Quyển 3 - Hộ vệ Cuồng Chiến Sĩ
Chương 169: Săn bắn, các phương pháp khác nhau và cuộc tấn công
0 Bình luận - Độ dài: 1,132 từ - Cập nhật:
**Chương 169: Săn bắn, những cách thức khác nhau và cuộc tập kích**
Đêm qua đi, trời đã sáng.
Có vẻ như sau ca gác, chẳng có phiền phức nào xảy ra cả. Đến sáng thì những thi thể hôm qua đã biến mất. Chắc là đồng bọn của đám mặt nạ đã đến thu dọn rồi.
Hôm nay là ngày đi săn.
Khu vực này, những con quái vật mạnh đã bị tiêu diệt gần hết, chỉ còn sót lại lũ Goblin thôi. Goblin có sức sinh sản mạnh mẽ, cứ có một vùng đất an toàn là chúng sẽ nhanh chóng nhân đàn. Có lẽ bởi chúng đóng vai trò là con mồi cho những loài quái vật mạnh hơn nên mới vậy.
Tuy nhiên, chúng lại khá thông minh. Khi tấn công con người, chúng sẽ tập hợp số lượng lớn. Chúng còn biết dùng công cụ nữa. Thậm chí có cả Goblin biết dùng cung. Nghe đồn còn có Goblin biết dùng phép thuật nữa cơ. Thậm chí đã có báo cáo về những cá thể biết nói tiếng người.
Nhưng về cơ bản, chúng không thể sống chung với con người được. Lũ Goblin không biết làm nông, trong đầu chỉ toàn ý nghĩ cướp bóc. Hơn nữa, chúng còn ăn thịt những người mà chúng giết. Đúng là loài ăn thịt người! Nếu chúng là loài ăn cỏ, hẳn đã có một tương lai cùng tồn tại với loài người rồi.
Chẳng có ai lại chần chừ khi giết Goblin cả.
“Nó chạy về phía đó!”
“Rõ rồi! **[Hỏa Cầu]**!”
“Đồ ngốc! Đừng dùng phép lửa trong rừng chứ!”
“Ài, xin lỗi, xin lỗi!”
Có vẻ đây là lần đầu tiên có những học viên mới tham gia thực chiến.
Dù có thông minh đến mấy thì Goblin vẫn chỉ là Goblin thôi. Chúng có vẻ không phân biệt được giữa một người nông dân và một pháp sư. Chúng cứ thế xông lên như thể đối thủ là một lão nông biết karate, đúng là những con mồi ngon ơ.
Còn bọn tôi, chẳng có ý định phí sức vào lũ Goblin này. Chỉ cần giết dăm ba con để lấy Ma Thạch đủ điểm là xong. Phần còn lại thì cứ thong thả quan sát những học viên khác.
“Trông họ ngây ngô ghê nhỉ.”
“Lần đầu thực chiến thì thế này là phải rồi.”
“Ghét Goblin kinh khủng luôn! Chúng cứ như lũ sâu bọ ấy. Máu chúng xanh lè, dính vào quần áo là không tẩy được đâu.”
Lạ thật, lũ Goblin chẳng bao giờ bén mảng đến gần Rira. Chắc linh tính hoang dã của chúng đã reo lên hồi chuông cảnh báo rồi cũng nên. Mà nói mới thấy, số lượng của chúng nhiều kinh khủng. Cứ hết đợt này lại đến đợt khác xuất hiện. Cũng có vài học viên bị áp đảo về số lượng mà ăn đòn túi bụi. Tôi thì ra tay niệm phép **[Hồi Phục Hoàn Toàn]** cho những học viên được cứu ra. Mấy việc này cũng tính điểm đấy.
Còn Maira thì chuyên đảm nhận vai trò cứu viện. Khi nào học viên bị Goblin vây hãm đến mức bó tay, nàng sẽ xuất hiện giải vây. Rira thì sau khi hoàn thành chỉ tiêu, chẳng làm gì nữa mà chỉ thảnh thơi ngắm nhìn các học viên.
Đây đúng là kiểu học viên tệ hại điển hình: hễ bị năm con Goblin tấn công khi đang ở một mình là kiểu gì cũng hoảng loạn. Sau đó thì theo cái mô-típ quen thuộc: không kịp phản đòn nên bị đánh tới tấp. Bị đánh cho mất tập trung, phép thuật bị gián đoạn. Kết cục là chẳng làm được gì nữa.
Nếu là tôi, tôi sẽ dựng một bức tường đá. Tường đá thì Goblin không thể phá vỡ được. Sau đó, cứ việc tấn công từ phía trên xuống là xong. Nếu còn rảnh rang, tôi sẽ khoét lỗ trên tường đá. Rồi từ đó bắn phép ra ngoài. Cách đơn giản hơn nữa là tạo một quả cầu nước khổng lồ, khiến chúng ngạt thở mà bị tiêu diệt gọn cả lũ. Đúng là thiếu sáng tạo mà.
Những học viên khéo léo thì còn dùng bẫy nữa. Goblin có khứu giác nhạy bén nên khó mắc bẫy, nhưng khi không gian di chuyển bị hạn chế, việc chiến đấu sẽ trở nên khó khăn hơn hẳn. Mục đích là khi chúng loay hoay né bẫy thì sẽ bị phép thuật tấn công tới tấp.
Cũng có nhóm cử người đóng vai trò mồi nhử, dụ Goblin đến chỗ đồng đội rồi cùng nhau tiêu diệt. Nếu có thể chạy hết tốc lực trong rừng thì cách này cũng hay. Chạy trên địa hình khó cần phải luyện tập thành thạo, nhưng nếu thành công thì đây là một cách săn bắn hiệu quả.
Một tiếng la thất thanh vang lên. Lại có học viên nào đó bị Goblin vây hãm nữa sao?
Tôi và Maira vội vàng đến hiện trường thì thấy một gã đàn ông đeo mặt nạ đang bắt một học viên làm con tin. Chết tiệt, lại dùng đến chiêu này sao. Thiêu sống cả học viên thì không ổn chút nào. Dù là tôi cũng không thể làm một việc tàn nhẫn như thế.
Maira ra hiệu bằng mắt. Tôi có cảm giác như nàng đang bảo tôi tạo ra một sơ hở.
Tôi triệu hồi một quả cầu lửa lơ lửng. Sự chú ý của gã đàn ông mặt nạ bị quả cầu lửa thu hút. Maira vòng ra sau lưng gã. Rồi đoản kiếm lóe sáng. Máu tươi phun ra từ mắt cá chân, cổ tay và cổ gã.
Và như thể đó là hiệu lệnh, từng tiếng la thất thanh nối tiếp nhau vang lên. Có lẽ nên nghĩ rằng tất cả các học viên đều đã bị bắt làm con tin thì hơn.
“Maira, có kế hoạch nào không?”
“Các học viên tản mác quá. Chúng ta có thể tiêu diệt từng tên một, nhưng có cứu được hết mọi người không thì khó nói.”
Đúng vậy. Trong quá trình tiêu diệt từng tên một, chắc chắn sẽ có sai sót xảy ra.
Ơ, Rira đâu rồi?
Tôi chợt nhận ra Rira không có ở đây. Tiếng giao tranh vang lên. Bọn tôi vội vã chạy về hướng có tiếng động. Đến nơi thì thấy gã đàn ông mặt nạ đã ngã gục, còn học viên thì đang run rẩy.
“Có chuyện gì vậy?”
“Một người đeo mặt nạ sói đã cứu tôi ạ!”
Lại có tiếng giao tranh khác vang lên. Có vẻ Rira định tiêu diệt từng tên một.
0 Bình luận