Trở Thành Con Gái Nuôi Bất Đắc Dĩ Của Ma Vương - Lú như con cú.
Members

Chào tác giả và các bạn, hôm nay mình góp nhiệt cho sự kiện bằng một bài đánh giá nhé. Tác phẩm mình chọn là “Trở Thành Con Gái Nuôi Bất Đắc Dĩ Của Ma Vương”. Lí do chọn rất đơn giản: tên truyện cuốn hút và truyện này cũng nhận được nhiều tương tác tích cực. Tâm thế của mình khi đọc là vừa học vừa giải trí, kỳ vọng cái hay của bộ truyện sẽ giúp mình quên đi cái nóng của một ngày hè cúp điện.

Nhưng không, vừa đọc xong chương đầu thì mình nhận ra có vài vấn đề, và sau khi đọc hết 19 chương của Vol. “Màn đệm” thì mình quyết định dừng lại và viết bài đánh giá luôn.

(Mọi đánh giá xuất phát từ quan điểm cá nhân nên tác giả có thể ghi nhận, chắt lọc hoặc bỏ qua luôn cũng được.)

Sau khi “vật lộn” với hơn 76 ngàn từ, mình sẽ dùng vài cụm từ để đánh giá về nó: “Mơ hồ”, “Hơi lố” “Một vạn câu hỏi vì sao”.

“Mơ hồ” từ diễn biến câu chuyện, mục đích truyền tải của câu truyện, đến tính cách và lí tưởng cá nhân của các nhân vật.

“Hơi lố” ở việc lạm dụng mô tả, viết nhiều nhưng trùng lặp, thậm chí, nhiều câu còn chõi nhau về mặt ý nghĩa và khó đọc.

Còn “Một vạn câu hỏi vì sao” thì các bạn xem bên dưới để biết nhé.

Bắt đầu với bối cảnh mở màn câu chuyện:

“Một gã lập trình viên cả ngày cắm đầu vào công việc, nay bỗng đầu thai vào thân xác một thiếu nữ ngọt ngào” vì “một cơn đau tim bất ngờ kéo tới”. Rồi Ngưu Ma Vương “muốn nhận nàng làm con nuôi”.

Khởi đầu ổn, nhưng lí do cho chuyện này là gì thì hết Vol. "Mở màn" vẫn chưa giải đáp được.

Đầu truyện, cô quản gia xuất hiện và được mô tả lặp lại trong một đoạn ngắn khoảng 300 từ:

“Giọng nói trong trẻo vang lên từ phía sau cánh cửa. Đó là giọng nữ, nhẹ nhàng và dễ nghe.”

“Giọng nói ấy dịu dàng thật, nhưng chẳng đảm bảo vẻ ngoài cũng dễ chịu.”

“Giọng nữ ấy lại vang lên, vẫn dịu dàng như trước, không chút bực dọc.”

Trong đầu mình đã nghĩ tới một nhân vật dịu dàng nào đó, nhưng không, tác giả làm mình ngạc nhiên cùng MC luôn.

“Người đi đầu là một nữ quản gia với làn da đỏ rực, mái tóc nâu dài thướt tha, khác hẳn giọng nữ ban nãy.”

Và kể từ lúc này, tác giả thường xuyên nhấn mạnh hình tượng cô quản gia bằng những từ: “hành hạ” & “tàn nhẫn” & “tàn bạo” “Nữ quản gia “tàn bạo” cúi đầu.”

Mình hiểu tại sao tác giả và MC lại tỏ ra ác cảm “lố” với cô quản gia như vậy, tất cả xuất phát từ một vấn đề khó hiểu khác: Cô quản gia yêu cầu MC tắm rửa và thay đồ, nhưng thay vì nhẹ nhàng đồng ý hoặc tự mình đi tắm thì anh chàng lập trình viên này lại phản ứng như gái mới lớn: “Không! Ta không muốn đi đâu hết! Ngươi không thể ép ta! Ta là Tiểu Công Chúa của Bắc địa đây!”. Kết quả sau đó là “Một màn tra tấn bắt đầu”. Cho bạn nào chưa hiểu thì màn tra tấn này là cảnh nữ quản gia kỳ cọ cho MC.

OK. Dừng lại một chút. Mình muốn hỏi là nữ quản gia đã đi đâu khi Ngưu Ma Vương đón MC về. Chẳng phải cô ta nên đóng vai trò quản lý chuyện lớn nhỏ giúp chủ nhân hay sao? Bây giờ lại tỏ ra bất ngờ trước bộ dạng lấm lem của MC? Rồi trong bữa tiệc long trọng bậc nhất của chủ nhân, cô ta cũng trốn luôn?

Khó hiểu đầu tiên:

Khi MC bước vào đại sảnh, một con quỷ không biết dựa vào đâu mà dám phán MC là “Thứ bán quỷ thấp kém” rồi tự ý lao lên “mở tiệc”. Đen cho nó là Ngưu Ma Vương mời nó đến góp vui chứ không nói rõ mục đích của bữa tiệc là gì. Dĩ nhiên, con quỷ chết tức tưởi không nhắm mắt, còn MC khóc nức nở vì bị dọa.

Nhận ra Ngưu Ma Vương là một kẻ “cuồng con gái” nên MC nhanh trí “giả nai” nhập vai luôn. Cái “giả nai” này xuyên suốt cả Vol. mở màn. Và ngoại trừ lai lịch mồ côi thì ấn tượng về gã lập trình viên từ lúc này sẽ dần dần tan biến.

Rồi sau đó, hai tên Ma Vương khác có vẻ ngang cơ với Ngưu Ma Vương tiến lên khiêu khích. Đã có gan chọc giận và thách thức, nhưng sau khi thấy cây hàng của Ngưu Ma Vương thì cả hai liền sợ hãi và xin giảng hòa?

Hai tên Ma Vương sợ đến nỗi nôn ra luôn một món đồ Sử Thi và một món đồ Truyền Thuyết cho MC?

Mình xin phép mượn phản ứng của chính MC cho cái kết của tình tiết này: “Hả? Dễ thế?”

Khó hiểu thứ hai:

Bối cảnh: Hai bạn quỷ đang ngồi trong một quán ăn nào đó.

Con quỷ A: Vừa có "biến" lớn lắm.

Con quỷ B: Có thật không?

Con quỷ A: Đừng làm phiền tao!

*Ơ, sao con Quỷ A khó tính thế, chính nó là kẻ nhiều chuyện trước luôn đấy.

Con quỷ B dựt tờ thông cáo và trốn trong một "góc khuất" để đọc. Nó thì thầm chửi rủa.

Mặc dù cẩn thận là thế, nhưng nó không ngờ "góc khuất" này lại có hẳn một đoàn kỵ binh sẵn sàng xuất hiện và bắt nó tại trận.

*Mình cũng lú như con quỷ luôn, góc này chưa chắc đã “khuất” đâu nha.

Khó hiểu thứ ba:

Bối cảnh: Tại cung điện của Ma Vương, trước phòng của MC.

Con quỷ B tới gõ cửa, van xin được "thu nhận". Lí do: nó muốn trở nên mạnh hơn.

* Ủa? Chưa được "thu nhận"? Ai cho mày chạy nhảy trong này? Bảo kê đâu? 

* Muốn mạnh hơn thì xin đi lính, chứ đứng đây van xin một bé gái 15 tuổi có ích gì?

Mình khá lo cho sự an toàn của MC, vì ngoài mấy món đồ trời cho thì MC chưa có năng lực gì đáng kể.

Tác giả sau đó có giải thích: con quỷ nịnh MC, muốn ké tài nguyên của cô, còn cô thì chấp nhận vì muốn lợi dụng nó.

*OK. Nhưng cái này làm mình mất thiện cảm với MC, nó liên quan đến tính cách nhân vật sẽ nói ở phần sau.

Khó hiểu thứ tư:

Bối cảnh: Tác giả đề cập đến hai cách gia tăng ma lực: 1 là thiền (đòi hỏi tập trung cao độ), 2 là dùng tá dược. MC khổ luyện và có chút tiến triển.

* Mình không thấy MC có tí "khổ luyện" nào cả, chỉ có một câu đại ý nói vậy.

Khó hiểu thứ năm:

Bối cảnh: Thống lĩnh bắt được 5 người và đang áp giải về.

MC: Thả người.

Thuộc hạ: Ok ngài.

Sau khi được tháo xích.

Con người: Tuyên bố nhất quyết không đầu hàng. Đồng thời vận ma lực lấy gậy phép ra chiến.

* Ủa? Rồi trước khi bị bắt có đánh nhau chưa? Sao bây giờ mới lấy gậy phép ra? Mà vừa được tháo xích đã trở mặt luôn?

Chưa hết...

MC: Tất cả bình tĩnh, chỉ là hiểu lầm thôi, ta sẽ nhận 4 người này làm kẻ hầu và 1 người kia làm sư phụ.

Con người: OK. Chúng ta cùng thề nguyện nào!

* Khúc này mình vừa ăn cơm vừa đọc, mém tí nữa thì sặc. Nút thắt tưởng chừng to như trái “nho” nhưng lại được tháo ra rất dễ bằng một lời thề nguyện?

