• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02: Hi vọng trong hoang tàn

Chương 05 : Gặp lại

0 Bình luận - Độ dài: 625 từ - Cập nhật:

Kai mở mắt, ánh sáng ban mai len qua tán cây, phủ xuống sân một lớp sương mờ nhạt. Gió thổi qua, mang theo mùi gỗ cháy thoang thoảng từ bếp lửa trong nhà. Hắn hít một hơi sâu, lòng bàn tay vẫn trống rỗng, không hề có chút mana nào xuất hiện.

“Không có gì cả.”

Elen đứng đối diện hắn, đôi mắt nâu hổ phách phản chiếu ánh sáng, mang theo vẻ trầm lặng như đã lường trước kết quả.

“Nếu điều động mana dễ thế, ai cũng có thể trở thành phù thủy.”

Cô giơ tay, những ngón tay thon dài khẽ lướt qua không khí, vẽ nên một vòng tròn hoàn hảo. Ngay lập tức, những tia sáng mỏng manh xuất hiện, xoay tròn xung quanh bàn tay cô. Chúng không rực rỡ, không bùng cháy, mà uyển chuyển như dòng nước, như thể cô đang nắm giữ một phần linh hồn của thế giới này.

Kai nhìn chằm chằm vào mana trong tay cô. Nó thực sự tồn tại, luân chuyển theo một quy luật nào đó mà hắn vẫn chưa thể nắm bắt.

Elen để dòng mana tan dần rồi thu tay lại, ánh mắt lướt qua hắn với chút kiên nhẫn.

“Có ba bước để điều động mana. Đầu tiên là cảm nhận. Ngươi đã làm được. Nhưng bước quan trọng hơn là gọi nó dậy.”

Kai nhíu mày. Hắn có thể cảm nhận được nó, nhưng khi cố triệu hồi, nó lại như một giấc mơ mong manh—vừa chạm vào đã tan biến.

Elen đặt tay lên ngực, giọng nói nhẹ nhàng nhưng vững chắc.

“Khi ngươi hít thở, hãy tưởng tượng mana cũng đang chuyển động theo nhịp thở của ngươi. Nó không phải một nguồn năng lượng xa lạ, mà là một phần của ngươi. Nhưng nếu ngươi ép buộc, nó sẽ chống lại ngươi.”

Cô nhắm mắt, hơi thở chậm rãi. Không gian xung quanh như tĩnh lặng, ngay cả cơn gió lướt qua cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Một vầng sáng nhạt lan tỏa từ tay cô, dịu dàng nhưng ổn định.

Kai lặng lẽ quan sát, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

Hắn nhắm mắt, lần nữa tìm kiếm dòng chảy mana trong cơ thể.

Ban đầu, nó chỉ là một cảm giác mơ hồ—một thứ gì đó ẩn sâu trong lồng ngực, nhỏ bé như tàn lửa sắp tắt. Hắn hít sâu, không cố kiểm soát, không ép buộc, chỉ cảm nhận.

Và rồi, hắn cảm thấy nó.

Nhưng ngay khi hắn cố gắng kéo nó lên, nó lập tức tan biến.

Kai mở bừng mắt, đôi mày cau chặt.

Elen vẫn quan sát hắn, không vội nói gì. Chỉ đến khi thấy vẻ thất vọng lướt qua ánh mắt hắn, cô mới chậm rãi cất giọng.

“Đừng vội. Ngươi đã làm đúng, chỉ là chưa quen.”

Kai thở dài. Cảm giác như hắn vừa cố nắm lấy một sợi khói, nhưng khi chạm vào, nó liền biến mất.

Hắn đứng yên, trong đầu không ngừng suy nghĩ. Tại sao? Tại sao nó lại biến mất ngay khi hắn sắp chạm tới?

Elen chống cằm, suy tư một lúc rồi mỉm cười.

“Có lẽ… ngươi không thiếu cách, mà thiếu chất xúc tác.”

Kai nhìn cô đầy nghi hoặc.

Cô nghiêng đầu, mái tóc nâu khẽ lay động dưới ánh nắng.

“Có thể, ngươi cần một tình huống thực sự để kích phát mana.”

Hắn nhíu mày. Một tình huống thực sự?

Gió lướt qua, thổi nhẹ vạt váy cô, cuốn theo hương thơm của cỏ dại.

Elen đứng dậy, phủi nhẹ tà áo, ánh mắt lóe lên một tia trêu chọc.

“Ngươi muốn thử không?”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận