Noucome
Takeru Kasukabe Yukiwo
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 07

Chương 03: Vì không nỡ tuyệt tình, tôi bị kéo vào một màn kịch ngớ ngẩn (3)

0 Bình luận - Độ dài: 2,396 từ - Cập nhật:

Vì không nỡ tuyệt tình, tôi bị kéo vào một màn kịch ngớ ngẩn

'3'

Một sự việc xảy ra vài ngày trước sự kiện.

"Ơ? Ơ ơ? Ơ ơ ơ?"

Đang đi trên hành lang, tôi đột nhiên cảm thấy cơ thể bị kéo đi.

Cái gì đây? Không hề có tác động vật lý nào nhưng cơ thể tự động di chuyển.

Bị dẫn dắt bởi thứ lực lượng vô hình, tôi loạng choạng đi trong hành lang.

Đây chẳng lạ là do Absolute Choice---

"Cứu tôi với á á á á á!"

"Hả? Cái gì?"

Ngẩng đầu lên, một nam sinh đang lao xuống cầu thang với tốc độ kinh hoàng.

"Á á á á!"

Có lẽ là senpai, cậu ta vượt qua tôi với tốc độ tối đa. Khuôn mặt khi lướt qua trông đầy khiếp sợ... Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Câu trả lời hiện ra ngay sau đó.

"Đứng lại coi!"

Một giọng nữ đầy uy lực vang lên, sau đó từ phía chân cầu thang xuất hiện một bóng người.

Rồi----------------------------

"Ựa á á á á á á á!"

Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi hét lên.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt

Như pháp sư trừ tà trong phim, ai đó đang di chuyển xuống cầu thang với tư thế cầu cơ (động tác vật sumo, ngửa người ưỡn ngực dùng đầu và chân chống đỡ để tránh hai vai chạm đất).

"Cái gì... Cái..."

Tôi choáng váng đến mức mất khả năng ngôn ngữ. Và người từ cầu thang bước xuống chính là--------

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt

"Huỵch!"

Đột nhiên dừng lại sát bên tôi.

"Không... Không được rồi, tới giới hạn rồi"

Rồi thì ban nãy, tôi đã sụp đổ.

"Không được... không chịu nổi nữa rồi..."

Nằm dài ra hình chữ đại, tôi rên rỉ thảm thiết.

"Sao chứ... sao mình lại không được ai ưa thế nhỉ..."

Mái tóc đỏ rực như lửa, váy ngắn cỡ đầu sỏ nữ côn đồ, giọng Kansai... nhân vật này là...

Tôi có manh mối về thân phận thật sự. Thực ra chưa từng nói chuyện... nhưng nếu đúng như lời đồn thì đây là nhân vật tuyệt đối không muốn dính dáng.

"......"

Đang định lẳng lặng rút lui thì...

"Khoan đã!"

"Ư...!"

Bị gọi giật lại bởi giọng điệu giận dữ của người vừa ngồi bật dậy.

"Cậu kia, vừa nãy thấy tôi bị từ chối rồi đúng không?"

Không không, tôi chỉ thấy cảnh chị làm cái tư thế vật sumo kỳ quặc rồi tự sụp đổ thôi.

"Người vừa nãy... là bạn trai à?"

"Không, chỉ là gã đàn ông lần đầu nói chuyện thôi"

"Thế sao lại làm chuyện như vậy?!"

Bị con gái lạ đuổi theo tư thế sumo thì ai chả bỏ chạy... à không, dù là người quen cũng phải chuồn thôi.

"À ừ, tạp chí có viết mấy anh chàng thuộc tuýp S thích bị con gái đè bằng tứ chi đấy."

Loại tạp chí gì thế này...

"Nên muốn được ưa thích, tôi thấy trai là xông vào đè thôi."

Kỳ quá... não người này chắc hỏng nặng rồi.

"Nhưng mà... mọi người đều phản ứng hờ hững lắm"

Ừ, phản ứng bình thường đấy.

"Lúc đó tôi chợt nhận ra. À thì ra là sai cách rồi"

Nhận ra trước khi làm đi chứ!

"Rồi tôi nhớ ra. Trong tạp chí còn viết đàn ông yếu đuối trước sự tương phản. Thể hiện mặt mộc khác thường sẽ hạ gục họ ngay"

Ừ thì cũng không sai.

"Nên tôi lật ngược tư thế sumo lại, thế là mọi người đều bỏ chạy."

"Đương nhiên rồi!"

Não người này cấu tạo kiểu gì thế...

"Ơ? Ơ?"

Lúc này, đối phương đột nhiên chăm chú nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

"Sao thế?"

"Ơ... hình như đã gặp cậu ở đâu nhỉ? Cậu là ai ấy nhỉ?"

"À, tuy nghĩ đây là lần đầu trò chuyện trực tiếp... em là Kanade Amakusa, học sinh năm hai"

Đối phương vỗ đùi đánh đét như thể vừa ngộ ra điều gì.

"Kanade? À biết rồi! Cậu chính là một trong nhóm [Ngũ Bạch Thảm] phải không?"

...... Sao cứ phải hiểu sai theo hướng nguy hiểm thế.

"Không phải, là [Ngũ Hắc] ạ"

"À đúng rồi. Là [Ngũ Hắc] nhỉ. Nhưng mà gọi là [Ngũ Hắc] thì chẳng phải biệt danh của lũ kém cỏi không được lòng ai sao? Phụt! Thảm hại vãi!"

"Chị cũng thế mà!"

... Đúng vậy, tên của vị tiền bối này là Bakunouchi Karen.

Trong nhóm Ngũ Hắc nữ, đây là nhân vật nguy hiểm bậc nhất.

"Ha ha ha, hóa ra cậu biết à. Đúng đấy, ta chính là Bakunouchi Karen - kẻ bị từ chối số một trong Ngũ Hắc!"

Không hiểu sao Bakunouchi Karen-senpai lại vừa vỗ ngực tự hào vừa nói ra điều đó.

"Nhưng dù là Hisoka-senpai hay người này... bọn Ngũ Hắc năm ba toàn những nhân vật kinh khủng nhỉ..."

Như thể nghe thấy lời thì thầm của tôi, Bakunouchi Karen-senpai nhíu mày.

"Hisoka? Này này, đừng đem ta so với con đàn bà dâm loạn đó."

"Người đàn bà dâm đãng... Không phải nói hơi quá sao... Ái chà, nghĩ lại thì quả thật tiền bối Hisoka Himeru-sama đúng là đủ tiêu chuẩn của một kẻ biến thái."

"Tôi khác với con đĩ săn đàn ông đó. Tôi sẽ yêu mãi người mình đã chọn."

"Nhưng nghe nói cô cũng đi tỏ tình khắp nơi mà..."

Đúng vậy, hình như Bakunouchi Karen-sama thường xuyên tấn công tình cảm về phía con trai.

"Bởi vì chưa từng được đồng ý bao giờ mà"

...Sao lại có thể tự hào về chuyện đó chứ?

"Nhưng nghe đây. Dù bị từ chối sẽ rất buồn, nhưng tình yêu đích thực không dễ dàng có được đâu"

Ánh mắt Bakunouchi Karen-sama lấp lánh. Thật hết thuốc chữa... Đây là kiểu người lạc quan theo hướng kỳ quặc.

"Tôi đây, vì định mệnh của mình, có thể ngày đêm nghiên cứu về tình yêu đấy" (Tôi chợt nhớ đến bộ anime Love Lab)

"Nghiên cứu tình yêu?"

"Đúng thế, chính là thực hành kiến thức học được từ tạp chí và manga"

Kết quả là trò phù thủy phù phép lúc nãy sao...

"À đúng rồi, thử cái đó đi"

Lúc này, Bakunouchi Karen-sama hình như chợt nhớ ra điều gì.

"Cái đó?"

"Phải, bây giờ chúng ta sẽ thử nghiệm, cậu phụ tôi chút nhé"

Tôi có linh cảm rất không lành... Dù có từ chối cũng khó thoát được, thôi cứ nghe đã.

"Thử nghiệm... Rốt cuộc là làm gì?"

"Va chạm bánh mì"

"Hả... Không hiểu lắm"

"Cậu xem, trong anime hay manga không thường có cảnh cô gái vừa chạy vừa ngậm bánh mì hét 'Muộn rồi muộn rồi' sao?"

"À, rồi nhân cơ hội đó bắt đầu mối tình chứ gì"

"Đúng rồi! Vậy nên Amakusa Kanade, cậu và tôi cùng diễn cảnh đó đi"

"Hả?"

Tôi bất giác thốt lên trước đề nghị quá đỗi bất ngờ.

"Đây cũng là một phần nghiên cứu. Tôi về lớp lấy bánh mì nhé"

"Khoan, đợi đã..."

Bakunouchi Karen-sama không ngừng lại, nhanh chóng leo lên cầu thang.

Vài phút sau.

"Amakusa Kanade, chuẩn bị xong chưa?"

"Tại sao tôi phải làm chuyện này..."

Tôi đang đứng chờ ở góc hành lang.

Từ phía góc tường vọng lại giọng nói của Bakunouchi Karen-sama:

"Tôi đến đây. Chuẩn bị tinh thần nhé~"

Thôi, làm một lần cho xong vậy. Tôi thở dài bước ra hành lang.

Khi vừa đến khúc cua——

"Úi da, muộn mất rồi!"

"Ối!"

Bakunouchi Karen-sama lao tới với tốc độ kinh hoàng, cả hai chúng tôi ngã chổng kềnh.

"Đau quá... Cái quái gì thế này?"

Một thứ gì đó nhớp nháp dính đầy mặt tôi.

"Xin lỗi nhé. Là do tôi mới chuyển trường nên không nhìn đường..."

Có vẻ như tiền bối đang nhập vai, nói mấy câu giải thích kiểu đó. Nhưng vấn đề không phải ở chỗ va chạm, mà là thứ nhớp nháp kia.

"Tiền bối... Cậu đang ngậm cái gì thế?"

Trong tay tiền bối là ổ bánh mì hình ô van. Hình như nhân bên trong đã dính hết lên mặt tôi.

"Bánh mì natto~"

"Sao lại là thứ đó?!"

"Ơ? Người vùng Kansai thích natto không được sao?"

"Vấn đề không phải ở đó!"

Rốt cuộc đang nghĩ gì vậy... Đáng lẽ phải dùng bánh mì bình thường chứ. Tôi lấy khăn tay lau sạch natto trên mặt rồi đứng dậy.

"Này, Amakusa Kanade"

Lúc này, Bakunouchi-sama đột nhiên hạ giọng, ngước mắt nhìn tôi.

"Chuyện gì vậy?"

"Phải lòng rồi sao?"

"Ma quỷ mới phải lòng!"

Thật đấy... người này đầu óc có vấn đề thật rồi...

"Rốt cuộc là chỗ nào không ổn nhỉ..."

Natto chứ còn gì nữa!

"Nói đi nói lại, sao cô lại chọn bánh bao natto thế?"

"Bởi vì tạp chí viết con trai thích đồ dính dính mà."

"Vậy rốt cuộc cô đang đọc tạp chí gì vậy?!"

Cái này rõ ràng khác xa cái gọi là "dính dính" trong đó mà////

"À, đúng rồi. Mùi hương! Mùi hương quyến rũ đàn ông chưa đủ!"

Bakunouchi-sama như chợt nghĩ ra điều gì, lấy từ túi ra một lọ nhỏ.

"Đây là nước hoa à?"

"Ừm, đợi chút nhé. Dùng cái này thì Kanade-kun cũng sẽ bị hạ gục ngay thôi."

Nói rồi cô ấy xịt ầm ầm lên người.

"Khoan, khoan đã Bakunouchi-sama, xịt nhiều thế không ổn đâu——Ôi thôi mùi gì thế này!"

Mùi hôi kinh khủng bốc lên.

"Cái... cái gì đây?"

Tôi bịt mũi hỏi.

"Natto perfume đấy."

"Chỗ nào lại bán thứ này chứ?!"

Nhưng điều đáng sợ thực sự giờ mới bắt đầu.

"Ơ..."

Cơ thể Bakunouchi-sama đẫm ướt đầy những sợi tơ dính nhớp sau khi xịt hết cả lọ.

Bộ đồng phục ướt sũng đến mức trong suốt, nhưng hoàn toàn không gợi chút cảm xúc nào.

"Sao... sao lại dùng loại nước hoa này chứ..."

"Bởi tạp chí viết con trai thích đồ dính ướt mà."

"Rốt cuộc cô đọc tạp chí gì vậy?!"

"Ne, Kanade-kun."

Bakunouchi-sama toàn thân phủ đầy sợi natto, ngước mắt nhìn tôi.

"Chuyện gì?"

"Phải lòng rồi sao?"

"Ma quỷ mới phải lòng!"

Vài phút sau, Bakunouchi-sama mặc đồ thể thao quay lại.

"Ahaha, xịt hơi quá tay rồi nhỉ. Đúng là quá đà mất rồi."

"Không phải, đây không phải vấn đề lượng... dù ít thì natto perfume cũng đã không ổn rồi."

Nhân tiện, người này vẫn bốc mùi natto kinh khủng.

"Thôi, bỏ qua chuyện cũ đi. Chuyển sang phần tiếp theo nào."

Lại định làm trò gì nữa... và lại bắt tôi tham gia?

"...Lần này là gì?"

"Kabe-don."

"Kabe-don... à, đại khái hiểu rồi."

Là trò con trai ép con gái vào tường, chống tay lên tường nói mấy câu S đúng không?

"Nào, cùng Kabe-don GO!"

Bakunouchi-sama vui vẻ đứng dựa lưng vào tường. Sao tôi lại có cảm giác bắt buộc phải làm thế này...

"...Tôi đây."

Đành vậy... làm xong cho nhanh rồi về.

Tôi chụp tay lên tường.

Đùng!

【【………….】】

Tôi và Bakunouchi-sama im lặng nhìn nhau.

"...Ừm. Cái này là gì nhỉ? Vẫn thiếu cái gì đó."

Bakunouchi-sama nghiêng đầu nói.

"À, đúng rồi. Nói đến Kanade-kun thì có khuôn mặt trẻ con nhỉ? Có lẽ không hợp với không khí kabe-don lắm. Làm vẻ mặt ngầu hơn chút đi."

"Vẻ mặt ngầu...?"

"Đúng vậy. À, không nói gì thì dùng thêm台词 nhé. Ừm... à, nghĩ ra rồi! [Em sẽ bị anh xử lý đến nơi đến chốn đấy], câu này thế nào?"

"Cái đó... rất không hợp ạ."

"Không được à. Coi như chịu khó nghe lời chị một lần đi."

Bakunouchi-sama uốn éo cơ thể đầy gợi cảm... nhưng mỗi lần cử động lại xộc lên mùi hôi, khiến tôi chỉ muốn cô ấy đừng động đậy nữa.

"Thật là phí công..."

"Ôi, quả nhiên đúng là cậu Kanade!"

Bakunouchi Karen-senpai đứng dựa lưng vào tường, vẻ mặt rạng rỡ.

Tôi đột ngột chống tay lên tường.

Rầm!

Rồi làm điệu bộ ngầu lòi nói:

"Em...sẽ khiến chị tan nát đấy."

【【………………….】】

Cả tôi và senpai đều im lặng nhìn nhau chằm chằm.

Vài giây sau————

"Ha ha ha ha ha!"

Senpai đột nhiên ôm bụng cười ngặt nghẽo.

"Không...không được rồi! Cái kiểu 'khiến chị tan nát' mà làm bộ ngầu thế kia! Bụng đau quá, cười vỡ bụng mất! Đúng là Kanade-kun nhà ta đau tinh hoàn thật!"

"Đấm chết đấy!"

Giờ thì tôi hiểu cảm giác của cô Nguyệt nào đó rồi.

"Xin...xin lỗi...ha ha."

"Tôi về được chưa?"

"Khoan đã! Kanade-kun, câu thoại lần này không ổn rồi."

"Ơ, sai là do chị mà..."

"Chị sẽ nghĩ cái khác...À, có ý tưởng nghiêm túc rồi!"

Pạch! Senpai vỗ tay cái đét.

"『Dahhunda』 thì sao?"

"...Hả?"

Cái này...không phải trò của mấy ông chú biến thái sao? Sao lại xuất hiện tự nhiên thế này?

"Nãy làm điệu bộ ngầu rồi nói câu ngầu nên mới bị cười. Giờ nếu dùng câu quê mùa ngược lại thì có khi lại thành ngầu đó!"

"Không...không đời nào!"

Đây đã vượt qua mức độ tư duy đảo ngược rồi.

"Có sao đâu, coi như ơn của chị đi mà. Nghe lời chị đi~"

Senpai uốn éo người...Mùi natto lại phảng phất, thôi đi mà.

"Thật phục chị..."

"Ôi, quả nhiên đúng là cậu Kanade!"

Bakunouchi Karen-senpai đứng dựa lưng vào tường, vẻ mặt rạng rỡ.

Tôi đột ngột chống tay lên tường.

Rầm!

Rồi làm điệu bộ ngầu lòi nói:

"『Dahhunda』!"

"………………."

Cả tôi và senpai đều im lặng nhìn nhau chằm chằm.

Vài giây sau————

"Ha ha ha ha ha!"

Senpai đột nhiên ôm bụng cười ngặt nghẽo.

"Làm bộ...ngầu...rồi nói 『Dahhunda』! Vừa đập tường vừa hét 『Dahhunda』! Chết mất...bụng đau quá! Đúng là Kanade-kun nhà ta đau tinh hoàn thật!"

"Thật sự đấm chết đấy!"

Tay phải của ta...dùng một lần quyền nam nữ bình đẳng được không?

"Này, Kanade-kun."

Senpai vừa lau nước mắt vừa liếc nhìn tôi đang run rẩy nắm đấm.

"...Gì nữa?"

"Phải lòng chị rồi à?"

"Ma quỷ mới phải lòng!"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận