Chương 2
Buổi Stream Seiso
“Ughhhhhhh (v.v.)!”
Sáng hôm sau buổi collab với Mashiron, tôi rên rỉ vật vã trên giường, và không chỉ vì đau đầu do dư âm của StroZero. Điều khiến tôi đau đớn nhất là việc Mashiron đã ép tôi hứa... sẽ làm buổi stream tiếp theo trong tình trạng hoàn toàn tỉnh táo.
Khoan đã! Tôi chắc chắn Mashiron cố tình chơi khăm tôi! Tôi say, còn cổ thì cứ dắt mũi tôi đi—không công bằng gì hết!
...Mà nói gì thì nói, tôi cũng biết cổ thật sự lo lắng cho sức khoẻ của tôi. Khi kiểm tra điện thoại sáng nay, tôi thấy một tin nhắn từ Mashiron:
“Từ giờ nhớ dành ít nhất hai đêm mỗi tuần để cho gan nghỉ ngơi đấy nhé.”
Không... Giờ phải làm sao đây...? Tôi còn không biết phải đối mặt với mọi người kiểu gì khi không còn được mượn rượu làm lá chắn nữa...
...Nhưng tôi đã lỡ hứa rồi. Thôi thì đành phải gồng mình lên mà làm vậy...
Sau một hồi lo lắng chẳng đi đến đâu, tôi vội vã cầu cứu Suzuki-san.
“Cái gì? Khoan đã, chẳng lẽ em định tối nào stream cũng uống StroZero thật à? Em định biến cái gan của mình thành gan ngỗng ngâm StroZero đấy hả?”
...Chị ấy hoảng thật sự. Tôi thì vẫn chưa thấy sai ở đâu.
“Chẳng lẽ em không có ý tưởng nào cho stream seiso hết à?”
“Chị có gợi ý nào không ạ?”
“Ừm... Sao không thử chơi game nhỉ?”
“Á, ý hay đấy! Nếu chơi game khó khó một chút thì em sẽ phải tập trung, không còn thời gian mà xấu hổ nữa!”
“Ừ ha! Vậy thì làm thế đi! Em có game nào phù hợp không?”
“...Ủa, mà em nghèo quá nên không có tiền mua game...” – tôi gục đầu xuống, tràn ngập thất vọng.
Tôi may mắn có chút tiếng tăm sau mấy vụ lùm xùm, nhưng việc bật kiếm tiền vẫn chưa được duyệt, nên tài chính còn rất eo hẹp. Điều này cũng giới hạn luôn lựa chọn nội dung stream.
Quản lý ơi! Hãy dõi theo em!
...À nhưng mà đừng coi mấy stream say xỉn rồi gắn mác “nội dung nhạy cảm” nha...
“À, chị có một game giá rẻ hay lắm!” – Suzuki-san reo lên.
“Thật ạ?!” – tôi gần như bật dậy khỏi giường.
“Ừ! Game này dễ nghiện lắm, nếu em muốn thắng thì phải chơi tập trung cực kỳ!”
“Thế thì em sẽ đọc vài Castella lúc đầu stream, rồi chuyển sang chơi game đó!”
“Hả? Em vẫn định đọc Castella à? Mấy cái đó chẳng phải toàn liên quan tới StroZero sao? Em chịu nổi khi tỉnh táo à?”
“Em sẽ cố gắng! Người ta bỏ công ra viết hỏi em thì em phải trả lời đàng hoàng chứ!”
“Em vẫn luôn có trách nhiệm ghê ha.”
Tốt rồi! Tôi có hướng đi rồi! Cảm ơn chị Suzuki-san! Tối nay mình sẽ cố hết sức! Hôm nay mình tái chiếm sự seiso!!
...Ờ không, không phải từ bỏ, là tái chiếm mới đúng...!
“Chào buổi tối mọi người. Hôm nay dường như tuyết nhẹ lại rơi nữa rồi~”
Tôi bật mô hình của Awayuki Kokorone lên màn hình. Những bông tuyết lặng lẽ rơi phía sau phối rất hợp với avatar mong manh như sương khói của tôi, tạo nên một khung cảnh gần như huyền ảo.
...Tuy là vậy, nhưng...
: Hả? Cậu là ai thế?
: Tôi nghe nói ở đây có linh hồn của StroZero livestream mà ta? Nhầm kênh à?
: Ồ, là người bị nhân cách StroZero chiếm quyền đây mà!
: Ủa, không phải bản gốc mới là nhân cách StroZero sao?
: lol
: Quay đầu là bờ ha
: Buổi stream seiso (nhục dục giả tạo) đâyyyyy~
: Tôi chờ giây phút này mãi rồi!!!
: Cô gái khiến cả phòng cười chỉ bằng lời chào mở đầu
: “Tuyết nhẹ” à? Chuẩn bị đón bão tuyết trong phòng chat đi cô gái
...mọi chuyện đúng như tôi dự đoán!
Phòng chat toàn lời chọc ghẹo. Stream của tôi giờ y như một sân khấu hài tạp kỹ vậy.
“Ehem! Hình như mọi người hơi... khác thường hơn mọi khi thì phải? Nhưng với tôi, điều quan trọng nhất vẫn là được vui vẻ cùng mọi người, dù có thay đổi gì đi nữa. Tuy nhiên! Xin hãy nhớ rằng, hôm nay tôi seiso.”
: lol
: okeee!
: Nhấn mạnh cái chữ “tuy nhiên” kìa lmao
: Mặt ngoài đời chắc đỏ như gấc luôn
: Nghe cái kiểu nói “hôm nay” là biết run rồi hahaha
: Vui ghê khi thấy Awa-awa dễ thương trở lại~
“Trước tiên, xin lỗi vì tôi không thể stream suốt hai ngày vừa rồi. Vì... không có tuyết nhẹ rơi, nên tôi không thể đến bên mọi người, dù tôi có muốn đến đến mấy đi nữa...”
: Huh?
: Huh??
: Cái gì cơ???
: lmaooooo
: Ồ, là chơi kiểu này à? Xác nhận luôn XD
: Cô này dẻo thật sự luôn
: Cảm giác như đang xem một mũi tên bị kéo lùi suốt ba tháng vừa bắn ra
: Một lon StroZero bị bỏ quên ba tháng vừa được mở tung
: Cậu đang gồng quá rồi đấy! Ổn không? Có muốn lon StroZero không?
: “Không có tuyết nhẹ rơi” á? Tôi nhớ là mới bão tuyết mấy bữa luôn đấy...
“Ha, ha ha ha. Mọi người có vẻ hào hứng ghê nhỉ, không hiểu sao luôn á. Dù sao thì, hôm nay tôi sẽ đọc một số Castella, sau đó sẽ chơi game nhé!”
: Game á? Hóng!
: Game gì thế?
: Định đọc Castella trong tình trạng thế này sao? Hóng quá đi
: Nói tên game đi! Tui tò mò lắm rồi!
“Hee hee. Muốn biết tôi chơi game gì thì phải đợi thôi. Trước hết là Castella đầu tiên...”
Q: .- .-- .- -.-. .... .- -. -..- ... - .-. --- --.. . .-. ---
: Ủa?
: Gì vậy trời
: Morse code kìa lmao
: À, hiểu rồi =)))
“Tôi thì không hiểu. Sao lại phải mã hoá tin nhắn gửi cho tôi chứ? Tôi thử giải mã rồi, mà chẳng hiểu gì hết. Có ai thông minh hơn tôi giải nghĩa giúp với?”
: Cô lúc nào cũng làm bộ nghiêm túc, nhưng vẫn chịu khó đọc hết. Cưng quá! Yêu thật đó!
: Tsundere Awa-awa đích thị luôn
: Tsundere á...? Mà đúng là “gap moe” thật
: Mở đầu bằng cái này là sao lmaoooo
“Ơ, cái đó hả? Mấy cái Castella sau toàn nhắc đến cái từ tôi chưa nghe bao giờ—‘StroZero’? Nghe lạ ghê~”
: lol
: Quyết không từ bỏ nhân cách seiso luôn kìa lol
: “Nghe lạ ghê~” (giọng vô cảm)
: Biết rồi còn hỏi
: Đây là tội ác có tính toán đó =))))
Q: “Stream seiso hả? Cậu tưởng thế là sao? Không có tôi thì cậu sống sao nổi!” <-- Đó là lon StroZero trong tủ lạnh của cậu nói đấy, cậu làm gì?
Q: Trong tủ lạnh nhà cậu hiện có bao nhiêu lon StroZero?
Tôi khẽ bật cười một cách kìm nén.
“Các bạn đang nói cái gì thế? ‘Straw Zero’ à? Nghe lạ thật, tôi không rõ đó là gì, nhưng trong tủ lạnh nhà tôi thì chỉ có nước rau củ và nguyên liệu để nấu ăn thôi. À, và kem yêu thích của tôi thì để trong ngăn đá.”
: gì cơ?
: gì cơ??
: GÌ CƠ???
: Khoan, StroZero có chanh với vài loại thảo mộc mà, tính theo phép loại suy thì nó cũng là nước rau củ đấy chứ?
: kem á… đừng nói là cậu bỏ StroZero vô ngăn đá nhé??
: gợi ý này: -196 độ C
“Hee, hee hee, tôi, ừm, tôi nghĩ chúng ta nên chuyển sang cái Castella tiếp theo thì hơn!”
Q: Sau khi xem stream của cậu, tôi cũng thấy muốn uống StroZero. Nếu xét về khía cạnh StroZero, StroZero-chan sẽ khuyên mọi người dùng loại nào?
“StroZero là cái gì thế...? Nghe kỳ quặc thật đấy. À mà, hoàn toàn không liên quan gì, nhưng tôi rất thích đào.”
: cô ấy vẫn trả lời kìa lmao
: chắc ngoài đời đang cười đau khổ mà mặt đỏ như cà chua luôn
: StroZero vị đào ngon mà!
: S-She không nói “StroZero vị đào”! Cô ấy chỉ nói thích đào thôi!
: À... phải rồi, xin lỗi T_T
“Ưggh... Whoooaaa! Nào, chuyển sang cái Castella kế tiếp đi ạ!”
: Cô đang làm cái quái gì thế? lol
: Mỗi giây trôi qua là lại xấu hổ hơn
: Tôi biết mà
: Nghĩ tới cảnh cổ cười méo mặt, mặt đỏ gắt mà vẫn phải diễn stream là cười không nổi luôn
Q: CHAT CỦA SHUWA-CHAN XIN GIỚI THIỆU VỀ STROZERO!
NÓ TUNG CÚ ĐẤM VÀO TỈNH TÁO VÀ XOÁ TAN MỌI NGÀY TỒI TỆ CỦA BẠN!
NÓ ĐI SÂU VÀO CÕI LÒNG, QUÉT SẠCH U SẦU NHƯ PHÉP MÀU!
NHƯNG ĐÓ CHƯA PHẢI TẤT CẢ!
GỌI NGAY HÔM NAY ĐỂ NHẬN MỘT LON STROZERO CAO KHỔNG LỒ MIỄN PHÍ!
SAU ĐÂY LÀ CÁCH ĐẶT HÀNG!
Q: Cơ thể tôi được cấu tạo từ StroZero.
Máu tôi là cồn, tim tôi là chanh.
Tôi đã vượt qua vô số lần say xỉn mà chưa bao giờ biết đến chiến thắng.
Chưa từng được hiểu, cũng chưa từng được thấu cảm.
Cô ấy luôn cô đơn, say StroZero trước màn hình.
Và vì thế, StroZero chẳng có ý nghĩa gì cả.
Cơ thể cô, không nghi ngờ gì, được tạo nên từ StroZero.
“Pff, heh, heh heh hee hee hee! Thế giới đúng là rộng lớn thật! Tôi không biết mấy cái Castella này được gửi cho ai mà ngớ ngẩn ghê luôn á~”
: gửi cho cậu đó!
: GỬI CHO CẬU!
: GỬI RIÊNG CHO CẬU!
: Nhìn vào gương đi.
: Cậu bị mất trí nhớ rồi hả? Ổn không đó? Cần lon StroZero không?
“Hrrrnh! Humph! Humph! AAAAAHHHHHH!!!”
: lol
: cuối cùng cũng bung giọng thật luôn kìa
: ánh mắt model đang bộc lộ sự tuyệt vọng
: Giọng đó không phải của một người seiso đâu nha
: Thêm tí nữa là gầm lên nổ tai tụi tui luôn rồi
: Có ai phát tai nghe chống tiếng gào không?
: Ủa bà này hoá Tigrex rồi à???
“Rồi rồi, cái Castella tiếp theo này sẽ là cái cuối cùng luôn nha!”
Q: Em thật sự rất quý chị vì vẫn còn trân trọng mặt seiso của mình, Awayuki-san.
Nhưng em cũng thích khi chị hào hứng lúc uống StroZero.
Hãy tiếp tục giữ gìn sức khoẻ cả về thể chất lẫn tinh thần trong lúc stream nhé. Em luôn cổ vũ chị.
“U-Ừm... T-Tôi, ờm... Cảm ơn bạn.”
: Cô ấy xấu hổ thật rồi kìa!
: Trời ơi dễ thương quá
: Và rất seiso
: Bài nhạc Gundam UC vừa tự bật trong đầu tôi
: Không quen được khen đâu <3
: StroZero dễ thương quéeee
: Nếu nói câu này với người không biết bối cảnh chắc họ nghĩ mình khùng luôn đó...
“Ehem! A-Anyway, chuyển sang phần chơi game thôi nhỉ! Tôi biết mọi người chờ xem hôm nay tôi chơi game gì mà—và đó là... Granny Over It!”
Theo lời Suzuki-san, Granny Over It là một tựa game điều khiển một bà lão leo núi, phải né chướng ngại vật và không có gì khác ngoài… chính cái hũ bà đang ngồi trong và một cây dưa chua cầm tay. Chị bảo game dễ bắt đầu, không cần học nhiều quy tắc nên tôi cũng thấy hứng thú lắm. Nhưng mà...
: JARBAGGG LMAOOOO
: Ôi không...
: Sao lại chọn một game có thể phá nát tinh thần thế này chứ?!
: chết tôi rồi PTSD trỗi dậy
: Aaaaaa nhớ lại ký ức đau thương...
Hả? Sao phòng chat lại phản ứng dữ vậy...?
“Ừm... Có điều gì tôi cần biết trước về game này không? Quản lý tôi là người giới thiệu mà... Tôi chưa tìm hiểu nhiều...”
: Dừng lại đi. Con đường này là địa ngục đấy (kinh nghiệm xương máu)
Nekoma Hirune: Nyaa-nyaa~? Tôi nghe mùi game rác nên chạy tới đây liền~!
: Cái gì?! Nekoma tới luôn rồi?!
: Gì mà đánh hơi nhanh dữ vậy trời lol
: Cổ đâu có nhận danh hiệu ‘Con nghiện rác phẩm’ chùa đâu!
“Đ-Đợi đã?! Nekoma-senpai?! Senpai tới làm gì vậy?!”
Như đã nói, Nekoma-senpai là một catgirl thuộc thế hệ hai của Live-On, nổi tiếng với biệt danh “Con nghiện rác phẩm” vì mê mẩn những game và phim dở tệ.
Trời ơi... Senpai mà thấy cảnh tôi đang bị Mashiron đày đoạ thế này thì nhục không để đâu cho hết! Khoan, vậy là... tất cả streamer thế hệ hai đều ghé stream tôi rồi đúng không? Trái tim tôi đập thình thịch...
Khoan, nếu Nekoma-senpai mà xuất hiện thì—chẳng lẽ game này... yabai thật sự?! Lạnh sống lưng. Tôi linh cảm chẳng lành.
Và như thường lệ, trực giác của tôi lại đúng.
“Chờ đã... Hả? Tại sao lại là... một bà lão trong hũ...? Hả hả hả?!”
Game này hoàn toàn kỳ quái. Đúng là có nhân vật bà lão, nhưng bằng một cách nào đó, khoảng hai phần ba cơ thể bà ta bị nhét trong cái hũ lớn, tay cầm một vật trông như dưa chua.
: trời ơi, cổ hoang mang thật sự lol
Nekoma Hirune: Nyaa-nyaa~! Để Nekoma bình luận cho!
: Senpai biết game này luôn hả?
Nekoma Hirune: Trong game này, bạn điều khiển một bà già trong hũ—gọi là Jarbag—và phải trèo lên trời mà không dùng cơ, chỉ với cây dưa chua! Vì ở trong hũ nên không dùng chân được luôn! Cách chơi khá kỳ lạ nên nhiều người không chịu nổi, nhưng thật ra gameplay cũng khá mượt, chưa hẳn là game rác, mà là game "dị" thôi!
“Cái quái—phụt—phì—gì vậy? FART?!”
: eep ;_;
: fart lol
: lớp vỏ seiso đang rạn nứt rồi kìa
: Vẫn còn seiso! Tôi nghĩ vậy!!!
Cú sốc đó đủ làm tôi xây xẩm mặt mày. Nhưng rồi, khi bắt đầu điều khiển game, tôi mới nhận ra: tôi đã bước vào đáy sâu của một hố đen vô tận.
“Cái... cái quái gì đây?! Điều khiển khó vãi chưởng!”
Cách duy nhất để di chuyển là vung cây dưa chua bằng chuột. Chỉ thế thôi. Đưa bà già tiến lên bằng cách điều chỉnh lực vung—khó đến mức chỉ leo lên một gờ nhỏ thôi cũng mất cả đời, mà hễ leo được thì lại ngã cái rầm xuống vì lỡ tay.
“Leo lên đi bà già! Rớt hoài vậy?! Và tại sao lại ở trong hũ vậy trời?!”
: pls đó chính là trọng tâm game đó lmaoooo
: Bởi vì... bà ấy có thể trần truồng trong hũ mà. Như vậy mới tránh bị dính kiểm duyệt nội dung
“Tôi dù có yêu phụ nữ tới mấy thì cũng không có hứng với một bà lão sáu mươi trần truồng đâu nha!”
: coming out rất casually luôn XDDDDD
: khoan, vậy là vừa chín tới rồi hả?
: ủa không phải là seiso-chan của tụi mình sao? nói “bà già” nhiều quá rồi á
: Có ai đổ StroZero vào não cổ rồi đúng không?!
: sei... sei...
: Game rác này đang ăn mòn nhân cách seiso và biến cổ lại thành Shuwa-chan cmnr
Vâng, vâng, tôi hiểu rồi—Suzuki-san đã đúng. Đây đúng thật là một trò chơi leo núi, nơi bạn điều khiển một bà lão phải vượt qua đủ loại chướng ngại vật.
Chết tiệt thật đấy, quản lý! Hãy chuẩn bị tinh thần nhận hậu quả đi nhé!
Người ta bảo thành công được xây nên từ vô vàn thất bại, nhưng tiến bộ trong game này đúng là mất thời gian khủng khiếp. Rồi tôi cũng đến được một chướng ngại khó nhất từ đầu đến giờ.
Kẻ ngáng đường tôi là một cái nồi đầy quýt đặt trên một gờ đá mà phòng chat gọi là Miền Đất Hứa. Bạn phải trèo lên được cái nồi, sau đó quật cây dưa chua xuống đất để nảy bật lên không trung và vượt qua một con dốc cực kỳ dốc. Nhưng nếu sau đó bạn không leo ngay lên, bạn sẽ trượt ngược trở lại. Không được nghỉ! Phải leo liền tay!
Cái nồi đó còn nằm trên một chỗ nhô ra nữa, nên nếu bạn bật lên mà thất bại, bạn sẽ trượt tuột lại tận nơi bắt đầu—nơi bạn từng ngây thơ đặt chân vào cái hũ này.
Tức là, toàn bộ nỗ lực từ đầu đến giờ sẽ tan thành mây khói.
Đã khuya lắm rồi. Đã đến lúc dốc hết sức, vượt qua thử thách, kết thúc buổi stream bằng một cú bùng nổ!
Mình ổn. Mình làm được mà. Nekoma-senpai và tất cả người xem đang theo dõi mình mà. Nói được là làm được! Mình chắc chắn sẽ thành công! Sau khi xong, mình sẽ đi ngủ và mơ thấy stream của mọi người...
“Đi nhaaaaaaaaa—AAAAHHHHHHHH!”
Bật! Cào! Vút...
“CON BÀ NỘI NHÀ MÀY! CÁI TRÒ CHÓ CHẾT NÀY THẬT LÀ *** Đ*T ***!!!”
: HOLY SHIT LMAO
Nekoma Hirune: LOL!!!
: Và thế là mảnh seiso cuối cùng cũng bay luôn
: Giờ cô ấy basically là vượn xanh luôn rồi lol
: Chào mừng đến với nhà máy sản xuất meme
: Cô gái mà nói câu gì cũng bị cắt clip
“Và thế là, hôm nay stream đến đây thôi nha. Hẹn gặp lại khi tuyết nhẹ lại rơi~”
: cảm ơn XDDDD
: cô ấy thiệt là quá thể luôn
: cuối cùng cũng để lộ bản chất huh
: cô ấy không còn seiso nữa, hơi chuyển sang Shuwa-chan rồi, nhưng tôi tự hào vì cô ấy giữ lời hứa với Mashiron và không uống!
: Same here
: Cô ấy đúng là giữ lời hứa thật đấy
Lần tới chắc chắn mình sẽ phá đảo game này!
Không ngờ là mình có thể đắm chìm vào một trò chơi đến thế...
Chắc là vì trước giờ toàn chơi mấy game dễ thôi nhỉ.
Buổi Karaoke Offline với các VTuber Thế Hệ Hai
Hôm nay, tôi đến trụ sở chính của Live-On ở một chỗ nào đó tại Tokyo để họp với quản lý của mình, Suzuki-san. Bình thường, họp hành phiền phức nên chúng tôi hay gọi điện cho nhanh. Nhưng Live-On thì lại khuyến khích rằng, nếu bạn không sống quá xa, nên gặp trực tiếp quản lý ít nhất mỗi tháng một lần.
Những cuộc họp này không hề nghiêm túc kiểu công ty đâu—họ chỉ tạo điều kiện để VTuber có thể xây dựng mối quan hệ thoải mái, dễ nói chuyện với quản lý. Công ty còn chi trả toàn bộ chi phí đi lại, nên một đứa nghèo như tôi cũng chẳng cần lo vụ đó. Thậm chí, Suzuki-san còn thường xuyên đãi tôi ăn những món đắt đỏ mà tôi không bao giờ dám ăn, khiến tôi háo hức không chịu nổi—chắc vì tôi vốn đã keo kiệt và thường xuyên đau đầu vì tiền...
“Tôi nghe nói bản minh họa nhân vật mới của em xong rồi đấy,” Suzuki-san nói.
“Ồ, vậy à? Mashiron làm nhanh ghê...”
“Ủa? Em không vui à?”
Khi nói đến bản minh họa nhân vật cơ bản mà Mashiron đang làm cho tôi, chắc biểu cảm của tôi đã để lộ cảm xúc lẫn lộn.
“Không phải, em vui vì có thêm PNGs chứ. Chỉ là...”
“Haha. Vẫn chưa thể đón nhận nghiêm túc được, nhỉ? Đây, tôi cho em xem bản hoàn chỉnh Mashiron gửi tôi nhé.”
“Vâng...”
Suzuki-san xoay chiếc laptop mở sẵn lại cho tôi. Màn hình hiển thị bản vẽ hoàn chỉnh, giống như bản phác thảo Mashiron đã cho tôi xem—là tôi, Awayuki, chỉ mặc áo thun rộng và quần đùi, mặt đỏ bừng vì say. Và vì đã hoàn chỉnh, nét vẽ càng đẹp hơn, quần áo càng toát ra khí chất StroZero rõ rệt...
“Chưa bao giờ tưởng tượng ra một Awayuki như này cho đến vài hôm trước luôn đó...” Tôi cười khô khốc.
“Tôi nghĩ không có vấn đề gì đâu. Cô ấy được vẽ rất dễ thương mà.”
“Ừ, đúng là dễ thương thật. Nhưng mà em vẫn thấy hơi... rối trí...”
“Em nên tự tin vào bản thân hơn chút! Cả văn phòng đều gọi em là ace của thế hệ ba đó. Số liệu cũng ủng hộ chuyện đó mà.”
“Ụa.” Thật khó tin, nhưng đúng vậy. Lượng người đăng ký kênh, lượt xem archive, và số lượng người xem trực tiếp của tôi đều đang dẫn đầu thế hệ. Ban đầu, tôi tưởng chỉ là hiện tượng bùng nổ tạm thời và sẽ nhanh chóng nguội. Nhưng con số không đồng tình—chúng vẫn tiếp tục tăng chóng mặt.
Ban đầu là nhờ may mắn, nhưng dần dần tôi cũng đã nghĩ khác đi. Nếu người xem vui, thì có lẽ chuyện này cũng không tệ.
Dù vậy, được gọi là “ace” thì đúng là áp lực ghê gớm.
“Chị thật sự muốn một ace mà cứ như đi dây mỗi khi mở miệng trong mấy buổi stream say xỉn à?” tôi hỏi.
“Nếu chuyện đó khiến người xem khó chịu thì đúng là vấn đề. Nhưng nếu họ thích, thì cứ để họ vui—Live-On giờ là như vậy đó. Và tôi sẽ luôn ở đây để đảm bảo em không té khỏi sợi dây đó.”
“Chị đúng là... rộng lượng thật đấy.”
“Live-On trước giờ vẫn rất phóng khoáng,” Suzuki-san tự hào nói.
Đúng là một công ty kỳ lạ thật, tôi thầm nghĩ. Bất kỳ nhân tài nào họ chọn, cuối cùng cũng đều toả sáng rực rỡ. Làm sao họ làm được vậy nhỉ? Nhìn bên ngoài thì trông như họ đang làm việc kiểu tuỳ hứng, thích gì làm nấy, nhưng biết đâu toàn bộ nhân viên ở trụ sở lại cực kỳ nghiêm túc trong công việc thì sao?
Được rồi! Mashiron đã dồn bao công sức để vẽ ra hình minh hoạ mới này. Mình cũng phải cố gắng hết sức. Một ngày nào đó, mình muốn có thể livestream một cách thật tự tin!
“Vì minh hoạ đã xong rồi, nếu em muốn thì có thể dùng luôn hôm nay đấy,” Suzuki-san nói.
“Vâng! Em cảm ơn chị nhiều ạ!”
“Cảm ơn thì để dành cho Mashiron nhé. Giờ sang chủ đề tiếp theo. Bên công ty đang lên kế hoạch cho một dự án MV âm nhạc lớn, sẽ có sự tham gia của tất cả các VTuber trực thuộc Live-On hiện tại. Gần đây có nhiều VTuber mới debut, nên tụi chị muốn nhân dịp này giới thiệu tất cả đến với thật nhiều người.”
“Tất cả bọn em ạ?!”
“Ừ. Từ thế hệ đầu tiên cho đến thế hệ ba.”
Tin tức này thực sự khiến tôi sốc. Đây chắc chắn là dự án hợp tác quy mô lớn nhất mà Live-On từng làm đến giờ.
Khoan. Nếu chị ấy nói “tất cả,” vậy tức là mình cũng sẽ tham gia à? Nhưng mình đâu đã từng làm video hát nào đâu! Livestream hát cũng chưa từng luôn!
“Vậy... liệu em có ổn không ạ?”
“Dự kiến sẽ là một bài hát, trong đó cả tám VTuber mỗi người hát một đoạn nhỏ, nên em cũng không cần hát quá nhiều. Tất nhiên, nếu em hát hay thì vẫn là điểm cộng rồi. Thế, em hát có tốt không?”
“Hồi cấp ba em cũng hay đi karaoke. Em nghĩ mình hát ổn như bao người khác thôi. Nhưng từ lúc tốt nghiệp tới giờ thì bận quá, em chưa đi karaoke lại lần nào... Thậm chí còn chẳng nghĩ đến chuyện đi nữa ấy.”
“Cái công ty cũ đúng là bóc lột em quá thể. Đến mức quên luôn cả chuyện giải trí. Vậy thì, chị khuyên em nên thử đi karaoke luyện tập một chút trong thời gian tới. Hoặc là...”
“Hoặc là sao ạ?”
“Hoặc là tụi chị có thể cho em vào đoạn giữa bài hát làm interlude để tăng phần thú vị. Kiểu như ‘StroZero, pshhh!’ rồi em uống một hơi rồi ‘phù~!’ gì đó.”
“EM SẼ TẬP HÁT ĐẾN CHẾT LUÔN CŨNG ĐƯỢC!!” Như vậy thì em thành trò cười mất! Không đời nào em để bản thân mình bị bẽ mặt trong một màn collab hoành tráng như thế!
“À, còn nữa,” quản lý tôi tiếp lời. “Bình thường thì chị sẽ đi ăn cùng em, nhưng hôm nay chị muốn em đi với người khác. Live-On vẫn sẽ lo hết chi phí như mọi khi. Cuộc họp hôm nay về cơ bản là xong rồi mà.”
“Ơ? Với người khác ạ?” Trước giờ chưa từng có chuyện đó, nên tôi nghiêng đầu thắc mắc.
“Tình cờ là hôm nay Shion Kaminari-san và Sei Utsuki-san cũng có mặt ở trụ sở vì lý do giống em. Em đã đồng ý collab với họ rồi phải không? Họ muốn hỏi thử em có muốn đi ăn với họ để bàn thêm về collab không.”
“...Sao cơ?”
Chờ chút. Điều đó có nghĩa là... tôi sắp được gặp mặt trực tiếp hai người mà tôi luôn ngưỡng mộ và yêu quý sao...?
“Yo! Tôi đây—Seira Kaburaki, hay còn gọi là Sei-sama. Rất vui được gặp!”
“Tôi là Shiori Ichinose, nhưng em biết tôi là Shion Kaminari. Khi ra ngoài thì gọi bọn chị bằng họ thật nhé, để tránh bị lộ!”
“X-Xin chào! Em là Yuki Tanaka, hay còn gọi là Awayuki Kokorone! Em thật sự rất biết ơn vì hai chị đã rủ em đi ăn ạ!”
Ngay từ lúc ba người chúng tôi giới thiệu với nhau ở sảnh trụ sở Live-On, tôi đã run lên vì hồi hộp. Tôi đã thầm nghĩ rằng chuỗi ngày hỗn loạn vừa qua đã tôi luyện tinh thần mình phần nào, nhưng rõ ràng tôi không chịu nổi áp lực này rồi. Đây gần như là lần đầu tiên tôi gặp mặt trực tiếp một streamer nào đó cùng công ty.
Nhưng mà khoan đã—sao bề ngoài của họ lại đỉnh thế này?!
Sei-sama, tức Kaburaki-senpai, đúng chuẩn kiểu “hoàng tử học đường” trong truyền thuyết. Chị ấy cao ráo—dù không cao bằng avatar của mình—tóc cắt ngắn mượt mà, đường nét khuôn mặt thì sắc sảo. Chị ấy chỉ cần đứng yên thôi là đã thu hút hết mọi ánh nhìn.
Còn Shion-senpai, hay đúng hơn là Ichinose-senpai! Chị ấy... trẻ quá trời. Khuôn mặt siêu dễ thương, mọi cử chỉ đều toát ra nét ngây thơ, hồn nhiên.
“Hee hee. Em vừa nghĩ là, Wow, trông chị giống bé gái ghê á, đúng không?” chị ấy nói.
“U-Um... Vâng. Em xin lỗi ạ.”
“Này! Sai bét nhé! Chị vừa đủ tuổi uống rượu hồi tháng trước đó! ...Dù thực ra chị không uống. Chị không chịu được vị đắng.”
“Gì cơ?! Vậy là chị cũng hai mươi tuổi à?!”
“Ồ, vậy là tụi mình bằng tuổi! Nghe mừng ghê!”
Ôi trời ơi. “Người mẹ” của Live-On, bậc thầy điều phối hỗn loạn của chúng tôi, mới sống được từng đó năm y như tôi. Khoan. Vậy là bấy lâu nay tôi cảm thấy được che chở bởi dòng sữa tinh thần của một người... cùng lứa với mình á? Không được! Mình phải nỗ lực gấp đôi nếu không muốn bị chị ấy vượt mặt!
“Hee hee. Em đang run lắm đúng không? Xin lỗi vì tụi chị rủ em đi mà không báo trước gì hết,” Ichinose-senpai nói.
“Ổn chứ? Em có muốn uống StroZero không?” Kaburaki-senpai hỏi.
“Này, Sei-sama! Đừng có đùa dai!” Ichinose-senpai nhắc nhở. “Còn em, Awayuki-chan, cứ thư giãn đi. Coi tụi chị như bạn là được! Dù gì em đã cầu hôn tụi chị rồi mà!”
“Eek! E-Em... Em thật sự xin lỗi về chuyện đó ạ...!”
“Không sao mà! Buồn cười lắm nên chị không bận tâm đâu!” Shion-senpai vỗ vai tôi nhẹ nhàng như để trấn an.
Chuẩn mẹ luôn. Chỉ mới mấy câu thoại mà tôi đã rơi vào lưới tình rồi. Con yêu mẹ. Con yêu mẹ lắm.
Sau màn chào hỏi, chúng tôi lên đường đi ăn.
Khoảng hai tiếng sau đó...
“Yo! Awa-chan đây! Hôm nay em đang ở karaoke với Sei-sama và Shion-senpai! Yaaaay!”
“Chào mọi người, là Sei-sama của các bạn đây!”
“Konmiko cả nhà! Thật ra ban đầu bọn mình chỉ định đi ăn để bàn về collab, vậy mà không hiểu sao lại thành ra collab bất ngờ thế này, khiến mình rất, rất hoang mang!”
: CÁI GÌ?!
: Có phải collab ngoài đời thật không đó?!
: Cuối cùng thì cũng đến rồi━━━━(゜∀゜)━━━━!!!!!
: ARE YOU FR
: Đây sẽ là buổi hiến tế Shion-mama đúng không?!
: Tôi biết thừa là Shuwa-chan kiểu gì cũng uống StroZero!
: Pshhh!
: Konmiko!
: Eeee là Sei-sama kìaaaaaa!
: Hai con nhóc ranh chuyên làm khổ mẹ Shion
: Và thế là đêm huyền thoại bắt đầu...
Mọi chuyện diễn ra kiểu gì thế này? Tôi vẫn chưa hiểu nổi tình huống hiện tại, nhưng tất cả bắt đầu từ lúc tụi tôi nhìn thực đơn trong quán...
“Đã gọi là buổi đi chơi của các VTuber, lại còn được bao trọn, thì phải chọn món xịn nhất chứ!” Sei-sama hô, và thế là tụi tôi tới một quán yakiniku do chị ấy giới thiệu.
Rồi thì...
• Bia tươi
• Sour
• Cola Highball
•
•
•
• StroZero (cực kỳ khuyến nghị!)
“...” Tôi chết lặng.
“Vậy thì, Tanaka-kun! Em sẽ gọi gì uống đây?!” Sei-sama hỏi, mắt long lanh như thể đang nhìn con mồi.
Phải làm sao đây...
“...Em xin chọn trà ô long ạ.”
“Heh heh... Em còn non lắm, Tanaka-kun. Em vụng về! Em chưa biết cách giải phóng ham muốn thật sự của mình. Chị biết em thực sự muốn gì... nó đang nằm ở đây nè.”
Chị ấy chỉ thẳng vào cái dòng StroZero trên thực đơn, gương mặt đầy vẻ tự tin.
“Ơm, không, em—”
“Hãy tưởng tượng xem. Thịt nướng nóng hổi thơm lừng... Em không muốn có một lon StroZero bên cạnh à?!”
“Khoan! Có chuyện gì với cái thực đơn này thế?! Rõ ràng có gì đó sai trái ở đây!” Tôi không nhịn được nữa mà phản pháo—ở dưới cùng của phần đồ uống, có một miếng băng dán tay viết chữ “StroZero” bằng bút lông. “Đừng có tuỳ tiện sửa thực đơn kiểu vậy chứ!”
“Không sao đâu. Chị gỡ ra là được. Quán cho phép mà.”
“Họ cho thật á?!”
“Vậy sao? Em có muốn thử không? Ở đây thực sự có bán StroZero đấy.”
“Khoan đã, thật á?!”
“Ừ thì... quán yakiniku mà.”
“Ôi trời ơi... Quán yakiniku thật sự đỉnh quá trời quá đất!”
Chẳng ngờ mấy chỗ yakiniku giờ còn có cả StroZero! Vạn tuế ẩm thực nướng Nhật Bản!
“Aha ha...” Ichinose-senpai cười gượng. “Thật ra quán này là của ba mẹ Kaburaki-chan đó.”
“À... Em hiểu rồi...” Tôi vẫn chưa xử lý nổi thông tin vừa nhận được thì Ichinose-senpai đã nhẹ nhàng phá hỏng luôn màn kịch. “Chị Kaburaki-senpai ơi~ ác quá đi!”
“Aha ha! Xin lỗi, xin lỗi! Nhưng... Em vẫn muốn uống đúng không?”
“...Ực.”
“Lâu rồi chị cũng không uống. Hay là... tụi mình cùng uống StroZero đi?”
“Em uống nước cam nha!” Ichinose-senpai nhanh chóng lên tiếng.
Woa! Bé ngoan quá chừng! Mà chuyện đó thì rõ từ lúc chị ấy bị kéo đi ăn mà vẫn ngoan ngoãn chịu trận rồi.
Sau khi tụi tôi đã no say với thịt nướng...
“Thật ra em hơi lo về dự án bài hát đó...” tôi thú nhận.
“Vậy em muốn đi karaoke luyện tập sau bữa này không?” Kaburaki-senpai đề nghị.
“Ý hay đó! Em cũng muốn đi!” Ichinose-senpai nói.
“Thế thì cứ chơi tới luôn!”
Và lời mời đó chính là điểm khởi đầu...
“À đúng rồi. Chị có mang laptop theo để họp. Muốn stream buổi karaoke này không?” Kaburaki-senpai hỏi.
“Hửm?” Ichinose-senpai khẽ nghiêng đầu.
“Nghe vui đấy chứ!” tôi reo lên. “Làm thôi!”
“Hửm, hửm?” Ichinose-senpai vẫn chưa theo kịp.
“Chị thực ra đoán là sẽ có vụ này, nên đã đặt phòng karaoke trước luôn rồi!”
“Chị Kaburaki-senpai đỉnh quá ạ!” tôi cảm thán. “Em thích điểm đó của chị ghê á! Em cũng muốn trở thành người như chị!”
“Hửm, hửm, hửm? Khoan, còn buổi họp thì sao...?” Ichinose-senpai hỏi.
Và thế là... hai kẻ đầu óc rượu bia đã lôi kéo một Ichinose-senpai bối rối vào một buổi karaoke collab bất thình lình.
“Umm,” Ichinose-senpai nói với khán giả, “dù trong hoàn cảnh nào thì em cũng sẽ cố hết sức để điều phối ạ! Phần đầu stream tụi em sẽ đọc Castella, phần sau thì hát karaoke! Cùng đến với câu hỏi đầu tiên nhé!”
Q: Gửi Sei-sama. Chị thích kiểu con gái như thế nào?
“Hmm. Chị cũng thích nhiều kiểu lắm, nhưng nếu phải nói thì chắc là những cô gái có tinh thần bền bỉ—kiểu người mà khi gặp rắc rối thì có thể dựa vào được ấy.”
“Ồ, bất ngờ ghê á! Không ngờ Sei-sama lại có gu bình thường thế này!” Shion-senpai nhận xét.
“Shion à, em cứ châm chọc chị hoài. Cẩn thận đó, chị sắp nổi hứng lên luôn rồi đó nha.”
“Và đó là câu trả lời của chị ấy đó!” Shion-senpai báo cáo với chat.
: Không ngờ luôn đó
: Chuyện chị ấy trả lời nghiêm túc thay vì làm màu là bất ngờ nhất
: Bias dành cho Sex-sama đúng là không bao giờ hết
: Huh? Khoan... có ai đó giống như vậy thì phải?
Hửm? Tôi nghĩ. Đúng là bất ngờ thật, ngay cả từ góc nhìn của tôi, nhưng Shion-senpai thì trông sốc hơn hẳn. Khoan đã... chẳng lẽ...
“Chị đang nói về Shion-senpai đó hả?” tôi hỏi.
“Hả, cái gì cơ?!”
“Heh. Ra là em đoán trúng rồi. Cũng phải thôi—người ta đâu gọi em là Kogoro của hội StroZero chơi.”
“Ai là Kogoro hả?!” tôi bật lại.
“Ể? Khoan đã. Cái gì?! Chị nói thật hả, Sei-sama?!”
Mất vài giây để bắt kịp, nhưng cuối cùng thì Shion-senpai cũng hiểu ra. Mặt chị ấy đỏ bừng và bắt đầu hoảng loạn.
“Heh heh heh...?(´ ω` ) ”
Trời ơi, yuri là chân lý!
: OMG cái giọng đó...
: Heh heh kiểu gì vậy trời
: Tôi tuyên bố StroZero bị kẹt giữa vũ trụ yuri là CÓ TỘI
: phản ứng này còn tệ hơn kiểu “cuối cùng cũng chịu thừa nhận” luôn LOL
“E-Em xin lỗi. Em không cố ý phá vỡ không khí đâu. Em sẽ cố gắng không xâm phạm vào vùng đất thánh yuri này nữa!” tôi nói.
“Chờ đã! Sao em xin lỗi kiểu nghiêm túc vậy?!” Shion kêu lên.
“Shion-senpai, yuri là tự do. Không ai có quyền can thiệp, và, chị phải để bản thân được cứu rỗi bởi nó.” tôi giải thích.
“Em hiểu chị quá, Awayuki-kun! Hai đứa mình thật sự cùng tần số luôn đó!” Sei-sama bật cười. “Chị biết là chị thích Shion-kun, nhưng dạo này chị cũng bắt đầu thấy em quyến rũ nữa đó, Awayuki-kun! Cả bên trong lẫn bên ngoài!”
“Chị nghe rồi đó, Shion-senpai. Đến lúc bàn về ba người rồi ha?”
“Dù có đùa là ‘làm tiệc hậu stream’ thì chị cũng không đi đâu nha! Trời ơi! Xấu hổ chết mất! Câu hỏi tiếp theo đi!”
: Best pair... hay worst pair đây trời
: Mới câu đầu mà đã loạn vậy rồi? Mom chắc xỉu mất
: Liệu mom có giữ được trinh tiết khi bị kẹp giữa hai cô gái đồng tính ngoài đời thật?!
: Mẹ đáng yêu quá trời lúc đỏ mặt
: Shuwa-chan giờ đúng là Shuwa-chan luôn rồi LOL
: Sex-sama có vẻ hạnh phúc vì tìm được tri kỷ
Q: Gửi Sei-sama. Nếu phải đóng phim người lớn đồng tính, chị chọn bạn diễn là Bão Tuyết Mạnh hay Seiso Awayuki?
“Hmm... Khó nha. Câu này làm khó chị đấy.”
“...Chị không thích kiểu người có hai mặt à?” tôi hỏi.
“Gì cơ? Không phải! Như combo hai trong một luôn á!”
“Mọi người biết không,” tôi nói, “theo các nghiên cứu hiện đại, trong số tất cả các VTuber nữ, Awayuki và Shuwa-chan là cặp có khả năng phối giống thành công cao nhất với Sex-sama! Không có cặp nào khác có độ tương thích gần bằng đâu.”
“KHÔNG AI PHỐI GIỐNG GÌ HẾT! KHÔNG AI GHÉP ĐÔI HẾT! VÀ ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ CÁCH ‘TƯƠNG THÍCH’ VẬN HÀNH!” Shion-senpai gào lên.
: OMG tui cười chết mất
: Ai seiso thì KHÔNG ĐƯỢC đọc cái copypasta đó nha
: Hệ thống phanh trong não bạn nhỏ này hỏng nữa rồi XDDD
: Tưởng đang hát, ai ngờ đang nuôi quái thú phối giống LOLOL
: Từ nhà máy sản xuất hit chuyển sang nhà máy sản xuất cú tạch
: Tôi uống StroZero để vinh danh chuyện này. Ban tôi cũng uống tiếp.
Q: Xin hãy nhìn mom với ánh mắt dâm dục và nói gì đó với chị ấy.
“Tôi rất yêu những bà mẹ nhỏ tuổi hơn tôi.”
“Chơi trò tuổi tác cũng có vẻ vui đó chứ.”
“,” Shion-senpai đứng hình.
: Mom, quay lại đi!
: Đơn giản mà dơ quá trời
: Unlimited fetish works
: Không ổn rồi. Phải hành động thôi!
Q: Shion-mama dễ thương quá!!!
Q: Em muốn chị làm mẹ em!!!
“Rồi, rồi! Chị là mẹ của tất cả mọi người, yên tâm!”
“Shion-kun là người phụ nữ có thể đã làm mẹ tôi!” Sei-sama hét.
“Shion-senpai? Là mẹ á? Argh!” tôi kêu.
“Trước khi họ viết truyện ngắn luôn thì sang câu hỏi tiếp nhaaa!”
Q: Gửi mẹ:
Cảm ơn chị lúc nào cũng phải lo lắng cho hai đứa phá làng phá xóm này. Chắc chị mệt lắm đúng không?
Chị có thể kể lại buổi collab nào khiến chị kiệt sức nhất được không?
Em gửi kèm thuốc đau dạ dày nè. (StroZero)
“Buổi collab toàn bộ thế hệ một và hai, trước khi thế hệ ba ra mắt á... Mệt kinh hoàng luôn...” Shion-senpai kể.
“A, đúng rồi. Em nhớ lúc Nekoma-kun giới thiệu loạt phim hạng B xong thì Hareru-senpai từ thế hệ một nhảy vào. Rồi chị ấy lại rành mấy phim đó lạ đời ghê.”
“Em có xem stream đó đó!” tôi hét lên.
: Một trong những tập huyền thoại nhất mọi thời đại!
: Đúng rồi, tới giờ vẫn có người nhắc đến stream đó
: Nhớ lúc đó Shion-senpai thở hổn hển vì không chen được vào câu nào luôn
: Nhớ ghê
: Harerun show full combo kỳ quặc luôn LOL
“Ngoài ra, StroZero không phải thuốc đau dạ dày nha!” Shion-senpai chốt lại.
“Ơ? Nhưng vị chanh mà. Không làm dịu bao tử à?” tôi hỏi.
“Chỉ với em thôi đó, Shuwa-chan!” Shion-senpai đáp. “Rồi, tiếp theo nha! Câu cuối cùng luôn!”
“Thế hệ hai cũng bắt đầu gọi em là Shuwa-chan rồi ha...”
Q: Gửi tất cả các VTuber của Live-On!
Một điều bạn muốn thấy Awa-chan làm và một điều bạn muốn thấy Shuwa-chan làm là gì?
“Hmm,” Shion-senpai ngẫm nghĩ. “Chị nghĩ sao, Sei-sama? Chị muốn thấy Shuwa-chan ăn uống thật ngon lành trong lúc đang uống rượu.”
“Ừm. Còn chị thì muốn Awa-chan xem lại stream đầu tiên của mình.”
“Thôi nào!” tôi nhăn mặt. “Lúc đó hơi hồi hộp thật, nhưng thế thì dễ quá!”
“Vậy hả? Vậy chị có thể hứa ngay bây giờ là sẽ làm chuyện đó một ngày nào đó không?” Sei-sama hỏi.
“Có ạ!”
: Khoan, hình như chuyện này từng xảy ra đâu đó rồi thì phải
: dụ cái là đồng ý liền luôn á
: đảm bảo là sẽ có loạt stream thần thánh
: GJ Sei-sama!
: từ giờ coi stream lúc nào cũng hồi hộp chờ bể miệng
♪—————♪
Cuối cùng sau khi đọc hết đống Castella, chúng tôi cũng bắt đầu phần hát karaoke.
: Hát hay quá trời!
: stopppppp tai tui có bầu rồi
: cái giọng kia đẹp trai quá
: bình thường toàn phí phạm giọng đẹp trai như vậy thôi
: Không sao, Sei-sama ngầu khi hát đến mức kéo trung bình về 0
: Mà tại sao phải về 0 mới được?
: Vì có StroZero bên cạnh, kéo chị ấy về 0 đó
: Sasuga zero vĩnh cửu
Sei-sama hát bài đầu tiên, và chất giọng đầy cảm xúc của chị lập tức cuốn cả phòng karaoke lẫn chat đi theo.
Hừm. Biết ngay là Sei-sama hát hay rồi. Chị lúc nào cũng “bung nóc”, tạo nên một cái gap khiến cả tôi lẫn chat mê như điếu đổ. Chết rồi. Áp lực bắt đầu dồn lên rồi đây...
Tôi biết hát cái gì bây giờ? Trong giới VTuber thì... thường là mấy bài J-Pop nổi tiếng, Vocaloid, hoặc nhạc anime hơi cũ một chút.
“Shuwa-chan muốn hát tiếp không?” Shion-senpai hỏi.
“Em vẫn đang suy nghĩ, nên chị hát trước đi, Shion-senpai.”
“Thế à... Em không hát được à? Hay là không thích hát?”
“Hmm... Em cũng không chắc nữa. Lâu lắm rồi em không hát cái gì rồi...”
“Không sao đâu! Nếu em hát không hay thì chị hát phụ cho em!”
Trời ơi... Cảm giác được mẹ vỗ về này... Tôi tan chảy mất thôi!
Trong lúc đó, Sei-sama đã hát xong và chuyển micro cho Shion-senpai.
♪—————♪
: Hử? Tôi nghe giọng thiên thần luôn á. Tôi chết rồi hả?
: Giống như thuốc xoa dịu tâm hồn
: Gần như Ave Maria luôn á
: Không phải kiểu hát thượng thừa, nhưng nghe mãi không chán
: Cứ như chị gái hát ru tôi vậy
: CHỊ GÁI CÁI GÌ? MẸ RÕ RÀNG MÀ!!!
O-Ôi trời! Tôi mải đắm chìm trong giọng hát của Shion-senpai quá mà sắp đến lượt mình rồi! Không còn thời gian để phân vân nữa! Chọn đại bài đầu tiên nảy ra trong đầu thôi!
Được rồi! “Lemon” nhé! Ừ, bài đó ổn mà!
♪—————♪
: Ủa, bài bình thường dữ
: Tưởng sẽ là gì kiểu “Ass N Titties” cơ
: LMAO
: Hay bài boing-boing từ Zatch Bell?
: Đó là mấy bài tấu hài đỉnh cao nhất tôi từng nghe XD
: Khoan, nghe cũng ổn mà?
: Ừa, hát hay ghê á
: Thiệt không vậy?
: Hóng phần điệp khúc ghê luôn
♪—————♪
: Hwah?!
: Giọng chị ấy gồng tới mức nghe... ghê ghê luôn ấy lol
: Không kỹ thuật nhưng NỘI LỰC THÔ KINH KHỦNG
: Không tin được là giọng như thế lại phát ra từ cái cổ họng vốn chỉ dùng để tu StroZero
: Không hiểu sao nhưng kiểu hát này giống Hareru-chan ghê á
Chat sốc nặng, còn hai senpai thì mắt trợn tròn đơ cả người. Chính tôi cũng vậy. Sao tự nhiên tôi lại thấy mình hát tốt hơn bao giờ hết thế này?
...Chẳng lẽ là do rượu?
Tôi từng nghe nhiều người nói rằng khi hát, vì ngại ngùng hay thiếu tự tin nên không dám cất giọng. Có lẽ nhờ có cồn làm dịu cảm giác xấu hổ, tôi mới có thể tự do thả hồn vào bài hát. Và khi nhận ra được niềm vui trong chuyện hát hò, niềm vui đó biến thành tự tin, rồi tôi cứ thế mà vui vẻ hát đến cuối bài.
“Nnnghhh, đã quá điiiiiii!!!”
: LOL
: Cô gái đạt cực khoái vì hát karaoke
: Có phải họ đang làm handjob karaoke không?
: Từ 100 điểm rớt phát về 0 ngay sau khi StroZero lên tiếng
: Cả cách chị ấy xuống giọng cũng kiểu danh hài luôn á
“Bất ngờ ghê! Shuwa-chan hát hay thật đó!” Shion-senpai nói.
“Vậy thì ba đứa mình phải hát chung luôn rồi,” Sei-sama đồng tình.
“Heh heh heh! Hãy chứng kiến uy lực của tuyệt kỹ StroZero ca hát!”
“Hở?” cả hai người cùng thốt lên.
: Hở?
: Hở?
: Hở?
: Chị ấy vừa đóng băng cả căn phòng tới độ không tuyệt đối luôn!
: Cái -196°C không phải chỉ để làm cảnh đâu!
Tất cả cứng họng mất một phút. Nhưng sau đó thì cả ba cùng hát, cùng vỗ tay cổ vũ nhau, và có một khoảng thời gian cực kỳ vui vẻ và náo nhiệt. Lâu lắm rồi tôi mới thấy mình vui đến thế khi ở bên người khác.
Lại thêm một điều tôi phải cảm ơn StroZero. Vậy nên, mọi người...
Hãy cùng thần tượng StroZero đi!
“Ồ! Em thích bài ‘Zero’ của band kia lắm!” tôi nói.
“Vậy à? Mẹ muốn nghe em hát bài đó đó!” Shion-senpai nói.
“Okay!”
“Chị Sei ơi, tụi mình hát bài ‘Butterfly Strong Version’ nha?” tôi đề nghị.
“Chị đồng ý! Nhưng sao lại là Strong Version? Sao không bản gốc?”
“Hmm... Em chỉ là... muốn hát bản đó thôi.”
“Nè, có bài ‘Stronger’ nè! Bài tiếng Anh chị nghe gần đây hoài.”
“...Awayuki-kun, em có biết bài nào KHÔNG dính tới StroZero không?”
“...Hở?”
: XD
: LOL
: Cái đầu chị ấy giờ chỉ toàn là StroZero thôi
: Bài đầu chị chọn cũng là vị chanh luôn á
: Lựa bài bất ngờ ghê thiệt
: Chị ấy lúc nào cũng làm tụi mình không kịp trở tay LOL
Cẩn thận nha mọi người! Đừng thần tượng tôi quá đó!
...Ồ, trời cũng đã khuya rồi. Tôi chợt nhận ra là thời lượng stream đã gần hết. Sao mà trôi qua nhanh thế không biết. Vui thật đấy...
Dẹp bỏ sự luyến tiếc sang một bên, bọn tôi kết thúc buổi stream—vốn đã đại thành công—rồi cả ba rời khỏi quán karaoke.
Khi cái lạnh ban đêm làm dịu cơn say của tôi và bọn tôi cùng nhau đi về phía ga tàu, Sei-sama bỗng hỏi, “À mà này, em có gặp Hareru-kun ở văn phòng không? Chị chợt nhớ ra là lúc hai chị đến thì cô ấy cũng đang ở đó.”
Chị ấy hạ giọng xuống và ghé sát tai tôi khi nói “Hareru-kun,” chắc là để tránh cho ai xung quanh nghe được mà nhận ra thân phận. Tôi cũng đáp lại bằng một giọng nhẹ nhàng:
“Hareru-senpai hả? Em không thấy chị ấy đâu cả.”
Tiếc thật. Hay là mình hỏi thử Suzuki-san xem, biết đâu có cơ hội gặp chị ấy.
“Hai chị nghĩ chị ấy là người thế nào?” tôi hỏi, thuần túy vì tò mò.
Shion-senpai cười có phần gượng gạo:
“Ừm, chị ấy... kiểu như hiện thân của Live-On ấy. Cả theo nghĩa tốt lẫn nghĩa xấu. Như một sự kết tinh của mọi điều người ta nghĩ tới khi nghe tên Live-On.”
“Heh heh! Ban đầu có thể em sẽ bị choáng ngợp đó. Nhớ cẩn thận nha, Awayuki-kun.”
Cách hai chị mô tả thì hình như chị ấy chẳng khác mấy giữa lúc lên sóng và lúc ở ngoài đời. Điều đó khiến tôi thấy nhẹ nhõm phần nào.
“Mà nhắc mới nhớ, hôm nay chị ấy có nhắc đến em,” Sei-sama nói tiếp. “Chị ấy bảo em có lẽ là người đầu tiên gây được ảnh hưởng lớn đến chị ấy như vậy.”
“Hở?! Thật á?!” tôi vô thức hét lên. Tên tôi đã từng được Hareru-senpai nhắc đến sao?! Dù sao thì chắc cũng nên đợi biết được đó là ảnh hưởng tốt hay xấu rồi hãy mừng...
Mà, nghĩ kỹ thì bây giờ bọn tôi gặp nhau cũng chẳng có gì là lạ nữa. Một ngày nào đó, tôi muốn được ngồi lại và nói chuyện thật đàng hoàng với chị ấy...
Tôi cứ mải nghĩ về điều đó mãi, ngay cả sau khi chia tay hai senpai và một mình đi về nhà.
Offline Collab cùng Chami-chan
Một ngày nọ, khi tôi đang stream, có chuyện xảy ra.
“Và thế đó, chính vì vậy việc ăn đồ ăn từ cơ thể trần truồng của một cô gái mới tuyệt vời đến vậy... Hở?”
: Không nghe thấy gì cả
: Shuwa-chan ơi?
: nghe lạo xạo dữ lắm
: mạng lag à?
: chắc là mic rồi á
Tôi đang làm một buổi zatsudan như mọi khi, nhưng hình như chat không nghe rõ giọng tôi. Tôi thử chỉnh lại thiết lập micro, nhưng chỉ khiến âm thanh rè theo cách khác thôi. Tôi còn kiểm tra cả dây mạng nữa cho chắc ăn, nhưng nó vẫn cắm bình thường. Cuối cùng, nghĩ là có khi do trang web gặp vấn đề, tôi thử qua xem mấy kênh VTuber khác. Nhưng họ chẳng gặp gì cả.
Chắc rồi. Mic tôi hỏng rồi. Dù sao thì tôi cũng đã dùng nó mỗi ngày từ lúc bắt đầu stream. Nó đã cố gắng hết sức rồi. Thật là một chiến binh.
Không thể tiếp tục stream trong tình trạng này được, nên tôi đành phải kết thúc sớm hôm nay. Biết thế tôi đã mua sẵn mic dự phòng rồi... Giờ thì phải xin lỗi khán giả thôi.
Awayuki Kokorone: Có vẻ mic của mình hỏng mất rồi!
Muốn tiếp tục lắm mà chắc không được đâu, nên hôm nay mình xin phép dừng sớm...
Thật sự, thật sự xin lỗi mọi người! Mình sẽ mua mic mới sớm nhất có thể nhé!
Sau khi đăng lời xin lỗi lên mạng xã hội, tôi quyết định ngoan ngoãn đi ngủ sớm hôm đó.
“Ngh...” tôi ngáp. “Gì thế này?”
Sáng hôm sau, tôi không bị đau đầu mấy nên vừa chuẩn bị bữa sáng cho mình vừa nghĩ xem nên mua loại mic nào thì thấy có một tin nhắn riêng trên mạng xã hội từ Chami-chan.
Chami Yanagase: Nếu em muốn thì chị có thể cho em một cái mic cũ đó~
Awayuki Kokorone: Gì cơ?! Thật hả?! Chị chắc chứ?!
Một người không ngờ tới lại đề nghị giúp tôi. Thật lòng mà nói, dù giờ thu nhập đã ổn định, nhưng ký ức về thời túng thiếu vẫn khiến tôi sống tiết kiệm. Thế nên lời đề nghị này đúng là đáng quý vô cùng.
Chami Yanagase: Chị bắt đầu tìm hiểu về micro trong mấy buổi stream ASMR ấy, rồi cứ thế mà sưu tầm được cả đống. Giờ không dùng mấy cái đó mấy. Có người nhận giúp thì chị mừng lắm luôn!
Ừm... Chị đã nói thế thì...
“Chào chị!” tôi nói.
“Chào em! Vào đi! Chị là Michiru Fujita, tức Chami Yanagase đây!”
Bất ngờ chưa—tôi đã đến tận nhà Chami-chan rồi đấy!
“Em là Yuki Tanaka, tức Awayuki Kokorone! Cảm ơn chị đã cho em đến chơi!”
“Hee hee. Hôm nay chỉ có hai chị em mình thôi, nên cứ gọi nhau bằng tên VTuber cũng được ha?”
“Vâng ạ!”
Sao mà lại thành ra thế này? Thì ban đầu bọn tôi định chị ấy gửi mic qua bưu điện thôi, nhưng hóa ra chị Chami cũng sống ở Tokyo. Sau đó, chị ấy bảo muốn để tôi tự chọn mic, rồi hỏi tôi có muốn qua nhà lấy không! Thế là mọi thứ trùng hợp đẹp như mơ, và bọn tôi quyết định làm luôn một buổi collab offline!
Chami-chan lớn tuổi hơn mình, hửm? Ờ thì, tôi cũng đoán vậy. Chị ấy đúng kiểu “chị gái hiền lành dịu dàng.”
Sau khi giới thiệu xong, tôi bước vào nhà chị.
“Em cứ để đồ đâu cũng được. Chị đi rửa mặt cái đã,” chị ấy nói.
“Vâng ạ!”
Khá bất ngờ là chị ấy cư xử rất bình thản với tôi. Tôi tưởng chị sẽ ngại ngùng cực độ như mọi khi chứ. Mà chị ấy nói chuyện giống hệt như trên stream nữa... Bí ẩn ghê.
Tôi ngồi chờ một chút thì chị Chami quay lại với một cái hộp đầy micro.
“Rồi! Đây là toàn bộ micro chị có. Em thích cái nào thì chọn nhé!”
“Nhiều quá! Em được chọn bất kỳ cái nào luôn hả?!” Dù là VTuber thật, nhưng số micro không dùng này nhiều đến đáng ngạc nhiên. Đã vậy cái nào trông cũng sạch sẽ, y như mới. Chị ấy thật sự ổn với việc tặng tôi đồ xịn thế này sao?
“Dĩ nhiên. Nếu em thích, chị có thể cho luôn mic ASMR nữa.”
“Thật hả?!”
“Chị gom nhiều quá nên biết chắc sẽ chẳng bao giờ dùng hết. Giờ nó giống một bộ sưu tập mất rồi. Mà mấy cái này đều là mic tốt cả, nên chị muốn chúng được ai đó dùng cho xứng đáng.”
“Em biết ơn lắm luôn...”
“Vậy em cứ chọn thoải mái nhé! Chị đi vệ sinh cái đã.”
“Hở? Mới nãy chị đi rồi mà?”
“Thì, ờm... Đi tiểu của chị nó không phải tự động hoàn toàn, mà là ba phát một ấy!”
“Gì cơ?! Chị nói gì vậy?!”
“Thôinóikhóhiểulắmrồichịđingayđây!”—nói xong chị ấy chạy vụt vào nhà vệ sinh thật.
...Tôi nghĩ là mình đã hiểu chuyện gì đang diễn ra rồi.
May mắn thay, sau đó chị ấy cho tôi hẳn hai chiếc micro: một cái bình thường và một cái chuyên để thu âm ASMR.
“Tốt rồi, tốt rồi. Giờ thì chị đi vệ sinh chút nha...”
“Chị đi làm gì vậy, nếu em được phép hỏi?”
“Trời ơi! Em cũng là con gái mà, Awayuki-chan. Mấy chuyện này không nên hỏi đâu nha!”
Tôi nhìn chằm chằm vào chị ấy.
“Ờ thì, nó... ba phát một mà?”
Tôi tiếp tục nhìn chằm chằm, lần này dữ dội hơn.
“Chị... Chị đi để ‘giảm nhiệt’ một chút.”
“‘Giảm nhiệt’?”
“Chị hồi hộp quá, tim đập loạn cả lên, nên phải vào nhà vệ sinh để bình tĩnh lại một chút ấy mà.”
“À, ra vậy... Em cũng đoán là kiểu gì đó thôi...” Tôi vừa mới khen là chị ấy bình tĩnh lắm, nhưng cuối cùng thì Chami-chan vẫn là chính chị ấy như mọi khi.
Và có vẻ như cô ấy thật sự đang gồng mình để nói chuyện kiểu như vậy.
“Không, thật đấy,” cô nói. “Tim chị như sắp nổ tung luôn rồi. Em có muốn… nghe nhịp tim chị không?”
“Ờ, lời thì khá gợi cảm đấy, nhưng với tình huống hiện tại thì, em chẳng làm tim chị rung rinh gì đâu.”
“Nhưng mà…”
“Chị không thể cứ đi tới đi lui vô toilet giữa buổi stream được, hiểu chưa? Người ta sẽ đặt biệt danh cho chị kiểu như ‘nhà máy xử lý chất thải’ đấy.”
“Nhưng mấy cái tên kiểu đó là fan của em đặt ra chứ, Awayuki-chan...”
“Em xin lỗi mà.”
Dù sao thì, cuối cùng tôi cũng thuyết phục được cô ấy cố gắng ở lại bên tôi một lúc. Mỗi khi ánh mắt hai đứa chạm nhau, cô ấy lại ngượng ngùng cúi mặt xuống, mà thật lòng, trông đáng yêu cực kỳ, đặc biệt là khi so với vẻ ngoài người lớn của cô ấy.
Ahhh, kiểu “chị gái ngại ngùng” đúng là điểm yếu của tôi. Quá đỉnh.
Vì đêm đó hai đứa sẽ stream cùng nhau nên cô ấy—ngạc nhiên chưa—đã nấu bữa tối cho tôi! Tôi cũng biết nấu chút ít, nên có phụ tay đôi chút, vừa làm vừa háo hức chờ thành phẩm. Và rồi...
“Đây nhé!”
“...”
Tại sao đột nhiên trong tay cô ấy lại có một lon StroZero?!
“Ủa. Chami-chan, chị cũng uống StroZero à?”
“Không, bình thường mình không uống. Lâu lâu có uống thì chỉ uống rượu vang hoặc cocktail thôi.”
“Vậy sao lại lấy cái lon này trong tủ lạnh ra?”
“Khi chị hỏi quản lý về việc mời em đến làm collab offline, chị ấy dặn phải chắc chắn có sẵn StroZero cho em.”
“Lên sân thượng trụ sở Live-On đi… Lâu lắm rồi em mới tức giận như vậy đó...”
“Không phải em cũng giận vụ hũ dưa hôm nọ sao?”
Thiệt luôn! Live-On hiểu quá rõ về tôi đến mức khiến tôi phát rồ!
“À… Em không muốn uống à?” cô ấy hỏi.
“Đưa. Đây.”
“Trời, hung dữ ghê!”
Tôi không thể từ chối. Nhất là khi cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt buồn buồn như vậy. Mà thật ra, tôi cũng muốn uống lắm.
Buổi stream đêm nay chắc chắn sẽ loạn lắm đây...
“Yoshhh! Bắt đầu stream nào! Woooo!”
“Hee hee. Chào buổi tối nhé. Mình là Chami Yanagase-oneesan, người luôn dẫn các bạn đến đỉnh cao của sự chữa lành… ngoại trừ hôm nay thì chắc không có chuyện đó đâu.”
: đến rồi kìaaaaaaa!
: CÁI GÌ?! Đó có phải là Shuwa-chan không?!
: stream này bị nhiễm độc rồi lol
: collab offline với Shuwa-chan thì khỏi mong yên ổn
: đức hạnh của Chami-chama đang gặp nguy!
: tụi mình coi cô ấy như chất nguy hiểm luôn kìa lol
: thích cái cách chị đầu hàng trước cả khi bị dội bom luôn đó, chị hai à!
Vì tụi tôi đã thông báo collab từ trước, nên ngay từ đầu đã có lượng người xem siêu khủng. Tuyệt vời! Bắt đầu bữa tiệc thôi!
“Này, khoan đã mọi người! Đây là collab offline đó nha. Tôi đã ôm và siết lấy Chami-chan từ nãy đến giờ luôn đấy! Sướng chưa?”
: đổi chỗ với tao điiiiii
: cậu là một trong mấy con saibamen hả?
: hợp vai lắm! về tâm lý thì Chami-chama chính là Yamcha lol
: làm ơn tự nổ như thường lệ đi
: Cá là Chami-chan đang tuyệt vọng ngầm luôn
“Thật ra, lúc đầu mình tưởng mình sẽ xỉu,” Chami-chan thừa nhận. “Nhưng giờ thì cũng khá dễ chịu rồi. Lâu lắm rồi mình mới cảm nhận được hơi ấm từ da người khác... Không ngờ con người có thể ấm áp và dễ chịu đến thế.”
: tui khóc luôn á
: chị nói như nữ chính bi kịch sắp vào chung kết giải đấu vậy
: Làm ơn giữ ấm cho cô ấy cả đời đi
“Heh heh heh… Này, biết không, nếu ‘sex’ có nghĩa là đặt cơ thể lên nhau thì giờ tụi mình đang làm đúng nghĩa rồi còn gì!”
“Ơ, kỳ lạ ghê. Tự dưng mình thấy mắc cỡ lại rồi. Mình run lên luôn ấy...”
: chami-chama, đó không phải mắc cỡ đâu! đó là bản năng sinh tồn trỗi dậy đó!
: Shuwa-shuwa là bậc thầy trong việc kéo người ta lên rồi thả rơi
: lần trước mic tài năng bị xấu hổ quá nên hỏng luôn, mà lần này thì chẳng ngăn được nữa rồi
: tránh xa vợ tụi tui ra ngay lập tức
“Thôi, bắt đầu Castella nào! Yaaaay!”
Q: Có thể uống StroZero kiểu ngửa cổ không?
“Mình nghĩ, mọi người hoàn toàn có thể ‘uống XXXX của Chami-chan’ theo kiểu ngửa cổ mà, đúng không? Cũng giống vậy thôi.”
“Ơ cái gì của mình cơ?!”
: hiểu liền
: tui hiểu liền luôn á
: Bình tĩnh! Chưa có bằng chứng gì hết!
: đang trở thành đặc sản stream của cổ luôn kìa
: vô đề nhanh thế nhỉ...
: Bạn sẽ uống XXXX của Chami-chama theo kiểu ngửa cổ, hay sẽ ngắm cô ấy từ bên hông? Khởi chiếu toàn quốc!
“À mà, nghe bảo cổ thuộc dạng ‘bắn ba loạt liên tiếp’ đấy.”
“Trời ơi, làm ơn quên cái đó đi!”
Castella tiếp theo toàn bộ viết bằng tiếng Anh:
Q: <I am the bone of my strozero
Aluminum is my body and alcohol is my blood
I have drunk over a thousand strozeros
Unknown to Death,
Nor known to Life
Have withstood drunkenness to drink more strozeros
Yet, those hands will never hold anything other than strozero
So as I pray, Unlimited Strozeros>
“Hở,” tớ nói. “Lạ ghê, mấy thứ như Unlimited Drunk Works mà dịch sang tiếng Anh nghe ngầu thật luôn! Mặc dù cơ bản là nó đang gọi tớ là con nghiện StroZero không hơn không kém.”
“Làm sao mà fan của cậu giỏi tiếng Anh thế? Demographic của kênh cậu là bí ẩn vũ trụ luôn đó. Mình bó tay.”
Q: <hey guys we have a gift for you> Dịch cái này đi
“Ờm, nghĩa là, ‘Này các bạn, bọn mình có quà cho các bạn nè.’ Chắc vậy,” Chami-chan nói.
: quá dễ với Chami-chan!
: ơ khoan... (suy đoán)
“Ủa, tớ nghe câu đó trong mấy video... ‘có nội dung người lớn’ mà!” tớ hét lên.
“Video ero—?!”
: cô ấy kìa...
: đúng phản ứng mong đợi luôn XD
: cơ bản là tiếng mẹ đẻ của tụi mình rồi
: chami-chan đang cố cầm cự từng phút đây lol
: cổ không thể ứng biến liên tục như "mẹ" được đâu XDD
Q: Cậu đã từng collab trực tiếp với Chami-chan rồi. Nhưng cậu đã kéo cô ấy xuống đầm lầy StroZero chưa? Còn có VTuber nào khác mà cậu muốn dìm xuống đầm lầy StroZero không?
“Thật ra, tớ muốn có ai đó dìm thẳng tớ xuống một cái đầm lầy StroZero luôn ấy.”
“Ờm. Lâu lắm rồi tớ mới thấy người điên thật sự đấy. Và câu trả lời là không.”
: Cô ta sẽ tự nhảy vào mất thôi… o_O
: Giống mấy cái bồn tắm có ga ấy nhỉ?
: Cười đau cả bụng rồi này, cảm giác như đang gập bụng tập thể dục luôn á =))
Q: Là chai StroZero này phải không (・ω・)/シ (vị chanh)?
Hay là chai StroZero này (・ω・)/シ (lon cao)?
Hay là… CHÍNH LÀ CHAI STROZEEEEEROOOOOOOOOO NÀY ĐÂY!!! (_・ω・)_BAM!!! “Nguyên cả thùng StroZero”?!
“Không, tớ làm rơi cả nhà máy sản xuất StroZero rồi.”
“Mẹ ơi cứu con… Thế giới bên ngoài đáng sợ quá...”
: Cô ấy tuyệt vọng 100% rồi
: Tui cười đau cả hông, chắc nó bay tới sao Hỏa rồi
: Ý ông là bay thẳng tới sao Thiên Vương luôn hả? ;)
: Sao ông lại tự tiện phán xét về... thiên vương của tui?!
: Chami-chan đang khám phá thế giới thông qua StroZero đây
“Phù. Tốt rồi, tốt rồi! Giờ thì chốt mấy cái rep về Castella nha~!” tớ nói.
“Phải đó. Mới bắt đầu thôi mà tớ đã mệt xỉu rồi...”
: yến mạch
: nhân vật comic relief kiểu này chắc khiến Chami-chama kiệt sức mất
: Chami-chan lúc nào cũng mong manh như con bọ chét, mà giờ còn nói chuyện tử tế được thế này, cảm động ghê
: công nhận luôn á
: Lần đầu tiên tui thấy cổ nói nhiều vậy trong một buổi collab đó
“Ờ ha,” cô nói. “Kiểu… khi ai đó kéo mình vào cuộc trò chuyện mạnh mẽ thì tự nhiên lại nói nhiều hơn. Chứ gom một đám người giống tớ lại là chết chắc. Tụi tớ sẽ im phăng phắc, hoặc xin lỗi lia lịa...”
: tui cũng kiểu kiểu vậy á
: chuyện đó xảy ra suốt. Không ai chủ động thì cả nhóm cứ đứng hình luôn...
: Rồi cuối cùng đến lúc phải thuyết trình nhóm thì bắt đầu đá nhau bằng mấy câu kiểu ‘cậu làm đi, tớ ngại lắm…’ Thật sự là địa ngục
: Mấy người hiểu rõ sự ngại ngùng một cách đáng báo động á...
: lol
“Ra vậy!” tớ reo lên. “Vậy thì tớ cứ tăng tốc hết cỡ luôn nhé, Chami-chan?”
“Làm ơn đừng! Thêm tí nữa là tớ chết mất!!”
“Wooooo! Cùng nhau bùng cháy cho phần tiếp theo nào~!!”
“Không ổn... Tớ thấy ngôi sao tử thần của mình đang lóe sáng trước mắt rồi...”
: Ngước nhìn bầu trời đi! Có thấy không? Ngôi sao tử thần của ngươi đó!
: CHING CHING, TOKI! QUYẾT ĐỊNH SỐ PHẬN ĐI
“Rồi, chủ đề chính của collab cùng Chami-chan đây! Bắt đầu chuyên mục Tạo Chủ Đề Trò Chuyện Cùng Chami-chan nào~!”
“Ừ-ừa! W-wooo! H-hộc… hộc...”
“Tinh dịch tung tóe.”
“Cô ấy chỉ cần nói hai từ mà khiến tôi sợ phát khiếp...? Ch-chẳng lẽ đây là chênh lệch sức mạnh giao tiếp giữa tụi mình?!”
: Chami-chan, tỉnh táo lại đi em!
: dễ thương vãi chưởng luôn á
: cổ bung quá mạnh lúc đầu nên đuối dần rồi
: nếu đó mà được gọi là "trình độ giao tiếp", thì mấy người có kỹ năng xã hội bình thường chắc phải bị bắt vì quấy rối hết =))
: CHÍNH LÀ MẤY PHÂN ĐOẠN NÀY TUI SỐNG VÌ NÓ
: Hy vọng sống mong manh như ngọn nến trong gió. Hãy mạnh mẽ lên, chị hai
“Tôi xin lỗi rất nhiều,” tớ nói. “Thành thật mà nói, cảm biến cương cứng của tôi đã bật lên mà tôi không hề hay biết.”
“Cậu không thể biến mọi thứ thành tao nhã chỉ bằng cách nói ‘xin lỗi vì nói bậy’ được đâu!!”
Dù sao thì, cái “Chuyên mục Tạo Chủ Đề Trò Chuyện Cùng Chami-chan” mà chúng tôi sắp bắt đầu thực hiện này thật ra là một phân đoạn Chami-chan rất hay làm trong các buổi collab stream. Cô ấy sẽ mô tả một tình huống mà bản thân không biết phải nói gì, và phần còn lại trong nhóm sẽ cố nghĩ ra các cách phản hồi thông minh. Nhưng vì ai trong hội Live-On cũng quá độc lạ, nên ngoài lời khuyên tử tế ra thì thế nào cũng có mấy câu trả lời siêu lầy, khiến chuyên mục này trở nên cực kỳ được yêu thích.
“Được rồi! Bắt đầu nha. Chami-chan, mô tả tình huống nào!”
“Ừm. Giả sử cậu đang ở một nhà hàng đông khách, mà lại không có cái chuông nào để gọi phục vụ. Loại phục vụ của bàn mình thì kiểu chẳng bao giờ chủ động đi kiểm tra bàn cả. Có thấy khó xử không? Gần đây tớ mới gặp phải tình huống đó, và phải đợi siêu lâu mới gọi được anh ta đến đặt món.”
: tui hiểu cái cảm giác đó luôn, đau lòng ghê
: với lại đâu thể hét lên, phiền khách khác lắm…
: rồi cậu bắt đầu nghĩ “mình có nên gọi phục vụ không ta?” Nhưng cũng sợ đúng lúc đó có người khác gọi cùng lúc
: tụi này đúng kiểu đọc ý nghĩ của nhau á
: hả? chờ đã, nếu tui đọc được ý nghĩ, chẳng phải tức là não tui đang kết nối với Chami-chan sao? CHẲNG PHẢI TỤI MÌNH ĐANG LÀM “CHUYỆN ĐÓ” RỒI À?!
: đầu óc ông toàn bong bóng không à…
“Chuẩn luôn!” tớ nói. “Vậy thì cùng diễn thử một tình huống gọi món StroZero trong một nhà hàng đông khách mà không có chuông gọi nhé!”
“Nghe lạ thật đấy, nhưng thôi kệ. Tui quen rồi. Cũng đâu ảnh hưởng gì tới tình huống đâu, nên cứ đi tiếp thôi.”
Tuyệt vời! Bắt đầu nào! Woooo! “Đầu tiên, tớ đập nguyên mặt xuống bàn.”
“Có linh cảm xấu lắm luôn rồi đó...”
“Thế là phục vụ lo lắng chạy lại. Và lúc đó tớ gọi món.”
“Ồ, hiểu rồi!”
“Khi gọi, tớ làm thế này. Ê, ê hihi hiii! A-anh phục vụ ơi, cho em ít cái thứ đó… Cái mà uống vào là đầu nổ tung ấy! Em không thể sống thiếu nó được nữa! Aaaah! Cơ thể em đang gào thét! Nó cần được uống! Mang nó ra đi! Mang ra mang ra mang ra mang ra!!!”
“Nếu cậu gọi món kiểu đó, người chạy đến bàn cậu sẽ là cảnh sát chứ không phải phục vụ đâu…”
“Aha ha ha ha! Mà cũng đúng ha, đã là StroZero thì cuộc đời mình chắc cũng về số rồi!”
“Cái gì cơ?”
: Gì cơ?
: cái gì?
: gì vậy?
“Ahaha… Nói vui thôi mà!” tớ tiếp. “Vấn đề kiểu này khó thật, vì cách duy nhất để cải thiện khả năng giao tiếp là phải gom hết can đảm. Nó không giống như việc tập gym để lên cơ.”
“Chuẩn luôn.”
“Hồi còn đi học, tớ chẳng chủ động bắt chuyện với ai mấy. Rồi lúc làm cho công ty bóc lột đó, có lần bị bắt đi gặp khách hàng cùng sếp. Tớ nghĩ nếu lần nào cũng hoảng loạn thì chắc phát điên mất. Nên tớ mặc kệ luôn. Rồi dần dần, tớ nói chuyện với người khác được bình thường. Nhưng trong mấy tình huống đặc biệt—như buổi phỏng vấn vào Live-On chẳng hạn—cái tính hèn nhát rác rưởi của tớ lại trồi lên.”
“Tớ hiểu mà. Có khi chính vì thế mới cần một cú hích như vậy.”
“Tớ cũng nghĩ vậy. Với tớ thì đúng là phải làm mạnh tay mới được.”
“Vậy thì cậu làm cú hích đó cho tớ nhé, Awayuki-chan?”
“Hả? Ý cậu là sao?”
“Tớ thấy hôm nay buổi stream này trôi qua tự nhiên lắm. Tớ chỉ nghĩ… có khi tớ có thể giữ lấy cái cảm giác này, để nó kéo mình tiến về phía trước.”
“Nói cách khác là?”
“Nghe đơn giản thôi. Tớ muốn thân với cậu hơn.”
“Ồ! Thì tất nhiên là được rồi! Thực ra, nghĩ tới chuyện được… khám phá cơ thể cậu nhiều hơn thì… Gweh heh heh heh.”
“...Và có lẽ tớ nên học thêm mấy thế tự vệ trong lúc đó.”
: cái này là... tee-tee hả?
: hay đấy chứ
: không chịu để mọi thứ đáng yêu yên ổn bao giờ =))
“Xong stream rồi! Làm tốt lắm, Chami-chan!” tớ chúc mừng.
“Cậu cũng vậy. À mà, giờ cậu định về kiểu gì? Trễ rồi đấy. Tớ không uống giọt nào, nên có thể chở cậu về bằng xe.”
“Hmm... Tớ nghĩ tớ sẽ ở lại đây tối nay.”
“Hả?! Cậu chắc chứ?!”
“Ừm... ư-hừm?” Khoan đã. Gì vậy trời? Tớ nói thế vì tưởng cô ấy sẽ từ chối cơ mà. Kiểu từ chối lạ ghê...
“T-tại tớ luôn mơ được ngủ chung với ai đó!”
“V-vậy sao?” tớ lắp bắp.
“Cậu chẳng hiểu tớ đang nói gì đúng không?! Tớ lúc nào cũng nhút nhát, lúc nào cũng cô đơn, nên với tớ việc ngủ chung với bạn là điều chuẩn ‘bình thường’ nhất mà tớ luôn mơ ước! Tớ luôn luôn muốn được làm thế! Một buổi Chameep-over đó!” Chami-chan nhìn tớ với ánh mắt lấp lánh sao trời, nói nhanh tới mức tớ nghe chẳng kịp. Chưa bao giờ tớ thấy cô ấy phấn khích đến thế. Mà cái kiểu dùng từ trẻ con như vậy lại càng khiến cô ấy giống hệt một đứa nhóc.
“Nhưng… bất ngờ quyết định ngủ lại thế này có gây phiền gì không?”
“Không hề! Không cần lo gì hết! Từ hồi cấp ba tớ đã luôn chuẩn bị sẵn một bộ kit ngủ lại rồi! Có futon dự phòng, bàn chải đánh răng phụ, cả bộ đồ ngủ luôn!”
“Từ hồi cấp ba?! Cậu chuẩn bị kỹ như thế mà chưa từng có ai ngủ lại nhà mình á?!”
“Tớ đã luôn cẩn thận giữ mọi thứ sạch sẽ và sẵn sàng! Aaaa, cuối cùng thì ngày này cũng đã tới rồi!”
Đây không còn là mơ nữa rồi! Nó giống kiểu... ám ảnh thì đúng hơn!
D-Dù vậy, trông cô ấy vui đến mức có thể nhảy cẫng lên bất cứ lúc nào. Mà nói thật, việc được ngủ lại nhà một cô gái khiến mình cũng sung sướng muốn nổ tung. Chắc không sao đâu ha.
Thật tuyệt khi thấy một người lúc nào cũng điềm đạm, trưởng thành như vậy lại hạnh phúc một cách thuần khiết như thế này… Nhìn cô ấy khiến tim mình ấm áp hơn cả cảm giác “cứng lên”. Phải nói là... cô ấy khiến mình cũng muốn cười theo.
“À!” cô ấy reo lên. “Tớ đi đun nước tắm nhé, để cậu vào trước!”
“Hả? Ờm, cảm ơn!”
“Muốn vào chung không?”
“Ể?!”
“Trời ơi~ Đùa thôi mà! Phản ứng dễ thương ghê!”
Gì cơ?! Cô ấy đang trêu mình á?! Trêu cái người đã nốc hàng lít StroZero mà vẫn trụ được ấy hả?! Ugh… Không bắt kịp nổi nhịp độ phản ứng của cổ! Không ngờ một chị gái nhút nhát mà lúc phấn khích lại đáng sợ đến thế này!
Tim đập thình thịch, cả hai chúng tôi tắm xong và bắt đầu chuẩn bị đi ngủ.
“Tớ, ưm… xin lỗi vì hồi nãy nhé… Vì vui quá khi giấc mơ thành hiện thực nên tớ lỡ… mất kiểm soát,” cô nói.
“Không sao mà, đừng xin lỗi.”
Chami-chan sẽ ngủ trên giường, còn tớ nằm futon kế bên—một chiếc futon mà đúng là cô ấy đã giữ gìn rất cẩn thận. Nghĩ lại thì, đây là lần đầu tiên mình ngủ lại nhà ai kể từ hồi cấp ba. Bắt đầu thấy háo hức rồi đấy. Có lẽ là vì lúc này mình hoàn toàn tỉnh táo—chứ lúc ăn tối mình còn uống tí StroZero trước khi đi tắm nữa.
Chami-chan có vẻ như vừa thoát khỏi trạng thái phấn khích, giờ cúi đầu ngại ngùng. “À đúng rồi! Nhân tiện cậu ở đây… để tớ ngoáy tai cho cậu nhé?”
“Cái gì?! Cậu vừa nói gì cơ?!”
Có lẽ vì không chịu nổi sự ngại ngùng nữa, cô ấy buông luôn một đề nghị điên rồ. K-Khoan đã… Chẳng phải Chami-chan—người mà mình nghe stream mỗi ngày—sắp cho mình trải nghiệm ASMR đời thật ư?! Trời ơi trời ơi… mai mình có bị chết không đây?
“Lại đây, đặt đầu lên đùi tớ nhé! Dù tớ từng làm ASMR ngoáy tai trên stream nhiều rồi, nhưng chưa từng làm thật cho ai cả đâu. Có thể không mượt lắm đó.”
“Ơ… Ừm.” Biết ơn sự thuần khiết mang cấp độ thiên thần của cô ấy, tớ nhẹ nhàng đặt đầu lên cặp đùi thiêng liêng ấy.
“Rồi, bắt đầu nhé~”
Tớ quyết định phải tận hưởng khoảnh khắc này hết sức có thể, khắc ghi nó mãi mãi vào tâm trí, nhưng…
“Haah... Haah...!”
“Khoan đã, Chami-chan, tay cậu run dữ lắm đó! Loạn xạ hết cả lên rồi! Tớ lo cho tai mình ghê luôn á! Cảm giác y như lúc Kaiji-kun chơi E-Card vậy đó!”
“X-Xin lỗi! Tớ căng thẳng quá! Chưa bao giờ ở gần mặt người khác thế này cả! Hít thở sâu, hít thở sâu...!”
Chami-chan đúng là chưa bao giờ khiến người ta thất vọng! Nhưng cuối cùng, cô ấy cũng bình tĩnh lại, và tớ chìm vào thứ hạnh phúc thuần túy mà chỉ có ngoáy tai mới mang lại được. Thật đấy, sao việc này lại dễ chịu đến thế? Muốn nhắm mắt lại mãi luôn. Trong vài phút ngắn ngủi, cơn buồn ngủ đã đạt max level.
“Hihi. Cậu ngủ luôn cũng được đó.”
“Ừm… Tớ muốn ngủ cùng với cậu, Chami-chan.”
“Ể? Cậu chắc chứ?”
“Tớ muốn chui vào ngủ trong futon cùng cậu.”
Chami-chan tròn mắt. “T-Tốt đó! Trời ơi, nghe bình thường quá trời luôn! Hê hê hê! Tớ thành người bình thường rồi! Chính hiệu luôn đó!”
“Ừm… Nhưng người bình thường thật sự đâu có tự gọi mình là người bình thường...”
Và thế là tụi tớ chui vào cùng một chiếc futon ngủ luôn! Đỉnh quá rồi còn gì!
Nhiệm vụ Giành Lại Tính Seiso của Awayuki Kokorone
Ngày hôm sau, sau khi đã tận hưởng trọn vẹn buổi collab offline với Chami-chan, tớ không chần chừ mà bắt đầu ngay một buổi stream mới để “ra mắt” những vũ khí mới thu hoạch được từ nhà cô ấy.
“Chào buổi tối mọi người. Tối nay lại có tuyết rơi nhẹ đấy.”
: Bắt đầu rồi kìa!
: Awa-chan kìa~
: Ối dồi, lượt xem lúc mở màn còn ngang ngửa Harerun luôn
: Cô ấy lớn mạnh thật rồi
: Ngôi sao nở muộn thật sự của thế hệ ba
: Mà khoan… cái tiêu đề stream là sao vậy…
“Nhiều bạn đang nhắc đến rồi, nhưng đúng vậy—stream hôm nay là nhiệm vụ vĩ đại của tớ: Giành lại sự seiso!”
: lol
: tui thấy trước cái kết rồi nha
: Cô gái nuốt trọn chiếc bánh trên trời
: Sẵn sàng cười lăn mọi người ơi
: Tiêu đề nghe hài chết đi được. Quả nhiên thiên tài
“Ơ kìa? Tớ nghiêm túc mà... Không có gì đáng cười hết trơn...”
: Hửm? Cổ vừa nói ‘strozero’ đúng không? /tui-nghe-chọn-lọc
: Không có nói (nhưng nên nói)
: Mỗi lời con người nói đều mang nghĩa khác nhau tuỳ vào cuộc đời họ
: yêu ông chat kia ghê
Thì… tớ cũng biết nó sẽ thành ra thế này mà, nhưng vẫn...
“Gần đây nhiều người gọi tớ bằng mấy cái tên cực kỳ không seiso như: hiện thân của StroZero, thùng hài biết đi, khỉ đầu chó màu xanh, số không vĩnh cửu, hay là bộ não đầy bi hoàn...”
: xin lỗi chứ tui cười không ngừng nổi, chết mất =))
: mấy cái tên chưa nghe bao giờ luôn á =))
: đừng nói từ ‘bi hoàn’ nữa XD
: rốt cuộc phải làm gì mới bị đặt biệt danh kiểu đó… (tui ngưỡng mộ luôn)
“Nhưng hôm nay là nghiêm túc! Tớ sẽ dứt điểm bóng ma mang tên Shuwa-chan! Hôm nay tớ sẽ 100% seiso!!”
: o-ồ… vậy hả?
: cậu… chắc chưa đó?
: tui nghi lắm nha mấy ông…
: không, strozero chỉ 9% thôi. 100% chắc chết
: nếu hội thoại là trò chơi bắt bóng, thì bà này đang ném bóng đá vô tay người ta =)) yêu ông chat kia ghê
: trời ơi chat nghi ngờ dữ dội luôn á
: thiệt sự mong chờ luôn
: vì là Awa-chan nên chắc chắn stream này lại huyền thoại nữa rồi!
“Sau khi trả lời một số câu Castella hôm nay, tớ sẽ triển khai một dự án đặc biệt khiến mọi người té ghế! Kế hoạch hoàn hảo!”
: Thật không đó?!
: hồi nãy chỉ tò mò thôi, giờ là hóng thật rồi đó
: nếu là Chami-chama thì yên tâm
: Hell yeah~
: yêu cách cả chat đối xử khác hẳn giữa Chami-chama và Awa-chan =))
“Giờ thì bắt đầu phần Castella quen thuộc nhé!”
Q: Tớ có một nghi thức mỗi sáng, gọi là “Shuwa-chan”.
Đầu tiên là chui xuống gầm bàn máy tính, tạo dáng “Shuwa-chan uống StroZero” kinh điển.
Nhắm mắt lại, tớ ngồi đó khoảng một phút, vừa hình dung ra hình ảnh Shuwa-chan hoặc cô gái trước cổ (không phải loại rượu nào khác nhé, vì tụi kia dở ẹc), vừa phát ra tiếng “pshhh.”
Rồi tớ từ từ đứng dậy, mở mắt ra và đi đến tủ lạnh lấy thêm một lon nữa.
Nghi thức này giúp tớ vượt qua một ngày dài trong thân phận NEET nghiện rượu. Chỉ có điều—nếu hết StroZero thì ảo mộng sụp đổ liền.
“Heh, hề, hề hề hề! Hì hì hì hì ha ha ha ha! Cái—cái Castella này buồn cười thiệt luôn á!”
: ôi trời cổ cố gắng nhịn cười mà gần xỉu luôn kìa lmao
: ai mà không cười nổi cái này chớ
: tụi mình quyết tâm bám theme Arnold này dữ dội thật luôn á lmao
Q: Awayuki, nói tớ nghe… Còn bao nhiêu lần nữa ta phải superchat? Bao nhiêu lần nữa tớ phải nạp tiền cho VTuber nhà Live-On...? StroZero không trả lời gì hết… Xin hãy nói tớ biết, Awayuki!
“Sao lại cầu cứu StroZero hả trời?! Những superchat tuyệt vời nhất là những cái bạn có thể thoải mái gửi đi! Nếu phải đau khổ khi gửi thì streamer cũng buồn theo đó. Ít nhất thì tớ nghĩ vậy!”
: Nói hay lắm! Đây mới là tâm thế thật sự của một streamer!
: nhờ VTuber mà mình có động lực thăng tiến công việc á!
: ôi tuyệt vời thật sự luôn!
Q: Trong loạt Street Fighter thì bạn thích phần nào nhất?
“Heh heh! Tớ biết bạn muốn nghe tớ nói là loạt Zero đúng không? Nhưng thật ra, tớ thích phần 4 và 5 hơn. Nhân vật tớ thích nhất là Karin nha.”
: có phải cổ chỉ nhìn nhân vật nào trông “seiso” nhất rồi chọn không đó...?
: lmao
: mong một ngày nào đó Shuwa-chan sẽ trả lời câu này =))
Q: Nếu giả sử tớ chế tạo được món tráng miệng có thành phần là StroZero…
Tớ gửi công thức cho bạn, bạn có làm thử rồi ăn không?
“Khoan đã, vậy là tớ phải nấu hả? Nhưng vì tớ thích nấu ăn nên nghe có vẻ thú vị đó. Cho tớ công thức đi!”
: lợi dụng kỹ năng nấu nướng của cổ dữ ta
: lại còn được công thức StroZero nữa chứ! chiến thuật thần thánh
: cá là cổ sẽ dùng StroZero làm món phụ, rồi uống thêm một lon nữa cho đủ combo =))
Q: Hôm qua bạn vui lắm hả?
“Heh heh heh. Thật ra vui hơn cả những gì mọi người đang nghĩ đấy. Tớ sẽ kể sau!”
: GÌ CƠ?!
: NANI?!
Sei Utsuki: ĐANG CHỜ ĐỢI VỚI MỨC HÀO HỨNG RẤT CAO
: Gì vậy trời?! chuyện gì vừa xảy ra?!
: chat trôi nhanh như lũ luôn trời ơi lmao
: nếu Sei-sama mà chờ đợi CỞ ĐÓ thì chắc cổ cởi đồ mất XD
“Thôi thì không để các bạn chờ lâu nữa, đã đến lúc hé lộ vũ khí bí mật tớ mang về từ nhà Chami-chan!”
Dạo gần đây mọi người cứ nói ranh giới giữa Awa-chan và Shuwa-chan đang mờ dần! Vậy thì tôi phải nhắc nhở mọi người rằng—Awayuki vẫn còn thuần khiết! Let’s gooo! Ta-da-da-daaaa da da dat da-daaaa!
…Mà khi trong đầu bạn bắt đầu vang mấy cái fanfare kiểu vậy, là mọi chuyện đã đi quá xa rồi.
Dù sao thì, hít sâu nào! “Hì hì. Đây là thứ tớ sẽ dùng hôm nay!”
Vũ khí mới của tôi—mic ASMR mà Chami-chan tặng!
Tôi hạ giọng xuống, pha vào chút hơi thở nhẹ và thì thầm...
: hú hồn?!
: liếm! cái này là… cyanua hả?!
: đáng ra tui phải nói “không, đây là ASMR” nhưng chắc ông kia đang hấp hối thiệt rồi
: i see, quả nhiên là chami-chan
: tui định nói “hơi thở bà nồng mùi rượu quá” mà thôi kệ, cái này nghe... đã ghê
: seiso-chan dễ thương quá chời! hoan hô~
: giọng nói đúng là thứ tuyệt vời mà
: tai tui được ban phước rồi
: thì ra đây là thanh quản được huấn luyện bởi strozero...
“Phải rồi! Ai mà than phiền về StroZero là tớ sẽ đổ StroZero vô tai liền! Cảm giác sủi bọt mát lạnh dễ chịu lắm á~”
: hú vía!
: Hãy vui lên đi, lũ phàm phu! Mấy người thích cảm giác ASMR có ga lắm đúng không?
: khi cổ thì thầm kiểu đó vào tai mình, nổi da gà thiệt sự luôn
: xin lỗi mẹ! à nhầm, xin lỗi mẹ… mẹ? xin lỗi...?
: khoan đã, có khi nào Shuwa-chan chính là kết quả của việc Awa-chan đổ StroZero vô tai, rồi bọt sủi nổi lên không?!
: đúng là cách uống mới mẻ! nếu không nhờ Awa-chan thì chắc tui không bao giờ nghĩ ra đâu
“Dù sao thì, đùa sang một bên, tớ mới vừa xin phép xong—giờ kể chuyện tối qua ở nhà Chami-chan nha. Nói thật thì… tớ đã ngủ lại nhà cô ấy!”
: CÁI GÌ???
: Cho cậu 3 giây, bắt đầu từ bây giờ. Hết giờ! Kể tiếp đi!
: lmao @ ông Muska nóng ruột
: nhưng mà thật ra Muska cũng chỉ chịu chờ tối đa 50 giây thôi đó, desu
: ông đó vừa lolicon vừa mê yuri? quá căng luôn
: Cơ thể của Awayuki làm bằng gì vậy? Là dữ liệu ảo hay là hợp chất StroZero? Công nghệ hiện tại không thể giải mã nổi.
Sei Utsuki: Nè, em muốn ngủ lại nhà chị không? ;)
“Bộ radar nguy hiểm của em kêu inh ỏi luôn á, nên cho em từ chối nhé.”
Sei Utsuki: (´・ω・`)
: lmfaooooo
: dục vọng của cổ lộ liễu quá luôn
: yêu cách Awa-chan chuyển sang chế độ S khi đối đầu với Sex-sama =))
: cổ có nói là “chờ đợi rất rất háo hức” còn gì, phản ứng này là đương nhiên mà lol
“Quay lại chủ đề chính nha. Ban đầu tớ đâu có định ngủ lại. Chỉ buột miệng nói cho vui thôi, ai ngờ đó lại là giấc mơ cả đời của Chami-chan. Vậy là tớ ở lại thiệt. Và đương nhiên tớ sẽ kể chi tiết đầy đủ, vì là streamer thì phải có trách nhiệm truyền đạt đầy đủ thông tin cho khán giả chứ!”
: bạn hiểu tụi tôi quá luôn
: cô nàng Awayuki chỉ giỏi mỗi khoản "đối phó với phụ nữ"
: thêm một cái biệt danh thảm hại nữa vào danh sách đi lmao
: không đúng đâu! cổ siêu tài năng trong việc khiến tụi mình cười mà!
: chắc cô ấy là danh hài thiệt rồi đó
: Chami-chan chắc chưa từng ngủ lại nhà bạn lần nào luôn...
: Vậy thì ngủ lại nhà cổ mỗi tối luôn đi
: người ta gọi đó là cohabi-gay-tion
: trời ơi hay quá chớ
“Tớ sẽ bắt đầu từ bữa tối nha. Tụi mình cùng nhau làm cơm trứng cuộn đó! Hì hì. Vì tớ có mặt nên Chami-chan lóng ngóng quá, làm hỏng phần phủ trứng luôn! Dễ thương dã man! Mặt cổ đỏ ửng lên, cứ nói kiểu, ‘Đ-Đây là món em làm ngon nhất đó! Sao hôm nay lại thành ra như vậy?!’”
: Chami-chan đáng yêu hết nấc, cứ lúng túng mãi là y như rằng
: mình còn thích ăn đồ ăn bị fail của cổ hơn đồ thành công nữa!
: đồng tình toàn tập
: nhiều khoảnh khắc dễ thương được mô tả bằng giọng thì thầm nữa? Tui nghiện rồi
: awa là thần
: Awa-chan là seiso! Awa-chan là seiso! (kiểu nói “tất nhiên rồi còn gì”)
Heh heh heh! Nhìn cái chat kìa! Tôi đã chứng minh hùng hồn rằng Awayuki đích thực là seiso!
Ê, ai vừa mới nói “là nhờ Chami-chan 100%” đó, ra ngoài kia nói chuyện riêng tí coi?!
“Nhưng mà lúc đến phần ăn thiệt thì... Chami-chan lôi ra lon StroZero vì quản lý dặn đó.”
: lmao thiệt luôn hả?
: quản lý của cổ đúng là có tài năng đỉnh cao
: Live-On chưa từng làm tụi mình thất vọng
: muốn superchat tặng riêng quản lý luôn á
“Ừm. Sau stream thì tụi mình tắm riêng, rồi khi tắm xong, cô ấy sấy tóc cho tớ! Trời ơi, tóc mềm mượt đến mức tớ chỉ muốn vuốt hoài không ngừng! Rồi tớ sấy lại tóc cho cô ấy luôn!”
: ừ hả, vuốt lại tóc hả? (´ω`)
: tui xỉu vì đáng yêu quá trời
Chami Yanagase: Có thể là do bọn mình chẳng bao giờ ra khỏi nhà, nên tóc đâu có bị hư nhiều đâu
: lmao
: Cổ vô chat luôn kìa!
: nghe lý do đó mà đau lòng ghê
“Chami-chan! Nếu vậy thì—tụi mình đi công viên giải trí chung một bữa đi?”
Chami Yanagase: Lấy đồ ngay đây!
“Khoan! Nhanh quá! Tớ đâu có ý là bây giờ! Bình tĩnh lại nào!”
: Chami-chan trong lòng chắc đang vui lắm luôn đó
: QUÁ ĐÁNG YÊU RỒI AAAAAAAAA
: caps lock là cruise control của sự ngầu...
“Ư-Ưm, rồi... trước khi đi ngủ, cổ còn ngoáy tai cho tớ nữa đó!”
: GÌ CƠ
: tui đang ganh tị dữ dội...
: ASMR đời thật luôn rồi!
: Vậy là Chami-chan đút que vào tai Shuwa-chan làm cổ sướng rên, rồi hai người ngủ chung... VẬY LÀ HỌ LÀM THIỆT RỒI PHẢI KHÔNG?!
: Chami-chan thì vô tình thành top, còn Shuwa-chan là con ma men gật đầu đồng ý làm bottom =))
: tui không chờ nổi mấy cái doujin của vụ này nữa luôn á
“Tớ mê ngoáy tai lắm luôn. Hồi xưa ngoáy nhiều quá làm đỏ cả tai. Nhưng có lần phải vô bệnh viện vì vậy nên giờ tớ chỉ dám làm thỉnh thoảng thôi.”
: lmfaoooo
: cổ chưa từng biết hai chữ giới hạn là gì...
: omg cổ dễ nghiện mấy thứ này quá
: là ASMR đó! mà cổ kể ra nghe rùng rợn kiểu gì ấy =)) tụi mình không bao giờ được yên tâm luôn lol
: cô ấy... vẫn hoàn toàn seiso đó mà!
Chết rồi! Tôi tâm huyết với ngoáy tai quá đà, làm trượt khỏi tiêu chuẩn seiso mất rồi!
Nhưng không! Chưa kết thúc đâu! “Ha, ha ha ha. M-Mà kết lại thì, tụi mình đã chui chung vô một cái futon để ngủ đó!”
: KHOẢNH KHẮC QUAN TRỌNG ĐÂY RỒI
: thiệt á hả?
: đợi chút—vậy là coi như hai người kết hôn rồi còn gì?!
: tui mừng vì còn sống tới hôm nay
: hmmm? lewd ghê~
“Được ngoáy tai xong buồn ngủ quá nên tớ ngủ trước. Nhưng sáng ra thì tớ lại là người dậy trước đó! Hì hì. Thế là tớ nấu bữa sáng cho cô ấy. Đang nấu thì cổ tỉnh dậy, mắt nhắm mắt mở bảo, ‘Awayuki-chan...? Mơ à...’ Rồi ngủ lại tiếp.”
: tui cười không dứt nổi
: chami-chama moe quá trời
: cái khoảng cách giữa cách cô ấy nói và vẻ ngoài đúng là đỉnh cao
Chami Yanagase: Tớ háo hức vì đây là lần đầu tiên được ngủ lại nhà bạn nên lâu mới ngủ được, thành ra sáng dậy hơi ngáo
: giống y chang đứa nhỏ đêm trước Giáng Sinh lmao
“Hì hì. Sau khi làm xong bữa sáng thì tớ đi gọi cô ấy dậy. Lúc đó cổ mới tỉnh hẳn, mặt đỏ bừng rồi luống cuống hẳn luôn.”
: may quá được nghe kể cả sáng hôm sau
: ừ, cổ đúng là seiso rồi mấy bạn
: làm tốt lắm! streamer seiso chân chính của chúng ta!
Heh. Xem ra kết thúc bằng một chiến thắng hoàn hảo rồi! Có vẻ như tôi đã hoàn toàn lấy lại phong độ streamer seiso của nhà Live-On! Ooh, heh, hah, haah, haah... Hee hee, ha ha ha ha ha... Eee ha ha ha ha... / paragus mode on
“Và đó là toàn bộ câu chuyện! Cũng khuya rồi nên tớ sẽ kết thúc stream ở đây nha!”
: cảm ơn nhiều!
: thanks!
Sei Utsuki: Dễ thương tới mức tui xỉu luôn rồi...
: làm tốt lắm! cả nhân loại sẽ mất mát nếu câu chuyện ngủ lại đó không được kể ra!
: otsu~!
Ngày mai, tôi thật sự có kế hoạch lớn—một ngày trong cuộc đời VTuber mà tôi sẽ không bao giờ quên. Giờ là lúc chuẩn bị kỹ càng và ngủ một giấc thật ngon!
Tiêu đề tiếp theo: Livestream Kỷ Niệm Đạt Tiêu Chuẩn Monetization
“Haah, haah…”
Lúc ấy, tôi đang ngồi đối diện màn hình PC, chuẩn bị bắt đầu buổi stream như mọi khi. Nhưng cảm xúc lần này thì khác hẳn. Nhịp tim tôi tăng vọt, hơi thở gấp gáp. Có lẽ từ hồi buổi debut tới giờ, tôi chưa từng phấn khích đến vậy.
Tôi cố kìm lại sự nôn nóng trong lòng, rồi dùng ngón tay run run nhấn vào nút bắt đầu stream. Và không, đây không phải là triệu chứng gì do uống StroZero đâu nhé! Lúc đó tôi tỉnh như sáo! Lý do khiến tôi phấn khích thế này là...
“Chào buổi tối mọi người! Đêm nay lại có tuyết rơi nhẹ đấy! Buổi stream hôm nay là để kỷ niệm việc tôi đã chính thức được monetized! Ngoài ra còn có một số thông báo siêu thú vị nữa, như ảnh minh họa PNG mới do Mashiron vẽ cho tôi!”
: cuối cùngggggggg! ¥500
: Pshhh!
: ¥155
: Pshhh!
: ¥155
: Pshhh!
: ¥155
: Monetized muộn quá vậy? Ngay trước mặt tui luôn? ¥10000
: Chúc mừng nhé! ¥1000
: Nghe đồn hôm nay chị tốt nghiệp làm NEET hả nên tui donate! ¥3000
: ủa mở đầu bằng seiso mode luôn hả!
: ¥155
: PNG mới sau khi lộ bản chất thật á? Tôi biết ngay chuyện này sẽ đi về đâu mà lol ¥800
Phải rồi! Hôm nay là buổi stream kỷ niệm tôi cuối cùng cũng được bật kiếm tiền!
Aaaah, chat trôi nhanh quá tôi không đọc kịp nữa rồi. Superchat thì tới tấp... Trời ơi, cảm giác này thật là đê mê! Tài khoản ngân hàng của tôi sống dậy rồi!!!
Có thể sẽ có người khó chịu. Có thể họ sẽ nói tôi mừng rỡ vì ham tiền. Nhưng tôi không kiềm được niềm vui này đâu! Từng là kẻ vô tích sự, nằm bẹp dưới đáy xã hội—mà giờ đây, tôi đang trỗi dậy! Ai nói gì mặc kệ! Chưa từng trong đời tôi hạnh phúc đến thế này! Ahhhhh... Tôi là người hạnh phúc nhất thế giới...
“Cảm ơn mọi người rất nhiều! Tôi đang tỉnh táo đấy nhé, nhưng thấy chữ ‘StroZero’ xuất hiện đầy trên chat, nên tôi nghĩ... tại sao không thử uống lần đầu luôn nhỉ?”
: Hả?
: Hả?!
: Hả??? ¥1000
: yep, đúng là bắt đầu quen thuộc luôn
: đúng vậy! chị ĐẸP quá! ¥500
: ¥155
“Với cả, có điều kỳ lạ là nhiều superchat gửi đúng 155 yên. Tôi không hiểu vì sao, nhưng vẫn sẽ quỳ lạy cảm tạ các vị. Nhờ vậy mà tôi có thể tiếp tục chiến đấu thêm 10 năm nữa!”
: sao lại là 155?
: giá một lon StroZero ở combini đấy
: lmao
: Nhìn chị vui vẻ quá làm tôi cũng vui lây
: con số ba chữ số thiêng liêng
: Cho tui nhập hội với! ¥15500
“Hôm nay, tôi sẽ khui lon 350ml vị chanh để ăn mừng nhé!”
Pshhh!
: Pshhh!
: pshhh~!
: tui cũng uống nè! Pshhh!
“Okay! Cạn ly nhé mọi người!” Ức, ực, ực... “Khàaaa~ ngon ghê!”
: chéeeeeers!
: chị uống nghe ngon lành thật lol
: nghe kiểu như không phải lần đầu uống StroZero ấy
: uống cùng chị thế này dễ chịu ghê ¥5000
: khoe rượu kiểu này là phạm pháp đó nha!
Aahhh! Không chỉ được kiếm tiền làm tôi hạnh phúc, mà uống StroZero cũng khiến lòng tôi lâng lâng! Đúng là combo hoàn hảo! Nnnnghhh, sướng rơn người luôn ấy!
Giờ tôi không cần đấu mắt với dòng “số dư còn lại” trong sổ tiết kiệm mỗi khi trả tiền thuê nhà nữa rồi. Tôi cũng có thể mua mấy game hot mà mấy streamer khác đang chơi. Aahh, cảm giác như được giải thoát, như trái tim mình vỡ òa tự do... Hình như sắp có gì đó trào ra...
Tôi khịt mũi. “Tôi... vui quá...”
: Gì vậy?!
: Chị khóc á?! Uống StroZero xong khóc luôn hả?!
: húuuuu??? o_O
: như con cá vừa tìm lại được nước, mà nước giờ lại đang chảy ra khỏi mắt cổ lol
: Awayuki sắp vỡ òa rồi
: awa-chan đang hóa thân thành shuwa-chan!
“Không phải, chỉ là tôi đang hạnh phúc hơn bao giờ hết! Hồi đi học tôi mờ nhạt, chán ngắt. Rồi đi làm cho cái công ty khốn nạn kia thì bị vắt cạn nhân phẩm. Vậy mà giờ đây, có người yêu quý tôi đến vậy, dù tôi từng tệ hại đến mức nào! Thế thì tôi khóc có gì lạ?!”
: tui khóc thật rồi
: Live. Bạn... vui tính lắm. ¥20000
: tôi thích kiểu người bộc lộ cảm xúc thật hơn là giấu kỹ. Được donate cho người như vậy cũng khiến tôi vui! ¥5000
: đồng ý 100%
: ¥155
: hãy hạnh phúc hơn nữa nhé!
Tôi lại nghẹn ngào, nước mắt chực rơi. “Cảm ơn mọi người rất nhiều! Tui sẽ mua nguyên cả thùng StroZero luôn đó!”
: Hở?!
: Khoan, đừng mà!
: chắc tụi mình nên ngưng gửi superchat?!
: nếu vì sức khỏe của cổ, thì đành chịu thôi...
*khung chat yên lặng một cách đáng ngờ*
: nãy siêu chat tới tấp mà giờ tắt hẳn luôn lmao
“Ơ ơ ơ khoan! Tui đùa thôi mà! Tui sẽ dành ít nhất hai tối mỗi tuần để cho gan nghỉ mà!”
: lmao ¥400
: có phải rượu bắt đầu ngấm không? đầu cổ đang bắt đầu kêu shuwa-shuwa rồi đó
: trời ơi tui mê cái sự chân thật của chị ghê ¥1000
“Ph-Phù! Giờ thì lon đầu tiên gần hết rồi, đến lúc công bố ảnh minh họa mới! Sau đó tui sẽ đọc vài Castella và mở đường dây gọi vào nhé! Okay! Giờ tui khui lon thứ hai—loại lon to luôn—rồi chuyển ảnh liền đây! Wooohooo!” Pshhh!
Tôi chuyển sang ảnh mới: Shuwa-chan mặc một chiếc áo thun rộng thùng thình có dòng chữ I ❤️, phối với quần short cực ngắn.
: Pshhh!
: lon to là trên 200 yên, nghĩa là chị sẽ đọc được comment của tui đúng không? ¥211
: chuẩn bài! ¥211
: avatar mới trời ơi tui xỉu
: chuẩn là shuwa-chan rồi còn gì
: nếu cười là cây thì tui đang có nguyên rừng thần linh Mononoke ở đây
: mà nếu cổ là hủ nữ thay vì mê yuri, chắc tụi mình phải gọi đó là Rừng Độc mất, vì cô ấy là gái thối :'D ¥251
Mashiro Irodori: mình hài lòng với kết quả lắm luôn đó.
: mashiron xuất hiện rồi kìa!
“Mashiron! Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã vẽ minh họa! Mình yêu cậu đó!”
Mashiro Irodori: tớ cũng vậy. chúc mừng bật kiếm tiền nhé. lát nữa tớ sẽ vào call. ¥10,000
: Đáng yêu quá trời luôn!
: Bắt đầu rồi kìa!
: Đây là con thuyền mình thích nhất luôn đó
: Đặt tên couple là Shuwashuwa–Mashimashi đi!
: lol
: nghe như tên máy giặt luôn á haha
“Cậu còn tặng mình superchat đỏ nữa... Aaa, đồ đáng yêu! Mình sẽ đợi cậu trong voice chat với sự phấn khích tột độ đấy!”
Mashiro Irodori: chỉ cần mặc đồ vào là được, tớ mất bao công vẽ chúng đấy
: lmaoooo
: trời ơi đúng là sinh ra cho nhau luôn á LOL
: lol
“Rồi, cùng vào voice chat và xử lý mấy cái Castella nào, yuhuu~!”
Q: Nếu cái khả năng một phần tỉ là StroZero bị ngừng sản xuất thật sự xảy ra, thì cậu sẽ uống gì thay thế?
“Mình sẽ tự làm.”
: YOOOO LOL
: rượu lậu à?!
: bất hợp pháp luôn đó cô gái lol
“Không, mình sẽ tự mở công ty và xin giấy phép sản xuất đàng hoàng.”
: tình yêu của cô ấy mạnh mẽ quá hahaha
: cơ hội là đây rồi! góp vốn đi chat! ¥5,000
: chắc hẳn strozero trong đầu cô ấy sẽ chỉ cách nấu luôn
Q: Jarbag: “Ê, đang cay à bro?”
“Đồ rác lọ thủy tinh! Đi chết cháy đi!”
: lol
: XD cảm nhận được sự căm hận thật sự luôn
: mong chờ tiếp granny over it!
Q: StroZero: “À mà, thử nhìn cái lon cao này xem. Cậu thấy sao?”
Wow… To ghê...
“Ôi trời! Đúng là một lon StroZero khổng lồ...”
: trời ơi! (thanh thuần ghê chưa)
: Cô Gái Biết Tất Cả Mọi Meme
: khoan, StroZero có nhiều kích cỡ à?
: thật ra StroZero là thú cưng của cổ còn gì
: gì cơ???
Q: Hãy giải thích vì sao StroZero ngon trong ít nhất 20 từ nhưng không quá 30. Nếu làm được, StroZero sẽ giáng trần cho bạn.
“Mình yêu StroZero. Yêu yêu yêu cực nhiều. Cực kỳ yêu Zero.”
: chưa đủ 20 từ luôn ấy!
: LMAOOOO thành thơ haiku mất rồi
: CỰC KỲ YÊU ZERO hahahah
: XDDDDD
Q: Có streamer nào mà cậu coi là mục tiêu để phấn đấu không?
“Hmm. Câu hỏi khó đó, nhưng người đầu tiên mình nghĩ đến là Hareru-senpai. Chị ấy luôn có thể đứng ở tuyến đầu và kéo mọi người theo sau. Đó chính là kiểu streamer mà mình muốn trở thành.”
: Biết ngay là Harerun mà!
: con đường hoàng gia!
: thích cái biệt danh hồi trước gen 3 của bả: ‘Cô Gái Cộng Tất Cả Các Streamer Gen Hai Nhưng Quên Chia Trung Bình’
: nếu mà collab với Shuwa-chan thì đúng là sự kiện lịch sử luôn
Q: Việc không được sống thật với bản thân có từng khiến cậu thấy khó khăn không?
“Hmm. Có không nhỉ? Hồi trước khi stream, mình cứ phải gồng mình lên. Giờ nghĩ lại, chắc là mình từng căng thẳng quá mức với mọi thứ.”
Q: Dù có làm cậu trông ngốc nghếch hay xấu hổ đi nữa, tớ nghĩ cậu vẫn nên yêu điều đó thật nhiều và vui hết mình. Nhưng cậu uống dữ quá, nên đừng để bị ban vì lạm dụng StroZero nha. Dù có phải thay đổi hướng đi, tớ vẫn sẽ ủng hộ cậu! Có thể hiện tại cậu vẫn còn sợ thể hiện bản thân khi tỉnh táo, nhưng tớ mong một ngày nào đó cậu sẽ làm được điều đó mà không phải lưỡng lự.
“Cảm ơn cậu! Mình nghĩ gần đây mình đã có thể chấp nhận bản thân thật nhiều hơn rồi. Mình hoàn toàn không định vứt bỏ Awayuki-thanh-thuần đâu, nhưng mình đã bắt đầu coi điều này là một ‘vũ khí mới’ trong kho của mình! Tất cả là nhờ mọi người đã luôn yêu thích stream của mình đấy!”
: Câu chuyện đẹp quá... ¥30,000
: Giờ bạn là streamer nổi nhất trong Live-On rồi còn gì
: nhân cách của bạn cực kỳ quái lạ nhưng lại không thể không yêu. Live-On đúng là biết chọn người thật
: Mình mừng quá vì bạn được đền đáp xứng đáng ¥3,000
: gợi ý: đọc từ đầu mỗi dòng
“Hả?! Khoan, đợi đã, có người vừa nhảy vào cuộc gọi!” Tôi phấn khích nhìn cửa sổ call. Streamer đầu tiên xuất hiện là... Hikari-chan!
“Konpika mọi người! Ánh sáng của lễ hội đã đến rồi đây! Là mình—Hikari Matsuriya! Chúc mừng bật kiếm tiền, Shuwa-chan!”
“Cảm ơn cậu nhiều lắm!”
: konpika!
: nhìn kìa là người có lý trí của gen 3 kìa
: lý trí...? (người thường stream game marathon hơn mười tiếng liên tục)
: Cậu ổn chứ Hikari-chan? Đây là cô gái từng gọi cậu là mẹ rồi chuyển sang dạng hard đấy nhớ ¥1,000
: ??? có gì đó mình đã bỏ lỡ? (viewer lần đầu)
: tiếc là đúng như bạn nghĩ đó...
: yêu cách cô ấy gọi tự nhiên là Shuwa-chan luôn XD ¥600
“Lượng người xem của cậu kinh khủng luôn... Cậu nổi thật rồi đó, Shuwa-chan? Eheh heh, mình xúc động thật ấy! Nghe thì hơi kỳ, nhưng mình biết cậu luôn cố gắng mỗi ngày, nên giờ cảm giác như một bà mẹ đang hạnh phúc vì con gái mình thành công vậy đó!”
“Mình có thể cố gắng như vậy là vì lúc nào cậu cũng ở đó vì mình mà, Hikari-chan!”
“Ôi! Eheh heh... Mình sắp khóc mất.”
“Trên stream thì hơi ngại ghê... Nhưng thật ra người muốn làm mẹ cậu là mình mới đúng cơ, eheh heh heh!”
: gì vậy trời?
: não shuwa-shuwa đang thắng tee-tee rồi kìa lmao
: biến thái vãi chưởng
: Hikari chạy lẹ đi, xin đó ¥1,919
: đồng ý /hùa ¥810
: và thế là host bị đối xử như này đấy XD
“D-Dù sao thì, Hikari-chan! Giờ mình có thể mua game rồi, tụi mình chơi gì đó cùng nhau đi!”
“Ý hay đó! Mình đang chơi Dark Souls bằng bàn nhảy. Có chơi co-op không?!”
“...C-Cậu còn game nào khác không? Ý mình là, dùng tay cầm đặc biệt thì phiền lắm á!”
“Hmm. Vậy chơi scribble.io bịt mắt nha?”
“Sao cái gì cậu cũng phải làm khó lên vậy?! Bịt mắt thì còn chơi scribble.io kiểu gì?!”
“Là để rèn luyện con mắt thứ ba!”
“Con mắt... Gì cơ? Rèn để làm gì?”
“Tớ cũng không biết. Thấy ngầu nên vậy thôi!”
“Ừ. Biết ngay mà. Đúng kiểu Hikari-chan luôn...”
: XD
: Hikari-chan lại bắt đầu trò điên rồ rồi lmao
: ý tưởng của cô này toàn siêu khổ dâm
: Cô ấy nghiện mấy trò siêu khó mà
: Nếu Awa-chan không đồng ý liền thì nhân cách thật vẫn còn đó
“X-Xin lỗi nha! Mình hơi phấn khích nên chọn mấy cái mình thích không à! Hmm... Vậy Shuwa-chan muốn chơi gì?”
“Hmm. Mình hả? Chắc là... eroge?”
“Eroge? Game gì thế?”
“Rất kích thích. Nhiều kiểu khác nhau.”
: cái gì vậy?!
: khoan đó là joke 18+ còn gì!
: rút lại hết lời rồi, đúng là Shuwa-chan thật rồi
: eroge XD
: trời ơi chuẩn bị loạn lên nè
: Hikari-chan chạy lẹ đi!
“Mình rất muốn chơi eroge của Mikansoft.”
“A, mình có nghe đến Mikansoft đó!”
“Gì...? Ở đâu?”
“Thấy trong một clip. Sei-sama từng lỡ mở nhầm game khi đang stream. Cái đầu tiên vang lên là giọng nói ‘Mikansoft~’ luôn!”
“Cái bà đồng bóng ngoài đời thật đó đang làm cái gì vậy trong lúc stream thế hả?!”
: OIIII XD
: không phải là kiểu danh hiệu nên gán cho senpai đâu lmao
: Đây là chủ đề “mình nói người ta nhưng chính mình mới tệ hơn”?
: Tới giờ giới thiệu bản thân chưa?
Sei Utsuki: Mình cũng thích y như vậy mỗi khi Shuwa-chan trở nên sadistic.
: Trời ơi là bả thật kìa XD
: Cổ vui vì chuyện đó á? O_o
: Toang rồi. Phải hành động ngay thôi
: Hai người đó càng lúc càng thân hơn rồi ấy
Vì đã quá muộn, tụi mình đành phải kết thúc cuộc gọi với Hikari-chan ở đó.
Ngay sau đó, Sei-sama, người vẫn đang ở trong chat nãy giờ... cũng gọi vào.
“Awayuki-kun, chúng ta làm thôi? Sabbat đấy.”
“Collab eroge à? LOL. Chơi luôn. À, mà giờ mấy vụ gọi vào như này thành thường lệ rồi nhỉ, nên cho em hỏi luôn—hôm nay chị mặc quần lót màu gì vậy?”
“Tôi không mặc cái nào cả.”
“Chị định khiến em bị demonetize ngay trong stream mừng kiếm tiền đó hả?!”
“Ủa, kỳ ghê. Tôi chỉ trả lời đúng câu hỏi thôi mà. Sao lại giận dữ thế?”
Và rồi, như đã hứa từ trước, Mashiron cũng vào luôn...
“Tớ nghĩ điểm tuyệt vời nhất của avatar mới là sự kết hợp giữa cái áo thun có thể nhìn trộm vào bên trong và cái quần short ngắn khiến cặp đùi trông như không mặc quần lót.”
“Cậu dồn hết mọi dục vọng trần thế vào bản vẽ rồi đó Mashiron!” tôi thốt lên.
“Câu đó là khen hay chê vậy? Mà cậu nói đúng thiệt...”
Cuối cùng, cả Shion-senpai cũng xuất hiện...
“Ồ, Shion-senpai.”
“Hử? Có chuyện gì thế?”
Q: Shuwa-chan. Em có muốn Shion-mama đổ StroZero vào bình sữa và bắt em uống từ đó không?
“Có rất nhiều yêu cầu kiểu này luôn. Sao hả?”
“Em còn chẳng hiểu cái đề xuất đó nghĩa là gì nữa!”
Sei Utsuki: TỈNH RỒI ĐÂY! ¥50,000
“Hả?! Sei-sama, chị làm gì vậy?!”
“Giờ thì Shion-senpai không thể rút lui được rồi...”
“Cái gì?! Thật sao?! Khoan, mình sắp phải làm thật à?!”
“Xem ra tụi mình chỉ còn cách cưỡi lên làn sóng lớn này thôi!”
“Hai người cưỡi sóng còn em thì bị sóng cuốn đi chứ gì! Ý em là,nếu chị thực sự ép thì em cũng làm... nhưng mà!”
“Khoan. Em làm thật á? (vẻ mặt hoảng hốt)”
Không thể tin được là lại có nhiều streamer gọi đến như vậy... Live-On đúng là có vibes ấm áp thiệt...
Khoan đã, lại có người khác nữa kìa!
“Hee hee. Chào buổi tối~ Đây là Chami Yanagase-oneesan, người luôn dẫn các em đến với... ưm... đỉnh cao chữa lành.”
“Yay! Có vẻ như người chị em gen 3 của mình—Chami-chan đã đến rồi! Vậy là cả gen 3 đều đã ghé qua rồi!”
: nghẹn luôn rồi kìa
: không sao đâu, cổ đang vận hành ở chế độ thường nhật thôi mà
: Giọng run dữ vậy?
: run ngực đi, đừng run giọng
: Chami-chama đúng là có độ chênh giữa vẻ ngoài và tính cách bên trong y như Shuwa-chan
: trông sexy vậy mà nhút nhát quá càng làm mọi thứ tệ hơn á
: khoan, sao giờ mới vào?! bao nhiêu bong bóng đã khiến nhỏ này ngu mất rồi! ¥5,000
“Hee hee,” Chami-chan cười khúc khích. “Thật ra mình đã xem stream từ đầu luôn đó. Nhưng vì sợ gọi vào trúng lúc người khác đang nói, nên mình mãi chưa dám vào chào.”
: đúng là vấn đề kinh điển của người kỹ tính: để ý người khác quá rồi tự làm mất cơ hội
: đồng cảm ghê
: bên ngoài trưởng thành, trong đầu là tụi mình
: n-nhưng lúc solo stream thì cô ấy đúng là quý cô sexy thiệt nha!
“Còn nữa, mình đang run đến mức quên sạch mấy chủ đề trò chuyện mình đã nghĩ sẵn...”
: là virus phá bài tủ à? ¥10,000
: lol
: yêu cái bà chị vụng về này ghê!
“Nè, Chami-chan?”
“H-Hử? C-Chuyện gì vậy?”
“Muốn kết hôn không?”
“Cái gìiiiiiii?!”
: vẫn như mọi khi!
: chiến lược an toàn nhất: cầu hôn ngay từ turn 1
: an toàn cái nỗi gì! thấy giống move liều chết hơn. checkmate cả đời luôn á
: thay vì vòi xịt thì cô ấy là vòi phun StroZero
: StroZero phun ra từ người cô ấy á? o_O
: thực ra bất cứ chất lỏng nào của Shuwa-chan chắc cũng là StroZero cả thôi
: đó là... là... ờ thôi ghét cái suy nghĩ này rồi
**“Thật ra ấy,” tôi nói, “dạo gần đây mình nghe ASMR của cậu mỗi tối để đi ngủ.”
“Ơ-Ơ. Cảm ơn cậu.”
“Nhưng giờ cơ thể mình không ngủ được nếu không có cậu. Mình không sống thiếu cậu được nữa, Chami-chan.”
“C-Cái gì cơ?!”
: lol
: ý cổ là ‘không sống nổi nếu thiếu StroZero’ đúng không?
: chắc là cả hai luôn
: Awayuki, cô gái không thể sống thiếu rượu và đàn bà
: trụy lạc quá xá XDDD
“Nên giờ cậu phải có trách nhiệm với việc khiến cơ thể mình thành ra thế này và cưới mình đi, được chứ.”
“Đ-Đó là cách chuyện này hoạt động hả?”
“Chính xác luôn đó!”
: Yeah!!! (/hùa) ¥810
: XD Cô ấy trông như sắp đầu hàng thật luôn
: chị gái sexy, hậu đậu, nhút nhát mà dễ dụ
: bao nhiêu thuộc tính trong một người và tâm lý bất ổn nữa! Vậy có phải là Alatreon không?!
: Chờ chút! Theo logic đó thì chị cũng phải cưới tụi em luôn mới đúng!
: Yeah!!! /hùa
: Yeah!!! /hùa ¥30,000
: rốt cuộc có bao nhiêu người leo lên cái xe cưới này rồi vậy lmao
“Hãy… chịu trách nhiệm đi, nhé?” tôi nói.
“E-Em sẽ! Em sẽ cưới tất cả những ai không thể sống thiếu em!”
“Tuyệt vời luôn đó, bro.”
Và thế là, sau khi Chami-chan đã cưới hết mọi người, cô ấy rút khỏi cuộc gọi.
(Tiện thể thì, trong buổi stream sau, cô ấy bị gọi là “Vợ Của Mọi Nhà” và quê chín mặt vì biệt danh đó. Đáng yêu cực kỳ.)
Khoan đã, lại có người gọi vào nữa!
Không xong rồi! Với đà này thì cả dàn streamer của Live-On sẽ gọi hết mất!
“Yahoo! Mặt trời của mọi người đã mọc rồi đây~ Là mình—Hareru Asagiri!”
Mắt tôi trợn tròn và não thì đứng hình. Trong một khoảnh khắc, thời gian như ngừng trôi...
Bình minh đầu năm
“Tôi, à, gì, Hare... À, ra vậy, tôi hiểu rồi! Trời ơi, vui quá. Tuyệt ghê.”
: CÔ ẤY CUỐI CÙNG CŨNG ĐẾN RỒI
: Harerun kìa!
: Nguồn gốc của mọi sự hỗn loạn của Live-On!
: subculture sống động biết đi
: Sao cuối câu lại đọc trơn tuột vậy trời
: Hả? Nãy mới nói tôn trọng chị ấy dữ lắm mà, tưởng giờ sẽ phát cuồng lên chứ...?
: Chờ chút! Có khi đó là Nekoma giả giọng thì sao?!
: À đúng rồi lol
Thật vậy! Ban đầu tôi có hơi mất bình tĩnh, nhưng cái thái độ dửng dưng khi tiếp đón Hareru-senpai mà tôi yêu quý thật ra là vì tôi đã nhận ra người đang gọi vào thật sự là Nekoma-senpai đang giả giọng!
Nekoma-senpai nổi tiếng với khả năng bắt chước tuyệt vời, thường xuyên thể hiện tài năng đó trên stream. Dù biết tôi sẽ nhận ra, nhưng chị vẫn đầu tư kỹ tới mức không nghe ra chút giọng thật nào—quả là trình cao cấp!
Tôi có ý này! Sẽ hỏi mấy câu khiến chị ấy rối loạn luôn! Bắt đầu bằng câu tủ... ♪
“Hareru-senpai, em đã xem hết tất cả stream cũ và live của chị. Em yêu chị đến mức đó luôn! Chị cưới em nha?”
“Được!”
“…Hả?” Chị ấy gật đầu?! Gì vậy trời? Cái này ổn không thế? Hareru-senpai thật sẽ không nổi trận lôi đình với Nekoma-senpai sau vụ này chứ?
“...C-Chị có muốn collab hát chung với em không?!”
“Collab hát á! Nghe hay đó! Chị cũng đang muốn hát với em lắm luôn, Shuwacchi!”
“Thật không? Vậy hát bài Nihon no Mikata -Nevada Kara Kimashita- với em nha?” H-Hạ sách đây!
“Tuyệt đó! Hát bài đó chắc náo loạn luôn! Sau đó hát luôn Ora Tokyo sa Iguda chẳng hạn!”
Hả? Gì vậy? Không có tác dụng?!
“...Vậy ăn dế với nhau không? Chị ăn chứ?”
“Ăn thôi! Phải truyền bá rằng côn trùng hoàn toàn ăn được chứ! Chỉ một con thì chán lắm, thêm giòi, gián Dubia, nhện Tarantula vô cho vui!”
“Eeeep?!”
: bất khả chiến bại luôn LMAO
: Shuwacchi XDD gì vậy, giờ là Ultraman à? XDDDD
: Nekoma... yên nghỉ nhé...
: Nekoma, cậu đang nhét bọ vào miệng Harerun à?
: hmm? có phải... có phải Nekoma thật không ta? hrrmmm???
“C-Câu hỏi cuối: chị đang mặc quần lót màu gì?”
“Đang mặc đồ lót màu đen sexy đó~”
“Arrrrrrgh?!”
Sau khi trêu tôi đến phút cuối cùng, cuộc gọi của Nekoma-senpai trong vai Hareru-senpai cũng kết thúc.
...Khoan đã. Nekoma-senpai có sao không vậy? Chị ấy vừa đồng ý quá trời thứ thay mặt Hareru-senpai còn gì! Tôi lo thật đó!
“...Hả?” Gì thế? Nekoma-senpai gọi lại à?!
“Nya-nyaaaan! Mùi StroZero dụ chị tới đây đó! Là chị—Nekoma Hirune đây!”
“Hả? Ủa, chẳng phải đây là lần thứ hai rồi à?”
“Hửm? À, cái trước là Hareru-senpai mà. Chị ấy ngồi ngay bên cạnh chị luôn.”
“...Xin lỗi, cái gì cơ?”
“Là Hareru-senpai thật đó.”
“...”
“Người thật việc thật luôn nha.”
Tôi cảm thấy máu rút sạch khỏi cơ thể.
Chờ đã. Vậy là nãy giờ, tôi đã hỏi Hareru-senpai thật sự—người tôi luôn ngưỡng mộ—mấy thứ như: cưới em nha, collab mấy bài nhạc quái dị nổi tiếng, ăn bọ sống, rồi tới... màu quần lót...
“Chị ấy vui lắm! Biết em được bật kiếm tiền, nên chị muốn bất ngờ cho em đó,” Nekoma-senpai nói tiếp.
“KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNG!!!!!!!”
: đúng là big LOL luôn
Và thế là buổi stream mừng kiếm tiền bao lâu mong đợi của tôi khép lại với tất cả thành viên Live-On đều gọi vào, mỗi người một cú bắn phá khác nhau.


0 Bình luận