Từ từ, chưa hết...

Thống lĩnh: OK, các ngươi thề nguyện rồi thì cứ thoải mái đi theo Công Chúa đi.

*Ủa? Thống lĩnh ơi? Lỡ có đứa nào liều mạng vì một mục đích nào đó thì sao? Mạng Công Chúa mà Ngài xem rẻ vậy luôn?

Khó hiểu thứ sáu:

Bối cảnh: MC đang hồi tưởng về "kiếp trước"

* Rốt cuộc thì đây là thế giới song song khác? Kiếp sau? Hay là game? Hết Vol1 mà vấn đề này vẫn rất mơ hồ.

Khó hiểu thứ bảy:

Bối cảnh: MC đứng từ phòng nhìn ra bên ngoài và Thống Lĩnh tự ý bước vào.

Thống lĩnh nhún vai: Ta không có hứng thú với việc gõ một cánh cửa chưa đóng.

* Thái độ gì vậy? Đề nghị MC mách Ma Vương chém đầu tên xấc láo này đi.

Khó hiểu thứ tám:

Bối cảnh: Ngưu Ma Vương đấu Sứ Giả

Ngưu Ma Vương vận khí chưởng 1 cái, Sứ giả vận khí đỡ 1 cái, Ngưu Ma Vương áp sát chém 1 cái, Sứ giả ngưng tụ khí thành nhiều cánh tay hất văng Ngưu Ma Vương. Sứ giả lao đến, “thế giới chia ra làm hai” kêu răng rắc, Sứ giả chết.

*Trận chiến kết thúc bằng âm thanh răng rắc?

Khó hiểu thứ chín:

Bối cảnh: MC ngủ, rơi vào tình trạng hồn lìa khỏi xác và được một "người chị" thuyết giảng trong mơ (Biển Linh Hồn). Cùng lúc đó, hai thống lĩnh đang giao đấu với mấy tên lạ mặt được cử đến để ám toán MC.

Người chị: Em sắp chết rồi đó... Nhưng không sao, có chị ở đây. Giao thể xác em đây cho chị.

MC: OK. Ngon luôn.

* Tác giả giải quyết tình tiết này cực kỳ gọn, chủ yếu là hội thoại giữa chị và em... đâu đó gần 2 chương. Mặc kệ hai thống lĩnh đánh đến bở hơi tai, hai chị em vẫn rất bình tĩnh, thậm chí còn buông lời ong bướm chọc ghẹo nhau.

Diễn biến khó hiểu thứ mười - xem như là kết nội dung Vol. mở màn:

Bối cảnh: Sinh nhật MC.

Ngưu Ma Vương nhận ra tầng 1 của bác ấy sắp không ổn, liền yêu cầu MC chạy lánh nạn đến chỗ con người.

* Đoạn này hợp lý không? Con người đến chỗ quỷ thì bị tóm, còn quỷ đến chỗ con người để được an toàn? Mặc dù MC có kim bài miễn tử do con người tặng, nhưng công dụng của nó là một lần hay không giới hạn? Tác giả có thể khiến yêu cầu của Ngưu Ma Vương và cái gật đầu của MC có sức nặng chút được không?

 

Tóm lại, Vol mở màn triển khai chi tiết chưa ổn lắm. Tình tiết có vài cao trào nhưng khả năng liên kết và giải quyết vấn đề còn gượng ép. Nội dung chưa thể hiện được yếu tố Adventure với Action. Các nhân vật “tốc biến” quá dễ dàng làm không gian thế giới trở nên nhỏ bé. Đoạn đánh nhau cũng đơn điệu khi chỉ có tung chưởng, lao đến chém một cái rồi hết.

 

Về các yếu tố khác:

* Phần WB:

+ Để lại dấu ấn là thế giới nhiều tầng, có Quỷ, có Người, có Thần. Nhưng tên các địa danh được kể ra chỉ để quên đi, không có tính đặc trưng để người đọc dễ nhớ.

VD: Mở đầu chương 14 có nhắc đến Đồng Bằng Tavion. Nó ở đâu? Mình không nhớ đã từng đọc thấy nó.

+ Hệ thống sức mạnh: gồm cả xếp hạng bằng chữ và được đo bằng số, phép thuật được phân ra vài loại. Yêu cầu người đọc cần có bộ nhớ tốt.

+ Vật phẩm: "Nhà phát hành" tuồn hàng một cách vô tội vạ khiến sức hút của mấy món đồ không cao nữa. Cảm giác như MC cần gì là tác giả “Chìa khóa trao tay” luôn, khỏi phải lo.

+ Kỹ năng: Hiện tại chưa có nhiều cảnh Action để đánh giá.

 

* Phần nhân vật: Nổi trội và dễ cảm nhất vẫn là Ngưu Ma Vương. Các nhân vật khác nhợt nhạt, bao gồm cả MC.

* MC:

+ Ngoại hình: được tác giả mô tả nhiều lần. Ok, hình dung được.

+ Tính cách: khá dị. Pha trộn giữa “gồng” mưu mẹo và “giả nai” ngây thơ. Lúc thì tỏ ra đồng cảm, lúc thì tỏ ra ngờ vực, lúc thì từ bi, lúc thì tàn nhẫn. Hiện tại thì lõi tính cách nhân vật chưa được định hình rõ, xoay chóng mặt và rất là 50/50. Biết là cảm xúc con người dễ thay đổi lên xuống theo tình huống, nhưng MC trong truyện này là cá biệt, rất khó cảm.

+ Nội tâm: Tác giả thể hiện nội tâm nhân vật nhiều, mặc dù các chương ở giữa chẳng có biến cố nào thật sự lớn ảnh hưởng đến biến chuyển tâm trạng, MC cứ soi mình trong gương, trong nước, mò mẫm cơ thể rồi tự hỏi có nên chấp nhận cơ thể mới không? Và MC cũng thiên về suy nghĩ của một bé gái 15 tuổi hơn là một người đàn ông trưởng thành, điều này đã giết chết cái nam tính và trưởng thành “kiếp trước” của nhân vật.

+ Mục tiêu: Mong muốn mạnh lên để đủ sức tự vệ.

*Thế thôi á? Trong khi MC tự đắc, nhận mình gần như có tất cả khi trở thành con gái nuôi Ngưu Ma Vương. Mối đe dọa lớn chưa xuất hiện, chưa có thử thách nào xảy ra, nhưng lại muốn mạnh lên?

+ Tiềm năng: “Có Thiên Phú” dựa trên lời đánh giá của các nhân vật khác.

* Liên kết các nhân vật:

+ Tình cảm cha – con nuôi: dần dần tiến triển, dễ cảm, không vấn đề.

+ Tình cảm thầy trò: chưa bật lên được, lúc bái sư đã gượng ép rồi, lúc học với nhau cũng chỉ ngồi nói, giải thích và thị phạm. Mặc dù xung quanh có đủ kẻ mạnh nhưng MC quyết định chọn một người lạ làm thầy. Mến nhau từ cái nhìn đầu tiên ư? Quản gia hoặc Thống lĩnh làm thầy cho MC, mình sẽ thấy hợp lý hơn nhiều.

+ Tình cảm bạn bè: MC có bạn bè không? Mình không biết.

+ Tình cảm chủ nhân – đầy tớ: mối quan hệ độc hại, đến giờ vẫn thấy chuyện thu nhận con Quỷ nhỏ có vấn đề. MC khinh thường nó, vài giây sau thì chuyển sang đồng cảm, vài giây sau nữa lại xem thường, nghĩ tới chuyện lợi dụng nó?

+ Tình cảm chị chị em em: quá ư là nhanh và ảo y hệt giấc mơ họ gặp nhau.

+ Tình cảm giữa người với người: đồng loại với nhau nên khá dễ dãi.

+ Quản gia, Thống Lĩnh với Công Chúa: tương tác kiểu bề tôi bị ép phải phục tùng, không có cảm xúc. Quản gia đóng vai NPC đi đi lại lại trong cung điện. Còn Thống Lĩnh: cố tỏ ra nguy hiểm trước mặt Công Chúa?

 

* Về phần viết của tác giả, mình cũng đưa ra một vài đoạn mẫu sau để nhận xét.

VD 1:

Con đường đến bảo khố hiện ra ngay trước mắt. Nina từng lướt qua nơi này đôi lần, nhưng vì chưa có duyên cớ gì để khám phá nên nàng chỉ dừng lại ngắm nhìn thoáng qua rồi tiếp tục hành trình.

Nhưng giờ khắc này đã khác.

Cơ hội đã tới.

Không chút do dự, Nina nhẹ nhàng đặt chân lên những bậc thang phủ thảm đỏ mềm mại. Ánh sáng dịu dàng từ những ngọn đèn treo tường rọi xuống, dẫn lối cho nàng vững bước mà chẳng hề vấp ngã.

*MC được Ngưu Ma Vương cho phép đến Bảo Khố. Thay vì bình thản và đường đường chính chính bước vào, MC lại hành động như ăn trộm vậy.

VD 2:

Ý nghĩ vừa lóe lên, Nina lập tức hành động. Nàng xoay người, bước đến bàn trang điểm, kéo chiếc ghế nhỏ ra rồi đặt mình xuống phần đệm êm ái.

Khẽ vận ma lực, cuốn sách và cây bút quen thuộc liền xuất hiện trong tay. Không chút chần chừ, nàng mở sách, cầm bút lên rồi bắt đầu ghi chép.

*Đoạn này tác giả dùng nhiều câu ngắn tạo cảm giác dồn dập như cảnh hành động “Không chút chần chừ, nàng nở sách,...” rồi cuối cùng chỉ cầm bút lên ghi chép?

VD 3:

Nhìn những bộ trang phục xa hoa, nổi bật nhất là chiếc váy đen tuyền huyền bí, Nina bất giác sững sờ. Không phải vì chúng đẹp, mà vì chúng khiến nàng cảm thấy như linh hồn mình vừa hóa thành tro bụi.

*Đồ đẹp thôi mà, có nhất thiết phải sững sờ rồi hóa thành tro bụi luôn không?

VD 4:

Mở cửa, người đứng trước mặt là Sylthra quen thuộc. Bà đến báo một việc, không phải Hỏa Tán Ma Vương đã chế xong thuốc mà là Thống Lĩnh Varkhaz đột ngột từ thành Aeternis đến cung điện để bẩm báo.

“Không báo với ‘cha’ mà lại báo với ta? Hắn định làm gì đây?”

Nina thầm nghĩ nhưng vẫn quyết định gặp hắn. Dù sao Ngưu Ma Vương còn sống sờ sờ, nếu Varkhaz có ý đồ gì thì đúng là tự tìm đường chết.

Nàng cùng Sylthra lên đường nhưng giữa chừng, bà nói còn việc phải làm nên để Nina đi một mình. Một lúc sau, nàng đến cổng lớn cung điện, nơi Varkhaz đang chờ.

* Tác giả dùng từ “lên đường”, từ phòng MC xuống sảnh cung điện xa lắm sao?

* Với lại sao MC lại đề phòng thái quá với một tên thuộc hạ không có hiềm khích gì với mình?

* Còn quản gia?... Không nên nhắc tới cô ta nữa thì hơn.

VD 5:

Trái ngược với vẻ lúng túng của Grovelius, Nina lúc này đang chậm rãi bước đi trong hành lang dẫn đến đại sảnh. Nhưng khi đi được nửa đường, nàng bất chợt dừng lại, chọn một góc khuất và tựa lưng vào đó.

...

Ghi xong, Nina khép cuốn sách lại, trầm ngâm một lúc rồi đứng dậy. Nàng khẽ phủi bụi bám trên váy rồi quay người tiếp tục bước đi.

*Tựa lưng rồi đứng dậy ư? Ngồi tựa lưng sẽ hợp lý hơn.

VD 6:

Nhưng Nina chẳng bận tâm. Nửa tháng trước nàng đã nghe Varkhaz kể về lý do Grovelius bị bắt đến đây. Hắn từng chửi mắng nàng nhưng cũng chỉ là những lời bực tức, chưa đến mức phải chết. Dù sao chính nàng cũng là một phần nguyên nhân khiến gia tộc Veldor bị tàn sát, không muốn tự chuốc thêm nghiệp.

Nhưng cũng chỉ đến thế thôi.

Nina không cảm thấy hối lỗi. Đám quỷ kia liệu có vô tội sao? Đáp án rất rõ ràng.

“Mình đang trở nên tàn nhẫn hơn sao?”

*Diễn biến nội tâm lướt nhanh như gió: Chẳng bận tâm -> Ý thức một phần do mình, nên hạn chế -> Nhưng kệ, bọn nó chết xứng đáng, có phải lỗi ta đâu -> Rồi tự hỏi tiếp: có phải mình tàn nhẫn không nhỉ?

VD 7:

Giọng nói vẫn lạnh băng nhưng ánh mắt thoáng qua một tia nhu hòa.

Không để ý đến sự cung kính của Sylthra, Ma Vương chuyển tầm mắt về binh đoàn quỷ phía trước. Đôi mắt như hố lửa dừng lại trên kẻ đứng đầu hàng ngũ, một chiến binh bọc giáp nặng, uy nghiêm và bất động như pho tượng.

*Mô tả trạng thái thay đổi đột ngột: Lạnh băng -> nhu hòa -> hố lửa?

VD 8:

Lọt ngay vào tầm mắt Nina là Ferreus—kẻ từng bị Varkhaz chà đạp niềm tin. Nhưng trái ngược với vẻ dữ tợn và tả tơi khi đó, vị đội trưởng giờ đây khoác lên mình bộ trang phục vải đơn giản. Gương mặt hắn vẫn cứng rắn, mái tóc vàng vẫn vậy, nhưng đôi mắt màu hổ phách bên dưới mái tóc ấy đã không còn ánh lên căm thù. Thay vào đó, một cảm xúc khác lạ ẩn hiện trong ánh nhìn của hắn.

*Hình tượng hơi chõi nhau: dữ tợn vs tả tơi. Cái này nên chia ra làm hai: thái độ với dáng vẻ khác nhau.

VD 9:

Nghe những lời chân thành của họ, ánh mắt Nina thoáng trở nên phức tạp.

Trước kia, khi ra tay giúp đỡ đám người này, có lẽ nàng chỉ đơn thuần vì đồng cảm—vì nàng cũng từng là một con người. Tiện thể, nàng cũng nghĩ đến việc lợi dụng họ để tìm hiểu thêm về Lục Địa Aurora. Nhận Viridia làm sư phụ cũng thế, tất cả chỉ là một sự tính toán.

Nina cư xử thân thiện, nhưng chưa từng một lần thật sự chân thành.

Mà, có lẽ nàng cũng không còn là con người của kiếp trước nữa. Khi xưa, dù đã dọn ra ở riêng nhưng nàng vẫn thường quay về thăm những người đã nuôi lớn mình. Khi họ gặp khó khăn, nàng không ngần ngại giúp đỡ dù trong túi chẳng có bao nhiêu tiền. Khi đó, nàng giúp vì muốn giúp, không mong cầu bất cứ điều gì đáp lại.

Còn bây giờ… nàng không chắc nữa.

Lòng người sẽ đổi thay, dù Nina nỗ lực chấp nhận bản thân hiện tại nhưng điều đó không đồng nghĩa với sự biến chất trong tâm hồn. Nàng vẫn là nàng, không phải ai khác. Nếu một ngày chính bản thân cũng chẳng còn, thì tiếp tục tồn tại liệu có còn ý nghĩa gì?

Lúc đó, thế giới này sẽ mất đi một Nina, nhưng sẽ có thêm một Tiểu Công Chúa của Bắc Địa.

Có lẽ, nàng cần nhiều thời gian hơn để suy ngẫm về vấn đề này. Nhưng không phải bây giờ.

*Đoạn này cực ấn tượng với mình, đọc xong lú hẳn ra, phải xem lại mấy lần mới hiểu.

 

Bài đánh giá đến đây cũng dài rồi. Mình xin dừng lại ở Vol. mở màn, không đọc tiếp nữa vì những lí do sau: MC không có động lực rõ ràng, tác giả buff lộ, truyền tải thông tin thế giới còn thô và các vấn đề được xử lý quá dễ dàng.

Mình vẫn đề xuất các bạn nên đọc nhé, đặc biệt là các bạn có đam mê với Gender Bender + Mind-bending. Truyện có vài tình tiết “nhạy cảm” đủ để tiếp thêm Dopamine cho các bạn sau những giờ học tập, làm việc căng thẳng. 

 

8 Bình luận

Cái này hơi bị vạch lá tìm sâu quá rồi đấy
đơn cử như VD5, t dám chắc là sau cái đoạn ... ở giữa tác quên luôn nvat đang đứng hay ngồi, cái này chỉ cần nhắc sửa có mấy chữ là xong, đâu phải lỗi gì đến mức phải lôi lên đây đánh giá
Cơ mà nửa đầu thì có vẻ là đánh giá hợp lý
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
Thú thật tôi đọc tới cái khó hiểu thứ 2 đã thấy lạ rồi nên liền kéo xuống cmt để hóng
Xem thêm
CHỦ THỚT
Chào mọi người, mình thấy vài bạn để lại bình luận cho rằng bài đánh giá của mình có mùi “vạch lá tìm sâu”, gay gắt hay bắt bẻ.
OK, chính mình khi liệt kê ra mấy ví dụ ở trên cũng phần nào cảm nhận được điều đó.
Đánh giá tổng thể thì mình cũng đã viết ở trên rồi. Bỏ mấy cái ví dụ kia đi là được, vừa đỡ mất thời gian, vừa đỡ gây ra ác cảm không đáng có. Lúc đấy lại đơn giản còn thế này thôi: nhiều đoạn mô tả sáo rỗng, nhịp văn ở một số tình huống chưa hợp lý, còn lỗi chính tả, nhiều câu tối nghĩa gây hiểu nhầm… tác giả nên đọc lại, trau chuốt hơn và lọc bỏ những câu không cần thiết.
Nếu đánh giá tổng thể như vậy thì có ích cho tác giả hơn không các bạn?
Còn chỉ ra vài đoạn chi tiết để người ta nhìn vào đó sửa luôn được ngay thì bị xem là kỳ cục, là “đấu tố”?
Chỉ lỗi sai chi tiết không mang lại niềm vui, không mang lại tiền bạc, nó chỉ làm mình mất thời gian dành cho việc khác thôi các bạn. Tỉnh táo lên.
Quan điểm cá nhân không phải là chân lý. Mình cũng đã nói rồi, bạn tác giả xem qua có thể thấy những chỗ hợp lý cần chỉnh sửa, hoặc những chỗ khác thấy vô lý thì bỏ qua, không sao cả. Nếu có một ý kiến nào đó trong bài trên có thể giúp bạn hoàn thiện tác phẩm hơn, thì mình nghĩ nó cũng không quá vô dụng.
Cá nhân mình đề xuất các bạn khác nên đọc truyện để góp ý thêm cho tác giả, chứ không nói nó tệ, hay xứng đáng vứt xó. Nó phù hợp với một tệp đọc giả khác, tiếc là không hợp với mình. Có người thích lướt trên mặt hồ, có người thích đắm mình vào dòng nước. Con người khác nhau, cảm nhận cũng khác nhau. Nên nghĩ theo hướng tích cực hơn, không phải cứ liệt kê ra lỗi là “hiếu chiến” đâu các bạn.
Xem thêm
Cảm ơn bạn nhiều vì bài đánh giá chi tiết. Mình biết truyện của mình vẫn còn nhiều thiếu sót, và những điểm bạn chỉ ra thực sự rất đáng để mình xem xét.
Mình không phản bác gì về các lỗi bạn đã nêu, vì chúng đều xác đáng. Tuy nhiên, mình muốn làm rõ một vài thắc mắc bạn đề cập để tránh hiểu lầm:
-Về việc Grovelius dễ dàng tiếp cận main: Nếu bạn đọc lại đoạn cuối chương 2, qua lời thoại của Ngưu Ma Vương và nữ quản gia, mình nghĩ đã ngầm ám chỉ rằng main luôn được nhóm Ám Vệ bảo vệ. Đây cũng là lý do Varkhaz yên tâm để nhóm 5 người kia đi cùng main.
-Varkhaz là đệ tử của Đại Ma Vương, tức đại ca của cha nuôi main. Hắn đầu quân cho Ngưu Ma Vương chỉ để truy tìm tung tích sư phụ, nên chẳng có chuyện trung thành tuyệt đối. Vậy thì việc hắn không tuân thủ quy tắc của một thuộc hạ cũng là điều dễ hiểu, đúng không?
-Về Đồng Bằng Tavion, ở cuối chương 12 thượng: Main đã lấy bản đồ ra xem và xác định đang ở khu vực này. Mình cũng nhắc đến địa danh này khá nhiều trong đoạn đó, nên nó không phải tự dưng xuất hiện mà không có bối cảnh.
-Về phản ứng của main với bộ váy: Mình muốn hỏi ngược lại bạn một chút. Nếu bạn là đàn ông và bị ép mặc một chiếc váy, bạn sẽ thoải mái vui vẻ mà làm theo sao? Phản ứng của main, theo mình, là khá tự nhiên trong tình huống đó.
-Về trận solo giữa Ngưu Ma Vương và Sứ Giả: Khi đọc đến đoạn kết, bạn hẳn cũng nhận ra ai là người ra tay, đúng không? Đại Ma Vương, kẻ chỉ cần xuất hiện đã khiến các Ma Vương khác bất động. Với chênh lệch sức mạnh như vậy, việc Sứ Giả chết ngay lập tức cũng chẳng có gì bất ngờ.
-Về việc giao thân xác cho Nelia: Main bị ép buộc, chứ không hề tự nguyện. Mình đã ghi rõ rằng main không kịp phản ứng khi chuyện xảy ra, nên hy vọng bạn không hiểu lầm ý định của mình ở đoạn này.
...
Còn một số điểm khác nhưng mình xin dừng ở đây. Mình rất trân trọng việc bạn đã dành thời gian đọc hết phần đệm và chỉ ra những lỗi này. Thú thật, kinh nghiệm của mình còn non, nên những sai sót này là không tránh khỏi. Mình xin lỗi vì đã khiến bạn có trải nghiệm chưa thực sự tốt khi đọc truyện. Mình sẽ rút kinh nghiệm và cố gắng cải thiện để bộ truyện hoàn thiện hơn. Một lần nữa, cảm ơn bạn rất nhiều!
Xem thêm
CHỦ THỚT
Chào tác giả,
Mình không bình luận gì thêm về giải thích của bạn, vì nếu bạn nêu ra được dẫn chứng thì tức là mình đã bỏ sót. Mình chỉ muốn phản hồi lại câu hỏi ngược mà bạn đưa ra.
Trên quan điểm của mình, tâm lý nhân vật khi ở trong căn phòng đã tương đối ổn định và có thể nhận thức được tình trạng hiện tại: cơ thể nữ giới, ăn mặc rách rưới lem luốc, xung quanh toàn quỷ.
Khi được yêu cầu thay trang phục bởi quỷ, tâm lý con người đầu tiên sẽ phải e sợ một chút, thậm chí là phục tùng. Vì có cơ sở nào mà đòi phản kháng ngoài danh hiệu Công Chúa đâu. Con người chúng ta đa phần là sợ chết hơn sợ ngại.
Tiếp, trong lúc bọn quỷ tỏ ra nhún nhường, Công Chúa với bộ óc của một lập trình viên lẽ ra nên yêu cầu môt bộ đồ nam, mình nghĩ chúng không dám trái lệnh. Nếu mình nhớ không nhầm là chúng có hỏi MC hài lòng với bộ váy đó không, nếu không thích thì đổi ngay.
Thêm vào đó, lúc bị bế vào phòng tắm, mình nghĩ MC đủ tỉnh táo để yêu cầu quản gia ra ngoài bằng nhiều cách, đơn giản chỉ cần một cái gật đầu đồng ý tự tắm là được.
Nói chung, nhân vật là người có cá tính, có suy nghĩ trưởng thành và thông minh sẽ có cách xử lý tình huống đó đắt giá hơn thay vì chịu trận.
Với mình, kết cục bị"tra tấn" trong phòng tắm sẽ hợp lý hơn nếu khởi đầu MC bị mất trí nhớ & ngơ ngác trước thế giới xa lạ, hoặc MC mang suy nghĩ của một cậu bé mới dậy thì & chưa đủ thông minh.
Xem thêm
AUTHOR
Xem thêm
Hừm, tui đọc bài đánh giá này mà thỉnh thoảng cứ cảm giác kì kì. Kiểu tui thấy có mấy tình tiết nó cũng bình thường mà. Anh bạn có cần gắt thế không. Tuy vậy, có một số chỗ tui đồng tình như cái vụ rút gậy phép hay là quàng tay bắt thù thành bạn dễ như đúng rồi. Cái vụ kết thù thành bạn này làm tui nhớ tới Thuỷ Hử, kiểu tui không thấm được suy nghĩ mấy ông Trung Quốc thời xưa. Vừa đánh nhau 1 trận sống chết là kết huynh đệ hay giết cả ngàn, cả vạn người để cứu có thiểu số thì dân chúng lại tung hô như anh hùng. Ờm, khó hiểu quá... Nói chung, như bác Đá đã nói, tui thấy anh bạn không cần vạch kĩ quá đâu. Thay vào đó, sao ta không đi phân tích từng nhân vật một, giọng văn, bối cảnh và world buiding đi. Phân tích tổng thể kiểu này vẫn hay hơn là lấy từng từ từng đoạn phân tích.
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
Chưa từng thấy ai đi đánh giá mà bắt bẻ đến từng con chữ, biểu cảm, cách dùng từ hay thậm chí là "hành động ngả lưng" "tác phong lật sách" của nhân vật. Giáo viên bộ môn lễ nghi cũng chỉ đến thế là cùng =))
Ngoài ra, có một số thắc mắc của bạn lại rất dễ hiểu thôi chứ không sạn đến thế. Ví dụ như tâm thái của MC luôn có chút gì đó bài xích, e ngại, thậm chí là sợ đám quỷ chẳng hạn. Tôi chỉ cần tự hỏi có anh bạn IT nào đột nhiên tỉnh lại ở nơi toàn bọn đầu trâu mặt ngựa mà có thể nhanh chóng hòa nhập với chúng không? Cứ nhìn cái cách MC thiên vị tổ đội nhân loại là còn dễ hiểu hơn.
Nhưng nói chung, bài đánh giá có rất nhiều cái đúng, chỉ ra được những hạt sạn rõ rệt. Nhưng càng đọc thì càng cảm thấy bầu không khí có gì đó sai sai, thứ này quá chi tiết, chi tiết một cách quá đáng, đến cái mức gọi là "vạch lá tìm sâu" cũng không oan. Chúng ta đang đi đánh giá truyện cho CÁC TÁC GIẢ MỚI, chứ không phải là đi ĐẤU TỐ ĐỊA CHỦ. Cái gì phiên phiến được thì phiên phiến đi 🐸🚬
Xem thêm