Ascender
Rio Bern AI
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: đội 9

Chương 01: Bất đắc dĩ

0 Bình luận - Độ dài: 5,635 từ - Cập nhật:

Tại ngoại ô cách Thành Vaulz khoảng 2 tiếng đi bộ, một vùng thảo nguyên mênh mông bát ngát, nhìn từ xa vùng thảo nguyên này giống như một vùng đất thơ mộng, diện tích rộng rãi, không gian thơ mộng kèm theo những cơn gió nhẹ nhàng khiến cho người nhìn xao xuyến, nhưng bên trong vùng đất thơ mộng này lại đang diễn ra một cuộc rượt đuổi.

Một người đàn ông trung niên ánh mắt vô hồn mặc trên người một bộ trang phục rẻ tiền đuổi theo một đôi nam nữ với tốc độ kinh người, trên thảo nguyên, hoa cỏ bị giẫm nát bởi cuộc truy đuổi của hai bên, mỗi bước chân giẫm xuống đều khiến mặt đất vị trí đó vỡ ra vài mét đủ để thấy sức mạnh thể chất của những người này mạnh đến mức nào.

Người đàn ông trung niên di chuyển một cách ổn định không thở dốc một lần, ngược lại với ông ta đôi nam nữ kia thì bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức, tốc độ chậm lại, mồ hôi toát ra không ngừng. Cả hai đều có chung một ý nghĩ đó là chia nhau ra chạy thì người kia sẽ chỉ có thể chọn một người để đuổi nhưng hai người đều không muốn đánh cược vào may mắn là gã đàn ông sẽ bỏ qua mình và đuổi theo kẻ còn lại, nhỡ đâu ông ta đuổi theo mình thì sao, dựa vào biểu hiện nãy giờ thì hắn mạnh và có sức bền cao hơn cả hai nên nếu bị hắn đuổi theo mà bản thân chỉ có một mình thì sẽ lành ít dữ nhiều, thấy tình hình không ổn thiếu niên mặt vẫn hướng về phía trước nói một cách vội vàng.

“Cứ thế này không phải là cách, cô với tôi tạm thời hợp tác liều mạng với hắn thì sẽ có một chút cơ hội thắng, nếu cứ tiếp tục thế này chúng ta sẽ kiệt sức trước hắn thì cả hai sẽ chết.”

Người phụ nữ nghe vậy chỉ nhẹ gật đầu, cả hai cùng rút kiếm ra và quay đầu lại cùng lúc tấn công về phía người đàn ông, hai thanh kiếm được bao bọc và cường hóa bằng Bino đỏ thẫm khiến thanh kiếm tăng sức bền và sát thương đâm về hai vị trí hiểm của người đàn ông.

Chạy về phía trước với tốc độ cao, quán tính khiến cho người đàn ông dù phản xạ kịp nhưng không thể dừng lại mà chỉ có thể lao vào hai thanh kiếm đang đâm về phía mình, vẫn với ánh mắt vô hồn, người đàn ông hành động như một con rối bị điều khiển bao bọc cơ thể bằng Bino khiến cho ông ta nhìn như một cái kén đỏ thẫm, Bino của ông ta cũng đỏ như đôi nam nữ nhưng màu của nó đậm hơn Bino của họ khiến họ nhận ra Bino của ông ta có được nén đậm đặc hơn của họ.

Hai thanh kiếm đâm vào cái kén được làm từ Bino tạo ra một lực phản chấn khiến hai thanh kiếm bị lệch sang hai bên, thanh kiếm trên tay người phụ nữ bị lực phản chấn truyền vào làm cô ta bị tay cầm kiếm cứa rách tay, thiếu niên tuy cũng bị phản chấn nhưng không bị thương vì anh ta đã bao bọc tay cầm kiếm bằng Bino khác với người phụ nữ chỉ truyền Bino vào thanh kiếm, nhưng sắc mặt của thiếu niên cũng khó coi vô cùng khi nhận ra mức độ nén Bino của người đàn ông.

“Chết tiệt, muốn nén Bino đậm đặc thế này thì phải có khả năng thao túng Bino tinh vi đến thế nào, tên này rất có khả năng là một Thao năng giả trung cấp.”

Nghe được lời này hy vọng của người phụ nữ cũng trầm xuống, cô chỉ là một Thao năng giả sơ cấp, dựa vào những gì thể hiện nãy giờ khả năng thiếu niên kia cũng sẽ không xê xích bao nhiêu so với bản thân, hai Thao năng giả sơ cấp muốn đấu với một Thao năng giả trung cấp tuy không nói là thập tử vô sinh thì cũng là cửu tử nhất sinh.

Cái kén bằng Bino bắt đầu tan biến, người đàn ông lập tức lao về phía hai người, cánh tay bao bọc bởi Bino, một phần Bino dần dần chuyển hóa thành lửa khiến cho hai người lập tức nhận ra không còn là khả năng cao nữa mà người trước mắt nhất định là một Thao năng giả trung cấp vì chuyển hóa Bino thành vật chất và năng lượng là điều mà Thao năng giả sơ cấp không thể làm được.

Hai cú đấm lửa lao về phía trước nhanh đến mức hai người không kịp né chỉ có thể dở kiếm ra đỡ. Hai vụ nổ nhỏ phát ra sau sự va chạm bắn bay hai người xuống đất, thiếu niên chật vật đứng dậy, trên mặt dính đầy đất và bùn, nhìn về phía người đàn ông, lúc này đột nhiên trong mắt của thiếu niên thấy một người khác trên thảo nguyên này, thấy vậy, thiếu niên liền hét lên với tông giọng to nhất có thể, hét to đến mức sau khi hét xong thì không chỉ rát họng mà còn có cảm giác phổi của mình sắp nổ tung.

“Thằng khốn mồm lông, mau trả vô lượng thạch cho tao, mày không chỉ cướp đồ của tao mà còn muốn giết người diệt khẩu sao.” [note73363]

Người đàn ông đã nhận ra sự tồn tại của người thứ tư, vẫn với ánh mắt vô hồn mà đuổi theo cậu không một lời giải thích, có lẽ hắn nghĩ giải thích thì cũng sẽ chẳng ai tin mà chỉ tỏ ra chột dạ, nãy giờ thiếu niên mới để ý gã này chỉ rượt đuổi hai người bọn nó mà chẳng nói một lời nào.

Người thứ tư trên thảo nguyên lúc đầu nhìn thấy cuộc ẩu đả của ba người nhưng không quá quan tâm giống như thấy việc này hàng ngày vậy và cũng không có ý định nhúng tay nhưng sau khi nghe thấy tiếng hét của thiếu niên nhất thời nổi lên lòng tham tuy có chút nghi ngờ lời nói của thiếu niên nhưng theo hắn thấy sức mạnh của người đàn ông kia không mạnh hơn mình nên rất đáng để đánh cược. Bao bọc cơ thể bằng Bino, mức độ đậm đặc thậm chí còn hơn cả của người đàn ông, lao thẳng về phía ba người.

“Vô lượng thạch sao? Đây không phải trời ban thì là gì! Không nhận lấy ắt bị trời phạt! Zalka ta đây hôm nay trúng lớn a. Vốn đang định đến Tallar để mua chút trang bị mới, không ngờ lại gặp phải chuyện tốt thế này.”

Trên đường Zalka chuyển hóa Bino thành những cục đá đen có đầu nhọn, chuyển hóa Bino thành áp lực bắn vô số đạn đá về phía người đàn ông. Người đàn ông bị tấn công bất ngờ không kịp đỡ tất cả khiến một viên bắn thủng một lỗ ở bụng nhưng người đàn ông vẫn không phản ứng gì về nó mà cường hóa tay bằng lửa lao về phía Zalka, thấy vậy Zalka biến sắc như thể hiểu ra một điều gì đó.

Những viên đá khác viên thì bị đập nát viên thì cắm thẳng xuống đất làm nổ lên đất và bùn, che mờ đi tầm nhìn, thấy hai người đánh nhau và người thứ tư có vẻ mạnh hơn người đàn ông vô hồn rất nhiều, không chỉ vậy người thứ tư có tốc độ cực khủng khiếp. Theo thiếu niên thấy với tốc độ di chuyển vừa rồi gã thứ tư phải nhanh gấp ba đến bốn lần người đàn ông kia, với tốc độ và sức mạnh đó nếu không có gì bất ngờ hẳn người đàn ông kia sẽ sớm thua, thiếu niên cũng không yên tâm hơn vì cậu hiểu nếu cứ thế này sau khi người thứ tư giết được người đàn ông vô hồn và nhận ra không có vô lượng thạch trên người hắn, thì sẽ nhắm vào mình, lúc này cậu quay ra nhìn người phụ nữ và nói.

“Chạy thôi cô chờ gì vậy.”

Nói xong cậu chạy nhanh nhất có thể để tránh xa cuộc chiến của hai người kia, chạy một lúc thiếu niên nhận ra người phụ nữ đã tách mình ra, chạy về một hướng khác, thiếu niên cũng hiểu rằng cô ta đã nhận ra nếu như người thứ tư chiến thắng người đàn ông chiến thắng thì sẽ đuổi theo mình và việc mình bảo cô ta đi theo chỉ là để kéo cô ta xuống nước, nghĩ xong thiếu niên cũng chỉ có thể cố chạy thật nhanh và hy vọng gã kia sẽ không dí theo mình, dù biết là khả năng này là bất khả thi nhưng trong lòng còn chút hy vọng về may mắn giống như một cách tự an ủi bản thân vậy.

Chân dính toàn bùn và một chút xác côn trùng thiếu niên vẫn chật vật hướng về phía trước bước đi. Một tiếng xé gió toát ra, nhanh đến mức thiếu niên không kịp quay đầu lại thì đã bị một bàn tay túm tóc nhấc lên.

“Cuối cùng cũng không thoát được a.”

Thiếu niên ủ rũ hiểu rằng mình đã bị bắt nhìn lên người đang túm tóc mình thấy khuôn mặt này cậu hiểu người này đã giết gã có ánh mắt vô hồn nhưng không tìm được vô lượng thạch nên đã đến đây tìm bản thân tra khảo, nhìn ở gần cậu có thể nhìn rõ hơn về người thứ tư. Nhìn mặt tên này khá trẻ có vẻ cũng chỉ hơn bản thân mình vài tuổi, mái tóc dài óng ả có vẻ được chăm sóc rất kỹ, ánh mắt thì lại không giống những đứa trẻ cùng tuổi mà thâm thúy và khó đoán giống như một người ở lâu trên địa vị cao, cảm giác rất khó nói khi thấy ánh mắt thâm thúy của một người từng trải trên cái mặt trẻ trung này, cảm giác tên này đang đánh giá bản thân Zalka nhíu mày, bắt đầu màn tra khảo.

“Tên mày là gì? Đến từ đâu? Tại sao mày bị tên kia truy sát? Người phụ nữ vừa nãy là ai? Chuyện vô lượng thạch là thế nào?”

Nghe xong thiếu niên có chút khó chịu, thằng dở hơi này không thể hỏi từng việc được sao, tuy khó chịu nhưng mạng của mình trong tay người ta nên thiếu niên cũng không dám tỏ thái độ mà chỉ có thể nói với giọng nhỏ nhẹ.

“Anh trai có thể bỏ tay khỏi đầu em không, tốc độ anh nhanh như vậy sẽ không phải sợ em chạy trốn thành công chứ.”

Nghe xong Zalka tỏ ra mất kiên nhẫn tay nắm tóc thiếu niên giật mạnh hơn.

“Đừng khích tướng tao, tao đang hỏi, mày thì trả lời, đừng lòng vòng với tao.”

Thiếu niên hét lên đầu đớn và giãy giụa một lúc thì cũng thở dốc ngừng lại quay mặt lên nhìn lên một lúc rồi cũng ngoan ngoãn khai ra từng việc một dù bị lửa thiêu hay kiếm chém cũng không kêu to như vậy, đơn giản thì cảm giác bị nắm tóc bứt lên tuy không nguy hiểm bằng nhưng đau và nhục nhã thì chắc chắn không kém hơn.

“Tên tôi, tôi là Takami, đến từ.”

Thiếu niên cố gắng nói, nhưng lời nói bị nghẹn lại. Trái tim cậu đập thình thịch không ngừng, tiếng tim đập của thiếu niên là âm thanh duy nhất vang vọng trong không gian. Thấy vậy, Zalka đoán cậu ta đã kiệt sức.

Zalka thả tay ra khỏi tóc của niên khiến cậu ngã đập mặt xuống đất. Nếu không bị thương có lẽ thiếu niên sẽ không vô lực ngã xuống như vậy nhưng sau khi cố gắng chạy khỏi truy sát và đỡ hai chiêu của gã đàn ông thì thiếu niên đã bị thương nặng không chỉ vậy còn phải chạy nhanh hết sức khỏi cuộc chiến của Zalka và gã đàn ông, nên có thể nói thiếu niên hiện tại chỉ đứng thôi cũng khó khăn.

