Ore no Imouto ga Saikou n...
Genichirou Kazami Hayate Asakura
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 3: Quy tắt của em gái

0 Bình luận - Độ dài: 3,008 từ - Cập nhật:

Tôi đã hoàn toàn trở thành một kẻ không thể 'thẩm du' nếu không có em gái.

Việc từ khi em ấy bắt gặp tôi đang fap, tôi dùng em để fap chỉ mới đây thôi

Nhưng giờ mà fap thì nghĩ đến mấy cô gái khác thôi lại khiến tôi cảm thấy đau đớn.  

Đến mức chẳng còn hứng thú để khởi động các ứng dụng trò chơi người lớn, thậm chí còn từng nghĩ đến việc xóa chúng khỏi tệp hệ thống – một chuyện tưởng chừng rất nghiêm trọng.

Nhưng, đây thực sự là trách nhiệm của tôi sao?  

Nhưng, đây thực sự là trách nhiệm của tôi sao?

Quả thực, Miyu không phải là người dễ thương, và việc cô ấy đón lấy tinh dịch của tôi cũng là do tôi cầu xin.

Nhưng dù vậy, tôi cũng không định thay đổi lập trường này.

Chính em gái tôi, đang quyến rũ tôi.

“Miyu, anh có thể làm phiền em một chút không?”

Tôi gõ nhẹ lên cửa, rồi đẩy nó hé mở một nửa và nói với em gái đang ở trong phòng.

Sau giờ tan học, hành vi của em gái tôi về cơ bản là cố định: hoặc là tiện đường đi mua sắm rồi về, hoặc là về thẳng nhà và học trong phòng.

Vì vậy, đừng nói đến bạn nam, ngay cả bạn nữ cô ấy cũng hiếm khi đi chơi cùng.

Mặc dù tôi khá bất ngờ khi thấy em gái không hề dao động sau khi chứng kiến anh trai mình tự sướng, nhưng một cô gái ít ra ngoài như vậy chắc hẳn không có bạn trai.

Hoặc là—mặc dù đây có thể là một giả định khá tự luyến—nhưng tùy vào tình huống, có thể nghĩ rằng Miyu thực ra thích tôi, đúng không?

Vì, bạn biết đấy.  

Chẳng có cô gái nào lại đi uống tinh dịch của một người đàn ông mà cô ấy ghét, phải không?

“Có chuyện gì vậy?”

Nghe tiếng đáp chậm rãi của Miyu, tôi từ từ mở rộng cánh cửa.

Đúng như dự đoán, Miyu đang ngồi trước bàn học đọc sách.

Phải nói rằng thật đúng phong cách con gái: căn phòng tông màu trắng chủ đạo điểm xuyết chút đỏ, trên giường đặt những chiếc gối đệm polyester trông rất êm ái.

“Nó tích tụ nhiều rồi nên anh đến để tự sướng đây.”

Nghe tôi buột miệng nói ra, Miyu nhìn xuống chỗ phồng lên giữa hai chân tôi, rồi bất ngờ để lộ một biểu cảm ngạc nhiên.

“Anh này...”

Với một tiếng xoẹt, cô ấy xoay ghế để đối diện tôi.

Giọng nói trầm thấp.

Đây là em gái tôi trong chế độ 'dạy dỗ'.

“Khi đang tắm mà bị gọi đi đổ rác, anh sẽ nghĩ sao?”

Cô ấy nghiêm nghị đưa ra một câu nói cực kỳ đúng đắn.

“Tất nhiên là... anh sẽ thấy khó chịu.”

Tôi hoàn toàn mất đi khí thế lúc bước vào phòng, và phần dưới của tôi cũng trở nên mềm nhũn.

Hỏng chuyện rồi.

Dù đó là hiểu lầm của tôi, nhưng tôi đã làm quá rồi sao?

Nếu vì thế mà bị ghét, thì đúng là tệ hại.

“Nếu anh có thể xuất nhanh, em có thể đến phòng anh đúng 21 giờ.”

Tôi nhìn thẳng vào mắt em gái, người đang nghiêm túc nhìn tôi.

Dù em ấy công khai tuyên bố sẽ đến để uống tinh dịch của tôi, nhưng tại sao em ấy có thể bình thản như không có cảm xúc gì thế này?

“Được rồi. Phiền em vậy.”

Tôi ngoan ngoãn chấp nhận đề nghị và bước ra khỏi phòng Miyu.

21 giờ, chắc còn khoảng 30 phút nữa.

Cho đến nay, mỗi lần Miyu đồng ý đón lấy tinh dịch của tôi, em ấy đều đang rảnh rỗi trên giường hoặc ghế sofa.

Dù lần này là tôi đến nhờ vả, nhưng việc em ấy đặc biệt đến phòng tôi vẫn là lần đầu tiên.

… Em ấy thật sự sẽ đến, đúng không?

Nhưng dù em ấy không đến, tôi cũng chẳng thể phàn nàn gì.

Dù sao thì, tôi cứ về phòng và thẩm du trước đã.

“Ha~”

Tôi cởi quần lót và ngồi xuống mép giường trong phòng mình.

Rồi vừa oán trách “thằng nhỏ” đã lập tức cương lên quá thành thật, tôi vừa dùng tay phải nắm lấy nó.

Lát nữa em gái sẽ đến căn phòng này, há miệng trước niệu đạo, tạo tư thế sẵn sàng, rồi uống tinh dịch.

Trong khi nghĩ về cảnh tượng này gợi tình đến nhường nào, tôi vẫn không thể kìm nén được sự trỗi dậy của một ham muốn khác.

—Liệu có thể để em ấy giúp tôi bằng miệng không?

Dù chỉ từng thấy trong phim AV, nhưng cảm giác đó chắc chắn rất thoải mái.

Như khoảnh khắc ngay trước khi xuất tinh, hay việc làm sạch sau khi xuất, tôi nghĩ đối với Miyu thì chắc cũng không phải gánh nặng gì.

Nhưng có lẽ em ấy sẽ cảm thấy ghê tởm khi trực tiếp tiếp xúc với cơ quan bài tiết.

Nếu Miyu bảo tôi liếm chỗ đó của em ấy, tôi ngược lại sẽ vui vẻ làm ngay.

“…”

Đây là ham muốn gì chứ, liếm chỗ đó của em gái ruột sao nổi.

Thật là đáng xấu hổ.

Rõ ràng rất đáng xấu hổ, nhưng chỉ cần tưởng tượng thôi đã khiến tôi cương cứng như muốn nổ tung.

Chỗ đó của Miyu có màu sắc như thế nào nhỉ?

Dù tôi từng mơ mộng mơ hồ về cảnh làm tình, nhưng tôi chưa từng nghĩ xem cái khe nhỏ đó trông ra sao.

Nếu chỉ nhìn thôi, liệu em ấy có đồng ý không?

Sau khi bắt đầu thủ dâm, ham muốn của tôi cứ ngày càng nhiều hơn.

Tất cả là tại em ấy bày ra thái độ khiến người ta kỳ vọng, thật không tốt chút nào.

Nếu ngay từ đầu em ấy từ chối thẳng thừng, mọi chuyện đã chẳng phát triển đến mức này.

“Cốc cốc~. Anh, em vào nhé.”

Giọng em gái tiếng gõ cửa vang lên.

Đã đến giờ rồi sao?

Đúng lúc thật.

Tôi gần xuất tinh rồi.

“Thế nào? Sắp xuất chưa?”

Em gái chỉ thò mặt ra từ sau cửa, hỏi.

Như thường lệ, em ấy chẳng có phản ứng gì đặc biệt khi thấy tôi đang thủ dâm.

“Ừ. Gần xuất rồi.”

Tôi vừa tăng tốc độ di chuyển tay phải, vừa giục Miyu vào.

Miyu nhẹ nhàng mở cửa rồi đóng lại, sau đó bước đến trước mặt tôi.

Ngay lập tức, em ấy ngồi xuống sàn, và há miệng trước dương vật của tôi.

Miyu vuốt tóc dài ra sau vai, để đề phòng, còn ghim cả tóc mai lên tai.

Áo ngủ có cúc ở phần ngực, ngoài cúc đầu tiên, các cúc còn lại đều bảo vệ chắc chắn bộ ngực đầy đặn của Miyu, nhưng chỉ cần nhìn thấy hình dáng căng tròn đó thôi cũng đủ khiến tôi có thêm “nhiên liệu”.

Trong miệng em ấy tiết ra một chút nước bọt.

Chắc chắn nếu đút vào sẽ rất thoải mái, tôi lắc đầu xua đi ý nghĩ đó, vội vàng tạo kích thích cần thiết để xuất tinh.

“Ư… Ha~, xuất rồi.”

Nhắm vào giữa đôi môi của Miyu, người đang nghiêng người tới trước để tránh làm đổ, từ dương vật đang co bóp từng nhịp, chất lỏng trắng đục bắn ra.

Sau khi xuất năm lần, tôi cảm thấy vẫn còn tinh dịch có thể bắn tiếp, nên tiếp tục di chuyển tay, và ngay lập tức, cảm giác xuất tinh lại dâng trào, thêm ba lần nữa, tinh dịch từ niệu đạo bay ra.

Quả nhiên, khi dùng giấy vệ sinh xử lý so với khi xuất vào Miyu, lượng tinh dịch có sự khác biệt rõ rệt.

Nhìn chất lỏng dâm đãng tích tụ trong miệng Miyu, tôi lại muốn tăng thêm lượng để em ấy uống.

Nhận ra việc xuất tinh đã kết thúc, Miyu để lượng tinh dịch đủ để đổ đầy một cốc cà phê nhỏ trôi xuống cổ họng.

Dù lúc đầu em ấy khó giấu vẻ mặt khổ sở, nhưng giờ có lẽ đã quen với mùi vị, em ấy uống hết mà không hề nhíu mày.

“Ừm. Xong rồi, chúc ngủ ngon.”

Miyu xử lý xong, không lưu luyến gì mà rời khỏi phòng.

Thậm chí chẳng để tôi kịp nói lời cảm ơn.

Cũng chẳng biết em ấy nghĩ gì mà lại giúp tôi đón lấy tinh dịch như vậy.

Còn lại một mình trong căn phòng chìm trong tĩnh lặng, tôi dùng giấy vệ sinh lau đầu dương vật vẫn đang rỉ chất lỏng Cowper, rồi ném vào thùng rác đã trở nên khá “thân thiện với môi trường”.

Tôi nhận ra rằng, điều kiện để em gái giúp xử lý việc thủ dâm của tôi là không tốn thời gian và công sức.

Dù không phải em ấy trực tiếp nói với tôi, nhưng kể từ khi tôi chọn lúc em ấy rảnh rỗi để nhờ, tôi hầu như không bị từ chối. Đồng thời, tôi cũng buồn bã nhận ra một điều.

Nói một cách kết luận, Miyu chỉ đơn thuần “cung cấp một nơi để xử lý mà không làm bẩn phòng”.

Em ấy không phải vì có tình cảm gì với tôi mà chấp nhận cảm xúc của tôi.

Miyu yêu cầu tôi phải rút ngắn tối đa thời gian từ khi nhờ em ấy đến khi xuất tinh.

Nói cách khác, ngoài khoảnh khắc xuất tinh, em ấy sẽ không chạm vào.

Với Miyu, việc đón lấy tinh dịch của tôi giống như khi ăn cơm quanh bàn và được nhờ đưa lọ nước tương, chỉ cần không phiền hà thì em ấy hoàn toàn không thấy phản cảm.

Dù vậy, cũng chẳng có gì đáng để thất vọng.

Ngược lại, chỉ cần vậy thôi tôi đã vô cùng biết ơn, huống chi trong mắt người khác, anh em chúng tôi chắc chắn là bất thường.

“—Cho nên, anh có một thắc mắc.”

Vẫn là sau giờ tan học, trong phòng khách mà tôi vào ngay sau khi về nhà, tôi hỏi Miyu.

“Lúc anh định xuất lên đùi em, em nói là ghê lắm, đúng không? Nhưng việc đó thì khác gì với việc dùng miệng đón lấy?”

Tôi luôn băn khoăn về chuyện này.

Tất nhiên, lý do tâm lý và thói quen cũng có phần nào.

Nhưng em gái tôi cũng thật là, lại có một sự cố chấp kỳ lạ như vậy.

“…Tại sao?”

Miyu, đang nằm dài trên ghế sofa, ngược lại hỏi tôi.

Nếu bị hỏi tại sao, tôi chỉ có thể trả lời thành thật thôi sao?

“Không, em nghĩ xem. Nếu xuất vào miệng mà được, thì xuất lên chỗ khác cũng đâu có vấn đề gì, anh nghĩ vậy.”

Về mặt tiện lợi trong xử lý, dùng miệng chắc chắn là vượt trội.

Không cần lau, không cần rửa, chỉ cần nuốt là xong.

Chỉ điều đó thôi cũng đủ là lý do để dùng miệng.

Nhưng Miyu đã nói rõ ràng.

—Xuất tinh lên người em gái là ai cũng sẽ thấy ghê tởm, như vậy đấy.

“Dùng miệng thì em không hài lòng sao?”

Bỏ qua câu hỏi của tôi, Miyu lại hỏi ngược lại.

Nếu tôi không nghe nhầm, giọng em ấy dường như lộ ra chút cảm xúc.

“Không phải không hài lòng, mà là thắc mắc. Xuất vào miệng chẳng phải sẽ càng ghê hơn sao?”

Thông thường thì là như vậy.

Bất kỳ ai cũng sẽ nói thế, đúng không?

“Ừm…”

Miyu dùng cuốn manga che mặt và co chân lại.

Gì thế?

Phản ứng gì thế này?

“Vì, em nghĩ xem.”

Miyu chỉ để lộ đôi mắt nhìn tôi.

“Cơ thể không phải là chỗ tiếp xúc với quần áo sao?”

Miyu nói vậy.

Với lời của em ấy, tôi cố gắng suy nghĩ lại vài lần trong đầu, nhưng không được.

Xin lỗi nhé.

Anh trai không hiểu lắm ý em gái muốn nói gì.

Quần áo?

Quần áo quan trọng đến thế sao?

“À.”

Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên nhớ ra.

Lần đầu tiên xuất tinh vào Miyu, tôi đã làm bẩn khá nhiều tinh dịch lên quần áo của em ấy.

Lúc đó, vì đầu óc trống rỗng nên tôi không để tâm lắm, nhưng hình như em ấy đã khá tức giận.

“Vậy à, quần áo à.”

Tôi đại khái hiểu được cảm giác của em ấy rồi.

Nhưng tại sao khi trả lời lại ngại ngùng như vậy?

“Chỗ dính tinh dịch sẽ trở nên dính dớp, và em không thích quần áo chạm vào đó, đúng không?”

“Đại khái là vậy.”

Có vẻ như quần áo còn quan trọng hơn cả cơ thể.

Em gái tôi vẫn có nhiều điểm kỳ lạ thật.

“Vậy nếu là lúc sắp tắm, thì có thể xuất lên chỗ khác ngoài miệng được không?”

“Cũng không có vấn đề gì.”

Miyu trở lại chế độ lạnh lùng và trả lời một cách thờ ơ.

“Hả!? Thật sao!?”

“Ừ.”

Miyu vừa xem manga vừa đáp lại qua loa.

Không ổn, niềm vui và sự ngạc nhiên khiến đầu óc tôi quay cuồng.

“Vậy thì, cái đó, em có thể nói cho anh biết giờ em tắm không?”

Tục ngữ có câu, rèn sắt phải rèn khi còn nóng.

Trước khi em ấy đổi ý và nói rằng rốt cuộc vẫn không được, tôi muốn xuất.

“Hôm nay cũng muốn xuất sao?”

“Ờ, ờ~”

Nghe câu hỏi bất ngờ, cảm giác tội lỗi lại bùng lên.

Xin lỗi nhé, anh là một ông anh lúc nào cũng thủ dâm.

“Nhưng sau khi mẹ và mọi người về, làm chuyện đó trong phòng tắm vẫn hơi khó chịu…”

Em gái tôi thật khó thuyết phục.

“Bây giờ thì sao?”

Cố lên.

Không thể bỏ cuộc được.

“Bây giờ?”

Miyu đặt cuốn manga sang một bên, rồi ngồi dậy.

“Muốn xuất rồi à?”

Một cái giật, “thằng nhỏ” của tôi phản ứng ngay.

Bị đôi mắt long lanh của em ấy nhìn chằm chằm, lại còn nói kiểu dỗ trẻ con như “Muốn xuất rồi à”, nghe câu này thì chắc chắn phải xuất thôi.

“Ừ.”

Dù lý do là gì, tôi thực sự rất muốn xuất.

Chỉ thế thôi cũng đủ để tôi buông thả ham muốn của mình.

“Ừm~”

Miyu đúng là khiến người ta đau đầu.

Không biết em ấy có đồng ý hay không.

Miyu ghét phải tốn thời gian và công sức.

Với việc đồng ý yêu cầu của tôi mà phải tắm sớm hơn, chắc em ấy chẳng hứng thú đâu.

“Cái đó, có một chuyện anh muốn xác nhận.”

Miyu cuốn lọn tóc quanh ngón tay, hỏi với vẻ đáng thương chưa từng thấy.

Đây là bầu không khí chưa từng có trước đây.

Cổ tôi run lên, miệng đột nhiên khô khốc.

Làm sao để miêu tả cảm giác này nhỉ?

Không khí như đâm vào da, khiến người ta bất an.

Đây là cảm giác tôi từng trải qua.

Đó là khi tôi còn học cấp hai, phải không?

Khi tôi rụt rè tỏ tình với một cô bạn cùng lớp mà tôi không rõ là thích hay không thích, rồi bị từ chối một cách khéo léo, cảm giác cũng giống như vậy.

Một bầu không khí đáng ghét.

“Anh này, không phải là anh định dùng em làm ‘món phụ’ đấy chứ?”

Tôi thành thật lắng nghe câu hỏi của em ấy.

Ngay sau đó, tôi vội lắc đầu, cố gắng kìm nén sự hoảng loạn.

“Không có chuyện đó.”

Dù miệng khô khốc khiến giọng hơi khàn, nhưng lời nói dường như đã truyền đến tai Miyu một cách chính xác, và cuối cùng tôi thành công dẫn ra câu “Vậy thì tốt” quen thuộc, mang ý nhượng bộ.

Khoan đã, em gái của anh ơi.

Em không phải là đồng ý để anh dùng em làm ‘món phụ’ đấy chứ?

“Vậy thì tốt. Em đi tắm đây. Khi nào gần xuất được thì nói với em nhé.”

Miyu đứng dậy khỏi sofa và đi về phía phòng tắm.

Khi em ấy mở cửa phòng khách, chuẩn bị bước vào hành lang, em ấy quay lại nhìn tôi, người vẫn chưa trả lời.

“Chuyện vừa nãy, hiểu chưa?”

Em gái nheo mắt nhìn tôi.

Chuyện vừa nãy là nói về vụ ‘món phụ’ sao?

Anh hiểu mà.

Hiểu thì đương nhiên là hiểu, nhưng thật sự không được dùng làm ‘món phụ’ sao…

“Nếu dám ngửi mùi quần áo, em sẽ nổi giận đấy.”

Nghe câu nói với giọng điệu cứng rắn, tôi bất giác thẳng lưng lên.

“K-không, anh không làm đâu.”

Cơ thể tôi cứng đờ như robot, đồng thời lắp bắp trả lời.

Dù chỉ là câu trả lời như vậy, Miyu vẫn tạm chấp nhận và bước vào phòng thay đồ.

“Ha~. Là chuyện này à.”

Tôi thở hắt ra một hơi và thả lỏng người.

Dù em ấy có vẻ có sự ám ảnh bất thường với quần áo, nhưng chỉ cần quần áo không vô tình chạm vào cơ thể thì có lẽ không sao.

Dù nói vậy.

Ngửi cũng không được sao?

Khi nghĩ lại với tâm trạng không còn bất an, tôi nhận ra em ấy đã nói một điều vô cùng đáng tiếc.

Rõ ràng mùi cơ thể của con gái là yếu tố quan trọng không thể cảm nhận trực tiếp trong các trò chơi người lớn.

“…Đi thẩm du thôi.”

Tôi đứng dậy với đôi chân yếu ớt, rồi bước về phía phòng thay đồ, nơi tiếng nước từ vòi sen đang vang lên.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận