Để mà nói thì truyện này đã thử thách mức độ chịu đựng của tôi tương đối nhiều.
Vì sao? Vì nó ngắn tũn.
Tất nhiên là truyện này cũng gọi là có đầu có đuôi, nhưng cách làm của tác giả đã làm tôi phải nghi ngờ, bởi nó như kiểu "cho có" vậy. Để tôi đoán nhé, tác giả đang cố gắng viết theo phong cách tối giản của những bộ LN, nhưng ông ấy đang quên mất rằng văn học không hoạt động như thế. Ông ấy không thể chỉ viết ra những dòng chữ "trông có hồn" nhưng thiếu đi chiều sâu và độ dài rồi gọi nó là truyện được. Đến nhật ký còn không ngắn đến mức này! Nó chỉ nên được xem như một vài dòng trên một status vào khoảng năm 2016 - 2019.
Tuy nhiên, việc tôi gay gắt với một truyện ngắn như thế này không phải vì tôi có tư thù với tác giả. Đặc biệt là với một người đã gia nhập cộng đồng này từ năm 2022. Nên là tôi xin ông, tác giả à, hãy bung hết công lực của mình ra đi, đừng cợt nhả với những con chữ nữa.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc và để lại nhận xét.
Với câu chuyện này, tôi chọn cách kể ngắn và đứt đoạn, coi toàn bộ tác phẩm như một lát cắt nhỏ của đời sống. Cảm xúc không được đẩy lên cao mà nằm nhiều ở khoảng trống giữa các đoạn, nên nhịp có thể chậm và “thiếu lực” với một số người đọc.
Tôi hiểu cách viết này không phù hợp với tất cả mọi người, nhưng đó là nhịp tôi muốn giữ cho câu chuyện. Dù vậy, tôi vẫn rất trân trọng việc bạn đọc kỹ và phản hồi thẳng thắn.
2 Bình luận
Vì sao? Vì nó ngắn tũn.
Tất nhiên là truyện này cũng gọi là có đầu có đuôi, nhưng cách làm của tác giả đã làm tôi phải nghi ngờ, bởi nó như kiểu "cho có" vậy. Để tôi đoán nhé, tác giả đang cố gắng viết theo phong cách tối giản của những bộ LN, nhưng ông ấy đang quên mất rằng văn học không hoạt động như thế. Ông ấy không thể chỉ viết ra những dòng chữ "trông có hồn" nhưng thiếu đi chiều sâu và độ dài rồi gọi nó là truyện được. Đến nhật ký còn không ngắn đến mức này! Nó chỉ nên được xem như một vài dòng trên một status vào khoảng năm 2016 - 2019.
Tuy nhiên, việc tôi gay gắt với một truyện ngắn như thế này không phải vì tôi có tư thù với tác giả. Đặc biệt là với một người đã gia nhập cộng đồng này từ năm 2022. Nên là tôi xin ông, tác giả à, hãy bung hết công lực của mình ra đi, đừng cợt nhả với những con chữ nữa.
Với câu chuyện này, tôi chọn cách kể ngắn và đứt đoạn, coi toàn bộ tác phẩm như một lát cắt nhỏ của đời sống. Cảm xúc không được đẩy lên cao mà nằm nhiều ở khoảng trống giữa các đoạn, nên nhịp có thể chậm và “thiếu lực” với một số người đọc.
Tôi hiểu cách viết này không phù hợp với tất cả mọi người, nhưng đó là nhịp tôi muốn giữ cho câu chuyện. Dù vậy, tôi vẫn rất trân trọng việc bạn đọc kỹ và phản hồi thẳng thắn.