Gakkou Ichi no Bishoujo t...
Tetsubito Jusu Tantan
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 11: Cô gái nổi tiếng nhất trường đang để mắt tới tôi (7)

7 Bình luận - Độ dài: 1,470 từ - Cập nhật:

“Xe buýt tới rồi. Tôi phải đi đây.”

Mizuhara-san rảo bước về phía chiếc xe chuẩn bị khởi hành.

“Này, tôi mong chờ sự thành công của cậu trên con đường tình yêu lắm, Kogurechi à.”

Nhanh thật đấy, chưa gì cổ đã nghĩ ra biệt danh cho tôi rồi.

Phải công nhận là cô ấy thân thiện với mọi người thật.

Sau khi Mizuhara-san rời đi, tôi lẳng lặng đứng bên Asashina-san chờ xe tới.

Hai chiếc xe buýt mà bọn tôi đang đợi đều sẽ tới trong khoảng mười phút nữa.

“Mà tớ khá là ấn tượng với sự cởi mở và thân thiện của Mizuhara-san đấy.”

“Ừm. Nhưng mà cô ấy trước từng là một người rất khác đó, cậu biết không? Hồi còn học sơ trung, ba người bọn tớ - bao gồm tớ, Shizuku và Kokoro - lúc nào cũng sát cánh bên nhau cả. Trớ trêu thay, từ khi lên cao trung, càng ngày tớ càng cô độc khi đối diện với khó khăn…”

“Asashina-san…”

“Tình yêu thực sự có thể thay đổi cả một con người sao?”

Asashina-san thở dài.

“Mà này, cậu vẫn định bắt chuyện với Shizuku như mọi khi à?”

“Ừ. Cứ “đánh chắc, tiến chắc” thôi. Tớ muốn bọn tớ hiểu nhau hơn từng chút một.”

“Quá muộn rồi, Kogure-kun ạ.”

“Hả?”

“Cậu lề mề quá rồi đấy! Tỏ tình ngay và luôn cho tớ!!”

“T-Tỏ tình luôn á?? Chẳng phải còn quá sớm sao?”

Tôi tiếp cận Otsuki-san để tìm cách giúp bạn thân nhất của tôi kết thân với cô ấy, nhưng nếu tôi mà tỏ tình với Otsuki-san thì… mọi chuyện sẽ còn hơn cả tồi tệ nữa.

Tại sao tự dưng Asashina-san lại vội vã thế chứ?

“Ngoài ra thì, tớ không có dũng khí để “tấn công” hung hăng như thế đâu.”

“Nếu chỉ vậy thôi thì tớ có thể giúp cậu được.”

“Thật hả trời?”

“Tớ sẽ trở thành “cầu nối” cho mối quan hệ giữa hai cậu. Tin tớ đi, tớ sẽ cố hết sức để giúp cậu.”

Cô ấy sẵn sàng làm như vậy để giúp tôi và Otsuki-san luôn sao? Giờ tôi biết xử lí tình huống này thế nào đây? Tôi lỡ nói dối rằng mình thích Otsuki-san mất rồi…

Bất lực, tôi đành gật đầu một cách đầy thất vọng.

“Xin cậu hãy giúp tớ…”

“Tất nhiên, nếu cậu muốn có một buổi hẹn hò thành công với Shizuku, sẽ có rất nhiều điều cậu cần phải ghi nhớ. Đây, đây, để tớ chỉ cho cậu mọi thứ cần biết.”

Tệ rồi đây, mọi chuyện bắt đầu vượt ra ngoài tầm kiểm soát của tôi rồi. Chỉ cần bất cẩn một chút thôi là sẽ không còn đường thoát nữa. Nhỡ cô ấy phát hiện ra tôi không hề có chút tình cảm nào với Otsuki-san thì… chắc tôi sẽ bị băm thành nghìn mảnh mất.

“Ummm”

“Sao thế?”

“Cậu nghĩ sao nếu hợp tác với tớ? Cậu biết đấy, tớ không thể kể cho bất cứ ai trong trường mình biết về chuyện này được, cũng không thể tiếp cận Otsuki-san mỗi ngày do tớ còn phải hoạt động câu lạc bộ. Thế nên nếu cậu hợp tác với tớ thì bọn mình gặp nhau một tuần một lần ở quán cà phê hồi nãy được không?”

“Nghe có vẻ hay đấy. Tớ cũng muốn đồng ý lắm nhưng không được đâu. Một tuần mới gặp nhau có một lần thì quá là “rùa bò”. “

“Nếu vậy thì việc hợp tác với nhau là không thể trừ khi tớ có thông tin liên lạc của cậu. Nhưng cậu đâu có muốn tiết lộ cho ai biết, phải không?”

“Đây. Tớ không phiền đâu.”

Asashina-san rút điện thoại ra. Hiển thị trên màn hình là mã QR code, sẵn sàng cho tôi quét bất cứ lúc nào.

Tôi cứ nghĩ là cô ấy phải tìm cách tránh trao đổi thông tin liên lạc chứ, nhưng cô ấy có thực sự lo lắng như tôi từng tưởng tượng?

“Không phải là cậu đã khăng khăng là sẽ không trao đổi thông tin liên lạc với bất kì ai trong khi còn học cao trung cơ mà?”

“Eh? À..”

Miệng của Asashina-san phát ra một giọng nói như bị hụt hơi.

Như cô đã đề cập trước đó, cô đã thẳng thắn từ chối liên lạc với đám con trai.

