Isekai Yurutto Survival S...
Ayano - 絢 乃 Artumph - 乾 和 音
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phụ Chương

Chương 143: Thứ Bảy, ngày 21 tháng 12 - 1/4

0 Bình luận - Độ dài: 1,424 từ - Cập nhật:

Đã hai tuần trôi qua kể từ khi biết được chúng tôi có lẽ là những người duy nhất còn sống trên đảo.

Thứ Bảy, ngày 21 tháng 12.

Sáng sớm, Eri và tôi đang vui đùa bên hồ trong nơi ẩn náu.

「Cuối cùng cũng đến lúc rồi! Eri!」

「Bọn mình đã làm được rồi! Hokage!」

Cà chua đã sẵn sàng để thu hoạch.

Trên cái chậu đất nung là một loại quả đỏ lớn và đẹp mắt.

Số lượng mỗi chùm khoảng năm, sáu quả.

Tuy một vài quả không có hình dạng đẹp như những loại trên thị trường, nhưng cũng chả sao cả.

「Khoảng hai tháng sau khi hoa nở, và ba tháng sau khi gieo hạt.」

「Lâu thật nhỉ.」

Trồng cà chua tương đối dễ.

Tuy nhiên, không thể mặc kệ chúng như khoai lang được.

Cần phải thực hiện các công việc như tưới nước, uốn thân cây và cả bón thêm phân.

「Tớ muốn cắn một phát quá!」

Eri cầm một quả cà chua mới thu hoạch và đưa lên mặt.

Nước dãi chảy ra từ khóe môi cô.

「Sao không chứ, thử một miếng đi.」

「Hả?! Nhưng mà…」

Eri liếc nhìn xung quanh.

「Cậu chắc chứ?」

「Tớ không, nhưng Eri có lý do chính đáng cho việc đó」

「Một lý do chính đáng?」

「là đầu bếp của chúng tớ, nên cậu có thể nói rằng đây là nếm vị để nấu ăn.」

「Đúng vậy! Chính nó! Hokage, cậu đúng là thiên tài.」

Gương mặt Eri tươi sáng hẳn lên.

Ngay sau đó, cô ấy đã cắn quả cà chua.

「Việc này là vì mục đích nấu ăn, việc này là vì mục đích nấu ăn.」

Eri lẩm bẩm những lời bào chữa trong khi nhai cà chua, và tôi là người duy nhất có thể nghe thấy cô ấy.

Sau đó, má cô ấy phồng lên như nước uống có ga.

「Ừm!!」

Gương mặt Eri rạng rỡ vì tiếng reo hò phấn khích.

Nhìn vẻ mặt của cô ấy, tôi có thể đoán được nó như nào rồi.

「Ngon quá! Thật tuyệt vời! Hokage!」

Eri đưa cho tôi quả cà chua mà cô ấy cắn dở.

「Cậu cũng ăn thử đi! Hokage.」

「Không, tớ không ăn đâu.」

Nói vậy thôi chứ nhìn quả cà chua thôi cũng khiến tôi chảy nhỏ dãi.

Mọng nước và hương vị dịu nhẹ làm sao.

Thậm chí còn có thể gọi nó là trái cấm.

「Biểu hiện trên mặt đang phản bội cậu đấy?」

Eri cười toe toét.

「Ừ, đúng rồi」

 Nếu chúng ta ăn hết thì sẽ không ai biết. Đây.」

Cô ấy đưa quả cà chua lại gần miệng tôi hơn.

Eri đang nói「Aaaah」, thế nên tôi mở miệng ra.

Không thể cưỡng lại được.

「Ngon quá!」

Tôi thốt lên.

Mọi người đều nuôi dưỡng cà chua bằng tình yêu thương và đó là lý do tại sao nó ngon đến như vậy.

「Đúng chứ?! Từ bây giờ chúng ta sẽ sử dụng rất nhiều cà chua.」

「Tớ rất mong chờ điều đó.」

「Cứ để đó tớ lo!」

Eri đặt những quả cà chua đã thu hoạch vào giỏ tre và quay trở lại khu vực chính.

Sau đó cô ấy có một câu hỏi.

「Có ổn không nếu chúng ta gia tăng số lượng cà chua?」

「Tất nhiên rồi.」

 「Nếu vậy, chúng ta sẽ điều chỉnh để tăng sản lượng thu hoạch trong tương lai.」

「Được!」

Chúng tôi không trồng cà chua chỉ để ăn.

Cả bọn đã cố gắng để nuôi dưỡng chúng.

Để dù cho có hết hạt thì bọn tôi vẫn có thể trồng tiếp.

Cách nhân giống cà chua rất dễ.

Chỉ cần cắt chồi và trồng vào một chậu khác.

Nó có hiệu quả tốt vì bọn tôi có thể dùng lại cách này để mở rộng quy mô.

Ngoài ra, cách này cũng hiệu quả hơn so với việc trồng từ hạt giống.

Hơn nữa, chúng tôicũng có thể nhân giống chuối và các loại cây khác theo cách tương tự.

「Mặc dù vậy… 」

Tôi lẩm bẩm một mình khi nhìn theo Eri rời đi.

「Lạnh quá…」

Khi cuối năm đến gần, thời tiết ngày càng trở nên khắc nghiệt hơn.

Không thể mặc đồng phục mùa hè và quần áo mỏng nữa.

Vậy nên, tôi mặc áo dài tay bên ngoài áo lót.

Chúng được tái chế từ đồng phục của những người đã chết.

Tuy nhiên, những bộ phận cơ thể tiếp xúc với bên ngoài như tay và mặt vẫn còn lạnh.

Tại khoảng đất trống nằm gần lối vào nơi ẩn náu.

「「「「「 Uooooooooooohhhh!!! 」」」」」

Mọi người đều reo hò vì bữa sáng mà Eri chuẩn bị.

「Cái nồi có vẻ nặng, có sao không?」

Eri tỏ vẻ lo lắng.

Mọi người khác, kể cả tôi, đều phấn khích và nói rằng không có vấn đề gì.

「Không sao đâu! Đây là điều tuyệt vời nhất! Nó làm ấm cơ thể tớ.」

「 Đúng vậy! Đúng như kỳ vọng, Eri!」

Hôm nay, chúng tôi ăn lẩu cà chua vào bữa sáng.

Bọn tôi sử dụng rất nhiều cà chua và những nguyên liệu khác.

Mùi thơm bốc ra từ nồi nước sôi sùng sục cũng đủ khiến tôi ngất ngây.

「Itadakimasu!」

Chúng tôi dùng bữa bằng bát sơn mài.

Đúng như hình thức của nó, không, thậm chí còn tốt hơn, nó hoàn hảo!

「Tớ cảm thấy bên trong mình đang dần ấm lên.」

Shiori mỉm cười vui vẻ.

「Đúng vậy! Bên trong thậm chí còn có vài con cá mà tớ câu được nữa, thật tuyệt vời!」

Arisa cũng đang có tâm trạng tốt.

「Cà chua rất tốt, không chỉ đẹp mắt mà còn bổ dưỡng nữa.」

「 Đúng như người nói, thưa cô chủ.」

Ngay cả Amane, người không hay biểu lộ cảm xúc, cũng trở nên ấm áp.

「Tớ cảm thấy mình có thể làm việc chăm chỉ hơn bình thường」

「Nghe mọi người nó vậy tớ thấy vui lắm」

Eri mỉm cười nhẹ nhõm.

Sau khi ăn xong lẩu cà chua, chúng tôi bắt đầu làm việc.

Nói vậy thôi, hôm nay là thứ bảy, nên chúng tôi có thể tự do làm bất cứ điều gì.

「Muscle, hôm nay lại tập luyện à?」

Tôi rời khỏi nơi ẩn náu và gọi Muscle Takahashi

「Tất nhiên rồi! Không có ngày nghỉ trong quá trình luyện tập.」

Muscle Takahashi làm tư thế khoe cơ như thường lệ lúc trả lời.

「Tớ biết đó là một lối tư duy tốt, nhưng cố gắng đừng để bị cảm. Trời đang trở lạnh rồi.」

「Đã hiểu.」

Muscle Takahashi đã rời khỏi nơi ẩn náu.

「Eri, cần giúp gì không? Nấu ăn trong cái thời tiết lạnh giá này chắc khó khăn lắm.」

Tôi tìm người mà mình có thể giúp.

Đầu tiên, tôi hỏi Eri, cô ấy lúc nào cũng bận rộn.

Tuy nhiên, cô ấy lắc đầu.

「Tớ đã có đủ sự giúp đỡ rồi 」

Eri nở một nụ cười gượng gạo.

Cô ấy chỉ vào anh chàng đứng cạnh mình, trông cậu ta có vẻ rất tự hào.

「Tớ đang giúp.」

Là Tanaka.

Gần đây, cậu ta đang cố gắng thể hiện với Eri.

Không thể tin được là mới cách đây không lâu Tanaka còn đang tán Shiori.

Mọi chuyện bắt đầu khi cắt tóc cô ấy nói về chủ đề otaku.

Nhưng trước khi tôi kịp nhận ra, mục tiêu của anh ta đã quay trở lại với Eri.

Shiori hẳn đã từ chối, hay tôi nên nói là cô ấy đã né được cậu ta.

Thôi kệ, ai lại để ý tới chi tiết chứ.

Tanaka hiện đang ở chế độ dại gái và nó cũng không phải vấn đề gì cả.

Chắc là vậy.

「Nếu Eri không có vấn đề gì với nó thì được thôi.」

Tôi nhìn xung quanh.

Tôi đã tìm thấy chị em nhà Asakura, Yoshiokada và Mana.

Những người khác đều đi ra ngoài.

Karin cũng không có ở đây. Chắc là việc sinh con sẽ diễn ra vào tối nay

Sinh con là hoạt động định kỳ vào thứ Bảy của Karin.

Không rõ là ngày hay đêm nhưng có vẻ như lần này sẽ là vào tối nay.

「Dù sao thì cũng rảnh, chắc đi lấy nguyên liệu giúp vậy..」

Tôi lẩm bẩm một mình, nhưng bỗng nghe thấy một giọng nói.

「 Uhm, anh Shinomiya. Vậy em có thể làm phiền một chút được không?」

Hinako tiến lại gần tôi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận