TẠI SAO VĨ THANH THINH LẶNG CHỈ LÀ MỘT TÁC PHẨM ĐỌC ĐƯỢC CHỨ CHƯA THỂ GỌI LÀ HAY?
Members

ĐÂY LÀ MỘT BÀI NHẬN XÉT TRUYỆN.

Đối với mình thì mở đầu của bạn không thu hút. Có hai loại mở bài mà mình thích đó chính là đưa lên tình huống bất ngờ khiến người đọc phải tò mò. Loại thứ hai là dùng một bối cảnh, tình huống thật cảm xúc (đau khổ, bức xúc, hài hước, hoài niệm) để khiến người đọc được kích thích cảm giác muốn được tiếp tục trải nghiệm.

 

Mở đầu của bạn là một khung cảnh sinh hoạt bình thường của một gia đình, diễn biến tiếp vẫn là những sinh hoạt bình thường của một gia đình có hai con đang tuổi ăn học. Bạn che giấu cái “cú quay xe” cho đến cuối cùng là có chủ đích. Nhưng việc làm này có phần mạo hiểm. Nếu những phần trước bạn làm không đủ tốt, người ta sẽ không kiên nhẫn để đọc đến cuối cùng. 

 

Cách triển khai của bạn còn là cách tường thuật gián tiếp chứ không trực tiếp thành ra nếu người kể chuyện chính là “anh trai” ở đây không có giọng kể chuyện mang sự độc đáo cá nhân thì e rằng không thu hút được người đọc. Giống như người diễn hài độc thoại vậy, họ ngoài có câu chuyện để kể ra cần có phong cách kể riêng thì mới cuốn hút người khác. Vậy nên khi chọn nhân vật TÔI kể lại chuyện của nhân vật TÔI chúng ta cần sự tỉ mỉ hơn nữa trong việc chọn phong cách kể chuyện. 

 

Thời gian trong truyện có hiện tại và cả quá khứ nhưng khi viết lại chưa thể hiện rõ lắm. Nhất là những đoạn xen giữa hiện tại và quá khứ hồi tưởng của nhân vật khiến mình đọc còn hơi bối rối một chút. 

 

Lý do truyện chưa chạm vào cảm xúc của người đọc đó chính là chưa đủ dàn trải. Những ký ức của nhân vật được kể bằng giọng văn khá bình thản khiến cho nỗi đau của nhân vật bị giảm đi, không còn khiến người đọc thấy vấn đề đó quá to tát nữa. 

 

Viết đề tài cũ là một việc vừa dễ lại vừa khó. Dễ là vì nó phổ thông, nó dễ hiểu. Khó là làm sao để người đọc không cảm thấy: “À, cái này người ta nói rồi, viết hoài viết mãi cũng chỉ có vậy.” Để viết tốt một đề tài đã cũ, chúng ta cần tỉ mỉ đào sâu vào cảm xúc, moi ra những cái gai nhỏ đâm sâu trong trái tim đầy rẫy tổn thương của nhân vật, trình bày nó ra cho độc giả nhìn những đau đớn, những cảm giác mà có khi họ đã từng trải qua nhưng có lẽ đã bỏ quên. 

 

Đoạn mở đầu bị lặp từ khá nhiều, có một vài chỗ còn sai chính tả. 

Cảm ơn những bạn đã đọc đến cuối cùng. Mình một lần nữa xin giới thiệu, mình là Hoài Thư. 

Mình có mở dịch vụ review, nhận xét góp ý truyện, beta đồng hành cùng tác giả từ những bước đầu tiên đến khi hoàn truyện. 

Mình có thể lên review theo hai phong cách: Phong cách độc giả: đọc và nêu cảm nhận về cốt truyện, không đánh giá về kỹ năng của tác giả. 

Phong cách chuyên gia: Đánh giá về cách viết, cách xây dựng cốt truyện. Nhận xét chung về cốt truyện, chỉ ra lỗi nếu bạn cần. 

IB mình để biết thêm về giá dịch vụ nhé!

FB: Hoài Thư

Discord: https://discord.gg/ZRjkE6eM

Truyện sáng tác

5 Bình luận

AUTHOR
Ui chao! Mấy nay em nhỏ hơi bận, vả lại bữa đêm có bài thì trong Slum đã có nhiều ý kiến của mọi người, đặc biệt của Đại sư Mạt Trà và bạn An Nhiên Hạ Huyệt và các bạn khác cũng khá phong phú rồi nên giờ trên đây phải hồi chị thì lại hơi hình thức quá. Chị iu cho em nợ lời phản hồi nhoa.
Và... nếu mọi người đọc bài này đừng vội đánh giá là bash gì nhá. Mình với chị Thư quen nhau rất lâu rồi, chuyện bả trảm bay đầu mình nó bình thường lắm ý, huống hồ đây không phải là lần đầu tiên chị ta review Vĩ thanh đâu, nên mình không có gì bất ngờ nữa cả. =)))
Hứa với chị Thư một hôm nào đầu óc em đỡ lộn xộn sẽ mở phiên điều trần sau, hehe. Moah!
P/s: Chị Thư là beta của Người Giấy nhoa mn ơi! Chất lượng nhắm ấy, bả khuyên sao nghe vậy đi. :)))
Kh-ng-c-ti-u.jpg
Xem thêm
Lần nữa, em chào chị Hoài Thư. Hồi đầu, cho em xin phép xin lỗi chị nhé. Lúc đó, vì tò mò chút đỉnh nên em đã đi thách chị viết một bài review cho cả cộng đồng thử (chứ không phải là nghi ngờ đâu). Nếu chị có khó chịu thì cho em xin lỗi lại nhé. Em mong là chị sẽ tha thứ cho em.

Còn về Vĩ thanh thinh lặng thì đây có thể nói đây là một trong những tác phẩm hay nhất em được thưởng thức trong tháng vừa qua. Vì vậy, em cũng tiện cớ lấy tác phẩm này cho chị nhận xét luôn. Mà không ngờ chị làm luôn, còn rất tốt và súc tích nữa.

Có thể nhiều người cho rằng Vĩ thanh thinh lặng chưa đủ hay và có gì đó ngắn để có thể chạm vào trái tim độc giả. Nhưng, nói sao nhỉ, em thấy như thế đã đủ chạm vào trái tim em rồi. Như vầy với em có thể nói là mặt bằng cao trong những truyện mạng em từng đọc (Truyện xuất bản nhưng quăng lên mạng thì vẫn tính là truyện mạng đúng không nhỉ...). Điểm sáng và hút nhất truyện chính là cú twist cuối truyện đã được chị Xám chuẩn bị từ đầu truyện. Nhưng, đó là chưa hết. Em thấy được chiều sâu nội tâm của nhân vật và thấy mình ở đó. Thế là đủ rồi. Thế là đã có một người có thể hiểu được phần nào tâm hồn của em rồi.

Nói thế thôi... Dù sao, em vẫn cảm ơn chị Hoài Thư nhé. Bài nhận xét này rất giá trị.

P/S: Tới lúc tâm tu dưỡng tính rồi... Chào tạm biệt mọi người ở Hako nhé. Tui sẽ vắng mặt ở đây một thời gian.
Xem thêm
CHỦ THỚT
Chị rất vui vì em đã bình luận và để ý đến chị á. Chờ em trở lại nhé!
Xem thêm
AUTHOR
Cảm ơn Bican đã ủng hộ chị nha!
Xem thêm
+1
T cũng cảm thấy thiếu một đòn bẩy cho cao trào. Các điểm thắt như em gái bị đánh, quyển nhật ký hay cái chết đều bị kích nổ sớm khi chưa dồn nén đủ. Bản thân tác giả cũng từng công nhận bị rush nhanh do giới hạn lượng từ trong thể thức luôn mà 😂 Với lại, phần timeskip trong đoạn kết cũng hơi lạc quẻ. Nó khiến mối quan hệ anh trai - em gái bị lý tưởng hóa một cách quá mức, không hợp với bầu không khí bi kịch + hiện thực ở phía trên cho lắm 🤣
Xem thêm