Tôi review Lãng Khách
Members

Một tác phẩm “không hay”, nhưng lại trên mức “dở” - theo đánh giá và cảm nhận của tôi - là một tác phẩm khá khó review, vì nó cứ dở dở ương ương, khen không ra khen, chê không ra chê. Lý do nằm ở việc nó không vi phạm những lỗi quá cơ bản, vô tri, thể hiện rõ sự thiếu kinh nghiệm và non nớt trong tư duy của tác giả, mà nó thể hiện ngấm ngầm từ những câu văn trông có vẻ hợp lý nhưng thực chất, nó lại khiến tác phẩm nhìn chung trở nên mờ nhạt, chẳng thế giữ nổi chân người đọc dù văn phong vẫn có độ tinh tế, chau chuốt nhất định.

 

Tác phẩm mà tôi gán ghép cho những lời trên cho tới thời điểm tôi viết những review này chỉ vỏn vẹn có ba chương, có tên là Lãng Khách, được viết bởi Phong Linh, là một bộ truyện tự sáng tác.

 

Trước khi đi vào review, tôi nghĩ có 1 số điều cần được rào trước:

 

Tại sao mới chỉ có 3 chương mà lại nghiễm nhiên đưa ra đánh giá “không hay nhưng trên mức dở”?

Xin thưa - mỗi chương rất dài, và nó tương đương với khoảng 13 chương với các bộ truyện tôi thường hay đọc, có đủ cơ sở để tôi đưa ra lựa chọn có drop hay không bất chấp những tiềm năng của bộ truyện. Có nghĩa là câu truyện của tác giả không đủ hay để kéo chân tôi.

 

Tôi có đang chê truyện vì truyện không hợp gu tôi? Tại sao trong mắt bạn đó là bình thường còn trong mắt tôi thì đó lại là những lỗi gây khó chịu? Có phải tôi đang vạch lá tìm sâu?

Xin thưa - Dù bộ truyện không hợp gu, nhưng nếu tác giả vẫn chứng minh được trình độ của mình thì tôi sẽ nín mỏ đọc tiếp và gạt đi được những cảm xúc khó chịu ban đầu, thậm chí còn thấy hứng thú và mong muốn được đọc tiếp. Ngược lại, nếu trong truyện có những kẽ hở về tính logic, mâu thuẫn với nhau ở nhiều mặt thì tất nhiên tôi sẽ phải liên tục đặt ra những câu hỏi để vặn lại nhân vật, hay tác giả, những câu hỏi đó sẽ là biểu hiện của việc tác phẩm có vấn đề. Còn nếu tác phẩm thực sự hợp gu bạn, bạn sẽ không bị tra tấn bởi “10 vạn câu hỏi vì sao” như tôi. Vậy nên, chúng ta gạt cái gu ra khỏi đây và đi sâu vào phân tích tại sao tôi lại đưa ra đánh giá như vậy.

 

Cuối cùng, bài review có spoil khá nhiều.

 

—-

 

Đầu tiên, không có gì để chê cách mở đầu câu truyện cả. 

Vì chuyện chưa có nhiều chương nên ta đề cập đến một vài thứ.

Thứ nhất, một trong những lý do quan trọng nhất mà tôi viết bài này, chính là tiền đề. 

Khái quát trong một câu, có thể nói là hành trình tru du, có phần lang bạt của Kuzu trong thân phận là 1 Lãng Khách. Phần tiền đề được thể hiện dễ hiểu, nhưng chưa có rõ một mâu thuẫn hay vấn đề nào được ra, hoặc có nhưng đó là câu chuyện của sau này. Khi đó, lúc mà ta chưa có chiến lược lớn của câu chuyện - chưa nhìn thấy bức tranh toàn cảnh và tìm ra hình dạng và sự phát triển chung thì câu chuyện sẽ dễ bị lạc vào những mẩu chuyện đời thường, phát triển quá chậm, quá chán. 

 

3 chương, với khoảng 40k từ, kết thúc cho 1 khởi đầu giữa vị lãng khách già dặn kinh nghiệm và 2 newbie, tôi có 1 lời đánh giá đưa ra như sau: 

Tất cả các yếu tố tuyệt vời đều có ngay từ đầu (từ văn phong ổn, thế giới tiềm năng, có dụng ý khi xây dựng nhân vật), nhưng hết 3 chương thì nó vẫn chưa hoạt động tốt, bởi vì tác giả chưa đưa ra trọng tâm của nó. Vesna và Otrael sau khi được Kuzu giúp thì lại gián tiếp xung đột với anh, Kuzu cho chúng ta thấy cách anh ta làm một lãng khách như thế nào, tạo ấn tượng khó ưa với các nhân vật khác ra sao, có 1 vài xung đột, nhưng xung đột đó lại nhạt nhẽo. Tất cả các nhân vật đều có tính cách và phản ứng riêng, nhưng nhìn chung thì vẫn quanh đi quẩn lại những “kiểu” nhân vật đời thường mà ta đã từng thấy. 

 

Nói chung, tiền đề rất quan trọng, tiền đề là lý do tôi đọc truyện của bạn. Nhưng vấn đề là, một câu chuyện mang diễn biến tốt luôn có một tiền đề mạnh mẽ (hay còn được gọi là tiền đề có độ nhận diện cao). Nếu không, nó sẽ không cuốn. Còn nếu bạn muốn từ từ bộc lộ thì cái tiền đề tiềm ẩn ấy phải luôn được trình bày một cách hấp dẫn, không được lề mà lề mề, muốn xây dựng cho chót cái này rồi từ từ dẫn vào cái kia. Nói chung thì, cách gặt hái được sự hấp dẫn đó, không đâu khác chính là mâu thuẫn. 

 

Khởi đầu cho chương 4, hành trình của Kuzu với con Rồng sẽ là một thách thức cho Phong Linh nếu anh ta xây dựng mâu thuẫn không tốt. Chưa kịp “hay” thì người đọc đã chán. Câu chuyện vẫn chưa đi vào trọng tâm, tất cả những gì chúng ta thấy hiện tại là một phần nhân vật Kuzu và vài mâu thuẫn nhỏ lẻ. Tình tiết không có bao nhiêu nhưng đã lên tới 40k từ. Đến nỗi sau khi chán nản lướt đến cuối chương 3, tôi nghĩ rằng, liệu truyện Phong Linh có đủ hấp dẫn để người đọc chờ đợi cho đến khi toàn bộ câu chuyện được liên kết lại hay không, động lực để đọc! Hãy cho tôi một động lực!