Dựa trên vẻ ngoài của cô ấy thì lời từ chối trên không phải không có căn cứ, nhưng nếu dùng cách đó để bảo vệ bản thân trong thời đại ngày nay thì đôi khi không thể tránh khỏi những trường hợp bất đắc dĩ.

Đó là lí do tại sao tôi đã cố tìm cách để không phải nhận thông tin liên lạc của cô ấy. Nhưng mà, cô gái này…

“Cậu hơi bị đãng trí rồi đó nha, Asashina-san. Hay là do cậu cố tình diễn vai ‘học sinh xuất sắc’ thế ở trường nhỉ?”

“Này, đừng có nhại theo lời của Shizuku chứ!”

Tôi biết là Otsuki-san cũng có cảm nhận giống tôi mà. Một cô gái xinh đẹp nhưng ngốc nghếch, lại cố tình giả dạng một học sinh thanh lịch, hoàn hảo. Đó mới chính là bản chất của cô gái mang tên Asashina Arisa.

“Guhuhuhu”

“Uuu”

Những giọt nước mắt của sự thất vọng và bất lực trào ra từ khoé mắt của cô.

Trông cô còn có vẻ hơi tức giận nữa, nhưng chiếc điện thoại vẫn nằm yên ở đó, chìa ra, sẵn sàng cho tôi quét. Cho tôi thông tin liên lạc thế này thực sự không thành vấn để với cậu ư, Asashina-san?

Tôi quét mã QR hiển thị trên màn hình điện thoại, và thế là “thủ tục để được hợp tác” đã hoàn tất.

Tôi còn chưa bao giờ dám mơ về một thế giới nơi tôi có thể thành công xin được thông tin liên lạc của Asashina-san, vốn đã là niềm ước ao của bao thằng con trai trong lớp.

Nếu chuyện này mà lộ ra ngoài thì chắc đám con trai sẽ đập tôi tan xương nát thịt luôn. Asashina-san nhìn chằm chằm vào điện thoại của cô.

“!”

“Đúng vậy thật.”

“Giờ nghĩ lại mới thấy chắc đây là lần đầu tiên tớ cho một người khác giới không phải họ hàng thông tin liên lạc đấy.”

“Gượm đã, cậu không đùa chứ?? Tớ cứ nghĩ là cậu có danh sách số điện thoại dài ngoằng của đám con trai ngoài trường cơ.”

“Fufu”

Dưới ánh đèn huyền ảo từ trạm xe buýt lúc tối muộn, Asashina-san đưa điện thoại lên miệng và mỉm cười.

“Tớ chưa bao giờ có một người bạn khác giới… Thật tuyệt khi người bạn nam đầu tiên của tớ… là người có tình cảm sâu nặng với Shizuku.”

Không sai nếu nói cô ấy là một kẻ hướng ngoại háu ăn, đôi khi còn có phần hơi “hoang dã”, nhưng đó mới chính là Asashina Arisa, một cô gái sở hữu vẻ đẹp không ai sánh bằng.

Tôi chào tạm biệt Asashina-san và xuống xe ở ngay bến tiếp theo, rồi một mình cuốc bộ về nhà trong khi nghĩ vẫn vơ về cô ấy.

Đó là cô gái mang tên Asashina Arisa.

Cô ấy là một người rất xinh đẹp và quyến rũ, khiên tôi không khỏi lo lắng trong lần đầu gặp mặt. Nhưng… một cảm giác rất đỗi quen thuộc, gần gũi ngay lập tức xoá tan cảm giác lo lắng ấy. Từng hành động, từng cử chỉ, từng lời nói của cô đều đem lại cho tôi sự thoải mái đến lạ kì. Cô ấy giống ai được cơ chứ?

“Ô! Chào mày Ryoma!”

Ngay trước cửa nhà, bạn thuở nhỏ của tôi - Hirasawa Reo - vẫn kiên nhẫn chờ đợi tôi về nhà.

Nụ cười rạng rỡ của cậu ấy khiến tôi rất hạnh phúc, nhưng niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy lập tức biến mất khi tôi nhìn xuống bộ đồng phục của cậu.

“R-Reo, bộ đồng phục của mày bị sao thế?”

“À, tao trèo lên cây để cứu con mèo bị kẹt, rồi lúc xuống thì áo tao mắc vào cành cây nên bị rách thôi.”

“Mấy cái cúc áo của tao cũng rơi ra hết rồi, đành phải nhờ mày khâu lại thôi Ryoma à.”

“Trời ạ! Lúc nào mày cũng hành động mà chả suy nghĩ gì hết.”

“Cảm ơn nhiều nhé, Ryo-mama!”[note76595]

“Đừng có nói chuyện kiểu đó nữa!”

Và thế là tôi chẳng còn nghĩ ngợi gì về Asashina-san nữa. Làm gì có ai còn tâm trí mà suy tư trong khi phải trông nom một đứa trẻ ồn ào như Reo chứ.

Ghi chú

[Lên trên]
Chơi chữ: Ryoma và Mama ( mẹ)
Chơi chữ: Ryoma và Mama ( mẹ)
Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Tiến ko được lui cx ko xong, tình huống này hay ho đấy
Xem thêm
Nhờ bạn mai mối ai ngờ nó cướp luôn, đúng là tình ae chí cốt, anh Reo bị cắm ntr vào mặt mà ko hề biết gì, poor reo
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cứ yên tâm Ryoma xoay sở đc:>
Xem thêm
@Yuuki 0_0: xoay bài tự động à @@
Xem thêm
Thk bạn main mà biết🐧
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Yayy cuối cùng cũng "ra"
Xem thêm