• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Năm 1 học kỳ 1

Chương 120

0 Bình luận - Độ dài: 2,350 từ - Cập nhật:

"Cảm ơn".Lee-han cảm ơn một cách chân thành.

Cậu rất biết ơn Bickellins vì ông có thể không công nhận kết quả này nhưng ông lại thừa nhận mình đã bị đánh bại để chiếu cố cảm xúc của một người mới như cậu.

"Em có hứng thú gia nhập <Bạch Dương kỵ sĩ đoàn>[note67285] không ?"

"Gì cơ ạ?"

Lee-han khựng lại một nhịp

'Nó nghe như một công việc cực khổ mà thứ duy nhất nhận được là danh tiếng.'

Cậu không thể tưởng tượng được cảnh mình rong ruổi khắp đế quốc trong điều kiện khắc nghiệt chỉ vì danh dự.

"Em vẫn còn nhiều thiếu sót, đặc biệt là với tư cách một hiệp sĩ."

Lee-han khéo léo từ chối lời đề nghị.

Tuy nhiên, với Bickellins thì lời này có vẻ mang một ý nghĩa khác.

"Em không thiếu sót, tất nhiên là em vẫn còn nhiều điều phải học nhưng với trình độ của em thì chỉ cần vài năm thì em sẽ trở thành một pháp sư vượt trội hơn mọi pháp sư hiện có trong kỵ sĩ đoàn. Ngoài ra thì chúng ta cũng không yêu cầu kỹ năng của một hiệp sĩ đối với các pháp sư trong đoàn cho nên em không cần lo lắng về điều đó."

"......."

Lee-han bất ngờ khi đối phương mời chào cậu một cách nghiêm túc thay vì là một lời xã giao như thường lệ.

"Hơn nữa thì với tư cách là một hiệp sĩ thì kỹ năng của em đã rất tốt. Một pháp sư như em mà có kỹ năng như thế thì đã đủ để cho các hiệp sĩ khác phải xấu hổ."

"Được rồi được rồi bình tĩnh nào ngài Bickellins."

Giáo sư Ingudel xen vào giải vây giúp Lee-han

"Em ấy vẫn còn trẻ, còn quá sớm để nói về tương lai."

Lee-han cảm động vì giáo sư đã can thiệp kịp thời nhưng rồi chợt nhận ra chính giáo sư là người mời ngài ấy đến đây.

"Đúng vậy, tôi đã quá phấn khích mà thất thố rồi."Bickellins thừa nhận.

"Nào có, tôi chỉ thấy mừng vì học sinh của mình được đánh giá cao."

Trong khi giáo sư Ingudel trò truyện với Bickellins, các hiệp sĩ từ <Bạch dương kỵ sĩ đoàn> trở về sau bài kiểm tra.

"Kết quả thế nào rồi ngài Bickellins?"

"Ta thua."

"Thật ư?"

Bickellins kể lại chi tiết cho các hiệp sĩ về những gì đã xảy ra trong bài kiểm tra. Mỗi khi ông chỉ về phía Lee-han, các hiệp sĩ nhìn cậu với vẻ ngưỡng mộ và kinh ngạc làm cậu cảm thấy bồn chồn.

Lee-han trốn sau Gizelle, Gizelle bước sang một bên với vẻ mặt khó chịu.

"Mọi người đều làm rất tốt."Giáo sư Ingudel tán thưởng cả ba người, không chỉ Lee-han , hai người còn lại đều làm rất tốt khi liên tục kìm hãm Bickellins trong suốt trận chiến.

"Điểm tuyệt đối. Đây không phải là một trận chiến với mục đích để chiến thắng nên ta rất bất ngờ trước chiến thắng như thế này ."

Lee-han chợt nhớ ra mục đích của bài kiểm tra không phải là có được chiến thắng, cậu bị cuốn theo bởi vì Bickellins đã lao vào cậu một cách dữ dội.

"Tuy nhiên nhìn thấy học sinh vượt qua kỳ vọng của mình là niềm hạnh phúc lớn nhất của một giáo viên, cảm ơn các em vì đã mang đến cho thầy niềm vui này."Giáo sư Ingudel cảm thán.

"Không,cảm ơn thầy!"Drugu xúc động trước những lời nói của giáo sư trong khi Lee-han và Gizelle thì không cảm xúc gì.

Lee-han dù có nghĩ thế nào thì cũng cảm thấy các hiệp sĩ của <Bạch Dương kỵ sĩ đoàn> quá vô lí.

'Họ không biết nương tay à?'Lee-han tự hỏi.

"Các hiệp sĩ của <Bạch Dương kỵ sĩ đoàn> cũng rất hài lòng với trận đấu này và họ chắc chắn sẽ kể với các đồng nghiệp về những gì đã diễn ra hôm nay."

"?"

"Họ còn bảo chúng ta mời họ lần nữa nếu có cơ hội như thế này trong tương lai nên có vẻ đó là những đánh giá thật lòng chứ không phải là để xã giao."

"...Em cũng nghĩ vậy."

Lee-han chợt cảm thấy bất an .

'Đừng nói là mình phải đấu với Chỉ huy của hội hiệp sĩ Bạch Dương vào bài thi giữa kỳ ?'

***

"........"

"Lee-han?"

Sau buổi học, Drugu đang đi về cùng với Lee-han thì thấy bối rối vì cậu đột nhiên đứng lại.

"Có chuyện gì à? Cậu có sao không?"

-thump-

Lee-han khụy xuống.

Tất cả là bởi vì dư âm của phép <Tên lửa ma thuật tuyệt vời và phi thường của Fiblicus> mà cậu đã thi triển lúc trước.

'..Ugh'

Lee-han rất muốn nắm đầu tên đã phân loại phép thuật này vào bậc 1 ,Fiblicus.

Thứ này sao lại là bậc 1 được chứ.

Từ bỏ việc phóng nó ra xa, nén một lượng ma lực lớn ở trước mặt, tạo sự bất ổn định và rồi kích nổ nó.

Nguyên lý hoạt động đơn giản nhưng sức phá hủy lại ngoài sức tưởng tượng.

Nó như việc để một quả bom trước mặt và kích nổ nó, và chỉ có một cơ chế an toàn duy nhất là ngay khi kích nổ, pháp sư dùng hết sức để ném nó về phía kẻ thù. Thế nhưng nếu họ ném không được thì sao? Họ hứng trọn sát thương từ vụ nổ, quả là một phép thuật điên rồ.

'Huyết pháp sư... phải bị cấm khỏi đế quốc.'

Dù cậu nghĩ rằng mình đã làm khá tốt bằng cách sử dụng ma lực của mình bao quanh để chống tác động của vụ nổ nhưng có vẻ là có cái gì đã đánh trúng cậu nên bây giờ cậu thấy chóng mặt và cảnh vật xung quanh thì như đang rung lắc.

Nhờ vào trải nghiệm này mà cậu đã biết Huyết pháp sư là loại người gì.

Họ là loại người loại bỏ tất cả nguyên tắc an toàn để lấy hiệu suất!

Cậu thề sẽ thay đổi tên của phép<Tên lửa ma thuật tuyệt vời và phi thường của Fiblicus> thành <Ma pháp nổ điên rồ của Fiblicus>

"Lee-han cậu không thể chết!"

"Drugu... bình tĩnh nào, nó không nặng đến thế đâu."Lee-han nói với Drugu, người có vẻ đã hiểu nhầm tình trạng hiện tại của Lee-han.

Tuy nhiên, hiện tại có mối lo khác quan trọng hơn.

"Drugu"

"Có vấn đề gì sao? Cậu cần gì thì cứ bảo tôi!"

"Tôi không muốn học sinh tháp Bạch Hổ biết về tình trạng hiện tại của tôi... nên hãy hạ giọng xuống đi"

"...."

Drugu cạn lời. Lee-han tỏa ra khí thế mãnh liệt như một đội trưởng đội kỵ sỹ trên chiến trường.

'Cậu là học sinh năm nhất đấy Lee-han.'

Tuy nhiên Drugu vẫn làm theo những gì được nhờ bởi vì kể cả trong mắt Drugu thì việc Lee-han để lộ điểm yếu trước các học sinh tháp Bạch Hổ không phải là điều khôn ngoan.

"Bám vào tôi đi Lee-han, để tôi dìu cậu đến phòng y tế"

Drugu đỡ Lee-han và bắt đầu đi thì gặp một học sinh tháp Bạch Hổ

"Vụ gì thế?"

"...Tôi đang luyện tập !"

"Ờ...thật à?"

Drugu vội vàng đưa Lee-han đến phòng y tế.

* * *

"Chỉ là một ca choáng ma pháp nhẹ thôi.Tên giáo sư điên nào kích hoạt một vụ nổ ma pháp gần một học sinh năm nhất thế?"

Khi Lee-han mở mắt thì cậu nghe được cuộc hội thoại giữa Drugu và người phụ trách phòng y tế.

"Em...em không thể tiết lộ được, em xin lỗi"

"Giáo sư sẽ trả đũa à? Ôi chao. Ta không hiểu tại sao phần còn lại của đế quốc sợ chúng ta, họ nên sợ các pháp sư hơn."

'Nghĩ lại thì đây là lần đầu tiên mình đến phòng y tế' Lee-han nghĩ.

Bởi vì có quá nhiều ca chấn thương nên trường học pháp thuật cũng phải có một nơi như là phòng y tế.

Lần trước khi mình ngã gục sau một trận chiến đẫm máu với những tên chống pháp sư, mình không cần vào phòng y tế vì hiệu trưởng xương tự mình mang mình đi trị liệu...

Bằng cách nào đó mà đến hôm nay mình mới phải đi đến đây. Nơi này trông có vẻ bình thường hơn mình nghĩ, giường được sắp xếp gọn gàng và ngăn nắp trên một không gian trắng và sạch sẽ còn người phụ trách phòng y tế đang nói chuyện bên cạnh một quyển sách biết bay.

'...?'

Lee-han chớp chớp mắt. Người phụ trách phòng y tế trông vẫn giống một quyển sách. Quyển sách lơ lửng và vỗ phành phạch đang nói chuyện với Drugu.

"Các triệu chứng này là do chịu một vụ nổ ma pháp ở cự ly gần khi đang mệt .Cậu ta sẽ ổn thôi vì tôi đã áp dụng phép hồi phục rồi."Quyển sách giải thích.

"Cảm ơn ạ! Cậu ấy trông vẫn ổn sau khi chịu vụ nổ nhưng rồi một lúc lâu sau lại đột nhiên ngã quỵ nên em tưởng rằng có vấn đề gì nghiêm trọng xảy ra với ma lực của cậu ấy."

"Cậu ta vẫn ổn một lúc lâu sau vụ nổ?"

"Đúng vậy."

"Hành động ngu ngốc gì thế này...Đừng bao giờ làm như vậy nữa."

Chỉ có một lý do cậu ta trông có vẻ không hề hấn gì sau khi chịu một vụ nổ ma pháp ở cự ly gần , cậu ta cầm cự với chỉ với ý chí của cậu ta.

Khi nghe lời giải thích, Drugu cũng cảm thấy sốc.

"Điều này thật vô lý. Không có lý do gì để Lee-han cầm cự một cách cố chấp như vậy.... um.Không."

"...."

'Nghĩ lại thì Lee-han là người sẽ làm vậy'.Suy nghĩ của cậu khiến Lee-han cảm thấy tổn thương.

"Cảm ơn vì đã chữa trị cho em" Lee-han nói sau khi ho, không biết phải gọi quyển sách là gì .

"Tôi là con quỷ của phòng y tế"Quyển sách bay đến gần cậu và tự giới thiệu bản thân.

"..Gì ạ?"

"Tôi nghĩ là em không biết nên xưng hô với tôi như thế nào."

"À...vậy sao?"

Lee-han không bất ngờ lắm khi quyển sách tiết lộ mình là một con quỷ. Mà cho dù có thì cậu cũng có thể nói chuyện với một giọng điệu và khuôn mặt bình tĩnh. Trường học pháp thuật đã giúp cậu trưởng thành hơn.

"Gì chứ, chẳng vui chút nào,..... các học sinh mới thường bị dọa".

"Thế thì để em đoán.Ngài có lẽ đã bị bắt nhốt bởi hiệu trưởng và bị buộc phải làm việc ở đây."

"!!!"

"Chà em thông minh hơn nhiều so với độ tuổi này đấy"

"Ngài quá khen rồi."Lee-han vẫy vẫy tay, bất cứ ai tiếp xúc với hiệu trưởng xương vài lần đều có thể đoán ra được.

Đương nhiên Drugu, người không biết những điều này đã rất ấn tượng.

"Đúng vậy, tôi được Gonadaltes triệu hồi và bắt nhốt nên giờ tôi làm việc ở đây dưới dạng một quyển sách."

Vì không cảm thấy chút bất mãn nào trong giọng nói của quyển sách nên Drugu thắc mắc:

"Ngài trông có vẻ thỏa mãn khi làm việc ở đây."

"Ta ư?Thỏa mãn ư?"

"Không phải sao?Nhưng..."

"Em thực sự nghĩ rằng ta không có phàn nàn gì chỉ vì ta nói nghe tích cực à?"

Lee-han không thể ngồi nhìn nên đành phải xen vào.

"Chắc hẳn là hiệu trưởng sẽ trừng phạt ngài nếu ngài tỏ thái độ bất mãn."

"Thật tuyệt vời."Con quỷ trong quyển sách lại lần nữa bất ngờ, đối với một học sinh mới thì em ấy hiểu rõ tình hình của mình thật. 

Với bản tính quái dị của Gonadaltes , tỉ lệ cao là ông ta sẽ xé bìa sách của mình nếu nghe thấy mình phàn nàn trong phòng y tế.

"Em thật thông minh.... Khoan đã. Có khi nào ngươi là Gonadaltes biến hình không?".Quyển sách đột nhiên nghi ngờ và ngay sau đấy nó thi triển ma pháp của mình.

"...Phát hiện ma lực."

Và sau đó quyển sách sốc trước lượng ma lực khổng lồ mà nó cảm nhận được từ Lee-han.

" Gonadaltes!Đúng là ngươi rồi!"

"Không phải."

"Lee-han chỉ có rất nhiều ma lực thôi."

Nhờ vào nỗ lực không ngừng nghỉ của Drugu để thuyết phục, quyển sách cuối cùng cũng hết nghi ngờ. Mặc dù nó vẫn tiếp tục sử dụng một loạt các phép kiểm định và phát hiện cho chắc...

"Cậu ấy luôn đi cùng với em nên chắc chắn không phải là hiệu trưởng."

"Được rồi, ta tin các em. Nhưng người mới, hãy nhớ rằng Gonadaltes có thể đổi chỗ với bạn bè của em chỉ trong một khoảnh khắc em không chú ý."

"....."

Drugu nghĩ rằng quyển sách đang đùa còn Lee-han thì tin rằng quyển sách đang nghiêm túc.

'Mình thật sự phải cẩn thận hơn.'

"Chà, nếu thật sự là Gonadaltes thì ông ta sẽ trở về nguyên hình ngay lúc ta sử dụng ma pháp, ông ta không phải loại người chịu ngồi im.Xin lỗi vì đã nghi ngờ em."

"Không có gì đâu ạ."Lee-han đứng dậy , bây giờ cơ thể cậu đã được hồi phục bởi phép hồi phục của quyển sách nên đã đến lúc rời đi.

"Chờ một chút, lấy cái này đi."Quyển sách đưa một túi da nhỏ cho Lee-han

"Cái gì đây ạ?"

"Chỉ là một lọ thuốc hồi phục sơ cấp thôi."

"À... em vẫn chưa khỏi hẳn sao?"

"Không, chỉ là một món quà để em đến thường xuyên hơn thôi."

"....."

Lee-han vừa thấy cảm kích vừa thấy cảm lạnh. 

Ghi chú

[Lên trên]
White Wood Knight Order
White Wood Knight Order
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận