1-3: Nàng Gyaru thứ ba, "Amamiya Risa"
Chương 48: Biệt đội tìm kiếm JK, phát hiện ra một "chiếc áo ngực thật to"
0 Bình luận - Độ dài: 946 từ - Cập nhật:
"Hai em đang làm gì vậy!?"
Vừa đi qua bếp và là người cuối cùng bước vào phòng, thứ đập vào mắt tôi là một cảnh tượng siêu thực: Misaki-san và Risa-san đang vùi mặt vào giường.
"Chỉ・có・mùi của ông chú thôi..."
"Vâng... chỉ có mùi của Onii・chan・thôi... Thích quá~"
Misaki-san ngẩng mặt lên khỏi giường rồi nghiêng đầu.
"Hửm? Vừa rồi, cậu nói Onii-chan à?"
"Ể!? C-Cậu nói gì vậy Misaki!? Tớ nói là anh trai mà!? Là anh trai đó!?"
"Ể? Vậy à? Mà, thôi kệ đi! Tiếp theo, chúng ta sẽ đi kiểm・tra・bồn rửa mặt và nhà vệ sinh! Đi thôi! Binh nhì Risa!"
"Rõ thưa ngài! Đội trưởng Misaki!"
Misaki-san dùng ngón tay chỉ về phía trước, Risa-san dứt khoát giơ tay chào. Cái gì vậy?
"Mà khoan, kiểm tra cái gì... A, này!?"
Hai người họ có vẻ như chẳng thèm để tai đến lời tôi nói, cùng nhau hét lên 'Uoooooooo!' rồi lao ra khỏi phòng.
"..."
Mấy nàng Gyaru này khó đỡ quá đi mất!?
Dù đã quyết tâm sẽ hẹn hò nghiêm túc với các nữ sinh cấp ba, nhưng tôi đã bắt đầu thấy hơi bất an không biết mình có thể làm tròn vai bạn trai được không...
Sau khi ngây người nhìn theo bóng lưng vội vã của hai người họ, tôi hướng mắt về phía Ayane-san đang lặng lẽ nghịch điện thoại và tựa lưng vào giường.
Giá mà hai cô bé kia cũng có thể trầm tính được như thế này...
"Này, chú. Chúng ta chụp ảnh chung được không?"
Ayane-san, người duy nhất thể hiện sự điềm tĩnh như một người chị, vừa nhìn vào điện thoại vừa hỏi.
"Ảnh ạ? Không sao đâu."
"Vậy thì ngồi xuống đây đi."
Tôi nghe lời ngồi xuống bên cạnh Ayane-san, và cũng tựa lưng vào giường giống như em ấy.
"Lại gần thêm chút nữa đi."
"Ể... à, vâng."
Tôi có chút ngần ngại, kề đầu vào em ấy. Xinh đẹp quá nên đến giờ vẫn còn căng thẳng.
"Vậy thì nhìn vào camera rồi cười nhé?"
"Thế này được chưa ạ?"
"Ừm, chắc được rồi."
Tách
"Tốt, tốt. Chụp được cả cái giường luôn rồi."
Ayane-san vừa nhìn màn hình vừa gật đầu hài lòng, sau đó bắt đầu thao tác trên điện thoại. Lần này không bị lộ bộ mặt ngáo ngơ, tôi thở phào nhẹ nhõm.
"Tấm ảnh này, em đăng lên Instagram được không?"
"À, ừm..."
Việc bị đăng ảnh mặt mình lên mạng cạnh một mỹ nhân mặt nhỏ cũng không hứng thú lắm, nhưng cũng không có lý do gì để từ chối. Mối quan hệ của tôi cũng không rộng, chắc cũng không bị người quen nào thấy đâu.
"Em cho bạn bè ở trường xem à?"
"Cũng có, nhưng cái này chủ yếu là để đuổi côn trùng... hay đúng hơn là để diệt・khoai・tây."
"Khoai tây...?"
"Đúng vậy. Có khá nhiều đứa con trai không tin là tôi đang hẹn hò với chú... với một người đàn ông trưởng thành. Đến giờ vẫn còn bị tỏ tình phiền phức lắm, nên tôi sẽ cho bọn họ biết thực tế."
"Thực tế ạ."
"Đúng. Rằng tôi đã là 'vật sở hữu của chú' rồi. Caption thì... chắc là, từ giờ sẽ tận hưởng trọn vẹn buổi hẹn hò tại nhà đầu tiên, tim... nhỉ."
"Này, cái đó..."
"—Đội trưởng Misaki! Báo cáo, anh trai là 'trong sạch', có được không ạ?"
'Biệt đội tìm kiếm JK' tràn đầy năng lượng đã quay trở lại.
"Binh nhì Risa! Cuối cùng, chúng ta hãy kiểm tra trong tủ quần áo!"
"Rõ thưa ngài!"
Biệt đội tìm kiếm chiếm đóng trước tủ quần áo trong phòng.
"Này? Từ lúc nãy hai em đang tìm cái gì vậy?"
"Còn phải hỏi à! Dấu・vết・của con gái khác chứ gì!"
Misaki-san mạnh tay mở toang cánh cửa tủ.
—Cái gì!?
"Mà này, làm gì có thứ đó chứ!? Ngoài ba người các em ra, tôi có hẹn hò với ai khác đâu!?"
Tôi lên tiếng phản đối, nhưng Misaki-san quay đầu lại, ném cho tôi một ánh mắt hoài nghi.
"Bọn em đang kiểm tra xem điều đó có thật không, nên ông chú im đi!! Hay là sao? Anh có thứ gì không muốn bị bọn em nhìn thấy à?"
"Đã bảo là không có mà!?"
"Vậy thì có sao đâu ạ, anh trai. Cứ kiểm tra ngăn kéo này, nếu không có gì thì Misaki cũng sẽ tin thôi."
Quả nhiên lời của Risa-san có lẽ là đúng. Mình chẳng có gì mờ ám cả, nên cứ đường đường chính chính là được. Trong ngăn kéo đó ngoài quần áo ra thì không có gì—
"A..."
Tôi nhớ ra một・thứ, mặt cắt không còn giọt máu.
"Vậy thì, em sẽ xem từ ngăn trên, Risa xem từ dưới lên nhé?"
"Biết rồi!"
Biệt đội tìm kiếm JK lần lượt mở các ngăn kéo tủ.
"Ừm. Chỉ có quần áo của ông chú thôi. Ngăn tiếp theo cũng... chỉ có quần áo. Vậy là ông chú trong sạch rồi, binh nhì Risa!... Hửm? Risa? Có nghe không?"
Không có tiếng trả lời lại câu hỏi của Misaki-san. Risa-san đang đứng hình với ngăn kéo dưới cùng được mở ra.
Đúng vậy... em ấy đã chứng kiến nó. 'Báu vật' của tôi được cất giữ cẩn thận ở nơi đó.
"Mi... Misaki... cái này..."
Risa-san cầm một chiếc túi nhựa có khóa zip lên.
"Cái này... là... áo... ngực..."
Thứ hiện ra là 'một chiếc áo ngực thật to' màu tím nhạt được thêu hoa văn tinh xảo.
A... Game over rồi.


0 Bình luận