Tao là thực dân đấy, có s...
Ken D. Fryst Ken D. Fryst
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Thiếu nữ, thực dân và linh thú bị bóc lột

Chương 20: Bánh kem dâu tây

7 Bình luận - Độ dài: 3,317 từ - Cập nhật:

Vì sở cảnh sát gần với bệnh viện thành phố, nên đội cứu hộ cũng chạy qua rất nhanh. Tên cảnh sát biến thái kia may mắn không chết, nhưng đời này của gã coi như tàn phế rồi.

Khải cảm thấy rất bình thường, dù sao đây cũng không phải lần đầu cậu có ý định thủ tiêu kẻ khác.

Tuổi thơ mười mấy năm sống dưới bề mặt Trái Đất hậu tận thế đã cho cậu được chứng kiến rất nhiều trải nghiệm đáng quý, như là... Vì thức ăn mà chém giết nhau, thậm chí chém giết để ăn thịt nhau... Cùng vô số những điều điên rồ khác, đã hun đúc lên một chàng trai không ngại sát phạt.

Sống ở tận thế, chần chừ ra tay tương đương chết.

Cho dù về sau được đưa lên các khu sinh quyển ngoài không gian, được trải qua sinh hoạt giống người hơn một chút, nhưng Khải vẫn không thể xoá đi thứ đã định hình bản thân mình.

Nó chỉ bị đè nén xuống, bị che giấu đi, để cho cậu dễ sinh tồn hơn trên khu sinh quyển. Trong kí ức của Khải, nhân loại tầng trên vẫn luôn kì thị những kẻ sinh tồn đến từ mặt đất, họ coi những kẻ giống Khải như thể đám dã thú chưa được khai hoá. Thế nên để sống tốt hơn, Khải buộc phải hoà nhập vào môi trường mới. Mọi việc tiến triển rất thuận lợi...

Nhưng con thú trong người cậu chưa hề rời đi!

Vừa rồi nó đã bị khiêu khích. Có một thằng chó chết dám động vào vật sở hữu của cậu! Ai dám cướp thức ăn của Khải, giết hắn! Ai dám phá hoại tài sản, giết hắn! Ai dám thương tổn đến Khải, giết hắn!

Nơi đây là hoang địa, là mùa đông hạt nhân tràn ngập phóng xạ. Chỉ thế mới sinh tồn tiếp được, không có cách nào khác.

"Pandora... Pandora ơi!"

Tiếng gọi kéo Khải trở về. Cậu không thấy những bông tuyết đốt bỏng da thịt đâu nữa, chỉ có một con phố yên bình tràn ngập nắng ấm. Ừm, thật ra cũng khá lạnh vì trời sắp chuyển đông, nhưng vẫn ấm đối với Khải.

"Cậu tự nhiên thất thần đấy."

"Không có gì. Rồi nhóc, cảm thấy sao về việc này?" - Khải phát ra tiếng cười máy móc.

"Cảm ơn cậu đã trả thù giúp tớ, Pandora đỉnh nhất!"

Khải chấm tám điểm cho câu trả lời này, tạm đạt chỉ tiêu. Cậu không chỉ muốn cho kẻ dám động vào đồ vật của mình một bài học, mà còn nhân cơ hội này kiểm tra Nikol.

Cậu muốn xem cô bé này có đủ độ tàn nhẫn không? Nếu Nikol là cái loại thánh mẫu, trao sự thương hại cho kẻ vừa hành hạ mình, hoặc dám lên án Khải... Thì cậu cũng sẽ thủ tiêu Nikol nay lập tức.

Con chip khế ước tiêm vào sau gáy Nikol lúc đầu có chứa lượng nhỏ độc thần kinh siêu mạnh. Xử lý Nikol xong khải sẽ đi tìm một đối tượng khế ước khác, phù hợp với nhiệm vụ hơn.

Cũng may Nikol không bài xích việc ra tay độc ác, nói đúng hơn là không quan tâm chuyện đó, thứ cô bé quan tâm chỉ có hành động ấm áp từ người bạn hình hộp.

"Ở đây hết việc rồi, đi thôi."

"Đi đâu?"

"Đi giao nộp Andy Gấu Chột cho quan thanh tra."

"Ưm!" - Nikol vui vẻ gật đầu, sau đó lật mặt hoảng hốt: "Giao... giao nộp chú Andy?"

"Cậu có nhầm lẫn gì không? Chúng ta vừa mới đồng ý thu nạp bang Đại Hùng làm tiểu đệ đấy." - Nikol cố gắng nhắc nhở. Cô bé vẫn còn đang cao hứng vì được làm bà chủ nhỏ, điều khiển các băng nhóm tay chân. Chẳng lẽ chưa kịp chơi sảng khoái đã phải ném món hời này đi rồi à?

"Ban đầu ta tưởng chỉ có mỗi cảnh sát, hoặc thậm chí có mấy tên thanh tra bình thường cũng không ngại. Ai biết bọn chúng điều động cả một ma pháp thiếu nữ đến!"

Khải không ngại chơi với đám thanh tra bất tài kia. Muốn chơi đấu trí đơn thuần, cậu có hàng chục giáo án tội phạm tinh vi mà nền kinh tế thị trường sơ khai của hành tinh này không tưởng tượng ra nổi. Hay là đấu sức mạnh, Khải có thể dễ dàng chế tạo các vụ "tai nạn ngoài ý muốn" cho đám thổ dân kia chết mà không biết mình chết ra sao.

Nhưng bọn chúng điều động hẳn một ma pháp thiếu nữ đến Tekgon - thành phố hạng ba này làm cái gì? Thừa nhân lực đến vậy à?

Phải biết phe nhân loại Trái Đất hốt trọn chiến lợi phẩm của cả một hạm đội Linh Thú viễn chinh xong mới miễn cưỡng thành lập được một sư đoàn ma pháp thiếu nữ. Phải nhấn mạnh là tài sản của cả một hạm đội Linh Thú viễn chinh chủ lực đấy.

Cái hành tinh thuộc địa này chỉ ngang một tiền đồn nho nhỏ. Có tầm mười ma pháp thiếu nữ trấn thủ đã là cực hạn rồi. Không ngờ...

Khoan đã! - Khải bừng tỉnh. Cậu nhớ đến linh thú khế ước hình con quạ luôn ngủ say trên vai thanh tra Melbun. Có vẻ cậu đã nhận ra chuyện gì.

Đó cũng là một linh thú nhân tạo!

Thực tế, ý tưởng ban đầu về việc dùng tế bào để nhân bản Linh Thú không xuất phát từ phía nhân loại. Nhân loại chỉ học hỏi rồi hoàn thiện ý tưởng kia mà thôi. Gốc gác lại đến từ chính bọn Linh Thú.

Các Linh Thú đều là tồn tại độc nhất, rất khó sinh sản. Bọn chúng tuy mạnh nhưng số lượng có hạn, chết một con là thiếu một con. Để giải quyết chuyện này, Linh Thú thử nghiệm nhân bản chính mình hòng tạo ra thêm nhiều vũ khí ma pháp. Nhưng bọn tạo vật này không có linh hồn, không có ý thức. Chỉ có thể dùng như một món đồ - một cái gậy phép.

Các tạo vật này có thể trở thành vật chứa cho ý thức của Linh Thú gốc giáng lâm vào. Nhưng lúc bình thường nó sẽ ngủ say như chết. Để cho dễ hiểu hơn, nhân loại so sánh chúng với vũ khí không người lái, tên gọi - Magi Drone.

Ma hộp Pandora về bản chất cũng là một Magi Drone, chỉ khác ở chỗ được vận hành bởi linh hồn con người truyền tải vào.

Phe Linh Thú tuy có ý tưởng, nhưng quá trình nghiên cứu thực tế lại chậm chạp không bước đột phá vì chúng không hiểu khoa học. Chính thứ ma pháp vạn năng khiến cho văn minh Linh Thú không hề có nhu cầu mở khoá cây công nghệ, không coi trọng ba môn tự nhiên Toán Lý Hoá.

Chỉ có các Hạm đội viễn chinh của chúng gặp gỡ nhiều nền văn minh khác nhau, hiểu được tầm quan trọng của việc học hỏi giống loài khác, kể cả chúng có lạc hậu hơn. Thế rồi dự án Magi Drone được triển khai ngay tại Hạm đội số ba của chúng.

Cũng chính là Hạm đội đã đi hướng Thái Dương hệ. Rồi bị Nhân Loại mời ăn nấm tự sát. Cuối cùng để cho Nhân Loại "loot đồ", hoàn thiện dự án hộ luôn cho nhanh.

Khải ngờ vực... Có lẽ phía Linh Thú đã tái khởi động dự án, nhìn vào thành quả của chúng thì cũng không đáng lo, với tiến độ này cộng với việc đúp khối A0 của chúng... Dù trăm năm nữa vẫn chưa chắc thành công được.

Trong vòng trăm năm đó, có lẽ Nhân Loại đã tiến xa thêm ngàn năm rồi. Thế mạnh của chúng ta vẫn luôn là học tập chứ không phải cái gì khác. Nhưng để cho chắc, Khải vẫn sẽ truyền về tin tình báo quan trọng này xem bên trên nói gì.

Nhắc đến thanh tra Melbun, cô bé này chỉ đáng gọi là Bán Ma Pháp Thiếu Nữ. Bởi lúc bình thường sẽ chẳng khác gì một đứa trẻ người Azilix. Chỉ khi nào xin được Linh Thú chủ thể giáng lâm xuống Magi Drone trên vai cô ta, thì Melbun mới dùng được phép thuật.

Nói thế nhưng Melbun vẫn rất lợi hại, Khải cảm nhận được con Linh Thú đứng sau Magi Drone kia không hề tầm thường. Với trình độ của Nikol thì còn chẳng đủ nhét kẽ răng cho nó. Trừ phi người cộng sự lâu năm của Khải - Lara Macford đến đây, lúc đó cậu tự tin có thể treo ngược con Linh Thú địch lên cây, rồi bịt mắt cầm gậy chơi đánh Pinata.

Còn bây giờ ư? Lần này đành phải nhịn đau, thằn lằn cắt đuôi bảo toàn tính mạng. Melbun sẽ không dừng lại cho đến khi lôi được tên đầu sỏ ra trước vành móng ngựa. Gấu Chột Andy không chạy thoát được, việc hắn vào tù là chuyện nhất định sẽ xảy ra, đã vậy thì phải làm sao để sự hi sinh của hắn đem lại nhiều lợi ích nhất.

Bán đứng đồng đội? Xin lỗi, đám thổ dân này không có ai xứng đáng để Khải coi thành đồng đội, thậm chí Nikol luôn. Chỉ trách Andy quá đen đủi.

"Chờ chút Pandora, tớ sẽ về ngay." - Nikol nói xong thì liền nhanh nhảu chạy ra đường, để lại ma hộp một mình trong con hẻm.

Khải ngầm dõi theo, thấy cô bé chạy đến trước quầy bán bánh ngọt lúc nãy. Sau đó xách theo một hộp bìa nhỏ quay về.

"Đây, cho cậu."

"Hả?"

"Bánh dâu tây đó, tuy tớ chưa từng ăn nhưng chắc chắn là rất ngon! Bây giờ chúng ta có tiền rồi, nhất định phải hưởng thụ cho sung sướng."

Tiền bán nha phiến vừa mới được rửa sạch xong, chúng đã được Melbun công nhận, coi như phần thưởng dụ dỗ hợp tác điều tra. Hiển nhiên Nikol không nhịn được việc đem chúng đi tiêu xài ngay tắp lự. Nhưng dùng để mua bánh ngọt thì...

Khải nhìn miếng bánh kem hình tam giác trong hộp, thịt bánh vàng ươm, mềm xốp. Kem bánh vừa trắng vừa mịn như tuyết băng phủ bên ngoài, rồi đến thứ bắt mắt nhất, chính là hai quả dâu tây căng mọng nước đặt bên trên miếng bánh.

"Cho ta làm gì? Ta lại không có miệng, nhóc tự xử lý đi."

Pandora là máy móc cơ khí, chủ yếu chạy bằng năng lượng phép thuật, nó không cần phải ăn uống.

"Cậu không ăn được ấy hả? Thế tại sao cậu lại thích ăn dâu tây?" - Nikol tiếc hùi hụi, mặt ỉu xìu xuống: "Tớ đã cố tình mua cho cậu mà..."

"Sao nhóc biết ta thích dâu tây?" - Khải đột nhiên cảnh giác, cậu chưa từng chia sẻ thông tin này cho Nikol lần nào, cô bé không thể biết được.

"Cậu nói mớ trong lúc ngủ đấy, cứ lẩm bẩm dâu tây... dâu tây... Nên chắc phải thích nó lắm."

"Nhóc nhìn ta ngủ làm gì?!"

"Tớ sợ cậu lạnh, mùa đông mà cậu cứ ngủ bên ngoài không chịu vào lán. Nên thỉnh thoảng tớ sẽ tỉnh dậy đi kiểm tra."

Đồ đần này, ta là máy móc công nghệ cao, sẽ không chết lạnh! - Khải thầm chửi, nhưng cũng không muốn trách móc ra miệng vì dù sao Nikol cũng có ý tốt. Chỉ là cái ý tốt ấy sinh ra nhiều phiền phức không cần thiết, ví dụ như bây giờ nên kiếm cớ sao cho vụ không có miệng lại thích ăn dâu tây.

"Khụ khụ, tóm lại ta không ăn được, ta thích dâu tây là vì trông chúng đẹp mắt thôi."

Lý do hoàn hảo!

"Ồ, thế thì may quá!" - Nikol hí hửng bóc miếng dán hình quả dâu tây trên bìa hộp ra, khoe: "Miếng dán này là hàng tặng kèm khi mua bánh đấy, hãng bánh ngọt kia rất biết làm ăn. Tớ nghĩ chúng ta nên học hỏi họ."

Nikol vừa nhận xét, vừa lấy thế sét đánh ngang tai, vỗ miếng dán quả dâu tây lên Pandora. Khải không kịp phản ứng, đến lúc hoàn hồn thì đã thấy mình bị trang trí xong rồi.

Hình dán ấy không phải quả dâu thông thường, mà là một quả dâu được nhân cách hoá thành nhân vật hoạt hình có đôi mắt lớn, to tròn. Nó cũng mọc thêm tay chân mảnh khảnh, đầu đội mũ lông gấu cao. Cầm trong tay một quả lựu đạn chuôi gỗ.

Bên dưới còn có dòng chữ: Vị ngọt bùng nổ!

"Giới thiệu với cậu, đây là nhân vật hoạt hình rất nổi tiếng, Quái vật dâu tây ném lựu: Fragola Beribomba !!!" - Nikol khoe rất hoành tráng, vừa nói vừa chỉ vào sinh vật giống quả dâu tây kết hợp với lính ném lựu.

Sự kì cục đầy châm biếm của nó khiến cho ai nhìn vào cũng muốn bật cười.

...

Còn Khải thì muốn giết người!!!

Các đoạn mã của cậu đang gửi trao những lời thân thương cho tổ tiên mười tám đời nhà Nikol bằng ba mươi sáu thứ tiếng Trái Đất. Thân là kết tinh của đỉnh cao trí tuệ nhân loại, không ngờ cậu lại bị con bé thổ dân này dán cái thứ chết não kia lên.

"Sao im lặng vậy Pandora, cậu không thích nó à?"

"Làm gì có! Ta thích lắm, trông rất đẹp mắt. Cảm ơn nhóc nhiều..." - Khải cười hiền hoà.

Lúc này không thể phá hủy thiết lập mới gây dựng được. Dù Khải rất muốn xé hình dán ngu ngốc này xuống, nhưng bản thân vừa nói rằng thích vẻ đẹp của dâu tây xong đã vội quay xe... thì lộ liễu quá.

"Đừng khách sáo, chúng mình là bạn thân mà." - Nikol lẽn bẽn ngại ngùng: "Những gì cậu đã giúp tớ còn nhiều hơn. Nên... tớ cũng muốn làm gì đó cho cậu."

Cô bé tóc hồng nắm chặt tay hạ quyết tâm: "Nhiêu đây chưa là gì cả, tớ sẽ sưu tập thêm những hình dán đẹp mắt khác nữa!"

Ôi không... Mình đã mở ra chiếc hộp cấm kị rồi ư? - Khải chết tâm. Linh kiện máy móc bên trong cậu bắt đầu loạn nhịp như đánh lô tô khi nghĩ về cảnh tượng bị dán một đống "sticker" kì quái lên người, giống như cái tủ lạnh ở nhà cậu vậy...

Lara cũng toàn dán mấy thứ lố bịch khó hiểu lên tủ lạnh của cậu, rồi nói cái gì mà: "Dù không sinh hoạt dưới nhân dạng nhiều, nhưng ông vẫn nên giữ những thói quen tốt như trang trí nhà cửa chẳng hạn. Ở trong hình dạng linh thú lâu quá khiến ông quên luôn cách sinh hoạt như con người rồi à?"

Ban đầu Khải còn thử phản kháng, nhưng bị nghe lải nhải nhức óc quá nhiều nên cậu chịu thua. Và bằng cách nào đó, dù đã đến một hành tinh khác thì Khải vẫn không tránh thoát số phận tương tự.

"Sao cũng được, chúng ta đi thôi..." - Khải đánh trống lảng, rồi tự giác chui vào chiếc túi đeo vai mà cậu đã chuẩn bị sẵn từ trước, bên trong nó còn nhét cả gói thơm. Dù không cần thiết lắm nhưng thứ này dùng để trấn an tinh thần Khải là chính, từ hồi bị Nikol gói trong cái tã bẩn, cậu đã bắt đầu sợ những nơi chật hẹp bí bức mất rồi.

Nikol cũng hợp tác đeo túi lên, vừa đi vừa ăn miếng bánh ngọt. Cứ xúc một miếng vào miệng là cô bé lại co rúm người, rít lên một tiếng tràn đầy sảng khoái để bày tỏ cảm giác thỏa mãn tột độ. Những đồng tiền bán thuốc phiện kiếm được suốt bấy lâu nay, phải chờ đến thời điểm này mới dám tiêu xài xả láng mà không sợ ai nghi ngờ.

Một lúc sau, Nikol bỗng nhiên mở lời với Khải trong khi vẫn đang nhai nhồm nhoàm miếng bánh cuối cùng. Cô nhóc hỏi: "Pandora này, cậu hiểu biết nhiều như vậy thì giải đáp cho tớ vấn đề này với..."

"Ăn cho xong hẵng nói."

Nikol nuốt vội, đưa tay áo lên chùi mép xong mới tiếp tục: "Thì là... ban nãy tớ thấy thanh tra Melbun có nói gì đó về việc quý tộc đã hết thời rồi... Sau đó những người khác bắt đầu cười cợt tiểu thư Christina."

"Tớ... tớ không hiểu sao họ lại làm vậy nữa, tiểu thư rõ ràng là một người tốt." - Nikol không giấu được vẻ bất bình trên khuôn mặt: "Mặc dù chị ấy hơi kì lạ nhưng vẫn là người tốt, đúng không?"

Khải nằm yên lắng nghe Nikol tâm sự, tất nhiên là cậu hiểu nguyên nhân sâu xa của vụ này. Hai tuần đi nghe lén thông tin khắp nơi đã giúp cậu thu về rất nhiều tin tình báo có ích. Khải biết, nhưng phải đắn đo tìm cách giải thích dễ hiểu nhất cho Nikol, bởi vấn đề này có liên quan đến tình hình chính trị của Liên bang Bắc Daminod.

"Nikol à, nhóc cứ hiểu nhanh thế này là được... Chính vì tiểu thư Christina tốt bụng, chính vì ngài Nam Tước được nhiều người yêu mến nên mọi thứ mới chỉ dừng lại ở việc cười cợt đấy." - Khải trầm ngâm một nhịp rồi nói nốt: "Nếu không cả nhà Nam Tước bao gồm Christina đã bị đem đi treo cổ từ lâu rồi."

"Cái gì cơ? Thật vô lý... Tớ tưởng họ là quý tộc!"

"Trẻ con thì đừng lo vụ này làm gì! Kiếm tiền nuôi thân cho tốt đi đã."

Dù ngăn cản đứa bé Nikol tiếp xúc quá sớm với lĩnh vực đau đầu này, nhưng Khải lại khác. Cậu là gián điệp, cậu có nhiệm vụ tìm hiểu thật kĩ tình hình của tiền đồn Azilix này.

Liên bang Bắc Daminod đã trải qua một đợt chính biến vào mười ba năm trước. Nền cộng hòa liên bang non trẻ bước lên thay thế chính quyền quân chủ phong kiến. Và dễ đoán làm sao... rất nhiều quý tộc cũ đã bị đám dân bạo động đưa lên đoạn đầu đài, giá treo cổ hoặc giàn hỏa thiêu.

Tuy chính quyền liên bang đã nhanh chóng đè nén cơn bão lửa phẫn nộ của quần chúng. Cứu được khá nhiều quý tộc thức thời thuộc phe cách tân, nhưng hậu quả để lại đã không vãn hồi được nữa. Từ đó trở đi, giới quý tộc ngày càng sa sút.

Và cũng bởi vì hành vi chém giết quý tộc ấy, Liên bang non trẻ này bị tất cả các nước quân chủ ở xung quanh thù địch. Cuộc chiến tranh hiện tại với Đế Quốc Phantia là lần xung đột lớn nhất, sắp leo thang lên thành chiến tranh toàn diện.

Chiến tranh đồng nghĩa với suy bại... Nhưng đồng thời cũng là cơ hội cho những kẻ biết nắm bắt thời thế. Khải không ngoại lệ.

Cậu đã có kế hoạch tỉ mỉ để phát tài nhờ chiến tranh của đám thổ dân này. Nhưng trước tiên, cần phải xử lý gấu chột Andy cho êm trước.

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

CHỦ THỚT
AUTHOR
Đây là quái vật brainrot Fragola Beribomba ạ :>
image0.png?ex=6819d1cb&is=6818804b&hm=ab1dc72ed322ef7bb8fb7f7a84f312d2f9e52c65f1070ea2b6d002bd36728f31&=&format=webp&quality=lossless&width=950&height=950
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời