xin đừng nói nữa.
Nếu như, cậu ấy bảo, mình đang ở trong một mối quan hệ đặc biệt với Tsukino-chan, thì sao――
「Đợi đã, Yuuto-kun――!」
「Ít nhất thì tới giờ, chúng mình vẫn chưa hẹn hò đâu…… Có vẻ là mình, đã bị Tsukino đá mất rồi」
「…………Ế~?」
Vào khoảnh khắc ấy, mọi căng thẳng tích tụ chợt biến mất, cơ thể tôi cứ như thể chỉ chực ngã gục tới nơi.
Tsukino-chan, từ chối hẹn hò ư?
Và khi tôi đang tự lẩm bẩm điều này với chính mình, tôi chợt bắt gặp ánh nhìn từ Yuuto-kun, với vẻ nghiêm trọng hơn tất thảy trước nay.
◆
「Xin hãy hẹn hò với mình nhé…… Yuuto, cậu vừa nói vậy phải không?」
「Ừ. Nhưng chỉ là nếu cậu thấy ổn với một người như mình thôi」
Bất chấp việc chúng tôi sắp sửa hẹn hò, thì kỳ lạ thay, tôi lại không cảm thấy chút xấu hổ nào cả.
Điều này xảy ra chắc hẳn là do tôi đã ở bên Tsukino quá lâu rồi.
「Vậy sao, mình hiểu rồi. Vậy thì mối tình đầu mà Yuuto dành cho Hinata đã kết thúc rồi nhỉ」
「Có lẽ, không hẳn là vậy. Chỉ là có thể thôi, thế nhưng tình cảm mà mình dành cho Hinata vẫn chẳng thể thay đổi được」
「…………Ế~?」
Đến khi biểu cảm trên gương mặt Tsukino chuyển sang vẻ sốc ra mặt, tôi mới bắt đầu nói rõ ràng.
「Khoảng thời gian đặc biệt mà mình ở bên Hinata ngày hôm nay khiến mình nhận ra rằng. Rốt cuộc, bất kể mình có cố làm gì, mình vẫn chẳng thể sao thôi thích người con gái tên Hinata được. Những cảm xúc đó sẽ chẳng bao giờ có thể thay đổi. Đồng thời cũng chẳng thể che giấu được」
Chỉ cần được hẹn hò bên Hinata với tư cách như một người đặc biệt của cậu ấy. Cứ ngỡ rằng chỉ cần giấc mơ đó trở thành hiện thực, tôi sẽ chẳng còn hối tiếc mà buông xuôi mối tình này, và rồi có thể được ở bên nhau như một gia đình.
Thế nhưng, thực tế không phải vậy. Đến ngay cả bây giờ, con tim tôi vẫn không sao đập mạnh mỗi khi cạnh bên Hinata cho được.
Mặc dù vậy, điều đó âu cũng là hiển nhiên. Bất kể dù Hinata có là bạn cùng lớp, hội trưởng hội học sinh, hay là gia đình đi chăng nữa. Người con gái ấy rốt cuộc vẫn là Hinata, vẫn là mối tình đơn phương trong lòng tôi.
Và vì vậy, miễn là vẫn ở bên Hinata, thứ cảm xúc này có lẽ vẫn sẽ không bao giờ phai nhạt được.
Cho dù có là bạn cùng lớp hay gia đình, Hinata vẫn sẽ là Hinata mà thôi.
「Vậy nên là, mình đã hiểu ra rồi. Nếu như cái thứ cảm xúc tình đơn phương này vẫn chẳng thể biến mất, vậy thì mình chỉ cần tiếp tục yêu thương Hinata như người trong gia đình là được rồi」
「Vậy thì, ý Yuuto là, cậu sẽ từ bỏ việc tiếp tục coi Hinata như người yêu phải không?」
「Hẳn vậy. Tóm lại là, mình đã từ bỏ rồi. Nếu như đã chẳng thể quên đi mối tình đầu không thành hiện thực, vậy thì cách tốt nhất là vẫn cứ ở bên như một gia đình với Hinata. Đó chính là, câu trả lời của mình」
「......Yuuto, so với lần đầu mà mình tỏ tình với cậu, cậu trông có vẻ bớt căng thẳng hơn nhiều rồi đấy」
Có lẽ, cậu ấy nói đúng. Kỳ lạ thay, khi mà trong lòng tôi giờ đây đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
「Vậy thì mình phải cảm ơn Hinata-san rồi. Nhớ có Hinata-san chấp nhận buổi hẹn hò mà giờ đây, Yuuto cuối cùng cũng có thể buông bỏ mối tình đầu rồi」
Ánh mắt Tsukino nhìn tôi không rời.
「Vậy nên là, cậu mới nói rằng sẽ hẹn hò với mình?」
「Gánh nặng trong lòng mình giờ đây đã không còn nữa rồi. Vì vậy, mong được cậu chiếu cố một lần nữa――Xin hãy trở thành, bạn gái mình nhé」
Có thể từ giờ trở đi, cả tôi và Tsukino sẽ không còn là những người bạn thuở nhỏ như trước kia nữa.
Cuối cùng, đôi môi mang màu cánh anh đào của Tsukino cũng bắt đầu khẽ chuyển động.
「Mình xin lỗi――Mình vẫn chưa thể, hẹn hò với Yuuto được」
……………………………
N?
「E~to, không phải mình vừa nghe nhầm chứ? Chưa thể, hẹn hò bây giờ được là……」
「Đúng như những gì mình nói đó. Có lẽ mình không, muốn trở thành bạn gái của Yuuto. Mình có nói là mình thích cậu, nhưng mình không bảo là muốn hẹn hò với Yuuto phải không? Muốn hẹn hò với cậu, mình chưa từng nói về bất cứ điều gì như vậy cả」
「――Ếe~ ! ?」
Không không, chẳng phải cậu ấy trước nay luôn nói rằng, muốn trở thành một người đặc biệt với mình sao.
Mà khoan đã, vậy còn quyết tâm trở thành người yêu với Tsukino của mình thì sao…… ! ?
「Tình cảm mà mình dành cho Yuuto, tới giờ vẫn chẳng hề thay đổi đâu đó? Vậy nên là, chỉ cần Yuuto thực sự tự quyết định được cảm xúc của cậu, mình sẽ cân nhắc hẹn hò với cậu」
「......Tự quyết định, cảm xúc của mình sao?」
「Bởi vì ban đầu, Yuuto có nói rằng cậu thích mình như một người bạn thuở nhỏ…… Để rồi dần dần, Yuuto dần bắt đầu coi mình như một cô gái. Thế nhưng chừng nào những thứ cảm xúc kia vẫn còn quẩn quanh, mình sẽ không thể nào trở thành bạn gái của Yuuto được」
Tôi bất giác chết lặng, nhưng đồng thời chính bản thân tôi cũng cảm thấy kỳ lạ, khi mình lại dễ dàng chấp nhận những gì Tsukino nói tới vậy.
Chỉ đến bây giờ tôi mới thực sự nhận ra, những lời mà Tsukino nói có lẽ đều đúng cả.
Đối với tôi, Hinata kể từ bây giờ sẽ trở thành 『Gia đình』 chứ không còn là 『Bạn cùng lớp』 nữa.
Nhưng đối với Tsukino, cậu ấy đối với tôi vẫn chỉ là 『Bạn thuở nhỏ』...... Mối quan hệ vẫn chưa thể phát triển thành 『Bạn gái』 như những gì Tsukino mong muốn được.
「Không, dẫu vậy. Chính vì vậy, nên mình mới muốn được hẹn hò với Tsukino」
「......Tại sao?」
「Bởi vì mình, muốn hiểu rõ hơn về Tsukino. Dù cho trước đây có là bạn thuở nhỏ, chỉ cần hẹn hò bên nhau, rồi sẽ có lúc mình có thể thực sự yêu Tsukino như một người con gái…… chính mình cũng đã nhiều lần được nhìn thấy một Tsukino như vậy rồi」
Kể từ ngay mà Tsukino tỏ tình với tôi tới nay, cậu ấy đã luôn tỏ ra như một người bạn gái với tôi.
Đến ngay cả bạn thuở nhỏ đã luôn ở bên Tsukino là tôi mà còn không biết, một khía cạnh khiến cho Tsukino tỏa ra sức hút đến lạ.
「Chính vì vậy, có lẽ chúng ta bây giờ vẫn sẽ chỉ là bạn thuở nhỏ. Nhưng có lẽ rồi sẽ có ngày thứ cảm xúc này trở thành tình yêu――Vậy nên mình rất muốn được hẹn hò với cậu」
「………………」
Hệt như một thiếu nữ mộng mơ, nét ngơ ngác hiện lên trên gương mặt Tsukino.
Dẫu vậy, cậu ấy lại lắc đầu buồn bã.
「Yuuto nói vậy, khiến mình vui lắm. Thế nhưng, tình cảm của Yuuto, mình vẫn chưa thể đáp lại ngay được」
「......Hiện vẫn chưa thể được sao?」
「Bởi vì, Yuuto đã có Hinata-san…… Hinata-san giờ đây cũng đã trở thành gia đình với Yuuto. Mình không muốn việc chúng mình hẹn hò, sẽ làm phá hỏng mối quan hệ của cậu với Hinata-san hiện tại」
Hóa ra là cậu ấy lo lắng cho Hinata.
Nhưng liệu điều đó có phải lý do duy nhất khiến cậu ấy vẫn chưa chấp nhận hẹn hò với mình hay không.
「Cho đến khi Hinata-san thực sự quen với cuộc sống chung mới, mình sẽ không thể hẹn hò với Yuuto được. Dẫu vậy, mình cũng không muốn chỉ là bạn thuở nhỏ như trước nữa…… Vậy nên là, nè. Dù chỉ một chút thôi cũng được, hãy để mình được ở bên Yuuto, thực sự như một người bạn gái」
Tsukino ngước lên nhìn tôi với đôi mắt rưng rưng.
「Nếu mình làm vậy, rồi sẽ có ngày Yuuto cũng sẽ cảm thấy phấn khích khi ở bên mình, giống như ở bên Hinata-san…… Nhưng chắc sẽ, không đâu nhỉ」
「……Haha」
Từ trước tới nay, tôi vẫn chỉ luôn coi Tsukino như một thành viên quan trọng trong gia đình.
Và cũng vì thế, để có thể đối mặt với cảm xúc của Tsukino. Để sẽ trở thành người yêu chứ không còn là bạn thuở nhỏ nữa, tôi cần phải cạnh bên Tsukino.
「Dẫu sao thì, mình cũng đâu có quyền từ chối phải chứ? Bởi vì mình đã hứa với Tsukino, rằng sẽ thực hiện bất cứ mong muốn nào của cậu rồi mà」
「......Ưm, đúng vậy nhỉ」
Và rồi, Tsukino mỉm cười, với vẻ dễ thương tựa thiên thần.
「Cứ chuẩn bị trước đi nhé? Yuuto đối với mình không chỉ là bạn thuở nhỏ luôn quan tâm chăm sóc mình, mà còn là người mà mình yêu nhất trên đời này――Từ giờ trở đi, mình sẽ càng làm nũng cậu nhiều hơn đó」
◆
「......Ra, là vậy nhỉ. Tsukino-chan, là vì nghĩ cho mình」
Lẩm bẩm dứt lời, Hinata đổ nhoài người rồi ngồi gục xuống tại chỗ.
「Hinata……?」
「......E~to, nè. Chỉ vì mình mà Tsukino-chan không thể hẹn hò với Yuuto-kun, chẳng phải điều đó thực sự quá bất công sao? Nhưng――Nhưng mà」
Và rồi, vẻ mặt Hinata trông như thể đang chực khóc.
「Mình vẫn không sao ngăn bản thân cảm thấy nhẹ nhõm cho được…… Rằng mình muốn mối quan hệ với Yuuto-kun trước nay vẫn sẽ chẳng hề thay đổi」
「......Ừm, phải rồi. Bản thân mình cũng vậy, mình cũng thích được sống chung với Hinata mà」
Chắc hẳn, đây sẽ là khởi đầu mới của cả hai chúng tôi.
Khi mối tình đầu với Hinata đi tới hồi kết, cả hai sẽ chung sống bên nhau như một gia đình.
……A~, phải rồi.
Nếu như Hinata đã trở thành gia đình của tôi, có một điều mà tôi cần phải nói với cậu ấy.
Một điều mà luôn là lời đầu tiên nói với Hinata, mỗi khi trở về ngôi nhà này.
「Mà phải rồi, có một điều này mà mình quên nói với cậu」
Nhằm giúp Hinata đang ngồi bệt dưới sàn có thể đứng dậy, tôi đưa tay ra.
「Mình về rồi đây, Hinata」
「――Ưm. Mừng cậu về, Yuuto-kun」
Hinata cũng mỉm cười đáp lại và rồi nắm lấy tay tôi…… Ừm, quả nhiên nụ cười dịu dàng thế này trông hợp với Hinata hơn mà.
Vừa là “Nữ thần hoa hướng dương”, vừa là là cô gái mà tôi thầm yêu――Và sau tất cả, Hinata chính là gia đình của tôi.
====================
P/S: còn một chương nữa là hết vol


3 Bình luận