Xột xoạt--
Tiếng động từ tay của Hyunseok khi động tay vào gói bim bim tôi vừa mở khiến tôi có chút khó chịu
Dù gì thì anh ta đang lãng phí thức ăn của nhà tôi!
Trong khi đó thì Unho có vẻ vui vẻ với số thức ăn nó nhận được. Cục bông đó ăn đến nỗi trợn phồng cả hai má.
“Có phải đây là lý do cậu không thể cao thêm được nữa đúng không?” Hyunseok thắc mắc
“Bây giờ tôi đã còn có thể cao thêm được nữa, tên ngốc.”
“Cậu đã cố gắng cao thêm bao giờ chưa? Giống như việc thử uống sữa ấy”
“Tôi từng để hai con quái vật kéo dài tay chân của mình ra. Sau lần đó thì tôi bỏ cuộc rồi”
À để trả ơn cho hai con quái vật đó tôi cũng kéo dài chúng tương tự cách chúng làm với tôi.
“Hyunseok, cậu đang nghiêm túc đúng không?” Nếu anh ta thật sự nghiêm túc thì tôi dám chắc phải dạy lũ người ở Liên Hợp Quốc một bài học vì để anh ta lên vị trí quản lý !
“Dù sao thì những trò đùa của cậu vẫn nhạt nhẽo, hệt như hồi còn làm ‘Blue’”
Tôi uống hết cốc bia, tuy vị đắng vẫn lan tỏa trong miệng nhưng hiệu ứng đặc biệt của ma pháp thiếu nữ khiến tôi không thể say.
Biết rằng nếu tôi cứ im lặng thì chúng tôi sẽ ngồi đây với nhau đến sáng, tôi mở miệng:
“Vậy quản lý chi nhánh hôm nay đến đây làm gì vậy? Cậu có thể để một tên cấp dưới đi hộ mình mà đúng không?” Tôi trêu chọc
“Vì đây là đề nghị của tôi nên tôi nghĩ nên đến gặp cậu trực tiếp” Hyunseok nói
“Một đề nghị? Có phải liên quan đến sự kiện các anh hùng bị tấn công gần đây không. Đã rất lâu rồi kể từ lần đó, cũng đến lúc một mối hiểm họa khác được xuất hiện.”
“Thời kì tàn khốc đó qua lâu rồi, và đây cũng là lý do mà cậu rời khỏi hiệp hội đúng chứ?”
“Mọi người thường trở nên tha hóa khi nhận được quá nhiều quyền lực. Cậu không thể biết được ý định thật sự của ai đó cho dù họ có tốt đi chăng nữa” tôi nói
Tôi nhớ về hôm đó, lúc tôi đối phó với một nữ anh hùng đang cố ám sát một anh hùng khác. Nên tôi hiểu được rằng cho dù quyền lực được trao đúng người thì bạn cũng không thể biết được những bí mật sâu thẳm trong thâm tâm họ.
“Tôi nghĩ chúng ta không bao giờ tìm được tiếng nói chung trong một vấn đề . Dù sao đi nữa thì hôm nay tôi tới đây không để đề nghị một cuộc săn lùng hay chiến đấu” Hyunseok giải thích
Sau khi uống ngụm nước, anh ta nói: “Hiệp hội đã xác nhận rằng kẻ săn lùng anh hùng là một tên quái vật, biệt danh là hắc lãng khách. Có vẻ con quái vật đó mang trong mình sức mạnh từ Dị giới, theo lời khai của một anh hùng ở đó chứng kiến toàn bộ vụ việc”
‘Quái vật? Năng lượng Dị giới’ tôi không thể ngờ rằng uhno lại đưa cho tôi thứ sức mạnh nguy hiểm đến vậy.
“Hiệp hội đã xác định rằng hắc lãng khách là một con quái vật sao chép vẻ bề ngoài từ cậu, Crimson Hammer, trong khi một số lãnh đạo vẫn còn nghi ngờ thì hiệp hội tin rằng đó là một con quái vật từ câu chuyện của một anh hùng” Hyunseok giải thích thêm
“Bên chi nhánh của tôi nhận được báo cáo cậu đã chạy trốn khỏi người chúng tôi chỉ thị quan sát cậu”
“Bên cậu cử một người như vậy để theo dõi tôi sao?” tôi chế giễu
Ít nhất thì anh ta cũng phải có một vài kỹ năng như nhảy qua một vài tòa nhà.
“Được thôi, đây sẽ là thứ giúp xóa bỏ mọi nghi ngờ đối với cậu”
Hyunseok vừa nói vừa cầm chiếc máy đo năng lượng của Dị thế giới và chĩa thẳng vào tôi “Là trưởng chi nhánh hiệp hội anh hùng ở Hàn Quốc, tôi sẽ tiến hành quét kiểm tra. Bất kỳ nỗi lực phản kháng dưới danh nghĩa tự vệ đều bị nghiêm cấm” Hyunseok tuyên bố
“Muốn làm gì thì làm”
Tôi không chắc chiếc máy đó có phát hiện điều gì bất thường của tôi không, nhưng chắc chắn đó là điều đáng lo ngại về những lần hành động tiếp theo.
Bíp Bíp
“Kết quả thế nào?”
“0.23%. Chỉ số ô nhiễm ở mức bình thường”
Yo, đó thật sự là một điều bất ngờ. Chí ít bây giờ tôi được coi là không có liên can gì đến tên quái vật hắc lãng khách kia cả, việc này khiến tôi tự tin phần nào về những hành động sau này.
Quan trọng hơn là… liệu việc đổi trang phục của tôi có khiến năng lượng từ Dị giới bộc phát hay không? Tôi còn chẳng ngờ sức mạnh mình mới nhận được lại là sức mạnh từ quái vật. Quả thật tên Unho đó đã chứng minh được mình làm việc cẩu thả và vô dụng.
“Tôi nghĩ tốt nhất cậu nên đi về nếu không còn chuyện để nói”
“Mọi chuyện chưa kết thúc đâu, tôi chỉ đang đắn đo không biết nên trao trách nhiệm này cho cậu hay không”
“Rõ ràng là cậu đến gặp tôi vậy nên chắc chắn tôi là lựa chọn cuối cùng, chuẩn chứ?”
“Đúng thật là không còn cách nào khác” Hyunseok thở dài “Nhưng sau khi gặp cậu, tôi bắt đầu lo lắng”
“Bộ tôi có vấn đề gì à?”
“Được rồi, tốt nhất bây giờ cậu nên khép chân lại và đừng gãi bụng mình như vậy, nhất là khi cậu đang trong hình dạng con gái"
“Nó ảnh hưởng gì sao?” Tôi đã làm ma pháp thiếu nữ được 30 năm, và nếu tôi thật sự quan tâm đến cách hành xử của mình, tôi sẽ phải bắt đầu thay đổi từ cách ăn nói.
“Điều quan trọng hơn là-”
~Ding Ding~
Liệu còn ai có thể gọi cho tôi vào giờ này chứ?
“Tôi sẽ quay lại sau”
Tôi vừa đi vừa kiểm tra xem tên khốn nào lại gọi vào giờ quỷ này, không ai khác ngoài tên Đầu Bạch Tuộc.
“Chết tiệt, người thật biết căn thời gian, ngươi có biết ta đang nói chuyện với quản lý chi nhánh của Hiệp Hội không?”
“Chẳng phải ngươi có thể cúp máy sao?” Đầu Bạch Tuộc giải thích
“Vào thẳng vấn đề đi, ta không có nhiều thời gian”
“Quái vật đã gần hoàn thành rồi, người định nhận nó bằng cách nào?”
“Vừa lúc trước ngươi bảo nó khó lắm cơ mà?”
“Vì nó không phải loại quái vật có ý thức riêng nên việc phát triển là không cần thiết”
Vì hiện tại tôi không bị Hiệp hội nghi ngờ nữa lên tôi đã có phương án khác trước đây. Tôi muốn nó là một con quái vật có thể tự hành động hoặc biến thành nhân dạng của tôi trong khi tôi hành động.
“Về chuyện đó… tổ chức bọn ngươi có thể làm lại một con quái vật có ý thức riêng được không, và làm nó có tính cách giống ta. Ta sẽ cung cấp mẫu DNA cho ngươi sau”
“Và nó phải có sức mạnh ngang tứ thiên vương trong câu chuyện của các anh hùng” tôi nhấn mạnh
“Chuyện đó… ngay cả với khả năng tài chính của bọn ta thì điều đó gần như bất khả thi!” Đầu Bạch Tuộc càu nhàu.
“Đưa ta tên một tổ chức mà ngươi cần tiêu diệt!”
“…”
“Chi nhánh hiệp hội anh hùng Hàn Quốc!”
“Ta dám chắc ngươi muốn chết ngay bây giờ”
“Được rồi, ta sẽ cân nhắc sau”
~Tút~
Sau khi cất máy, tôi lập tức trở về căn phòng, trước mặt tôi là đống rác toàn gói đồ ăn vặt đã cao lên, làm cách nào để tôi đuổi người bạn già này càng nhanh càng tốt bây giờ!
“Sao vậy?” Hyunseok hỏi
“Có một vài vấn đề ở nhóm tình nguyện nhưng không quá đáng lo ngại.”
“Được rồi, vào thẳng vấn đề chính” Hyunseok tiếp tục nói: “Haram, cậu nghĩ sao về việc nhận một đệ tử?”
“Tại sao tôi cần nhận một đồ đệ trong khi những anh hùng thời nay có thể tự phát triển?”
Hyunseok không nói gì mà ném cho tôi một tập hồ sơ “Đọc đi.”
Sihyeon Baek 18 tuổi
Cheongju, Hàn Quốc.
Thức tỉnh loại: Ma Pháp Thiếu Nữ
Thời gian: Ngày hôm nay
Tôi thở dài, tại sao mình lại phải đi huấn luyện một người mới thức tỉnh, ít nhất thì cô ta cần biết một vài điều cơ bản trước chứ. Tôi tiếp tục đọc
Khả năng: Cường hóa thể chất, tạo ra vật chất, di chuyển đồ vật, ma thuật sét, hồi phục, tiên tri
Cái đ-, làm thế nào mà cô có 6 kỹ năng này, chỉ cần có 2 thì cũng được coi là một anh hùng ưu tú.
Thực thể đối địch: Hắc lãng khách
“Đây là một trường hợp bất thường, thức tỉnh sau khi gặp hắc lãng khách.”
“Những thành viên cấp cao hiệp hội đoán rằng hắc lãng khách là một con quái vật cấp 0 có khả năng hủy diệt thế giới nên cô gái đó mới được trao nhiều năng lực như vậy” Hyunseok giải thích
“Đó chẳng phải là bản sao của tôi sao?”
“Chưa chắc chắn nhưng có khả năng con quái vật đó mạnh hơn cậu hoặc nó là loại phát triển thần tốc”
Tôi nhanh chóng suy nghĩ. Hiện tại tôi có thể có thời gian nhìn đối thủ của mình phát triển.
Tôi có thể ảnh hưởng cô ấy bằng lý tưởng của mình…
Hoặc tôi có thể dò tìm điểm yếu..
Bất kể là trường hợp nào thì cũng có lợi cho tôi nên tôi nhanh chóng đồng ý.
“Thế cậu định trả bao nhiêu” Thú thật thì thêm 1 người là thêm 1 miệng ăn. Tôi cũng không chắc mình có thể kham nổi hay không.
“Ít nhất là đủ cho 2 người ăn”
“Nhưng chỗ này quá chật cho 3 người sinh sống”
“Tôi sẽ giải quyết sau” Hyenseok nói
“Còn một việc nữa.. Về việc đánh bại hắc lãng khách..”
“Không, cậu sẽ không thể tham gia. Chắc hẳn cậu cũng biết nếu ai đó can thiệp vào câu chuyện của người khác sẽ gây ra hậu quả khôn lường, đặc biệt là một con quái vật có khả năng là cấp 0, điều này sẽ hình thành nên một vết nứt” Hyunseok giải thích
“Tôi hiểu rồi”
Tuyệt, tôi đã có một lý do chính đáng để không phải đấu với hắc lãng khác. Mọi chuyện đang diễn ra đúng kế hoạch
“Được rồi, tôi về đây” Nói xong Hyunseok bước ra đến cửa, vọng vào
“Lần tới tôi sẽ đưa Sihyeon Baek tới để gặp cậu”
“Được, tôi sẽ cố gắng”
Vì
CÔNG LÝ.


4 Bình luận