Cảm giác như mỗi lần đọc lại là tìm thêm những ẩn dụ mới vậy. Văn phong bay bổng nhưng lại đậm tính hiện sinh, dù là phản ánh thực tế nhưng lại mang cảm giác siêu thực đến trần trụi.
Thời gian là thứ gì đó thật to lớn và hùng vĩ. Vì thế mà nó cứ trôi đi chẳng dừng lại dù là với bất cứ ai, bất cứ thứ gì. Điều mà nó để lại là quá khứ, là những kỷ niệm khi lặng lẽ lướt qua. Có những nỗi đau được thời gian chữa lành. Nhưng cũng có những khoảng trống chỉ càng ngày bị khoét sâu hơn. :((
3 Bình luận