Tôi có thể nhìn thấy nó đang tiến tới mình một cách chậm rãi, đòn tấn công tơ nhện khó chịu đã bắt lấy Fana. Không chỉ có đòn tấn công, những thứ khác như hành động của con quái vật, Fana và kể cả bản thân tôi cũng đang chậm đi, chỉ còn ý thức là vẫn hoạt động bình thường vậy nên trong mắt tôi bây giờ, thế giới cứ như đang bị tua chậm.
Một giọng nói cứ liên tục hối thúc tôi phải chém đôi thứ đang bay tới mình nhưng nếu làm vậy thì tôi cũng sẽ bị dính tơ giống như tình trạng hiện tại của Fana, bị trói chặt và không thể di chuyển.
-Chém…chém đi…
Đó không phải giọng của vị thần kì lạ kia mà tôi đã từng nghe, lần này nó có chút…bí ẩn. Không thể nghe rõ là giọng của đàn ông hay phụ nữ, giống như một tiếng thì thầm của ai đó.
-Thôi được, chém thì chém.
Không có thời gian để nghĩ ngợi, tôi chỉ đành đánh cược vào giọng nói bí ẩn kia.
Bằng tất cả những gì có thể, tôi cố gắng hết sức để dùng cái lưỡi hái của mình chém đòn tấn công bằng tơ nhện đang bay tới, dù tốc độ của nó là cực chậm nhưng bản thân tôi còn tệ hơn, nếu cứ cái đà này thì nó sẽ chạm vào người trước khi tôi kịp chém tới.
Một cảm giác kì lạ chạy dọc sống lưng làm tôi không khỏi rùng mình, trông một khoảng khắc, tốc độ của cơ thể vì một lý do nào đó mà dường như đã bắt kịp với tốc độ của ý thức, tôi dùng hết sức chém đôi đòn tấn công đang bay tới. Ngay khoảng khắc đó, mọi thứ trong tầm nhìn liền trở lại bình thường. Tơ nhện bị chém ra làm đôi và nó đã bắt đầu bám vào lưỡi hái rồi lan ra với một tốc độ cực nhanh, tôi theo phản xạ thả tay nhưng cứ như không muốn buông tha, nó thậm chí còn dãn ra và đu bám lên cánh tay.
-Chị hai.!
-Chết rồi…
Ngay lúc tôi còn đang hoảng hốt thì những vệt đen trên cánh tay bắt đầu chuyển động, chúng cứ như một đám sinh vật trong bùn trở nên ngúng nguẩy, trồi lên và hấp thụ toàn bộ đám tơ nhện đang cố dính lấy tôi, cả cái lưỡi hái cũng đang dần hấp thụ số tơ dính trên nó.
-Cái…cái gì vậy?
Tôi còn chẳng biết chuyện gì đang xảy ra với bản thân, cái cảm giác kì lạ này tôi có lẽ đã trải qua rồi nhưng lại không nhớ rõ. Giống như xung quanh bản thân có một lực hút gì đó vậy.
———————————————————————-
Trong lúc đó, ở trụ sở chính của hội thợ săn, tổng chỉ huy Ceasar đang ngồi trong một căn phòng và làm việc với một số giấy tờ. Tiếng gõ cửa khô cốc vang lên khiến ông dễ dàng đoán ra ai đang ở ngoài kia.
-Vào đi.
Đẩy cửa bước vào là đội trưởng Shaco của đội thợ săn mạnh nhất nhân loại.
-Là tôi.
Cứ như thể Ceasar đã đoán trước được điều đó, ông chỉ bình thản hỏi.
-Ngọn gió nào đưa cậu đến đây?
-Tôi chỉ muốn thắc mắc rằng tại sao ngài lại đề nghị một thợ săn tân binh và một thực tập sinh vào một nhiệm vụ có dính dáng đến phù thuỷ?
Nghe vậy Ceasar bật cười nhẹ.
-Không phải cậu có lý do riêng nên cũng để một cô gái còn không phải thợ săn đi sao?
Nghe nói trúng tim đen, Shaco có hơi giật mình. Sở dĩ nhiệm vụ được gửi thông qua tin nhắn nên ông chưa có dịp để hỏi cụ thể tổng chỉ huy, việc đưa Erica vào cũng là một quyết định cá nhân của ông nên việc ngài Ceasar biết được là khá kì lạ.
-Ta cũng có lý do riêng của mình.
-Liên quan đến Merry sao ạ?
Lần này đến Ceasar bị nói trúng tim đen nhưng thay vì tỏ ra ngạc nhiên, ông chỉ thở dài.
-Cậu đúng là vẫn tinh tường như mọi khi.
-Không đâu, cái này dễ đoán mà. Vậy ngài đã nhìn ra thứ gì từ cô gái đó?
Ceasar đứng dậy từ ghế ngồi, ông bước đến gần vị trí của một bức tranh treo trên trường. Bức tranh vẽ một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài màu đen óng ánh, đôi mắt long lanh và một nụ cười hiền dịu. Người đó toả ra một khí chất rất đặc trưng của một người phu nhân quý phái và sang trọng dù chỉ là qua bức tranh.
Tổng chỉ huy ngắm nhìn bức tranh với vẻ hoài niệm.
-Shaco, cậu có từng nghe nói về, công chúa bóng tối chưa?
Shaco có hơi ngạc nhiên trước câu hỏi tưởng chừng ngẫu hứng của Ceasar, tuy vậy anh ta vẫn trả lời với sự nghiêm túc.
-Là huyền thoại về một nữ thợ săn mạnh mẽ nhưng vì lạm dụng sức mạnh của blessing nên đã trở thành ác quỷ, sao ngài lại đề cập tới chuyện này?
-Thứ blessing đó của Merry, ta đã từng nhìn thấy rồi, thậm chí là rất gần. Bản thân Merry cũng mang lại cái cảm giác giống hệt như cô gái đó.
-Tôi có nghe nói rằng công chúa bóng tối đã từng là cấp dưới của ngài thời còn làm đội trưởng nhưng điều này có liên quan gì tới một wolf mới được dịch chuyển đến sao ạ?
-Không hẳn, nhưng từng có một truyền thuyết về một wolf được dịch chuyển đến Ranata, vài chục năm sau đó, con của cô ta cũng được dịch chuyển tới đây, lúc này người mẹ đã bị tha hoá bởi bóng tối của thế giới, họ gặp lại nhau và một cuộc chiến nổ ra.
Dù rằng Ceasar đã kể ra một câu truyện không liên quan đến vấn đề hai người đang bàn bạc nhưng có vẻ Shaco đã hiểu ra điều gì đó thông qua cách nói không mạch lạc của tổng chỉ huy.
-Cách nói chuyện của ngài khiến người ta khó hiểu quá đấy.
Tuy vậy Ceasar vẫn không dừng lại, ông tiếp tục kể một câu truyện khác.
-Về phần công chúa bóng tối, cô ta bị tha hoá là do đã chạm vào “cấm thư” và bị bóng tối nuốt chửng.
-Cấm thư?
Ceasar đột nhiên bật cười.
-Được rồi, đó là toàn bộ ta có thể nói cho cậu biết. Còn về phần nhiệm vụ đó, cậu không cần phải lo lắng đâu, có một người mà ta rất tin tưởng đi theo mà.
-Ý ngài là đội phó Elric?
-Cô ấy cũng rất đáng tin, nhưng có một người khác sẽ bảo vệ an toàn cho Erica thôi.
Nghe vậy Shaco cũng phần nào yên tâm hơn. Ban đầu anh đã khá lo lắng về quyết định của mình khi để Erica đi theo trong một nhiệm vụ có dính dáng đến phù thuỷ nhưng đó là cách tốt nhất để cô khai phá tiềm năng của mình.
-Nhưng ngài vẫn chưa trả lời lý do để đưa Merry và một thực tập sinh bất kì nhận nhiệm vụ này.
Lúc này, Ceasar nở ra một nụ cười đầy ẩn ý.
-Vì đó là nhiệm vụ hợp với họ nhất lúc này, và thực tập sinh đó không phải “bất kì” đâu.
————————————————————————-
-Cái quái gì vậy?
Dường như cả ba người trong căn phòng đều có cùng câu hỏi.
“Nuốt cả ma thuật”
Giọng nói của ả phù thuỷ đột nhiên hiện lên trong đầu, cảm giác này giống như lúc bóng đen này nuốt lấy những sợi xích đáng sợ kia.
Chợt, tôi có một ý tưởng.
Tôi chạy tới gần Fana, người đang bị trói chặt bằng tơ nhện, tôi dùng cái lưỡi hái của mình chạm nhẹ vào phần tơ đang quấn lấy em ấy, ngay lúc đó, một bóng đen xuất hiện, nó quấn lấy cơ thể Fana bằng một tốc độ rất nhanh.
-Chị…
Tôi cố gắng hết sức để điều khiển nó bằng suy nghĩ, tưởng tượng ra hình ảnh mà tôi muốn nó trở thành, kiểm soát nó theo ý mình.
Cái bóng đen quấn quanh người Fana nhưng chỉ những phần bị dính tơ nhện. Chúng nhanh chóng hấp thụ toàn bộ phần màu trắng rồi tách ra, trả tự do cho Fana. Cái bóng sau khi tách ra thì quay trở về lại bên trong lưỡi hái như chưa từng xuất hiện.
-Woa chị đỉnh ghê ấy, em chẳng thể làm gì được vậy mà chị chỉ cần một cái phẩy tay.
Fana mắt sáng rực lên như đèn pha, nhìn tôi với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, dù tôi còn chẳng rõ mình vừa làm cái gì và tại sao lại làm được.
Con bé ôm chặt lấy cánh tay không cầm vũ khí của tôi rồi dụi dụi mặt vào.
-Chị lúc nào cũng cứu em hết á, em ngưỡng mộ chị hai nhất.
-Được rồi mà…
Dù tôi không nhớ rõ mình đã làm gì khiến Fana trở nên “dính” như vậy nhưng dù sao tôi cũng rất vui, mà cũng có phần hơi xấu hổ.
Lúc này con quái vật cũng tỏ ra kinh ngạc không kém, nó có vẻ là đang khá tức tối khi biết năng lực của mình không có tác dụng.
-Cái thứ blessing quỷ quái gì vậy? Nó nuốt cả ma thuật…
-Fana, phản công thôi, tôi đi trước, em theo sau.
-Vâng!
Thấy nó có vẻ vẫn đang hoang mang, tôi ra một mệnh lệnh nhanh chóng sau đó chạy lên phía trước, sở dĩ tôi xung phong đi đầu là vì bản thân có một suy nghĩ khá liều mà mình muốn thử. Fana cũng ngay lập tức theo sau.
Nhìn thấy hai bọn tôi xông tới, nó không còn cách nào khác ngoài quên đi những suy nghĩ trong đầu, tiếp tục phóng ra những ngụm độc nhưng lần này là kèm với những đòn bắn tơ, nó tạo ra một cơn mưa tơ và độc nhắm vào cả hai, tình thế cực kì nguy hiểm.
“Tập trung nào, tưởng tượng ra nó, điều khiển nó…”
Sau khi đã hình thành một hình ảnh trong đầu, tôi dùng lưỡi hái của mình chém vào không trung, ngay lúc đó, cái bóng một lần nữa xuất hiện. Như một cái hố đen, tất cả mọi thứ bắn tới hai bọn tôi đều bị hút vào bên trong trước khi kịp chạm vào cả hai.
-Cái quái gì vậy?!
Cả tôi còn ngạc nhiên trước những gì đang xảy ra, vốn tưởng chỉ có thể chặn được những đòn đánh lao tới phía mình nhưng thứ này còn làm được nhiều hơn thế. Không quan tâm là hướng nào, chỉ cần có đòn tấn công bay tới nó sẽ hút hết.
Nhận thấy khoảng trống đã được mở, Fana ngay lập tức chạy vượt qua tôi, thanh kiếm và cả cơ thể của con bé phát ra ánh sáng vàng chói, nhảy lên và tung ra một đòn chém thẳng vào phần bụng con quái vật. Phải nói là tốc độ của Fana lúc đó là cực nhanh, cả tôi cũng ngạc nhiên vì dù gì thì con bé cũng chỉ mới là thực tập sinh, sức mạnh đó thật sự rất lớn so với một người còn chưa phải thợ săn thật sự.
-Urggg.
Nhát chém tạo ra một vết thương ngay dưới sườn trái, từ vị trí đó, thứ chất lỏng màu đen giống như máu túa ra khắp nơi, dường như cảm nhận được cơn đau lan ra khắp nơi, cái cơ thể cao lớn đó đã bắt đầu lung lay.
Nhận thấy cơ hội, tôi cũng nhảy tới phía trước, bằng một sức bật đáng kinh ngạc, tôi đã có thể mặt đối mặt với nó. Tôi tung ra một nhát chém nhắm thẳng vào cổ. Blessing không chỉ ban cho người dùng sức mạnh phi thường mà bản thân chúng còn là những vũ khí sắt bén, nhát chém ngọt lịm dễ dàng cắt bay đầu con quái vật.
-Phải nhanh chóng tìm cái lõi trước khi nó hồi phục. Fana, giúp tôi với.
-Không vấn đề ạ!
Dù là một con tạo tác loại hai nhưng nó vẫn không thoát khỏi cảnh bị tê liệt khi đầu bị cắt đi nên nhân lúc này, một thợ săn gà mờ chưa thể xác định được lõi ngay như tôi sẽ cố gắng tìm nó bằng cách chém liên tục. Tạo tác càng lớn thì lõi cũng càng lớn nên không lo về việc không thể tìm được.
Tôi cùng Fana “mổ xẻ” con quái vật theo nghĩa đen để tìm cái lõi, từ phần thân đến chân, có thể thấy máu và một số nội tạng cũng như những đoạn xương, không quá khác biệt so với các loài động vật. Dù thời cảm thấy rất tởm và buồn nôn nhưng bây giờ tôi đã khá quen rồi, thậm chị mùi máu cũng không còn hôi nữa.
Có rất nhiều tạo tác có cấu tạo cơ thể kì lạ nên cũng không dễ gì mà tìm được ngay, ví dụ như con này, thân trên là của con người nhưng phía dưới lại là loại nhện.
-Em thấy rồi này.
Fana kêu lên, cô bé đang lục tìm ở vị trí gần bụng người còn tôi thì ở phần thân nhện.
Dù con bé chỉ là một thợ săn tập sự nhưng tinh thần rất cứng cỏi, chẳng như tôi hồi mới vào.
Tôi bước tới vị trí đó, đúng là có một viên pha lê lớn khoảng ba bàn tay cộng lại nằm bên trong bụng con quái vật được bao phủ bởi máu.
-Làm thôi.
Tôi giơ lưỡi hái của mình lên cao, nhắm thẳng và bổ xuống một cú mạnh để nhanh chóng dứt điểm.
-Này, đang làm gì đấy?
Ngay lúc này, giọng của một người đàn ông vang lên ngay bên tai khiến tôi giật mình.
-Hở?
Không biết từ lúc nào, một gã đàn ông đã đứng ngay sát bên trái và nhìn tôi chằm chằm.
-Chị hai! Lùi lại.
Fana là người phản ứng trước, cô bé nhảy tới chỗ tôi, dùng thanh kiếm tấn công người đó nhưng hắn ta nhanh chóng lùi lại và tránh được.
-Này, đám loại hai tạo ra khó lắm nên có thể đừng giết nó được không?
Hắn ta nghiên đầu đến một góc 90 độ trông rất kinh dị, đôi mắt thì trợn lên nhìn bọn tôi một cách kì lạ. Ngoài những thứ đó ra thì hắn cũng chỉ giống một con người bình thường, thế nhưng tôi lại cảm nhận được thứ cảm giác không dễ chịu gì khi nhìn tên đó.


0 Bình luận