Tuỳ vào sở thích của mỗi người thì đó có thể là những mĩ từ, hoặc là những từ ngữ tạo cảm giác… chán chê ở một số người. Tuy nhiên, đó chắc chắn là những từ ngữ có thể phản ánh phần nào nội dung và concept của câu truyện mị được yêu cầu nhận xét hôm nay. Nó còn có thể khiến mị liên tưởng tới rất, rất nhiều bộ truyện romcom Nhật đại trà khác… Tuy nhiên, có lẽ do là người đi sau, đồng thời cũng như sự chuẩn bị kiến thức còn thiếu sót, mà mức độ giải trí của truyện này khó có thể so sánh với một câu chuyện romcom thông thường.
(TLDR) Trong bài nhận xét này, mị sẽ chỉ ra việc thiếu kiến thức về tệp độc giả mà tác phẩm của bạn nhắm tới đang khiến cho tác phẩm của bạn thiếu sức hút ra sao. Lựa chọn một concept tương đối an toàn, nếu bạn nghiên cứu kĩ hơn về cách mà các tác phẩm tương tự vận hành thì có lẽ tác phẩm của bạn sẽ cải thiện thêm rất nhiều. Chứ hiện tại, câu truyện của bạn là một câu chuyện còn khá lan man, về cả mặt kĩ thuật lẫn nội dung. Đó là chưa kể đến cái mở đầu cực kì “nội tâm” và “đuổi khách” của bạn...
I/ Một số điểm tốt của truyện
Hình thức và văn phong khá tốt
Đây là câu khen gần như thường xuyên của mị rồi nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn cứ nên tuyên dương. Chủ yếu là vì bạn muốn biết tác phẩm của bản thân mình hay hoặc dở thì phải có người đọc, và người đọc nào cũng chú ý tới hình thức. Việc chau chuốt cho hình thức của truyện là việc mị nghĩ nên được liên tục phát huy và nó là bước đầu trong việc chuẩn bị một mindset đủ nghiêm túc và tận tuỵ khi viết truyện.
Khả năng miêu tả ấn tượng
Thường thì những câu chuyện kiểu rom com này sẽ rất hay vướng phải lỗi cảnh mù bởi diễn biến của nó thường đặt nặng vào tương tác giữa các nhân vật với nhau. Tuy nhiên, bạn tác luôn đảm bảo hiện trạng đó sẽ không xảy ra, khắc hoạ lại được không gian một cách tương đối mượt mà vào quá trình kể chuyện. Cách miêu tả là điều mà mị nghĩ không ít tác giả mới có thể học hỏi chút đỉnh từ tác phẩm này đó!
Xác định được định hướng của câu chuyện
Nếu bạn có từng đọc qua những bài nhận xét trước của mị rồi thì sẽ biết là mị càm ràm về vấn đề này rất nhiều. Cũng bởi nó là thứ sẽ quyết định cái gì là diễn biến chính, diễn biến phụ, cái gì cần chú ý và cái gì là phụ hoạ… Và mị chắc chắn đã thấy được định hướng của bạn cho câu truyện này. Một bước đầu đơn giản thôi nhưng là nền tảng cho mọi thứ trong câu chuyện của bạn, giúp độc giả biết họ đang đọc vì cái gì.
Khi nhận ra được những điểm tốt này của bạn thì mị đã suýt nữa mà phải trầm trồ, phản bác khi bạn khiêm tốn bảo bản thân chỉ là một tay mơ trong việc sáng tác. Tuy nhiên, không phải đọc quá nhiều chương để mị dần nhận ra tại sao bạn lại thiếu tự tin, mất động lực, và vì sao một câu truyện đang theo trend lại “tương đối” flop như hiện tại…
II/ Những điểm có thể cải thiện thêm.
Mị đang vào đọc một truyện tình yêu vườn trường… mà nhỉ?
Tên truyện, dù mới dù cũ, bìa truyện, cũng như tóm tắt truyện của bạn, tất cả đều gợi lên một cảm giác về một câu truyện thanh xuân vườn trường. Nhưng những thứ đầu tiên đập vào mắt mị không phải là ấn tượng đó… và cách triển khai này của bạn có hại nhiều hơn có lợi.
Bạn cần biết rằng khi nhìn vào hình thức bên ngoài truyện của bạn thì người đọc sẽ luôn có một sự kì vọng nhất định. Và cũng vì muốn tạo ra những kì vọng nhất định mà bạn chọn cách tương ứng để tân trang hình thức bên ngoài (gồm ba yếu tố mị đã nêu ở đầu). Bạn đã chọn trình bày như một câu truyện tình yêu thanh xuân vườn trường, thì chí ít ở giai đoạn đầu bạn hãy cho người đọc được trải nghiệm thứ mà họ kì vọng được thấy khi nhấp vào truyện của bạn.
Thế nhưng đáng tiếc thay, bạn không làm được như vậy. Bạn dùng một chương đầu để xác định định hướng cho câu truyện (tán được cô gái A), mị hoàn toàn không có vấn đề với việc đó, thậm chí là hoan nghênh. Tuy nhiên, những chương tiếp theo đó bạn lại bắt đầu cứng nhắc viết tuyến tính theo thời gian của nhân vật (đó là mị đã nói đỡ nói bớt rồi) và tới tận chương 09 (cũng phải tối thiểu gần 15k từ hơn) mị mới được vào tới cái lớp học. Bạn có thể nói rằng số lượng đó không nhiều tới vậy nhưng tệp độc giả của bạn, những bạn đọc vào tìm cảm giác giải trí nhanh và thư giãn thì chắc chắn khó mà kiên nhẫn đến thế. Nhất là khi bầu không khí nặng nề ở đầu không hề gợi lên được sự tò mò mà chỉ khiến người đọc của bạn thêm phần mệt mỏi.
Cách xử lí vấn đề thì đơn giản là bạn nên xác định ưu tiên của bản thân cho rõ ràng, rằng bạn đang muốn viết về thứ gì nhiều nhất và liệu những gì bạn trình bày ở ngoài có phản ánh được điều đó không. Đồng thời, bạn nên xem xét dàn trải thông tin một cách có kế hoạch hơn, thay vì cứ bạ đâu giải thích đó như hiện tại. Một quyển truyện không phải là một quyển nhật kí và việc lên kế hoạch tốt sẽ khiến bạn phối hợp những yếu tố bạn muốn lồng ghép vào được khai thác hiệu quả hơn.
Lan man về diễn biến
Không chỉ thách thức sự nhẫn nại của độc giả ở những chương đầu mà tác phẩm của bạn còn mang tính ru ngủ khá cao…
Trong phạm vi 8 chương đầu, nhân vật chính Dương gần như chẳng làm gì liên quan trực tiếp (nhấn mạnh là trực tiếp) đến cái định hướng mà bạn đề ra từ đầu, ngoài… “hoạch định chiến lược”. Thoạt nhìn thì đây là một bước đệm tốt để bạn vạch ra kế hoạch cho nhân vật cũng như hướng sự chú ý của người đọc đến những hoạt động quan trọng phục vụ cho mục tiêu… Thế nhưng bước lên kế hoạch thì bạn tỉ mẫn, nhưng tới bước nhân vật thực hành thì bạn qua loa vô cùng. Thành ra đọc cái kế hoạch nhân vật chính tự suy ngẫm cả chương mà lại khó đọng lại gì trong tâm trí của độc giả. Ít nhất thì giờ mị chẳng nhớ sao trăng gì về cái kế hoạch đó rồi.
Nếu đã tập trung nhiều vào nội tâm nhân vật như vậy thì chẳng thà bạn viết bằng ngôi một, vì như thế chí ít bạn còn bộc lộ được cảm xúc của nhân vật một cách rõ ràng hơn. Thế nhưng chọn ngôi ba giới hạn, một ngôi kể hỗ trợ cho việc đẩy diễn biến tâm lí và diễn biến cốt truyện song song, để rồi toàn là diễn biến tâm lí, thì liệu ngôi ba giới hạn này đã được khai thác tối đa chưa?
Lần tiếp theo mà nhân vật của bạn trực tiếp thực hiện hành vi liên quan đến mục tiêu đề ra từ đầu là “tập chào một bạn nữ”… và sau đó thì bạn Dương ấy lại cứ trôi theo dòng sự kiện. Việc nhân vật bị cuốn vào những sự kiện không ngờ tới là một việc hoàn toàn bình thường, là gia vị của một câu truyện, nhưng đó là khi nó vô hình chung vẫn đang bám theo việc thực hiện mục đích ban đầu. Trong trường hợp của bạn thì… mị xin phép nói hơi vô tình, nhưng khi nó trôi đến tận góc nhìn của một nhân vật nào đó mà mị không quen biết gì thì mị đã mất hết động lực để đọc tiếp. Thật sự quá lan man…
Tập trung chuyên môn. Thứ Dương cần để câu truyện của cậu ta thú vị và dễ theo dõi không phải là đủ loại kĩ thuật hay kiến thức cao siêu gì gì đó mà chỉ là bốn chữ này. Rõ ràng là đến việc đi tìm xem cô gái A là ai mà Dương còn chẳng thèm chủ động làm thì người đọc lấy gì mà theo dõi? Dĩ nhiên là mị nhận ra được ý đồ của bạn khi giới thiệu mấy nhân vật nữ vào, rồi còn cho đổi góc nhìn vào họ rồi. Thế nhưng thứ mà mị, mà độc giả, muốn thấy là diễn biến câu chuyện và hành động của Dương sẽ hé lộ bọn mị biết điều này. Không phải là để thấy được nó qua việc bạn zoom góc nhìn vào, vì cách đó không bao giờ khiến người đọc nhập tâm nổi vào câu chuyện.
Tóm tắt lại, thì bạn hãy làm sao để mà Dương sẽ thật sự chủ động và tập trung trong việc xử lí “nhiệm vụ” của cậu ta đi. Nó hoàn toàn có thể được lồng ghép vào một cách khéo léo cùng những diễn biến đời thường mà bạn đang hướng đến. Chứ chỉ việc tập thể dục được kể qua loa, rồi đi khoe cho thiên hạ biết là “tớ chuẩn bị yêu nè”… Nó không đủ đâu bạn ạ. Đừng để câu chuyện của bạn từ xác định được định hướng từ đầu… để rồi càng viết thì càng không có định hướng gì cả. Đây là lí do lớn nhất khiến các tay viết cảm thấy chán nản và lạc lõng khi viết đấy bạn ạ.
Lan man trong lối viết và hành văn.
Không biết bạn còn nhớ bình luận ác cảm của mị về mấy kiến thức và kĩ thuật gì gì đó của Dương không… Không phải tự nhiên mà nó xuất hiện đâu bạn ạ.
Bạn có vẻ là một người khá trải đời và lượm lặt được rất nhiều kiến thức vụn vặt về đa dạng lĩnh vực khác nhau. Mị thật sự rất nể phục… nhưng mà đáng tiếc là cách bạn triển khai áp dụng những kiến thức đó vào truyện nó không khiến mị có cảm giác tương tự. Ác cảm của mị xuất phát từ việc bạn lồng ghép rất gượng ép, đến mức gần như là nhồi nhét kiến thức vào trong những diễn biến ít ỏi của bạn. Bạn tận tâm giải thích một cách chi tiết nhưng bạn càng giải thích thì mạch truyện ngày càng loãng hơn. Việc khiến cho câu chuyện mang tính giáo dục hơn chắc chắn không phải là một điều xấu. Tuy nhiên khi bạn không làm nổi bật nó lên, làm nó ít khô khan đi và khai thác triệt để nó… thì chỉ tạo ra những người đọc chán chê đến mức dần dần chỉ muốn đọc lướt để tìm diễn biến như mị.
Mặc dù cách hành văn của bạn không hề tồi nhưng việc bạn liên tục hoa mỹ hoá một loạt thứ cỏn con trong truyện đã tạo nên cảm giác lệch tông, và quan trọng nhất là nó lại kéo dây ra thêm nữa những diễn biến vốn đã cực kì ít ỏi trong truyện của bạn. Vốn dĩ việc viết cho hoa mỹ lên một việc gì đó là cách để bạn thu hút sự chú ý của người đọc cũng như đẩy dần cảm xúc của người đọc đến một cao trào… nhưng bạn thì tu từ một cách vô tội vạ và dĩ nhiên hậu quả là người đọc sẽ ngày càng chai sạn với mỗi khi bạn thể hiện khả năng văn học của bản thân.
Và những tật xấu này đều có thể quy về việc bạn đang viết mà chưa đặt bản thân đủ sâu vào vị trí của độc giả. Bởi nếu bạn thật sự hiểu độc giả của thể loại truyện bạn thích gì, thì bạn sẽ không mở màn một cách nặng nề, sẽ nhận ra thứ bản thân trông chờ chắc chắn không phải lớp chồng lớp kiến thức đa ngành, cũng như chẳng vào để đọc bạn… “tập làm văn”.
Việc quan tâm đến trải nghiệm độc giả trong khi viết không đơn thuần là cách để bạn né flop, mà còn là cách để bạn thật sự hoàn thiện được đứa con tinh thần của bản thân. Và bước đầu tiên là hãy xem nhiều hơn những tác phẩm đi trước tác phẩm của bạn, suy nghĩ kĩ về trải nghiệm đọc của bản thân, cũng như xác định được mấu chốt thành công của họ nằm ở đâu.
Tổng kết: Giống với đầu truyện gần đây nhất mị đọc, truyện của bạn cũng là một câu chuyện sẽ sống tốt trên Hako với tệp độc giả dễ tính của nó thôi. Tuy nhiên, bạn thật sự không nên cảm thấy hài lòng với mỗi vị trí cuối trang 2 toàn thời gian hiện tại. Với khả năng của bạn, cũng như thể loại romcom vẫn đang tăng trưởng tốt trên nền tảng này, việc nhắm tới trang nhất toàn thời gian là hoàn toàn có thể. Bạn chỉ cần lên một kế hoạch viết thấu đáo hơn, xem xét chỉnh sửa mạch diễn biến và đặt bản thân vào vị thế của độc giả khi viết nhiều hơn.
Việc cải thiện được đến đâu là tuỳ vào quyết tâm của bạn, và vì bạn được mị nhận xét như một khách hàng, nên mị sẽ cố hỗ trợ thêm chút đỉnh trong khả năng. Hi vọng kì vote tiếp theo của box mị sẽ được thấy truyện bạn xuất hiện với một bộ mặt triển vọng hơn, vì bạn hoàn toàn có thể đạt được điều đó.
Ciao, Dương!
Điểm đến tiếp theo: Thế giới suy tàn - Nhật kí hành trình tại dị giới.
19 Bình luận
Ai chà dụ dỗ được nhiều bạn cảnh sát chính tả vào var quá, tiêu đề thành côngNói chứ cảm ơn các bạn đã vào mở mang kiến thức cho mị, nhiều khi mị cũng bị loạn ngôn từ tí, thông cảm cho người viết nhận xét lúc 3h sáng nha.
Khi thấy tên truyện mình ở trên bounty TRANG GIÁM SÁT CHẤT LƯỢNG SÁNG TÁC BỞI CỘNG ĐỒNG là mình biết chuẩn bị lên thớt rồi. Nhưng thật may người mở đầu là Cami, rất rõ ràng, thẳng thắn mà không làm tác giả cảm thấy mình đang viết ra cục rác 😬. Mình rất trân trọng những thứ mang tính xây dựng và dễ hiểu mà cami viết ra, vì nó giúp mình nhìn rõ hơn những điểm mạnh và điểm yếu trong tác phẩm của mình.
Thật ra từ 2 tháng nay khi gần viết xong tập 1, mình cũng lấn cấn rất nhiều trong việc nên sửa sang lại cái chương hay remake lại toàn bộ vì cái cách kể chuyện lan man này. Đây cũng là một trong những lỗi mà trong quá trình viết mình mới lờ mờ nhận ra: Tác giả mới thường rất hào hứng và muốn đưa tất cả ý tưởng hay ho, kiến thức, hoặc cảm hứng vào câu chuyện. Điều này dẫn đến việc nhồi nhét quá nhiều thứ, làm mất đi các chi tiết quan trọng (Lần remake thứ 2 khi Thiên ý nhận xét mình đã xóa bớt 1 tuyến nhân vật để nó bớt dài dòng hơn, nhưng có lẽ điều này vẫn chưa đủ 😅). À thêm cả việc giải thích thuật ngữ loằng ngoằng nữa, đây đúng là lỗi của mình, kiểu cố gắng viết nó hợp lý nhất có thể và sợ độc giả không hiểu nhân vật làm cái qq gì nên... Mình sẽ cố gắng xóa bớt mấy đoạn này.
Tương lai nếu mà remake thì mình đang nghĩ đến việc chia hẳn Arc ra như kiểu như Amagami SS để tuyến truyện giảm bớt việc xen lẫn, kể lể các diễn biến của các nhân vật nữ khác nhau. Tạo điều kiện đẩy nhanh mạch truyện hơn. Có lẽ đây là một giải pháp hay, nhưng phải xây dựng thêm đã....
Lảm nhảm vậy đủ rồi, một lần nữa rất cảm ơn Cami đã đọc truyện và nhận xét. Mình sẽ nghiêm túc xem xét lại cách xây dựng mạch truyện, tập trung hơn vào trải nghiệm của độc giả và lên kế hoạch viết kỹ lưỡng hơn. Cũng hy vọng mình có thể mang đến một phiên bản tốt hơn của câu chuyện trong tương lai, và rất mong nhận được sự hỗ trợ và góp ý tiếp theo từ Cami!
P/s: À mà, mình không phải tên là Dương nhé! 😅 Tác phẩm hoàn toàn hư cấu không liên quan gì đến thực tế tác giả đâu.
Về việc hỗ trợ thì giờ đã đọc tác phẩm của bạn thì mị sẽ luôn sẵn sàng gợi ý hay góp ý liên quan đến tác phẩm, miễn là bạn có thể hiện được bản thân đã hiểu đủ được ý của mị và dĩ nhiên là khi mà mị còn rảnh nữa. Dù sao đi nữa thì khi bế tắc, bạn cứ việc liên hệ mị khi gặp bế tắc và mị sẽ giúp đỡ nếu phù hợp nha.
nhờ con gemini mà giờ toi mới biết ý nghĩa của cụm này 🐧
https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLScfTga7oxMZpzelfosR3wZZt7KJLn8sw3PfTs9mK1uIpkzEgg/viewform?usp=dialog
P/s: Hãy đảm bảo bạn biết dùng chức năng tin nhắn trước khi đăng kí để mị đỡ bị cho leo cây khi cố gắng liên lạc bạn nhé.