Tập 01: Đối Đầu
Chương 13 - S: Nghi binh tiến công - Phần 1
3 Bình luận - Độ dài: 2,382 từ - Cập nhật:
Đêm bao trùm vành đai hai bên kia chiến tuyến trong làn sương lạnh. Cánh rừng phía trái khẽ rì rào như thì thầm lời cảnh báo, còn dãy đồi nhấp nhô phía phải im lìm, như sẵn sàng biến thành một cứ điểm bí ẩn. Trong căn lều chỉ huy với ngọn đèn ma thuật leo lắt, Stratos ngồi trước bản đồ, một tay đặt nhẹ lên đường ranh giới mờ ảo giữa thực và hư, giữa tấn công và phòng thủ. Đối diện anh là 14 thành viên còn lại của phân đội W. Tất cả đều định chung một mục tiêu, kiên quyết phòng thủ trước Organization và những quân đoàn của chúng.
Trên bản đồ mô phỏng trận địa, vành đai hai nằm sừng sững giữa trung tâm, như toác lên một sức mạnh của sự phòng thủ tuyệt đối, một tấm khiên không thể bị phá vỡ của Nation. Cánh trái là những khu rừng âm u, những ngọn suối chết chóc mà bất kỳ đội quân nào cũng phải ngán ngẩm trước sự quanh co và lắc léo của thiên nhiên. Trong khi cánh phải là những dãy đồi núi hiểm trở, bao quanh nơi này như một tử địa cho bất cứ đại quân nào dám tiến gần. Tất cả thành viên của phân đội W biết rõ, chỉ có nơi trung tâm vành đai, nơi được ngợi ca như bình địa giữa thiên đàng và địa ngục, chính là nơi thích hợp nhất để bắt đầu một cuộc tổng tấn công.
Kaslava bước vào, gã vẫn như trước, trên tay luôn là những tập hồ sơ tình báo cùng một nụ cười toe toét trên môi.
“Nào các đồng chí, đây là những gì chúng ta có. Nhờ vào lũ chuột, ta có thể chắc chắn rằng con ả đó sẽ đánh thẳng vào trung tâm” Kaslava cười lớn, đồng thời ngồi xuống bàn họp, gã lia tay trên bản đồ mô phỏng, hằng sa số cánh quân của Organization hiện ra trước trung tâm.
“Vậy ra đây là sách lược của ả.” Stratos thì thầm, nhưng đôi mắt anh vẫn liên tục liếc về hai cánh.
“Có vẻ như ả sẽ sử dụng toàn bộ lực lượng, đồng thời trình ra tất cả những gì ả có, từ thiết bị đến vũ khí.” Darkon lên tiếng, mắt anh vẫn dính vào nơi màn hình.
“Nếu đó là những gì chúng muốn, chúng ta theo! Tập trung toàn bộ quân lực ở đây, chặn đòn tấn công tổng lực của chúng!
Alexander phản đối, cho rằng việc phòng thủ ở khu vực chỉ huy sẽ là vô nghĩa, nếu sự phô trương thanh thế này chỉ là một đòn nghi binh. Gã cho rằng dù vùng trung tâm là bình địa, một nơi thích hợp để tiến công, nhưng khu vực cánh trái mới là một nơi tuyệt vời để tập kích. Dù rằng đấy là khu vực rừng thiên nước độc, những nếu địch phân tán lực lượng tổng lực thành các nhóm lẻ, thì việc phân đội W mất vành đai hai chỉ là vấn đề thời gian. Gã cho rằng thay vì dồn lực lượng ở trung tâm, sẽ tốt hơn nếu chúng ta đẩy lực lượng sang cánh trái, trong khi vùng trung tâm chỉ giữ một lượng vừa đủ để cản phá. Việc này giúp phân đội có thể tạo áp lực lên đồng thời cả hai hướng tiến công.
“Chúng ta sẽ tập trung toàn bộ quân ở trung tâm vành đai!” Stratos lên tiếng, với cây bút trong tay, một trận địa chiến lược xuất hiện, đè lên màn hình bản đồ mô phỏng.
“Như giả vờ rằng ta rơi vào bẫy? Hừm, ta sẽ diễn xuất đạt đến mức ả ta tin rằng chúng ta run rẩy trước uy lực của ả à?” Drakath ngắt lời.
“Ta sẽ kéo toàn bộ pháo ma lực, đặt binh sĩ thành hàng, bày ra một phòng tuyến đầy áp lực, để ả ta tưởng ta đang ôm khư khư điểm yếu. Ả ta sẽ thấy một trung tâm dầy đặc, một sự tập trung đến ngớ ngẩn từ mọi nguồn lực, hệt như chúng ta bị trò lừa của ả ta nhốt cứng. Chính sự ‘ngớ ngẩn’ đó mới khiến ả ta tin chắc rằng chiêu trò của ả đang phát huy.”
John lên ý kiến, gã cho rằng cũng có thể tình báo của Kaslava là đúng, việc Lunamaria đẩy toàn bộ binh lực lên vùng trung tâm và huỷ diệt tất cả trong một cuộc chiến, là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Việc chỉ trình ra khuôn mặt của kẻ bị lừa sẽ chẳng khác nào đầu hàng chịu trói trước số phận, khi những nhánh quân quan trọng lại quá đỗi rảnh hơi khi phòng thủ ở cánh bên, nơi mà không một mống địch nào sẽ tiếp cận.
“Đó là lý do tất cả chúng ta ở đây, John!” Stratos lên tiếng, đôi mắt anh nháy lên vẻ tự tin như thể anh đã nắm rõ toàn bộ chiến lược công phá của Lunamaria.
Anh cho rằng không ngoại trừ khả năng ả đang sử dụng con bài 'thật-giả, giả-thật'. Với con bài này, ả hoàn toàn có thể thay đổi vai trò của tất cả các cánh quân, từ nghi binh thành lưỡi kiếm, và từ lưỡi kiếm thành nghi binh. Khi đó, mọi kế hoạch phòng thủ sẽ hoàn toàn đổ bể, vì tất cả chúng ta đều rơi vào thế bị động trong phòng thủ, khi không biết được đường tiến công thật sự là từ đâu.
“John, cậu sẽ thiết lập toàn bộ bẫy trong khu vực trung tâm và cánh trái, đảm bảo rằng tất cả bọn chúng sẽ tìm thấy được đống mìn nổi của cậu, trong khi bỏ qua những cụm mìn chìm. Ed sẽ hỗ trợ cậu”
“Alex, cậu sẽ chỉ huy bốn phân đội, ẩn nấp và đánh chặn bất ngờ tất cả những nhánh quân nhỏ của kẻ địch ở khu rừng cánh trái. Ngoài ra, cậu sẽ bắt đầu khi nghe thấy ám hiệu từ John.”
“Drakath, Darkon, hai người sẽ chỉ huy toàn bộ lực lượng, phòng thủ trung tâm vành đai, chúng ta sẽ thể hiện cho chúng thấy tất cả những gì chúng ta có. Khi lực lượng của chúng lọt vào bẫy và bắt đầu hỗn loạn, chính là lúc hai người tiến công”
Ở góc lều, Ash, một cựu gián điệp của Nation Abyss, lặng lẽ nấp trong bóng tối. Một chiếc usb nhỏ được cô mang ra, và nhiệm vụ xử lý phần thông tin đã giao cho cô. Với kinh nghiệm của một người từng phục vụ trong Abyss, cô biết rõ những phương pháp gây nhiễu hoàn hảo để cắt vào những tín hiệu thật của địch. Một tín hiệu giả đã được dự tính sẽ phát ra, nhằm đẩy Lunamaria vào một mê cung tần số, nơi các mệnh lệnh của cô sẽ bị làm chậm và méo mó. Những tín hiệu mà Lunamaria nhận được sẽ trái ngược nhau, để ả rơi vào trạng thái nghi ngờ chính cánh quân của mình.
Sau đó, Stratos nhìn về phía cựu phó chỉ huy của đại đội VIII-W ngày ấy, Graham, bóng ma của Nation Force.
“Còn anh, Graham, tôi nghĩ chắc tôi không cần nói thêm gì về nhiệm vụ của anh lần này nhỉ?” Stratos hỏi, cùng với một chút bông đùa, nhắm hạ sự căng thẳng của cuộc họp.
“Anh biết nhóc muốn gì, Stratos. Nghe bảo chỉ huy của Quân đoàn 12 vẫn là thằng nhãi con Leon ấy nhỉ. Thằng nhõi thỏ đế ấy!” Graham cười lên một tiếng, lời mỉa mai dành cho Leon Smith, chỉ huy Quân đoàn 12, khiến tất cả cùng bật cười.
“Ed, sau khi hỗ trợ John, cậu sẽ đi chung với tớ. Tớ muốn gặp lại nàng ấy một chuyến.” Stratos quay sang Edward, người bạn chí cốt của anh, cùng với một giọng bông đùa, nửa thật nửa chơi.”
“Tớ sẽ chỉ cho cậu biết cách để ‘rizz’ một cô nàng là như nào!” Edward bật cười, đáp lại anh bằng giọng đầy mỉa mai.
“Vậy lần này, chúng ta sẽ đi theo chiến dịch này. Những người còn lại sẽ hỗ trợ Darkon và Drakath phòng thủ vành đai” Stratos gật đầu, như thể đã hoàn tất việc phân nhiệm vụ cho từng người.
Sau khi phân bổ xong nhiệm vụ, anh khoanh tay, ánh mắt trầm ngâm, giọng thở dài mang theo chút chế nhạo lẫn quyết tâm: Lunamaria đã chọn chơi một ván cờ phức tạp, nghĩ rằng có thể xoay chuyển anh như một quân tốt. Nhưng anh biết rõ, chiến dịch giả của ả ta sẽ biến thành nấm mồ, còn chiến dịch thật sẽ bị bóp méo thành một trò cười. Mỗi lần ả ta thay đổi chiến thuật, anh sẽ đảo ngược nó; mỗi đợt tấn công từ ả sẽ gặp phải những đoàn quân phòng thủ sắc sảo cùng những chiếc bẫy được giăng lên chờ sẵn. Bất kỳ hành động nào từ ả cũng chỉ làm chính ả rơi sâu hơn vào mạng lưới mà anh đã dựng lên.
Darkon gật gù, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh lùng điềm tĩnh. Một câu nhận định đơn giản nhưng đầy sức nặng được thốt ra rằng ả không phải thợ săn, mà chỉ là một con mồi bị bao vây từ mọi hướng, không lối thoát.
Drakath, bàn tay khẽ chạm vào chuôi kiếm bên hông, nở một nụ cười thoáng chút châm biếm. Gã lên tiếng, giọng pha chút hứng thú mỉa mai, rằng lối thoát mà ả tưởng mình đã tìm ra sẽ bị chặn trước từ lâu. Trong trò chơi này, con chuột vẫn ngỡ mình là mèo, nhưng thực tế đã được gã quyết định từ trước.
Ngay góc lều, một tiếng cười khẽ, âm vang như vọng lại từ đáy hang sâu. Ash cất giọng, nhẹ nhàng nhưng lạnh lẽo, rằng ả ta sẽ phải nếm trải cảm giác bị bịt mắt giữa cơn cuồng phong, lạc lối trong chính trò chơi mà ả đả dựng nên, xug quanh là một mê cung không thể thoát.
Graham, với nắm tay siết chặt và ánh mắt sáng rực như ngọn lửa, thêm vào với sự phấn khích rõ ràng. Những nhát dao chính xác, những vụ nổ được lên kế hoạch cẩn thận, sẽ khiến căn cứ của ả rung chuyển. Ả, trong hỗn loạn, sẽ phải viết lại từng mệnh lệnh, và khi các mệnh lệnh ấy đến được binh sĩ, tất cả đã quá muộn màng.
John, tay vỗ nhẹ lên thùng gỗ, nụ cười nham hiểm nở trên môi. Gã ví von về một sàn nhảy được dàn dựng hoàn hảo, nơi mỗi bước chân của kẻ địch sẽ dẫn chúng vào một vũ điệu chết chóc không thể tránh khỏi. Chúng sẽ vấp ngã, chao đảo, mà không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cuối cùng, Alexander lên tiếng, giọng nhỏ nhưng chắc nịch, mang theo sự cứng cỏi không thể lay chuyển. Chỉ cần có kẻ dám đặt chân lên cánh trái của gã, từng đơn vị sẽ bị hạ gục chúng gọn gàng, và chính xác. Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ đối phương tự đưa mình vào thế trận.
“Tuyệt! Mọi người đã nắm việc phải làm rồi. Chuẩn bị đi. Khi sẵn sàng, Organization sẽ thấy một phòng tuyến đang run rẩy, một đội quân Nation tưởng như sợ hãi. Nhưng kỳ thực, chúng ta đang nắm dây cương, dắt chúng vào ma trận. Và khi chúng xoay sở, ta sẽ buông mẻ lưới cuối cùng, bắt trọn tất cả!” Stratos mỉm cười, nụ cười có chút gì lạnh lẽo nhưng tự tin.
Tuy vậy, trước khi mọi người rời khỏi để bắt đầu nhiệm vụ, anh đã giao cho tất cả mọi người nhiệm vụ cuối cùng của chiến dịch.
“Giảm thiểu tối đa thương vong ở cả HAI phe! Zerain cần nó cho vấn đề ngoại giao của Nation sau này.”
Một mệnh lệnh kỳ quặc, vì theo chính lý thuyết và thực tế của tất cả học thuyết quân sự từ xưa tới giờ, tha mạng cho đối phương là tự đào hố chôn mình. Tuy vậy, tất cả đều chấp nhận mệnh lệnh này của anh, họ biết rằng nếu người ra mệnh lệnh đó là anh, thì đấy là một điều chắc chắn sẽ mang lại lợi ích tuyệt đối cho Nation.
Từng sĩ quan của phân đội W rời khỏi lều, mang theo khí chất của những chiến binh kiên định, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào. Stratos vẫn ở lại, bóng dáng anh sừng sững giữa ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn ma thuật. Đôi mắt anh hướng về phía màn sương vô tận, như tìm kiếm một hình bóng quen thuộc đang lẩn khuất trong đó. Một lời thì thầm thoảng qua, nhỏ nhưng đầy quyết tâm. Nếu Lunamaria nghĩ bản thân là người đạo diễn vở kịch này, thì chính anh sẽ biên kịch lên mọi vai diễn. Đến khi hồi cuối cùng buông xuống, ả sẽ nhận ra ai mới là kẻ thực sự viết nên đoạn kết của vở bi kịch này.
~”Theresa điện hạ sẽ ban phước cho ngươi…” – Stratos˜
˜”Chờ anh, Lan Chi…”– Edward˜
˜”Vì Nation, vì Người,…” – Graham˜
˜”Khi ta ra đi, thiên đàng khoe sắc. Khi ta trở về, địa ngục mở ra…”– John˜˜
~”Hỗn mang, hãy cho ta sức mạnh…” – Drakath˜
˜”Cha, người đã bao giờ tin con…” – Darkon~
~”Quyết tử, vì tổ quốc quyết sinh…” – Alexander˜
~”Xin ngài, hãy phù hộ cho con…” – Ash~
˜”Báo thù, vì chính bản thân ta…” – Kaslava~
Khi những âm thanh ấy kết thúc, một nguồn ma lưc âm thầm xuất hiện, như nuốt chửng hoàn toàn vành đai hai. Không ai biết nó là gì và từ đâu tới, chỉ trừ những con người ấy, những người sống sót duy nhất tại đèo Dravol.


3 Bình luận