Thấy cảnh này Zalka cảm thấy phiền phức, lấy trong người ra một lọ thuốc màu xám sệt sệt, khi mở ra toát ra một mùi thảo dược nồng nặc đến mức khiến người ngửi sẽ cảm thấy khó chịu, bôi một chút chất này lên các vết thương ngoài da của thiếu niên rồi, lại lấy một chiếc lá màu bạch kim phát ra ánh sáng chói mắt trong người ra và bắt thiếu niên ngậm lấy, vết thương của thiếu niên tuy không thể nói là biến mất ngay lập tức nhưng cũng lành lại với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn ra.

Làm xong những việc này Zalka cảm thấy mình nhìn như một thằng ngu, tự nhiên nắm tóc tên này xong giờ muốn hỏi thì hắn cũng chả còn sức mà hỏi, hắn cũng hiểu thiếu niên này bị như này là vì thương nặng và kiệt sức chủ yếu là do gã đàn ông kia chứ bản thân cũng chả làm gì nhưng cảm thấy trước khi bản thân nắm tóc tên này nhấc lên thì hắn vẫn đủ sức để chạy vậy mà khi bị mình bắt lại trở nên vô lực như vậy nhìn không giống giả vờ chút nào có khả năng khi chạy hắn vẫn còn hy vọng nên bỏ qua cơn đau mà tiếp tục chạy, nhưng bị bắt thì đã buông xuôi, nghĩ xong Zalka dùng Bino hỗ trợ thiếu niên hấp thu dược lực của chiếc lá kia.

Sau một lúc chiếc lá trong miệng thiếu niên tan biến hoàn toàn chuyển hóa thành dược lực được hấp thu vào cơ thể thiếu niên, còn loại thuốc sền sệt được bôi vào cơ thể thì đã đông lại thành chất rắn, Zalka phá hủy chúng, những vết rách da được bôi lên chất sền sệt sau khi phá đá ra thì vết thương biến mất chỉ để lại một chút sẹo, nếu thiếu niên để ý thì hoàn toàn có thể dùng Bino để làm những vết sẹo này biến mất, thiếu niên nãy giờ vẫn thấy cảnh người lạ mặt này chữa thương cho mình dù vẫn chưa hết lo lắng nhưng cũng có thêm chút thiện cảm với người lạ mặt này, mở mồm nói.

“Cảm ơn.”

“Tao là Zalka đến từ giáo hội Sarak. Không cần nói dài dòng, giờ mày trả lời câu hỏi của tao đi, thật ra tao cũng đoán được vài chuyện rồi, đừng lo lắng nữa tao không có ý định giết mày, tao chỉ tò mò vài chuyện thôi, nếu mày nói ra có thể tao còn có thể nói cho mày lý do mày bị gã kia truy sát, còn cái vô lượng thạch thì cũng không sao, tao vừa nãy lục đồ của mày không thấy thì cũng hiểu là mày lừa tao rồi nhưng việc này không làm tao tổn thất gì nên tao bỏ qua được.”

Thiếu niên cảm thấy kinh tởm vì thái độ của Zalka, dù sao thì tên này lúc trước thì láo toét, không coi ai ra gì, giờ thì lại lịch sự hòa nhã với bản thân như chưa có gì xảy ra, dù là ai thì cũng sẽ cảm thấy nghi ngờ và khó chịu với loại mặt dày này, dù không hiểu sao tên này lại đổi thái độ với bản thân nhanh đến vậy bất quá thiếu niên cảm thấy những gì người này nói cũng hợp lý và cũng chẳng có lý do để hại mình không những vậy còn cứu mạng và chữa thương cho bản thân mình.

Zalka bóp lên vai của thiếu niên và lôi một cục đá được khắc một ký tự kỳ lạ ra bóp nát, một luồng sáng tím kỳ ảo phát ra từ hòn đá bao bọc thiếu niên và Zalka, không gian như thể bị bóp méo, uốn cong và vỡ vụn. Thiếu niên cảm thấy buồn nôn và chóng mặt trong lúc bị ánh sáng tím bao bọc, ngược lại, Zalka tỏ ra bình thản, khi ánh sáng tím biến mất họ đã xuất hiện ở cổng vào Thành Vaulz, chuyện này không khiến nhiều người chú ý vì thứ họ vừa dùng để dịch chuyển đến đây là một vật phẩm tên là đá hồi tưởng có thể dịch chuyển về vị trí được đánh dấu thủ công, khi đánh dấu xong và bóp nát đá hồi tưởng người dùng sẽ dịch chuyển về đó và nếu bản thân cách quá xa vị trí đánh dấu đá hồi tưởng sẽ không hoạt động, vật phẩm này tuy không phải thứ quý hiếm nhưng chắc chắn là thứ người nghèo như thiếu niên không thể mua được, Zalka với thiếu niên vừa đi vừa nói chuyện.

Thành Vaulz là một tòa trong 4 tòa thành lớn nhất trong lục địa Sorrow, lục địa Sorrow vốn không có một tổ chức thống nhất mà được thống trị bởi 4 tổ chức đối địch với nhau khiến cho nơi đây là một khu vực nguy hiểm mà các vương quốc đều không khuyến khích người dân của mình đến đây vì nơi vô pháp này chẳng khác gì một khu tự trị, ngày nào cũng có vài cuộc chiến nhỏ, nhưng vẫn có những kẻ muốn đến đây để mở ra sự nghiệp, hoặc những gã bị truy nã không thể đến các vương quốc có luật pháp nghiêm minh vì tuy nơi đây nguy hiểm nhưng nguy hiểm cũng sẽ đi kèm với lợi ích vì tuy nơi đây có khả năng cao sẽ mất mạng vì luật pháp lỏng lẻo và không có một chủ nhân cai trị nhưng vì có nhiều ông lớn đối đầu nên sẽ có nhiều kẽ hở để luồn qua, nhỡ đâu bản thân có thể trở thành ông lớn thứ 5 của nơi đây thì sao, tuy sẽ bị các ông lớn còn lại áp chế thậm chí tiêu diệt nhưng trên đời có những kẻ sẵn sàng mạo hiểm tính mạng để đổi lấy một cơ hội trở nên quyền lực.

Thành Vaulz là một tòa thành rộng lớn được thiết kế một cách hỗn tạp khi những kiến trúc ở đây được thiết kế theo nhiều phong cách kiến trúc khác nhau khiến chúng nhìn không ăn nhập với không gian giống như là cả chục thành phố với các nền văn minh khác nhau bị lấy đi các công trình ngẫu nhiên và ghép lại với nhau vậy. Thiếu niên đến đây cũng chỉ để tham quan, dù biết nguy hiểm nhưng cũng muốn đến để chiêm ngưỡng công trình ở đây, không ngờ lại bị vướng vào rắc rối khiến cậu chỉ có thể trách bản thân đen đủi.

“Thành Vaulz là địa bàn của giáo hội Sarak, chúng tôi nói chuyện sẽ an toàn hơn, tôi biết một quán rượu có hương vị không tệ đến đó đi, à mà quên mất tên cậu là gì nhỉ.”

“Tên tôi là Takami, đến từ Flarua, một ngôi làng nhỏ tại đế quốc Terra.”

“Vừa nãy lúc tôi chữa thương cho cậu, khi để Bino vào cơ thể mày để giúp mày hấp thụ dược tính thì đã nhận ra cấu trúc cơ thể của mày khá giống người Terra rồi, chỉ là chưa xác minh được thôi, bất quá mày cũng không ở mẫu quốc mà lại đi lang bạt như này nhìn không giống làm nhiệm vụ, xem ra ở quê nhà cũng không được xem trọng.”

“Ừ, dù sao tôi cũng không thích cuộc sống ở đó.”

Cảm thấy Takami không muốn nói về chuyện này thì Zalka cũng không hỏi thêm nữa, đi một lúc hai người đến một quán rượu sang trọng ở ngay trung tâm Thành Vaulz, tên là Sau Bóng Rèm có ý nghĩa là người sau rèm thao túng tất cả, chính là nói chủ nhân của tòa Thành Vaulz này, đã tìm hiểu trước khi đến tất nhiên Takami biết chủ nhân của tòa thành này là ai và nơi này có ý nghĩa gì, cậu khi đến đây cũng muốn vào thử một lần nhưng nếu vào mà hết sạch tiền chỉ để thử một lần thì cậu thấy không đáng, bản thân không phải người giàu có gì nên Takami sống rất tiết kiệm.

Khi vào trong Takami cảm thấy không gian sang trọng nhưng lại không quá bất ngờ hay có phản ứng thái quá gì mà còn tỏ ra thất vọng giống như mọi thứ không như kỳ vọng, mọi phản ứng nhỏ này của Takami Zalka đều để vào mắt, đến gần một quầy bar trong nhiều quầy bar ở nơi đây và ngồi xuống Zalka gọi một chút đồ ăn, nước uống và nói với Takami.

“Cậu uống gì không, tôi mời.”

“Cho tôi chút sữa đi, tôi không thích đồ uống có cồn.”

Quản lý quầy bar này nhìn Takami với ánh mắt như nhìn một thằng dở hơi, dù sao thì cũng sẽ không có mấy người vào quán rượu để uống sữa, dù trong quán có sữa nhưng hầu hết là dùng để pha chế đồ uống khác hoặc dùng như một nguyên liệu phụ để chế biến đồ ăn chứ chẳng có ai vào quán rượu để gọi thứ này cả, dù vậy thì khách hàng vẫn là thượng đế, ông ta vẫn làm theo yêu cầu như bình thường.

“Vậy giờ chúng ta tiếp tục câu chuyện được rồi chứ, Takami cậu biết tên kia và người phụ nữ kia không?”

“Tôi không biết gã đàn ông kia là ai, khi tôi ra khỏi thành đủ xa để không nhìn thấy tòa thành thì tên đó đột nhiên xuất hiện truy sát tôi và cô ta, à còn cô ta thì tôi chỉ làm quen vì cùng đường thôi, cả hai chúng tôi đều nghĩ là dù sao cái khu tự trị chết tiệt này cũng không an toàn nên càng nhiều người thì càng an toàn, về sau thì anh cũng biết rồi đấy, cái vụ anh sẽ giải thích cho tôi khi tôi nói xong thì giờ xin anh hãy nói cho tôi là tôi đã làm gì sai mà bị truy sát, có phải tôi đã vô tình đắc tội ai đó không.”

“Cái gã kia cậu cũng nhìn thấy ánh mắt vô hồn của hắn rồi nhỉ, về cơ bản thì hắn đã chết rồi, hiện tại chỉ là con rối vô hồn mà thôi, mà người điều khiển hắn chính là chủ nhân của Thành Puppet hay là vua tự xưng của cái thành đó, chính là một trong 4 chủ nhân của lục địa Sorrow này, kẻ múa rối Vanderitch, hắn có một quyền năng khi giết một ai đó thì có thể biến kẻ đó thành con rối của hắn, hắn sẽ có mọi kinh nghiệm, ký ức, và quyền năng của con rối đó miễn là con rối đó vẫn còn, những con rối này chỉ có thể phá hủy trái tim của chúng, tim của chúng đã bị khắc lên một dấu ấn và hắn điều khiển chúng qua dấu ấn đó, cho dù có bị chặt đầu nhưng tim vẫn còn thì hắn vẫn có thể điều khiển những cái xác đó, rất có thể hắn muốn giết và biến cậu hoặc cô gái kia thành con rối và người còn lại chỉ tình cờ ở đó nên hắn tiện tay giết cả 2 luôn.”

“Sao có thể, tôi và cô ta chỉ là hai Thao năng giả sơ cấp, sao loại người như thế lại để mắt đến tôi hoặc cô ta được.”

“Hắn không việc ác gì không làm, các tổ chức khác đều lập lên từ con người nhưng tổ chức của hắn được lập lên bởi một mình hắn và một đống xác chết, ngoài hắn ra thì tổ chức đó không có ai là người sống cả, hắn không chỉ để ý đến cậu, hắn có rất nhiều con rối và có khả năng chia nhỏ tư duy của mình ra nên hắn sẽ có thể mỗi ngày đều đi giết người ở lục địa này, hắn sẽ không dám đến những lục địa khác để trêu chọc các cường quốc đó nhưng ở đây thì hắn sẽ không có những e ngại đó, cậu và cô ta chỉ đơn giản là hắn thấy thuận mắt thì chọn thôi chứ chẳng phải hiếm gặp gì, những người như cậu bị hắn vô tình nhắm vào không hiếm đâu, giờ mạng sống của cậu đang rất nguy hiểm, chỉ khi thoát khỏi đây và đến được một vương quốc sẵn lòng che chở cậu thì mới an toàn, tôi đề xuất cậu gia nhập giáo hội Sarak chúng tôi cùng nhau lật đổ tên đó.”

“Nếu thì hắn nên để hai người đuổi theo chứ sao chỉ để một kẻ truy sát, nhỡ đâu hai bọn tôi tách ra chạy thì sao.”

“Thì sao, hắn muốn giết chỉ là tiện tay, cậu và cô ta chỉ là Thao năng giả sơ cấp, có cũng được mà không có cũng chẳng sao, giết được thì có thêm một con rối Thao năng giả sơ cấp, không được thì cũng chẳng sao, tại sao hắn phải chuẩn bị kỹ cho một việc làm chỉ đơn giản vì tiện tay mà làm.”

Nghe đến đây Takami cảm thấy vô cùng phẫn nộ, dù chắc chắn là gã Zalka này đang bêu xấu cho tên Vanderitch kia vì dù sao cũng là hai tổ chức đối lập và cái giáo hội Sarak này cũng sẽ không tốt đẹp hơn tên kia bao nhiêu nhưng những gì Zalka nói vô cùng hợp lý, khiến cho Takami cảm thấy phẫn nộ vô cùng, đột nhiên một ngày có người truy sát mặc dù không có thù oán, muốn giết mình như một việc tiện tay, cho dù là ai gặp hoàn cảnh này đều sẽ cảm thấy phẫn nộ, lúc này Takami có xúc động đồng ý lời đề nghị của Zalka trở thành một thành viên của giáo hội Sarak để báo thù, một lúc sau Takami cảm thấy bất lực, báo thù ư thật buồn cười, bản thân chỉ là một Thao năng giả sơ cấp muốn gia nhập một tổ chức không rõ ràng để đối đầu với một tổ chức nguy hiểm khác ư, gia nhập vào đây với năng lực của bản thân chỉ có thể trở thành quân cảm tử, vì xúc động nhất thời mà đặt bản thân mình vào nguy hiểm là không thể nào, nhẫn nhịn đi khỏi đây rồi sau vài tháng ta sẽ nhớ lại chuyện này như một chuyện đen đủi thôi.

“Anh trai à, nếu giờ tôi từ chối anh sẽ không giết tôi chứ.”

Zalka nghe đến đây thì cười to mà đáp lại Takami.

“Anh trai gì chứ, chúng ta gặp nhau trong tình huống đặc biệt như vậy cũng gọi như có duyên, cứ gọi thẳng tên tôi, nếu cậu muốn đi tôi sẽ không cản, cầm lấy cái này đi, nó là một chút tiền đi đường, coi như tôi giúp cậu, sau này nếu cậu thành danh cũng đừng quên tôi.”

Takami nhận và không tỏ ra khách khí, Zalka có vẻ là một người hào sảng nên tỏ ra khách khí với anh ta thì không hợp cho lắm, bỏ qua nhiều việc thì nói cho cùng người này là ân nhân cứu mạng của bản thân.

“Mà tôi có thể ở đây thêm vài ngày không, như anh vừa nói thì tôi chỉ là nhân vật có cũng được không có cũng chẳng sao đối với hắn thì tôi không xuất hiện một thời gian sau đó mới đi hắn sẽ quên tôi không.”

“Cậu không nghe tôi nói sao, hắn có ký ức của cả ngàn con rối nhưng vẫn điều khiển thuần thục và có thể chia tư duy đấy, trí nhớ của hắn rất tốt, thậm chí khả năng cực cao là hắn có một cách lưu trữ ký ức đặc biệt, cho dù năm sau cậu đi hắn cũng không quên cậu đâu.”

Nghe đến đây Takami thấy hơi lo lắng nhưng vẫn quyết định bỏ đi, nói chuyện phiếm một lúc Takami cũng bỏ đi, sau khi ra khỏi quán rượu Takami đi vào một nhà nghỉ, cải trang một cách kỹ càng, mặc đồ che kín người nhìn rất đáng nghi nhưng không sao vì ở nơi đây có rất nhiều kẻ mặc che kín người kiểu này, đi từ từ ra khỏi thành cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất đồng thời không khỏi cảnh giác xung quanh.

Trong quán rượu Sau Bóng Rèm, Zalka vứt cho quản lý một cái la bàn rồi nói.

“Leo, đi theo cái la bàn này, tiền mà tôi đưa cho tên đó có đánh dấu đặc biệt, cái la bàn này sẽ đưa anh đến đó, âm thầm bảo vệ hắn.”

“Đội trưởng, sao phải phí công như vậy, không phải chỉ là một tên Thao năng giả sơ cấp thôi sao.”

“Mày thì biết cái đéo gì, hắn là người Terra, không chỉ vậy cơ thể được rèn luyện rất tốt, chỉ là thiếu kinh nghiệm thực chiến thôi.”

“Người Terra sao, là đế quốc đứng đầu trong thập đại cường quốc, nhưng lại rất ít cá thể vì chủng tộc này vốn có tuổi thọ rất cao nên ham muốn tình dục cực kỳ thấp, nhưng tuy vậy thì người Terra cũng đâu tính là hiếm, trong lục địa này cũng có tầm trăm tên Terra đấy chứ, mà mấy tên đến các vùng tự trị này rõ ràng là không được xem trọng nên mới phải đi mạo hiểm.”

Zalka nhếch miệng lên nâng ly rượu màu vàng cam sóng sánh uống một hớp, sau đó lại quay quay chiếc ly như một thói quen lâu năm, tự cho là đúng nói với gã chủ quầy bar liên tục như đang độc thoại hay nói đúng hơn là tìm một người để khoe chiến tích, không chỉ vậy Zalka biết tên Leo này là loại người kiệm lời ít nói nên càng khiến hắn tự nhiên hơn.

“Có nói với mày, mày cũng đéo hiểu, lăn đi nhanh, hắn bị Vanderitch giết thì sao, thành này tuy là địa bàn của giáo hội Sarak nhưng nhiều người khó quản, sẽ luôn có những người của ba tên còn lại trà trộn vào, Vanderitch biết là con rối của hắn dễ bị phát hiện vì ánh mắt vô hồn nên hắn sẽ thuê vài người bình thường làm thám tử, tao đưa tên Terra đó vào đây trước mặt nhiều người như vậy, thám tử của hắn sẽ nhìn thấy thôi.”

Tên bồi bàn nhìn Zalka với ánh mắt khó hiểu, tại sao đội trưởng lại hại hắn xong nhờ tôi đi cứu hắn, chẳng lẽ là để lại ấn tượng tốt sao.

“Ấn tượng tốt con mẹ mày, sau này thể nào thằng Terra đó cũng phát hiện là tao kéo nó xuống nước thôi nhưng lúc đó thì nó làm được gì chứ.”

“Tao muốn hắn trở thành thuộc hạ của tao nhưng tên này có vẻ không phải một tên thích liều mạng, có thể hắn không đến Sorrow này để liều mạng nhưng khi Vanderitch thấy tao dắt hắn vào quán bar này hắn sẽ nghi ngờ rằng tên này đã tham gia giáo hội Sarak mà khi đó với tính cách thà giết nhầm còn hơn bỏ sót của tên đó tất nhiên khi có cơ hội sẽ ra tay.”

“Tên Terra kia muốn thoát khỏi đây vì hắn còn hy vọng thoát khỏi đây, đến khi bị truy sát lần hai hắn sẽ nhận ra Vanderitch sẽ không tha cho hắn, lúc đó tất nhiên hắn sẽ trở thành người của ta, cho dù sau này hắn phát hiện ta là người hại hắn thì cũng muộn rồi, lúc đó nếu hắn ly khai không chỉ Vanderitch không tha cho hắn mà cả giáo hội Sarak cũng không tha cho hắn, hắn sẽ chỉ có thể dựa vào ta.”

Nghe đến đây ông chủ quầy bar chỉ có thể thầm cảm thấy Takami không may khi gặp phải đội trưởng của mình.

“Tên Vanderitch đó tuy có nhiều con rối và có thể tách tư duy ra nhưng tư duy tách ra càng nhiều khả năng suy nghĩ càng chậm và tuy có nhiều con rối mạnh nhưng những con rối đó đều có việc riêng, hắn cũng sẽ không rảnh rỗi đến mức cử một Thao năng giả bậc thầy đi giết một Thao năng giả sơ cấp, cùng lắm sẽ chỉ có vài tên trung cấp nên mày đi là đủ rồi Leo, nhưng để an toàn hãy gọi Mia và Henry theo.”

Người chủ quầy bar nghe thấy lời này tuân lệnh rồi lên đường.

Ghi chú

[Lên trên]
Vô Lượng Thạch là một loại đá có khả năng lưu trữ bino. Không như những vật phẩm lưu trữ khác, Vô Lượng Thạch có thể lưu trữ một lượng khổng lồ nhưng lại rất nhỏ gọn và tiện lợi.
Vô Lượng Thạch là một loại đá có khả năng lưu trữ bino. Không như những vật phẩm lưu trữ khác, Vô Lượng Thạch có thể lưu trữ một lượng khổng lồ nhưng lại rất nhỏ gọn và tiện lợi.
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận