Tôi thắc mắc về ba vấn đề này từ những chương đầu tiên, rất cần bác nào spoil cho tôi cách giải thích của tác giả (nếu có) để xua tan cái bức bối mà tôi cảm thấy xuyên suốt bộ truyện này.
Thứ nhất: Tại sao một đám đông người chơi nam (đa phần là thanh thiếu niên nam giới bình thường) lại ship các couple nam x nam như Lann-Ogilvy, all-Lann,... như thể là hủ nữ vậy?
Cứ coi như việc đổ xiêu đổ vẹo một nhân vật đẹp đến phi giới tính xảy ra ở cả nam lẫn nữ đi, nhưng việc 400 người chơi lượn qua lượn lại trước phòng khám của Lann để ngắm thì hơi quá rồi. Việc một đám con trai mê mẩn một thằng con trai khác có vẻ đẹp vượt trên giới tính có thể có, nhưng không thể nhiều. Hơn cả thế, bọn nó còn lên diễn đàn, ship các cp nam x nam, viết fanfic, vẽ fanart, nch kiểu fangirl, cái này rõ ràng là văn hóa hủ nữ, k chân thực khi đặt vào một cộng đồng game thủ nam, kể cả có là nhóm chơi game nhập vai hardcore đi chăng nữa.
Thứ hai là sự chồng chéo về mặt ý thức của nhà phát hành (nph) và ý thức của npc. Lann và các npc tự làm chủ ý thức của mình, hay nhà phát hành, những người lập trình ra npc, mới làm chủ?
Trước hết, theo thiết lập ban đầu của truyện, game này có công nghệ vô cùng tiên tiến với AI tự vận hành (điều này hợp lý hóa việc npc có ý thức riêng, Lann có phá kịch bản thì nph cũng chỉ coi đấy là hoạt động của AI mà k kiểm soát). Sau đó, cốt truyện mở ra là thế giới của Lann là một thế giới thật, Lann và các npc là người thật, còn thế giới của Lann và thế giới của người chơi chỉ kết nối với nhau qua game
Vấn đề mở ra ở đây. Hai thế giới này không độc lập mà giống thế giới mẹ và thế giới con, ở đó thế giới của nph và người chơi (thế giới mẹ) tạo ra thế giới của Lann (thế giới con), ít nhất ngoài mặt là thế. Còn trong mắt của nhà phát hành game khi nhìn vào thì thế giới con vẫn chỉ là một sản phẩm của họ, Lann, Archie, Edmund các kiểu cũng đều chỉ là npc (hay AI) mà họ tạo ra mà thôi. Lann có là thần gì ghê gớm lắm trong thế giới con thì cũng chẳng ra ngoài thế giới mẹ được. Trong mắt nhà phát hành ở thế giới mẹ, Lann vẫn chỉ là một chương trình mà thôi, và nếu Lann cứ tiếp tục tự hành động mà nhà phát hành k thể kiểm soát, thì Lann, nvc của cả bộ truyện này, cũng chỉ là một con virus
Nếu xét về mặt công nghệ, việc thả tự do cho một AI không khác nào tự sát cả. AI nào cũng đều có sandbox, hạn chế quyền truy cập với cả kiểm soát hành vi. Npc có thể phá kịch bản, thay đổi nhánh truyện, nhưng không thể thay đổi bản thân hệ thống hoặc tự viết lại vai trò của mình trong game, có quyền truy cập cấp admin thì may ra, nhưng mà cái đấy là chuyện rất khó có thể xảy ra. AI mà có thể hack vào hệ thống thì Skynet sẽ trở thành hiện thực chứ k còn chỉ trong phim nữa. Nên nếu tôi là nph, tôi sẽ chặn hoặc mã hóa Lann chứ k để nó tự tung tự tác như vậy. Nếu tác giả về sau mà k có cách giải thích hợp lý cho việc thả tự do cho AI này thì đây sẽ là một lỗ hổng logic cực lớn
Có nhiều bộ cũng theo motip chuyển sinh vào thế giới game hay thế giới trong sách truyện, nhưng mà 2 thế giới đấy hầu như độc lập hoàn toàn mà k tương tác qua lại lẫn nhau. Tác giả viết truyện xong thì k sửa đổi can thiệp đc nữa, nvc cũng đọc xong là xong rồi mới bị ném vào đó. Thế giới kia k còn chịu sự can thiệp của ai nữa, kể cả tác giả, thế nên người đọc sẽ ngầm hiểu đó là thế giới riêng, nhân vật trong đó có làm gì cũng k ảnh hưởng đến thế giới thực, thậm chí có nhảy thẳng ra ngoài thế giới thực cũng k ai xem là mâu thuẫn. Đằng này 2 thế giới lại tương tác với nhau, bên nhà phát hành vẫn có thể can thiệp vào nếu muốn, còn người của thế giới con thì lại chẳng tác động đc gì lên thế giới mẹ. Nph thực tế vẫn hoàn toàn có thể thông qua game tác động đến thế giới con, chẳng qua k làm vì tác giả thiết lập là AI tự làm hết để hợp lý hóa việc nph k đụng tay vào mà thôi, chứ nph vẫn có thể đưa người chơi vào thế giới con, vẫn có thể phát hành nhiệm vụ, vẫn có thể dựa vào những thay đổi trong thế giới con để làm hẳn cái pv quảng cáo. Thế thì nếu muốn, ngoài Lann là k thể kiểm soát ra, nph hoàn toàn có thể thay đổi cốt truyện hay các npc khác. Vậy rốt cuộc ý thức của các npc như Archie, Edmund, Eugene là tự họ chi phối, hay là của các lập trình viên?
Tóm lại, nph vẫn tồn tại, có quyền can thiệp, thậm chí có thể theo dõi, thống kê, xử lý, chỉ là họ không can thiệp, không giải thích rõ lý do, chỉ nói “AI làm hết”. Trong khi đó, người chơi có thể điều khiển ý thức trong thế giới con, còn người trong thế giới con (như Lann) lại bị buộc phải “chia sẻ” thân xác và ý thức một cách thụ động. Vậy là có một sự mâu thuẫn và quan hệ mất cân bằng ở đây: Thế giới mẹ có thể thao túng thế giới con nếu muốn. Thế giới con có ý thức độc lập nhưng không có tiếng nói hay quyền phản kháng (điển hình là Lann có thể truy cập diễn đàn nhưng chỉ có thể xem, k thể làm gì khác). Người chơi vừa có thể xâm nhập rồi đóng vai thần, vừa có thể tách rời và phủi tay mà không phải chịu trách nhiệm, vừa có thể sống lại ở đó, tác động lên mọi con người trong thế giới con, thậm chí giết người ở đó, vậy thì người chơi chẳng khác nào một ngoại thần ở thế giới con này cả.
Và điều đó lại làm nảy sinh một câu hỏi khác, cũng chính là vấn đề thứ ba: Gần 500 người, vào một thế giới mà mình tưởng là ảo, tin là mình có thể làm tất cả mà k bị trừng phạt, vậy mà lại chưa có ai "thử nghiệm" giết npc, phá hủy, đập phá, cướp bóc các thứ? Nhìn cách bọn nó tương tác nhau trên diễn đàn, phải nói là nó rất thân thiện, rất sạch, sạch đến kỳ quái, k một thành phần khác người hay toxic nào mà đồng lòng như một. Trên thực tế đáng lẽ phải luôn có người chọn làm villain và thử làm những gì bản thân k dám làm ngoài đời (như giết npc, tò mò phá luật, thử giết Lann, thậm chí thành lập giáo phái hoặc hội nhóm chống Lann chỉ để khác biệt) mới là hợp lý. Thế mà chỉ có duy nhất 4 pro gamer là chống đối Lann, và lý do cũng chỉ là vì pro gamer khinh người chơi thường. Còn 496 người còn lại thì chưa từng có hành vi vượt giới hạn đạo đức (trừ trường hợp giết npc vì yêu cầu nhiệm vụ trận doanh), và ngoài một bộ phận nhỏ người chơi về phe Lann vì phần thưởng nhiệm vụ của Lann đa dạng, quý hiếm ra, đa phần trong số đó lại đều giữ đạo đức hoàn hảo chỉ vì gục ngã trước một nhân vật đẹp đến siêu thực? Sức hấp dẫn tuyệt đối k tồn tại với người thật, có là Chúa là Thần là Phật thì vẫn phải có người nghi ngờ, chống đối chứ. Trừ khi có một lý do rất mạnh để việc này xảy ra (như Lann có thể chi phối lý trí người chơi rất mạnh chẳng hạn), k thì điều này cực kỳ phi lý.
Tôi muốn biết tác giả có giải thích nào về sau liên quan đến những thiết lập này không. Lúc đọc sơ qua thì tôi thấy thiết lập này khá thú vị, nhưng dần dần nó trở thành một khúc mắc mà tôi k sao gỡ được nếu không được tác giả giải đáp
7 Bình luận
Những lỗ hỏng logic bác đề cập đều liên quan cực lớn với quá khứ của Lann.
Chầm chậm theo dõi thôi. Tôi chỉ có thể nói thế.
Tôi cũng không biết. Bộ này tôi thấy chỉ có trên Hako thôi à, mà tôi cũng chả biết đọc tiếng Trung nữa. Nên tất cả những gì tôi nói ở trên đều là tôi đoán 100%.
Ba lỗ hỏng chủ thớt đề cập theo tôi hiểu là như thế này.
Thứ nhất: thái độ của người chơi đối với Lann.
Thứ hai: thái độ của nhà phát hành.
Thứ ba: thái độ của người chơi trong game.
Và, tôi cũng không biết nên nói thế nào vì tôi cũng không giỏi diễn đạt thứ mình hiểu ra cho người ta hiểu lắm.
Còn lí do tại sao tôi lại nói thế thì như này :
1. Ngay từ đầu, Lann xuất hiện ở vị trí của một vị thần đang bị phong ấn dần dần thức tỉnh. Về sau, các năng lực của main dần dần được hé lộ thông qua cõi mộng. Nhưng chưa được hé lộ hết, vẫn còn dấu chấm hỏi liệu ở trong đống năng lực thần ban cho đó có "mị lực vạn nhân mê" hay không.
2. Xuyên suốt hơn mấy chục chap và gần đạt một trăm chap như tiến độ dịch hiện tại thì ta thấy điều gì? Các nhân vật được nhắc đi nhắc lại thường xuyên bao gồm người chơi, cấp dưới và npc tương tác với main thông qua nhiều hình thức khác nhau như thế nào? Độ hảo cảm, đúng, chính nó. Và còn một cái nữa, quá khứ của main, nó thật sự là điều bí ẩn, nếu như theo chủ thớt nói là thế giới Lann tiếp xúc là thế giới con, thế giới nph điều khiển là thế giới mẹ thì tại sao tất cả lại giao thoa với nhau và bắt đầu hỗn loạn ở cùng một điểm khi main xuất hiện?
Những mâu thẫn, tình huống đang xen chưa có bất cứ thứ gì được hé lộ hoàn toàn đã thu hút người đọc mãnh liệt như thế. Vậy bạn thử nghĩ coi khi mà nó dần hé lộ sau hơn một trăm chap, và sự hé lộ đó gần như xâu chuỗi tất cả mắc xích và những chi tiết xuất hiện sau này lắp đầy lỗ hỏng thì chuyện gì sẽ xảy ra? Câu chuyện sẽ hoàn chỉnh và ta không thể hỏi gì nữa.
3. Nói chung, thắc mắc của chủ thớt mình có thể hiểu được, nhưng cái này chưa được một trăm chap cơ mà, phải cỡ chừng hơn hai trăm chap trở lên thì mới có thể dựa vào cơ sở đã thiết lập để dần dần lấp hố lại và sau đó tạo ra hố mới đan xen tình tiết mới.
(Và điều mình muốn nói là: xin lỗi trước nha, mình đọc cũng lâu rồi k bt nhớ đúng k nữa. Và tất cả chỉ là suy đoán của mình thôi. 😅)