Này, đằng ấy! Cuối cùng đằng ấy cũng đã tỉnh lại.
Đúng rồi, là cậu, ta đang nói chuyện với cậu đấy. Ta biết mà, đằng ấy định vượt biên chứ gì, xong rồi chui ngay vào cái bẫy của bọn Linh Thú chết tiệt. Cũng giống như tên daden đằng kia.
Chúng ta đang ở đâu ư? À... Trên tàu chở nô lệ đến hành tinh thuộc địa Azilix. Bỏ đi, không có lựa chọn nào khác đâu, nếu đằng ấy đang có ý định chạy trốn thì... Đáng tiếc phải báo hung tin: chuyến tàu này có ma pháp thiếu nữ áp tải. Đừng dại dột, suy cho cùng, đằng ấy vẫn chỉ là một hạt cát giữa thời đại mà thôi. Hãy chấp nhận số phận đi.
Hỏi ta là ai ư? Chà, quên mất không giới thiệu...
Ta là thực dân đấy, có sao không?
__________
Chào các quý khách, cũng lâu lắm rồi Tour du lịch của Đá mới chạy lại. Cái quầy bán vé mốc meo của tôi tại ga trung tâm OLN chắc cũng sắp bị lãng quên luôn, nhỉ? Thôi thì phủi bụi nó nào.
Trong khoảng thời gian này tôi vẫn đi đọc truyện và nhận xét cho nhiều tác giả, nhưng nó không phải bài review trải nghiệm mà chỉ đơn thuần là nhận xét. Tại vì cho đến tận bây giờ, tôi mới tìm được một địa điểm du lịch khá ấn tượng khác muốn chia sẻ tới quý khách. Lên tàu đi, chúng ta sẽ khởi hành ngay lập tức.
À đúng rồi, đừng để ý đến mấy bé ma pháp thiếu nữ ngồi kia, họ chỉ tiện đường lên chung chuyến tàu của tôi thôi.
Thêm nữa, tuyệt đối không được mở toa sau! Và hãy lơ đi nếu quý khách nghe thấy tiếng cầu cứu. Chúng tôi... Có chở một số loại hàng hoá khó nói, nhưng chắc chắn không phạm pháp! Tôi thề, trông mặt tôi uy tín như này cơ mà!
(Tiếng la hét đi kèm tiếng quất roi vọng đến từ khoang sau)
Như tôi đã nói, đừng để ý. Thôi vào việc chính luôn nào, thế giới mà các quý khách chuẩn bị đến tham quan mang phong cách ma pháp thiếu nữ làm chủ đạo, bạn biết đấy, những cô bé đáng yêu sử dụng phép thuật và lái mecha...
Hửm, có gì đó sai sai, đợi tôi check kịch bản phát... Ờm không, đúng là có mecha.
Ma pháp thiếu nữ lái mecha?!!!
Thậm chí có cả tag sci-fi? Không phải đây là bộ truyện về ma pháp thiếu nữ à?
E hèm, đừng lo lắng, có lẽ tôi cầm nhầm truyền đơn giới thiệu thôi. Chúng ta chỉ cần đến nơi và xem tận mắt là hiểu vấn đề ngay ấy mà. Nhìn kìa, mới nói mà đã đến ga "Thực Dân" luôn rồi. Đây là điểm dừng chân của tour lần này.
Đợi chút, để các ma pháp thiếu nữ xuống trước đi, họ còn phải dỡ hàng nữa. Mấy gái nhớ dọn cho sạch đấy! Đừng có bỏ sót chất cấm ở trên tàu của tôi, chứ lúc về bị bắt thì không xong đâu!
Chất cấm? Bạn hỏi. Không không, quý khách nghe nhầm đấy, chẳng có chất cấm nào cả, nô lệ cũng không có luôn. Mấy bé gái kia không làm việc gì xấu cả, không hề...
Đến lượt chúng ta xuống rồi. Điểm đến đầu tiên sau khi xuống, cũng là nơi mà tôi thích nhất ở mọi ga tàu - chính phòng trưng bày tranh ảnh. Căn phòng này cho ta thấy được sự đầu tư của mỗi đấng sáng tạo dành cho thế giới họ tạo nên, và cũng có tác dụng thu hút khách du lịch rất lớn.
Ôi trời, tin tôi đi, phòng tranh của "Thực Dân" là một trong những cái ấn tượng nhất xứ OLN, không phải vì số lượng hay chất lượng của các tác phẩm nghệ thuật. Mà nằm ở phong cách có một không hai của nó - Tranh, Giấy, Màu, Nước!
Tin được không, ở cái thời đại ảnh AI tràn lan, trace tranh digi nhan nhản này... Vẫn có một đấng sáng thế ngồi trước bàn giấy, pha màu, ngâm cọ, để tô nên những bức vẽ truyền thống. Thằng nào vào đây mà dám mở mồm "tranh giống AI thế nhỉ?", là chắc kèo sẽ bị người dân chọi tông lào cho quên lối về. Thử hỏi không ấn tượng sao được? Khi tới đây lần đầu, tôi đã nghĩ ngay "Mình đào được mai thúy rồi!"... Tôi đoán là tuyệt? Kiểu thế. Ít nhất, một tác giả đầu tư mạnh đến vậy thì chắc chắn cũng rất yêu đứa con tinh thần của mình.
Đi tiếp thôi, chúng ta sẽ đến chương mở đầu. Vừa vào mà đã được chứng kiến một màn đấu phép giữa các ma pháp thiếu nữ rồi. Biết ngay, ban nãy tôi đã đọc nhầm kịch bản. Đây rõ ràng là một bộ truyện trong sáng nhân danh tình yêu và công lý. Nhìn ma pháp thiếu nữ đáng yêu đang bay trên trời kia mà xem, bé ấy đang lôi thắt lưng ra và biến hình......
Lôi thắt lưng ra, gập cây gậy phép thành item rồi cài vào thắt lưng để henshin... Hợp thể với linh thú khế ước để tạo ra chiến giáp.
??????
Oắt đờ heo? Kịch bản này vẫn không đúng. Rốt cuộc truyện này mang thể loại gì?
Rồi các nhân vật còn nhắc gì đấy đến bảng xếp hạng, đổ bộ đến dị giới? Khoan đã, ban nãy tôi không thấy tag Isekai. Lúc này tôi đã hơi ngờ ngợ rằng... Có lẽ, đây là một đĩa cơm rang thập cẩm.
Sau đó đúng như tôi nghĩ, ba chương sau cho ta biết được sự thật và bối cảnh của thế giới này: Một chủng tộc văn minh cấp cao được gọi là Linh Thú đã đến Trái Đất hòng biến hành tinh này thành một thuộc địa của chúng, bằng cách chọn ra các ma pháp thiếu nữ, ban cho họ khả năng sử dụng ma thuật, rồi dùng họ như tay sai để trị vì nhân loại một cách gián tiếp. Được rồi, rõ ràng là thực dân kiểu mới, sử dụng chính quyền bù nhìn như điều khiển con rối, nghe rất quen thuộc đúng không?
Chiến tranh nổ ra suốt nhiều năm, cuối cùng nhân loại đã chiến thắng nhưng phải đánh đổi bằng sự hủy diệt của hành tinh quê hương. Họ đành phải sống leo lắt ngoài quỹ đạo. Nhưng một hi vọng mới đã mở ra khi phe nhân loại thu nhặt tàn cuộc, họ cũng chiếm được chìa khoá mở ra lĩnh vực ma pháp. Từ đây vừa phát triển khoa học, vừa thí nghiệm phép thuật để phát triển nhanh chóng. Thậm chí tự tin đến mức dám phản công kẻ địch năm xưa. Nhân loại khẩn thiết cần một hành tinh mới để giống nòi được sống tốt hơn, và còn gì bằng chiếm lấy nó từ kẻ địch? Cụ thể là một hành tinh tiền đồn nằm dưới sự thống trị của phe Linh Thú, hành tinh Azilix.
Phùng Thế Khải - nhân vật chính của chúng ta, cậu là một trong những sĩ quan vận hành Magi Drone (linh thú nhân tạo) xuất sắc nhất. Được giao nhiệm vụ trà trộn vào hàng ngũ địch với hình dạng linh thú Pandora, vừa thu thập thông tin vừa phá hoại kẻ địch từ bên trong, trợ giúp chiến dịch phải công đầu tiên này. Người sẽ trợ giúp khải từ xa chính là Lara Macford, cộng sự đáng tin cậy suốt nhiều năm của Khải. Hint của cặp oan gia này cứ phải gọi là bay tung toé!
Nhưng đáng tiếc cho Lara vì cô ấy chỉ có thể yêu xa mà thôi. Còn thằng Khải thì chạy tót đến dị giới săn loli rồi *chim cánh cụt*
Nghe qua tóm tắt thì thấy ba chương này có vẻ giống mắc lỗi infodump, nhưng không hề. Khá khen cho tác giả, bạn ấy rải thông tin kết hợp với các tình tiết gây hài khiến việc đọc không hề bị "ngán" hay "buồn ngủ". Có đôi khi dùng những tình tiết sitcom ngớ ngẩn, có lúc lại dùng trope trong phim hài của Châu Tinh Trì, và anh bạn này nhét rất nhiều meme vào trong truyện. Khiến cho việc đọc nó rất sảng khoái, người ta vừa tiếp nhận thông tin về world build mà vẫn vừa có thể giải trí. Quả là một sự kết hợp tài tình. Hiệu quả cũng rất tốt khi tôi thấy nhiều khách quan đến trước còn phải để lại lời khen trong khi cười phá lên. Có ai đó đã cảm thán "Quả nhiên meme chính là ADN của nhân loại!"
Bên cạnh sự hài hước ban đầu, chúng ta cũng được hé lộ một chút về quá khứ đau thương của Khải khi phải cầu sinh trong ngày tận thế, cố gắng sống sót trên một hành tinh chết. Tình tiết cuối chương 3 này vừa khiến nhân vật chính trở nên bí ẩn hơn, vừa khắc hoạ tình trạng éo le của loài người, tạo mục đích, củng cố lý do cho họ thực hiện kế hoạch xâm chiếm một hành tinh khác, mà quá trình của nó có lẽ sẽ tràn đầy sát lục và máu tươi. Nhưng thời thế bắt họ phải làm như vậy để mà sinh tồn.
Chiến tranh, chiến tranh không bao giờ thay đổi...
Tiếp đến chương 4, Khải - lúc này đã là Pandora, đến hành tinh Azilix. Cậu cần nhanh chóng tạo khế ước với một bé gái bản địa, sau đó huấn luyện cô bé thành ma pháp thiếu nữ tài năng. Chỉ khi ấy cậu mới thăng quan tiến chức được trong hàng ngũ địch để tiếp cận nguồn thông tin có giá trị hơn. Và rồi Khải đã gặp con mồi của mình - Nikol White, một cô bé vô gia cư khốn khổ.
Để nói về Nikol, tôi chỉ biết dùng một chữ để tả mà thôi: THẢM!
Thảm đến độ tôi phải tự hỏi tác giả có sở thích hành hạ bé gái đúng không? Đây là deep dark fantasy của mi đúng không? Chứ tại sao phải ác ôn với con bé như vậy chứ?
Nhưng có lẽ đó lại là điều cần thiết. Để vừa cho thấy cuộc sống người dân dưới ách thống trị của Linh Thú cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam, vừa cũng là để Khải và Nikol dễ gắn kết với nhau hơn. Vì hai "người bạn" này cũng giống nhau lắm, đều trải qua tuổi thơ cơ cực, làm đủ mọi thứ chỉ vì sinh tồn. Có lẽ đó cũng là lý do Khải chọn Nikol, cậu thấy mình trong con bé.
Khải là một kẻ máu lạnh, một cỗ máy vận hành bởi sự hận thù. Cậu không từ thủ đoạn, cũng không có giới hạn cuối cùng nếu như việc đó là để trả thù bọn Linh Thú chết tiệt kia - điều được thể hiện rõ qua plot twist cuối chương 8. Đọc đến đây mà tôi cũng thấy ấn tượng, vì tác giả chọn khắc hoạ một nhân vật chính tàn nhẫn thật sự, đúng như thiết lập của cậu. Chứ không phải loại người xấu nửa vời ngoài lạnh trong nóng. Không có cách nào để bao biện cho sự sai trái của Khải... Nhưng biết nói sao đây... Ở góc độ của phe nhân loại, đó là cái ác cần thiết.
Một chủ đề khó phân định nếu như ta nhìn vào bối cảnh tăm tối của câu chuyện... Nhưng chính vì thế mà rất thú vị. Và nó lại càng làm tôi tò mò hơn với hướng đi của câu chuyện, bởi Nikol cũng giống Khải, nhưng khác ở chỗ lần này có người đã đến giúp đỡ cô bé thoát khổ đúng lúc, trớ trêu thay người đó lại chính là Khải - một người vốn đã chìm quá sâu trong hận thù, nay lại bất đắc dĩ trở thành ánh sáng níu lấy nhân tính cho người khác. Tôi đã bị hút vào câu chuyện giữa họ, rất muốn xem thanh niên này có thể được "sửa" bởi loli được không? Hay là bé loli sẽ bị hắn dạy hư trước.
Dạy hư cái gì ư? Vậy thì phải đến cú twist tiếp theo rồi.
Quý khách nghĩ điều đầu tiên Nikol làm sau khi trở thành ma pháp thiếu nữ là gì? Đánh quái vật, bảo vệ người dân, trở nên nổi tiếng?
Méo phải! Cô bé bị Khải dạy trồng hoa anh túc, nấu thuốc phiện =)))))
Chúng ta thật sự có breaking bad bản OLN for real !!!
Không chỉ dừng lại ở bán thuốc phiện, hai người bạn này còn kéo băng lập hội, trốn thuế rửa tiền, hành hung cảnh sát, hiepdamconheo đẩy bà già xuống biển. Thực sự bước lên con đường trở thành trùm xã hội đen. Về chi tiết quá trình tôi sẽ không nói nhiều, để cho quý khách tự trải nghiệm thì hơn. Với thời lượng 70k chữ hiện tại, câu chuyện vẫn chưa đi xa nên khó mà dự đoán điều gì sẽ tiếp diễn. Nhưng tôi có thể thấy tiềm năng khai thác cực lớn của bộ truyện này.
Nhờ vào ý tưởng độc lạ đầy sáng tạo. Tác giả Ken D. Fryst không giới hạn thể loại truyện trong fantasy đánh đấm phép thuật, mà còn có khoa kĩ trong đó. Về hướng đi, ta hoàn toàn có thể mong đợi một bộ truyện thể loại tâm lý tội phạm như breaking bad, cũng có thể là gửi gắm một thông điệp phản chiến, đề cao giá trị của hoà bình như những bộ mecha (mà nổi bật nhất là dòng Gundam chẳng hạn). Nhưng đó là câu chuyện của tương lai, và là chuyến đi cho một hành trình khác.
__________
Tất nhiên truyện vẫn còn rất nhiều cái cần cải thiện. Nhưng có người khác đã chỉ ra rõ ràng rồi nên tôi không nhắc lại nữa. Ở bài này tôi chỉ tóm tắt một chút nội dung truyện và nêu cảm nhận chung khi đọc, vì đã lâu không có bài review cho đỡ mốc post.
Dù sao tôi cũng khá ưa bộ này và sẽ theo dõi nó, nên về sau có gì không ổn tôi mới tổng hợp cho nhiều rồi chê một thể nhé tác, vậy nên hãy viết tiếp cho cẩn thận.
Đá out, peace!
15 Bình luận
(+1 truyện vào kệ sách sắp tới)
Nikol có người bạn đầu tiên trong đời, vô cùng quý giá, nhưng cũng chính Khải là người mà cô bé không nên làm bạn chút nào.
Nó làm tôi nhớ đến tình bạn giữa Don Dolnero và Gien trong Timeranger.
Gien - 1 kẻ ngu ngốc đến nỗi chỉ biết đếm đến 3 - gặp Don - 1 ông trùm tội phạm - khi lão bị truy đổi.
Sau này Nikol và Khải sẽ phát triển như thế nào? Liệu sẽ giống Gien với Don không? Thực sự rất đáng trông chờ.
Mỗi tội chờ lâu vlĐã khen đến vậy rồi có được tặng fanart không đây?Còn bài này là bài "review truyện của tôi", nếu bạn đọc những bài review khác như bài viết cho RED hay Soul Driver, Nhân Tâm Thiên Ý... đều sẽ thấy tôi khen họ là nhiều. Bởi vì khi tôi đi review, tôi thiên về cảm nhận cá nhân hơn là làm việc công tâm. Lúc đó tôi review với tư cách người đọc bình thường, bộ nào tôi đọc thấy thoải mái thì tôi viết bài tích cực. Còn bộ nào khiến tôi bị stress khi đọc như Hắc Anh Hùng chẳng hạn, thì tôi sẽ chê cực mạnh.
Và như đã nói trên bài viết, bộ Thực Dân cho tôi nhiều hảo cảm nên tôi mới khen những điểm tốt của nó để giúp thu hút thêm khách du lịch. Chỉ vậy thôi.
Còn nếu bạn thấy bài này của tôi có sự bias thì đúng, nó vốn không phải một bài nhận xét học thuật. Chuyên mục Tour du lịch của đá vốn là để giải trí, chính vì thế tôi mới thường xuyên pha trò trong chuyên mục này.