2-2: Chuyến du lịch biển 2 ngày 1 đêm cùng ba cô nàng gyaru
Chương 21: Bữa trưa có omusoba, gà rán karaage, và... gậy thịt
0 Bình luận - Độ dài: 935 từ - Cập nhật:
Hơn 14 giờ. Sau khi mua bốn phần omusoba[note79113], hai hộp gà rán karaage, và hai cây xúc xích Frankfurt khổng lồ ở quán ăn của bãi biển, chúng tôi bắt đầu bữa trưa có phần muộn màng tại khu vực ăn uống.
"A, Misaki! Gà rán mỗi người hai miếng thôi đó!"
"Ai nhanh thì được thôi!"
"Này, không được! Phần này là của anh hai mà!"
"Thôi mà, có sao đâu. Chú cũng nói là không cần còn gì."
Tôi không hề nói.
Rốt cuộc, hai miếng gà rán mà Risa-san đã cố gắng giữ lại cho tôi, tôi đều "a~n" đút cho cô nàng gyaru ham ăn kia.
"Chú ơi, em yêu chú nhứt!"
Misaki-san trông vô cùng hạnh phúc khi thưởng thức miếng gà rán. Thật là thư giãn~.
"Thiệt tình, anh hai. Không được nuông chiều Misaki như vậy đâu."
"Vậy thì, cho cả hai em nữa."
Tôi "a~n" đút xúc xích Frankfurt cho Risa-san và Ayane-san. Cả hai đều rất vui, nhưng Misaki-san khi nhìn thấy cảnh đó liền,
"Chú ơi, chú đang cho mấy cô nàng gyaru mút・gậy・thịt・kìa!"
Cô ấy bắt đầu phá lên cười, khiến cho cả khu ăn uống trong giây lát như đông cứng lại.
Tuy không sai, nhưng cách nói kìa...
Và cứ như thế, tuy có một vài sự cố nhỏ, chúng tôi đã vui vẻ kết thúc bữa trưa và rời khỏi quán.
"Này, Chú ơi! Em muốn mua đá bào mang về!"
"A, hay đó! Tráng miệng sau bữa ăn!"
"Nhân tiện, hay là chúng ta oẳn tù tì xem ai thua thì bao nhé?"
"Tán thành! Vậy thì, Chú ra・búa・nhé?"
"Ể?"
Chỉ định luôn?
"Bắt đầu nhé? Oẳn tù tì!"
Tất nhiên, tôi là người duy nhất thua.
"Rồi, Chú bao nhé!"
"Haizz... được rồi. Mỗi người một ly thôi đó."
"Yay!"
"Anh hai hào phóng quá~♩"
"Vậy thì, em không khách sáo nữa."
Bốn người chúng tôi xếp hàng ở quầy đá bào. Mà, cũng không phải là bị đòi mua đồ hiệu gì, nên việc đãi các cô bạn gái dễ thương một ly đá bào cũng chẳng nhằm nhò gì.
Ba người họ mắt sáng rực nhìn vào danh sách các loại si-rô. Trông thật thuần khiết, đúng với lứa tuổi học sinh trung học của họ, thật là đáng yêu. Mà công nhận, các loại si-rô ngày xưa và bây giờ cũng không thay đổi gì mấy.
"Risa-san chọn vị gì?"
"Em thì vị dâu... a, nhưng mà, sữa đặc cũng khó bỏ quá..."
"Em cứ gọi cả hai đi. Một ly cứ coi như là phần của anh."
"Ể, được không ạ!? Anh hai, ngầu quá đi!!"
Em gái của tôi lúc nào cũng khen ngợi tôi ngay lập tức, tôi thích điểm đó.
"Misaki-san và Ayane-san thì sao?"
"Em á, em chọn Uji Kinteki!"
"...........Ể?"
Mình nghe nhầm à?
"Đã bảo là, Uji Kinteki mà. Chú không biết hả? Vị đá bào kinh điển còn gì! Vị trà xanh~, có cả đậu đỏ bên trên nữa!"
Không phải nghe nhầm.
"Hay ý em là, Ujikintoki?"[note79114]
"A, chắc là cái đó đó!"
Không, chắc chắn là cái này rồi.
"Chắc em chọn Blue Hawaii."
"Ồ! Hawaii! A~loha~♩"
"A~loha~♩"
Misaki-san và Risa-san vui vẻ uốn lượn hai tay như sóng biển. Quả là cặp đôi bạn thân. Phối hợp thật ăn ý.
"Ba em đã đến Hawaii bao giờ chưa?"
"Chưa."
"Chưa ạ."
"Chắc là chưa."
"Vậy thì, khi nào đó bốn chúng ta cùng đến Hawaii thì tốt nhỉ."
"Ể!? Chú ơi, mùa・hè・năm・sau・chú sẽ dẫn bọn em đến Hawaii hả!? Vãi!?"
"Hả? Không, anh có nói năm sau đâu..."
"Vậy thì phải tiết kiệm tiền thôi."
"Chúng ta cũng bắt đầu đi làm thêm thôi!"
Câu chuyện đã hoàn toàn đi theo hướng sẽ đi rồi.
"Không, dù có đi chăng nữa, ít nhất cũng phải đợi các em tốt nghiệp cấp ba đã chứ? Đi Hawaii khác với đi tắm biển mà."
"Không thích! Mùa hè năm sau em muốn đi Hawaii hưởng・tuần・trăng・mật・cơ!"
"T-t-t-tuần trăng mậttttttt!?"
"Quyết định!"
"Quyết định!"
"Khoan đã!?"
"Phì."
Không biết từ lúc nào đã đến lượt, tôi bị chị nhân viên phụ trách quầy đá bào cười cho.
"Anh hai bị chị nhân viên cười kìa."
"Người lớn rồi mà, ngại ghê."
Cặp đôi bạn thân khúc khích cười tôi. Các người nghĩ là tại ai hả. Tôi hắng giọng một cái rồi gọi món. Chị gái nghe xong bắt đầu bào đá, vừa làm vừa cười tủm tỉm nói chuyện với ba người họ.
"Mấy đứa là anh em thân thiết thì cũng đừng có chọc anh trai quá nhé~?"
"Không phải anh em đâu ạ. Cả ba bọn em đều là người yêu của anh ấy đó."
"Ể, người yêu!? Mà lại cả ba người!?"
"Bọn em đang bị anh ấy bắt cá ba tay đó ạ."
Ayane-san?
"B-b-bắt cá ba tay!?"
Chị ấy nhìn tôi với vẻ mặt "cái mặt này mà!?"
"Không phải bắt cá ba tay mà là chia sẻ đó!"
"Chia sẻẻẻ!?"
Tạm thời, tôi phải bảo chị gái đang làm đá tràn hết cả ra ngoài cốc kia bình tĩnh lại và tập trung vào việc làm đá bào.
"X-x-xong rồi đây ạ..."
"C-cảm ơn chị..."
Tôi nhận những chiếc cốc từ chị gái với nụ cười rõ ràng là đang cứng đờ và cố gắng nặn ra một nụ cười đáp lại. Trong một bầu không khí vô cùng khó xử, tôi dẫn theo các cô nàng gyaru đang "bắt cá ba tay" của mình rời khỏi quán ăn bãi biển.


0 Bình luận