Đây là nhận xét + góp ý trong khuôn khổ kì thi vote lần thứ 6.
Tôi không hiểu tại sao mình luôn bị đá chén cơm, cứ chốt công khai rằng sẽ nhận xét bộ nào thì kiểu gì cũng phải có người nhảy vào húp trước, khiến tôi lại phải chỉnh sửa bài nhận xét cho đỡ nói cái trùng lặp. Tôi bị úp bô, chắc chắn! *cụt*
Bài nhận xét này sẽ hơi ngắn vì tôi không muốn nói đi nói lại một vấn đề, vậy nên tôi sẽ chỉ ra một vài điểm chưa thấy được nhắc đến trong hai bài nhận xét khác.
I. Tổng thể:
Ok, chào tác, sau khi đọc đến chương 5, qua gần 40k chữ của bạn thì tôi đã dừng lại. Tôi phải nói là truyện quá buồn ngủ, kể cả là với tiêu chuẩn của một bộ action hay là slice of life.
Tất nhiên bên cạnh đó, có vài điểm mà bạn làm thật sự tốt, tôi sẽ coi nó là thế mạnh của tác giả, nhưng đáng buồn, nó không phải là thứ quan trọng để tạo nên một câu chuyện hay ho.
II. Những ưu điểm:
- Thứ nhất, tuy là truyện isekai nhưng bạn không tập trung ống kính vào mỗi những nhân vật được isekai, mà chọn cách khai thác đa tuyến truyện, đa nhân vật. Điều mà có thể khiến cho những nhân vật phụ cũng có đất diễn và có cơ hội thể hiện mình thay vì chỉ là những vệ tinh xoay xung quanh hai anh bạn được gọi là nvc của chúng ta. Ý tưởng là tốt, nhưng bạn lại không có khả năng tận dụng được nó, ta sẽ nói kĩ sau ở phần chê.
- Thứ hai, đáng nói nhất, tôi rất ấn tượng với khả năng miêu tả của bạn. Thậm chí đến mức tôi nghĩ rằng, nếu đây là bài viết văn tả cảnh thì cũng phải chấm tận 8, 9 điểm đấy. Tôi nói thật, ngay từ lúc mới đọc những dòng đầu tiên, tôi đã có thể hình dung ra ngay khung cảnh chi tiết xung quanh, nhất là đoạn mở tả về vũ trụ hồng hoang các thứ của bạn. Khi ấy tôi nghĩ “Mình đào được vàng rồi” bởi vì người này có vẻ văn hay chữ tốt. Đây là thế mạnh rõ nét của bạn.
Đáng buồn, nếu như điểm mạnh thứ nhất bị mắc chưa thể tận dụng được, thì ở điểm thứ hai này lại bị bạn “lạm dụng” quá đà, đem cái điểm mạnh của mình ra tự bắn vào chân mình.
Như thế nào ư? Hãy đến ngay với phần sau…
III. Những nhược điểm:
Tôi đánh giá là bạn không biết cách viết truyện, chưa từng tìm hiểu về nó, chưa từng xem những video hướng dẫn trên mạng. Đánh giá này nghe rất khắt khe đúng không? Nhưng tôi nói thẳng, “biết viết lách” và “biết viết truyện” khác nhau rất nhiều. Tôi có cảm giác bạn chỉ dừng lại ở việc có thể làm văn hay mà thôi. Trong khi không hiểu một câu chuyện (chưa đòi hay chỉ cần là tầm trung) phải có những gì.
1. Cốt truyện hỗn loạn
Hãy bắt đầu bằng cốt truyện của bạn, nó rất hỗn loạn, dường như không hề có tính toán trước mà viết theo cảm tính, hoặc là có build sườn rồi nhưng vì không tìm hiểu cách viết truyện nên đã làm sai. Tại sao tôi nói cốt truyện của bạn hỗn loạn ư, đó là vì bạn mắc lỗi Cắt Cảnh Vô Tội Vạ, đây là biểu hiện rõ ràng nhất, chỉ khi không lên kế hoạch gì cả mới phải đảo camera lung tung như thế. Bạn làm điều đó theo cảm tính, lúc cần thông tin từ một nhân vật nào đó thì chuyển máy quay sang chỗ nhân vật ấy để lấy thông tin, chứ không phải sắp xếp sự xuất hiện của từng cảnh cho hợp lý rồi mang đến thông tin cho người đọc một cách tự nhiên.
Khi kết hợp với mong muốn triển khai đa tuyến cốt truyện và khai thác nhiều nhân vật của bạn, nó lại càng làm mọi thứ rối tung lên hơn. Như đã nói từ trước, bạn không có đủ khả năng để vận hành nó.
Lời khuyên cho vấn đề này chỉ có… đọc nhiều truyện lên, cảm ngộ, và nếu muốn tiến bộ nhanh thì hãy lên mạng tìm hướng dẫn nhập môn cho tân thủ, có rất nhiều luôn.
2. Nhân vật không có cá tính, mờ nhạt
Nhân vật không phải cỗ máy để truyền đạt thông tin. Bạn phải làm cho họ trở nên sống động. Tôi đã thấy có người nhận xét kĩ cho bạn vấn đề này rồi nhưng chỉ giới hạn ở hai nhân vật chính. Nhưng tôi muốn nói không chỉ hai anh tài nhà ta đâu, mà tất cả nhân vật khác cũng vậy.
Nhân vật phụ và chính phụ (không tính nhân vật nền) của bạn được cho thời lượng kha khá đấy, được nói nhiều phết đấy. Nhưng lời thoại của họ còn thua cả NPC trong game thời nay, đem so sánh với NPC cũng là một sự xúc phạm ấy chứ *insert nửa con cụt*. Nhìn cách nói chuyện của một người bình thường đến nữ hoàng và các công nương đề na ná nhau, như kiểu đúc ra từ một khuôn và chỉ được bóp nặn cho méo nhau đi một chút.
Vậy thì làm thế nào để làm nhân vật trở nên “có sức sống” bây giờ? Đơn giản nhất hãy bắt đầu từ lời thoại đi, lời nói là cách thể hiện cái ‘tôi’ của một nhân vật dễ dàng nhất. Chỉ cần tạo ra những tệp từ vựng khác nhau mà mỗi nhân vật hay dùng. Tùy theo giới tính, độ tuổi, học vấn, mà người ta sẽ có vốn từ vựng quen thuộc rất khác nhau. Nữ hoàng phải cao sang hơn thường dân, tướng lĩnh phải đanh thép hơn lính lác. Còn các nhân vật của bạn đều đang dùng chung một tệp từ vựng thôi, là tệp của chính tác giả. Tất cả bọn họ đều chỉ là những con rối của bạn, không có sức sống.
Nâng cao hơn thì có kiểu cho nhân vật một số thói quen hay cử chỉ nho nhỏ nào đó họ hay làm, một số câu “slogan” của riêng nhân vật, và còn nhiều trick khác nữa. Hãy tìm hiểu thêm nếu muốn khá hơn, again, hướng dẫn đầy trên mạng, chỉ là bạn có chịu tìm hay không (hoặc có giỏi tiếng Anh hay không)? Nhưng tôi nghĩ việc bạn tác cố tình dùng sai tiếng Anh như một loại dụng ý thì trình tiếng Anh cũng đỉnh, không cần lo đâu. *cụt lần ba*
__________
Thôi cũng dài phết rồi, tôi sủi đây
Đá out, peace!
15 Bình luận
Fact: thực ra tác giả thời đi học toàn 4 điểm văn thôi. Đến với lĩnh vực này là một thử thách cho chính bản thân nhạt nhòa của tác.