 

Thứ 2, thế giới, phần này thì chưa thực sự đánh giá được gì nhiều, trong ấn tượng của tôi, nó có vẻ là một thế giới fantasy như bao truyện khác. Nó hay theo một phong cách riêng hoặc nó tầm thường, điều này chỉ có thể trông chờ vào tiềm năng khai thác của tác giả. 

Tóm lại, có tiềm năng.

 

Thứ 3, cốt truyện, như trên, nó phụ thuộc vào cách tác giả giấu và tiết lộ thông tin. Lập cốt truyện bao gồm "quản lí sự hồi hộp và bí ẩn như 1 bậc thầy, khéo léo dẫn dắt người đọc qua những không gian phức tạp... luôn đầy rẫy các dấu hiệu cần được đọc, nhưng đồng thời cũng bị những sự hiểu lầm đe dọa cho đến tận cùng." (The Anatomy of Story, 2008). Khởi đầu chương 4 có đáng để mong chờ như cách tôi mong một “sự hồi hộp” hoặc “sự bất thường” nào đó xuất hiện không? Nhìn lại, là về rồng, tôi nghĩ, không đáng mong chờ lắm.

 

Thứ 4, nhân vật.

Trong khi mọi thứ đều có thể có tiềm năng thì phần nhân vật lại là một điểm trừ sáng chói trong mắt của tôi. Hình dung về cả 3 nhân vật chiếm spotlight tới thời điểm hiện tại là Kuzu, Vesna và Ostrael (hoặc là chỉ Kuzu và Vesna), tôi có một lời nhận xét như sau: Có dụng ý nhưng thể hiện chưa tốt, khắt khe hơn thì là, nhân vật “nửa mùa” quá.

 

Một trong những cách cơ bản và thường thấy khi xây dựng nhân vật là bạn tìm ra thứ cốt lõi trong nhân vật để tạo ra tính nhất quán, sau đó là những nghịch lý trong tính cách và hành động của họ để tạo nên sự phức tạp trong cảm xúc con người.

 

Vậy nhân vật Kuzu có thực sự nhất quán? Là anh ta phức tạp hay là tác giả phức tạp hóa anh ta? 

 

Không thể phủ nhận trước khi đọc truyện thì tôi có đọc phần tóm tắt, cộng thêm những lời miêu tả không mấy đường hoàng về vẻ ngoài của Kuzu, tôi thật sự đã tin Kuzu là kiểu người “cực kì thiếu thân thiện” và “mỏ hỗn ít kiểm soát”. Nếu đây chỉ là bait của tác giả thì tôi sẽ thở phào nhẹ nhõm, còn nếu như tác giả thật sự muốn xây dựng Kuzu như vậy thì tôi không còn cách nào khác ngoài việc bĩu môi dè bỉu: Đó mà là khó ưa với mỏ hỗn à?

 

Quay lại về ấn tượng đầu tiên, tác giả đã thành công khiến tôi nghiêm túc suy nghĩ lại rằng Kuzu có “thiếu thân thiện” không - trong khi những gì mà anh ta thể hiện lại rất lịch sự. Đầu tiên là xưng hô “tôi” - “bạn”, một loại xưng hô rất tôn trọng, rất bình đẳng, rất bác ái; và sau đó là sự thoải mái, phóng khoáng khi chấp nhận lời đề nghị có vẻ “rất phiền” từ hai newbie “Ừ, thì làm chung.”

 

Nếu không tính phần tóm tắt thì hiện tại Kuzu của chúng ta có: dày dặn kinh nghiệm, lịch sự, phóng khoáng.

 

Và ngay những đoạn sau thôi, tôi phải gạch đi những dòng phân tích của mình khi Kuzu có một cách phá vỡ bầu không khí không thoải mái bằng những lời nói khá vô duyên và có phần chỉa mũi vào câu chuyện người khác: “Tôi nghĩ làm nông dân cũng không tệ, ít nhất là cậu cũng sẽ biết được không phải đối mặt với thứ quái dị gì trên hành trình của mình, ờ, cái hành trình trồng trọt chăn nuôi ấy. Còn bạn tiểu thư đây, lấy chồng cũng không tệ đâu. Đang ở nhà sung sướng, tự dưng đâm đầu làm lãng khách làm gì? Lấy chồng sinh con chẳng phải điều gì đáng sợ.” 

 

Đây là câu hỏi thắc mắc, hay là câu hỏi có phần “khịa”, có ý “trêu ngươi” và thể hiện sự “mỏ hỗn”, không thân thiện của Kuzu? 

 

Câu nói của Kuzu khiến tôi nhớ về phẩm chất của những kẻ lang bạt dày dặn kinh nghiệm mà tôi thường hay được đọc, đặc biệt là những người có câu chuyện của riêng họ – họ không hay thắc mắc, không hay tò mò hay tọc mạch, hoặc đưa ra những quan điểm đậm chất chủ quan và “trải đời” đến vậy. Sau cùng thì lời thoại đậm chất Kuzu y như cái trải nghiệm ông xe ôm hay lảm nhảm với tôi rằng: “Ờ thì, học cao làm gì đâu, sau này lấy chồng chồng lo không phải sướng hơn à?”. 

 

Vậy là thay vì là lời khịa, hơi hỗn thì chúng ta có sự vô duyên ở đây. 

Hoặc là chỉ mình tôi thấy vô duyên. 

Tóm lại là, nhiều chuyện.

 

Skip qua một đoạn thì sau khi Kuzu có kiên nhẫn giải thích sự bất thường của nhiệm vụ cho 2 nhỏ newbie, còn tôi thì cứ suy nghĩ mãi 1 việc: Tại sao, một lãng khách kinh nghiệm đầy mình thừa sức xử lí nhiệm vụ như Kuzu lại chịu vác theo 2 nhỏ newbie có tiềm năng làm “tạ” đi theo? Hãy thực sự nghiêm túc ở vấn đề này. Theo những gì mà tác giả thể hiện, sẽ có những mâu thuẫn như sau:

 

Thêm hai người support sẽ nhanh hơn  >< Không đủ thuyết phục vì nếu Kuzu chịu phiền thêm một tý thì anh ta sẽ hưởng được hết tiền thưởng - tiền - thứ mà hiện tại Kuzu đang cần. Ngoài ra, 2 người kia rất có khả năng làm vướng chân, đặc biệt là trong tình huống nhiệm vụ có vài điểm bất thường, tiền + an toàn tự mình làm rõ ràng sẽ là lựa chọn thông minh hơn. 

 

Anh ta định không làm nhưng vì 2 newbie nên làm chung? >< Tốt bụng thì có rồi đó nhưng khá tùy tiện, rõ ràng có nhiều cách xử lí đỡ phiền hơn nhưng Kuzu lại không làm vậy, đặc biệt là sau khi thấy 2 con gà kia không chuẩn bị gì, anh ta vẫn dẫn đi cho bằng được. Trường hợp này tôi chỉ có thể quy về việc là Kuzu tốt bất chấp, không ngại ngần khó khăn phiền phức để nâng đỡ newbie, những con người dễ bị ăn phản bội nhất ngay từ đầu truyện. Tuy nhiên nói đi nói lại, tôi vẫn thấy những hành động của Kuzu - mặc dù có lời giải thích - nhưng vẫn chưa có đủ động cơ. 

 

Không chỉ dừng lại ở đó, sự hào phóng, bao dung của Kuzu còn được thể hiện một cách khá khó hiểu khi anh ta muốn ôm trọn phần khó khăn vào mình nhưng vẫn công bằng chia tiền cho hai người mới, mặc dù anh ta rất tằn tiện. Rõ ràng ngay từ ban đầu anh ta cứ nhập nhằng, miễn cưỡng đèo 2 newbie đi dù anh ta không muốn, trong lúc đi thì cứ rào trước để 2 newbie cẩn thận và có ý muốn đuổi khéo, nhưng vì thấy hai bạn quyết tâm quá nên vẫn chiều ý dẫn đi (?). Tôi đọc mà tôi không thể không tự hỏi rằng: Kuzu là người nhận nhiệm vụ, nhưng anh ta đang hành động như thể anh ta đang bị bắt buộc phải làm việc với 2 newbie kia, anh ta ngày càng nhận ra sự phiền phức của vụ việc nhưng anh ta không nỡ (?) thẳng thừng đuổi 2 newbie. Tốt bụng thì tốt đúng chỗ đúng nơi chứ sao tôi thấy cái tốt của anh ta cứ kì kì? Có vẻ không hợp lý lắm? Vượt mức pickaball rồi, anh ta là kiểu người không muốn từ chối yêu cầu của người khác, nó hoàn toàn trái ngược với vibe 1 lãng khách già đời, nhiều kinh nghiệm như Kuzu.

 

Không chỉ dừng lại ở đó, nếu Kuzu là một người có thể nói ra những lời thẳng thừng, kiểu “thô nhưng thật”, nhưng đến những lúc thật sự cần thiết, anh ta lại không thể thẳng thừng cho chót? Điển hình như việc anh ta từ chối 2 newbie tiếp tục tham gia nhiệm vụ cùng mình, anh ta đã có thể có những thoại thể hiện sự không thân thiện, nhưng thay vì vả vô mặt 2 newbie sự tàn khốc của nghề lãng khách, hoặc không phải ai cũng tốt và chịu đi giúp đỡ họ, THÌ, Kuzu lại đưa câu chuyện đi vào ngõ cụt bằng cách khiến 2 newbie không hiểu ra vấn đề và chỉ biết “quyết tâm nhìn chằm chằm Kuzu”. Và thế là, hai newbie kia vừa được đu oldie tiếp vừa thắc mắc thái độ của oldbie, Kuzu thì chán nản chiều theo ý newbie, còn tôi thì EXCUSE ME? Nhiều lúc tôi cũng muốn được đọc sảng văn, nhưng Kuzu hiền quá, không sảng nổi.

 

Sau tour nhiệm vụ kiêm hướng dẫn viên, Kuzu đã hoàn thành tốt vai trò của mình như 1 vị tiền bối luôn yêu thương, dẫn dắt lớp trẻ, không ngại phiền phức, khó khăn. Thú thật thì đây là bộ đầu tiên tôi thấy có 1 nhân vật già đời chịu giúp tân binh đến vậy, đa số là họ đá tân binh ra ngay từ đầu để tránh phiền phức rồi, đấy là còn nói họ tốt bụng. Còn không tốt bụng mấy thì có thể lợi dụng tân binh làm bia đỡ đạn, hoặc đá kê chân, lợi dụng và phản bội nếu cần thiết. 

 

Thoại của Kuzu là một trong những yếu tố góp gạch cho tính cách của anh ta. Lúc thì lịch sự, ôm đồm, thể hiện sự bao dung của mình với hai newbie, lúc thì gắt gỏng, khó chịu, thẳng thừng. Nhưng tôi thấy 2 newbie chỉ cảm nhận được cái thô của anh ta chứ không mấy để ý đến những lời nói quan tâm khác. Theo tôi đánh giá, 2 đối lập này được thể hiện một cách rất không hòa hợp, không cái nào hỗ trợ cho cái nào, làm nền hay đòn bẩy hay thể hiện chiều sâu nhân vật, mà nó như chọi thẳng vào nhau. Về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Hãy lấy một ví dụ dễ hiểu, cùng là một người nhưng Kuzu có thể có những thoại như này:

 

“Được rồi, giờ ai sợ thì có thể quay lại, tiền thì vẫn sẽ được chia.”

“Cô cậu chưa bao giờ thấy xác chết đúng không? Nếu sợ thì tôi cũng không muốn ép phải đụng vào đâu, chỉ cần đứng canh cho tôi là được.”

“Trà với trái cây khô, tôi mời. Cô không có vấn đề gì với mấy thứ này chứ?”

 

Hoặc những thoại thể hiện sự không thiện, có phần khó ưa - theo cảm nhận của hai newbie.

 

Hoặc bình thường, lịch sự, có phần khách sáo, dè dặt khi nói chuyện với quản gia: 

“À… tôi… Ngài cứ gọi tôi là Kuzu. Tôi là trưởng nhóm nhận nhiệm vụ này…”

“Tôi có thể thỏa thuận một chút với ngài… ờ… ngài quản gia được không?

 

Hoặc nói chuyện như kiểu hùa theo người khác, vì một số mục đích:

“Từ từ, chờ chút đã. Kết cấu này, màu này, độ lớn này. Tôi không biết thú chơi đá của mấy tay sưu tầm thế nào, nhưng mà loại đá này tôi chưa từng thấy bao giờ, màu cũng hiếm. Biết đâu có người trả giá, mà giá cao ấy, nhưng cũng còn tùy vào thị trường, thị hiếu của đám đó.”

 

Tôi đang cố cảm việc tác giả xây dựng nhân vật đa chiều, phức tạp, nhưng đừng có làm nó lộn xộn lên hết được không? Mỗi một nhân vật khác nhau là Kuzu nói chuyện theo 1 kiểu khác nhau, không biết là đang cố thể hiện điều gì nhưng nó đã thành công đắp nặn lên một nhân vật mờ nhạt, không có sự đặc biệt cho riêng mình. Ít nhất thì phải được như cái kiểu bề ngoài anh ta như thế này (lời nói khó nghe)… NHƯNG bên trong anh ta lại như thế kia (sự tốt bụng luôn giúp đỡ người khác). Chứ không phải là kiểu nhân vật lúc thì thế này, lúc thì thế kia, lúc đồng hành thì lo toan tất cả, đến lúc không muốn làm thân thì quay ra tỏ vẻ “không dễ gần”, ba phải, khó cảm, khó hiểu và lạ lùng. Cùng một lúc, anh ta thể hiện rất nhiều khía cạnh của mình, nhưng cũng vì thế mà độc giả khó tiếp cận với anh ta hơn, khó thấu cảm và có thiện ý với anh ta hơn, nên chậm lại và cho độc giả một cái nhìn bao quát về nhân vật Kuzu. Anh ta thường nói chuyện như thế nào, phong cách, ngôn ngữ có nét riêng biệt hay không, tính cách được thể hiện trong thoại nên nhất quán, không thể câu trước vừa lạnh lùng thẳng thắn câu sau lại mềm lòng che chở. Cũng không thể có cái kiểu chưa định hình cái cốt lõi của nhân vật xong đã nhảy qua các khía cạnh nội tâm khác.

 

Sự khó hiểu trong suy nghĩ của nhân vật như thế này sẽ không phải là một lối đi đúng đắn để tạo ra một nhân vật ổn áp. Dù bạn có giải thích động cơ như thế nào đi chăng nữa thì – tin tôi đi, nó vẫn thể hiện cách xử lý còn nhiều thiếu xót của bạn. 

 

Điểm chính: hãy tạo ra một nhân vật có dấu ấn đặc biệt, với tính cách riêng, lời nói riêng, và những suy nghĩ mà không ai có, cũng không ai bắt chước theo được. Đừng tạo ra một nhân vật chưa ra hình ra dáng mà đã cố chêm dô tính sâu sắc, phức tạp. Điều đó chỉ khiến anh ta thêm mờ nhạt mà thôi.

 

Quay lại vấn đề chính, sau khi end tour thì xảy ra những xung đột lẻ tẻ khác bủa vây, Kuzu thể hiện rõ anh ta cảm thấy phiền và muốn tránh phiền phức nhất có thể, bằng cách bình tĩnh và nhỏ nhẹ khuyên nhủ, lời nói có tính điều hướng, đánh trống lảng với các nhân vật khác. Ngoài ra, sự trưởng thành và già dặn trong lối tư duy cũng được thể hiện rõ trong cách anh ta giải quyết mâu thuẫn, và vì chưa ai chạm đến điểm mấu chốt của anh ta nên chưa có chuyện gì xảy ra cả. Tuy phiền với bọn người thích gây chuyện, nhưng anh ta lại không phiền (?) với những yêu cầu, lời xin hỏi từ người khác. Như đã nói trên, anh ta không phải là dạng quyết đoán, không từ chối được mong muốn của mọi người, có lẽ anh ta cũng cảm thấy hơi phiền nhưng vì sự tốt bụng vốn có, anh ta đã không từ chối. 

 

Chỉ là cái sự khôn khéo, không chấp nhặt của Kuzu được thể hiện hơi lọt thỏm, làm tôi phải đặt ra vấn đề, ngay từ đâu sao không cho nó làm tính cách cốt lõi, cứ phải thêm cái không thân thiện vào cơ. Và tôi, cho tới tận bây giờ, vẫn không thể nào dự đoán được tác giả sẽ xây dựng tính cách đặc trưng cho Kuzu như thế nào, quá nhập nhằng, quá nhiều thứ trộn chung một chỗ.

 

Thế nên từ giờ, chúng ta có 1 Kuzu dày dặn kinh nghiệm, lịch sự (chỉ không lịch sự khi anh ta muốn từ chối khéo), ngại phiền nhưng siêu tốt bụng. Quan trọng là, điều này có thể thay đổi xoành xoạch trong các sự kiện sắp tới.

 

Tuy thể hiện nhân vật còn khá sượng, nhưng không thể phủ nhận những hành động của Kuzu, từ đầu truyện cho tới thời điểm hiện tại, khá là nhất quán. Có vẻ như anh ta tốt bụng với mọi người, nhưng đồng thời anh ta cũng không muốn họ trở nên gần gũi với mình. Có lẽ đây là điểm sáng duy nhất tôi nghĩ nên được tiếp tục phát huy, vì sự nhất quán trong hành động cũng là một trong những yếu tố góp phần tạo nên nhân vật ấy.

 

Sau Kuzu là hai nhân vật đáng để chú ý: Vesna và Ostrael. Theo tôi thì, hai nhân vật này cũng không có gì đặc biệt, là kiểu nhân vật tân binh thường thấy. Họ có tính cách và phong cách ngôn ngữ riêng, như những gì tác giả muốn triển khai thì Vesna có tính kiêu ngạo + mọt sách, Ostrael thật thà + lễ phép. Nhưng cái cách mà tác giả phát triển và show nhân vật ra cho chúng ta thấy có thật sự ổn không? Đặc biệt là con bé Vesna kia. Và vì Ostrael khá mờ nhạt, thua hẳn so với Vesna nên tôi sẽ chỉ tập trung những điểm lấn cấn của Vesna. Và vì chủ yếu tính cách nhân vật này được thể hiện qua thoại thì nhân đây, tôi sẽ vừa chê thoại vừa chê nhân vật luôn cho tiện.

 

Về Vesna, Vesna được thể hiện một cách rất chảnh chọe, với mức độ nghiêm trọng hơn tôi tưởng tượng. Điều dễ thấy là ngay từ lần đầu gặp mặt, chưa thân hay quen gì mà nhỏ đã hay thái độ ra mặt, câu trước câu sau đều muốn phản bác người mà nhỏ nhìn có vẻ không thuận mắt lắm (là Kuzu đó). Trong khi chính nhỏ là người đang chủ động tìm đến sự hợp tác với Kuzu, đây là một loại thái độ không nên có khi xuất thân của nhỏ khá gia giáo. Nhưng cái này không có gì cả cho đến khi tôi đọc đoạn đối thoại tiếp theo:

 

“… Mà sao hai bạn lại chọn làm lãng khách?” 

Otrael và Vesna nhìn nhau như thể xem ai sẽ là người trả lời đầu tiên, rồi thì cậu trai lên tiếng trước: 

“Nhà em có năm anh chị em, gia đình thì làm nông cho lãnh chúa. Kể ra thì không đến nỗi nào nhưng cũng chả được bao nhiêu. Em nghĩ em nên kiếm công việc gì đó có thể tự lo cho bản thân mình được nên rời nhà đến đây.” – Otrael bộc bạch. 

“Tôi là con một học giả của thành Stormfortress. Sau khi hoàn thành chương trình học của học viện phép thuật Callum, tôi đến đây vì nghĩ Lapis là nơi khá hấp dẫn.” – Tới lượt Vesna trả lời. 

“Thì liên quan gì đến việc bạn chọn làm lãng khách?” – Kuzu vặn hỏi. Rõ ràng so với lý do của Otrael thì cái thứ mà Vesna đưa ra còn chưa đủ cấu thành một lý do. 

“Vì tôi không muốn lấy chồng ngay sau tốt nghiệp theo sự sắp đặt của cha, được chưa?” 

Vesna gắt lên, đôi tay thì nắm chặt lấy cây gậy phép. Mặt cô nàng lộ rõ vẻ khó chịu thông qua cặp chân mày nhăn nhó. Nhưng đổi lại chỉ là ánh nhìn thờ ơ của Kuzu đối với cả hai.

“Tôi nghĩ làm nông dân cũng không tệ, ít nhất là cậu cũng sẽ biết được không phải đối mặt với thứ quái dị gì trên hành trình của mình, ờ, cái hành trình trồng trọt chăn nuôi ấy. Còn bạn tiểu thư đây, lấy chồng cũng không tệ đâu. Đang ở nhà sung sướng, tự dưng đâm đầu làm lãng khách làm gì? Lấy chồng sinh con chẳng phải điều gì đáng sợ.” 

… Rốt cuộc thì gã lại làm bầu không khí trở nên tệ hại hơn trước. Thay vì tạo thiện cảm, Kuzu lại tạo ác cảm với chính đồng đội của mình.

 

Đầu tiên là sự không tinh tế ở thoại, có vẻ như Phong Linh không giỏi về thoại lắm. Thử tưởng tượng ngày đầu lên phố, bạn đang được chở về phòng trọ, lão xe ôm bắt chuyện kiểu như: Sao em lại lên đây học? Sao em lại học trường này? thì bạn nghĩ bạn sẽ trả lời như thế nào? Một câu trả lời chung chung, vui tính, ỡm ờ qua chuyện hay là bạn chân thành huỵch toẹt hết câu chuyện trong nhà bạn ra? Rõ ràng, bàn tay của tác giả ở đây chúi vô hơi nhiều, nhiều đến nỗi gạt phăng cái chất riêng trong nhân vật ra. Hỏi gì trả lời nấy, với mục đích là tiết lộ thông tin về background cho người đọc. Tôi nghĩ tác giả nên hạn chế cái kiểu này, bạn hỏi nhưng không có nghĩa là tôi phải trả lời theo ý của bạn, HOẶC, theo ý của tác giả. Ai cũng có cái nết riêng, tuy cũng vì muốn cho độc giả thấy và hiểu nhưng nếu rõ ràng quá thì nhân vật mất hết chất của mình.

 

Quay về 2 nhân vật kia, có một sự vô lý nho nhỏ, đọc đi đọc lại hai câu hỏi của Kuzu, câu 1 hoàn toàn lịch sự, câu 2 cũng… hoàn toàn bình thường, hợp lí, tại sao nhỏ Vesna lại đột ngột nhảy đỏng lên thốt “Vì tôi không muốn lấy chồng ngay sau tốt nghiệp theo sự sắp đặt của cha, được chưa?” . Tôi thì cảm thấy hơi buồn cười về cách tác giả thể hiện sự đanh đá của Vesna, suy nghĩ một hồi thì tôi overthinking như sau:

 

Tác muốn Kuzu thể hiện sự không thân thiện (hoặc mỏ hơi hỗn) trong giao tiếp, tới nỗi Vesna bị nói trúng tim đen, không cãi được, đành bặm môi rặn ra chữ “Anh…”. Nếu khung đối thoại thành công thì tôi sẽ cùng Kuzu khịa vô sự non nớt của Vesna, chuyện thô nhưng nó thật, hoặc là Kuzu sẽ trở thành mỏ hỗn thích trêu ngươi người khác, hoặc là kiểu mỏ hỗn nói đúng quá không cãi được. Nhưng trong trường hợp này…. Kuzu vẫn bị lịch sự chán (trừ cái câu trải đời kia) và chỉ mình nhỏ Vesna “tự dưng” phản ứng dữ dội. Thế là thành ra nhỏ Vesna lại tạo ấn tượng không tốt cho người đọc, nhạy cảm quá mức và hay gắt gỏng với người khác, nhưng vì có tác giả kiềm chế nên cô nàng dịu đi rất nhanh, câu trước vừa cọc câu sau đã đâu ra đấy đi vặn hỏi lại cho công bằng=)).

 

Những đoạn thoại tiếp theo của cô nàng đa phần là thể hiện một cái tôi đầy lòng tự trọng, có thể là kiểu người thông minh về lý thuyết nhưng hay mất kiểm soát vì EQ của nhỏ không cao lắm.

 

Ví dụ như khi Kuzu từ chối sự tham gia của nhỏ và giải thích lý do thì thay vì nghiêm túc suy ngẫm độ “tạ” của mình, Vesna lại cáu tiết: “Anh không có quyền gì bảo bọn tôi phải đi làm việc khác hết.” Chưa kịp hiểu động cơ của nhỏ có phải là vì tổn thương lòng tự trọng hay không thì nhỏ đã quay phắt ra xin: “Tôi cũng thế! Nếu hôm qua tôi có cư xử không phải phép, mong anh đừng để bụng. Tôi sẽ cố gắng hết sức.” Làm ơn đấy, đừng có xây dựng kiểu nhân vật ba phải như vậy, kiêu ngạo thì cần có sức nặng của kiêu ngạo, chứ đừng kiêu ngạo vô tội vạ để chêm vô cái kiểu “hiểu sai và rút kinh nghiệm” 1 cách sượng trân như vậy.

 

Điểm chính: Vesna đang tạo ra những ấn tượng xấu, người viết review này có ý muốn khuyên cho Vesna bớt bớt lại.

 

Một vài đoạn thoại khác

 

Thoại giữa quản gia Hayate với Kuzu cũng khá sượng, mắc lỗi như đoạn thoại của Kuzu, Vesna và Ostrael. Đó là hỏi, nhưng bằng một thế lực nào đó, nhân vật huỵch toẹt ra hết, như một kiểu thông tin đến người đọc chứ anh ta không thật sự đang đối thoại. Kuzu không có lý do gì để thân thiện và thật thà trả lời chi tiết câu hỏi của vị quản gia, tác giả đang can thiệp vào thoại quá nhiều, nếu là một kiểu show don’t tell thì show don’t tell này bị phản tác dụng. Cần suy nghĩ kỹ càng hơn trong việc phân minh giữa thoại và lời giải thích, hoặc phân tích thông tin cho đọc giả. 

 

Có một thoại khác, khi nhân vật phản diện quá trớn, Kuzu không còn lịch sự nữa mà bắt đầu mỉa mai: “Anh trai à, có phải anh trai đang rất thèm khát cô hắc tiên kia không? Cô ấy xinh, người cũng tỏa ra mùi thơm dễ chịu nữa. Tôi đoán sau lớp áo đó là một cơ thể tuyệt vời đấy. Anh rất muốn ngủ với cô ta, đúng chứ?....”

Không có vấn đề gì với thoại của Kuzu, nhưng thoại của Aerin có vấn đề. Bất kì ai khi nghe những lời nói của Kuzu, đặc biệt là con gái, phụ nữ, tuy Kuzu có ý tốt và đang ngầm giúp đỡ nhưng thật sự thì nó rất… thô tục. Thường sẽ là xịt keo, mặt banh cứng ngắc nhưng vì anh ta đang giúp đỡ mình nên thôi, mình cũng cảm ơn anh ta. Chứ còn cái kiểu bẽn lẽn, thẹn thùng và cái suy nghĩ “Ố! Anh ta khen mình thơm kìa!” đâu ra zậy. Cô nàng này bị bắt nạt tới cái độ ai tốt với cổ một xíu là cổ thương nhớ, yêu thích đến vậy hả? Hỏi thiệt.

 

Kết luận

 

Phân tích kiểu móc lỗi theo từng đoạn như thế này thì không hay lắm, nhưng dù gì thì truyện mới chỉ có 40k từ, nhân vật vẫn chưa đâu vào đâu, cũng không còn cách nào cả. Tôi đang cố chứng minh chỉ với 40k từ, đã xuất hiện nhiều bất cập tiềm tàng trong câu chuyện. Chung quy lại vẫn là việc tác giả xử lý không khéo, viết một vài đoạn không khéo, thoại không khéo và hướng đi chung của nhân vật, của câu chuyện đang có tiềm năng trở nên không khéo nốt. Tại sao bộ truyện này sẽ không tiếp cận được nhiều độc giả, hãy suy ngẫm kĩ về vấn đề này, là do thể loại mà anh đang làm kén người đọc, hay truyện của anh đang “không hay”. 

 

Truyện sáng tác

29 Bình luận

AUTHOR
Hôm qua đã nói rồi, nhưng mà... không có tầm, cũng phải có tâm. Muốn đăng cái cảm nhận trong truyện thì chẳng ai nói gì bạn, nhưng dám gọi cái này là review rồi lấy nó đi dìm hàng người khác thật à? Cái comment này không phải vì bạn lên tiếng chê truyện. Đó là điều bình thường. Nhưng vấn đề nằm ở cái lý do đằng sau việc chê nó của bạn. Cái tâm lý "truyện tôi thích thì tôi không review nổi, nên phải bới móc kiếm chỗ chê người kia cho gọn" đó là tôi không tài nào chấp nhận nổi. Việc đăng cái "review" này là không sai, tự do ngôn luận mà, ai cũng có quyền nói cái góc nhìn của mình, có lẽ sẽ không đúng với cái nhìn chung, nhưng đấy là chẳng thành vấn đề, cùng lắm thì tôi phản bác thôi, nhẹ nhàng. Nhưng lòi mặt chuột ra cái ý đồ bẩn thỉu dìm hàng này mà còn huênh hoang? Ừ thì thi đấu, nhưng bẩn thỉu và hạ cấp lộ liễu thế này mà còn tự hào vỗ ngực rằng có nhiều cuộc thi khác cũng làm thế, bạn làm thì có gì là sai á? Có bị ngu đần không?
Ngu đần là gì? Vô tình làm sai vì mình không biết? Không. Ngu đần là đã thấy rõ vấn đề, đã ăn cảnh báo, bản thân đã tự nhận sai mà vẫn cứ đâm đầu vào. Hôm qua Phô Mai cũng đã ngăn, không muốn dính dáng rồi mà vẫn lì cố đấm ăn xôi nhỉ? Học lóm của bọn này trên Slum để viết ra cái mớ hổ lốn này ấy nhỉ? Hay lắm. Được, vậy thì đối mặt với tự do ngôn luận của bạn, tôi cũng tự do ngôn luận mà xé xác nó vậy.
Xem thêm
AUTHOR
Lảm nhảm suốt 3 mục chả ra cái quái gì, chả để ý gì tới những chỗ cài cắm mà cứ phán ra một câu vô thưởng vô phạt về mục thế giới, bảo AI lại tự ÁI. Mượn hơi cuốn Anatomy of a story rồi lại áp nó sai bét nhè trong việc phê bình về diễn biến. Làm qua loa, chả để ý thấy cái gì về nội dung chính của câu chuyện, đã thế còn phê bình một chương truyện còn chưa ra, bảo AI lại tự ÁI.
"Khởi đầu chương 4 có đáng để mong chờ như cách tôi mong một “sự hồi hộp” hoặc “sự bất thường” nào đó xuất hiện không? Nhìn lại, là về rồng, tôi nghĩ, không đáng mong chờ lắm."
Với cái logic của bạn, giờ tôi bảo quá trời truyện, truyện nào cũng viết về con người nên chắc chắn truyện nào cũng chán, chả có cái quái gì đáng mong chờ lắm hen.
Về thoại, giỏi, rốt cuộc cũng ra được một chút cái gì đó có giá trị. Ừ, có lẽ một vài câu đầu tiên của thoại lão ấy không được tự nhiên lắm, cái này tôi cho bạn là đúng. Nhưng lấy hai câu thoại đó trong hơn 70 câu thoại để chụp đầu bảo người ta không biết viết thoại trong khi lờ đi những phần khác thì hơi khốn nạn đấy. Đọc không hề để tâm tới tình huống, bỏ qua ngụ ý trong câu mà chê như đúng rồi thì thử hỏi có thấy tắc trách không? Hỏi có biết đọc hiểu không? Nhân vật nói chuyện với nhiều nhân vật khác nhau lại có cách nói chuyện đặc trưng thay đổi mỗi người? Đó là lỗi à? Chả lẽ ai ai bạn cũng nói chuyện chung một cách à? Nói chuyện bạn bè, với sếp cũng như nhau? Tính nhất quán nhân vật không phải là cách nói chuyện, mà là đảm bảo người đọc vẫn cảm nhận được giá trị và tính cách nhân vật trong bất kỳ tình huống nào. Và trừ bạn ra thì ai cũng thấy được rõ ràng.
Nghe lão Phong Linh lịch sự cười không chấp thì nghĩ rắm mình thơm như hoa thật đấy hả? Còn mặt dày đăng cái comment đó sau cái đống văn mẫu trên slum hôm qua cơ đấy.
Thi đấu, event lành mạnh cho cộng đồng mà bạn thích làm trò bẩn thỉu này à? Tôi nói thẳng luôn với bạn, và với bất kỳ những đứa nào có ý định bắt chước bạn. Nếu bạn đinh ninh nghĩ rằng cái cục này bạn viết có giá trị, thì tôi sẽ dùng hết toàn bộ những gì mình có để chứng minh và đảm bảo rằng nó được có đúng với giá trị nên có, một con số 0 tròn trĩnh.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
@volatile: tui đã xin lỗi phô mai, anh Phong Linh cũng đã lên tiếng, sao Vol cứ mắng tui cho bằng được thế. Trên thực tế, cái lý do tui vô tình thốt ra cx ko phải động cơ chính, chỉ là do tui xuẩn nghĩ rằng làm vậy cho bớt bầu ko khí thoi, là tui ngu ngốc nghĩ rằng nếu lấy cuộc thi làm cái cớ thì mn sẽ ko nghĩ tui cố tình kiếm chuyện vì có ác ý với anh PL. Đc rồi, tui miệng tiện, tui đã xin lỗi, giờ vẫn vào mắng tui. Oke, cứ mắng, nếu nó khiến Vol thấy thoải mái.

Mn bàn luận và hạ thấp bài viết của tui vì văn chatgpt. Tui đã nghĩ Vol sẽ ko như thế. Vol nghĩ viết bài chê LK dễ lắm hả, Vol thử copy truyện anh PL quăng lên bất kỳ con AI nào xem, nó sẽ ko chê đâu. Và dù có chê thì cx sẽ ko đưa ra những luận điểm như trên. Tui cữ ngỡ những ng sáng tác, viết truyện phải là những ng nhận thức rõ nhất cái gì có thể viết đc từ AI và cái gì ko chứ.

Vol bảo tui k ý thức gì về nd chính của câu truyện, ko, tui đã đọc nó kha khá lần á, chắc chắn là hơn 3 lần. Cái phần nói về cốt truyện, cũng như tiền đề, lý do lớn nhất tui viết phần này là vì nó ko khiến tui bấm 'chương sau'. Đc rồi, bảo tui cảm tính cx đc, nhưng với tui, truyện hay là truyện khiến độc giả bấm next đc. Và tui là 1 độc giả dễ tính đấy, action là cái tag tui yêu thích nữa. Nhưng LK ko khiến tui bấm next, tui đọc xong 1 chương và kiểu, hmm cx đc, nhưng tác k có gì níu mk lại coi chương sau hết. Hết c1, end hành trình, ko cliffhanger, ko bí ẩn mâu thuẫn. Đc rồi, Vol có thể hỏi v tại sao tui lại đánh giá cao c1 Eroge, câu trả lời là vì bản thân cái wb Eroge đã đủ thú vị rồi, 1c cx ngắn khiến mk dễ dàng tò mò điều j phát sinh tiếp theo. Eroge đi theo kiểu sáng tạo (ngách), còn LK theo kiểu phổ biến, nếu nó k làm rõ tiền đề thì ít nhất tác cx nên ngắt chương cái chỗ nào mà hồi hộp xíu chứ. Đọc c3, nh mâu thuẫn nhỏ lẻ giải quyết xong, end, c4 'bắt đầu' hành trình làm nvu về rồng. Điều này k thực sự gợi đc hứng thú là bao. Nếu Vol muốn hiểu rõ quan điểm của tui hơn, thì tui có dịch 1 bộ ấy, tui cho là bộ ấy có cách ngắt chương khá tuyệt, Vol có thể tham khảo.
Xem thêm
Xem thêm 10 trả lời
AUTHOR
Cảm ơn bạn đã dành chút thời gian để đọc và đưa ra đánh giá. Dù là tích cực hay tiêu cực, ít nhiều nó cũng đem lại một vài lợi ích cho tôi.

40k chữ và chỉ là vài vấn đề nho nhỏ, đúng như bạn nói đấy. Thậm chí 40k chữ nghĩa của tôi còn chưa giới thiệu hết những nhân vật chính cơ. Nó chậm? Đối với nhiều người thì nó chậm, nhưng đối với tôi thì nó là bình thường, bởi khối lượng một chương tôi viết khá nhiều, và nếu tập trung thì có thể xong trong một hai ngày (nếu tôi chăm, còn lười thì... chịu). Trái với những thể loại bạn đọc, đối với tôi thì những vấn đề cần kha khá thời gian và chữ nghĩa để giải quyết cho thỏa đáng. Những tình huống mà tôi thiết lập ở ba chương nó chỉ có ý nghĩa giới thiệu bối cảnh và cuộc gặp gỡ của các nhân vật để tạo tiền đề cho những điều tiếp theo. Vâng, tôi tốn 40k chữ và tôi vẫn chưa làm xong, thành thật xin lỗi bạn, nhưng tôi vẫn thấy nó ổn, và những người có chuyên môn cao trong hako đều không có vấn đề gì với điều này, vậy nên tôi nghĩ tôi không làm gì sai cả.

Bằng một cách thần kỳ nào đó, những người uy tín trong hako đều nhận ra những điểm mà tôi cài cắm trong nhân vật, đặc biệt là Vento - Kuzu. Họ cũng phê bình với tôi là Kuzu đang chiếm spotlight quá lớn, tôi cũng lường trước điều này, bởi vol1 mục đích của tôi vẫn là nhắm đến nó. Những nhân vật khác, tôi cũng đã chuẩn bị sẵn cho họ đất diễn ở các vol tiếp theo, cũng với cách viết hàng đống chữ nghĩa như thế này, thứ vốn đã làm nên thương hiệu của tôi từ lúc đặt chân vào hako rồi. Một lần nữa xin lỗi bạn vì sự bất tiện này, nhưng tôi vẫn nghĩ mình không làm gì sai.

Ờ thì bạn có lẽ sẽ thấy Kuzu là một đứa cực kỳ mâu thuẫn, chính xác thì nó là như vậy mà. Mọi người đọc vào sẽ nhận ra ngay gã này bị PTSD và OCD khá nặng, và bằng một cách nào đó, có lẽ bạn là người duy nhất không nhận ra. Tôi không có ý kiến gì về điều này, bởi khả năng cảm nhận của mỗi người là khác nhau.
Xem thêm
AUTHOR
Tôi nghĩ ngoài việc một số câu thoại của tôi bị dài không cần thiết, dùng dấu "-" nhiều đoạn bị vô duyên, ngắt đoạn chưa mượt như hime đã sấy tôi công khai trong discord trước bàn dân thiên hạ, và lão Trà cũng đã nhắc nhở vấn đề này. Đây là lỗi, và tôi thừa nhận điều đó. Tôi sẽ tìm cách khắc phục sớm nhất trước khi khối lượng truyện ngày càng nhiều thêm. Vấn đề mà bạn nêu ra, tôi không thấy thỏa đáng.

Mấy đoạn thoại thay đổi thái độ, có lẽ tôi vẫn chưa lột tả được biểu cảm của nhân vật một cách tốt nhất dẫn đến hiểu lầm không như ý mình muốn. Còn cái chuyện quay ngoắt vài chục độ cho đến 180 độ, tôi không nghĩ đó là điều vô lý đâu, vì ngoài đời thật cũng thế thì truyện cũng có thể như vậy, nó lại khiến người khác cảm nhận được độ phức tạp và rắc rối của nhân vật, tạo ra hỷ, nộ, ái, ố. Tôi nên làm tốt hơn hiện tại.

Còn "Phân tích kiểu móc lỗi theo từng đoạn như thế này thì không hay lắm" - thực sự thì hime và Trà đã sấy tôi bằng kiểu này, tôi một lần nữa không có vấn đề gì với cách đó. Nhưng không như bạn, họ sẽ xoáy sâu vào kỹ thuật viết hơn là nội dung, đó là điều tôi thích vì tôi thấy mình sai rõ ràng, cần sửa chữa rõ ràng.

Cảm ơn vì đã ghé qua.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
@Phong Linh: cảm ơn anh Phong Linh đã phản hồi. Dù văn phong khó chịu nhưng thực ra em đã đọc rất nhiều, đọc từng câu từng chữ, đọc đi đọc lại câu truyện của anh trong suốt thời gian review. Vì em đến với truyện của anh với một kỳ vọng khá lớn: người viết có tiếng, tag action chuẩn bài em thích, nhưng khi đọc đến hết c1 thì lại thấy nó ko cuốn lắm. Em ko phải dân chuyên, ko học viết lách, em chỉ đam mê đọc truyện và đọc rất nhiều truyện. Để tìm hiểu ra lý do vì sao truyện ko cuốn, em đã tự tìm các loại sách về Storytelling, sáng tác, viết truyện,... để nghiên cứu. Em đã dành rất nhiều thời gian để đưa ra luận điểm, tự phản bác lại luận điểm mình, xóa rồi lại viết bài rv đầu tiên này. Nếu ko phải là những lý do mà, có thể là em tự cho là hợp lý ở trên, thì chắc chỉ còn lại 1 điều, truyện ko phải gu em rồi. Em rất vui vì anh vẫn ghi nhận những nỗ lực đã viết bài rv của em. Hi vọng anh có thể đưa Lãng Khách đi đến cuối con đường.
Xem thêm
AUTHOR
Anh này viết bài bằng chat gpt đấy à? 🐧🐧
Xem thêm
tao thấy nó phân tích cx đc mà chat gpt cm gì ở đây
Xem thêm
@Người bạn xa lạ: hình như có vài đoạn là dùng thì phải
Xem thêm
Xem thêm 8 trả lời
TRANS
AI MASTER
tem, đập vào mắt tôi là "chau chuốt" ;)))
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
thêm nữa: "tru du"
Xem thêm