Mới vào đọc thì không nhận ra nhưng sau một hồi thì mị nhận ra đây là tác phẩm có lẽ được truyền cảm hứng từ một trò chơi mà đứa em của mị thích mê, Honkai Impact. Bảo rằng truyện này là rep 1:1 của Honkai Impact thì không phải đâu nhưng chắc chắn có rất nhiều yếu tố mà mị tin tác giả lấy cảm hứng từ vũ trụ đó (mị không định stalk bạn đâu nhưng mị càng tự tin với khẳng định trên khi biết bạn có sự quan tâm nhất định tới vài nhân vật trong vũ trụ nêu trên). Nếu có bạn đọc vãng lai nào cũng thích Honkai Impact thì chắc chắn nên ghé vào đọc thử… nhưng đó là khi bạn tác đã khắc phục một số vấn đề nhất định.
Chào bạn tác và vì mị cũng lặn một thời gian nên xin phép giới thiệu bản thân là Cami, một bạn đọc đã từng tin rằng truyện của bạn sẽ vào được những vòng trong trong kì vote vừa rồi. Mị cũng đã định viết cho bạn một bài nhận xét bởi rất ấn tượng với mở đầu của bạn, nhưng đáng tiếc là vì nhìn mấy cái tag không hợp gu và thời gian giới hạn nên đã không làm thế. Giờ đã rảnh rỗi hơn và thấy có phần đáng tiếc khi truyện bạn không nhận được sự chú ý nó nên có, mị đã bỏ thời gian để đọc qua vài chương.
(TLDR) Trong bài viết này, mị sẽ chỉ ra 3 vấn đề đã khiến mị nhận ra tại sao câu chuyện của bạn không được đón nhận đông đảo hơn. Nó không chỉ nằm ở những tag đặc thù mà bạn đã chọn, hay là vấn đề kén người đọc, mà là vì cách hành văn ở những chương đầu của bạn không hề “hay” như nhiều bạn đọc ca ngợi và cách đẩy diễn biến và rải thông tin khá khó hiểu của bạn.
I/ Một số điểm tốt của chuyện
Hình thức truyện tốt.
Nếu phải hỏi mị kì vote vừa rồi ai là truyện có hình thức ổn nhất thì đó chắc chắn là truyện này. Phải chăng nó đến từ việc bạn hoạt động đã lâu năm mà mị thật sự không có gì phải chê về mặt hình thức. Thậm chí còn phải tấm tắc khen khi bạn biết cách đoạn xuống dòng để tạo được nhịp đọc phù hợp với diễn biến. Mị khá khuyến khích bạn đọc vãng lai nào đang có ý định viết truyện kham thảo hình thức của truyện này nhé.
Khả năng miêu tả ấn tượng.
Đây có lẽ là một thứ duy nhất mà mị đồng tình với những người đã bình luận trong truyện. Nếu chỉ nói về khả năng tả cảnh không…
Truyện có ý tưởng rõ ràng và có tuyến truyện tương đối dễ theo dõi.
Dù không thể bảo một câu chuyện… isekai (?) vào game và vá một số yếu tố Honkai Impact vào là đột phá gì cho cam (hoặc là ý tưởng của bạn đột phá hơn nhưng chắc chắn nó không được thể hiện đủ rõ trong một đoạn rất dài) nhưng mị có thể cảm nhận được tác giả có một ý tưởng rõ ràng trong đầu khi viết. Đây tưởng chừng là gì đó ai cũng phải có nhưng mị đã thấy nhiều ca tệ hơn rất nhiều. Vì vậy mà đây là một điều đáng được tuyên dương và noi theo, nhất là khi tác giả đã chọn cách xây dựng tuyến truyện đơn giản để dễ dàng thể hiện được ý tưởng đó ra hơn.
Quả nhiên là một tác giả lâu năm thì không thể mắc mấy lỗi sơ đẳng của newbie được nhỉ? Mị đã nghĩ thế… nhưng thực tế trong truyện thì không hề lí tưởng như vậy, khiến mị thấy có phần tiếc nuối khi tiềm năng của truyện lại bị làm cho lu mờ đi bởi những lỗi mà đáng ra tác giả không nên mắc phải ở ngay những chương đầu.
II/ Một số điểm có thể cải thiện thêm.
Văn phong và thoại sượng.
Bạn có thể trách mị khó tính và mị sẽ miễn bàn luận về việc đó… nhưng một tác giả đã hoạt động từ hơn 5 năm về trước thật sự sẽ viết ra những dòng đọc như bê từ những truyện dịch chất lượng trung bình ra ạ?
Xuyên suốt những chương đầu, bạn sử dụng rất nhiều cụm từ thiếu tự nhiên và chắc chắn sẽ không thể tìm thấy phổ biến trong các văn bản chính thống tiếng Việt. Khi mà mức đó bạn còn chưa đạt được thì nói gì đến giao tiếp Tiếng Việt, và thế là mị đã phải cố cắn răng đọc qua không biết bao nhiêu câu thoại với những cụm phi tự nhiên, mà mị có thể tìm thấy trong bất kì truyện dịch nào bên CLN. Việc này càng gây khó chịu hơn khi kì vọng của mị không thể hạ xuống được bởi rõ ràng vốn từ của bạn không hề tệ đến vậy, thể hiện ở những cảnh tả.
Mị biết mị đang đặt tiêu chuẩn hơi cao, nhưng với mị thì một trong những điểm cuốn hút của một tác phẩm do người Việt viết là khả năng thể hiện được hết những cái tinh tuý nhất của ngôn ngữ mẹ đẻ của chúng ta. Và để kết nối tác phẩm với độc giả thì việc sử dụng câu từ tự nhiên là tất yếu, là một việc mà một người có lẽ đã viết trong vòng 5 năm nên làm được.
Và dù bạn có không quan tâm đến những vấn đề mị nêu ra ở trên, thì bạn cũng nên biết rằng lối hành văn và viết thoại của bạn khiến những người đọc từng câu từng chữ như mị sẽ phải liên tục bị gián đoạn khi đọc. Nếu không muốn gián đoạn thì phải đọc lướt, mà đọc lướt rồi thì chắc chắn sẽ bỏ qua những chi tiết mà bạn dày công cài cắm… Lúc đó thì liệu bạn có hiện thực hoá những dụng ý của bản thân khi viết nữa không?
Cách bố trí thông tin có vấn đề
Mị đã phải đọc hơn 15k từ với lượng diễn biến cực kì ít ỏi, chỉ có một đống thông tin về thế giới và lore chồng chất… Để rồi tới những diễn biến kịch tính và cao trào thì mị vẫn cứ mù mờ chẳng hiểu gì cả? Nếu không phải những lúc ấy thì khi nào bạn mới khai thác 15k từ thông tin kia?
Mị có thể tự tin khẳng định rằng đây là một trong những lí do lớn nhất khiến truyện của bạn đang flop thê thảm về mặt nội dung. Mị được đọc một mở đầu đầy cảm xúc với những diễn biến nhanh và dồn dập, để rồi sau đó mị phải ngồi và nghe bạn kể từ A đến Z về học viện gì đó, về cơ sở gì đó, về lữ đoàn gì đó, về một cái công nghệ vô thưởng vô phạt nào đó, về lịch sử, về vũ trụ và hành tinh, về cái làng quê nữ chính… mị liệt kê tới mai cũng không hết. Tồi tệ hơn là bạn còn để cả nhân vật kể phụ cho nhau nghe về những cái thông tin đó nữa.
Và bạn biết điều gì có thể tệ hơn như thế không? Đó là sau khi mị đọc qua hết đống đó thì hai nữ chính đã lên tàu ra khỏi học viện rồi. Nếu như lên tàu rồi tới làng quê của nữ chính thì ừm, ít nhất bạn cũng khai thác gì đó đã kể ra đi… Nhưng không và thế là mị phải lết qua hơn 20k+ chữ mà chẳng đá động gì về cái học viện lẫn cái làng nữa.
Khách quan mà nói thì mị sẽ không có vấn đề gì với việc bạn muốn đưa mớ thông tin đó ra để xây dựng setting cho câu truyện của bạn. Tuy nhiên, vấn đề nằm ở cách bạn trình bày chúng qua dạng kể lể đơn thuần, được lồng ghép cực kì sơ xài vào chút diễn biến ít ỏi. Mị không ngờ mình phải nhắc điều này cho một tác thâm niên hơn mị, nhưng người đọc đến để đọc truyện chứ không phải đọc worldbuilding và lore của bạn. Nó chán và người đọc sẽ ngừng đọc khi họ hết kiên nhẫn thôi. Việc trong truyện của bạn chỉ có một comment duy nhất liên quan đến tag “Shoujo ai” nó cũng nói lên được nhiều điều lắm…
Và dĩ nhiên là khi bạn kéo nhây diễn biến có thể được tóm tắt trong 2 dòng thành 13k từ thì nhịp độ câu chuyện của bạn nó phải loãng đến mức nào. May mắn thay là sự thâm niên của bạn nhận thức được điều đó và có đề ra được một số diễn biến đẩy cao sự căng thẳng và nhịp độ câu chuyện lên… Thế nhưng tới những lúc đó thì người đọc như mị chẳng thấy căng thẳng gì bởi có hiểu gì đâu mà căng thẳng. Toàn đọc kể lể trước đó mà còn chẳng liên quan trực tiếp gì đến những thứ đang diễn ra mà.
Camera lại bay loạn xà ngầu rồi…
Dù may mắn thay là bạn vẫn tập trung đủ vào mạch chính, tuyến tính của truyện nhưng bạn xoay góc nhìn khỏi những nhân vật chính với tần suất hơi nhiều, khiến người đọc rất dễ phân tâm… Đó là chưa kể khi bạn tập trung khai thác cảm xúc nhân vật rất nhiều với cái ngôi ba giới hạn không khác ngôi một của bạn.
Việc tự do thay đổi góc nhìn là đặc quyền của ngôi ba toàn tri. Tuy nhiên, khi bạn cứ cố vẽ ra bức tranh toàn cảnh trong khi những điểm nhấn của bức tranh vẫn chưa được bộc lộ đầy đủ thì người xem chẳng biết được đâu mới là điểm nhấn nữa. Nhiều lúc mị không biết bạn đang cố gắng khai thác tính bí ẩn của câu chuyện khi bí ẩn về Fey đang là động lực định hướng của câu chuyện, mọi cảnh đều kết lấp lửng… hay đang cố gắng kể huỵt toẹt mọi thứ ra khi cứ có chuyện gì liên quan tới ai xảy ra là liền đưa tới góc nhìn của người đó để kể vài thứ vô thưởng vô phạt. Sự thiếu nhất thống trong việc xác định định hướng này khiến việc tập trung và liên kết các thông tin trong truyện của bạn trở nên rất nhọc nhằn.
Vấn đề này càng thêm phần nhức nhối khi bạn mở đầu với ngôi ba giới hạn và cứ xoáy sâu vào cảm xúc của nhân vật. Khổ nỗi cho bạn là vừa vào bạn không thể đòi hỏi ai sẽ đồng cảm với nhân vật của bạn. Rồi khi bạn cứ thế mà xoay ra thành ngôi ba toàn tri thì người đọc không thể nhập tâm vào câu truyện của bạn, khi bạn đã làm họ hiểu rõ cái vị thế “người thứ ba quan sát” của họ. Và đáng tiếc thay đó là thứ duy nhất mà mị thật sự cảm nhận được trong mấy chương đầu. À đó là nếu không tính buồn ngủ và ngờ nghệch mỗi khi có diễn biến nhanh nào nổ ra.
Bạn đã có cải thiện hơn về mặt văn phong và làm tương đối ổn việc dựng combat ở những chương sau… nhưng đáng tiếc thay là việc bạn sẽ liên tục xoay góc nhìn ở đầu mỗi chương vẫn tồn đọng, và người đọc nào không bị thu hút bởi kì vọng nào đó với truyện của bạn đều ngừng đọc trước khi họ kịp đến phần hay rồi.
Tổng kết: Công tâm hơn mà nói thì chuyện của bạn là một câu chuyện đọc được với tệp độc giả dễ tính của Hako này. Thứ khiến nó đang flop là bởi sự thiếu trau chuốt ở những yếu tố ngoài chuyên môn. Hoặc đơn giản là bạn không quan tâm lắm từ đầu rồi (đã cảm nhận được phần nào điều này từ mấy comment bạn để lại trong truyện) và mị hi vọng mình sai. Lí do mị hi vọng bản thân sai là bởi chỉ qua việc khắc phục mấy vấn đề có lẽ chủ yếu xuất phát từ việc chuyển đổi từ viết oneshot sang viết truyện dài gây ra, thì đây là một câu chuyện rất đáng để chú ý. Và mị không hề cố an ủi bạn hay gì đâu vì vốn dĩ thể loại này không hợp gu của mị rồi.
Nếu thực trạng ế ẩm này là thứ gì đó bạn muốn thoát khỏi, bạn có thể comment bên dưới và mị sẵn sàng trao đổi hỗ trợ bạn thêm chút đỉnh với chút kinh nghiệm ít ỏi của bản thân. Còn nếu không thì thôi, cứ coi bài này như là đôi lời với hi vọng bạn sẽ nâng cao chất lượng thành phẩm của bản thân lên.
Ciao, Fey và Iris.
26 Bình luận
Tất nhiên thì điều này cũng có nguyên nhân. Khi mình viết 8 chương đầu, đó là chuyện của gần ba năm trước, và lúc đó mình vẫn còn bị ảnh hưởng cực kì nặng với lối viết và cách dùng từ của những bản LN dịch mạng, vẫn đang ngụp lặn mò tìm phong cách viết riêng của mình (giờ chính mình cũng ngại khi giở ra đọc lại những chương đó nữa mà: loạn ngôi kể, dùng từ mid, hành văn trung bình, thông tin thừa thãi, tell nhiều hơn show, cách kể chuyện và sắp xếp tình tiết thì như hạch, trọng tâm câu chuyện lúc đó vẫn chưa thấy đâu), cho đến khi mọi thứ thay đổi vào một năm trước, có nhiều chuyện xảy ra đã tác động mạnh đến cách mình tư duy và phong cách viết hiện tại, nó cũng làm mình nhận ra vấn đề trong lối viết và từ bỏ học theo LN.
Mình cũng có nghĩ đến chuyện remake, nhưng sau vô số lần đắn đo thì mình vẫn quyết định giữ lại chúng. Bởi vì bản đăng lên Hako đã là bản remake thứ 3 trong mớ bản nháp mình lưu, và mình nghĩ: "Nếu cứ remake mãi như vậy thì bao giờ câu chuyện này mới có thể tiếp tục được đây?"
Cũng vì thế mà mình không xoá, chí ít nó vẫn nằm ở mức đọc được, không đến nỗi thảm hoạ hay tệ kinh khủng. Thay vào đó, mình quyết định dồn hết tất cả kỹ năng và kinh nghiệm tích lũy khi lối viết đã hoàn thiện vào những phần sau, đồng thời xác định lại ngôi kể rõ ràng. Nếu cuộc sống cho mình thời gian thở, có lẽ một lúc nào đó mình đập đi xây lại lần thứ 4 cho phần đầu để câu chuyện này có thể trở nên trọn vẹn.
Về đống cmt, nói ra thì hơi ngại, nhưng do mình là một người dễ rối tung lên khi giao tiếp (luôn không biết phải nói gì cả) dù chỉ là cmt nên chắc cmt của mình trông hơi "vô tâm" đúng không nhỉ?
Nhưng mà dĩ nhiên, quyết định cuối cùng vẫn là ở bạn nhé.
https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLScfTga7oxMZpzelfosR3wZZt7KJLn8sw3PfTs9mK1uIpkzEgg/viewform?usp=dialog
P/s: Hãy đảm bảo bạn biết dùng chức năng tin nhắn trước khi đăng kí để mị đỡ bị cho leo cây khi cố gắng liên lạc bạn nhé.